Chương 32: 32: Trở Về

Bởi vì cái đầu ở ngay dưới chân Tá Nguyệt cho nên ngay cả Elrey cũng không phản ứng kịp, ngay khi mọi người đồng loạt nhào về phía Tá Nguyệt thì thiếu niên lại bình tĩnh cầm kiếm trên tay đâm cái phập vào đỉnh đầu như bổ dưa, thành công ngăn chặn đòn tấn công của cái thứ này đồng thời cũng tiễn nó đi một đoạn luôn.

Cậu đưa tay muốn đẩy cái đầu dính trên kiếm ra thì một ngọn lửa xanh lam đã đốt cháy nó thành tro bụi, dưới sự thở phào của mọi người, Elrey nhận lấy thanh kiếm mà mình đã tặng cho Tá Nguyệt, ngón tay chạm vào lưỡi kiếm đã bị hoen bẩn vì phải chiến đấu, anh dùng dị hỏa tẩy rửa cho nó và một lần nữa rèn lại kiếm.

Đến khi kiếm trở về tay Tá Nguyệt thì đã sáng bóng như lần đầu nhận được.

Tá Nguyệt yêu thích vuốt ve thanh kiếm không rời, đôi mắt đen láy loang lổ ánh sáng như những vì sao xa xăm ngoài vũ trụ nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt, chân thành nói hai tiếng “cảm ơn” với anh.

Elrey gật đầu không nói gì thêm với cậu nữa, anh nắm lấy vai của thiếu niên, nhẹ nhàng đẩy cậu về phía phi hành khí, hoàn toàn không cho Tá Nguyệt có cơ hội mở miệng nói thêm gì nữa: “Lên đi”
Người ta đã làm đến mức đó rồi mà cậu còn già mồm nữa chẳng khác gì đang làm kiêu, cho nên Tá Nguyệt chỉ đành leo lên xe, đặt mông ngồi xuống ghế đệm mềm mại thoải mái khiến cậu âm thầm thở ra một hơi, đang tính gọi mọi người lên xe đi thì Elrey đã nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh cậu đồng thời đóng sập cửa lại, tài xế cũng nhanh chóng nhấn động cơ, đạp thắng phóng đi như một làn gió…
Tá Nguyệt: “…”
Cậu nhìn người đàn ông đang từ tốn tháo bao tay ra, có chút không biết phải nói làm sao: “À thì là… Thượng Tướng… bạn tôi còn chưa lên xe mà…”

Elrey không nhìn cậu nhưng khóe môi lại đang cười, anh nói: “Ừ, bọn họ đi xe khác "
“À” Lúc này Tá Nguyệt mới tạm yên tâm nhưng vẫn rướn cổ ra bên ngoài cửa xe để nhìn đám Leila và Elix đã xa tít mù khơi chỉ còn nhìn thấy mấy cái chấm xanh nhỏ ở cuối đường…
Một bàn tay to ấm áp bỗng nhiên áp lên gáy cậu, sử dụng lực độ nhẹ nhàng vừa phải kéo đầu cậu về vị trí cũ, bên tai là giọng nói trầm thấp của anh: “Đừng làm như thế, nguy hiểm”
Nói xong anh vẫn chưa dời tay đi, ngược lại còn đặt ở trên gáy của thiếu niên xoa nhẹ một chút, nhìn thấy thiếu niên trong vô thức mà híp mắt lại như đang hưởng thụ cái mát xa nhẹ nhàng của anh… cậu không hề khó chịu với cái chạm của Elrey, thậm chí còn cảm thấy rất thoải mái.

Elrey luôn quan sát Tá Nguyệt tất nhiên thấy được biểu cảm như con thú nhỏ của cậu, anh rất hài lòng, tiếp tục xoa nhẹ ở phần gáy cho cậu, bàn tay Elrey mang theo những nốt chai nhỏ cọ vào da thịt hơi ngứa, nhất là phần da nhạy cảm ở cổ, tuy nhiên nhiều hơn cả vẫn là cảm giác thả lỏng khi các cơ được xoa bóp sau một hồi mệt mỏi ở rừng Vô Tận.

Tá Nguyệt híp mắt lại như con mèo nhỏ, hoàn toàn quên luôn cái tay đang đặt trên cổ mình là của ai, chỉ biết hưởng thụ cái cảm giác mà tay anh mang lại cho mình, cuối cùng lim dim ngủ luôn khi nào không hay…
Cậu cứ thế mà ngủ mất, không có chút tự giác phòng bị nào, Elrey cẩn thận rút tay ra khỏi người Tá Nguyệt, bàn tay to chuyển hướng sang mái tóc xù xù của Tá Nguyệt, cậu sinh ra mang dòng máu của người phương Đông, một đôi mắt đen và mái tóc đen, đôi mắt hai mí đặc trưng không thể nhầm lẫn, gương mặt không quá sắc bén cũng không hề nhu nhược, tạo cho người nhìn cảm giác hài hòa êm dịu như đang ngồi bên bờ hồ vào mùa thu, xung quanh được bọc bởi gió mát và hương hoa dịu nhẹ…
Thiếu niên không giống những đóa hoa nở rộ diêm dúa không ngừng khoe ra sắc thái của mình, cậu là một đóa hoa nhài trắng tinh giữa những màu sắc rực rỡ, và anh là người đã may mắn tìm thấy cậu ở trong đó…
Ngón tay lẩn trong tóc của Tá Nguyệt thật lâu, cậu đã hai ngày chưa tắm rửa đàng hoàng thêm việc phải chạy khắp nơi trong rừng Vô Tận, nhưng một người bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế như Elrey lại không thấy bẩn, đó là một cảm xúc vi diệu khó mà tả thành lời được.

Tài xế lái xe nhìn Thượng Tướng nhà mình qua gương chiếu hậu, gã âm thầm ôm tim tự nhủ, đó là Thượng Tướng, là chủ của mình, là vì sao sáng của tinh cầu Noah…
Thượng Tướng à, ngài đừng có cười yêu thương như thế được không? Tôi không quen chút nào!
Lại nói đến ba người Leila, Elix và Phùng Lâm sau khi Tá Nguyệt rời đi vẫn còn đứng tại chỗ đợi xe… Elix vẻ mặt như ăn phải cả tấn ruồi còn Leila thì bộ dáng như đã hiểu sự đời, về phía Phùng Lâm thì vẫn còn ngơ ngác trước việc Tá Nguyệt có quen biết với Thượng Tướng, nhìn chung thì não của hắn chết máy rồi.

Elix chạy như chó trong rừng nên bây giờ hai chân đã rã rời đứng không nổi nữa rồi, cậu ta dứt khoát không thèm quan tâm hình tượng mà ngồi bệt xuống dưới đất luôn: “Tại sao phi hành khí lại tới lâu như thế chứ?!”
May mắn là bọn họ không phải chờ lâu, từ xa đã nhìn thấy một chiếc phi hành khí màu trắng đang lấy tốc độ cực nhanh chạy về phía Leila và Elix, Leila nhanh chóng kéo Elix đứng dậy ngay sau khi nhìn thấy hình nữ thần công lý được khắc bên trên- gia huy nhà Felix…
Không chỉ có phi hành khí của nhà Felix mà đằng sau còn có một chiếc khác trông như một con tàu bay loại nhỏ, kiểu cách sang chảnh nhưng không giấu nổi vẻ lạnh lẽo toát ra từ nó, Phùng Lâm nhìn thấy con phi hành khí kia liền cảm thấy mình suýt chút nhồi máu cơ tim, hai chân run rẩy như người bị phong thấp yếu ớt bám lấy cánh tay cường tráng của Elix: “…M…má nó, ông già…ông già…”
Elix nhăn mặt gỡ tay hắn ra, nghiến răng nói: “Cậu nói ai là ông già?”
Phùng Lâm co rút như con chim non rời tổ, bấu víu lấy áo của Elix: “Tôi nói là… ông già… ông ba tôi tới đón tôi rồi… chết thật…”
Leila liếc nhìn Phùng Lâm một cái rồi lại liếc em trai thêm một cái: “Nhìn đi em trai ngốc, là xe nhà họ Phùng, cậu ta cũng họ Phùng, là đến đón người đang đứng bên cạnh em đó”
Ngay lập tức Phùng Lâm bị hai luồng ánh mắt như gai nhọn đâm về phía mình, một cái là đến từ trong phi hành khí, cái khác là của Elix, hắn khó khăn ngẩng đầu nhìn Elix một cái, thấy được trong mắt cậu ta là một bầu trời nghi ngờ to lớn đối với mình, Phùng Lâm bắt đầu cảm thấy nghi ngờ với cuộc sống.

Nhà họ Phùng không nằm trong tứ đại gia tộc nhưng tài lực cũng không thua kém gì, bọn họ đã phụng sự hoàng đế từ lâu đời, mỗi một thế hệ đều sinh ra những thiên tài về cơ khí, toàn bộ được đưa đến bên cạnh người trong cung điện, là gia tộc duy nhất được Hoàng đế thật sự tin tưởng.

Vậy mà bây giờ lại lòi ra một đứa dị năng hệ trị liệu thế nào??
Elix sâu sắc nhìn Phùng Lâm: “Cậu không phải được nhặt về từ thùng rác đó chứ?”
Phùng Lâm ủ rũ nắm lấy tay áo của Elix, cúi đầu xuống không dám nhìn ai hết: “Tôi cũng muốn nghĩ như thế, nhưng mà không phải…”
Elix bĩu môi, cánh tay dùng lực muốn rút áo ra khỏi Phùng Lâm nhưng đối phương nắm quá chặt, thấy thế Elix cũng mặc kệ cho hắn nắm luôn: “Sao cậu chắc chắn như thế.

Lỡ con rơi thật thì cũng bớt tuổi thân nhỉ”
Phùng Lâm thở dài, đưa tay chỉ về chiếc phi hành khí như con tàu bay loại nhỏ đã đến trước mặt ba người, nói: “Thật sự không phải đâu, cậu nhìn đi rồi biết”
Lần này cả Leila cũng đưa mắt quan sát người vừa xuống xe, là một người đàn ông trung niên cùng một thiếu niên đi sau lưng, hai chị em nhận ra đó là Phùng Hạ Hiển-gia chủ đương nhiệm của gia tộc, còn người phía sau hẳn là thiên tài thiếu niên mới nổi gần đây của Phùng gia, nghe nói năm nay cũng tham gia kì thi tuyển của học viện Hoàng gia nhưng người ta sớm đã được đón lên xe từ lâu, thậm chí còn đến chung với cả gia chủ, mà còn Phùng Lâm thì bây giờ mới đến đón…
Elix một lần nữa nhìn Phùng Lâm, ánh mắt tỏ vẻ: Thôi con rơi mất rồi.

Phùng Lâm: “…”

Nhưng rất nhanh Elix đã câm nín trước gương mặt của thiếu niên thiên tài kia, ngay khi Phùng Hạ Hiển dừng lại cách Phùng Lâm một đoạn vừa phải rồi dùng cặp mắt sắc lẹm như con diều hâu nhìn chăm chú vào con trai mình, cảm giác ớn lạnh không hề giống với đôi mắt của một người cha nhìn con mình thì người vẫn luôn đi sau lưng lão lại bước đến, che Phùng Lâm lại sau lưng mình.

Một gương mặt giống như đúc Phùng Lâm, chỉ khác một cái là trên mũi có đeo một cặp kính gọng vàng.

Phùng Lâm cảm nhận được cái nhìn châm chích trên đầu mình biến mất liền ngẩng đầu lên nhìn bóng lưng của người kia, rất nhanh lại ủ rũ cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: “Anh…”
Phùng Hạ chớp nhẹ đôi mắt sau kính, không ngại Phùng Lâm Hiển mà vươn tay ra sau lưng nắm lấy tay Phùng Lâm, nhỏ giọng đáp nhẹ với hắn: “Ừ”
Là một cặp song sinh…
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Cà: Vậy là Rừng Vô Tận đã kết thúc.

Đây chỉ mới là khởi đầu trên chặn đường của Tá Nguyệt, mình mong mọi người vẫn tiếp tục đồng hành với truyện cho đến khi kết thúc nhé, cảm ơn các bạn đã đọc.

.

Chapter
1 Chương 1: 1: Khởi Đầu
2 Chương 2: 2: Chạy Hay Chết
3 Chương 3: 3: Lần Đầu Gặp Gỡ
4 Chương 4: 4: Trăng Đêm Nay Đẹp Thật
5 Chương 5: 5: Phản Diện
6 Chương 6: 6: Hứng Thú
7 Chương 7: 7: Dị Khủng 3s
8 Chương 8: 8: Xuất Viện Về Nhà
9 Chương 9: 9: Một Chút Yên Bình
10 Chương 10: 10: Món Qùa Của Nhân Vật Phản Diện
11 Chương 11: 11: Ngày Thi Đầu Tiên
12 Chương 12: 12: Tiến Vào Rừng Vô Tận
13 Chương 13: 13: Rừng Vô Tận 1
14 Chương 14: 14: Rừng Vô Tận 2
15 Chương 15: 15: Rừng Vô Tận 3
16 Chương 16: 16: Rừng Vô Tận 4
17 Chương 17: 17: Rừng Vô Tận 5
18 Chương 18: 18: Rừng Vô Tận 6
19 Chương 19: 19: Rừng Vô Tận 7-nguy Cơ
20 Chương 20: 20: Rừng Vô Tận 8
21 Chương 21: 21: Rừng Vô Tận 9
22 Chương 22: 22: Rừng Vô Tận 10
23 Chương 23: 23: Rừng Vô Tận 11
24 Chương 24-25
25 Chương 26: 26: Rừng Vô Tận 14
26 Chương 27: 27: Rừng Vô Tận 15
27 Chương 28: 28: Rừng Vô Tận 16
28 Chương 29: 29: Rừng Vô Tận 17
29 Chương 30: 30: Rừng Vô Tận 18
30 Chương 31: 31: Rừng Vô Tận 19
31 Chương 32: 32: Trở Về
32 Chương 33: 33: Hai Thiếu Niên
33 Chương 34: 34: Tin Đồn
34 Chương 35: 35: Lời Nói Chưa Dứt
35 Chương 36: 36: Âm Thầm
36 Chương 37: 37: Đi Bệnh Viện
37 Chương 38: 38: Tâm Tư
38 Chương 39: 39: Âm Thầm Bảo Vệ Em
39 Chương 40-41: 40: Một Chút Ký Ức - 41: Nấu Cho Ta Sao?
40 Chương 42-43: 42: Thỏ Nhỏ Và Lão Daddy - 43: Phùng Hạ
41 Chương 44: 44: Chơi Xấu
42 Chương 45: 45: Vết Bỏng
43 Chương 46: 46: Tất Cả Đều Xa Lạ
44 Chương 47: 47: Buông Anh Ấy Ra!
45 Chương 48: 48: Tỉnh
46 Chương 49: 49: Tâm Sự
47 Chương 50: 50: Gặp Lại Người Cũ
48 Chương 51: 51: Bạn Cùng Bàn
49 Chương 52: 52: Bữa Ăn Bất Ổn
50 Chương 53: 53: Không Phiền Nếu Ta Ghi Âm Lại Bài Hát Của Cậu Chứ”
51 Chương 54: 54: Nó Vẫn Chưa Có Tên Nên Ta Tự Tiện Đặt Cho Nó Một Cái Verlassen”
52 Chương 55: 55: Chúng Là Dị Khủng Đấy
53 Chương 56: 56: Từ Đó Thượng Tướng Nhận Ra Mình Chỉ High Với Mỗi Tá Nguyệt
54 Chương 57: 57: Thì Ra Cậu Là M Sao
55 Chương 58: 58: Sâu Đen
56 Chương 59-60: 59: Tớ Bị Hắn Thả Dê! - 60: Thách Đấu
57 Chương 61: 61: 01
58 Chương 62: 62: Như Đống Cát Sỏi Trộn Chung Với Nhựa Đường”
59 Chương 63: 63: Là Do Lười Đó
60 Chương 64: 64: Em Giết Nó Được Không
61 Chương 65: 65: Lật Kèo Rồi!
62 Chương 66: 66: Bất Phân
63 Chương 67: 67: Độc Dược Và Cuồng Phong
64 Chương 68: 68: Ám Thị
65 Chương 69: 69: Còn Cần Thêm Một Chút Thời Gian
66 Chương 70: 70: Sân Đấu Ngầm
67 Chương 71: 71: Sàn Đấu Ngầm 2
68 Chương 72: 72: Nghe Nói Dị Năng Hệ Phong Có Thể Bay
69 Chương 73: 73: Chỗ Nào Trưởng Thành
70 Chương 74: 74: Qủa Dưa Leo
71 Chương 75: 75: Mảnh Giấy Nhỏ
72 Chương 76: 76: Lần Sau Nhớ Lựa Giờ Mà Đến
73 Chương 77: 77: Nên Trừ Lương Thôi
74 Chương 78: 78: Sai
75 Chương 79: 79: Vấn Đề
76 Chương 80: 80: Lời Mời
77 Chương 81: 81: Mời Uống Trà
78 Chương 82: 82: Cái Gía Tương Xứng
79 Chương 83: 83: Angel 1
80 Chương 84: 84: Angel 2
81 Chương 85: 85: Angel 3
82 Chương 86: 86: Angel 4
83 Chương 87-88: 87: Angel 5 - 88: Angel (6)
84 Chương 89: 89: Angel 7
85 Chương 90: 90: Angel 8
86 Chương 91: 91: Angel 9
87 Chương 92: 92: Angel 10
88 Chương 93: 93: Angel 11
89 Chương 94: 94: Angel 12
90 Chương 95: 95: Angel 13
91 Chương 96: 96: Angel 14
92 Chương 97: 97: Angel Hết
93 Chương 98: 98: Con Nhớ Mẹ Lắm
94 Chương 99: 99: Sự Thật Về Thế Giới Này
95 Chương 100: 100: Thể Ký Sinh Của Uế
96 Chương 101: 101: Về Nhà
97 Chương 102: 102: Cuối Tuần Ta Đến Đón Em
98 Chương 103: 103: Em Biết
99 Chương 104: 104: Chuyến Đi Hai Người
100 Chương 105: 105: Tinh Cầu Thú Nhân
101 Chương 106: 106: Thỏ
102 Chương 107: 107: Trải Nghiệm Khu Vui Chơi
103 Chương 108: 108: Vịnh Nhân Ngư
104 Chương 109: 109: Say Trong Hương Vị Của Người
105 Chương 110: 110: Ánh Đèn Trong Đêm Say
106 Chương 111: 111: Lủng
107 Chương 112: 112: Mơ
108 Chương 113-114: 113: Tin Tớ - 114: Thế Phục
109 Chương 115: 115: Gian Nan Thật Mà
110 Chương 116: 116: Bắt Đầu Kiểm Tra
111 Chương 117: 117: Tìm
112 Chương 118: 118: Thời Gian Đếm Ngược
113 C119: Vòng quay cầu vồng
114 118: Thời Gian Đếm Ngược
115 117: Tìm
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: 1: Khởi Đầu
2
Chương 2: 2: Chạy Hay Chết
3
Chương 3: 3: Lần Đầu Gặp Gỡ
4
Chương 4: 4: Trăng Đêm Nay Đẹp Thật
5
Chương 5: 5: Phản Diện
6
Chương 6: 6: Hứng Thú
7
Chương 7: 7: Dị Khủng 3s
8
Chương 8: 8: Xuất Viện Về Nhà
9
Chương 9: 9: Một Chút Yên Bình
10
Chương 10: 10: Món Qùa Của Nhân Vật Phản Diện
11
Chương 11: 11: Ngày Thi Đầu Tiên
12
Chương 12: 12: Tiến Vào Rừng Vô Tận
13
Chương 13: 13: Rừng Vô Tận 1
14
Chương 14: 14: Rừng Vô Tận 2
15
Chương 15: 15: Rừng Vô Tận 3
16
Chương 16: 16: Rừng Vô Tận 4
17
Chương 17: 17: Rừng Vô Tận 5
18
Chương 18: 18: Rừng Vô Tận 6
19
Chương 19: 19: Rừng Vô Tận 7-nguy Cơ
20
Chương 20: 20: Rừng Vô Tận 8
21
Chương 21: 21: Rừng Vô Tận 9
22
Chương 22: 22: Rừng Vô Tận 10
23
Chương 23: 23: Rừng Vô Tận 11
24
Chương 24-25
25
Chương 26: 26: Rừng Vô Tận 14
26
Chương 27: 27: Rừng Vô Tận 15
27
Chương 28: 28: Rừng Vô Tận 16
28
Chương 29: 29: Rừng Vô Tận 17
29
Chương 30: 30: Rừng Vô Tận 18
30
Chương 31: 31: Rừng Vô Tận 19
31
Chương 32: 32: Trở Về
32
Chương 33: 33: Hai Thiếu Niên
33
Chương 34: 34: Tin Đồn
34
Chương 35: 35: Lời Nói Chưa Dứt
35
Chương 36: 36: Âm Thầm
36
Chương 37: 37: Đi Bệnh Viện
37
Chương 38: 38: Tâm Tư
38
Chương 39: 39: Âm Thầm Bảo Vệ Em
39
Chương 40-41: 40: Một Chút Ký Ức - 41: Nấu Cho Ta Sao?
40
Chương 42-43: 42: Thỏ Nhỏ Và Lão Daddy - 43: Phùng Hạ
41
Chương 44: 44: Chơi Xấu
42
Chương 45: 45: Vết Bỏng
43
Chương 46: 46: Tất Cả Đều Xa Lạ
44
Chương 47: 47: Buông Anh Ấy Ra!
45
Chương 48: 48: Tỉnh
46
Chương 49: 49: Tâm Sự
47
Chương 50: 50: Gặp Lại Người Cũ
48
Chương 51: 51: Bạn Cùng Bàn
49
Chương 52: 52: Bữa Ăn Bất Ổn
50
Chương 53: 53: Không Phiền Nếu Ta Ghi Âm Lại Bài Hát Của Cậu Chứ”
51
Chương 54: 54: Nó Vẫn Chưa Có Tên Nên Ta Tự Tiện Đặt Cho Nó Một Cái Verlassen”
52
Chương 55: 55: Chúng Là Dị Khủng Đấy
53
Chương 56: 56: Từ Đó Thượng Tướng Nhận Ra Mình Chỉ High Với Mỗi Tá Nguyệt
54
Chương 57: 57: Thì Ra Cậu Là M Sao
55
Chương 58: 58: Sâu Đen
56
Chương 59-60: 59: Tớ Bị Hắn Thả Dê! - 60: Thách Đấu
57
Chương 61: 61: 01
58
Chương 62: 62: Như Đống Cát Sỏi Trộn Chung Với Nhựa Đường”
59
Chương 63: 63: Là Do Lười Đó
60
Chương 64: 64: Em Giết Nó Được Không
61
Chương 65: 65: Lật Kèo Rồi!
62
Chương 66: 66: Bất Phân
63
Chương 67: 67: Độc Dược Và Cuồng Phong
64
Chương 68: 68: Ám Thị
65
Chương 69: 69: Còn Cần Thêm Một Chút Thời Gian
66
Chương 70: 70: Sân Đấu Ngầm
67
Chương 71: 71: Sàn Đấu Ngầm 2
68
Chương 72: 72: Nghe Nói Dị Năng Hệ Phong Có Thể Bay
69
Chương 73: 73: Chỗ Nào Trưởng Thành
70
Chương 74: 74: Qủa Dưa Leo
71
Chương 75: 75: Mảnh Giấy Nhỏ
72
Chương 76: 76: Lần Sau Nhớ Lựa Giờ Mà Đến
73
Chương 77: 77: Nên Trừ Lương Thôi
74
Chương 78: 78: Sai
75
Chương 79: 79: Vấn Đề
76
Chương 80: 80: Lời Mời
77
Chương 81: 81: Mời Uống Trà
78
Chương 82: 82: Cái Gía Tương Xứng
79
Chương 83: 83: Angel 1
80
Chương 84: 84: Angel 2
81
Chương 85: 85: Angel 3
82
Chương 86: 86: Angel 4
83
Chương 87-88: 87: Angel 5 - 88: Angel (6)
84
Chương 89: 89: Angel 7
85
Chương 90: 90: Angel 8
86
Chương 91: 91: Angel 9
87
Chương 92: 92: Angel 10
88
Chương 93: 93: Angel 11
89
Chương 94: 94: Angel 12
90
Chương 95: 95: Angel 13
91
Chương 96: 96: Angel 14
92
Chương 97: 97: Angel Hết
93
Chương 98: 98: Con Nhớ Mẹ Lắm
94
Chương 99: 99: Sự Thật Về Thế Giới Này
95
Chương 100: 100: Thể Ký Sinh Của Uế
96
Chương 101: 101: Về Nhà
97
Chương 102: 102: Cuối Tuần Ta Đến Đón Em
98
Chương 103: 103: Em Biết
99
Chương 104: 104: Chuyến Đi Hai Người
100
Chương 105: 105: Tinh Cầu Thú Nhân
101
Chương 106: 106: Thỏ
102
Chương 107: 107: Trải Nghiệm Khu Vui Chơi
103
Chương 108: 108: Vịnh Nhân Ngư
104
Chương 109: 109: Say Trong Hương Vị Của Người
105
Chương 110: 110: Ánh Đèn Trong Đêm Say
106
Chương 111: 111: Lủng
107
Chương 112: 112: Mơ
108
Chương 113-114: 113: Tin Tớ - 114: Thế Phục
109
Chương 115: 115: Gian Nan Thật Mà
110
Chương 116: 116: Bắt Đầu Kiểm Tra
111
Chương 117: 117: Tìm
112
Chương 118: 118: Thời Gian Đếm Ngược
113
C119: Vòng quay cầu vồng
114
118: Thời Gian Đếm Ngược
115
117: Tìm