Chương 4: Hắn muốn nó

Edit: lemonade

==========

Đây là đôi chân gì thế này?

Khiến Hoa Minh rung động đến nỗi không thốt được lên lời nào.

Thật sự.....

Hoàn mỹ đến chết người.

Ánh mắt Hoa Minh như muốn nổi lửa, chuyển sang màu đỏ rất đáng sợ.

Cả thân thể hắn rơi vào trạng thái không thể khống chế được, Từ Phượng ở bên cạnh vẫn không phát hiện ra, bỗng thấy thân hình cao lớn Hoa Minh bất thình lình tiến lên phía trước, sau đó đập mạnh đầu của mình vào tấm kính.

Một tiếng cốp vang lên.

Âm thanh vang khá lớn, doạ Từ Phượng giật cả mình, mọi người trong phòng vẽ cũng bị làm ồn, tất cả đều đồng loạt nhìn sang.

Từ Phượng không biết chuyện gì đang xảy ra, lo lắng hét lên: "Anh Minh!"

Chẳng biết Hoa Minh bị làm sao, cả người hoàn toàn không nghe thấy tiếng động, hắn cứ đập mạnh đầu vào cửa kính như một con zombie, cứ cách một chốc là lại nghe tiếng đập đầu vào kính ở ngoài cửa.

1

Giáo viên đứng lên, nhíu mày nói: "Chuyện gì vậy?"

Mọi người trong phòng vẽ lại bắt đầu nháo nhào, các cô không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ thấy có một bóng người đen tuyền cứ đập đầu vào cửa.

"Chuyện gì vậy?"

"Tên này đang gây sự hả? Hay là tìm người? Mà tìm người kiểu gì kì vậy?"

Người khác thì không thấy rõ, chỉ có Tưởng Điềm học cùng trường với Hoa Minh, nhìn một cái là có thể nhận ra, cô nàng kinh ngạc thốt: "Sao cậu ta lại ở đây?"

Mọi người đều đang nói chuyện, chỉ có Ninh Tu là nghe được cô đang lẩm bẩm: "Em biết cậu ta à?"

Tưởng Điềm đáp: "Vâng, biết thì cũng biết nhưng mà...."

Nhưng rất ít khi nói chuyện với nhau.

Lần nói chuyện duy nhất là hôm nọ cô có đi tìm Hoa Minh, mời Hoa Minh đến phòng vẽ học vẽ nhưng bị hắn quyết đoán từ chối.

Bây giờ Hoa Minh lại xuất hiện ở đây, không lẽ đột nhiên đổi ý à?

Khang Vạn Lý không hề quan tâm đến chuyện ngoài cửa một chút nào, cậu bị vây quanh nãy giờ, đang chán muốn chết, há mồm ngáp một cái.

"Cậu ngoài cửa kia, có chuyện gì không?" Giáo viên vừa hỏi vừa đi về phía cửa, nhưng chưa kịp đẩy cửa ra, Từ Phượng đã vội vã kéo Hoa Minh ra hành lang.

Hoa Minh cao 1m88, dáng người lại đẹp, chỉ cần nhìn cơ bắp thôi là đã biết hắn không hề nhẹ rồi, kéo Hoa Minh đi vài chục bước mà Từ Phượng đã toát cả mồ hôi.

Thấy giáo viên không có đuổi theo, Từ Phượng thở dài nhẹ nhõm, lúc này mới rống lên: "Anh Minh! Anh bị cái gì vậy?"

Từ Đại Kiều cũng bị hành động bất chợt của Hoa Minh làm ngơ ngác, thở hổn hển nói: "Đúng đấy, anh Hoa Minh bị sao vậy?"

Từ Đại Kiều đã có nghe người ta nói rằng tính cách Hoa Minh rất kì lạ, như là hắn rất thờ ơ với mọi thứ xung quanh, giây trước vẫn còn thích thú với cái đó, giây sau đã bảo không thích nữa. Kể cả việc tốn mấy năm trời ra học đánh dương cầm, chỉ một câu nói không thích thôi, hắn đã vứt dương cầm sang một bên.

Nhưng đó cũng chỉ là cảm giác mới mẻ của những người có tính cách lạnh nhạt mà thôi, cô chưa từng biết Hoa Minh có bệnh!

Đúng rồi, nhìn theo góc độ của cô, hành động vừa rồi của Hoa Minh có khác gì bị bệnh đâu chứ.

Mà thực ra Hoa Minh là bệnh cũ tái phát thật.

Giờ phút này đây, tinh thần của hắn đang ở trạng thái phấn khích cực độ, Từ Phượng và Từ Đại Kiều có nói gì đi nữa hắn cũng không nghe thấy, trong đầu hắn đang có hàng tá tiếng ầm ầm vang lên, da đầu vẫn cứ tê dại.

Hắn nhắm mắt lại, hồi tưởng lại hình ảnh mà hắn đã thấy được vào hai phút trước.

Hắn vừa mới.... thấy được một đôi chân, một đôi chân đẹp đến mức không từ nào có thể miêu tả được sự xinh đẹp của nó.

Đôi chân kia, vừa dài vừa mảnh lại còn trắng nõn, da thịt đều đặn, làn da săn chắc, đường cong bóng vừa phải, không nhiều cũng không ít.

Đấy không phải là suýt hoàn mỹ nữa, mà đó là một đôi chân hoàn mỹ chính hiệu.

Hắn gặp được rồi, cuối cùng cũng gặp được.

Đôi chân đích thực mà hắn đã hằng mong ước.

Hoa Minh chưa bao giờ tiết lộ gu yêu thích của mình cho bất cứ ai, đương nhiên người khác không thể nào biết được sở thích của hắn cả, chỉ biết rằng hắn chưa từng có bạn gái từ thời cấp 2 đến tận bây giờ.

Gia thế của Hoa Minh rất tốt, nhan sắc ngàn năm có một, không cô nào là không thích cả, mà cô gái nào thích hắn không xinh đẹp thì cũng là rất xinh đẹp nhưng Hoa Minh lại không thích ai cả. Người khác ai cũng đều cảm thấy rằng yêu cầu của Hoa Minh cực cao, không thể tưởng tượng nổi cô gái mà Hoa Minh thích sẽ như thế nào.

Ngay cả Từ Phượng chơi từ nhỏ với Hoa Minh cũng chẳng biết, thật ra Hoa Minh vốn không thích người có nhan sắc.

Tuy rằng hắn cũng có gu thẩm mĩ như một người bình thường, biết phân ra đâu là xấu đâu là đẹp nhưng hắn không quan tâm đến vẻ bề ngoài của con người.

Lí do là bởi vì điểm chú ý của hắn từ khi lọt lòng đã khác với người ta.

Hoa Minh—

Là một người Cực! Kì! Chân! Khống!

Chân khống đến mức độ như thế nào?

Hắn không thể nhớ được khuôn mặt của một người từng gặp qua hai ba lần nhưng lại có thể nhớ rất rõ đôi chân của tất cả những người đã từng gặp.

Từ nhỏ đến lớn, Hoa Minh đã có rất nhiều sở thích nhưng dần cũng sẽ vứt nó sang một bên, chỉ có chân đẹp là theo đuổi đến tận bây giờ, chưa dừng lại một ngày nào cả.

Hắn là chân khống, hắn sử dụng tiêu chuẩn của bản thân để phân biệt mọi người.

Ở trong xã hội này, người chân khống không ít nhưng lại khác với chân khống của Hoa Minh, hắn sẽ theo đuổi đôi chân đẹp đến cực hạn cao nhất.

Chỉ xinh đẹp bình thường thôi thì không có ý nghĩa gì với hắn cả, bởi vì nguyên nhân này nên từ đó đến nay chẳng có cô gái xinh đẹp nào lọt được vào mắt xanh của hắn.

Ở trong mắt Hoa Minh, một đôi chân đẹp là một đôi chân mà từ da đến xương, thậm chí là cả chiều dài chân, tỷ lệ chân trên cơ thể, vòng đùi, vòng bắp chân, chiều dài đùi và chiều dài bắp chân đều phải có một tỷ lệ vàng phù hợp và hoàn hảo.

Mà hiện tại, chỉ là một cái nhìn thoáng qua thôi cũng đủ làm thời gian ngừng lại.

Hắn không nhìn lầm đâu, đó chính là đôi chân tuyệt đẹp duy nhất trên thế giới mà hắn đã hằng mong ước!

Hắn muốn nó!

Hắn muốn nó!

Đầu óc Hoa Minh cứ ồn ào, không cách nào có thể bình tĩnh lại được, nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng lên, adrenaline tiết ra một cách điên cuồng, hắn thật sự không thể chịu đựng được nữa rồi, hắn muốn ôm lấy đôi chân kia, tỉ mỉ chạm vào nó, từ đùi cho đến cổ chân, hắn muốn chạm vào nó thật nhiều, không thể chờ thêm được phút giây nào nữa.

Hoa Minh đứng thẳng lên, cũng không quay đầu lại mà đi ra ngoài.

Từ Phượng và Từ Đại Kiều đuổi theo, âm thanh lạnh như băng của Hoa Minh truyền tới: "Không ai được đi theo."

============

Tác giả có lời muốn nói: Vì anh mà si mê, vì anh mà cuồng dại, vì anh mà đập đầu vào tường. 

Lời tui muốn nói: ê sợ nha ^^

Chapter
1 Chương 1: Khởi đầu
2 Chương 2: Gì?? Tao mặc á???
3 Chương 3: Đệch
4 Chương 4: Hắn muốn nó
5 Chương 5: Liên quan éo gì đến cậu!
6 Chương 6: Bi.ến thái chết tiệt
7 Chương 7: Tới rồi!!!!
8 Chương 8: Bị ngu
9 Chương 9: Tớ cũng giàu
10 Chương 10: Cô ơi, cô chưa giao bài tập ạ
11 Chương 11: Có phải cậu bị thiểu năng không?
12 Chương 12: Hai con gà mổ nhau?
13 Chương 13: Hoa Minh muốn bắt nạt cậu
14 Chương 14: Khang Vạn Lý, mày phải tự bảo vệ tốt bản thân mình!
15 Chương 15: Mau mở cửa ra nào ~ Nào hãy cho mẹ vào ~
16 Chương 16: 38324, 14122
17 Chương 17: Biến thái là một tên gay
18 Chương 18: Hoa Minh bị đội mũ xanh rồi!!
19 Chương 19: Người cậu thích là tôi chứ ai!
20 Chương 20: Cởi khẩu trang ra
21 Chương 21: Làm phát không?
22 Chương 22: Tao tới để đập mày đấy!
23 Chương 23: Có phải bây giờ cậu rất muốn làm cái gì đó với tôi hay không
24 Chương 24: Lần này thì cứng thật này!
25 Chương 25: Chỉ nghĩ về hắn thì mới đúng cơ
26 Chương 26
27 Chương 27: Cậu là dùng để chơi
28 Chương 28
29 Chương 29: Anh Vạn Lý ~~
30 Chương 30: Tao không biết, tao cũng không dám hỏi
31 Chương 31
32 Chương 33: Anh đẹp lắm, như thế này lại càng đẹp hơn
33 Chương 34: Cậu chính một tên biến thái chết tiệt!
34 Chương 35: Ai không đến thằng đấy là cháu
35 Chương 36: Mẹ nó, ai mà cầm lòng nổi cơ chứ?
36 Chương 37
37 Chương 38: Cả hai đều què
38 Chương 39
39 Chương 40
40 Chương 41: Đại ân đại đức, không gì báo đáp
41 Chương 42: Tôi xin lỗi, tôi sẽ bù đắp, tôi sai rồi
42 Chương 43: Con muốn yêu đương
43 Chương 44: Chỉ là dỗ cho anh vui thôi
44 Chương 45: Mày đang uy hiếp ai đấy
45 Chương 46: Cậu cho rằng mình hiểu tôi lắm sao?
46 Chương 47: Anh Vạn Lý, em liếm vậy anh thấy có thoải mái hay không?
47 Chương 48: Sao anh có thể đáng yêu như thế được cơ chứ?
48 Chương 49: Tôi thích anh, tôi muốn theo đuổi anh
49 Chương 50: Câu hỏi này nằm ngoài đề cương rồi
50 Chương 51: Anh chỉnh đốn / dạy dỗ / dạy tôi?
51 Chương 52: Hôm nay cũng rục rịch ngóc đầu dậy
52 Chương 53: Đúng là lãng phí nhân tài quá thể!
53 Chương 54: Thích anh thích anh thích anh
54 Chương 55: Có phải là có chỗ nào không đúng rồi không?
55 Chương 56
56 Chương 57: Hoa Minh bắt đầu học hành rồi!
57 Chương 59: Suýt chút nữa là không kiềm lòng nổi rồi
58 Chương 60: Đẹp trai thì dễ được tha thứ
59 Chương 61: Ba câu không rời Hoa Minh
60 Chương 62: Ai là anh trai tốt của cậu chứ?
61 Chương 63: Vững vàng đến mức có thể bay
62 Chương 64: Có rồi, có kết quả rồi
63 Chương 65: Người mạnh mẽ chân chính: Khang Vạn Lý
64 Chương 66: Khen thưởng
65 Chương 67: Dưa hái xanh không ngọt
66 Chương 68
67 Chương 69: Có người đến
68 Chương 71: Anh là của tôi
69 Chương 72: Anh xin tôi đi
70 Chương 73: Nắm tay
71 Chương 74: Anh cũng muốn mang thai ư?
72 Chương 75
73 Chương 76: Hôn nữa là bị khoá truyện đó!
74 Chương 77: Em hiểu rồi
75 Chương 78: Hôm nay em chưa chuẩn bị tâm lý
76 Chương 79
77 Chương 80
78 Chương 81: Là anh quyến rũ em
79 Chương 82: Làm người đàn ông của em đ
80 Chương 83
81 82: Làm Người Đàn Ông Của Em Đ
82 81: Là Anh Quyến Rũ Em
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1: Khởi đầu
2
Chương 2: Gì?? Tao mặc á???
3
Chương 3: Đệch
4
Chương 4: Hắn muốn nó
5
Chương 5: Liên quan éo gì đến cậu!
6
Chương 6: Bi.ến thái chết tiệt
7
Chương 7: Tới rồi!!!!
8
Chương 8: Bị ngu
9
Chương 9: Tớ cũng giàu
10
Chương 10: Cô ơi, cô chưa giao bài tập ạ
11
Chương 11: Có phải cậu bị thiểu năng không?
12
Chương 12: Hai con gà mổ nhau?
13
Chương 13: Hoa Minh muốn bắt nạt cậu
14
Chương 14: Khang Vạn Lý, mày phải tự bảo vệ tốt bản thân mình!
15
Chương 15: Mau mở cửa ra nào ~ Nào hãy cho mẹ vào ~
16
Chương 16: 38324, 14122
17
Chương 17: Biến thái là một tên gay
18
Chương 18: Hoa Minh bị đội mũ xanh rồi!!
19
Chương 19: Người cậu thích là tôi chứ ai!
20
Chương 20: Cởi khẩu trang ra
21
Chương 21: Làm phát không?
22
Chương 22: Tao tới để đập mày đấy!
23
Chương 23: Có phải bây giờ cậu rất muốn làm cái gì đó với tôi hay không
24
Chương 24: Lần này thì cứng thật này!
25
Chương 25: Chỉ nghĩ về hắn thì mới đúng cơ
26
Chương 26
27
Chương 27: Cậu là dùng để chơi
28
Chương 28
29
Chương 29: Anh Vạn Lý ~~
30
Chương 30: Tao không biết, tao cũng không dám hỏi
31
Chương 31
32
Chương 33: Anh đẹp lắm, như thế này lại càng đẹp hơn
33
Chương 34: Cậu chính một tên biến thái chết tiệt!
34
Chương 35: Ai không đến thằng đấy là cháu
35
Chương 36: Mẹ nó, ai mà cầm lòng nổi cơ chứ?
36
Chương 37
37
Chương 38: Cả hai đều què
38
Chương 39
39
Chương 40
40
Chương 41: Đại ân đại đức, không gì báo đáp
41
Chương 42: Tôi xin lỗi, tôi sẽ bù đắp, tôi sai rồi
42
Chương 43: Con muốn yêu đương
43
Chương 44: Chỉ là dỗ cho anh vui thôi
44
Chương 45: Mày đang uy hiếp ai đấy
45
Chương 46: Cậu cho rằng mình hiểu tôi lắm sao?
46
Chương 47: Anh Vạn Lý, em liếm vậy anh thấy có thoải mái hay không?
47
Chương 48: Sao anh có thể đáng yêu như thế được cơ chứ?
48
Chương 49: Tôi thích anh, tôi muốn theo đuổi anh
49
Chương 50: Câu hỏi này nằm ngoài đề cương rồi
50
Chương 51: Anh chỉnh đốn / dạy dỗ / dạy tôi?
51
Chương 52: Hôm nay cũng rục rịch ngóc đầu dậy
52
Chương 53: Đúng là lãng phí nhân tài quá thể!
53
Chương 54: Thích anh thích anh thích anh
54
Chương 55: Có phải là có chỗ nào không đúng rồi không?
55
Chương 56
56
Chương 57: Hoa Minh bắt đầu học hành rồi!
57
Chương 59: Suýt chút nữa là không kiềm lòng nổi rồi
58
Chương 60: Đẹp trai thì dễ được tha thứ
59
Chương 61: Ba câu không rời Hoa Minh
60
Chương 62: Ai là anh trai tốt của cậu chứ?
61
Chương 63: Vững vàng đến mức có thể bay
62
Chương 64: Có rồi, có kết quả rồi
63
Chương 65: Người mạnh mẽ chân chính: Khang Vạn Lý
64
Chương 66: Khen thưởng
65
Chương 67: Dưa hái xanh không ngọt
66
Chương 68
67
Chương 69: Có người đến
68
Chương 71: Anh là của tôi
69
Chương 72: Anh xin tôi đi
70
Chương 73: Nắm tay
71
Chương 74: Anh cũng muốn mang thai ư?
72
Chương 75
73
Chương 76: Hôn nữa là bị khoá truyện đó!
74
Chương 77: Em hiểu rồi
75
Chương 78: Hôm nay em chưa chuẩn bị tâm lý
76
Chương 79
77
Chương 80
78
Chương 81: Là anh quyến rũ em
79
Chương 82: Làm người đàn ông của em đ
80
Chương 83
81
82: Làm Người Đàn Ông Của Em Đ
82
81: Là Anh Quyến Rũ Em