Chương 43: 43: Ám Tình

Tịch Nhiên bị mẹ mình hạ thuốc, bây giờ lại đang lăn lộn trên giường cùng với Ngân Thương Duệ.
Chuyện tiếp theo xảy ra, quả là không thể tránh…
Dưới tác dụng của thuốc, Tịch Nhiên quấn quýt không rời khỏi nhục thân của anh.

Bọn họ trong phòng tắm dây dưa dưới màn nước, Tịch Nhiên trong cơn mê đã cởi bỏ tóc giả, quần áo cũng cởi ra, tấm vải cuốn quanh ngực o ép bức thở cũng bị cô dứt khoát buông bỏ.

Tịch Nhiên thật sự cảm thấy, nước ấm từ trên đỉnh đầu chạy xuống cũng mát hơn tấm thân thể đang dần trở nên phóng đãng này.
Lúc này Tịch Nhiên không thể nghĩ gì ngoài việc khiến người đàn ông trước mặt yêu mình.

Cô chỉ nghĩ đơn thuần rằng để người này chạm vuốt một chút, đến khi ổn rồi sẽ không còn cảm thấy khó chịu nữa.
Nhưng Tịch Nhiên thật sự đã nhầm.
Tịch Nhiên được người kia đặt trên giường không còn một mảnh vải, được bàn tay Ngân Thương Duệ xoa nắn chăm sóc rất thoải mái.
Tay anh mát lạnh mân mê, khiến Tịch Nhiên không tự chủ vươn người cảm thấy sung sướng.

Nếu khi bình thường, Tịch Nhiên có lẽ sẽ hận người này mà băm vằm anh ra thành trăm mảnh.
Khi trước cô minh mẫn bao nhiêu, bây giờ lại mê mẩn bấy nhiêu.
“Tôi khó chịu quá...”
Tầm mắt của Tịch Nhiên bị thu hẹp, bấy giờ cô nhìn thấy thứ gì cũng không biết, chỉ cảm thấy thứ này rất cứng, cũng rất nóng, cả bàn tay cô nắm trọn, chỉ nhích một chút cũng khiến nó phản ứng lại.
“Cô đói lắm hửm?”
Ngân Thương Duệ đỡ cổ cô nâng lên, thu trọn ánh nhìn không rời mắt, hắn muốn nhìn kĩ, muốn biết hình ảnh nữ nhân này là ai.

Chỉ tiếc thứ hắn thấy được lại là một hình bóng khác.

Hình bóng khiến hắn dẫu chết cũng cam lòng.

Tay anh không yên, tự mò tới nơi tư mật kia của cô càn quấy.
“Hu, anh bắt nạt tôi.”
Tịch Nhiên như còn mèo nhỏ khiêu gợi nằm dưới thân anh, làm anh ta không nhịn được mà cắn môi cô.
Ngón tay kia cũng dần len vào…
Tịch Nhiên như tỉnh táo lại đẩy anh ra, nhíu chân lùi về phía thành giường, mắt mờ mịt nhưng lại run giọng nói từng từ:
“Anh mau cút, nếu không tôi sẽ giết anh!”
Cặp đùi trắng nõn không ngừng cọ xát lại, Tịch Nhiên muốn kiềm chế dục vọng, nhưng phản ứng sinh lý không ngừng diễn ra trong cơ thể, khiến cô không tự chủ mà sinh ra ảo giác.

Rõ biết người này là Ngân Thương Duệ, nhưng cô mắt như mù đi mà nhìn thành Diệp Thanh Duệ.

Tịch Nhiên chê cười, có phải dục vọng bao năm nay chỉ đợi đến khi này để trỗi dậy không?
“Chu Nhiên, lại đây.”
Ngữ khí, hành động, dáng vẻ, trong mắt cô đều là Diệp Thanh Duệ, đến cả khi này cô cũng chẳng màng nổi nữa, ngay tức khắc nghe lời anh mà bò tới.
Ảo mộng cũng được, buông thả một lần có sao?
“Diệp Thanh Duệ~ Em muốn anh.”
Cô không biết, chỉ câu nói ấy đã hoàn toàn chọc thủng lớp phòng bị của anh.
Ngân Thương Duệ đè cô xuống, đôi môi đỏ hồng lại thu hút khiến anh khô họng mà hôn mút.

Lưỡi kia dần tiến vào, khám phá từng ngóc ngách, vừa thích thú cướp lấy hơi thở, lại vui vẻ nuốt trọn mật ngọt trong miệng cô.
Trong miệng cô, còn dư lại chút vị ngọt của rượu vang, đúng là khiến người khác say mê.
Khi rời miệng, hai người cùng nhịp thở đã mê đắm, không còn biết trời trăng mây sao gì, chỉ biết nếu còn đợi thì sẽ phát điên.
Tay anh đặt lên hông Tịch Nhiên, không còn muốn đùa nghịch như khi nãy, đặt cô ngồi trong lòng, dần để cự long to lớn tiến vào bên trong.

Nhưng cửa động kia quá bé, nhất thời không thể tiếp nhận.

Tịch Nhiên chạy nước mắt đau đớn, nhưng cũng không có ý định dừng lại hành động.
Ngân Thương Duệ thương xót, vừa nhẹ nhàng đợi, vừa thơm hít đôi gò mềm mại.

Hành động nhỏ ấy của anh khiến Tịch Nhiên giật bắn, bị kích thích mà rũ tóc ngửa cổ, chỉ đợi người thịt.
Anh trêu nghịch, cắn mút cũng chỉ đợi người còn gái vẫn luôn cao ngạo đanh đá trong những giấc mộng kia rên rỉ cầu xin.

Nụ hoa cứng lại ửng hồng là sự đáp trả, Tịch Nhiên rên khẽ, nhưng cả thân thể đã muốn vội vã muốn đưa cự long vào bên trong.

Nhưng đây là lần đầu, cô dẫu muốn nhưng cũng sợ không dám động.
Tịch Nhiên lại ôm đầu Ngân Thương Duệ, hớp từng đợt khí lạnh, nấc lên mong đợi.

“Đừng… a… đừng trì hoãn nữa.”
“Tôi có tên.”
Dù anh cũng không nhịn được muốn ăn cô, nhưng anh vẫn muốn tiếp tục muốn trêu đùa.
“Diệp Thanh Duệ… a… thứ đàn bà nhà anh… anh có thôi cái trò vờn mà không ăn này không?”
Cô khó khăn lắm mới nhích được một chút, đau đến chảy nước mắt.

Cô uất nghẹn cúi đầu cắn vai anh trả thù, còn Ngân Thương Duệ vẫn cứ tiếp tục chậm dãi.
“Mau nói, Chu Nhiên yêu Diệp Thanh Duệ nhất đi.

Thứ em muốn tôi có thể cho ngay lập tức.”

Chỉ từ “cho” này đã đủ căn cứ để sai khiến Tịch Nhiên đang trong cơn mộng tình kia.

Cô chậm rãi nuốt từng chữ, cố nói rành rọt:
“Chu Nhiên yêu Diệp Thanh Duệ nhất.”
“Phập” *** ***** bên dưới đi một đường thẳng đâm xuống, Siết chặt khiến cự long kia không thể nhúc nhích được.
Khuôn mặt Tịch Nhiên nhăn nhó hết cả lại, sung sướng đâu chưa thấy, cảm giác quá khổ đau nhói phía dưới lại khiến cô yếu ớt khóc ròng.

Bộ dạng nhu mi dễ cưng chiều, làm Ngân Thương Duệ càng thêm nổi hứng.
Anh nâng eo cô lên chầm chậm tiến ra, lại hạ xuống, từ từ khiến bên dưới tiếp nhận hoàn toàn.

Rồi sau đó mới nâng tiết tấu lên nhanh đều, làm cho cả người trên thân lẫn người dưới thân, đều có thể cảm nhận được khoái lạc cực độ.
“Ha… hức.”
Vật kia ra vào liên tục, dãn nở bất thường, âm thanh da thịt va chạm, nhịp thở gấp rút trong khoảng không gian tĩnh lặng, khiến cả hai đều thật sự nghiêm túc.

Bọn họ hiểu rõ bản thân đang làm gì và muốn làm gì, bọn họ chấp nhận điều ấy, dẫu cho người trước mặt có là ai đi nữa.
Ngân Thương Duệ trán rịn mồ hôi, cơ tay căng ra đỡ lấy Tịch Nhiên.

Bọn họ chuyển động nhịp nhàng không một ké hở, cảnh xuân tình đặc sắc, cả lớp mồ hôi mỏng phớt trên thân thể cũng như trắng sáng bật lên.

Bọn họ mới thật sự là nhân vật chính.
Đến lúc bọn họ dừng lại, chất dịch phun trào trong bụng khiến Tịch Nhiên yếu mềm kia nhận đủ, ấm nóng lấp đầy bên trong còn không yên, lại trào cả ra ngoài.
Anh rút *** **** ấy ra, máu và cả chất dịch đặc quánh hòa trộn làm dơ ga giường trắng tinh.

Đại diện cho lần đầu người con gái, Ngân Thương Duệ dẫu không tỉnh táo cũng có chút trầm mặc
Tịch Nhiên thỏa mãn nằm sấp xuống giường, tim đập chân run hớp từng đợt khí lạnh vào phổi.

Cô mệt nhoài, chỉ muốn gục xuống thiếp đi.
Nhưng Ngân Thương Duệ không cho cô có cơ hội làm vậy, lại nâng hông cô, bất chợt thúc mạnh từ phía sau.

“Á! Anh… anh lại làm gì vậy.”
Anh im lặng, trong mắt chỉ có hai từ chiếm lĩnh, anh muốn chiếm lĩnh người này, muốn người này chỉ thuộc về riêng mình.
Tịch Nhiên bị thúc ép không kịp thở, bị anh khóa tay, dưới bị vật cứng kia bắt nạt, trên lại bị miệng lưỡi anh trêu đùa.

Ngân Thương Duệ không ngừng để lại những dấu cắn yêu trên cơ thể trắng mịn.

Cắn đến mức khiến Tịch Nhiên phải thốt lên rằng:
“Anh là chó à?”
Nói vậy nhưng ngay cả chút phản kháng cô cũng chẳng có.
Anh đắc ý cười như được mùa.
“Tôi chỉ cắn trả thôi.”
Khi nãy Tịch Nhiên có cắn anh một cái, vậy mà anh lại thầm ghi thù.
“Đừng có mà làm càn.”
“Không phải em cũng thích à?”
Anh lắc hông, cô cũng hòa hợp ăn ý, rõ ràng miệng trên không thích, nhưng miệng dưới lại thành thực hơn nhiều.
“Anh… anh!”
“Anh nào?”
“Diệp Thanh Duệ!”
“Haha, phải, Chu Nhiên, là em quyến rũ tôi trước nhé.

Miệng gọi tên tôi cũng thuận thật.”
Trong phút này, Tịch Nhiên dẫu có nói gì, tức giận hay tủi nhục, đều khiến người đang nắm thế thượng phong kia nghe được mười phần gợi tình.
“Anh… khốn kiếp!”
Dù là bị lừa, nhưng cô vẫn không ngăn nổi những tiếng giọng gợi dục phát ra từ cổ họng.
Ngân Thương Duệ yêu chiều ôm lấy cô, hôn nhẹ lên cổ trắng, nhẹ nhàng nói:
“Tôi còn thời gian cả đêm để khốn kiếp với em nữa!”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Muốn Sống Thì Tự Viết Tiếp Đi
2 Chương 2: 2: Từ Chối Hôn Ước
3 Chương 3: 3: Cốt Truyện
4 Chương 4: 4: Bị Lừa
5 Chương 5: 5: Ông Trương
6 Chương 6: 6: Nguyệt Tinh Hi
7 Chương 7: 7: Gặp Người Quen
8 Chương 8: 8: Gia Đình
9 Chương 9: 9: Không Thoát
10 Chương 10: 10: Thay Đổi Ý Định
11 Chương 11: 11: Hoắc Thuần Du
12 Chương 12: 12: Lợi Dụng Đi Tôi Sẵn Lòng
13 Chương 13: 13: Thanh
14 Chương 14: 14: Trống Không
15 Chương 15: 15: Sẽ Làm Ra Được Vị Bánh Gì
16 Chương 16: 16: Hồi Tưởng Hẻm Tối Cũng Không Bằng Nơi Ấy
17 Chương 17: 17: Trước Mặt Cũng Không Thấy
18 Chương 18: 18: Loạn
19 Chương 19: 19: Không Sợ Chết Mới Là Chu Nhiên
20 Chương 20: 20: Cảnh Cáo
21 Chương 21: 21: Kẻ Thứ Ba
22 Chương 22: 22: Một Điệu Khiêu Vũ
23 Chương 23: 23: Mong Muốn Của Mẹ - Vai Chính Của Cô
24 Chương 24: 24: Vô Tình Giúp Đỡ
25 Chương 25: 25: Ngày Tháng Sinh Của Cô
26 Chương 26: 26: Ngày Gặp Mặt
27 Chương 27: 27: Dẹp Loạn
28 Chương 28: 28: Kẻ Mù Mắt Còn Mù Cả Tâm
29 Chương 29: 29: Sách Bị Đốt
30 Chương 30: 30: Có Được Hay Không Cũng Không Quan Trọng
31 Chương 31: 31: Đau Khổ Hơn Cả Chết
32 Chương 32: 32: Bọn Họ Đều Tìm Cô
33 Chương 33: 33: Mèo Xù Lông Rất Đáng Yêu
34 Chương 34: 34: Chỉnh Đốn
35 Chương 35: 35: Bàn Về Sách
36 Chương 36: 36: Đi Xem Náo Nhiệt
37 Chương 37: 37: Lời Tiên Đoán
38 Chương 38: 38: Lục Cẩm Du Quả Thật Không Tầm Thường
39 Chương 39: 39: Giống Nhưng Khác
40 Chương 40: 40: Tính Kế
41 Chương 41: 41: Say Rượu
42 Chương 42: 42: Toan Tính Của Thẩm Dạ Nhu
43 Chương 43: 43: Ám Tình
44 Chương 44: 44: Ba Là Tốt Nhất
45 Chương 45: 45: Phát Hiện
46 Chương 46: 46: Vừa Tắm Xong Đã Đạp Phải Phân
47 Chương 47: 47: Để Tôi Đếm Ngược 5 Phút
48 Chương 48: 48: Tôi Thật Sự Là Diệp Thanh Duệ
49 Chương 49: 49: Vật Hoàn Chủ
50 Chương 50: 50: Tìm Phương Thiết
51 Chương 51: 51: Hỏi
52 Chương 52: 52: Tôi Yêu Em
53 Chương 53: 53: Chịu Thiệt Thòi Thêm Một Lần
54 Chương 54: 54: Ghi Nhớ Ngày Hôm Nay
55 Chương 55: 55: Không Nhận Mặt
56 Chương 56: 56: Thay Chủ Tịch
57 Chương 57: 57: Phương Pháp Đền Bù Thôi
58 Chương 58: 58: K1ch Thích Tính Háo Thắng
59 Chương 59: 59: Một Trong Hai Phải Ở Lại
60 Chương 60: 60: Tịch Nhiên Của Bây Giờ
61 Chương 61: 61: Phải Chứng Minh
62 Chương 62: 62: Rất Vừa Lòng
63 Chương 63: 63: Có Tật Giật Mình
64 Chương 64: 64: Làm Điểm Tựa
65 Chương 65: 65: Người Phù Hợp
66 Chương 66: 66: Những Kẻ Giống Nhau
67 Chương 67: 67: Mong Không Có Biến Cố Gì
68 Chương 68: 68: Đổi Chỗ Rồi
69 Chương 69: 69: Chưa Trở Về
70 Chương 70: 70: Không Yêu
71 Chương 71-72: 71: Có Đáng Không - 72: Hậu Quả
72 Chương 73-74: 73: Biến Mất Không Lời - 74: Chủ Nhân Của Cuốn Sách Bây Giờ Chính Là Tôi
73 Chương 75: 75: Quay Ngược Thời Không
74 Chương 76: 76: Tôi Là Tịch Nhiên Còn Cô Mới Là Lục Cẩm Du
75 Chương 77: 77: Đáng Thương Hại
76 Chương 78: 78: Gọi Là Chu Nhiên
77 Chương 79: 79: Giấc Mơ
78 Chương 80: 80: Cuốn Sách Trong Thư Viện
79 Chương 82: 82: Sở Thích Của Anh
80 Chương 84: 84: Đi Chơi
81 Chương 85: 85: Kem Gặp Nắng
82 Chương 86: 86: Quấn Quýt
83 Chương 87: 87: Trở Về Nhà
84 Chương 88: 88: Kế Hoạch Ẩn
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chương 1: 1: Muốn Sống Thì Tự Viết Tiếp Đi
2
Chương 2: 2: Từ Chối Hôn Ước
3
Chương 3: 3: Cốt Truyện
4
Chương 4: 4: Bị Lừa
5
Chương 5: 5: Ông Trương
6
Chương 6: 6: Nguyệt Tinh Hi
7
Chương 7: 7: Gặp Người Quen
8
Chương 8: 8: Gia Đình
9
Chương 9: 9: Không Thoát
10
Chương 10: 10: Thay Đổi Ý Định
11
Chương 11: 11: Hoắc Thuần Du
12
Chương 12: 12: Lợi Dụng Đi Tôi Sẵn Lòng
13
Chương 13: 13: Thanh
14
Chương 14: 14: Trống Không
15
Chương 15: 15: Sẽ Làm Ra Được Vị Bánh Gì
16
Chương 16: 16: Hồi Tưởng Hẻm Tối Cũng Không Bằng Nơi Ấy
17
Chương 17: 17: Trước Mặt Cũng Không Thấy
18
Chương 18: 18: Loạn
19
Chương 19: 19: Không Sợ Chết Mới Là Chu Nhiên
20
Chương 20: 20: Cảnh Cáo
21
Chương 21: 21: Kẻ Thứ Ba
22
Chương 22: 22: Một Điệu Khiêu Vũ
23
Chương 23: 23: Mong Muốn Của Mẹ - Vai Chính Của Cô
24
Chương 24: 24: Vô Tình Giúp Đỡ
25
Chương 25: 25: Ngày Tháng Sinh Của Cô
26
Chương 26: 26: Ngày Gặp Mặt
27
Chương 27: 27: Dẹp Loạn
28
Chương 28: 28: Kẻ Mù Mắt Còn Mù Cả Tâm
29
Chương 29: 29: Sách Bị Đốt
30
Chương 30: 30: Có Được Hay Không Cũng Không Quan Trọng
31
Chương 31: 31: Đau Khổ Hơn Cả Chết
32
Chương 32: 32: Bọn Họ Đều Tìm Cô
33
Chương 33: 33: Mèo Xù Lông Rất Đáng Yêu
34
Chương 34: 34: Chỉnh Đốn
35
Chương 35: 35: Bàn Về Sách
36
Chương 36: 36: Đi Xem Náo Nhiệt
37
Chương 37: 37: Lời Tiên Đoán
38
Chương 38: 38: Lục Cẩm Du Quả Thật Không Tầm Thường
39
Chương 39: 39: Giống Nhưng Khác
40
Chương 40: 40: Tính Kế
41
Chương 41: 41: Say Rượu
42
Chương 42: 42: Toan Tính Của Thẩm Dạ Nhu
43
Chương 43: 43: Ám Tình
44
Chương 44: 44: Ba Là Tốt Nhất
45
Chương 45: 45: Phát Hiện
46
Chương 46: 46: Vừa Tắm Xong Đã Đạp Phải Phân
47
Chương 47: 47: Để Tôi Đếm Ngược 5 Phút
48
Chương 48: 48: Tôi Thật Sự Là Diệp Thanh Duệ
49
Chương 49: 49: Vật Hoàn Chủ
50
Chương 50: 50: Tìm Phương Thiết
51
Chương 51: 51: Hỏi
52
Chương 52: 52: Tôi Yêu Em
53
Chương 53: 53: Chịu Thiệt Thòi Thêm Một Lần
54
Chương 54: 54: Ghi Nhớ Ngày Hôm Nay
55
Chương 55: 55: Không Nhận Mặt
56
Chương 56: 56: Thay Chủ Tịch
57
Chương 57: 57: Phương Pháp Đền Bù Thôi
58
Chương 58: 58: K1ch Thích Tính Háo Thắng
59
Chương 59: 59: Một Trong Hai Phải Ở Lại
60
Chương 60: 60: Tịch Nhiên Của Bây Giờ
61
Chương 61: 61: Phải Chứng Minh
62
Chương 62: 62: Rất Vừa Lòng
63
Chương 63: 63: Có Tật Giật Mình
64
Chương 64: 64: Làm Điểm Tựa
65
Chương 65: 65: Người Phù Hợp
66
Chương 66: 66: Những Kẻ Giống Nhau
67
Chương 67: 67: Mong Không Có Biến Cố Gì
68
Chương 68: 68: Đổi Chỗ Rồi
69
Chương 69: 69: Chưa Trở Về
70
Chương 70: 70: Không Yêu
71
Chương 71-72: 71: Có Đáng Không - 72: Hậu Quả
72
Chương 73-74: 73: Biến Mất Không Lời - 74: Chủ Nhân Của Cuốn Sách Bây Giờ Chính Là Tôi
73
Chương 75: 75: Quay Ngược Thời Không
74
Chương 76: 76: Tôi Là Tịch Nhiên Còn Cô Mới Là Lục Cẩm Du
75
Chương 77: 77: Đáng Thương Hại
76
Chương 78: 78: Gọi Là Chu Nhiên
77
Chương 79: 79: Giấc Mơ
78
Chương 80: 80: Cuốn Sách Trong Thư Viện
79
Chương 82: 82: Sở Thích Của Anh
80
Chương 84: 84: Đi Chơi
81
Chương 85: 85: Kem Gặp Nắng
82
Chương 86: 86: Quấn Quýt
83
Chương 87: 87: Trở Về Nhà
84
Chương 88: 88: Kế Hoạch Ẩn