Chương 29: Một mũi tên hai con nhạn

“Vậy thuốc giải có không?” Mặc Sương nâng mắt nhìn nàng ta, cố gắng hết sức để khiến bản thân được bình tĩnh, thế nhưng, trái tim lại như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, và sự mãnh liệt đó khó có thể khống chế được.

“Thuốc giải...” Linh Lung mím chặt môi không nói, sau khi do dự hồi lâu mới trả lời, “Cái này nô tỳ cũng không biết, nghe đồn khi Tiên đế băng hà, cũng cùng năm mà Võ đế- đương kim Hoàng thượng- đăng cơ, người ta điều tra ra Phong gia có ý đồ mưu phản. Hoàng thượng nổi cơn thịnh nộ, muốn chém hết cả nhà họ Phong. Song vào đêm trước ngày Thánh chỉ ban xuống, nhà họ Phong bất ngờ xảy ra một trận hỏa hoạn lớn, cả nhà già trẻ lớn bé, mười mấy mạng người đều chôn thân nơi biển lửa. Vì thế, thuốc giải cho loại độc “Bán diện thương” [1] này cũng theo họa diệt môn kia mà biến mất. Nô tỳ cũng không hiểu vì sao Vương phi lại có thể trúng độc này nữa.”

[1] 半面殇: một nửa gương mặt bị phá hủy.

Nàng ta vừa nói vừa nhìn sắc mặt Mặc Sương, một lúc sau lại nhẹ nhàng mỉm cười an ủi nàng, “Hoặc dã, loại Vương phi trúng phải là một loại độc khác, chỉ do nô tỳ lắm lời thôi.”

Bán diện thương, bán diện thương.

Mặc Sương mím chặt môi, phải hay không lòng nàng đã hiểu rõ.

Bây giờ, Phong gia chẳng còn, ý là trên thế gian này đã không còn thuốc giải? Hay nói cách khác...

Dật ca ca quyết đập nồi dìm thuyền như thế, rốt cục vì cái gì?

Không được, nàng phải gửi chim chích chòe đến hỏi y cho ra lẽ.

“Linh Lung, gọi thêm hai người nữa đến đây, đỡ ta về U Mai uyển. Bây giờ thân thể ta ô uế thế này, sao có thể ở mãi Vũ Mặc hiên của Vương gia?”

“Nhưng mà... như thế ổn không ạ? Vương gia lúc về nhất định sẽ trách mắng nô tỳ.” Linh Lung vô cùng khó xử nói.

“Là ta cương quyết muốn đi, không liên can gì đến ngươi cả!”

Dưới sự kiên quyết của Mặc Sương, Linh Lung không còn cách nào khác ngoài việc miễn cưỡng đồng ý.

Ban đêm, giờ Tý, mặt trăng đã lên cao.

Trong U Mai uyển, vẫn có đó một ánh đèn.

Bách Hợp, tay chống đỡ phần đầu không ngừng lắc lư, hai mắt khép hờ, ngồi bên thư án ngủ gật.

Mặc Sương nằm trên giường không động đậy, hai mắt mở to, song ánh mắt lại vô hồn, còn thần trí thì đã trôi về tận đâu.

Nàng quả nhiên đã trúng phải độc “Bán diện thương”.

Dật ca ca thế nhưng bảo nàng đừng nóng vội, trong tay y có thuốc giải, chắc chắn sẽ không để nàng xảy ra chuyện gì.

Còn lý do là vì y phát hiện, Phong thái y cùng hai người con một nam một nữ của ông ta chưa chết. Trận hỏa hoạn đó chẳng qua do họ thấy chuyện xấu bại lộ nên tự mình phóng hỏa nhằm che mắt thiên hạ.

Hơn nữa y còn nghi ngờ, người báo tin cho Phong gia, đồng thời giúp họ trốn đi chính là Lãnh Kỳ Túc.

Cho nên y mới bất đắc dĩ khiến nàng mạo hiểm lần này.

Chỉ cần Lãnh Kỳ Túc có thể làm ra thuốc giải cứu nàng, điều đó đồng nghĩa với việc hắn đã cấu kết cùng Phong gia. Nó không chỉ vạch trần vỏ bọc “lánh đời”, “nhàn hạ” kia thực chất để che đậy tâm tư xấu xa của hắn mà còn có thể chứng minh người nhà họ Phong vẫn còn sống. Tất cả, chỉ cần một lưới đã bắt trọn.

Hay cho kế một mũi tên trúng hai con nhạn!

Mặc Sương cười khổ, kế này quả thật cao tay, nhưng e là nàng phải khiến y thất vọng rồi.

Chapter
1 Chương 1: Bổn vương mua ngươi
2 Chương 2: Vòng ngọc phượng huyết
3 Chương 3: Động phòng hoa chúc
4 Chương 4: Ngoan ngoãn nghe lời
5 Chương 5: Ngươi là ai
6 Chương 6: Có người phát điên rồi
7 Chương 7: Vẻ mặt của mỗi người
8 Chương 8: Có nơi nào không khỏe
9 Chương 9: Thuốc tránh thai
10 Chương 10: Nàng rất muốn sao? (16+)
11 Chương 11: Cùng nhau ăn đi
12 Chương 12: Dạy dỗ quy củ
13 Chương 13: Không thể giữ lại
14 Chương 14: Xóa thủ cung sa
15 Chương 15: Thi đấu công bằng
16 Chương 16: Không điều khiển được
17 Chương 17: Một loại đạt được
18 Chương 18: Ngôn ngữ chích chòe than
19 Chương 19: Có chút lắm lời
20 Chương 20: Sủng không phải yêu
21 Chương 21: Cách nuôi sủng vật
22 Chương 22: Một làn hương thơm
23 Chương 23: Nàng không sao chứ?
24 Chương 24: Ra tay độc ác
25 Chương 25: Đã ủy khuất nàng rồi
26 Chương 26: Mục đích ở đâu?
27 Chương 27: Da trắng như tuyết
28 Chương 28: Quá tàn nhẫn
29 Chương 29: Một mũi tên hai con nhạn
30 Chương 30: Vẫn phải nhẫn nại
31 Chương 31: Nàng lạnh hắn nóng
32 Chương 32: Chẳng có tình xưa
33 Chương 33: Đặt tại nơi nào
34 Chương 34: Không nhẫn nại được
35 Chương 35: Vào cung chữa bệnh
36 Chương 36: Gặp mặt lần cuối
37 Chương 37: Nàng ấy hộc máu rồi!
38 Chương 38: Vui quên lối về
39 Chương 39: Kiều diễm vo song
Chapter

Updated 39 Episodes

1
Chương 1: Bổn vương mua ngươi
2
Chương 2: Vòng ngọc phượng huyết
3
Chương 3: Động phòng hoa chúc
4
Chương 4: Ngoan ngoãn nghe lời
5
Chương 5: Ngươi là ai
6
Chương 6: Có người phát điên rồi
7
Chương 7: Vẻ mặt của mỗi người
8
Chương 8: Có nơi nào không khỏe
9
Chương 9: Thuốc tránh thai
10
Chương 10: Nàng rất muốn sao? (16+)
11
Chương 11: Cùng nhau ăn đi
12
Chương 12: Dạy dỗ quy củ
13
Chương 13: Không thể giữ lại
14
Chương 14: Xóa thủ cung sa
15
Chương 15: Thi đấu công bằng
16
Chương 16: Không điều khiển được
17
Chương 17: Một loại đạt được
18
Chương 18: Ngôn ngữ chích chòe than
19
Chương 19: Có chút lắm lời
20
Chương 20: Sủng không phải yêu
21
Chương 21: Cách nuôi sủng vật
22
Chương 22: Một làn hương thơm
23
Chương 23: Nàng không sao chứ?
24
Chương 24: Ra tay độc ác
25
Chương 25: Đã ủy khuất nàng rồi
26
Chương 26: Mục đích ở đâu?
27
Chương 27: Da trắng như tuyết
28
Chương 28: Quá tàn nhẫn
29
Chương 29: Một mũi tên hai con nhạn
30
Chương 30: Vẫn phải nhẫn nại
31
Chương 31: Nàng lạnh hắn nóng
32
Chương 32: Chẳng có tình xưa
33
Chương 33: Đặt tại nơi nào
34
Chương 34: Không nhẫn nại được
35
Chương 35: Vào cung chữa bệnh
36
Chương 36: Gặp mặt lần cuối
37
Chương 37: Nàng ấy hộc máu rồi!
38
Chương 38: Vui quên lối về
39
Chương 39: Kiều diễm vo song