Chương 47: Hắc Dạ Kinh Phong

Triệu Vũ Quốc nhận lấy mở ra xem, chỉ là một chiếc khăn lụa màu trắng, khăn lụa bình thường bên trên đều thêu cỏ cây hoa lá, nhưng là chiếc khăn lụa này hoàn toàn trắng trơn, không có chút họa tiết nào

"Như thế nào nhỉ?" Hắn hỏi.

Thủy Nhan nhíu mày, lộ ra kinh hãi, vốn cho là hắn sẽ hỏi sao khăn này không có cái gì, lại không nghĩ hắn biết rõ khăn này có Càn Khôn.

Nhìn thấy Thủy Nhan hơi lộ ra kinh hãi, hắn nói: "Ta không thể lý giải vì sao ngươi lại muốn đưa ta thứ này…"

"Ha ha…" Lúc này đây, Thủy Nhan bị hắn đùa mới nở nụ cười, tiếng cười nhẹ nhàng.

"Ách…" Hắn vốn định nói gì đó về nụ cười của nàng, nhưng rồi lại phát giác ra không nên nói nên vội thu lại.

Mà giờ phút này Thủy Nhan cũng ý thức được mình thất thố, vội vã thu lại nụ cười, thấp giọng nói: "Một chén nước, có thể cho thêm nửa muỗng muối."

"Đây là phương pháp hai tỉ muội kia dạy cho ngươi?"

"Sao ngươi biết?" Hắn đoán được là do hai tỷ muội họ Tưởng dạy cho mình, nàng cảm thấy rất kỳ quái.

"Đây là tuyệt kỹ của triều đình Nam quốc, không truyền ra ngoài."

Nghe lời giải thích của hắn Thủy Nhan càng kinh ngạc, chính là không ngờ tới, hắn lại biết đây là tuyệt kỹ của triều đình Nam quốc không truyền ra ngoài.

Chứng kiến vẻ mặt nghiêm túc đang suy nghĩ của nàng, Triệu Vũ Quốc biết lời này của mình đã gây ra cho nàng sự chú ý, cũng không giải thích, cẩn thận đặt khăn lụa trong người, nhàn nhạt hỏi: "Mặt trên bức tranh là cái gì?"

"Là bản đồ của Đào hoa lâu"

"Ngươi có thể miêu tả bản đồ?" Triệu Vũ Quốc lắp bắp kinh hãi.

"Làm sao vậy?" Thủy Nhan hỏi.

Đối với kinh ngạc của hắn, Thủy Nhan cảm thấy kỳ quái, đối với nàng mà nói, lợi dụng người giám thị bị vượt mặt, nàng đi khắp Đào hoa lâu, lại có thêm sự dẫn đường của hai tỷ muội họ Tưởng, việc ghi nhớ lại đường đi trong Đào hoa lâu không hề khó, dựa theo cấu tạo, thu nhỏ lại tỷ lệ, vẽ thành biểu đồ thực dễ như ăn một quả đào, sao hắn lại biểu lộ ra vẻ như thế?

"Ách… Làm sao mà ngươi vẽ được?" Hắn không tin tưởng nàng vẽ.

"Nhìn qua rồi vẽ thôi." Nàng đáp.

Nội tâm Triệu Vũ Quốc buông lỏng, âm thầm cười, "Nàng không phải là quân sĩ sao có thể vẽ được địa hình tinh vi kia, mà lại là dựa vào trí nhớ, có lẽ chỉ là phác thảo sơ sơ thôi."

Chứng kiến ánh mắt kinh ngạc của Triệu Vũ Quốc, Thủy Nhan cảm thấy kỳ quái, trong lòng buồn bực, "Vẽ kia có gì mà khó khăn, không khó bằng việc ta né tránh giám thị..."

"Ngươi không uống rượu?" Triệu Vũ Quốc hỏi.

Thủy Nhan lắc đầu, "Ta chỉ uống chút, nếu có người hỏi thì trên người có mùi rượu là ổn, không cần uống nhiều."

Triệu Vũ Quốc cười cười, "Ngươi sợ uống rượu!"

Thủy Nhan cười cười rồi lăc đầu: "Rượu này… Rất thanh rất đạm, Uống khó chịu!"

Triệu Vũ Quốc sửng sốt, nghiêm túc dò xét Thủy Nhan, ánh mắt kia cho nàng biết hắn có điểm đối với nàng không bình thường.

"Hôm nay ngươi rất kỳ quái." Nàng nói.

"Ân.. Ta cũng thấy vậy." Hắn không phủ nhận.

"Là vì không có Trà Hương ở trong này?"

Hắn lắc đầu, nhìn về phía nàng, trong mắt lộ ra vẻ ung dung: "Ta đoán ngươi đã có biện pháp làm cho nàng ta biến mất hoàn toàn."

Lời này mời trong lòng Thủy Nhan có cảm giác thoải mái, lúc nào cũng có thể sáng tỏ, đó là một trong những nguyên nhân nói chuyện với hắn không hề nhàm chán.

"Vậy ngươi vì cái gì mà như vậy?"

Hắn nhún nhún vai thoáng cười, "Nhưng lại không biết về ngươi nhiều cho lắm…"

Thủy Nhan nhíu mày, nàng không thích cảm giác mình bị người khác nghiên cứu về mình, Nhưng nàng cũng ý thức được mình trước mặt quên che giấu, vội vàng nói: "Là ngươi suy nghĩ nhiều rồi, ta không có trí nhớ mà."

Hắn không nói gì, đôi mắt đen sâu thẳm khẽ nheo lại, mang theo sự vui vẻ, Thủy Nhan cúi đầu uống trà, nụ cười kia, khiến cho người ta hoa mắt… truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Ánh trăng như nước, lại chỉ có thể vào trong Đào Hoa Lâu này một chút, chỉ là vì nơi này không cần không màng danh lợi hay là khinh khi, chỗ này cần chính là tà tâm không ngừng cùng với xa hoa trụy lạc, hoang dâm hưởng lạc

Triệu Vũ Quốc tối nay không có ngủ lại, hắn ra về, nàng hỏi hắn, "Thời gian rất gấp?"

Hắn không nói gì, chỉ gật đầu, lập tức đi ra khỏi Đào hoa lâu, trong phòng còn lưu lại hương bạc hà nhàn nhạt, nàn biết, đó là hương từ cơ thể hắn lưu lại…

Vào lúc này, đôi tai nhạy bén của nàng nghe thấy ở bên ngoài truyền đến một âm thanh khác thường, nàng gấp gáp đẩy cửa sổ nhìn ra bên ngoài, chỉ nhìn thấy một bóng cây lớn, hình như có nữ tử từ giữa nhô đầu ra, ngay lập tức bị một người khác lôi vào, không một tiếng động, nhưng trong không khí kia tràn ngập một cỗ không khí mà nàng quen thuộc.

Đó là mùi máu tươi, tuy rằng rất nhạt, nhưng là nàng có thể ngửi được, trước khi nàng đến thanh lâu, sinh tử của ngươi khác đối với nàng, giống như thần tiên trên trời nhìn phàm nhân sinh lão bệnh tử vậy, căn bản không chút để ý.

Mà khi nàng biết những giọt huyết lệ điểm lên sự phồn hoa của thanh lâu, nàng không thể tiếp tục thờ ơ, trốn tránh được nữa, cho nên nàng liều chết kiếm về bức bản đồ kia, ra sức làm việc cho Tử Hạ.

Nàng đã từng nghĩ tới, không biết rốt cục những việc mình làm chỉ là vì hiệp định với Tử Hạ hay còn là vì cái gì khác?

Trước đây nàng đã nghĩ chỉ vì hiệp định kia, nhưng giờ phút này lại nghĩ tới một thiếu nữ tuổi trẻ bị giết hại hay bị hành hạ thành ra như Ách muội và Tiểu Ách, nàng rốt cuộc hiểu được lòng mình, là muốn hủy Đào hoa lâu này, muốn thả hết những người đáng thương bị giam giữ nơi đây, bất luận là nam nhân hay nữ nhân.

Thủy Nhan bình tĩnh đóng cửa sổ lại, các ngón tay vì nắm chặt mà trở nên trắng bệch, nàng tức giận…

Thủy Nhan chậm rãi đi đến bên giường ngồi xuống, vốn muốn mượn hương bạc hà trong phòng xua tan đi mùi máu tươi tràn ngập kia, nhưng không biết vì sao, nghĩ tới vừa rồi bản thân bất lực, nàng đã sinh khí, mà mùi máu tươi kia tựa như giòi bọ cứ thế bám chắc vào toàn thân.

Nàng gắt gao nhíu mày, nổi giận đùng đùng như lửa trong minh giới, chỉ muốn thiêu cháy một trận, thiêu hủy hết thảy, trong cơ thể một cỗ khí dâng lên, làm cho chân mạch toàn thân đau đớn, mà thân thể cũng theo nhiệt độ bay lên, Thủy Nhan ý thức được bản thân không theo kịp, gấp rút thu liễm tinh thần, kiệt lực hít vào thở ra, lúc này mới hãm được cỗ khí tàn phá cơ thể xuống dưới, nhưng mặc dù là như thế nàng vẫn cảm thấy khô nóng dị thường, gấp gáp gọi người mang một thùng nước lạnh tới, dự định dùng nước lạnh hạ nhiệt độ.

Nàng bỏ xiêm y, không chút do dự bước vào thùng tắm, nước lạnh tức khắc vây quanh nàng, cả người vốn đang khô nóng đau đớn tức khắc tiêu giảm, nàng thoải mái nhắm hai mắt, mà giờ phút này cửa sổ vốn đóng chặt bị mở ra, nhân lúc nàng chưa kịp la lên, một gã nam tử đã nhảy tới trước mặt nàng.

Nàng kinh hô: "Là ngươi!"

Chapter
1 Chương 1-1: Tiết tử
2 Chương 1-2: Thành Hôn
3 Chương 2: Đêm động phòng hoa chúc
4 Chương 3: Hoa chúc huyết hận
5 Chương 4: Nghi hoặc về thân phận
6 Chương 5: Ta là Thủy Nhan!
7 Chương 6: Trầm lãnh
8 Chương 7: Mịt mờ khó hiểu
9 Chương 8: Nữ nhân này không tầm thường
10 Chương 9: Điều tra
11 Chương 10: Ánh trăng như nước
12 Chương 11: Ngũ nhi thú sự
13 Chương 12: Mặt Mày Tương Đối
14 Chương 13: Mị Lực Binh Thư
15 Chương 14: Thân Trúng Kỳ Độc
16 Chương 15: Mị Lực Gây Họa
17 Chương 16: Thủy Nhan Tức Giận
18 Chương 17: Công Tử Áo Lam
19 Chương 18: Rơi Vào Hổ Khẩu
20 Chương 19: Sơ Định Hiệp Nghị
21 Chương 20: Tử Cũng Có Thể Là Thẻ Bài
22 Chương 21: Tương Kế Tự Kế
23 Chương 22: Trí Nhớ Được Mở Ra
24 Chương 23: Huyết Ảnh Sương
25 Chương 24: Nguyên Nhân Cái Chết Của Hắc Bà
26 Chương 25: Tiểu Ách cùng Ách muội
27 Chương 26: Đẹp, làm sao mà giấu!
28 Chương 27: Đào hoa lâu (P1)
29 Chương 28: Đào hoa lâu (P2)
30 Chương 29: Đào hoa lâu (P3)
31 Chương 30: Giường êm nệm ấm
32 Chương 31: Tình hình trong màn trướng
33 Chương 32: Nụ Cười Duyên Dáng
34 Chương 33: Gấm Xanh Sở Vân Quốc
35 Chương 34: Tránh Nặng Tìm Nhẹ
36 Chương 35: Kéo Tơ (P1)
37 Chương 36: Kéo Tơ (P2)
38 Chương 37: Kéo Tơ (P3)
39 Chương 38: Nhận Giải Dược?
40 Chương 39: Lợi Dụng Trà Hương
41 Chương 40: Ấn Tượng Tấn Quốc
42 Chương 41: Quân Cờ Vì Ai
43 Chương 42: Tin Tức Tử Hạ
44 Chương 43: Tâm Kế Thủy Nhan
45 Chương 44: Tới Viện Bái Lạy Hoa Thần
46 Chương 45: Ngươi Là Ai?
47 Chương 46: Trà Hương Nhụt Chí
48 Chương 47: Hắc Dạ Kinh Phong
49 Chương 48: Nước Tắm Màu Đỏ
50 Chương 49: Xử Lý Miệng Vết Thương
51 Chương 50: Thân phận Tử Hạ
52 Chương 51: Chém giết
53 Chương 52: Ký ức huyết sắc
54 Chương 53: Phủ thái tử
55 Chương 54: Giải thích nghi hoặc
56 Chương 55: Tử Ngọc Loan Bội
57 Chương 56: Thực hiện lời hứa
58 Chương 57: Cố Nhân mời
59 Chương 58: Ẩm trà tự sự
60 Chương 59: Hữu tình lạnh bạc
61 Chương 60: Trở lại biệt uyển
62 Chương 61: Tâm sự thật mạnh
63 Chương 62
64 Chương 63: Mắt mờ tâm minh
65 Chương 64: Hạ Ngải moi tim
66 Chương 65: Vấn tâm
67 Chương 66: Thủy Nhan chuyển biến
68 Chương 67
69 Chương 68: Liên thủ giết đâm
70 Chương 69: Nghĩ tới sẽ phải nói
71 Chương 70: Tâm thái Thủy Nhan
72 Chương 71: Kiến thức đầu đường
73 Chương 72: Đau lòng
74 Chương 73: Hiểu
75 Chương 74: Thủy Nhan cố gắng
76 Chương 75: Quyết định
77 Chương 76: Cuộc thi thuyền rồng sông Mịch La
78 Chương 77: Trúng kế
79 Chương 78: Quy tức pháp
80 Chương 79: Triệu Vũ Quốc hoảng hốt
81 Chương 80: Say mèm
82 Chương 81: Lựa chọn quyết định
83 Chương 82: Ta tên Tuyết Dao
84 Chương 83: Tuyết Dao bình tĩnh
85 Chương 84: Phá vòng vây
86 Chương 85: Phải sống cho ta!
87 Chương 86: Tứ Hoàng tử Điểm Thương quốc
88 Chương 87: Lục Hổ
89 Chương 88: Triệu Minh Thành
90 Chương 89: Kẻ làm vua, Hạ Ngải!
91 Chương 90: Lão đại Tuyết Dao
92 Chương 91: Một góc ngự hoa viên
93 Chương 92: Hồ Trúc Khê
94 Chương 93: Tô Tiệp Dư
95 Chương 94: Bắt được
96 Chương 95: Toan tính cắt đứt thương tâm
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1-1: Tiết tử
2
Chương 1-2: Thành Hôn
3
Chương 2: Đêm động phòng hoa chúc
4
Chương 3: Hoa chúc huyết hận
5
Chương 4: Nghi hoặc về thân phận
6
Chương 5: Ta là Thủy Nhan!
7
Chương 6: Trầm lãnh
8
Chương 7: Mịt mờ khó hiểu
9
Chương 8: Nữ nhân này không tầm thường
10
Chương 9: Điều tra
11
Chương 10: Ánh trăng như nước
12
Chương 11: Ngũ nhi thú sự
13
Chương 12: Mặt Mày Tương Đối
14
Chương 13: Mị Lực Binh Thư
15
Chương 14: Thân Trúng Kỳ Độc
16
Chương 15: Mị Lực Gây Họa
17
Chương 16: Thủy Nhan Tức Giận
18
Chương 17: Công Tử Áo Lam
19
Chương 18: Rơi Vào Hổ Khẩu
20
Chương 19: Sơ Định Hiệp Nghị
21
Chương 20: Tử Cũng Có Thể Là Thẻ Bài
22
Chương 21: Tương Kế Tự Kế
23
Chương 22: Trí Nhớ Được Mở Ra
24
Chương 23: Huyết Ảnh Sương
25
Chương 24: Nguyên Nhân Cái Chết Của Hắc Bà
26
Chương 25: Tiểu Ách cùng Ách muội
27
Chương 26: Đẹp, làm sao mà giấu!
28
Chương 27: Đào hoa lâu (P1)
29
Chương 28: Đào hoa lâu (P2)
30
Chương 29: Đào hoa lâu (P3)
31
Chương 30: Giường êm nệm ấm
32
Chương 31: Tình hình trong màn trướng
33
Chương 32: Nụ Cười Duyên Dáng
34
Chương 33: Gấm Xanh Sở Vân Quốc
35
Chương 34: Tránh Nặng Tìm Nhẹ
36
Chương 35: Kéo Tơ (P1)
37
Chương 36: Kéo Tơ (P2)
38
Chương 37: Kéo Tơ (P3)
39
Chương 38: Nhận Giải Dược?
40
Chương 39: Lợi Dụng Trà Hương
41
Chương 40: Ấn Tượng Tấn Quốc
42
Chương 41: Quân Cờ Vì Ai
43
Chương 42: Tin Tức Tử Hạ
44
Chương 43: Tâm Kế Thủy Nhan
45
Chương 44: Tới Viện Bái Lạy Hoa Thần
46
Chương 45: Ngươi Là Ai?
47
Chương 46: Trà Hương Nhụt Chí
48
Chương 47: Hắc Dạ Kinh Phong
49
Chương 48: Nước Tắm Màu Đỏ
50
Chương 49: Xử Lý Miệng Vết Thương
51
Chương 50: Thân phận Tử Hạ
52
Chương 51: Chém giết
53
Chương 52: Ký ức huyết sắc
54
Chương 53: Phủ thái tử
55
Chương 54: Giải thích nghi hoặc
56
Chương 55: Tử Ngọc Loan Bội
57
Chương 56: Thực hiện lời hứa
58
Chương 57: Cố Nhân mời
59
Chương 58: Ẩm trà tự sự
60
Chương 59: Hữu tình lạnh bạc
61
Chương 60: Trở lại biệt uyển
62
Chương 61: Tâm sự thật mạnh
63
Chương 62
64
Chương 63: Mắt mờ tâm minh
65
Chương 64: Hạ Ngải moi tim
66
Chương 65: Vấn tâm
67
Chương 66: Thủy Nhan chuyển biến
68
Chương 67
69
Chương 68: Liên thủ giết đâm
70
Chương 69: Nghĩ tới sẽ phải nói
71
Chương 70: Tâm thái Thủy Nhan
72
Chương 71: Kiến thức đầu đường
73
Chương 72: Đau lòng
74
Chương 73: Hiểu
75
Chương 74: Thủy Nhan cố gắng
76
Chương 75: Quyết định
77
Chương 76: Cuộc thi thuyền rồng sông Mịch La
78
Chương 77: Trúng kế
79
Chương 78: Quy tức pháp
80
Chương 79: Triệu Vũ Quốc hoảng hốt
81
Chương 80: Say mèm
82
Chương 81: Lựa chọn quyết định
83
Chương 82: Ta tên Tuyết Dao
84
Chương 83: Tuyết Dao bình tĩnh
85
Chương 84: Phá vòng vây
86
Chương 85: Phải sống cho ta!
87
Chương 86: Tứ Hoàng tử Điểm Thương quốc
88
Chương 87: Lục Hổ
89
Chương 88: Triệu Minh Thành
90
Chương 89: Kẻ làm vua, Hạ Ngải!
91
Chương 90: Lão đại Tuyết Dao
92
Chương 91: Một góc ngự hoa viên
93
Chương 92: Hồ Trúc Khê
94
Chương 93: Tô Tiệp Dư
95
Chương 94: Bắt được
96
Chương 95: Toan tính cắt đứt thương tâm