Chương 100: Chúng Ta Kết Hôn Nhé

Làm xong việc trên xích đu cũng đã hơn 12 giờ đêm.
Tuy quá trình dài và nhiều lần, nhưng Mục Tuyết Y rất ôn nhu, mang đến vui sướng cho Chu Chẩm Nguyệt, không có một chút nào là dằn vặt và đau đớn.
Chủ động và bị động, luôn luôn không rõ ai mệt hơn ai.
Nhưng có một điều không thể nghi ngờ.
Đó là bên nhận sẽ rã rời đau nhức.
Chu Chẩm Nguyệt nằm trên xích đu, thảm và quần áo che nửa cơ thể, mái tóc đen dài quấn quanh vai, giống như một nàng tiên cá vừa bị ôm lên bờ.
Lạnh lùng, thần thánh, hoàn mỹ, lại yếu đuối.
Mục Tuyết Y ôm ngang cô, từ từ đi vào phòng.
Dù nàng đã tận lực đi rất chậm, nhưng bước chân vẫn hơi khập khiễng.
Chu Chẩm Nguyệt nằm trong lòng Mục Tuyết Y, khép hờ lông mi, nhìn mái tóc dài hơi xoăn của đối phương nhẹ nhàng lay động theo từng bước chân tập tễnh, ngón tay quàng lấy cổ đối phương không khỏi thắt chặt.
Mục Tuyết Y hiếm khi ôm cô, cô thường là người ôm nàng.
Có lẽ do dáng vẻ của Mục Tuyết Y trông lúc nào cũng ốm yếu, cổ tay và mắt cá chân mỏng manh hơn người bình thường, khiến người ta luôn nghĩ rằng...!nàng không có đủ sức để ôm một cô gái khác có trọng lượng tương đương mình.
Trong tiềm thức, Tuyết Y tựa hồ yếu hơn cô.
Vì thế, cô luôn luôn bảo vệ Tuyết Y.
Nhưng trao thân cho Tuyết Y, được Tuyết Y ôm vào lòng, Chu Chẩm Nguyệt mới phát hiện, hai người phụ nữ, thật ra không cần phải phân mạnh hay yếu.
Không có ai mạnh hơn, và ai nhất định phải gánh vác trách nhiệm nhiều hơn.
Tuyết Y có thể cao hơn cô.
Cô cũng có thể thu lại móng vuốt sắc bén, làm một nhân vật được bảo vệ.
Hai người nằm lên giường, cửa sổ đầu giường mở toang, vừa ngẩng đầu liền có thể nhìn thấy đom đóm ở sau vườn và biển khơi sao trời bên trên.
Chu Chẩm Nguyệt dựa vào Mục Tuyết Y.
Đây là một trong số ít những lần mà cô tựa vào vai nàng.
Bả vai Tuyết Y hẹp gầy, có thể cảm nhận rõ rệt xương quai xanh nhô ra.
Nhưng không hề cấn hay làm cô đau.
Cơ thể nàng vô cùng mềm mại, dù không có nhiều thịt bao bọc xương cốt, thì điểm nối liền giữa các khớp xương cũng sẽ hơi chùng xuống theo trọng lượng đầu Chu Chẩm Nguyệt.
Tựa như một tấm lưới làm bằng lụa tơ tằm, mềm mại và thoả đáng ôm trọn cơ thể cô.
"Tuyết Y."
Chu Chẩm Nguyệt nhìn bầu trời đầy sao, nhẹ giọng kêu.

Mục Tuyết Y: "Hả?"
Chu Chẩm Nguyệt nhắm mắt lại, thấp giọng nói: "Chúng ta kết hôn nhé."
Mục Tuyết Y đứng hình.
Nước mắt ngay lập tức dâng trào.
Trong vô số giấc mộng đẹp mà nàng từng mơ, Chu Chẩm Nguyệt đã cầu hôn nàng rất nhiều lần.
Có lúc mơ thấy mình đang ở trên khinh khí cầu, dưới chân là cánh đồng hoa mênh mông vô bờ.
Có lúc mơ thấy mình đang ở trên du thuyền, xung quanh đều là bạn bè tốt, trên thuyền chất đầy rượu Champagne.
Nhưng nàng không ngờ tới, lần đầu tiên Chu Chẩm Nguyệt nói ra năm chữ này là trong hoàn cảnh hiện tại, trong một đoạn quan hệ giả tạo chỉ có thể tồn tại năm ngày.
Có bao nhiêu êm tai.
Thì khiến người ta có bấy nhiêu tuyệt vọng.
...!Cũng được, dù chỉ là giả, dù chỉ...!có thể hạnh phúc năm ngày.
Dù sao cũng tốt hơn là chưa từng nắm giữ bất cứ thứ gì.
Chu Chẩm Nguyệt khẽ cười: "Nếu em không muốn gả cho tôi, không muốn làm vợ của nhà họ Chu, vậy thì tôi gả cho em.

Tôi...!sẽ làm vợ của nhà họ Mục.

Tôi sẽ trao cho em nhẫn ngọc và vòng tay vàng.

Tôi sẽ đưa cho em thẻ ngân hàng, sổ hộ khẩu, giấy chứng nhận bất động sản, tất cả đều tặng cho em..."
Mục Tuyết Y khóc nức nở ôm chặt Chu Chẩm Nguyệt, nghẹn ngào đáp:
"Được, được...!Em đồng ý, em...!đồng ý..."
"Nếu đồng ý rồi." Chu Chẩm Nguyệt nhắm mắt lại, một giọt lệ theo đuôi mắt chảy vào tóc mai: "Lần sau đến nhà hàng kia, em phải nói cho người phục vụ đó, tôi không còn là bạn gái của em nữa.

Tôi là...!vợ của em."
"Được." Chu Chẩm Nguyệt nói cái gì, Mục Tuyết Y đều đồng ý: "Ngày mai em sẽ nói cho tất cả mọi người nơi đây, chị là vợ của em, chúng ta sẽ lập tức kết hôn, chúng ta, chúng ta lập tức..."
Mục Tuyết Y nghẹn ngào, khóc không thành tiếng, nức nở không thể thốt ra một câu hoàn chỉnh.
Trong căn nhà đơn sơ.
Dưới dải ngân hà cuồn cuộn bao phủ.
Hai người dường như đã kết hôn vào thời khắc này.
Không có nghi lễ.
Không có nhân chứng.
Không có thân thích.
Không có tương lai.
Như trẻ con chơi trò gia đình.
Biết rõ là giả, vẫn cố chấp hoàn thành tốt vai diễn...
Lừa mình, gạt người.
* * *
Sớm tinh mơ ở nông thôn.
Trong không khí thoang thoảng hương hoa.
Chu Chẩm Nguyệt bị tiếng chim hót ríu ra ríu rít đánh thức, nhìn sang phía bên cạnh, chỉ thấy vị trí trống không.
Người kia lúc nào cũng dậy sớm hơn để làm bữa sáng cho mình.
Cô mặc quần áo vào, hờ hững phủ thêm lớp áo ngoài, chân bủn rủn bước xuống giường.
Đi tới cửa thì nhìn thấy món trứng bác và màn thầu được dọn sẵn trên bàn đá trong sân.
Mục Tuyết Y đang xắn tay áo, ngồi xổm bên cạnh xích đu, dùng một cái khăn ướt lau chùi sạch sẽ.
"Sáng sớm đã làm việc?"
Chu Chẩm Nguyệt tựa vào khung cửa, uể oải khoanh hai tay.
Mục Tuyết Y vừa nghe tiếng cô bèn mỉm cười, ném cái khăn lau vào thau nước.
Có lẽ do nàng ngồi xổm quá lâu nên lúc đứng dậy chống gậy có hơi loạng choạng.
Chu Chẩm Nguyệt nhanh tay lẹ mắt tiến lên hai bước đỡ lấy nàng.
"A...!chân tê rần rồi."
Mục Tuyết Y ngượng ngùng cười.
"Chị thức sớm làm gì?"
Chu Chẩm Nguyệt lắc đầu, nói: "Em nên nói là: Vợ, chị thức sớm làm gì?"
Mục Tuyết Y có chút mê mẩn: "Vậy rốt cuộc em nên gọi là chị Nguyệt hay là vợ?"
Chu Chẩm Nguyệt: "Tất nhiên gọi là vợ.

Sao có thể gọi bằng xưng hô trước khi kết hôn."
"Được được được, đều nghe lời chị." Mục Tuyết Y nhân nhượng nói: "Vợ, thức dậy sớm thế?"
Chu Chẩm Nguyệt nhíu mày: "Ở sân sau có một con chim sáo hoang dã hót trên đầu cành cây, líu lo ríu rít chói cả tai."
Mục Tuyết Y trầm tư chốc lát: "Vậy em đi kiếm một cái chuông gió treo lên cành cây, có thể đuổi mấy con chim ồn ào đó đi."
"Đuổi được chim, nhưng tiếng leng keng của chuông gió chẳng phải vẫn làm tôi mất ngủ sao?"
Chu Chẩm Nguyệt cười thở dài.
"Mặc kệ nó đi, một lát nữa nó sẽ bay đi thôi."
Mục Tuyết Y: "Ừm, chị nói cái gì cũng đúng.

Lại đây, chúng ta ăn sáng trước, em mới làm xong chưa bao lâu, mau ăn nhân lúc còn nóng."
Hai người ngồi vào bàn đá, ăn món trứng bác và màn thầu đơn giản.
Mục Tuyết Y nói sáng sớm nên ăn đạm bạc một chút, buổi trưa nàng sẽ xuống bếp làm những món ăn phong phú dinh dưỡng.
Ăn được một nửa, Mục Tuyết Y bỗng nhiên nhắc tới một chuyện.
"Đúng rồi, sáng hôm nay Trang Vũ Nhu vừa gọi điện thoại cho em."
Nàng dừng một chút, hỏi:
"Trang Vũ Nhu, chị biết không? Lúc trước chúng ta từng đi chèo thuyền chung."
Chu Chẩm Nguyệt gắp một miếng trứng: "Biết.

Tiểu Trang tổng của tập đoàn Tấn Vân, sao lại không biết."
"Không phải lúc đó nàng nằm vùng, làm chim hoàng yến cho Lý Lộ Lộ sao?"
"Đúng là vậy."
Mục Tuyết Y thở dài.
"Có lẽ chị không biết, trước kia khi bọn họ ở bên nhau, Lý Lộ Lộ luôn "đánh" Trang Vũ Nhu.

Tuy là "đánh" ở trên giường, nhưng xuống tay cũng rất độc ác.

Sau khi Trang Vũ Nhu công khai danh tính, Lý Lộ Lộ sợ Trang gia trả thù, bèn nhân lúc đêm khuya thu dọn đồ đạc bỏ chạy."
"Thật ra Tiểu Nhu rất thích Lý Lộ Lộ, cũng không trách móc gì nàng.

Tiếc là lật tung mọi ngóc ngách cũng không tìm thấy Lý Lộ Lộ.

Cuối cùng bị bức ép bất đắc dĩ, chỉ có thể trực tiếp đòi người với Lý gia, uy hiếp nói nếu không nộp người thì tự gánh chịu hậu quả."
"Lý gia sợ mất mật, thế lực của Trang gia lớn hơn bọn họ rất nhiều.

Vì vậy, ba của Lý Lộ Lộ lập tức lôi đầu Lý Lộ Lộ từ trong rừng sâu núi thẳm rồi tự tay giao cho Trang Vũ Nhu."
Chu Chẩm Nguyệt trầm ngâm: "Chẳng trách khoảng thời gian này không thể liên lạc với Lý Lộ Lộ, hóa ra đã gặp chuyện."
Mục Tuyết Y nhún nhún vai: "Bây giờ có thể nói là đời lên voi xuống chó.

Lý Lộ Lộ vì trả món nợ ân tình này, đã đổi vai làm chim hoàng yến cho Trang Vũ Nhu."
Dứt lời, nàng không nhịn được cười: "Tiểu Nhu nói với em, hôm nay là ngày đầu tiên tiểu Lý tổng làm chim hoàng yến.

Chị nói xem, tiểu Lý tổng ngông cuồng phách lối quen rồi, có thể chấp nhận thân phận chuyển từ kim chủ sang chim hoàng yến không?"
Chu Chẩm Nguyệt cũng cười theo nàng.
"Nếu Lý Lộ Lộ uất ức, nhất định sẽ gọi điện thoại phàn nàn kể khổ với tôi."
Mục Tuyết Y: "Vậy chúng ta đoán thử, khi nào tiểu Lý tổng gọi đến?"
Chu Chẩm Nguyệt: "Cược cái gì?"
Mục Tuyết Y suy nghĩ một chút: "Cược..."
Hai người còn chưa quyết định nên cược cái gì, điện thoại của Chu Chẩm Nguyệt bỗng đổ chuông.
Chu Chẩm Nguyệt liếc nhìn màn hình, lại đưa cho Mục Tuyết Y xem.
Hai người hiểu ý ngầm cười.
Chu Chẩm Nguyệt đặt đũa xuống, bắt máy, giọng điệu hờ hững lạnh nhạt: "Tiểu Lý tổng, mới sáng sớm, có chuyện gì?"
Nói xong câu này, Chu Chẩm Nguyệt bật loa ngoài, để điện thoại lên bàn, nghe cùng với Mục Tuyết Y.
Giọng nói ai oán của Lý Lộ Lộ phát ra từ điện thoại:
"Chu Chẩm Nguyệt, chị mau tới cứu em! Xem như em từng giúp đỡ chị nhiều việc, bây giờ chị cho em mượn ít tiền, chuộc em lại từ trong tay Trang Vũ Nhu có được không! Em năn nỉ chị, cầu xin chị đó."

Mục Tuyết Y đặt ngón tay lên môi, ra hiệu "Suỵt" một tiếng.
Nàng lặng lẽ lấy điện thoại, bấm gọi cho Trang Vũ Nhu.
Chu Chẩm Nguyệt biết nàng lại muốn làm chuyện xấu.
Cô cười bất lực, mặc cho nàng giở trò.
Trang Vũ Nhu bắt máy, mới nói được nửa câu "A?", Mục Tuyết Y lập tức hạ giọng nói: "Đừng lên tiếng, nghe kỹ nhé."
Dứt lời, nàng cũng bật loa ngoài, đặt điện thoại của mình song song với điện thoại của Chu Chẩm Nguyệt.
Lý Lộ Lộ vẫn chưa biết bên này đã kết nối với đường dây nóng của Đại tiểu thư nhà họ Trang, điên cuồng phàn nàn kể khổ:
"Chị không biết Trang Vũ Nhu có bao nhiêu biến thái đâu! Tối hôm qua trói em ở trên giường quất suốt một đêm, đáng ghét đáng ghét, đến giờ em vẫn đang bị xích vào giường, cái mông sưng cao gần ba thước rồi.

Em rốt cuộc đã tạo nghiệt gì? Em chỉ bao nuôi vài con chim hoàng yến giống như những người bạn khác, cớ gì em lại xui xẻo như vậy, bao nuôi lại gặp trúng tổ tông này cơ chứ?"
Chu Chẩm Nguyệt cười một tiếng.
Lý Lộ Lộ càng tức giận.
"Chị còn cười?! Haizz...!em nhớ nửa đời trước trụy lạc phóng đãng, đào hoa khắp chốn của mình.

Ngày ấy đi qua vạn bụi hoa, thân không dính một phiến lá, còn có thể hái cả ngàn đóa hoa.

Đã quen với việc một ngày ngủ với một gương mặt mới, hiện tại hay rồi, bị bó chặt với một đóa hoa kịch độc."
"Ôi...!bây giờ em vô cùng nhớ thương bé cưng họ Triệu, chị gái họ Đỗ, còn có người đẹp họ Điền, đàn em họ Tôn...!Đặc biệt là đàn em họ Tôn, ngực to mông tròn, mẹ ơi, trái tim của em đau quá..."
Trang Vũ Nhu khẽ cười.
"Ồ, sao em không biết chị còn có một đàn em đáng yêu động lòng người như thế?"
Tiếng cười phát ra từ loa điện thoại của Mục Tuyết Y, xuyên qua bầu không khí trong trẻo và yên tĩnh của Cao Xuyên, chuẩn xác truyền vào micro điện thoại Chu Chẩm Nguyệt.
Trong nháy mắt, sự im lặng chết chóc bao trùm.
Lý Lộ Lộ vội nhìn màn hình, kiểm tra xem bản thân có gọi nhầm số hay không.
Sau khi xác nhận không có gọi nhầm, Lý Lộ Lộ chợt nhận ra một chuyện đáng sợ.
Trang Vũ Nhu và Mục Tuyết Y, có phải quan hệ giữa hai người...!cực kỳ tốt?
Mục Tuyết Y...!lại cùng Chu Chẩm Nguyệt...
ĐM.
Bị người hãm hại.
"Cmn, Chu Chẩm Nguyệt!!"
Lý Lộ Lộ chửi ầm lên.
"Hai người hợp sức hãm hại em, đcm! Hai người chờ đó! *** Sớm muộn gì em cũng--"
Mắng được nửa chừng, nàng chợt nhớ ra điện thoại vẫn đang kết nối với Trang Vũ Nhu, thanh âm tuôn trào im bặt như xe thắng gấp.
"Tiểu Nhu, em nghe chị giải thích, chị không có...!không phải như vậy...!Chị chỉ yêu em, yêu em thật lòng, tuyệt đối không có chị gái bé cưng nào đó ở bên ngoài! Chị không yêu ai hết, chỉ yêu mỗi em thôi! Tiểu Nhu, em đừng tức giận, chị sai rồi, chị thật sự biết sai rồi..."
Mục Tuyết Y cười nghiêng ngả, cười đến thở không ra hơi.
Chu Chẩm Nguyệt cũng dở khóc dở cười.
"Đúng rồi, Tiểu Nhu." Mục Tuyết Y cắt ngang cuộc đối thoại của bọn họ, xen lời: "Thông báo với em một chuyện, bây giờ tôi đang ở chung với A Nguyệt."
Trang Vũ Nhu dời sự chú ý khỏi kẻ xui xẻo Lý Lộ Lộ, hứng thú hỏi: "Ở chung sao? Ở chung thế nào? Là cô ấy ở bên cạnh chị, hay là nói..."
Mục Tuyết Y nhìn Chu Chẩm Nguyệt mỉm cười.
"Là...!kiểu ở chung khi kết hôn."
Tiếng vỗ tay của Trang Vũ Nhu phát ra từ điện thoại:
"Chị Mục thật không dễ dàng, lâu như vậy rốt cuộc cũng từ người yêu trở thành người nhà, chúc mừng chúc mừng!"
Giọng nói hằn học của Lý Lộ Lộ vang lên:
"Chu Chẩm Nguyệt, tên khốn nhà chị! F*ck, mang theo lời chúc phúc của em, biến mau!"
Tiếng cười của hai người tràn ngập khoảng sân nhỏ.
Cuốn lấy ánh nắng ấm áp, thoảng qua làn gió nhẹ, khiến xung quanh thoải mái và sôi nổi thêm mấy phần..

Chapter
1 Chương 1: Giai Đoạn Nhị Tiểu Thư Mỏng Manh Bé Nhỏ
2 Chương 2: A Nguyệt Em Thích Chị
3 Chương 3: Tôi Muốn Em Ấy Thuộc Về Riêng Mình
4 Chương 4: Giáo Viên Hay Chủ Tịch
5 Chương 5: Muốn A Nguyệt Thổi
6 Chương 6: Hợp Đồng Tình Yêu
7 Chương 7: Nhị Tiểu Thư Xảy Ra Chuyện
8 Chương 8: Người Đến Trước Và Kẻ Đến Sau
9 Chương 9: Hôn Một Cái Ôm Một Cái
10 Chương 10: Trượt Vào Khe Hở Giữa Ngực
11 Chương 11: Ngủ Ngon Tuyết Y
12 Chương 12: Trò Chuyện Một Lúc
13 Chương 13: Mục Tuyết Y Mất Liên Lạc
14 Chương 14: Ngu Ngốc
15 Chương 15: Ừm Em Thích Chúng Nó
16 Chương 16: Ảo Tưởng Về Danh Phận
17 Chương 17: Hiểu Sai
18 Chương 18: Một Lời Hứa Muộn Màng Vô Nghĩa
19 Chương 19: Có Lẽ Em Mãi Cũng Không Hiểu
20 Chương 20: Món Đó Có Ngon Không
21 Chương 21: Ngủ Chung Giường
22 Chương 22: Chỉ Có Một Chiếc Chăn
23 Chương 23: Vì Người Mà Sống
24 Chương 24: Không Liên Quan Tới Nợ Nần
25 Chương 25: Đi Nhặt Thử Xem
26 Chương 26: A Nguyệt Chị Có Ở Phía Sau Không
27 Chương 27: Sự Sỉ Nhục
28 Chương 28: Bí Mật Bị Phát Hiện
29 Chương 29: Đi Làm Vào Ngày Mai
30 Chương 30: Chị Cũng Không Phải Người Ngoài
31 Chương 31: Mua Cà Phê Cho Chu Tổng!
32 Chương 32: Trốn Nhà Đi
33 Chương 33: Hôn Nhẹ Một Cái Tăng Thêm Mười Năm
34 Chương 34: Theo Đuổi Tôi Thêm Một Lần Nữa Đi
35 Chương 35: Trình Độ 100 Điểm
36 Chương 36: Đừng Đi
37 Chương 37: Chị Gái!
38 Chương 38: Chỉ Nhìn Mỗi Em
39 Chương 39: Chỗ Dựa Vững Chắc
40 Chương 40: Em Ấy Xứng Đáng Với Mọi Thứ Tốt Đẹp
41 Chương 41: Cô Bảo Vệ Nàng Luôn Luôn Đúng Lúc
42 Chương 42: Mục Quốc Thừa
43 Chương 43: A Nguyệt Chị Có Tin Em Không
44 Chương 44: Ngồi Xe Lăn Suốt Đời
45 Chương 45: Sân Khấu Điên Cuồng Của Nhị Tiểu Thư
46 Chương 46: Đừng Khóc A Nguyệt
47 Chương 47: Bất Cứ Ai Làm Tổn Thương Chị Đều Đáng Chết
48 Chương 48: Tôi Rất Mong Đợi Ngày Đó
49 Chương 49: Máu Và Thịt Tất Cả Đều Đòi Lại
50 Chương 50: Tôi Là Lương Tri Cuối Cùng Của Em
51 Chương 51: Một Màn Kịch Hay
52 Chương 52: Khiêu Khích
53 Chương 53: A Nguyệt Muốn Em
54 Chương 54: Hơi Thở Đan Xen
55 Chương 55: Trò Chơi Bắt Đầu
56 Chương 56: Đặt Cược
57 Chương 57: Tôi Đoán Chị Điên Trước
58 Chương 58: Sống Không Bằng Chết
59 Chương 59: Tôi Thà Rằng Em Không Còn Yêu Tôi Nữa
60 Chương 60: A Nguyệt Xin Lỗi
61 Chương 61: Xin Hãy Cứu Lấy Em
62 Chương 62: Trên Tay Người Ấy Là Chiếc Nhẫn Ngọc Quen Thuộc
63 Chương 63: Đồng Hành Cùng Em Đi Qua Thế Gian Khổ Ải
64 Chương 64: Nụ Hôn Của A Nguyệt
65 Chương 65
66 Chương 66: Em Có Trăm Triệu Loại Tốt
67 Chương 67: Bão Tuyết
68 Chương 68: Tìm Thấy Tuyết Y Trước
69 Chương 69: Bị Kẹt Trong Bão Tuyết
70 Chương 70: Nếu Như
71 Chương 71: Hừ Không Biết Xấu Hổ
72 Chương 72: Tiên Nữ Ghé Thăm
73 Chương 73: Em Có Tôi Sớm Hơn Em Nghĩ
74 Chương 74: Thẹn Thùng
75 Chương 75
76 Chương 76: Chu Chẩm Nguyệt Thật Là Xấu Xa!
77 Chương 77: Đừng Chạm Vào Tôi
78 Chương 78: A Nguyệt Kiếp Sau Hãy Tránh Xa Em Ra
79 Chương 79: Đan Xen Tan Chảy Biến Mất
80 Chương 80: Thế Giới Của Hai Người Từ Đây Sẽ Không Bao Giờ Trùng Lặp Nữa
81 Chương 81: A Nguyệt Nhìn Này
82 Chương 82: Tôi Chỉ Cần Một Chút Thời Gian Để Đứng Dậy
83 Chương 83: Tiểu Mục Tổng Mới Được Bổ Nhiệm
84 Chương 84: Đối Mặt
85 Chương 85: Hợp Tác Bị Hủy
86 Chương 86: Còng Tay Vàng Ròng
87 Chương 87: Dạo Này Chu Tổng Khỏe Chứ
88 Chương 88: Tôi Muốn Dằn Vặt Em
89 Chương 89: Đêm Nay Đừng Về Nhà
90 Chương 90: Thương Phẩm Mới Treo Giá
91 Chương 91: Thêm Gấp Đôi Khoai Môn Viên!
92 Chương 92: Khắc Lên Em
93 Chương 93: Bất Động Bất Tử
94 Chương 94: Quyền Quyết Định Nằm Ở Chị
95 Chương 95: Em Có Ngoan Không
96 Chương 96: Thế Sự Có Bao Nhiêu Gian Nan Năm Tháng Vẫn Không Buông Tha
97 Chương 97: Năm Xưa
98 Chương 98: Ý Nghĩa Của Chiếc Nhẫn
99 Chương 99: Phản Đòn Trên Xích Đu
100 Chương 100: Chúng Ta Kết Hôn Nhé
101 Chương 101: Cô Ấy Là Vợ Tôi
102 Chương 102: Kỳ Thanh
103 Chương 103: Có Thể Giới Thiệu Cho Tôi Không
104 Chương 104: Bản Ghi Nhớ
105 Chương 105: Vẫn Luôn Hướng Về Nhau
106 Chương 106: Ghen
107 Chương 107: Nghe Nói Ga Trải Giường Của Cô Vô Cùng Thê Thảm
108 Chương 108: Mục Tuyết 1
109 Chương 109: Có Muốn Nếm Thử Tư Vị Sống Không Bằng Chết
110 Chương 110: Bây Giờ Không Sợ Nữa
111 Chương 111: Cả Người Toàn Mùi Khói Thuốc Còn Muốn Hôn Tôi
112 Chương 112: Chơi Mạt Chược Nào
113 Chương 113: Chị Ở Phía Trước Em
114 Chương 114: Tuyết Y Chúng Ta Quay Lại Đi
115 Chương 115: Người Của Hai Thế Giới
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124: Ngoại truyện 1: Sau khi kết hôn
125 Chương 125: Ngoại truyện 2: Sau khi kết hôn
126 Chương 126: Ngoại truyện 3: Nhổ răng khôn
127 123: Hoàn
128 122: Một Năm Bị Bỏ Lỡ
129 121: Bí Mật
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Giai Đoạn Nhị Tiểu Thư Mỏng Manh Bé Nhỏ
2
Chương 2: A Nguyệt Em Thích Chị
3
Chương 3: Tôi Muốn Em Ấy Thuộc Về Riêng Mình
4
Chương 4: Giáo Viên Hay Chủ Tịch
5
Chương 5: Muốn A Nguyệt Thổi
6
Chương 6: Hợp Đồng Tình Yêu
7
Chương 7: Nhị Tiểu Thư Xảy Ra Chuyện
8
Chương 8: Người Đến Trước Và Kẻ Đến Sau
9
Chương 9: Hôn Một Cái Ôm Một Cái
10
Chương 10: Trượt Vào Khe Hở Giữa Ngực
11
Chương 11: Ngủ Ngon Tuyết Y
12
Chương 12: Trò Chuyện Một Lúc
13
Chương 13: Mục Tuyết Y Mất Liên Lạc
14
Chương 14: Ngu Ngốc
15
Chương 15: Ừm Em Thích Chúng Nó
16
Chương 16: Ảo Tưởng Về Danh Phận
17
Chương 17: Hiểu Sai
18
Chương 18: Một Lời Hứa Muộn Màng Vô Nghĩa
19
Chương 19: Có Lẽ Em Mãi Cũng Không Hiểu
20
Chương 20: Món Đó Có Ngon Không
21
Chương 21: Ngủ Chung Giường
22
Chương 22: Chỉ Có Một Chiếc Chăn
23
Chương 23: Vì Người Mà Sống
24
Chương 24: Không Liên Quan Tới Nợ Nần
25
Chương 25: Đi Nhặt Thử Xem
26
Chương 26: A Nguyệt Chị Có Ở Phía Sau Không
27
Chương 27: Sự Sỉ Nhục
28
Chương 28: Bí Mật Bị Phát Hiện
29
Chương 29: Đi Làm Vào Ngày Mai
30
Chương 30: Chị Cũng Không Phải Người Ngoài
31
Chương 31: Mua Cà Phê Cho Chu Tổng!
32
Chương 32: Trốn Nhà Đi
33
Chương 33: Hôn Nhẹ Một Cái Tăng Thêm Mười Năm
34
Chương 34: Theo Đuổi Tôi Thêm Một Lần Nữa Đi
35
Chương 35: Trình Độ 100 Điểm
36
Chương 36: Đừng Đi
37
Chương 37: Chị Gái!
38
Chương 38: Chỉ Nhìn Mỗi Em
39
Chương 39: Chỗ Dựa Vững Chắc
40
Chương 40: Em Ấy Xứng Đáng Với Mọi Thứ Tốt Đẹp
41
Chương 41: Cô Bảo Vệ Nàng Luôn Luôn Đúng Lúc
42
Chương 42: Mục Quốc Thừa
43
Chương 43: A Nguyệt Chị Có Tin Em Không
44
Chương 44: Ngồi Xe Lăn Suốt Đời
45
Chương 45: Sân Khấu Điên Cuồng Của Nhị Tiểu Thư
46
Chương 46: Đừng Khóc A Nguyệt
47
Chương 47: Bất Cứ Ai Làm Tổn Thương Chị Đều Đáng Chết
48
Chương 48: Tôi Rất Mong Đợi Ngày Đó
49
Chương 49: Máu Và Thịt Tất Cả Đều Đòi Lại
50
Chương 50: Tôi Là Lương Tri Cuối Cùng Của Em
51
Chương 51: Một Màn Kịch Hay
52
Chương 52: Khiêu Khích
53
Chương 53: A Nguyệt Muốn Em
54
Chương 54: Hơi Thở Đan Xen
55
Chương 55: Trò Chơi Bắt Đầu
56
Chương 56: Đặt Cược
57
Chương 57: Tôi Đoán Chị Điên Trước
58
Chương 58: Sống Không Bằng Chết
59
Chương 59: Tôi Thà Rằng Em Không Còn Yêu Tôi Nữa
60
Chương 60: A Nguyệt Xin Lỗi
61
Chương 61: Xin Hãy Cứu Lấy Em
62
Chương 62: Trên Tay Người Ấy Là Chiếc Nhẫn Ngọc Quen Thuộc
63
Chương 63: Đồng Hành Cùng Em Đi Qua Thế Gian Khổ Ải
64
Chương 64: Nụ Hôn Của A Nguyệt
65
Chương 65
66
Chương 66: Em Có Trăm Triệu Loại Tốt
67
Chương 67: Bão Tuyết
68
Chương 68: Tìm Thấy Tuyết Y Trước
69
Chương 69: Bị Kẹt Trong Bão Tuyết
70
Chương 70: Nếu Như
71
Chương 71: Hừ Không Biết Xấu Hổ
72
Chương 72: Tiên Nữ Ghé Thăm
73
Chương 73: Em Có Tôi Sớm Hơn Em Nghĩ
74
Chương 74: Thẹn Thùng
75
Chương 75
76
Chương 76: Chu Chẩm Nguyệt Thật Là Xấu Xa!
77
Chương 77: Đừng Chạm Vào Tôi
78
Chương 78: A Nguyệt Kiếp Sau Hãy Tránh Xa Em Ra
79
Chương 79: Đan Xen Tan Chảy Biến Mất
80
Chương 80: Thế Giới Của Hai Người Từ Đây Sẽ Không Bao Giờ Trùng Lặp Nữa
81
Chương 81: A Nguyệt Nhìn Này
82
Chương 82: Tôi Chỉ Cần Một Chút Thời Gian Để Đứng Dậy
83
Chương 83: Tiểu Mục Tổng Mới Được Bổ Nhiệm
84
Chương 84: Đối Mặt
85
Chương 85: Hợp Tác Bị Hủy
86
Chương 86: Còng Tay Vàng Ròng
87
Chương 87: Dạo Này Chu Tổng Khỏe Chứ
88
Chương 88: Tôi Muốn Dằn Vặt Em
89
Chương 89: Đêm Nay Đừng Về Nhà
90
Chương 90: Thương Phẩm Mới Treo Giá
91
Chương 91: Thêm Gấp Đôi Khoai Môn Viên!
92
Chương 92: Khắc Lên Em
93
Chương 93: Bất Động Bất Tử
94
Chương 94: Quyền Quyết Định Nằm Ở Chị
95
Chương 95: Em Có Ngoan Không
96
Chương 96: Thế Sự Có Bao Nhiêu Gian Nan Năm Tháng Vẫn Không Buông Tha
97
Chương 97: Năm Xưa
98
Chương 98: Ý Nghĩa Của Chiếc Nhẫn
99
Chương 99: Phản Đòn Trên Xích Đu
100
Chương 100: Chúng Ta Kết Hôn Nhé
101
Chương 101: Cô Ấy Là Vợ Tôi
102
Chương 102: Kỳ Thanh
103
Chương 103: Có Thể Giới Thiệu Cho Tôi Không
104
Chương 104: Bản Ghi Nhớ
105
Chương 105: Vẫn Luôn Hướng Về Nhau
106
Chương 106: Ghen
107
Chương 107: Nghe Nói Ga Trải Giường Của Cô Vô Cùng Thê Thảm
108
Chương 108: Mục Tuyết 1
109
Chương 109: Có Muốn Nếm Thử Tư Vị Sống Không Bằng Chết
110
Chương 110: Bây Giờ Không Sợ Nữa
111
Chương 111: Cả Người Toàn Mùi Khói Thuốc Còn Muốn Hôn Tôi
112
Chương 112: Chơi Mạt Chược Nào
113
Chương 113: Chị Ở Phía Trước Em
114
Chương 114: Tuyết Y Chúng Ta Quay Lại Đi
115
Chương 115: Người Của Hai Thế Giới
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124: Ngoại truyện 1: Sau khi kết hôn
125
Chương 125: Ngoại truyện 2: Sau khi kết hôn
126
Chương 126: Ngoại truyện 3: Nhổ răng khôn
127
123: Hoàn
128
122: Một Năm Bị Bỏ Lỡ
129
121: Bí Mật