Chương 78: 78: Gọi Là Chu Nhiên

Ngân Thương Duệ ngồi trong phòng đọc sách, giấc mơ quái dị hồi nãy khiến anh rất đau đầu, nên anh ta đọc sách để phân tán sự chú ý.

“Cậu chủ, cậu muốn ăn gì không?”
Bà quản gia phục vụ anh đứng nghiêm người hỏi.
“Không cần, lui xuống đi.”
“Vâng cậu chủ.”
“Đợi chút đã, người phụ nữ kia sao rồi?”
“Ý cậu là Lục Cẩm Du?”
“Không…” Không hiểu sao anh lại có cảm giác gọi cô là Lục Cẩm Du không thuận miệng chút nào.

“Cô gái bị thương khi nãy.”
Bà quản gia không hiểu Ngân Thương Duệ nói lòng vậy làm gì cho mệt, chẳng phải Lục Cẩm Du là cô gái đó sao?
“Vâng, cô ta hôm nay an phận lắm.

Còn tự ý đi làm việc không cần nhắc, cô ấy đang ở vườn hoa hồng đó ạ.”
“Cô ta ở đâu liên quan gì đến tôi.”
Ngân Thương Duệ đang cố gắng tỏ ra bản thân không hề quan tâ m đến Chu Nhiên, nhưng trong lòng lại không hiểu sao lại có cảm giác vẫn luôn mong nhớ, thậm chí còn thấy lo cho vết thương của cô.
“Bà âm thầm kêu bác sĩ kê đơn thuốc cho cô ta… tôi không muốn đám người hầu ai cũng xấu như thế.”
“Chứ không phải cậu vẫn luôn thích cô ta à…”
“Bà nói gì?”
“Dạ không, tôi đi ngay.”
Ngân Thương Duệ không chắc bản thân có thật sự yêu thích Lục Cẩm Du này hay không.

Bởi anh ta lúc đầu chỉ có chút thương hại dành cho cô, không hiểu sao sau lần gặp hôm đó, anh lại cảm thấy bản thân có chút gì đó rất lạ?
Bây giờ mỗi lúc đều nghĩ đến cô gái đó.

Trong đầu rõ ràng còn tồn tại một bóng hình chưa rõ, vậy mà mỗi khi nghĩ đến Lục Cẩm Du này lại không đành lòng đặt câu hỏi:
“Rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra với mình vậy chứ?”

Ngân Thương Duệ nhìn Lục Cẩm Du nhưng vẫn luôn nghĩ đến một ai đó khác, nhưng thấy cô bị thương thì lại không kìm được muốn chăm sóc cho khỏe lại.

Rõ ràng cô ta không hề tốt chút nào, sao anh lại phải lo lắng giúp?
Suy nghĩ mãi mọi chuyện cũng không thể rõ ràng.

Chi bằng anh tự đi tìm đáp án từ chỗ cô thì hơn.
Ngân Thương Duệ gập cuốn sách lại đặt trên bàn.
Đường đi đến vườn hoa hồng là phía sau biệt thự, anh bắt buộc phải đi qua vườn.
“Đống cúi sáng nay đâu rồi nhỉ?”
Anh không còn thấy đống củi ấy.

Nhưng trên đất còn thấm chút máu chưa phai.
Ngân Thương Duệ ngẩn người một lúc không nói, sau đó mới quay đi.
Nhà họ Ngân rất lớn, kẻ hầu người hạ cũng rất nhiều, thường một kẻ hầu sẽ phải làm rất nhiều việc để duy trì sự bóng loáng của biệt thự to lớn này.

Lượng công việc lớn, ai dám lười biếng đều có thể trong tích tắc bị đuổi đi.

Chỉ trừ một số trường hợp đặc biệt, công việc của bọn họ so với chơi còn nhàn nhã hơn.
Trong đó việc của Chu Nhiên là tiêu biểu.

Chăm sóc đám hoa cỏ chỉ để phục vụ thú chơi hoa của Dụ Yên.
“Giao cho cô ta cả vườn hoa này luôn sao…”
Ngân Thương Duệ không thấy ai xung quanh, đã bước vào bên trong xem thử.

Nhưng ở đây cũng chẳng có ai.
“Cô ta đâu rồi nhỉ?”
Anh ngó quanh một hồi, chỉ thấy vài cành khô được vót thẳng nhẵn đặt trên bàn, còn người làm ra thứ này lại không thấy đâu.
“Cái này là do cô ấy làm sao? Để làm gì vậy nhỉ?”
Anh cầm nó lên đưa lên trước mặt, suy ngẫm một hồi vẫn không nhìn ra thứ gì.

Vì thế anh đặt nó trở lại bàn, cầm bình tưới tiện thể tưới chút hoa cho mấy bông lan treo phía trên.
“Anh đang làm gì ở đây vậy?”
Chu Nhiên trên tay cầm một cái khung gì đó, Ngân Thương Duệ thông minh nhưng nhìn vậy cũng chẳng đoán ra được thứ gì.
“Cô đi đâu vậy?”
Trên mặt cô vết thương được băng bó sơ sài, còn lộ ra phần thịt còn dính máu.
“Vết thương của cô…”
Chu Nhiên vẫn còn rất bình tĩnh, nếu là khi nãy kích động cô sẽ chạy vụt tới ôm anh rồi.
“Không sao.

Anh ngồi đi.”
Ngân Thương Duệ nghe lời, ngay lập tức ngồi xuống.

Nhất thời anh suy nghĩ, cảm thấy Lục Cẩm Du này hôm nay rất khí phách, đặc biệt là khí phách làm chủ.

Anh vừa nghe lời một con hầu ngoan ngoãn ngồi xuống đấy thôi.
Không rõ nữa, có lẽ là do anh muốn biết cô đang làm gì nên mới có hành động như thế.
“Diệp… à không Ngân Thương Duệ, anh đến đây gặp tôi là nhớ tôi rồi hửm?”
“Không có!” Anh ngay lập tức phủ nhận.
“Có thật là không có?”
Chuyện này đặc biệt khó nói.

“Đừng căng thẳng, tôi đùa chút thôi.”
“Cô gan cũng lớn lắm.

Hôm nay còn dám trêu đùa chủ nhân đấy.”
“Thế vậy chủ nhân thử trêu đùa em xem.

Em rất mong chờ đó a.”
Chu Nhiên không hề nói với giọng điệu bình thường, rõ ràng là giở giọng dụ hoặc.
“Cô…” Ngân Thương Duệ đỏ hết mặt mũi.
Lớn tướng rồi còn bị cô gái này trêu đùa, đúng là mất mặt!
“Chủ nhân còn biết ngại nữa à? Tôi cũng thắc mắc không biết là chủ nhân không nhớ ra tôi hay là chủ nhân giả vờ không nhớ ra tôi nữa.”
“Cô nói lời gì khó hiểu vậy?”
“Diệp Thanh Duệ.”
Lần này nghe đến ba chữ Diệp Thanh Duệ, anh lại có phản ứng rất dữ dội.
“Diệp Thanh Duệ Diệp Thanh Duệ.

Rốt cuộc kẻ này là ai mà cô cứ nhắc mãi thế? Người cô yêu à?”
“Ừ.”
“...” Rõ ràng chính anh là người hỏi, nhưng nghe được câu trả lời lại có chút thất vọng.
Anh sao phải thất vọng chứ?
Những gì anh đang biểu lộ ra, Chu Nhiên đều nhìn thấy cả rồi.
“Nhưng anh ấy có vẻ như quên tôi mất rồi thì phải.”
“Quên?”
“Ừm, nếu anh ấy nhớ.

Lúc này nhất định anh ấy sẽ đem tôi châm chọc.

Tôi không thích nghe nhưng cũng không ác cảm.

Dù lời anh ta nói ác lắm, nhưng tôi lại không quên được.”
Chu Nhiên buồn bã, rõ ràng cô nói cho Ngân Thương Duệ biết, nhưng thấy bộ dạng không có phản ứng của anh thì thu lại những gì bản thân định nói với Diệp Thanh Duệ.
“Đừng buồn.”
“Anh đang an ủi tôi à?”
“Không, tôi cảm thấy hình như cô buồn thì rất xấu.”
“Anh có biết là bản thân đùa ngu lắm không?”

“Haha cô quá lời rồi.

Tôi đâu có đùa.”
Thì ra tên nam chính này là một kẻ độc mồm độc miệng như thế.
Anh ta không có phản ứng gì như thế, chắc chắn là nam chính Ngân Thương Duệ thật thụ rồi.
“Cô đang làm gì vậy?”
Ngân Thương Duệ chăm chú nhìn tay cô đang lắp ráp cái gì đó.

Nhìn một lúc lại thấy cột buồm, mới nghĩ ra.
“Cô đang làm thuyền gỗ à? Cũng kì công thật đấy.”
Chu Nhiên đang buồn chán, liền im lặng.

Khi này cô vẫn còn đang nghĩ không biết tên nam chính này ngồi nói chuyện với cô có phải do cô đang là Lục Cẩm Du hay không.
“Cô cho tôi xem thử xem.”
“Cô cái gì mà cô, tôi có tên đàng hoàng, còn nói nữa tôi đuổi anh ra ngoài đó!”
Rõ ràng anh chỉ đang xưng hô bình thường, qua miệng của Tịch Nhiên nó lại trở thành ăn nói không đàng hoàng rồi.
“Tên của cô… cũng đâu phải tôi không muốn gọi tên cô.

Chỉ là…”
“Chỉ là thế nào? Anh có vấn đề với tên của tôi à?”
“Xin lỗi nhưng thật sự là vậy.

Tôi cảm thấy rất khó chịu khi phải gọi cô là Lục Cẩm Du.”
Không hiểu sao Chu Nhiên lại cảm thấy vui.
“Vậy thì quên cái tên gọi đó đi.

Cứ gọi tôi là Chu Nhiên nhé!”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Muốn Sống Thì Tự Viết Tiếp Đi
2 Chương 2: 2: Từ Chối Hôn Ước
3 Chương 3: 3: Cốt Truyện
4 Chương 4: 4: Bị Lừa
5 Chương 5: 5: Ông Trương
6 Chương 6: 6: Nguyệt Tinh Hi
7 Chương 7: 7: Gặp Người Quen
8 Chương 8: 8: Gia Đình
9 Chương 9: 9: Không Thoát
10 Chương 10: 10: Thay Đổi Ý Định
11 Chương 11: 11: Hoắc Thuần Du
12 Chương 12: 12: Lợi Dụng Đi Tôi Sẵn Lòng
13 Chương 13: 13: Thanh
14 Chương 14: 14: Trống Không
15 Chương 15: 15: Sẽ Làm Ra Được Vị Bánh Gì
16 Chương 16: 16: Hồi Tưởng Hẻm Tối Cũng Không Bằng Nơi Ấy
17 Chương 17: 17: Trước Mặt Cũng Không Thấy
18 Chương 18: 18: Loạn
19 Chương 19: 19: Không Sợ Chết Mới Là Chu Nhiên
20 Chương 20: 20: Cảnh Cáo
21 Chương 21: 21: Kẻ Thứ Ba
22 Chương 22: 22: Một Điệu Khiêu Vũ
23 Chương 23: 23: Mong Muốn Của Mẹ - Vai Chính Của Cô
24 Chương 24: 24: Vô Tình Giúp Đỡ
25 Chương 25: 25: Ngày Tháng Sinh Của Cô
26 Chương 26: 26: Ngày Gặp Mặt
27 Chương 27: 27: Dẹp Loạn
28 Chương 28: 28: Kẻ Mù Mắt Còn Mù Cả Tâm
29 Chương 29: 29: Sách Bị Đốt
30 Chương 30: 30: Có Được Hay Không Cũng Không Quan Trọng
31 Chương 31: 31: Đau Khổ Hơn Cả Chết
32 Chương 32: 32: Bọn Họ Đều Tìm Cô
33 Chương 33: 33: Mèo Xù Lông Rất Đáng Yêu
34 Chương 34: 34: Chỉnh Đốn
35 Chương 35: 35: Bàn Về Sách
36 Chương 36: 36: Đi Xem Náo Nhiệt
37 Chương 37: 37: Lời Tiên Đoán
38 Chương 38: 38: Lục Cẩm Du Quả Thật Không Tầm Thường
39 Chương 39: 39: Giống Nhưng Khác
40 Chương 40: 40: Tính Kế
41 Chương 41: 41: Say Rượu
42 Chương 42: 42: Toan Tính Của Thẩm Dạ Nhu
43 Chương 43: 43: Ám Tình
44 Chương 44: 44: Ba Là Tốt Nhất
45 Chương 45: 45: Phát Hiện
46 Chương 46: 46: Vừa Tắm Xong Đã Đạp Phải Phân
47 Chương 47: 47: Để Tôi Đếm Ngược 5 Phút
48 Chương 48: 48: Tôi Thật Sự Là Diệp Thanh Duệ
49 Chương 49: 49: Vật Hoàn Chủ
50 Chương 50: 50: Tìm Phương Thiết
51 Chương 51: 51: Hỏi
52 Chương 52: 52: Tôi Yêu Em
53 Chương 53: 53: Chịu Thiệt Thòi Thêm Một Lần
54 Chương 54: 54: Ghi Nhớ Ngày Hôm Nay
55 Chương 55: 55: Không Nhận Mặt
56 Chương 56: 56: Thay Chủ Tịch
57 Chương 57: 57: Phương Pháp Đền Bù Thôi
58 Chương 58: 58: K1ch Thích Tính Háo Thắng
59 Chương 59: 59: Một Trong Hai Phải Ở Lại
60 Chương 60: 60: Tịch Nhiên Của Bây Giờ
61 Chương 61: 61: Phải Chứng Minh
62 Chương 62: 62: Rất Vừa Lòng
63 Chương 63: 63: Có Tật Giật Mình
64 Chương 64: 64: Làm Điểm Tựa
65 Chương 65: 65: Người Phù Hợp
66 Chương 66: 66: Những Kẻ Giống Nhau
67 Chương 67: 67: Mong Không Có Biến Cố Gì
68 Chương 68: 68: Đổi Chỗ Rồi
69 Chương 69: 69: Chưa Trở Về
70 Chương 70: 70: Không Yêu
71 Chương 71-72: 71: Có Đáng Không - 72: Hậu Quả
72 Chương 73-74: 73: Biến Mất Không Lời - 74: Chủ Nhân Của Cuốn Sách Bây Giờ Chính Là Tôi
73 Chương 75: 75: Quay Ngược Thời Không
74 Chương 76: 76: Tôi Là Tịch Nhiên Còn Cô Mới Là Lục Cẩm Du
75 Chương 77: 77: Đáng Thương Hại
76 Chương 78: 78: Gọi Là Chu Nhiên
77 Chương 79: 79: Giấc Mơ
78 Chương 80: 80: Cuốn Sách Trong Thư Viện
79 Chương 82: 82: Sở Thích Của Anh
80 Chương 84: 84: Đi Chơi
81 Chương 85: 85: Kem Gặp Nắng
82 Chương 86: 86: Quấn Quýt
83 Chương 87: 87: Trở Về Nhà
84 Chương 88: 88: Kế Hoạch Ẩn
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chương 1: 1: Muốn Sống Thì Tự Viết Tiếp Đi
2
Chương 2: 2: Từ Chối Hôn Ước
3
Chương 3: 3: Cốt Truyện
4
Chương 4: 4: Bị Lừa
5
Chương 5: 5: Ông Trương
6
Chương 6: 6: Nguyệt Tinh Hi
7
Chương 7: 7: Gặp Người Quen
8
Chương 8: 8: Gia Đình
9
Chương 9: 9: Không Thoát
10
Chương 10: 10: Thay Đổi Ý Định
11
Chương 11: 11: Hoắc Thuần Du
12
Chương 12: 12: Lợi Dụng Đi Tôi Sẵn Lòng
13
Chương 13: 13: Thanh
14
Chương 14: 14: Trống Không
15
Chương 15: 15: Sẽ Làm Ra Được Vị Bánh Gì
16
Chương 16: 16: Hồi Tưởng Hẻm Tối Cũng Không Bằng Nơi Ấy
17
Chương 17: 17: Trước Mặt Cũng Không Thấy
18
Chương 18: 18: Loạn
19
Chương 19: 19: Không Sợ Chết Mới Là Chu Nhiên
20
Chương 20: 20: Cảnh Cáo
21
Chương 21: 21: Kẻ Thứ Ba
22
Chương 22: 22: Một Điệu Khiêu Vũ
23
Chương 23: 23: Mong Muốn Của Mẹ - Vai Chính Của Cô
24
Chương 24: 24: Vô Tình Giúp Đỡ
25
Chương 25: 25: Ngày Tháng Sinh Của Cô
26
Chương 26: 26: Ngày Gặp Mặt
27
Chương 27: 27: Dẹp Loạn
28
Chương 28: 28: Kẻ Mù Mắt Còn Mù Cả Tâm
29
Chương 29: 29: Sách Bị Đốt
30
Chương 30: 30: Có Được Hay Không Cũng Không Quan Trọng
31
Chương 31: 31: Đau Khổ Hơn Cả Chết
32
Chương 32: 32: Bọn Họ Đều Tìm Cô
33
Chương 33: 33: Mèo Xù Lông Rất Đáng Yêu
34
Chương 34: 34: Chỉnh Đốn
35
Chương 35: 35: Bàn Về Sách
36
Chương 36: 36: Đi Xem Náo Nhiệt
37
Chương 37: 37: Lời Tiên Đoán
38
Chương 38: 38: Lục Cẩm Du Quả Thật Không Tầm Thường
39
Chương 39: 39: Giống Nhưng Khác
40
Chương 40: 40: Tính Kế
41
Chương 41: 41: Say Rượu
42
Chương 42: 42: Toan Tính Của Thẩm Dạ Nhu
43
Chương 43: 43: Ám Tình
44
Chương 44: 44: Ba Là Tốt Nhất
45
Chương 45: 45: Phát Hiện
46
Chương 46: 46: Vừa Tắm Xong Đã Đạp Phải Phân
47
Chương 47: 47: Để Tôi Đếm Ngược 5 Phút
48
Chương 48: 48: Tôi Thật Sự Là Diệp Thanh Duệ
49
Chương 49: 49: Vật Hoàn Chủ
50
Chương 50: 50: Tìm Phương Thiết
51
Chương 51: 51: Hỏi
52
Chương 52: 52: Tôi Yêu Em
53
Chương 53: 53: Chịu Thiệt Thòi Thêm Một Lần
54
Chương 54: 54: Ghi Nhớ Ngày Hôm Nay
55
Chương 55: 55: Không Nhận Mặt
56
Chương 56: 56: Thay Chủ Tịch
57
Chương 57: 57: Phương Pháp Đền Bù Thôi
58
Chương 58: 58: K1ch Thích Tính Háo Thắng
59
Chương 59: 59: Một Trong Hai Phải Ở Lại
60
Chương 60: 60: Tịch Nhiên Của Bây Giờ
61
Chương 61: 61: Phải Chứng Minh
62
Chương 62: 62: Rất Vừa Lòng
63
Chương 63: 63: Có Tật Giật Mình
64
Chương 64: 64: Làm Điểm Tựa
65
Chương 65: 65: Người Phù Hợp
66
Chương 66: 66: Những Kẻ Giống Nhau
67
Chương 67: 67: Mong Không Có Biến Cố Gì
68
Chương 68: 68: Đổi Chỗ Rồi
69
Chương 69: 69: Chưa Trở Về
70
Chương 70: 70: Không Yêu
71
Chương 71-72: 71: Có Đáng Không - 72: Hậu Quả
72
Chương 73-74: 73: Biến Mất Không Lời - 74: Chủ Nhân Của Cuốn Sách Bây Giờ Chính Là Tôi
73
Chương 75: 75: Quay Ngược Thời Không
74
Chương 76: 76: Tôi Là Tịch Nhiên Còn Cô Mới Là Lục Cẩm Du
75
Chương 77: 77: Đáng Thương Hại
76
Chương 78: 78: Gọi Là Chu Nhiên
77
Chương 79: 79: Giấc Mơ
78
Chương 80: 80: Cuốn Sách Trong Thư Viện
79
Chương 82: 82: Sở Thích Của Anh
80
Chương 84: 84: Đi Chơi
81
Chương 85: 85: Kem Gặp Nắng
82
Chương 86: 86: Quấn Quýt
83
Chương 87: 87: Trở Về Nhà
84
Chương 88: 88: Kế Hoạch Ẩn