Chương 30: Đúng mực

Nghỉ liên tiếp hai ngày đã là cực hạn, cho dù ngày thứ ba vẫn còn sốt nhẹ, nhưng Anh Hiền vẫn lựa chọn đến công ty đi làm.

Một nỗi băn khoăn lo ngại khác là cô sẽ không cho phép mình đắm chìm quá sâu trong sự ấp áp của căn hộ nhỏ bé này.

Cho dù động lòng cũng chỉ là một giấc mộng giả dối.

Trên bàn làm việc trong văn phòng đã xếp chồng một xấp văn kiện cần cô ký tên, chi chít toàn thuật ngữ Tiếng Anh và Tiếng Trung, Anh Hiền đọc đến đau đầu nứt óc. Cô gắng gượng đến sau bữa cơm chiều, vừa mới uống thuốc xong, Kha Nhụy lại đưa tới tin tức khó giải quyết.

“Sếp, cậu Tư hôm nay đã đăng lên vòng bạn bè, cùng với mấy người bạn đến một quán bar mới khai trương để uống rượu.”

Đầu mày của Anh Hiền khẽ nhíu lại, sau đó lại khôi phục vẻ bình tĩnh, đối với loại hành vi này của Anh Tề cô gần như đã tê tái.
Sau sự kiện lần trước, cô đặc biệt dặn dò Kha Nhụy nhất định đừng có bình luận hay nhấn thích gì trong vòng bạn bè của Anh Tề, yên lặng xem là được, có tình huống thì phải kịp thời báo cáo cho cô.

Kha Nhụy tiếp tục nói: “Tôi thấy trong ảnh chụp có một người hơi quen mắt, nên đã chú ý hơn, xác thực đúng là Lục Hiên.” Tưởng Anh Tề ăn chơi đàng điếm chẳng có gì là lạ, Lục Hiên mới là nội dung mà cô ấy muốn báo cáo.

Sự chết lặng của Anh Hiền nhất thời bị lửa giận thay thế.

Cô biết Anh Tề sẽ không nghe lời cô, nhưng không nghĩ tới trong chuyện này cậu ta cũng dám bằng mặt không bằng lòng.

Lửa giận bốc lên đột ngột, phần đầu lại càng thêm đau nhói, Anh Hiền xoa xoa huyệt Thái Dương, nói: “Được, tôi biết rồi. Kha Nhụy, cô tan tầm đi, không cần chờ tôi.”
Kha Nhụy nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, yên lặng rời khỏi văn phòng.

Thứ Sáu, nhân lúc mọi người tề tụ ở nhà chính của nhà họ Tưởng, Anh Hiền giữ chặt Anh Tề, hỏi: “Chuyện của cậu và Lục Hiên là thế nào?”

“Cái gì mà thế nào, em đã sớm cắt đứt liên lạc với anh ta rồi mà. Chị, chị nói gì vậy?” Anh Tề giả vờ hồ đồ cho qua chuyện, nhưng thấy sắc mặt lạnh lùng của chị gái mình thì biết cô không dễ bị lừa.

Cậu ta bị ánh mắt vừa nén giận vừa dọa dẫm của cô làm cho sợ hãi, đầu óc liền nóng lên, dứt khoát thừa nhận: “Đúng là em có liên hệ với anh ta, nhưng đã làm sao? Ngay cả em làm bạn với ai chị cũng muốn quản à?”

Anh Hiền lạnh lùng chế nhạo: “Tưởng Anh Tề, cậu lấy lòng anh ta như vậy là vì muốn làm bạn bè với anh ta sao?”

“Đúng vậy, em thật sự là có mục đích khác. Làm sao vậy, có cái gì không đúng sao? Chị ba, em biết bố coi trọng chị, nhưng mà có phải chị cũng quá bá đạo rồi không? Chỉ cho phép chị dính phúc của nhà họ Thẩm, chứ không cho phép em đi chung đường với nhà họ Lục ư?”
Lưng dựa vào đại thụ thì dễ kiếm ăn, đạo lý này ai cũng hiểu, vất vả lắm cậu ta mới quen biết được với Lục Hiên, có đồ ngốc mới chịu buông tay. Đặc biệt là sau khi xảy ra tai nạn xe cộ, cậu ta giúp Lục Hiên thoát sạch sẽ, Lục Hiên còn đang nợ cậu ta một phần ân huệ, cậu ta càng phải nắm chắc cơ hội tốt này.

Anh Hiền nói: “Cậu đi tìm người khác thì tôi mặc kệ, nhưng mà Lục Hiên thì không được. Tôi biết, cậu thấy vị kia ở trong nhà họ Lục sắp sống không nổi nữa, cảm thấy dì Lục sắp trèo lên được rồi, nhưng mà Anh Tề, cậu có biết không, vị kia của nhà họ Lục trước đây đã có qua lại với dì Lục, hai người đã sớm quen biết nhưng ông ta vẫn cưới người môn đăng hộ đối. Cậu cảm thấy người như vậy sẽ bởi vì vợ chính quy của mình chết rồi thì lập tức cưới người tình về nhà sao?”
Nghe cô vừa nói như vậy xong, Anh Tề cũng có chút không chắc chắn, nhưng nghĩ đến dáng vẻ đắc ý vì nắm chắc phần thắng của Lục Hiên gần đây thì lại đánh mất lòng nghi ngờ: “Chị ba, chị đừng có hù em, sao người ta lại không thể cưới dì Lục được chứ? Chị không cần phải nói nữa, trong lòng em tự mình hiểu rõ là được.”

Anh Tề đã quyết tâm, vừa lúc Tưởng Chấn chú ý tới hai người đang thì thầm to nhỏ với nhau, bèn vui đùa hỏi bọn họ nói chuyện gì bí mật vậy, Anh Tề nhân cơ hội tránh ra, trở về bàn nhỏ uống trà với Tưởng Chấn.

Anh Hiền cũng không muốn để Tưởng Chấn biết Anh Tề có liên hệ với nhà họ Lục, bèn nặn ra một nụ cười nói mình đang hỏi Anh Tề chuẩn bị luận văn tốt nghiệp đến đâu rồi.

Thế là Tưởng Chấn nói Anh Tề phải học hỏi chị ba của cậu ta nhiều hơn. Không ngờ những lời này càng khiến Anh Tề thêm kiên định về việc kết phường làm ăn với Lục Hiên. Cậu ta không muốn cả đời phải sống dưới cái bóng của Anh Hiền.
Sau khi ăn xong, Tưởng Chấn lại gọi Anh Hiền vào thư phòng. Lần này không nói chuyện về việc trong nhà nữa mà Tưởng Chấn nói vào chủ đề chính luôn, bảo cô chuẩn bị một chút, hai ngày sau cùng ông ta đi tham gia diễn đàn kinh tế thành phố, còn nói ông ta đã chào hỏi qua rồi, sẽ nhường phần của mình trong top.10 thương nhân của Kinh Châu cho cô.

Anh Hiền giả vờ vui mừng và ngạc nhiên, cảm ơn ông ta. Top 10 hay không top 10 không sao cả, quan trọng là Tưởng Chấn đang phóng ra tín hiệu với bên ngoài.

Vài ngày sau, Anh Hiền cùng Tưởng Chấn đi đến trung tâm triển lãm để tham gia diễn đàn. Sau khi phó thư ký của thành phố tiến hành phát biểu khai mạc, các chuyên gia từ các đại học lục tục đọc diễn văn, từ chính sách của quốc gia đến sự chuyển đổi của các ngành nghề, trong chính sách từ phía chính phủ chỉ có thể nhìn trộm được một chút nội dung hướng gió mà thôi. Bởi vì người phụ trách các hạng mục đang bận sửa sang lại dự án, nên Anh Hiền thay mặt phát biểu cho Tưởng thị.
Sau khi trả lời các vấn đề dài dòng của phóng viên, một đám người trở về khách sạn nghỉ ngơi một chút, đến giờ cơm chiều thì trở lại khu vực tổ chức tiệc để tham gia tiệc rượu. Dựa trên mức độ nào đó mà nói thì tiệc rượu mới là trọng điểm của hoạt động lần này, có ý đồ hợp tác thì nhân cơ hội giật dây bắc cầu, không có ý đồ cũng có thể trao đổi danh thϊếp, xem thử ý định của đối phương.

Là người phụ nữ trẻ tuổi hiếm có trong bữa tiệc này, Anh Hiền đã nhận được không ít sự chú ý.

Ngoài những lời xã giao bình thường ra thì cũng có ám chỉ những thứ khác. Trong đó phải kể đến người trắng trợn nhất là Will, người phụ trách khu vực Trung Quốc đứng đầu trong danh sách Fortune 500. Ông ta là người Mĩ nhưng rất thành thạo tiếng Trung, lúc chào hỏi thì dùng phép tắc của phương Tây là hôn má, một bàn tay còn nhân cơ hội ôm lấy eo cô.
Bàn tay của Will để rất thấp, đặt vào giữa phần eo và mông cô, giống như giữa sự nhiệt tình và quấy rối tìиɦ ɖu͙ƈ, còn siết khá chặt, xem ra loại chuyện này đã làm không ít lần.

Khách quan mà nói thì Will cũng rất anh tuấn, diện mạo là người Caucasus điển hình, mắt sâu mũi cao, tóc vàng mắt xanh. Được người như vậy theo đuổi đại khái cũng là chuyện đáng để vui mừng, cũng không liên quan gì đến chuyện có thích hay không mà chỉ là nhân tính mà thôi.

Tiệc chiêu đãi đã diễn ra được hơn một nửa, cô có uống chút rượu, gương mặt hơi nóng lên, nhìn những người giả tạo trước mắt, bỗng nhiên sinh ra một cảm giác ngoài cuộc vớ vẩn.

Móc di động ra, Anh Hiền nhắn tin đến dãy số mà cô không hề lưu tên: “Ở đâu?”

Rất nhanh di động đã rung lên, Phó Thành trả lời lại cũng ngắn gọn như thế: “Ở nhà.”

Chapter
1 Chương 1: Vệ sĩ
2 Chương 2: Gặp lại
3 Chương 3: Điểm yếu nhỏ
4 Chương 4: Có cần tôi hỗ trợ không?
5 Chương 5: Hứng thú
6 Chương 6: Chơi rất vui.
7 Chương 7: Nhìn một cái xem nào
8 Chương 8: Anh cũng chảy nước.
9 Chương 9: Mượn một người
10 Chương 10
11 Chương 11: Rút gậy vô tình (H)
12 Chương 12: Du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu
13 Chương 13: Mua thuốc
14 Chương 14: Muốn ăn sao (H)
15 Chương 15: Tính mạng của bản thân
16 Chương 16: Càng hạ tiện.
17 Chương 17: Lên cơn gì đấy
18 Chương 18: Đối xử tốt với tôi chút (H)
19 Chương 19: Ngứa (H)
20 Chương 20
21 Chương 21: Bữa cơm gia đình
22 Chương 22: Lòng tham
23 Chương 23: Thật ngại quá
24 Chương 24: Chơi một trò chơi
25 Chương 25: Tức giận là đúng rồi
26 Chương 26: Điên cuồng.
27 Chương 27: Muốn anh nổi điên (H)
28 Chương 28: Nồi lẩu cay rát
29 Chương 29: Chân không
30 Chương 30: Đúng mực
31 Chương 31: Đánh bạc trực tuyến.
32 Chương 32: Rắc rối nhỏ
33 Chương 33: Chơi càng vui
34 Chương 34: Đồi bại
35 Chương 35: Lửa cháy đổ thêm dầu.
36 Chương 36: Kháng nghị
37 Chương 37: Sống sót sau tai nạn
38 Chương 38: Tâm hồn thiếu nữ
39 Chương 39: Bề bộn
40 Chương 40: Hôn
41 Chương 41: Tâm tư nhỏ
42 Chương 42: Trộm
43 Chương 43: Dưới ánh đèn thì tối đen.
44 Chương 44: Rồng ác
45 Chương 45: Diễn trò
46 Chương 46: Công lý
47 Chương 47: Tin tưởng
48 Chương 48: Ảnh chụp
49 Chương 49: Không phải người tốt.
50 Chương 50: Bạn gái nhỏ
51 Chương 51: Chiếm hữu
52 Chương 52: Chưa chơi đủ
53 Chương 53: Chỉ có anh.
54 Chương 54: Không có khả năng
55 Chương 55: Manh mối
56 Chương 56: Dò xét
57 Chương 57: Sao Bắc Đẩu
58 Chương 58: Dừng đúng chỗ
59 Chương 59: Quần lọt khe
60 Chương 60: Bình thường
61 Chương 61: Tiễn một đoạn
62 Chương 62: Sáng sớm ngày mai
63 Chương 63: Canh đuôi bò
64 Chương 64: Trai đơn gái chiếc
65 Chương 65: Xem phim trước đi
66 Chương 66: Biết hết rồi
67 Chương 67: Người ngoài
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70: Vội vàng
71 Chương 71: Vẫn là Tưởng Anh Hiền
72 Chương 72: Bị tập kích
73 Chương 73: Cô nàng
74 Chương 74: Dân tộc
75 Chương 75: Bảo vệ
76 Chương 76: Giằng co
77 Chương 77: Phẫn nộ
78 Chương 78: Không chờ nổi (H)
79 Chương 79: Không đợi được nữa
80 Chương 80: Không giống nhau
81 Chương 81: Nhớ
82 Chương 82: Khẩu thị tâm phi
83 Chương 83: Quá giới hạn (H)
84 Chương 84: Trai tân
85 Chương 85: Nhớ đến cậu ấy
86 Chương 86: Đừng đùa
87 Chương 87: Nghiêm túc
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92: Điện thoại
93 Chương 93: Điện thoại (Hai)
94 Chương 94: Điện thoại (H)
95 Chương 95: Mỹ nhân rắn rết
96 Chương 96: Người một nhà
97 Chương 97: Lao lực mà chết
98 Chương 98: Thuốc gì? [H]
99 Chương 99: Yêu (H) - 3
100 Chương 100: Tính kế
101 Chương 101: Tác dụng phụ
102 Chương 102: Giới hạn tối đa
103 Chương 103: Loá mắt
104 Chương 104: Chịu trách nhiệm với anh.
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111: Nhiệt tình yêu thương
112 Chương 112: Phiên ngoại 1
113 Chương 113: Phiên ngoại 2
114 Chương 114: Phiên ngoại 3
115 Chương 115: Phiên ngoại 4
116 Chương 116: Phiên ngoại 5
117 Chương 117: Phiên ngoại 6
118 Chương 118: Phiên ngoại 7
119 Chương 119: Phiên ngoại 8
120 Chương 120: Phiên ngoại 9
121 Chương 121: Phiên ngoại 10
122 Chương 122: Phiên ngoại 11
123 Chương 123: Phiên ngoại 12
124 Chương 124: Phiên ngoại 13
125 Chương 125: Phiên ngoại 14
126 Chương 126: Phiên ngoại 15
127 Chương 127: Phiên ngoại 16
128 Chương 128: Phiên ngoại 17
Chapter

Updated 128 Episodes

1
Chương 1: Vệ sĩ
2
Chương 2: Gặp lại
3
Chương 3: Điểm yếu nhỏ
4
Chương 4: Có cần tôi hỗ trợ không?
5
Chương 5: Hứng thú
6
Chương 6: Chơi rất vui.
7
Chương 7: Nhìn một cái xem nào
8
Chương 8: Anh cũng chảy nước.
9
Chương 9: Mượn một người
10
Chương 10
11
Chương 11: Rút gậy vô tình (H)
12
Chương 12: Du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu
13
Chương 13: Mua thuốc
14
Chương 14: Muốn ăn sao (H)
15
Chương 15: Tính mạng của bản thân
16
Chương 16: Càng hạ tiện.
17
Chương 17: Lên cơn gì đấy
18
Chương 18: Đối xử tốt với tôi chút (H)
19
Chương 19: Ngứa (H)
20
Chương 20
21
Chương 21: Bữa cơm gia đình
22
Chương 22: Lòng tham
23
Chương 23: Thật ngại quá
24
Chương 24: Chơi một trò chơi
25
Chương 25: Tức giận là đúng rồi
26
Chương 26: Điên cuồng.
27
Chương 27: Muốn anh nổi điên (H)
28
Chương 28: Nồi lẩu cay rát
29
Chương 29: Chân không
30
Chương 30: Đúng mực
31
Chương 31: Đánh bạc trực tuyến.
32
Chương 32: Rắc rối nhỏ
33
Chương 33: Chơi càng vui
34
Chương 34: Đồi bại
35
Chương 35: Lửa cháy đổ thêm dầu.
36
Chương 36: Kháng nghị
37
Chương 37: Sống sót sau tai nạn
38
Chương 38: Tâm hồn thiếu nữ
39
Chương 39: Bề bộn
40
Chương 40: Hôn
41
Chương 41: Tâm tư nhỏ
42
Chương 42: Trộm
43
Chương 43: Dưới ánh đèn thì tối đen.
44
Chương 44: Rồng ác
45
Chương 45: Diễn trò
46
Chương 46: Công lý
47
Chương 47: Tin tưởng
48
Chương 48: Ảnh chụp
49
Chương 49: Không phải người tốt.
50
Chương 50: Bạn gái nhỏ
51
Chương 51: Chiếm hữu
52
Chương 52: Chưa chơi đủ
53
Chương 53: Chỉ có anh.
54
Chương 54: Không có khả năng
55
Chương 55: Manh mối
56
Chương 56: Dò xét
57
Chương 57: Sao Bắc Đẩu
58
Chương 58: Dừng đúng chỗ
59
Chương 59: Quần lọt khe
60
Chương 60: Bình thường
61
Chương 61: Tiễn một đoạn
62
Chương 62: Sáng sớm ngày mai
63
Chương 63: Canh đuôi bò
64
Chương 64: Trai đơn gái chiếc
65
Chương 65: Xem phim trước đi
66
Chương 66: Biết hết rồi
67
Chương 67: Người ngoài
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70: Vội vàng
71
Chương 71: Vẫn là Tưởng Anh Hiền
72
Chương 72: Bị tập kích
73
Chương 73: Cô nàng
74
Chương 74: Dân tộc
75
Chương 75: Bảo vệ
76
Chương 76: Giằng co
77
Chương 77: Phẫn nộ
78
Chương 78: Không chờ nổi (H)
79
Chương 79: Không đợi được nữa
80
Chương 80: Không giống nhau
81
Chương 81: Nhớ
82
Chương 82: Khẩu thị tâm phi
83
Chương 83: Quá giới hạn (H)
84
Chương 84: Trai tân
85
Chương 85: Nhớ đến cậu ấy
86
Chương 86: Đừng đùa
87
Chương 87: Nghiêm túc
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92: Điện thoại
93
Chương 93: Điện thoại (Hai)
94
Chương 94: Điện thoại (H)
95
Chương 95: Mỹ nhân rắn rết
96
Chương 96: Người một nhà
97
Chương 97: Lao lực mà chết
98
Chương 98: Thuốc gì? [H]
99
Chương 99: Yêu (H) - 3
100
Chương 100: Tính kế
101
Chương 101: Tác dụng phụ
102
Chương 102: Giới hạn tối đa
103
Chương 103: Loá mắt
104
Chương 104: Chịu trách nhiệm với anh.
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111: Nhiệt tình yêu thương
112
Chương 112: Phiên ngoại 1
113
Chương 113: Phiên ngoại 2
114
Chương 114: Phiên ngoại 3
115
Chương 115: Phiên ngoại 4
116
Chương 116: Phiên ngoại 5
117
Chương 117: Phiên ngoại 6
118
Chương 118: Phiên ngoại 7
119
Chương 119: Phiên ngoại 8
120
Chương 120: Phiên ngoại 9
121
Chương 121: Phiên ngoại 10
122
Chương 122: Phiên ngoại 11
123
Chương 123: Phiên ngoại 12
124
Chương 124: Phiên ngoại 13
125
Chương 125: Phiên ngoại 14
126
Chương 126: Phiên ngoại 15
127
Chương 127: Phiên ngoại 16
128
Chương 128: Phiên ngoại 17