Chương 79: Hỉ mạch

Vinh Lệ Nhi nhìn mộthàng “gia đinh” đứng đằng sau xem kịch, nhìn Long Phụng Ngọc và Vu ThừaPhong một trái một phải bảo vệ bên người Lê Thải Nhi, trong lòng nàng ta thầm cảm thấy may mắn” Vinh Lệ Nhi, may mà ngươi còn chút lý trí. Maymà ngươi không được ăn cả ngã về không, nếu không thì không thể đoántrước được mọi chuyện sẽ phát triển đến mức nào.”

Vinh Lệ Nhi âmthầm cảm thấy may mắn, đồng thời cũng có chút nghi ngờ, nha đầu xấu xínày đáng để Long Phụng Ngọc điều động nhiều nhân thủ bảo vệ như vậy sao? Nha đầu xấu xí này đáng để hắn dịu dàng triền miên, đáng để hắn yêuthích sao? Nữ nhân xấu xí này rốt cuộc đã hạ bùa mê gì với hắn? Tại saodung nhan làm người ta chán ghét của nàng ta lại có thể làm cho LongPhụng Ngọc có hứng thú lớn như vậy?

Vinh Lệ Nhi liếc mắt nhìn hai tuấn nam và một nữ nhân xấu xí. Cho dù nàng ta có nhìn thế nào thì vẫncảm thấy hai người kia ngồi chung một chỗ thật chói mắt, rất không xứngđôi!

Một cơn nóng nảy sốt ruột xông lên trong tim Vinh Lệ Nhi.

Nàng cảm thấy một trận ghê tởm buồn nôn, mà trên sân khấu lại đang diễn mànLữ Hậu độc chết Triệu Vương Như Ý, Vinh Lệ Nhi chợt cảm thấy khí huyếtcông tâm, không thể chống đỡ được!

Tại sao Âu Dương Phi lại muốndiễn vở kịch này? Phải chăng là muốn dùng vở diễn này ám chỉ Vinh Lệ Nhi nàng lòng dạ độc ác như Lữ Hậu? Chẳng lẽ, nàng ta muốn để Long PhụngNgọc xem vở diễn này xong sẽ càng chán ghét Vinh Lệ Nhi nàng, càng thêmchắc chắn nàng là hung thủ độc chết tiểu Vương gia? Tại sao sắc mặt Long Phụng Ngọc càng lúc càng âm trầm như vậy? Chẳng lẽ hắn thật sự đã trúng kế của Âu Dương Phi?

Nếu như Long Phụng Ngọc nhận định nàng làhung thủ thì cuộc sống sau này sẽ vô cùng gian nan. Thậm chí Vinh Lệ Nhi nàng sẽ không bao giờ có cơ hội trở mình!

Vinh Lệ Nhi càng nghĩcàng cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, đầu váng mắt hoa, nàng ta cố gắng tựtrấn định bản thân mình, cố gắng không để mình bêu xấu! Cho dù như vậynhưng trước mắt nàng ta tối sầm, thân thể mềm nhũn ngã vào trong ngựcnha hoàn Tiểu Phượng. Bên tai nàng ta mơ hồ truyền đến giọng nói hoảnghốt của Tiểu Phượng và giọng nói đùa cợt chế giễu của Âu Dương Phi.

“ Tiểu thư, tiểu thư, người làm sao vậy? Khởi bầm Vương gia, tiểu thư nhà chúng tôi ngất đi rồi”.

“ Vinh phu nhân vừa nãy còn khỏe mạnh, sao tự nhiên lại ngất đi chứ? Cóphải từ trên người Lữ Hậu thấy được cái bóng của mình hay không? Có phải là đi đêm lắm có ngày gặp ma hay không?”

Vinh Lệ Nhi khí huyết dâng trào, mất đi tri giác.

Long Phụng Ngọc nhìn Vinh Lệ Nhi nằm trong lòng Tiểu Phượng, trong lòngkhông nhịn được thầm nói: Nhìn từ tất cả mọi chuyện, nàng ta có lẽ chính là hung thủ độc chết tiểu Vương gia, Lê Thải Nhi bị đâm cũng có thể làdo nàng giở trò quỷ! Theo như phỏng đoán, nàng hết lòng muốn đưa gánhhát Hợp Thịnh vào Vương phủ diễn kịch, tất phải có mưu đồ mới đúng! Tạisao đến giờ còn không có động tĩnh? Chẳng lẽ là hắn nhìn lầm?

Sẽ không! Hắn sẽ không nhìn lầm!

Nếu như hắn không nhìn lầm, tại sao nàng ta lại chậm chạp không động thủ?Chẳng lẽ nàng ta nhìn ra hắn có đề phòng, cảm thấy không thể hạ thủ? Nữnhân này rốt cuộc đang chơi trò gì? Nàng ta thật sự ngất xỉu hay là đang giả thần giả quỷ? Chẳng lẽ nữ nhân này có ý ngất xỉu, muốn điệu hổ lysơn sao? Chờ dụ Long Phụng Ngọc hắn đi thì cho thích khách hạ thủ?

Long Phụng Ngọc muốn đưa Vinh Lệ Nhi trở về Phượng Nghi uyển nhưng lại dodự! Không được, hắn không thể trúng quỷ kế của nữ nhân này! Hắn cũngmuốn xem thử, rốt cuộc nữ nhân này muốn chơi trò gì! Nàng ta không phảichơi trò ngất xỉu sao? Hắn mời thái y bắt mạch cho nàng ta trước mặt mọi người, vạch trần quỷ kế của nàng ta! “ Người đâu, mau đi mời Vương thái y tới, chẩn mạch cho Dung phu nhân.”

Chỉ một lát sau, Vương thái y theo gia nhân tới, sau khi Vương thái y bắt mạch cho Vinh Lệ Nhi,không nhịn được lộ vẻ vui mừng. “ Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vươnggia. Vinh phu nhân không bị bệnh, là hỉ mạch! Bởi vì thời tiết quá nóng, thân thể hư nhược nên mới ngất xỉu! Bây giờ vi thần kê đơn điều lý thân thể cho Vinh phu nhân!”

“ Vương thái y, ngươi chắc chắn?” tronglòng Long Phụng Ngọc vui mừng, lại dường như không vui. Hắn vui mừng vìhắn lại có thể thăng chức làm phụ thân, nhưng hắn ảo não vì người làmcho hắn lên chức phụ thân lại là nữ nhân thủ đoạn ác độc Vinh Lệ Nhi.Hắn thà nữ nhân này là Lê Thải Nhi hay Âu Dương Phi cũng không muốn làVinh Lệ Nhi! Vinh Lệ Nhi mang thai hài tử của hắn, hắn nên đối xử vớinàng ta như thế nào? Là mẫu bằng tử quý tăng danh phận địa vị hay tiếptục tra xét chứng cứ phạm tội của nàng ta?

“ Vương gia không cầnhoài nghi, Vinh phu nhân thật sự có hỉ mạch. Từ mạch tượng cho thấy làmột tiểu Vương gia!” Vương thái y bắt mạch lại lần nữa, càng thêm tinchắc phán đoán của mình!

Long Phụng Ngọc vừa nhìn Âu Dương Phi vừa nhìn Lê Thải Nhi.

Người trước trên mặt có phẫn hận và tức giận, Long Phụng Ngọc hiểu tâm tìnhcủa Âu Dương Phi, cũng hiểu ý nghĩ của nàng. Vinh Lệ Nhi hại chết hài tử của Âu Dương Phi, hiện tại Vinh Lệ Nhi lại được làm mẫu thân, nếu nhưÂu Dương Phi không hận thì đúng là quá không bình thường!

Ngườisau một chút vẻ mặt cũng không có, không nhìn ra vui sướng cũng khôngnhìn ra ghen tị. Gương mặt mang mặt nạ giả kia chỉ có bình tĩnh và lạnhnhạt! “ Nha đầu này nghe thấy Vinh Lệ Nhi mang thai mà một chút phản ứng cũng không có. Chẳng lẽ nàng thật sự không quan tâm đến hắn? Chẳng lẽnàng thật sự không quan tâm tới địa vị Vương phi? Chẳng lẽ nàng khôngmuốn sinh cho hắn một hài tử, sau đó mẫu bằng tử quý?”

Sự lạnhnhạt của Lê Thải Nhi làm cho Long Phụng Ngọc phiền muộn nóng nảy! Hắn hy vọng biết bao nhìn thấy thần sắc ghen tị ở trên mặt của nàng. Đáng tiếc hắn không nhìn thấy. Một sự thất vọng dâng lên trong tim Long PhụngNgọc.

“Vu thị vệ, đưa Vương phi trở về biệt viện!” Long Phụng Ngọc vừa tức giận vừa xấu hổ, thậm chí còn có chút luống cuống.

“ Dạ, Vương gia.” Vu Thừa Phong khom người phụng mệnh, dùng ánh mắt ý bảo Long Phụng Ngọc yên tâm, sau đó khom người mời Lê Thải Nhi di giá tớibiệt viện. “ Vương phi, mời.”

Lê Thải Nhi đứng lên, nhẹ nhàng phúc thân với Long Phụng Ngọc, xoay người đi về phia biệt viện.

“ Vương phi, chờ ta một chút.” Âu Dương Phi buồn bã nhìn Long Phụng Ngọc mộtcái, đuổi theo Lê Thải Nhi. Long Phụng Ngọc thấy ánh mắt oán hận của ÂuDương Phi thì cảm thấy có một tia xấu hổ, hắn giống như một đạo tặc bịbắt được tang vật vậy.

“ Tiểu Phượng, giao phu nhân cho ta đi!”Long Phụng Ngọc khom người, ôm lấy Vinh Lệ Nhi đang hôn mê, bước nhanhvề phía Phượng Nghi uyển. Cho dù hắn có oán hận nữ nhân này hơn nữa thìcũng không có cách nào oán hận đứa bé trong bụng nàng. Bởi vì đứa bé kia cũng là của hắn! Huống chi đây chẳng qua chỉ là một sinh mệnh vô tội!

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Chỉ phúc vi hôn
3 Chương 3: Khăn thêu
4 Chương 4: Xông cung
5 Chương 5: Điều kiện hà khắc
6 Chương 6: Nhận lệnh yết kiến
7 Chương 7: Kinh thành đệ nhất mỹ nhân
8 Chương 8: Mỹ nhân tâm
9 Chương 9: Tiên tử nhân gian
10 Chương 10: Rước dâu
11 Chương 11: Kiệu hoa gặp nhau
12 Chương 12: Bái đường nghi thức
13 Chương 13: Phượng Nghi uyển
14 Chương 14: Nội tâm mỹ nhân
15 Chương 15: Động phòng cô đơn với ánh đèn
16 Chương 16: Xấu xí cho kỳ nhân
17 Chương 17: Thị vệ tỉ mỉ
18 Chương 18: Cung đình chỉ trích
19 Chương 19: Vinh Lệ Nhi chịu nhục
20 Chương 20: Ly trà phong ba
21 Chương 21: Thải nhi bị thương
22 Chương 22: Cự tuyệt phân li giải phẫu
23 Chương 23: Cự tuyệt phân li giải phẫu 2
24 Chương 24: Dung nhan khuynh quốc
25 Chương 25: Lần đầu làm cha
26 Chương 26: Mệnh tiểu phúc mỏng
27 Chương 27: Tiếng đàn lúc nửa đêm
28 Chương 28: Một hòn đá hạ hai con chim
29 Chương 29: Thăm người thân phủ Thừa Tướng
30 Chương 30: Tiểu vương gia chết bất đắc kỳ tử
31 Chương 31: Tra rõ hung thủ
32 Chương 32: Tra rõ hung thủ 2
33 Chương 33: Tra rõ hung thủ 3
34 Chương 34: Tra rõ hung thủ 4
35 Chương 35: Tra rõ hung thủ 5
36 Chương 36: Soát người (1)
37 Chương 37: Soát người (2)
38 Chương 38: Hoàng hậu giá lâm
39 Chương 39: Địa lao
40 Chương 40: Địa lao (2)
41 Chương 41: Thẩm vấn ban đêm
42 Chương 42: Yêu cầu hưu thư
43 Chương 43: Yêu cầu hưu thư (2)
44 Chương 44: Không cho khách vào nhà
45 Chương 45: Linh tiền đọ sức
46 Chương 46: Bất tỉnh trong mưa
47 Chương 47: Thái tử
48 Chương 48: Thái Tử Phi ngang ngược
49 Chương 49: Đại náo Khôn Ninh cung
50 Chương 50: Đại náo Khôn Ninh cung (2)
51 Chương 51: Đại náo Khôn Ninh cung (3)
52 Chương 52: Ý chỉ
53 Chương 53: Tiếng tiêu
54 Chương 54: Ghen
55 Chương 55: Viên phòng
56 Chương 56: Viên phòng 2
57 Chương 57: Viên phòng 3
58 Chương 58: Viên phòng 4
59 Chương 59: Kẻ nghe lén 1
60 Chương 60: Kẻ nghe lén 2
61 Chương 61: Thỉnh cầu của Thái tử
62 Chương 62: Tỉ võ ở giáo trường
63 Chương 63: Dung mạo thật của giai nhân
64 Chương 64: Dung mạo thật của giai nhân 2
65 Chương 65: Dung mạo thật của giai nhân 3
66 Chương 66: Sư tử hà đông gào thét
67 Chương 67: Thái tử phi giá lâm
68 Chương 68: Thái tử phi giá lâm 2
69 Chương 69: Thái tử phi giá lâm 3
70 Chương 70: Mật thư
71 Chương 71: Mật thư 2
72 Chương 72: Vương phi bị ám sát
73 Chương 73: Vương phi bị đâm 2
74 Chương 74: Vương phi bị đâm 3
75 Chương 75: Thăm viếng
76 Chương 76: Thăm viếng 2
77 Chương 77: Thăm viếng 3
78 Chương 78: Xem kịch
79 Chương 79: Hỉ mạch
80 Chương 80: Hỉ mạch 2
81 Chương 81: Hỉ mạch 3
82 Chương 82: Hỉ mạch 4
83 Chương 83: Chân dung
84 Chương 84: Thổ huyết trong mưa
85 Chương 85: Con của chúng ta
86 Chương 86: Bệnh lao phổi
87 Chương 87: Kể chuyện xưa
88 Chương 88: Tự rước lấy nhục
89 Chương 89: Người trong lòng
90 Chương 90: Thống khổ của tình yêu
91 Chương 91: Hiểu lầm
92 Chương 92: Chuyện ma quái(1)
93 Chương 93: Chuyện ma quái (2)
94 Chương 94: Chuyện ma quái 3
95 Chương 95: Thử dò xét cõi lòng
96 Chương 96: Chúc thọ Mộ Dung Quốc
97 Chương 97: Ngày giỗ
98 Chương 98: Ngày giỗ 2
99 Chương 99: Trong núi gặp nạn(2)
100 Chương 100: Mất trí nhớ
101 Chương 101: Mất trí nhớ Ghen
102 Chương 102: Sinh non
103 Chương 103: Tự sát
104 Chương 104: Ghen tức
105 Chương 105: Trở về phủ
106 Chương 106: Cường thưởng dân nữ
107 Chương 107: Được cứu
108 Chương 108: Không lấy thiếp nữa
109 Chương 109: Hưu thư
110 Chương 110: Hưu thư 2
111 Chương 111: Lòng trả thù
112 Chương 112: Hành thích
113 Chương 113: Hành thích 2
114 Chương 114: Tố cáo
115 Chương 115: Bức họa bị hủy
116 Chương 116: Nửa cuốn họa trục
117 Chương 117
118 Chương 118: Áp trại phu nhân
119 Chương 119: Lý quý phi
120 Chương 120: Trở về
121 Chương 121: Tương tư đêm Trung thu
122 Chương 122: Tương tư đêm Trung thu (3)
Chapter

Updated 122 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Chỉ phúc vi hôn
3
Chương 3: Khăn thêu
4
Chương 4: Xông cung
5
Chương 5: Điều kiện hà khắc
6
Chương 6: Nhận lệnh yết kiến
7
Chương 7: Kinh thành đệ nhất mỹ nhân
8
Chương 8: Mỹ nhân tâm
9
Chương 9: Tiên tử nhân gian
10
Chương 10: Rước dâu
11
Chương 11: Kiệu hoa gặp nhau
12
Chương 12: Bái đường nghi thức
13
Chương 13: Phượng Nghi uyển
14
Chương 14: Nội tâm mỹ nhân
15
Chương 15: Động phòng cô đơn với ánh đèn
16
Chương 16: Xấu xí cho kỳ nhân
17
Chương 17: Thị vệ tỉ mỉ
18
Chương 18: Cung đình chỉ trích
19
Chương 19: Vinh Lệ Nhi chịu nhục
20
Chương 20: Ly trà phong ba
21
Chương 21: Thải nhi bị thương
22
Chương 22: Cự tuyệt phân li giải phẫu
23
Chương 23: Cự tuyệt phân li giải phẫu 2
24
Chương 24: Dung nhan khuynh quốc
25
Chương 25: Lần đầu làm cha
26
Chương 26: Mệnh tiểu phúc mỏng
27
Chương 27: Tiếng đàn lúc nửa đêm
28
Chương 28: Một hòn đá hạ hai con chim
29
Chương 29: Thăm người thân phủ Thừa Tướng
30
Chương 30: Tiểu vương gia chết bất đắc kỳ tử
31
Chương 31: Tra rõ hung thủ
32
Chương 32: Tra rõ hung thủ 2
33
Chương 33: Tra rõ hung thủ 3
34
Chương 34: Tra rõ hung thủ 4
35
Chương 35: Tra rõ hung thủ 5
36
Chương 36: Soát người (1)
37
Chương 37: Soát người (2)
38
Chương 38: Hoàng hậu giá lâm
39
Chương 39: Địa lao
40
Chương 40: Địa lao (2)
41
Chương 41: Thẩm vấn ban đêm
42
Chương 42: Yêu cầu hưu thư
43
Chương 43: Yêu cầu hưu thư (2)
44
Chương 44: Không cho khách vào nhà
45
Chương 45: Linh tiền đọ sức
46
Chương 46: Bất tỉnh trong mưa
47
Chương 47: Thái tử
48
Chương 48: Thái Tử Phi ngang ngược
49
Chương 49: Đại náo Khôn Ninh cung
50
Chương 50: Đại náo Khôn Ninh cung (2)
51
Chương 51: Đại náo Khôn Ninh cung (3)
52
Chương 52: Ý chỉ
53
Chương 53: Tiếng tiêu
54
Chương 54: Ghen
55
Chương 55: Viên phòng
56
Chương 56: Viên phòng 2
57
Chương 57: Viên phòng 3
58
Chương 58: Viên phòng 4
59
Chương 59: Kẻ nghe lén 1
60
Chương 60: Kẻ nghe lén 2
61
Chương 61: Thỉnh cầu của Thái tử
62
Chương 62: Tỉ võ ở giáo trường
63
Chương 63: Dung mạo thật của giai nhân
64
Chương 64: Dung mạo thật của giai nhân 2
65
Chương 65: Dung mạo thật của giai nhân 3
66
Chương 66: Sư tử hà đông gào thét
67
Chương 67: Thái tử phi giá lâm
68
Chương 68: Thái tử phi giá lâm 2
69
Chương 69: Thái tử phi giá lâm 3
70
Chương 70: Mật thư
71
Chương 71: Mật thư 2
72
Chương 72: Vương phi bị ám sát
73
Chương 73: Vương phi bị đâm 2
74
Chương 74: Vương phi bị đâm 3
75
Chương 75: Thăm viếng
76
Chương 76: Thăm viếng 2
77
Chương 77: Thăm viếng 3
78
Chương 78: Xem kịch
79
Chương 79: Hỉ mạch
80
Chương 80: Hỉ mạch 2
81
Chương 81: Hỉ mạch 3
82
Chương 82: Hỉ mạch 4
83
Chương 83: Chân dung
84
Chương 84: Thổ huyết trong mưa
85
Chương 85: Con của chúng ta
86
Chương 86: Bệnh lao phổi
87
Chương 87: Kể chuyện xưa
88
Chương 88: Tự rước lấy nhục
89
Chương 89: Người trong lòng
90
Chương 90: Thống khổ của tình yêu
91
Chương 91: Hiểu lầm
92
Chương 92: Chuyện ma quái(1)
93
Chương 93: Chuyện ma quái (2)
94
Chương 94: Chuyện ma quái 3
95
Chương 95: Thử dò xét cõi lòng
96
Chương 96: Chúc thọ Mộ Dung Quốc
97
Chương 97: Ngày giỗ
98
Chương 98: Ngày giỗ 2
99
Chương 99: Trong núi gặp nạn(2)
100
Chương 100: Mất trí nhớ
101
Chương 101: Mất trí nhớ Ghen
102
Chương 102: Sinh non
103
Chương 103: Tự sát
104
Chương 104: Ghen tức
105
Chương 105: Trở về phủ
106
Chương 106: Cường thưởng dân nữ
107
Chương 107: Được cứu
108
Chương 108: Không lấy thiếp nữa
109
Chương 109: Hưu thư
110
Chương 110: Hưu thư 2
111
Chương 111: Lòng trả thù
112
Chương 112: Hành thích
113
Chương 113: Hành thích 2
114
Chương 114: Tố cáo
115
Chương 115: Bức họa bị hủy
116
Chương 116: Nửa cuốn họa trục
117
Chương 117
118
Chương 118: Áp trại phu nhân
119
Chương 119: Lý quý phi
120
Chương 120: Trở về
121
Chương 121: Tương tư đêm Trung thu
122
Chương 122: Tương tư đêm Trung thu (3)