Chương 88

Ngô Nghị vừa bước ra khỏi cửa đã nhìn thấy một phụ nhân ưỡn bụng bự, phụ nhân kia đầy mặt hung hãn, một tay chống hông, tay kia véo tai nam tử, khí thế hùng hổ đứng trong sân.

Bị nàng véo tai là một nam tử có dáng người như cái sào tre, cằm nhọn hoắt, ngay cả con ngươi cũng nhỏ hơn người thường mấy phần.

Phu thê hai người một tròn vo một gầy nhẳng, đi cùng nhau nom rất giống số mười Ả Rập.

Đứng cạnh là hai nha đầu không lớn không nhỏ, có vẻ như đã quen với cảnh này nên chỉ che miệng cười khẽ.

Ngô Nghị không khỏi thầm than thở, sớm nghe nói Thục Trung nhiều hãn thê, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền.

Hứa Tiệp khẽ nhướn mày, tựa như đao kiếm sắc bén được rút ra khỏi vỏ, hàn ý trong đôi mắt như tỏa ra hơi lạnh.

"Tần nương tử, chỗ này của ta không phải nơi cho các ngươi ồn ào, muốn cãi nhau thì mau về nhà các ngươi đi."

Tần nương tử vừa nghe lời này liền nhanh chóng thu tay, hai tay chống nạnh, đưa bụng ra cho Hứa Tiệp nhìn.

"Hứa tiên sinh, ngài nhìn một cái xem, ta đây rốt cục có phải mang quỷ thai không? Mọi người đều nói ta mang thai ba tháng mà trông như năm tháng, nghi ngờ là vì nhiễm yêu khí nên mang quỷ thai!"

Ánh mắt lạnh lùng của Hứa Tiệp hơi đảo qua một chút, dường như cũng phát giác điểm kỳ lạ.

Người này hai tháng trước là do chính tay hắn chẩn ra hỉ mạch, đến giờ nhiều lắm cũng chỉ mang thai ba tháng, vậy nhưng nhìn cái bụng khổng lồ của nàng thì như thể là người đã mang thai bốn, năm tháng vậy.

Hắn suy nghĩ chốc lát mới cẩn thận hỏi: "Ngoại trừ thân thể quá nặng, còn có những dấu hiệu khác không?"

Tần nương tử vừa định trả lời, thân thể đột nhiên trùng xuống, vội vã phái nha đầu đi: "Mau lấy khăn tới."

Vừa nói vừa lấy tay che miệng xoay người, vai co rúm, trong không khí nhất thời nổi lên mùi chua.

Ngô Nghị quan sát, thấy thân thể nàng nặng hơn so với thời gian mang thai thực tế, phản ứng khi có thai cũng lớn hơn so với người thường, trong lòng đã có ba phần đánh giá.

Chỉ sợ như những gì nàng nghi ngờ, đây không phải thai nhi bình thường.

Tần nương tử nôn trong chốc lát, khí thế cũng giảm đi ba phần, cả người như quả bóng xì hơi, mềm nhũn được trượng phu và nha đầu đỡ lấy, còn sức đâu mà nói nữa.

Hứa Tiệp thấy thế, trong lòng cũng có chút bất an, hỏi trượng phu của nàng: "Phía dưới của nàng mấy ngày nay có phải thấy máu? Trong máu lại có những dị vật nhỏ có dạng tép?"

"Phải phải phải, ngài nói không sai, Hứa tiên sinh như thần tiên vậy!"

Hứa Tiệp được đối phương nịnh một câu cũng không thấy vui mừng gì, ánh mắt sâu thẳm chuyển về phía cái bụng tròn vo của Tần nương tử, nửa ngày mới chắc chắn nói: "Có lẽ tôn phu nhân đã mang quỷ thai."

Vừa nghe lời này, Tần nương tử như được tiếp theo khí thế, vùng dậy khỏi tay nha đầu: "Quỷ thai cái gì? Lão nương là người sạch sẽ, sao có khả năng mang quỷ thai?"

Mắt thấy Tần nương tử muốn khóc lóc om sòm gây sự, cả trượng phu của nàng cũng không ngăn được, Ngô Nghị lúc này mới bỏ đi bộ dạng đứng ngoài xem cuộc vui, bước nhanh đến chỗ họ.

"Nương tử không nên nóng vội, quỷ thai không phải là thai của yêu ma quỷ quái, nó chỉ là một chứng bệnh, chỉ cần xử lý đúng cách, người cũng có thể bình an vô sự."

Khuôn mặt đầy đặn tròn như cái đĩa của Tần nương tử hơi quay sang liếc nhìn Ngô Nghị một chút, thấy vị tiên sinh này dung mạo thanh tú, dáng vẻ tao nhã hữu lễ, cũng thu lại lời thô tục muốn nói ra, chờ y giải thích.

Ngô Nghị chậm rãi nói: "Cái gọi là quỷ thai, chính là vì chân khí phủ tạng không sung, dương khí suy yếu, dẫn đến phôi thai hình thành sau khi thụ thai không khỏe mạnh, thai không thành hình, do máu đông và thịt bên trong biến thành."

Nhìn Tần nương tử vẫn ngơ ngác khó hiểu, y cũng không khoe chữ cùng nàng nữa, đưa thẳng ra kết luận: "Vì lẽ đó, thai quỷ không có chút quan hệ nào với quỷ thần, nương tử cứ yên tâm đi."

Tần nương tử tuy nghe không hiểu mấy thứ chân khí dương khí này nhưng thấy Ngô Nghị khá là nhẫn nại, hơn nữa thái độ còn ôn hòa, kiêu ngạo trên mặt không khỏi giảm xuống ba phần: "Vậy theo ý tiên sinh, thai này của ta liệu có thể tiếp tục giữ không?"

Ngô Nghị lộ mặt khó xử: "Ban nãy Hứa tiên sinh cũng đã nói, ngươi bây giờ đã có những dị vật nhỏ dạng tép theo máu đi ra từ bên dưới, kỳ thực thứ trong bụng từ lâu đã không có thai hình."

Tần nương tử vừa nghe lời ấy, như thể thấy sét đánh giữa trời, tiếng nổ to đến độ khiến đầu nàng ong ong.

Ánh nắng nhạt bị mái hiên che đi, tựa một lồng băng to lớn chụp xuống, trong nháy mắt đã tỏa ra hơi lạnh thấu xương.

Tần nương tử không nhịn được mà run lập cập, cả người ngẩn ngơ như đang đi trong thiên băng địa tuyết, từng tia sáng chính là những gai băng, đâm vào khiến mắt nàng đỏ ửng.

Thấy tình cảnh này, Ngô Nghị cũng có chút không đành lòng, không biết trong hai tháng này nàng đã ký thác bao nhiêu hân hoan và hi vọng lên đứa bé trong bụng, lại không ngờ rằng đó căn bản không phải là một sinh mạng mà chỉ là một quỷ thai gây tổn hại đến cơ thể mẹ.

Trên thực tế, cái tên quỷ thai này cũng không quá chính xác, trong y học hiện đại ngàn năm sau lại có một cái tên khác có thể giúp người hình dung rõ hơn về loại bệnh này.

Đó chính là bệnh chửa trứng.

Hiện tại trong tử cung của Tần nương tử e rằng đã có những chùm bong bóng um tùm chật ních như cây nho cho nên mới khiến bụng nàng tròn vo, tựa như đã mang thai năm tháng như vậy.

Hứa Tiệp vẫn lãnh đạm: "Ở chỗ ta còn có phương thuốc của tiên nhân Tôn Tư mạc, ngươi chỉ cần lấy về sắc dùng, quỷ thai sẽ tự nhiên tách ra, cho đến khi quỷ thai bị tiêu hết thì cũng là thuốc đến bệnh trừ rồi."

Tần nương tử dường như bị đông cứng cả người, nửa ngày không hề làm ra động tác nào. Mà lời nói của Hứa Tiệp lại như một cái đục sắc bén gõ bể băng tuyết trên mặt nàng, khiến nàng chậm rãi chảy nước mắt.

Vẫn là trượng phu của nàng mạnh mẽ hơn, nhanh chóng bình tĩnh: "Vậy liền phiền tiên sinh viết lại phương thuốc, lát sau ta sẽ sai người tới lấy."

Hứa Tiệp gật đầu, ống tay áo vẫy một cái, ra hiệu tiễn khách.

Tần nương tử như mất hồn, đỡ cái bụng tròn vo của mình, để trượng phu và nha đầu cùng dìu nàng, lảo đảo đi về phía cổng lớn của trường công.

___

Chờ phu thê hai người đi xa, Ngô Nghị nhịn không được mà thở dài: "Tiếc cho một hồi mong đợi tha thiết của bọn họ."

Hứa Tiệp lại không đồng ý: "Trong bụng nàng vốn không phải thai nhi, chỉ là một ổ bệnh mà thôi, trừ bệnh cứu người mới chính là nghĩa vụ của y quan chúng ta."

Lời này nghe thì vô tình nhưng lại có lý, Ngô Nghị nhất thời không phản bác được.

Nói đến chữa bệnh, y còn một việc gấp khác: "Phương thuốc Hứa tiên sinh nhắc đến lúc nãy, tuy là Tôn Tư Mạc tự tay viết nhưng không hẳn là có thể trừ sạch quỷ thai."

Hứa Tiệp lúc này mới có chút hứng thú: "Phương thuốc này ta mới chỉ dùng qua hai, ba lần, đúng là không thể diệt tận gốc, không biết Ngô tiên sinh có cao kiến gì?"

Ngô Nghị cũng không thừa nước đục thả câu, trực tiếp nói ra biện pháp thường dùng nhất ở hiện đại.

"Làm sạch tử cung."

"Làm sạch tử cung?"

"Phải." Ngô Nghị gật đầu, "Chỉ có mở tử cung, làm sạch quỷ thai, như vậy mới có thể đảm bảo tiêu diệt sạch sẽ, không lưu lại mầm họa."

Hứa Tiệp bị ý nghĩ lớn mất này của y dọa hết hồn: "Chảng lẽ cũng muốn giống như thái tử phi, mổ bụng lấy ra?"

"Như vậy cũng không cần." Ngô Nghị nói, "Chỉ cần từ sản đạo mà lấy ra quỷ thai trong tử cung là có thể đảm bảo không lo."

Y đơn giản thuật lại thao tác làm sạch tử cung, trong lòng kỳ thực cũng khá thấp thỏm.

Ở thời đại này, phụ khoa vẫn là một ngành học phi thường bất tiện, ngăn cách giới tính dẫn đến việc các thao tác phổ biến ở hiện đại đều là điều cấm kỵ.

Ngay cả phòng sinh còn không cho phép nam tử tùy tiện đi vào thì càng đừng phải nói thao tác làm sạch tử cung được cho là mạo phạm này.

Quả nhiên, sắc mặt Hứa Tiệp cứng ngắc, cũng không quá tán thành: "Biện pháp của ngươi tuy có chỗ thích hợp nhưng có hai điểm không ổn, thứ nhất, Tần nương tử chỉ là một phu nhân bình thường, không thể có can đảm như thái tử phi, nếu như nàng không chịu, chúng ta tuyệt không thể động thủ; thứ hai, phương pháp này phải vào đến tử cung, nghĩ cũng thấy phi thường đau đớn, không phải chuyện người thường có thể nhịn."

Hai điểm này cũng chính là điều làm khó Ngô Nghị.

Muốn thay đổi tư tưởng bảo thủ nam nữ khác biệt của thời đại này tuyệt không phải chuyện có thể hoàn thành một sớm một chiều.

May mà ở thời đại thịnh thế văn minh này cũng không thiếu những người không câu nệ tiểu tiết như thái tử phi, đồng ý thử nghiệm một số phương pháp người thường khó có thể tưởng tượng.

Giải quyết vấn đề đau đớn khi giải phẫu mới chính là việc khẩn cấp cần làm.

Ngô Nghị đã cẩn thận nghiền ngẫm qua các tác phẩm y học kinh điển, phát hiện loại thuốc được y quan ngoại khoa tôn sùng qua các triều đại đều là ma phí tán do Hoa Đà làm ra.

Nhưng đáng tiếc chính là loại thuốc gây mê này đã thất truyền từ lâu, Ngô Nghị tìm qua mấy quyển y kinh đều không thể tìm ra một phương thuốc hoàn chỉnh.

Bây giờ thứ ngoại khoa thường dùng chính là mạn đà la, thuốc phiện có tác dụng gây mê, nhưng không nói tới hiệu lực gây mê của loại thảo dược này, độc tính của nó cùng khả năng gây nghiện cũng là một vấn đề lớn, nếu dùng loại thảo dược này, không chừng sẽ gây họa lớn ngập trời.

Ngô Nghị cũng không muốn sớm dẫn Trung Quốc đến nạn nha phiến.

Từ khi trở về từ tiền tuyến Tân La, Ngô Nghị vẫn muốn một lần nữa nghiên cứu ra một loại thuốc vừa không có tính gây nghiện, vừa có hiệu quả gây mê, đáng tiếc vì có việc quấn người nên luôn không có đủ thời gian và thời cơ thích hợp.

Bây giờ đến Du Châu thành sơn thủy một góc này lại khiến y nhớ lại chuyện ấy.

"Hứa tiên sinh nói phải, là bởi trong lòng ta hỗn loạn." Y nhìn đôi mày cau lại của Hứa Tiệp, khẽ mỉm cười, "Nhưng ta cho rằng, việc đều do người, nếu Hoa Đà đã có thể làm ra ma phí tán, vậy thì sao chúng ta không thể một lần nữa tạo ra một phương thuốc gây mê khác chứ?"

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118: Phiên ngoại 1
119 Chương 119: Phiên ngoại 2
120 Chương 120: Phiên ngoại 3
121 Chương 121: Phiên ngoại 4
Chapter

Updated 121 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118: Phiên ngoại 1
119
Chương 119: Phiên ngoại 2
120
Chương 120: Phiên ngoại 3
121
Chương 121: Phiên ngoại 4