Chương 24: Chơi một trò chơi

Suốt một tháng sau đó, Phó Thành không gặp lại Anh Hiền.

Không điện thoại, không có tin tức, cô hoàn toàn biến mất.

Cô chơi chán rồi, nhanh hơn so với dự tính của anh.

Cuối cùng cuộc sống cũng trở về bình thường, dường như mọi thứ không xảy ra bất kỳ thay đổi gì, ngoại trừ việc anh chủ động liên hệ công ty xin nghỉ việc ở nhà họ Từ.

Lão Lý trưởng phòng cũng là bộ đội giải ngũ, nếu có thể, ông ta càng muốn làm việc cả đời ở trong quân đội để bảo vệ quốc gia, mặc dù không nhiều tiền lắm, nhưng quý ở chỗ cả đời đều đứng thẳng lưng. Nhưng con của ông ta mắc bệnh, là bệnh mãn tính, một cái động không đáy, mà tiền lương ở công ty bảo vệ thì cao hơn so với tiền lương của bộ đội.

Nguyên nhân chính là vì như thế, nên ông ta đặc biệt có thể hiểu được tình cảnh của Phó Thành, nghe thấy anh muốn chuyển vị trí thì rất khó hiểu: “Tiểu Phó, cậu suy nghĩ cho kỹ đi, nhà họ Từ trả lương cao, gần nhà, công việc lại dễ dàng, những chỗ khác thì một là tiền lương thấp, hai là nguy hiểm, không có khả năng nhẹ nhàng như vậy đâu.”
Phó Thành không chút do dự trả lời: “Tôi biết rõ, anh Lý, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi.”

“Tiểu Phó, cuối cùng là có chuyện gì vậy? Nếu như vấn đề là tiền lương, tôi tin vẫn còn có chỗ để thương lượng, chủ tịch Từ vẫn luôn khen ngợi thái độ làm việc của cậu.”

Phó Thành cũng không nói ra việc Từ Á Vi quấy rầy mình, chỉ nói anh không mấy thoải mái khi ở cạnh cô ta.

Lão Lý là người hiểu chuyện, không hỏi lại nữa. Trước đây ông ta cũng đã từng lo lắng, lấy hình ảnh của Phó Thành mà lại đi làm vệ sĩ cho con gái, thì liệu có chuyện ‘lau súng cướp cò’ hay không. Sau lại thấy anh không phải là loại người như vậy, hơn nữa yêu cầu của Từ Chính Hải thật sự quá cao, lúc này mới giới thiệu người này qua đó.

Không ngờ vẫn xảy ra vấn đề.

Lão Lý thấy tiếc cho anh, trầm ngâm một lúc, nói: “Thế này đi, trước tiên tôi tìm người đổi vị trí cho cậu một thời gian, dù sao cũng không thể nói đi là đi, còn phải xem ý của chủ tịch Từ nữa. Cậu nhân cơ hội nghỉ ngơi một chút, điều chỉnh lại tâm trạng.”
Phó Thành đồng ý.

Đầu tháng nhận được tiền lương, anh lại lấy ra toàn bộ, cho vào một cái túi giấy dai mang đến bàn lễ tân công ty của Anh Hiền.

Lần này lễ tân đã có kinh nghiệm, sắp xếp cho anh đến khu nghỉ ngơi ngồi đợi, sau đó gọi điện thoại cho Kha Nhụy.

Kha Nhụy nghe xong thì đau cả đầu, lại gọi điện thoại cho Anh Hiền xin chỉ thị.

Đầu bên kia điện thoại là giọng nói lạnh nhạt của người phụ nữ: “Kha Nhụy, loại chuyện như vậy mà cô cũng phải gọi điện đến cho tôi sao?”

Nếu như Kha Nhụy không nghe ra là cô đang tức giận thì đúng là phí phạm nhiều năm làm công việc này rồi. Chẳng qua là cô ấy không rõ, vì sao sếp lại tức giận như thế.

Kha Nhụy cẩn thận hỏi: “Sếp, vậy thì, tôi nhận nhé?” Lần trước Anh Hiền đã nói qua bảo cô ấy nhận lấy, nhưng khi đó cô ấy cảm thấy cô không quá vui vẻ, cho nên lần này mới có thể làm lại chuyện thừa thãi này một lần nữa.
Điện thoại yên lặng nửa phút, Kha Nhụy cũng lo lắng bất an nửa phút, cuối cùng nghe thấy giọng nói của Anh Hiền: “Cô nói với anh ta, tôi cho anh ta hai lựa chọn, một là cầm tiền ra về, sau này cũng đừng đến đây nữa. Hai là tự mình mang tiền đến cho tôi.”

Tút tút, điện thoại bị cắt đứt.

Kha Nhụy suy nghĩ, quyết định thuật lại tất cả đoạn đối thoại này cho Phó Thành nghe, sếp chưa nói địa chỉ, cô ấy cũng làm theo không nói. Kha Nhụy không biết chuyện của hai người, còn tưởng rằng Anh Hiền đang cố ý để anh biết khó mà lui.

Kha Nhụy có lòng tốt khuyên nhủ: “Anh Phó, anh cần tiền gấp hơn sếp tôi, chi bằng trước tiên cứ giữ lấy, sau này thoải mái hơn rồi tính trả hết luôn một lần cũng được, hà tất phải vội vàng nhất thời.”

Người đàn ông lẳng lặng lắng nghe, trên mặt không có chút biểu cảm gì.
Cô lại cho vứt cho anh một lựa chọn, giao quyền chủ động vào tay anh.

Mà anh lại lựa chọn gõ cửa nhà cô.

Đợi một lúc, trong nhà truyền đến tiếng mở khóa lạch cạch, người phụ nữ mặc quần áo ở nhà rộng thùng thình mở cửa ra, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn anh: “Anh đến làm gì?” Cô dùng cơ thể chặn kín cửa, cũng không có ý định mời anh đi vào.

Gương mặt của cô lộ ra màu đỏ ửng mất tự nhiên, giọng nói cũng khàn khàn, giống như sáng sớm hôm đó mới phóng túng xong.

Phó Thành không muốn suy nghĩ sâu xa, vì thế nói: “Tôi đến trả tiền.”

Anh Hiền khẽ ‘Hừ’ một tiếng, bật cười thành tiếng, dùng ánh mắt chế giễu nhìn anh, “Phó Thành, anh cảm thấy tôi thiếu tiền sao? Chuyện này ngoài việc tự anh làm anh cảm động ra, thì không có bất kỳ ý nghĩa gì.”

Giọng nói rất nhẹ, nhưng từng chữ từng chữ lại đâm thẳng vào tim. Trước đây cô đã từng nhục nhã anh, nhưng sẽ không thô bạo trực tiếp như vậy, cô sẽ mang ác ý trong lòng, đứng xa xa yên lặng thưởng thức sự giãy dụa của anh.
Mí mắt Phó Thành đột nhiên run rẩy một chút, kéo theo cả trái tim anh cũng run rẩy theo.

Anh biết, anh biết hết, chẳng qua anh không biết vì sao bản thân còn muốn đứng ở chỗ này.

Hai người im lặng nhìn nhau, giống như đang thi đấu. Anh Hiền dần dần thu lại ý cười, con ngươi đen nhánh bởi vì phản quang mà càng thêm sâu không thấy đáy.

“Phó Thành, cuối cùng anh đến đây để làm gì?”

Anh nhìn vào mắt cô, chỉ có trầm mặc.

Không biết qua bao lâu, Anh Hiền nghiêng người, để lại một khoảng trống ở cửa ra vào: “Anh chắc chắn muốn đi vào sao?”

Cô không đứng đó dây dưa với anh quá lâu, để lại câu hỏi rồi đi vào trong nhà rót nước. Vài giây sau, truyền đến tiếng đóng cửa, mà người vốn dĩ đứng ở ngoài cửa bây giờ lại đang đứng ở trong căn hộ chung cư của cô.

Cô cho anh lựa chọn, không phải sao?
Anh Hiền chỉ chỉ ghế sô pha, có chút sâu xa mà nói: “Ngồi đi, cũng không phải lần đầu tiên đến.”

Đợi anh ngồi xuống, cô mới từ từ vạch trần: “Phó Thành, đừng nói với tôi là anh không biết việc tiến vào có ý nghĩa gì.”

Ánh mắt của người phụ nữ thâm trầm, khóe môi cong cong, ý cười lại không đạt tới đáy mắt, thậm chí hình như còn có chút tức giận, “Có muốn chơi một trò chơi không?”

Đường cong hàm dưới của Phó Thành căng ra, ánh mắt nhìn thẳng đến chỗ cô, thấy cô đứng dậy, thấy cô từ trong phòng lấy ra một chiếc còng tay nhỏ quen thuộc. Hồng nhạt, lông xù xù, chỉ cần anh hơi dùng chút lực là có thể thoát ra.

Hôm nay, cô lấy ra hai cái.

Cô từng bước từng bước đến gần, chen vào giữa hai chân của anh. Mà anh cũng mở hai chân ra, để cô đi vào.

Anh Hiền rũ mắt liếc nhìn anh, nhẹ nhàng hỏi: “Muốn chơi không?”
Anh không trả lời, cô đợi. Cô cực kỳ có kiên nhẫn, đùi như có như không mà cọ xát vào giữa hai chân anh, nhất định phải đợi được một câu trả lời.

Cổ họng Phó Thành khô khốc, trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng cũng lên tiếng, nhưng lại không phải trả lời vấn đề của cô mà là hỏi: “Vì sao lại tức giận?”

Giọng điệu trần thuật.

Nụ cười của Anh Hiền từ từ tan đi, tầm mắt lưu lại quanh đồng tử nhạt màu của người đàn ông rất lâu, sau đó lại cười nhạt, “Tôi không thích người khác động vào đồ của tôi.”

Thật thật giả giả, mông lung như một trò đùa, vĩnh viễn không biết được cô đang thật lòng hay là trêu chọc.

Hô hấp của Phó Thành ngừng lại một chút, gắt gao nhìn thẳng vào cô, buột miệng hỏi: “Vậy còn cô?”

Cô lại là đồ vật của ai.

Anh Hiền giật mình, giữa hai đầu lông mày lướt qua chút nghi hoặc, “Cái gì?”
Phó Thành lại im lặng, càng im lặng hơn so với trước đó, nhưng đôi mắt vẫn đang nhìn cô.

Cô lười nhác không muốn miệt mài suy nghĩ vấn đề này, hai ngón tay cầm lấy lông vũ trên còng tay, nhẹ nhàng quét lên khóe mắt anh, dùng tông giọng còn nhẹ hơn lông vũ nói: “Cho nên, muốn chơi không?”

Vẫn không trả lời, một đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô.

Anh Hiền bực bội, chỉ là bực bội càng khiến cô có thêm nhẫn nại, thế là nụ cười cũng trở nên nhẹ hơn: “Được, không trả lời cũng được, vậy anh chớp mắt chính là đồng ý.”

Người đàn ông nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, cuối cùng cũng rũ mi mắt xuống, hơi ngừng lại một chút lại ngước mắt nhìn về phía cô.

Nụ cười của Anh Hiền càng thêm đậm, cúi người hôn nhẹ lên mặt anh, “Ngoan lắm.”

Chapter
1 Chương 1: Vệ sĩ
2 Chương 2: Gặp lại
3 Chương 3: Điểm yếu nhỏ
4 Chương 4: Có cần tôi hỗ trợ không?
5 Chương 5: Hứng thú
6 Chương 6: Chơi rất vui.
7 Chương 7: Nhìn một cái xem nào
8 Chương 8: Anh cũng chảy nước.
9 Chương 9: Mượn một người
10 Chương 10
11 Chương 11: Rút gậy vô tình (H)
12 Chương 12: Du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu
13 Chương 13: Mua thuốc
14 Chương 14: Muốn ăn sao (H)
15 Chương 15: Tính mạng của bản thân
16 Chương 16: Càng hạ tiện.
17 Chương 17: Lên cơn gì đấy
18 Chương 18: Đối xử tốt với tôi chút (H)
19 Chương 19: Ngứa (H)
20 Chương 20
21 Chương 21: Bữa cơm gia đình
22 Chương 22: Lòng tham
23 Chương 23: Thật ngại quá
24 Chương 24: Chơi một trò chơi
25 Chương 25: Tức giận là đúng rồi
26 Chương 26: Điên cuồng.
27 Chương 27: Muốn anh nổi điên (H)
28 Chương 28: Nồi lẩu cay rát
29 Chương 29: Chân không
30 Chương 30: Đúng mực
31 Chương 31: Đánh bạc trực tuyến.
32 Chương 32: Rắc rối nhỏ
33 Chương 33: Chơi càng vui
34 Chương 34: Đồi bại
35 Chương 35: Lửa cháy đổ thêm dầu.
36 Chương 36: Kháng nghị
37 Chương 37: Sống sót sau tai nạn
38 Chương 38: Tâm hồn thiếu nữ
39 Chương 39: Bề bộn
40 Chương 40: Hôn
41 Chương 41: Tâm tư nhỏ
42 Chương 42: Trộm
43 Chương 43: Dưới ánh đèn thì tối đen.
44 Chương 44: Rồng ác
45 Chương 45: Diễn trò
46 Chương 46: Công lý
47 Chương 47: Tin tưởng
48 Chương 48: Ảnh chụp
49 Chương 49: Không phải người tốt.
50 Chương 50: Bạn gái nhỏ
51 Chương 51: Chiếm hữu
52 Chương 52: Chưa chơi đủ
53 Chương 53: Chỉ có anh.
54 Chương 54: Không có khả năng
55 Chương 55: Manh mối
56 Chương 56: Dò xét
57 Chương 57: Sao Bắc Đẩu
58 Chương 58: Dừng đúng chỗ
59 Chương 59: Quần lọt khe
60 Chương 60: Bình thường
61 Chương 61: Tiễn một đoạn
62 Chương 62: Sáng sớm ngày mai
63 Chương 63: Canh đuôi bò
64 Chương 64: Trai đơn gái chiếc
65 Chương 65: Xem phim trước đi
66 Chương 66: Biết hết rồi
67 Chương 67: Người ngoài
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70: Vội vàng
71 Chương 71: Vẫn là Tưởng Anh Hiền
72 Chương 72: Bị tập kích
73 Chương 73: Cô nàng
74 Chương 74: Dân tộc
75 Chương 75: Bảo vệ
76 Chương 76: Giằng co
77 Chương 77: Phẫn nộ
78 Chương 78: Không chờ nổi (H)
79 Chương 79: Không đợi được nữa
80 Chương 80: Không giống nhau
81 Chương 81: Nhớ
82 Chương 82: Khẩu thị tâm phi
83 Chương 83: Quá giới hạn (H)
84 Chương 84: Trai tân
85 Chương 85: Nhớ đến cậu ấy
86 Chương 86: Đừng đùa
87 Chương 87: Nghiêm túc
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92: Điện thoại
93 Chương 93: Điện thoại (Hai)
94 Chương 94: Điện thoại (H)
95 Chương 95: Mỹ nhân rắn rết
96 Chương 96: Người một nhà
97 Chương 97: Lao lực mà chết
98 Chương 98: Thuốc gì? [H]
99 Chương 99: Yêu (H) - 3
100 Chương 100: Tính kế
101 Chương 101: Tác dụng phụ
102 Chương 102: Giới hạn tối đa
103 Chương 103: Loá mắt
104 Chương 104: Chịu trách nhiệm với anh.
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111: Nhiệt tình yêu thương
112 Chương 112: Phiên ngoại 1
113 Chương 113: Phiên ngoại 2
114 Chương 114: Phiên ngoại 3
115 Chương 115: Phiên ngoại 4
116 Chương 116: Phiên ngoại 5
117 Chương 117: Phiên ngoại 6
118 Chương 118: Phiên ngoại 7
119 Chương 119: Phiên ngoại 8
120 Chương 120: Phiên ngoại 9
121 Chương 121: Phiên ngoại 10
122 Chương 122: Phiên ngoại 11
123 Chương 123: Phiên ngoại 12
124 Chương 124: Phiên ngoại 13
125 Chương 125: Phiên ngoại 14
126 Chương 126: Phiên ngoại 15
127 Chương 127: Phiên ngoại 16
128 Chương 128: Phiên ngoại 17
Chapter

Updated 128 Episodes

1
Chương 1: Vệ sĩ
2
Chương 2: Gặp lại
3
Chương 3: Điểm yếu nhỏ
4
Chương 4: Có cần tôi hỗ trợ không?
5
Chương 5: Hứng thú
6
Chương 6: Chơi rất vui.
7
Chương 7: Nhìn một cái xem nào
8
Chương 8: Anh cũng chảy nước.
9
Chương 9: Mượn một người
10
Chương 10
11
Chương 11: Rút gậy vô tình (H)
12
Chương 12: Du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu
13
Chương 13: Mua thuốc
14
Chương 14: Muốn ăn sao (H)
15
Chương 15: Tính mạng của bản thân
16
Chương 16: Càng hạ tiện.
17
Chương 17: Lên cơn gì đấy
18
Chương 18: Đối xử tốt với tôi chút (H)
19
Chương 19: Ngứa (H)
20
Chương 20
21
Chương 21: Bữa cơm gia đình
22
Chương 22: Lòng tham
23
Chương 23: Thật ngại quá
24
Chương 24: Chơi một trò chơi
25
Chương 25: Tức giận là đúng rồi
26
Chương 26: Điên cuồng.
27
Chương 27: Muốn anh nổi điên (H)
28
Chương 28: Nồi lẩu cay rát
29
Chương 29: Chân không
30
Chương 30: Đúng mực
31
Chương 31: Đánh bạc trực tuyến.
32
Chương 32: Rắc rối nhỏ
33
Chương 33: Chơi càng vui
34
Chương 34: Đồi bại
35
Chương 35: Lửa cháy đổ thêm dầu.
36
Chương 36: Kháng nghị
37
Chương 37: Sống sót sau tai nạn
38
Chương 38: Tâm hồn thiếu nữ
39
Chương 39: Bề bộn
40
Chương 40: Hôn
41
Chương 41: Tâm tư nhỏ
42
Chương 42: Trộm
43
Chương 43: Dưới ánh đèn thì tối đen.
44
Chương 44: Rồng ác
45
Chương 45: Diễn trò
46
Chương 46: Công lý
47
Chương 47: Tin tưởng
48
Chương 48: Ảnh chụp
49
Chương 49: Không phải người tốt.
50
Chương 50: Bạn gái nhỏ
51
Chương 51: Chiếm hữu
52
Chương 52: Chưa chơi đủ
53
Chương 53: Chỉ có anh.
54
Chương 54: Không có khả năng
55
Chương 55: Manh mối
56
Chương 56: Dò xét
57
Chương 57: Sao Bắc Đẩu
58
Chương 58: Dừng đúng chỗ
59
Chương 59: Quần lọt khe
60
Chương 60: Bình thường
61
Chương 61: Tiễn một đoạn
62
Chương 62: Sáng sớm ngày mai
63
Chương 63: Canh đuôi bò
64
Chương 64: Trai đơn gái chiếc
65
Chương 65: Xem phim trước đi
66
Chương 66: Biết hết rồi
67
Chương 67: Người ngoài
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70: Vội vàng
71
Chương 71: Vẫn là Tưởng Anh Hiền
72
Chương 72: Bị tập kích
73
Chương 73: Cô nàng
74
Chương 74: Dân tộc
75
Chương 75: Bảo vệ
76
Chương 76: Giằng co
77
Chương 77: Phẫn nộ
78
Chương 78: Không chờ nổi (H)
79
Chương 79: Không đợi được nữa
80
Chương 80: Không giống nhau
81
Chương 81: Nhớ
82
Chương 82: Khẩu thị tâm phi
83
Chương 83: Quá giới hạn (H)
84
Chương 84: Trai tân
85
Chương 85: Nhớ đến cậu ấy
86
Chương 86: Đừng đùa
87
Chương 87: Nghiêm túc
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92: Điện thoại
93
Chương 93: Điện thoại (Hai)
94
Chương 94: Điện thoại (H)
95
Chương 95: Mỹ nhân rắn rết
96
Chương 96: Người một nhà
97
Chương 97: Lao lực mà chết
98
Chương 98: Thuốc gì? [H]
99
Chương 99: Yêu (H) - 3
100
Chương 100: Tính kế
101
Chương 101: Tác dụng phụ
102
Chương 102: Giới hạn tối đa
103
Chương 103: Loá mắt
104
Chương 104: Chịu trách nhiệm với anh.
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111: Nhiệt tình yêu thương
112
Chương 112: Phiên ngoại 1
113
Chương 113: Phiên ngoại 2
114
Chương 114: Phiên ngoại 3
115
Chương 115: Phiên ngoại 4
116
Chương 116: Phiên ngoại 5
117
Chương 117: Phiên ngoại 6
118
Chương 118: Phiên ngoại 7
119
Chương 119: Phiên ngoại 8
120
Chương 120: Phiên ngoại 9
121
Chương 121: Phiên ngoại 10
122
Chương 122: Phiên ngoại 11
123
Chương 123: Phiên ngoại 12
124
Chương 124: Phiên ngoại 13
125
Chương 125: Phiên ngoại 14
126
Chương 126: Phiên ngoại 15
127
Chương 127: Phiên ngoại 16
128
Chương 128: Phiên ngoại 17