Chương 92: Hồ Trúc Khê

- Sao lại đứng ở đây? Còn không mau đi làm việc đi.

Ngô Lương vừa mới vật vã trở về bắt gặp Tuyết Dao đang đứng ngu ngơ hóng gió, tức giận lao tới quát.

Tuyết Dao lập tức hành lễ:

- Tiểu nhân ra mắt Ngô tổng quản đại nhân!

Ngô Lương nhàn nhạt nhìn nàng một cái:

- Ngươi trông lạ quá?

Trong lòng Tuyết Dao căng thẳng, nhanh chóng giả bộ mặt sợ hãi trả lời:

- Tiểu nhân hôm nay mới được phân đến làm ở Tú Cục (phòng thêu, trang trí).

- Sao ngươi không đến Tú Cục làm việc, mà lại ở Ngự Hoa Viên làm gì?

Ngô Lương trầm giọng hỏi, trong mắt càng thêm nghi ngờ…

Không đợi Tuyết Dao trả lời, hắn hừ lạnh nói:

- Ngươi không nói thì ta cũng rõ tâm tư cũng ngươi, bất quá ngươi chỉ là một cung nữ của Tú Cục mà… cũng muốn mọc cánh lên làm Phượng Hoàng, lão Tạp gia không biết nên cười hay nên mắng đây!

Vừa dứt lời, hắn tiến lên nắm lấy cằm Tuyết Dao, nhìn kỹ dung nhan tinh xảo, thầm nghĩ: "Gương mặt thật xinh đẹp…"

Vào lúc này, Tuyết Dao nắm chặt hai tay lại, trong lòng động sát cơ, chỉ cần Ngô Lương nói vớ vẩn là mất mạng ngay.

Chỉ thấy hắn suy nghĩ rồi thở dài, buông lỏng tay ra, nhìn Tuyết Dao vài lần rồi lắc đầu:

- Xinh đẹp thì sao chứ? Ở đây không phải là cứ có dung mạo là có địa vị… Ngươi còn nhỏ, lão Tạp gia khuyên ngươi nên sớm bỏ ý định kia đi…

Sát cơ trong ánh mắt Tuyết Dao nhanh chóng biến mất, câu nói đơn giản đó tuy khó nghe nhưng tựa hồ nó khác với hoàng cung trong trong tiềm thức trước kia của nàng rất nhiều…

- Tại sao không nói gì?

Ngô Lương cho là nàng sợ đến choáng váng.

- Tiểu Tuyết tạ ơn ý kiến của Ngô tổng quản, chẳng qua là trong lòng Tiểu Tuyết không có cái ý nghĩ kia.

Tuyết Dao thu lại sát khí, cố gắng nặn ra nụ cười miễn cưỡng.

Ngô Lương nhướng mày, phất áo bỏ đi, nhưng Tuyết Dao lại tiến lên nói tiếp:

- Thật ra thì vừa rồi tiểu nhân ở đây hoàn toàn bởi vì công công!

Ngô Lương lập tức dừng lại, thầm nghĩ trong lòng: "Cung nữ này chẳng nhẽ là do ta gọi đến?"

Nghĩ đến đây, đáy lòng Ngô Lương không khỏi dâng lên chút xúc cảm: "Mình già rồi, bắt đầu hay bị đãng trí…"

- Mới vừa rồi tiểu nhân có nghe thấy chuyện hộp cơm công công mang đến có hương vị quen thuộc khiến Tiểu Tuyết nhớ đến quê hương mình, không tự chủ được ngẩn ngơ ra đó.

Ngô Lương mới thả lỏng được chút lại trở nên căng thẳng, ngạc nhiên hỏi:

- Hương vị nào?

- Tiểu Tuyết ngửi thấy mùi cháo ngó sen…

Trong lòng Tuyết Dao âm thầm đắc ý, tất cả những thứ này đều do nàng nghe thấy và ghi nhớ lại.

Mới vừa rồi nàng nghe được Ngô Lương là đồng hương với người tên Tô Tiệp Dư, theo tin tức Nhĩ Đóa thu thập được, Tiệp Dư lại là mẹ của Triệu Vũ Quốc, tên thật là Tô Hà, rời khỏi quê năm mười tuổi để tiến cung, chẳng qua chỉ làm một tiểu cung nữ, sau đó có cơ duyên ở bên cạnh người được sắc phong làm thái tử và sau đó lên ngôi hoàng thượng. Nghe nói năm đó nàng là nữ nhân được hoàng đế sủng hạnh nhất, hơn nữa rất thích ăn những đồ ăn nàng làm có hương vị của quê nàng, trong đó có cháo ngó sen là hoàng đế thích nhất.

Nhưng bởi vì Tô Hà xuất thân ti tiện, cho nên đến bây giờ chỉ có thể làm được Tiệp Dư (Phi Tần). Trùng hợp, nàng là đồng hương với Ngô Lương, tổng hợp nhưng điều đó lại, Tuyết Dao nhất thời nghĩ ra một kế xoay quanh cháo ngó sen kia để kéo gần quan hệ với Ngô Lương hơn. Khi nàng nói xong, Ngô Lương liền chau mày lại.

- Quê ngươi ở đâu?

- Tiểu Tuyết khi còn bé ở thôn Tố Ninh, Nam Tuyền.

Ngô Lương khẽ liếc mắt nhìn:

- Ngươi quê ở Tố Ninh, Nam Tuyền?

Hai mắt Tuyết Dao trở nên thành khẩn, gật đầu nói:

- Dạ, đúng vậy, nhưng tiểu nữ tiến cung khi còn rất nhỏ, cho nên không nhớ rõ được quê quán, chỉ nhớ được vị cháo ngó sen mẹ làm mà thôi…

Ngô Lương nhìn Tuyết Dao chợt dâng lên chút xúc cảm:

- Đúng vậy… ở nơi đó, những người làm mẹ hay nấu cháo này…

Vẻ mặt Tuyết Dao kinh ngạc:

- Công công cũng quê ở thôn Tố Ninh hay sao?

Ánh mắt Ngô tổng quản nhìn về phía nàng có thêm phần thân thiết, đối với nơi như nhà tù này, gặp được người cùng quê sẽ có hoài cảm rất lớn.

- Ngươi cũng biết cháo này do ai nấu?

Hắn hỏi lại Tuyết Dao.

Tuyết Dao lập tức lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt.

Ngô Lương thở dài một tiếng:

- Đây là cháo do đích thân Tô Tiệp Dư nấu, phải ngâm ngó sen thật tốt khiến nàng không ngủ một đêm…

- Tiểu Tuyết có thể gặp Tô Tiệp Dư không?

Tuyết Dao bày ra vẻ mặt chờ mong, thản khẩn làm người ta động lòng, không thể cự tuyệt, dĩ nhiên điều kiện kiên quyết là chưa từng nhìn nàng lúc giết người như thế nào.

Ngô Lương suy nghĩ một chút rồi gật đầu:

- Đi đi, ngươi đã là người trong Tú Cục thì cũng nên hỏi thăm xem nương nương thích trâm cài tóc như thế nào.

Có thể không bị lạc ở trong hoàng cung thì Tuyết Dao phải cảm ơn A Đoạn, đừng thấy hắn ngày thường ít nói mà xem thường. Hắn là người làm việc cẩn trọng, cộng thêm thủ đoạn cao thâm nên việc gì cũng có thể hoàn thành. Tuyết Dao nghĩ mãi không biết hắn đã làm thế nào để có được bức bản đồ của hoàng cung Điểm Thương quốc.

Nàng đã xem đi xem lại bản đồ đó chín lần, cố gắng ghi nhớ kỹ "công lao" kia của A Đoạn, nên hiện tại nàng đi lại trong cung chỉ cần tránh tối đa bắt gặp những người sống ở đây ra thì việc tìm đường cũng không phải là cái gì đó quá khó khăn. Khi càng đi đến gần chỗ ngoặt vào hồ Trúc Khê nơi Tô Tiệp Dư sống thì càng yên tĩnh.

Bước chân vào trong cửa Trúc Khê, Tuyết Dao có chút giật mình, nàng vốn cho rằng nơi đây là một góc của nội viên nên sẽ rất khô cứng, không ngờ Trúc Khê này lại bố trí khác hẳn.

Dẫn vào là một cây cầu đá, dưới cầu là có con suối róc rách chảy qua, cuối cây cầu đá là một con đường nhỏ xem vào khu vườn yên tĩnh dẫn đến một cái nhà tranh được tu sửa lại rất chắc chắn, có thể thấy được chủ nhân rất yêu quý căn nhà này.

Nhưng cái làm Tuyết Dao cảm thấy kỳ quái chính là nơi đây không hề có một cung nữ hay một thái giám nào, mặc dù không được sủng hạnh nữa nhưng chẳng nhẽ Tô Tiệp Dư như lại bị ghẻ lạnh như vậy sao?

Lúc nàng cảm thấy kỳ quái thì trong căn nhà tranh truyền đến một giọng nói ôn hòa:

- Là ai ở bên ngoài đó?

- Nô tỳ do Tú Cục phái đến.

Bên trong trầm ngâm chốc lát: Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn

- Cửa không khóa, cứ vào đi!

Két một tiếng, Tuyết Dao đẩy cửa bước vào, chỉ thấy bên trong có một người phụ nữ trung niên đang đứng nhìn ra cái guồng nước chuyển động phía bên ngoài cửa sổ.

- Nô tỳ thỉnh an nương nương

Nữ nhân này quay mặt lại, Tuyết Dao nhìn lên không khỏi nghĩ đến Triệu Vũ Quốc: "Quả nhiên là mẫu tử."

Chapter
1 Chương 1-1: Tiết tử
2 Chương 1-2: Thành Hôn
3 Chương 2: Đêm động phòng hoa chúc
4 Chương 3: Hoa chúc huyết hận
5 Chương 4: Nghi hoặc về thân phận
6 Chương 5: Ta là Thủy Nhan!
7 Chương 6: Trầm lãnh
8 Chương 7: Mịt mờ khó hiểu
9 Chương 8: Nữ nhân này không tầm thường
10 Chương 9: Điều tra
11 Chương 10: Ánh trăng như nước
12 Chương 11: Ngũ nhi thú sự
13 Chương 12: Mặt Mày Tương Đối
14 Chương 13: Mị Lực Binh Thư
15 Chương 14: Thân Trúng Kỳ Độc
16 Chương 15: Mị Lực Gây Họa
17 Chương 16: Thủy Nhan Tức Giận
18 Chương 17: Công Tử Áo Lam
19 Chương 18: Rơi Vào Hổ Khẩu
20 Chương 19: Sơ Định Hiệp Nghị
21 Chương 20: Tử Cũng Có Thể Là Thẻ Bài
22 Chương 21: Tương Kế Tự Kế
23 Chương 22: Trí Nhớ Được Mở Ra
24 Chương 23: Huyết Ảnh Sương
25 Chương 24: Nguyên Nhân Cái Chết Của Hắc Bà
26 Chương 25: Tiểu Ách cùng Ách muội
27 Chương 26: Đẹp, làm sao mà giấu!
28 Chương 27: Đào hoa lâu (P1)
29 Chương 28: Đào hoa lâu (P2)
30 Chương 29: Đào hoa lâu (P3)
31 Chương 30: Giường êm nệm ấm
32 Chương 31: Tình hình trong màn trướng
33 Chương 32: Nụ Cười Duyên Dáng
34 Chương 33: Gấm Xanh Sở Vân Quốc
35 Chương 34: Tránh Nặng Tìm Nhẹ
36 Chương 35: Kéo Tơ (P1)
37 Chương 36: Kéo Tơ (P2)
38 Chương 37: Kéo Tơ (P3)
39 Chương 38: Nhận Giải Dược?
40 Chương 39: Lợi Dụng Trà Hương
41 Chương 40: Ấn Tượng Tấn Quốc
42 Chương 41: Quân Cờ Vì Ai
43 Chương 42: Tin Tức Tử Hạ
44 Chương 43: Tâm Kế Thủy Nhan
45 Chương 44: Tới Viện Bái Lạy Hoa Thần
46 Chương 45: Ngươi Là Ai?
47 Chương 46: Trà Hương Nhụt Chí
48 Chương 47: Hắc Dạ Kinh Phong
49 Chương 48: Nước Tắm Màu Đỏ
50 Chương 49: Xử Lý Miệng Vết Thương
51 Chương 50: Thân phận Tử Hạ
52 Chương 51: Chém giết
53 Chương 52: Ký ức huyết sắc
54 Chương 53: Phủ thái tử
55 Chương 54: Giải thích nghi hoặc
56 Chương 55: Tử Ngọc Loan Bội
57 Chương 56: Thực hiện lời hứa
58 Chương 57: Cố Nhân mời
59 Chương 58: Ẩm trà tự sự
60 Chương 59: Hữu tình lạnh bạc
61 Chương 60: Trở lại biệt uyển
62 Chương 61: Tâm sự thật mạnh
63 Chương 62
64 Chương 63: Mắt mờ tâm minh
65 Chương 64: Hạ Ngải moi tim
66 Chương 65: Vấn tâm
67 Chương 66: Thủy Nhan chuyển biến
68 Chương 67
69 Chương 68: Liên thủ giết đâm
70 Chương 69: Nghĩ tới sẽ phải nói
71 Chương 70: Tâm thái Thủy Nhan
72 Chương 71: Kiến thức đầu đường
73 Chương 72: Đau lòng
74 Chương 73: Hiểu
75 Chương 74: Thủy Nhan cố gắng
76 Chương 75: Quyết định
77 Chương 76: Cuộc thi thuyền rồng sông Mịch La
78 Chương 77: Trúng kế
79 Chương 78: Quy tức pháp
80 Chương 79: Triệu Vũ Quốc hoảng hốt
81 Chương 80: Say mèm
82 Chương 81: Lựa chọn quyết định
83 Chương 82: Ta tên Tuyết Dao
84 Chương 83: Tuyết Dao bình tĩnh
85 Chương 84: Phá vòng vây
86 Chương 85: Phải sống cho ta!
87 Chương 86: Tứ Hoàng tử Điểm Thương quốc
88 Chương 87: Lục Hổ
89 Chương 88: Triệu Minh Thành
90 Chương 89: Kẻ làm vua, Hạ Ngải!
91 Chương 90: Lão đại Tuyết Dao
92 Chương 91: Một góc ngự hoa viên
93 Chương 92: Hồ Trúc Khê
94 Chương 93: Tô Tiệp Dư
95 Chương 94: Bắt được
96 Chương 95: Toan tính cắt đứt thương tâm
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1-1: Tiết tử
2
Chương 1-2: Thành Hôn
3
Chương 2: Đêm động phòng hoa chúc
4
Chương 3: Hoa chúc huyết hận
5
Chương 4: Nghi hoặc về thân phận
6
Chương 5: Ta là Thủy Nhan!
7
Chương 6: Trầm lãnh
8
Chương 7: Mịt mờ khó hiểu
9
Chương 8: Nữ nhân này không tầm thường
10
Chương 9: Điều tra
11
Chương 10: Ánh trăng như nước
12
Chương 11: Ngũ nhi thú sự
13
Chương 12: Mặt Mày Tương Đối
14
Chương 13: Mị Lực Binh Thư
15
Chương 14: Thân Trúng Kỳ Độc
16
Chương 15: Mị Lực Gây Họa
17
Chương 16: Thủy Nhan Tức Giận
18
Chương 17: Công Tử Áo Lam
19
Chương 18: Rơi Vào Hổ Khẩu
20
Chương 19: Sơ Định Hiệp Nghị
21
Chương 20: Tử Cũng Có Thể Là Thẻ Bài
22
Chương 21: Tương Kế Tự Kế
23
Chương 22: Trí Nhớ Được Mở Ra
24
Chương 23: Huyết Ảnh Sương
25
Chương 24: Nguyên Nhân Cái Chết Của Hắc Bà
26
Chương 25: Tiểu Ách cùng Ách muội
27
Chương 26: Đẹp, làm sao mà giấu!
28
Chương 27: Đào hoa lâu (P1)
29
Chương 28: Đào hoa lâu (P2)
30
Chương 29: Đào hoa lâu (P3)
31
Chương 30: Giường êm nệm ấm
32
Chương 31: Tình hình trong màn trướng
33
Chương 32: Nụ Cười Duyên Dáng
34
Chương 33: Gấm Xanh Sở Vân Quốc
35
Chương 34: Tránh Nặng Tìm Nhẹ
36
Chương 35: Kéo Tơ (P1)
37
Chương 36: Kéo Tơ (P2)
38
Chương 37: Kéo Tơ (P3)
39
Chương 38: Nhận Giải Dược?
40
Chương 39: Lợi Dụng Trà Hương
41
Chương 40: Ấn Tượng Tấn Quốc
42
Chương 41: Quân Cờ Vì Ai
43
Chương 42: Tin Tức Tử Hạ
44
Chương 43: Tâm Kế Thủy Nhan
45
Chương 44: Tới Viện Bái Lạy Hoa Thần
46
Chương 45: Ngươi Là Ai?
47
Chương 46: Trà Hương Nhụt Chí
48
Chương 47: Hắc Dạ Kinh Phong
49
Chương 48: Nước Tắm Màu Đỏ
50
Chương 49: Xử Lý Miệng Vết Thương
51
Chương 50: Thân phận Tử Hạ
52
Chương 51: Chém giết
53
Chương 52: Ký ức huyết sắc
54
Chương 53: Phủ thái tử
55
Chương 54: Giải thích nghi hoặc
56
Chương 55: Tử Ngọc Loan Bội
57
Chương 56: Thực hiện lời hứa
58
Chương 57: Cố Nhân mời
59
Chương 58: Ẩm trà tự sự
60
Chương 59: Hữu tình lạnh bạc
61
Chương 60: Trở lại biệt uyển
62
Chương 61: Tâm sự thật mạnh
63
Chương 62
64
Chương 63: Mắt mờ tâm minh
65
Chương 64: Hạ Ngải moi tim
66
Chương 65: Vấn tâm
67
Chương 66: Thủy Nhan chuyển biến
68
Chương 67
69
Chương 68: Liên thủ giết đâm
70
Chương 69: Nghĩ tới sẽ phải nói
71
Chương 70: Tâm thái Thủy Nhan
72
Chương 71: Kiến thức đầu đường
73
Chương 72: Đau lòng
74
Chương 73: Hiểu
75
Chương 74: Thủy Nhan cố gắng
76
Chương 75: Quyết định
77
Chương 76: Cuộc thi thuyền rồng sông Mịch La
78
Chương 77: Trúng kế
79
Chương 78: Quy tức pháp
80
Chương 79: Triệu Vũ Quốc hoảng hốt
81
Chương 80: Say mèm
82
Chương 81: Lựa chọn quyết định
83
Chương 82: Ta tên Tuyết Dao
84
Chương 83: Tuyết Dao bình tĩnh
85
Chương 84: Phá vòng vây
86
Chương 85: Phải sống cho ta!
87
Chương 86: Tứ Hoàng tử Điểm Thương quốc
88
Chương 87: Lục Hổ
89
Chương 88: Triệu Minh Thành
90
Chương 89: Kẻ làm vua, Hạ Ngải!
91
Chương 90: Lão đại Tuyết Dao
92
Chương 91: Một góc ngự hoa viên
93
Chương 92: Hồ Trúc Khê
94
Chương 93: Tô Tiệp Dư
95
Chương 94: Bắt được
96
Chương 95: Toan tính cắt đứt thương tâm