Chương 59: 59: Một Trong Hai Phải Ở Lại

Ngân Thương Duệ vì không thích bên trong quá ngột ngạt, đã đem cả Lục Cẩm Du ra ngoài vườn để hít thở.
“Dạo này em bận chuyện ở nhà, anh có nhớ em không vậy?”
Ngân Thương Duệ không có ý định trả lời, Lục Cẩm Du lại bất chợt lao tới từ phía sau ôm trần lấy anh.
“Em thật sự nhớ anh lắm đó!”
Cô ta thỏa mãn ôm lấy người đàn ông trước mặt, tưởng người ta sẽ đón nhận, lại không ngờ cô ta lại bị anh từ chối.
Ngân Thương Duệ gỡ tay cô ta ra, quay lại còn giữ khoảng cách mùi về sau mấy bước.
“Đừng động tay động chân, tôi đang không có tâm trạng.”
Anh khuôn mặt cũng phờ phạc đi trông thấy, không biết mấy ngày nay anh ta làm gì, những quầng thâm dưới mắt chính là thứ chỉ cho Lục Cẩm Du cần phải nói gì.
“Mấy ngày nay anh có chuyện gì đáng bận tâm sao? Khuôn mặt sao lại trông thiếu sắc thế này.”
Cô ta tùy ý sờ mặt anh, Ngân Thương Duệ lại khước từ chối đi.
“Làm việc quá độ thôi.

Công ty cũng nhiều việc.”
Ngân Thương Duệ vốn là đã thỏa thuận với Dụ Yên từ trước, sớm muộn cũng phải vào công ty để sớm ngày tiếp quản.

Nếu không mấy bữa tiệc kia bà ta cũng không cần hao tâm tổn sức đem anh đi làm quen khắp nơi.
“Trông anh thế này em xót lắm.

Hay anh vào phòng em ngủ một chút?”
“Phải đó phải đó.

Mau theo cô ta về phòng đi.”
Trên ban công vẫn là cảnh tượng nhìn từ trên xuống, Tịch Nhiên vẫn như ngày đó đứng bên trên nhìn hai người bọn họ tình tứ, nhưng lần này cô không lựa chọn im lặng.
Lựa chọn bây giờ của cô cũng đã suy xét rất kĩ rồi mới làm…
“Chu Nhiên…” Ngân Thương Duệ ngẩng đầu nhìn.

“Đồ bạc bẽo, tôi mới chỉ đi mất có vài ngày, anh lại còn quên cả tên tôi đánh vần thế nào rồi à? Tôi tên Tịch Nhiên!”
Ngân Thương Duệ cười nhẹ, hàng mi rũ xuống đầy vẻ bất lực.
“Tịch Nhiên thì Tịch Nhiên, em đứng trên đó là để hóng chuyện của tôi với Cẩm Du à?"
Trên tay Tịch Nhiên còn có quả táo, cô tung hứng một hồi rồi cắn một miếng táo, vừa cười vừa nói:
“Nếu tôi đứng ở ngoài cửa phòng của hai người mới gọi là hóng chuyện.

Anh không cho rằng dây là phòng của anh đấy chứ?”
“Cô muốn tôi ở chung một phòng với em ấy sao?”
“Tùy ý đi, vốn dĩ vị hôn thê của anh cũng sắp đổi thành cô ta rồi.

Nhiệm vụ của anh là phải yêu thương cô ta như nam chính yêu nữ chính đó.

Ý kiến của tôi hay sự có mặt của tôi có thể ảnh hưởng gì tới anh chứ.

Anh phải làm thì tôi mới có thể rời đi được chứ.”
Tịch Nhiên nói ý, Ngân Thương Duệ nghe ra cũng hiểu rồi.

Nhưng anh lại chẳng ngại mà đáp lại:
“Sao lại không thể lựa chọn cùng nhau ở lại?”
“Hoặc là anh đi, hoặc là tôi đi.

Không có “cùng”, chỉ có “chỉ” tôi hoặc anh một trong hai phải đi.

Nếu anh không đi thì tôi sẽ là kẻ phải đi.

Nhưng tôi muốn ở lại, nên anh làm ơn bế cô gái của mình đi chỗ khác.

Đừng để tôi trướng mắt mãi như vậy.”
Đến đoạn này thì cả Ngân Thương Duệ cũng không thể hiểu hết ý nghĩa của câu Tịch Nhiên vừa nói.

Anh không biết cô đang nói về việc rời đi sau khi hoàn thành nhiệm vụ hay đơn thuần chỉ là muốn anh rời đi.
Ngân Thương Duệ hơi ngây ra, còn Tịch Nhiên lại mất kiên nhẫn.
“Còn không đi? Không thấy cô gái kia gấp lắm rồi sao?”
Lục Cẩm Du như người thừa trong cuộc đối thoại của bọn họ, nửa lời cũng không thể chen vào.

Cô ta không hiểu bọn họ nói gì, nhưng lại rất biết nắm bắt thời cơ.
“Kệ cô ta đi, anh vào phòng em tạm nghỉ ngơi.

Đợi chút nữa khách khứa đông đủ rồi em sẽ gọi anh dậy.”
“Mỹ nữ đã rủ đến tận giường rồi.

Đừng có phụ lòng người ta như thế chứ.”
Không biết Ngân Thương Duệ chịu phải kích thích gì, vậy mà lại đồng ý đi theo Lục Cẩm Du.
Rõ ràng là thuận theo ý Tịch Nhiên, nhưng cô không hiểu sao bản thân lại cảm thấy rất phiền toái.
“Nghĩ gì vậy, trăng sáng quá, mắt hơi đau chút đấy.” Tịch Nhiên ngửa đầu ra ban công nhìn mặt trăng tròn phía trên rồi nói những lời khó hiểu, đôi mắt cũng long lanh lạ thường.

Được một lúc cô cảm thấy không còn mỏi mắt nữa, mới từ từ trở lại đại sảnh.

Từ trên tầng đi xuống cô đã thấy Tưởng Tịch Diên đang nói chuyện với ông họ của mình - Thẩm Dạ Niên.
Cô vô tình đi ngang qua, nghe được mấy lời trèo hỏi qua loa của bọn họ.
“Chúc mừng cậu, có vẻ như cậu sắp tái hôn rồi.”
“Không thể dẫm chân tại chỗ được, tôi cũng phải tìm chốn về thôi.”
“Ha, ý cậu là cậu vừa phá tổ lại muốn hướng về một cái tổ khác để về sao? Cũng hay ho đó.”
Không chỉ riêng những người phụ nữ ồn ào, cuộc trò chuyện của những người đàn ông cũng không hề dễ chịu.
“...” Tưởng Tịch Diên nhất thời không thể nói được gì.
“Haha, tôi đùa thôi.

Hôm nay tới chúc mừng cậu chứ đâu phải để để đe dọa đến tính mạng của cậu đâu, nhưng sao trông cậu có vẻ căng thẳng thế? Giám đốc Tưởng?”
“Ngài phó chủ tỉch không cần câu nệ, tôi chỉ là đang có chút bận tâm mà thôi.”
“Vậy cậu cứ tiếp tục tiếp khách đi.

Tôi có lẽ không nên làm mất thời gian của cậu thì hơn.”
Thẩm Dạ Niên tránh mặt đi, trên khuôn mặt còn cười rất tươi, cũng không biết vì lý do gì mà ông ta mỉm cười như thế.

Sau khoảng 30 phút, khách khứa đã có mặt đông đủ, khi này Tưởng Tịch Diên đứng trên bục chủ trì.

Bữa tiệc lần này không hề qua loa, quả thực mọi thứ rất chỉn chu và nghiêm túc.

Mọi người đều chông chờ Tưởng Tịch Diên nói cho bọn họ biết đứa con ngoài giá thú nay được trở thành đích nữ kia có gì đặc biệt hơn người.
Ngân Thương Duệ cũng đã đứng ở bên dưới hướng ánh mắt lên nhìn.
Ông ta trịnh trọng nắm tay Lục Cẩm Du bước lên bục, đứng trước mặt toàn thể mọi người công bố danh phận thực sự của cô ta.
“Đây là con gái của tôi.

Là đứa con đầu lòng của tôi, cũng chính là đích nữ thật sự của nhà họ Tưởng.”
Nhưng lời của ông ta chỉ được một số người nghe, những người còn lại hầu như đều bị cuốn vào cách nói chuyện hài hước của Tịch Nhiên bên dưới.
Tịch Nhiên không bỏ lỡ một cơ hội nào làm thân với những vị phu nhân.

Trước đó cô đã có xúc tác từ trước, nên bọn họ rất đón chào cô, ngay cả Thẩm Dạ Nhu bị ghét bấy lâu cũng có thể đứng cùng nói chuyện.
“Haha, Thẩm Dạ Nhu bà đúng là sinh ra được một bảo bối.

Thật khiến người khác yêu thích đó.”
“Quá khen rồi.”
Có thể thấy Tịch Nhiên và mẹ mình không hề để tâm tới chuyện này, bọn họ tới đây dường như không phải để xem Tưởng Tịch Diên muốn làm gì.
Nhưng Tưởng Tịch Diên không định vì tốp người lơ đãng bên dưới mà dừng lại.

Ông ta tiếp tục nói:
“Và hôm nay còn có cả mẹ con bé nữa, cũng chính là người sắp tới đây tôi sẽ cưới làm vợ.

Còn nữa…”
Lời còn chưa nói hết, không biết vì lý do gì trong phòng bếp lại nổ, phòng bếp ở đằng sau chính phòng nên không gây ảnh hưởng đến những người phía trước.

Chỉ là lửa căn phòng đó lửa cháy rất lớn, dần lan ra đại sảnh mất rồi.
Khói khét bay ra, chẳng mấy ai bình tĩnh được, có người không đủ bình tĩnh đã va vào bàn rượu được xếp những ly thủy tinh cao vút.

Chúng đổ vỡ trên sàn rượu cũng thấm xuống.

Ngọn lửa bên cạnh bùng lên, xung quanh đều là vật bén lửa rất nhanh bùng sang hai bên, lấn chiếm hết cả một mảng tường cháy, mọi thứ dần vượt quá tầm kiểm soát, lửa cháy càng lớn hơn nữa.
Mọi người vì lo thân đều chạy ra ngoài.
“Mẹ à chúng ta đi thôi.” Tịch Nhiên cũng rất nhanh kéo người ra ngoài.
Tưởng Tịch Diên lại ngu muội chạy lên tầng đang vẫn còn cháy kia để cứu Lục Sương vì nghĩ bà ta vẫn còn đang nghĩ trong đó.
Mùi khói lửa ám mũi đến khó thở.

Bên trong phòng hoàn toàn không có người….

Chapter
1 Chương 1: 1: Muốn Sống Thì Tự Viết Tiếp Đi
2 Chương 2: 2: Từ Chối Hôn Ước
3 Chương 3: 3: Cốt Truyện
4 Chương 4: 4: Bị Lừa
5 Chương 5: 5: Ông Trương
6 Chương 6: 6: Nguyệt Tinh Hi
7 Chương 7: 7: Gặp Người Quen
8 Chương 8: 8: Gia Đình
9 Chương 9: 9: Không Thoát
10 Chương 10: 10: Thay Đổi Ý Định
11 Chương 11: 11: Hoắc Thuần Du
12 Chương 12: 12: Lợi Dụng Đi Tôi Sẵn Lòng
13 Chương 13: 13: Thanh
14 Chương 14: 14: Trống Không
15 Chương 15: 15: Sẽ Làm Ra Được Vị Bánh Gì
16 Chương 16: 16: Hồi Tưởng Hẻm Tối Cũng Không Bằng Nơi Ấy
17 Chương 17: 17: Trước Mặt Cũng Không Thấy
18 Chương 18: 18: Loạn
19 Chương 19: 19: Không Sợ Chết Mới Là Chu Nhiên
20 Chương 20: 20: Cảnh Cáo
21 Chương 21: 21: Kẻ Thứ Ba
22 Chương 22: 22: Một Điệu Khiêu Vũ
23 Chương 23: 23: Mong Muốn Của Mẹ - Vai Chính Của Cô
24 Chương 24: 24: Vô Tình Giúp Đỡ
25 Chương 25: 25: Ngày Tháng Sinh Của Cô
26 Chương 26: 26: Ngày Gặp Mặt
27 Chương 27: 27: Dẹp Loạn
28 Chương 28: 28: Kẻ Mù Mắt Còn Mù Cả Tâm
29 Chương 29: 29: Sách Bị Đốt
30 Chương 30: 30: Có Được Hay Không Cũng Không Quan Trọng
31 Chương 31: 31: Đau Khổ Hơn Cả Chết
32 Chương 32: 32: Bọn Họ Đều Tìm Cô
33 Chương 33: 33: Mèo Xù Lông Rất Đáng Yêu
34 Chương 34: 34: Chỉnh Đốn
35 Chương 35: 35: Bàn Về Sách
36 Chương 36: 36: Đi Xem Náo Nhiệt
37 Chương 37: 37: Lời Tiên Đoán
38 Chương 38: 38: Lục Cẩm Du Quả Thật Không Tầm Thường
39 Chương 39: 39: Giống Nhưng Khác
40 Chương 40: 40: Tính Kế
41 Chương 41: 41: Say Rượu
42 Chương 42: 42: Toan Tính Của Thẩm Dạ Nhu
43 Chương 43: 43: Ám Tình
44 Chương 44: 44: Ba Là Tốt Nhất
45 Chương 45: 45: Phát Hiện
46 Chương 46: 46: Vừa Tắm Xong Đã Đạp Phải Phân
47 Chương 47: 47: Để Tôi Đếm Ngược 5 Phút
48 Chương 48: 48: Tôi Thật Sự Là Diệp Thanh Duệ
49 Chương 49: 49: Vật Hoàn Chủ
50 Chương 50: 50: Tìm Phương Thiết
51 Chương 51: 51: Hỏi
52 Chương 52: 52: Tôi Yêu Em
53 Chương 53: 53: Chịu Thiệt Thòi Thêm Một Lần
54 Chương 54: 54: Ghi Nhớ Ngày Hôm Nay
55 Chương 55: 55: Không Nhận Mặt
56 Chương 56: 56: Thay Chủ Tịch
57 Chương 57: 57: Phương Pháp Đền Bù Thôi
58 Chương 58: 58: K1ch Thích Tính Háo Thắng
59 Chương 59: 59: Một Trong Hai Phải Ở Lại
60 Chương 60: 60: Tịch Nhiên Của Bây Giờ
61 Chương 61: 61: Phải Chứng Minh
62 Chương 62: 62: Rất Vừa Lòng
63 Chương 63: 63: Có Tật Giật Mình
64 Chương 64: 64: Làm Điểm Tựa
65 Chương 65: 65: Người Phù Hợp
66 Chương 66: 66: Những Kẻ Giống Nhau
67 Chương 67: 67: Mong Không Có Biến Cố Gì
68 Chương 68: 68: Đổi Chỗ Rồi
69 Chương 69: 69: Chưa Trở Về
70 Chương 70: 70: Không Yêu
71 Chương 71-72: 71: Có Đáng Không - 72: Hậu Quả
72 Chương 73-74: 73: Biến Mất Không Lời - 74: Chủ Nhân Của Cuốn Sách Bây Giờ Chính Là Tôi
73 Chương 75: 75: Quay Ngược Thời Không
74 Chương 76: 76: Tôi Là Tịch Nhiên Còn Cô Mới Là Lục Cẩm Du
75 Chương 77: 77: Đáng Thương Hại
76 Chương 78: 78: Gọi Là Chu Nhiên
77 Chương 79: 79: Giấc Mơ
78 Chương 80: 80: Cuốn Sách Trong Thư Viện
79 Chương 82: 82: Sở Thích Của Anh
80 Chương 84: 84: Đi Chơi
81 Chương 85: 85: Kem Gặp Nắng
82 Chương 86: 86: Quấn Quýt
83 Chương 87: 87: Trở Về Nhà
84 Chương 88: 88: Kế Hoạch Ẩn
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chương 1: 1: Muốn Sống Thì Tự Viết Tiếp Đi
2
Chương 2: 2: Từ Chối Hôn Ước
3
Chương 3: 3: Cốt Truyện
4
Chương 4: 4: Bị Lừa
5
Chương 5: 5: Ông Trương
6
Chương 6: 6: Nguyệt Tinh Hi
7
Chương 7: 7: Gặp Người Quen
8
Chương 8: 8: Gia Đình
9
Chương 9: 9: Không Thoát
10
Chương 10: 10: Thay Đổi Ý Định
11
Chương 11: 11: Hoắc Thuần Du
12
Chương 12: 12: Lợi Dụng Đi Tôi Sẵn Lòng
13
Chương 13: 13: Thanh
14
Chương 14: 14: Trống Không
15
Chương 15: 15: Sẽ Làm Ra Được Vị Bánh Gì
16
Chương 16: 16: Hồi Tưởng Hẻm Tối Cũng Không Bằng Nơi Ấy
17
Chương 17: 17: Trước Mặt Cũng Không Thấy
18
Chương 18: 18: Loạn
19
Chương 19: 19: Không Sợ Chết Mới Là Chu Nhiên
20
Chương 20: 20: Cảnh Cáo
21
Chương 21: 21: Kẻ Thứ Ba
22
Chương 22: 22: Một Điệu Khiêu Vũ
23
Chương 23: 23: Mong Muốn Của Mẹ - Vai Chính Của Cô
24
Chương 24: 24: Vô Tình Giúp Đỡ
25
Chương 25: 25: Ngày Tháng Sinh Của Cô
26
Chương 26: 26: Ngày Gặp Mặt
27
Chương 27: 27: Dẹp Loạn
28
Chương 28: 28: Kẻ Mù Mắt Còn Mù Cả Tâm
29
Chương 29: 29: Sách Bị Đốt
30
Chương 30: 30: Có Được Hay Không Cũng Không Quan Trọng
31
Chương 31: 31: Đau Khổ Hơn Cả Chết
32
Chương 32: 32: Bọn Họ Đều Tìm Cô
33
Chương 33: 33: Mèo Xù Lông Rất Đáng Yêu
34
Chương 34: 34: Chỉnh Đốn
35
Chương 35: 35: Bàn Về Sách
36
Chương 36: 36: Đi Xem Náo Nhiệt
37
Chương 37: 37: Lời Tiên Đoán
38
Chương 38: 38: Lục Cẩm Du Quả Thật Không Tầm Thường
39
Chương 39: 39: Giống Nhưng Khác
40
Chương 40: 40: Tính Kế
41
Chương 41: 41: Say Rượu
42
Chương 42: 42: Toan Tính Của Thẩm Dạ Nhu
43
Chương 43: 43: Ám Tình
44
Chương 44: 44: Ba Là Tốt Nhất
45
Chương 45: 45: Phát Hiện
46
Chương 46: 46: Vừa Tắm Xong Đã Đạp Phải Phân
47
Chương 47: 47: Để Tôi Đếm Ngược 5 Phút
48
Chương 48: 48: Tôi Thật Sự Là Diệp Thanh Duệ
49
Chương 49: 49: Vật Hoàn Chủ
50
Chương 50: 50: Tìm Phương Thiết
51
Chương 51: 51: Hỏi
52
Chương 52: 52: Tôi Yêu Em
53
Chương 53: 53: Chịu Thiệt Thòi Thêm Một Lần
54
Chương 54: 54: Ghi Nhớ Ngày Hôm Nay
55
Chương 55: 55: Không Nhận Mặt
56
Chương 56: 56: Thay Chủ Tịch
57
Chương 57: 57: Phương Pháp Đền Bù Thôi
58
Chương 58: 58: K1ch Thích Tính Háo Thắng
59
Chương 59: 59: Một Trong Hai Phải Ở Lại
60
Chương 60: 60: Tịch Nhiên Của Bây Giờ
61
Chương 61: 61: Phải Chứng Minh
62
Chương 62: 62: Rất Vừa Lòng
63
Chương 63: 63: Có Tật Giật Mình
64
Chương 64: 64: Làm Điểm Tựa
65
Chương 65: 65: Người Phù Hợp
66
Chương 66: 66: Những Kẻ Giống Nhau
67
Chương 67: 67: Mong Không Có Biến Cố Gì
68
Chương 68: 68: Đổi Chỗ Rồi
69
Chương 69: 69: Chưa Trở Về
70
Chương 70: 70: Không Yêu
71
Chương 71-72: 71: Có Đáng Không - 72: Hậu Quả
72
Chương 73-74: 73: Biến Mất Không Lời - 74: Chủ Nhân Của Cuốn Sách Bây Giờ Chính Là Tôi
73
Chương 75: 75: Quay Ngược Thời Không
74
Chương 76: 76: Tôi Là Tịch Nhiên Còn Cô Mới Là Lục Cẩm Du
75
Chương 77: 77: Đáng Thương Hại
76
Chương 78: 78: Gọi Là Chu Nhiên
77
Chương 79: 79: Giấc Mơ
78
Chương 80: 80: Cuốn Sách Trong Thư Viện
79
Chương 82: 82: Sở Thích Của Anh
80
Chương 84: 84: Đi Chơi
81
Chương 85: 85: Kem Gặp Nắng
82
Chương 86: 86: Quấn Quýt
83
Chương 87: 87: Trở Về Nhà
84
Chương 88: 88: Kế Hoạch Ẩn