Chương 74

Khi Lý Cẩn Hành nghe được bảy chữ "mở quan tài khám nghiệm tử thi" này cũng không nhanh chóng tiếp thu như Dịch Khuyết.

Đối với một tướng lĩnh dẫn đầu bốn ngàn quân Đường mà nói, sự tình hắn cần suy tính so với hai đại phu trẻ tuổi lớn gan có hơn nhiều lắm.

Lúc trước hạ lệnh hậu táng những tù binh này, không chỉ là xuất phát từ lòng kính nể bọn họ trung nghĩa mà còn vì muốn biểu thị quân Đường có khí phách và độ lượng. Người chết là lớn nhất, đào bới mồ yên mả đẹp của bọn họ, không chỉ bị truyền đi cái danh bất kính với người chết mà cũng sẽ làm hỏng danh tiếng đối xử tử tế với tù binh của quân Đường gìn giữ lâu nay.

Nhưng nếu đúng như Ngô Nghị suy đoán, những tù binh cắn lưỡi tự sát nọ chính là bắt nguồn của bệnh truyền thi, vậy thì quân Tân La dụng tâm thâm độc, cho dù có lột da tróc thịt cũng khó khiến mối hận trong lòng hắn tiêu tan.

Đang lúc do dự liền thấy một bóng người cao gầy xuất hiện ở cửa đại trướng.

"Thẩm tiến sĩ, ngươi đến cũng vừa đúng lúc." Lý  Cẩn Hành vội vàng chào hỏi, "Lão phu đang có một chuyện muốn cùng tiến sĩ thương lượng."

Thẩm Hàn Sơn đến mang theo ánh nắng chói mắt, vẻ mặt dần ngưng trọng: "Là chuyện đồ đệ ta muốn mở quan tài nghiệm thi? Việc này tiểu Quận Vương đã sớm thông báo cho ta."

Hai người ngồi xuống, hai đôi mắt thành thục cùng nhìn về phía hai người trẻ tuổi đang đứng cung kính trước mắt, chờ bọn họ đưa ra lời giải thích có thể làm người tin phục.

Ngô Nghị cùng Dịch Khuyết liếc mắt nhìn nhau, vẫn là Dịch Khuyết quen biết Lý Cẩn Hành mở miệng trước.

"Trường hợp đầu tiên nhiễm bệnh chính là Tam Mao Nhi, trước kia cậu ta phụ trách việc đưa cơm cho tù binh Tân La, vào tháng tư thì phát hiện bệnh trạng truyền thi. Các trường hợp phát bệnh sau đó, hoặc là từng trông coi tù binh, hoặc là binh sĩ từng phụ trách mai táng tù binh, ít nhiều gì cũng có tiếp xúc với những tù binh kia."

Dịch Khuyết nói liền một hơi, cuối cùng mới nhìn về phía Lý Cẩn Hành, ánh mắt nghiêm nghị: "Nếu đúng như Ngô Nghị nói, trùng phổi vì phân tán trong không trung nên xâm nhập thân thể, vậy thì những tù binh kia rất có khả năng là đòn hiểm của Tân La, lúc ấy bọn chúng cắn lưỡi tự sát, sợ rằng không phải vì không chịu quy thuận mà là vì muốn che giấu bệnh trạng của mình."

"Nhưng ngươi vừa mới nói, Tam Mao Nhi xuân tháng tư phát bệnh, mà những tù binh kia đã tự sát từ tháng ba." Lý Cẩn Hành không khỏi nhìn về phía Thẩm Hàn Sơn, dùng ánh mắt trưng cầu ý kiến của vị lão thái y chuyên về bệnh dịch này.

Thẩm Hàn Sơn nói: "Dịch truyền thi này, nhiễm bệnh đồng thời nhưng phát bệnh thì không, tại  sự kiện ở Trường An, thiên hậu từng hạ lệnh cho mười tên tử tù tiếp xúc cùng dịch mủ đậu mang trùng phổi, mà trường hợp đầu tiên phát bệnh là sau đó một tháng. Nếu như suy tính về mặt thời gian, đây cũng không phải một suy đoán vô căn cứ."

Ngô Nghị tiếp lời: "Tuy rằng thời gian đã gần nửa năm, thi thể sợ rằng đã bị phân hủy, nhưng may mà lúc đó tướng quân dùng quan tài thổ táng, mà ổ bệnh trùng phổi lại khó hủ hóa, vì lẽ đó chỉ cần khám nghiệm là có thể biết được chân tướng sự việc."

Lời vừa dứt, ánh mắt ba người đều hướng về vị tướng quân không tính là lớn tuổi nhưng lại đủ thành thục nọ, chờ hắn vỗ bàn đưa ra quyết định cuối cùng.

Lý Cẩn Hành yên lặng nửa ngày, còn chưa mở miệng đã nghe một tiếng vang lớn, khiến hắn thức tỉnh từ trong trầm tư.

Dịch Khuyết thẳng tắp quỳ trước mặt hắn, như một bia đá cứng rắn mà lạnh lẽo, trong ánh mắt khắc rõ hai chữ kiên định.

"Hạ quan hiểu, tướng quân lo lắng danh dự của quân Đường bị hao tổn, nhưng tướng quân liệu có từng nghĩ tới những tướng sĩ trong trướng kia cả ngày lẫn đêm đều không được yên giấc vì bệnh tật? Nếu không thể cho bọn họ một lời giải thích rõ ràng tất sẽ khiến bọn họ lạnh tâm, môi hở răng lạnh, một khi bọn họ thấy không yên lòng thì quân tâm cũng sẽ dao động. Hạ quan tuy không có tài năng dẫn quân đánh trận nhưng cũng hiểu được tám chữ đắc đạo đa trợ, thất đạo quả trợ."(*)

Câu "đắc đạo đa trợ, thất đạo quả trợ" này từ miệng hắn nói ra, tựa như một cơn gió mạnh mang theo mưa lớn mà đến, trực tiếp đánh trúng lo nghĩ sâu nhất trong lòng hắn.

Ngô Nghị thấy sắc mặt đối phương ẩn ẩn dao động, cũng cong gối quỳ xuống, vẻ mặt trịnh trọng: "Diệt ngoài thì trước hết phải an trong, muốn có được danh dự ở mặt ngoài hay lấy được được quân tâm bên trong, kính xin tướng quân cân nhắc."

Hai người trẻ tuổi song song quỳ gối trước mặt, dùng biểu hiện kiên định nói cho Lý Cẩn Hành biết, lựa chọn lúc này  cũng không đơn giản hơn đưa ra mệnh lệnh trên chiến trường là bao, việc này liên quan tới bốn ngàn tính mạng quân Đường cùng tâm ủng hộ hay phản đối của mọi người, chỉ một bước đi nhầm cũng có thể dẫn đến kết cục toàn quân bị diệt.

Lý Cẩn Hành cũng không còn trẻ, vài chục năm trong quân đội đã nhuộm trắng tóc mai, khiến cơ thể thêm gầy, cũng khắc lên trán hắn những nếp nhăn so với sẹo thì càng hằn sâu hơn.

Thế nhưng tất cả những điều ấy không dập tắt hỏa diễm cháy hừng hực trong lòng, cũng không lấy đi tầm nhìn sáng suốt từ đôi mắt mệt mỏi của hắn.

Hắn rất nhanh đã đưa ra lựa chọn.

"Theo các ngươi nói, mở quan tài khám nghiệm tử thi."

___

Đời trước Ngô Nghị cũng làm qua không ít cuộc giải phẫu, nhưng bày ra trước mặt y thường là những thi thể hoàn chỉnh đã được cọ rửa sạch sẽ mới lấy ra từ formalin, tuy mùi gay mũi đến độ khiến người chảy nước mắt những vẫn miễn cưỡng có thể nhịn được.

Cho tới bây giờ y mới hiểu được, nước mắt trước kia chảy xuống nhất định là vì xúc động, nếu như không có formalin vĩ đại thì mỗi ngày y sẽ bị thứ mùi như chuột chết này phả vào mặt.

Người lớn tuổi như Hồ Chí Lâm đã sớm không chịu nổi loại mùi này, được đỡ đi một bên nghỉ ngơi. Ngay cả hai người trẻ tuổi đã đề xuất việc khám nghiệm tử thi là Ngô Nghị và Dịch Khuyết cũng phải cưỡng ép nhịn buồn nôn, ngồi xổm bên cạnh thi thể đã bị phân hủy như bùn nhão, dùng một cái chạc dài cẩn thận bới phần phổi của xác chết.

Cũng may, huyệt lao vôi hóa không mục nát theo lá phổi mà biến mất, vẫn dễ phát hiện trong khoang ngực thi thể, Ngô Nghị thậm chí còn tìm được hai huyệt lao gần như thành một hình cầu, đều lấy ra đặt bên cạnh xác chết.

Cho dù là đại phu từ Trường An đến hay là quân y đóng giữ tại Mãi Tiếu thành thì cũng là những tay già đời, ít nhiều gì đều có chút kinh nghiệm giải phẫu, rất nhanh đã có thể nhìn ra, đây chính là lỗ sâu do trùng phổi đục thành, đồng thời đã cứng lại thành đá mới có thể giữ đến ngày nay.

Mọi người xung quanh đều cưỡi ngựa xem hoa, tay bưng mũi miệng, ló đầu vào nhìn một lần, hai đại phu trẻ tuổi mới thở phào nhẹ nhõm. Thi thể trước mắt này chính là bằng chứng cho quỷ kế của người Tân La, mà mọi người xung quanh đây cũng có thể nói ra đôi câu làm chứng.

Ngô Nghị vừa mới lùi hai bước khỏi thi thể, Lý Cảnh đã bê một chậu nước nóng tới, cẩn thận bưng đến trước mặt Ngô Nghị để y có thể thư thả rửa tay.

Ngô Nghị đang bị thi khí hun đến buồn nôn, vốn khiến thân thể suy nhược đến đứng không vững, sau khi ngâm hai tay vào nước nóng mới thấy thoải mái hơn một chút.

Lý Cảnh cẩn thận lấy một tấm khăn sạch từ trong tay áo, nhúng nước nóng, nhẹ nhàng lau mặt thay y.

Dịch Khuyết mắt lạnh nhìn hai thầy trò cứ dính vào nhau, bước lớn vượt qua người Ngô Nghị, mang theo một luồng gió nhẹ hất ống tay áo.

"Dịch sư huynh." Ngô Nghị vội vàng gọi hắn lại, "Ngươi cũng tới rửa tay đi, truyền thi từ thi thể có tính truyền nhiễm mạnh, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn."

Dịch Khuyết lạnh lùng nheo mắt nhìn y một chút, thầm nghĩ, người này ngoại trừ y thuật có khả năng thì những mặt khác đều đần độn, tiểu Quận Vương ân cần chăm sóc như vậy, rõ ràng chỉ đối với một mình y, cho dù là muốn lôi kéo nhân tâm hay là vì thực lòng thì đều không tới phiên một người ngoài như hắn chen ngang một chân.(**)

Hắn cũng lười nhiều lời giải thích cho Ngô Nghị, chỉ đưa tay ra trước mắt phẩy phẩy, không thèm nhìn cái đức hạnh ngán ngẩm không đứng đắn của hai thầy trò các ngươi.

"Tạ tự sắc mấy bát bách hợp cố kim thang, huống hồ đây là chuyện khẩn cấp, ta muốn nau chóng báo lại cho tướng quân."

___

"Lời ấy là thật sao?"

Tuy Lý Cẩn Hành đã mơ hồ có linh cảm nhưng không ngờ âm mưu phe địch đã thực sự bị hai người trẻ tuổi này đoán trúng.

"Hạ quan cùng Hồ tiến sĩ, Tần tiến sĩ và chư vị quân y đều ở hiện trường, nhìn được rõ rõ ràng ràng, những tù binh kia khi còn sống đã mắc truyền thi, tuyệt không sai lầm." Thẩm Hàn Sơn trầm giọng nói, "Mà truyền thi là bệnh mạn tính, cũng không phải trong một, hai ngày là có thể phát tác, có thể thấy Kim Pháp Mẫn đã dự liệu được chiến bại ở Thất Trọng thành từ lâu, vì lẽ đó mới sớm chuẩn bị mấy vị tử sĩ có can đảm hiến thân, muốn nhờ quỷ kế để tìm đường sống trong chỗ chết."

"Truyền thi bắt nguồn từ người Hồ, từ trước đến giờ phổ biến ở biên thùy Đông Bắc, mà tiền tuyến Tân La lại khó gặp, có thể thấy tâm địa hiểm ác của Kim Pháp Mẫn." Dịch Khuyết vừa nghĩ tới mấy trăm binh sĩ bị tai bay vạ gió, trong lòng như bị dao khoét, từng câu từng chữa nói ra đều như đang chảy máu, "Tuy nói binh bất yếm trá, nhưng thủ đoạn này cũng quá mức bỉ ổi."

Trong trướng nhất thời yên tĩnh không một tiếng động, chỉ còn tiếng ve ngoài trướng xao động bất an, kéo dài thêm khoảng trầm lặng này.

Lý Cẩn Hành lẳng lặng nghe xong Thẩm Hàn Sơn ôn hòa thuật lại sơ xuất lúc ấy, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ đau xót, vạn vạn không ngờ, trước đây quyết định không giết tù binh lại tạo cho phe địch một lỗ thủng lớn như vậy.

Nếu nói Dịch Khuyết đáng trách vì tự phụ, vậy đại sứ An Đông đô hộ phủ hắn đây không phải cũng đáng trách vì quá mức nhân từ sao?

"Dịch truyền thi một khi lan tràn, bốn ngàn tướng sĩ sẽ trở thành một đoàn lính bệnh." Dịch Khuyết nói tiếp, "Tuy chúng ta đã cách ly các tướng sĩ phát bệnh nhưng vẫn còn rất nhiều người đã nhiễm mà chưa phát, vì vậy chỉ có thể phân phát bách hợp cố kim thang và nguyệt hoa hoàn cho mọi người, tạm thời ngăn chặn bệnh tình."

Lý Cẩn Hành chậm rãi gật đầu, biện pháp Dịch Khuyết nói tuy phiền toái nhưng cũng không có cách nào tốt hơn.

"Chỉ tiếc, mặc dù chúng ta đã phát hiện ra âm mưu của kẻ địch nhưng người thì đã chết, người thì suy yếu vì bệnh tật, kế sách của địch nhân đã thực hiện được, chỉ sợ trận này không tránh được khổ chiến." Hắn thở dài một hơi, nhìn về phía chư vị thái y, trên mặt hiện lên một nụ cười khổ.

"Chư vị phụng thánh chỉ đến đây tra án, bây giờ đã cháy nhà ra mặt chuột, không cần tiếp tục ở lại cùng đám lỗ mãng vũ phu chúng ta để liều mạng."

Ý của lời này là khuyên nhóm người Thẩm Hàn Sơn thừa lúc vẫn coi như yên ổn, mau chóng chạy về Trường An hưởng thụ thái bình đi thôi.

"Hạ quan có một kế, nói không chừng có thể xoay chuyển thế cuộc."

Giữa những tiếng thì thầm thảo luận, giọng nói rõ ràng của Từ Dung lại đặc biệt khiến người chú ý.

Lý Cẩn Hành không khỏi nhìn về phía người trẻ tuổi trước đó chưa từng có biểu hiện xuất chúng này, cũng không biết hắn có thể đưa ra chủ ý tốt gì.

- --

Hal: (*) Đắc đạo đa trợ, thất đạo quả trợ: ý nói người tốt/ chính nghĩa sẽ nhận được nhiều trợ giúp còn người không có đạo sẽ được rất ít người giúp.

(**) Không ai muốn làm third wheel hết á =))))

Thiên hạ thuộc về tay người trẻ à =)))) Nếu arc này là về Ngô Nghị, Lý Cảnh, Từ Dung, Dịch Khuyết bắt tay nhau bày mưu tính kế rồi cứu chữa cho các tướng sĩ thì vui =))))) Nhưng bộ này trước giờ vẫn không đi theo hướng shounen một nhóm bạn cùng tiến như thế nên chắc không có đâu =)))

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118: Phiên ngoại 1
119 Chương 119: Phiên ngoại 2
120 Chương 120: Phiên ngoại 3
121 Chương 121: Phiên ngoại 4
Chapter

Updated 121 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118: Phiên ngoại 1
119
Chương 119: Phiên ngoại 2
120
Chương 120: Phiên ngoại 3
121
Chương 121: Phiên ngoại 4