Chương 41

Chương 41: Bất kỳ mà chúng gặp
Cuối tháng hai, kể từ ngày Thượng Trụy trở lại Yến phủ đã qua non nửa tuần.
Yến Nghênh Mi ngại một mình ở Sơ Nguyệt Đình chờ đợi đến buồn bực, nên không lâu sau cũng trở về nhà mẹ ở.
Bên trong Bạch phủ mọi việc vẫn như thường, Bạch Thế Phi vẫn như cũ mỗi ngày sáng sớm đều như nhau…, rửa mặt xong sảng khoái tinh thần mà bước vào thư phòng cùng nghị sự với các quản sự, mọi người cũng đều là đâu vào đấy việc ai nấy làm, mà không khí vui mừng nào nhiệt trong phủ thì càng ngày càng rõ ràng.
Dần dần không còn ai nhắc đến tên Thượng Trụy nữa, phảng phất như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.
Ngoại trừ vẻ mặt Bạch Thế Phi vốn thường ôn hòa trong sáng, đã không bao giờ còn cùng bọn nô bộc tỳ nữ vui đùa ầm ĩ nữa.
Chẳng biết từ lúc nào, cả người hắn đều lặng yên trở nên trầm tĩnh như nước, đi nói ngồi đứng so với ngày thường vẫn không khác gì, áo trắng như ngọc, bình thản chịu đựng gian khổ, bên môi vẫn như trước đây ẩn chứa ý cười như có như không, nhưng mỗi khi mọi người tản đi hết, trong đôi mắt sâu chỉ còn là thần sắc trống rỗng nhìn không thấy đáy, phảng phất như có tâm sự mà người trên thế gian không nhìn thấy rõ chỉ đành tùy ý theo mây bay xa, bóng người cao lớn đứng bên cửa sổ đón chút gió nhẹ lướt qua người, tịch mịch như vậy.
Mùng một tháng ba, Đại Tướng Quốc tự cúng trai tịnh, nhận được thánh chỉ mở cửa đón người ngoài.
Yến Nghênh Mi trong lúc rảnh rỗi, dẫn theo Thượng Trụy đến đây thắp hương bái thần.
Tiến vào chùa, từ ngoài cửa cho đến nội điện uy nghiêm khí thế, cảnh sắc đỏ thẫm tường cung cao ngất, hai bên cổng chính có lưu ly bảo tháp, xuôi theo tháp là tượng la hán đúc bằng vàng trông sống động như thật cùng với những loại thánh vật của nhà Phật, đi vào bên trong là hành lang sông mây thẳng tắp, bốn phía dùng đá trắng xây thành, trên chính điện vàng son lộng lẫy, trái có tranh ngọc hình đức Phật hừng hực hào quang chiếu xuống quỷ thần bên dưới, phải có tranh khắc trên tường hình đức Phật giáng xuống thu phục quỷ mẫu, hai bên hành lang có mái hiên núi cao dốc đứng, trong hành lang treo đầy tranh do các vương tôn công tử cùng bậc văn nhân danh sĩ vẽ nên.

Chỗ phồn hoa náo nhiệt nhất chính là cảnh sắc trong chùa, trong đình ở hai bên có thể chứa được vạn người, lần lượt từng gian hàng được dựng lên bày bán, cho phép những thương nhân khách vãng lai tiến hành giao dịch mua bán, hoặc mua bán đồ cổ tranh chữ, chim quý thú lạ, hoặc bày bán những vật dụng hàng ngày, đủ loại hàng hóa, hoặc xem bói tướng bói toán, nghỉ chân ăn uống, đều được tập trung trong đó, từ sáng sớm biển người đã như sóng thủy triều rộn ràng xô đẩy chen vai sát cánh mà vào.
Trong đại điện hương khói dày đặc, khói lượn lờ trong không khí, Yến Nghênh Mi và Thượng Trụy đốt hương cúng dầu xong cũng không đi đâu cả, lướt nhẹ làn váy mà đi ra ngoài, vừa ra đến cửa điện lại ngây ngẩn cả người, chỉ thấy phía trước là Thiệu Ấn mang theo nhang đèn đồ cúng đi theo sau lưng Bạch Thế Phi.
Bước chân lên bậc thang, Bạch Thế Phi ngẩng đầu trông thấy nhóm người bọn họ, nhất thời cũng ngạc nhiên đứng lại, sau đó tầm mắt liền rơi vào trên mặt Thượng Trụy, lặng im không lên tiếng, chỉ là sâu trong ánh mắt dường như có thiên ngôn vạn ngữ, cứ chăm chú lặng yên mà nhìn như vậy, dường như sẽ có thể nhìn được đến đáy lòng nàng, đối với những người xung quanh đang đi tới thoáng như không thấy, thế nhưng sắc mặt lại phảng phất còn có chút lay động cơ hồ đã rời khỏi thế gian đến một nơi xa xôi lạ lẫm nào đó.
Thượng Trụy chưa bao giờ thấy hắn có ánh mắt như vậy, lập tức trở nên ngơ ngẩn, trong lòng mơ hồ cảm thấy khó hiểu lẫn kinh hoàng.
“Tiểu Tiên Nữ!”
“Thế Phi ca ca!”
Đồng thời vang lên hai tiếng kinh hỉ của một nam một nữ gây chú ý đến toàn bộ những người xung quanh, phục hồi lại tinh thần Thượng Trụy nhanh chóng cúi đầu, chặt đứt việc cùng đối mặt với hắn, lòng bàn tay giấu ở trong tay áo không tự giác nhẹ nhàng ấn ấn lên ngực, chỉ cảm thấy hết sức thê lương, vô cùng vô tận.
Bạch Thế Phi khẽ rũ xuống mi dài, đáy mắt hiện lên một ánh buồn vô cớ như mất đi cái gì, trong nháy mắt ngẩng đầu lên đã chuyển hóa thành gió xuân se lạnh chỉ còn tự nhiên vui vẻ, mỹ nhân xinh đẹp đã vội vã chạy đến trước mặt, ôn nhu trên môi giống như không chịu nổi rối loạn mà theo mỉm cười trào ra, “Các người cũng tới?”
Trương Lục Dạng không e dè mà lắc lắc ống tay áo hắn, cao hứng không thôi, “Không ngờ sẽ được gặp huynh ở đây”. Sau đó mặt đẹp mới tươi cười quay sang cúi chào Yến Nghênh Mi, “Tỷ tỷ!”
Yến Nghênh Mi cười cười trả lễ, tầm mắt nhìn về phía Bạch Thế Phi, vẻ mặt hắn đầy bất đắc dĩ.

Bên kia, Trương Vĩ Tấn cùng Bạch Thế Phi bước qua đón, cười hì hì đi tới đứng bên cạnh Thượng Trụy, “Tiểu Tiên Nữ, trong chùa này có tam bảo, Triệu bút* cùng với Phan mực*, còn có mật tiên của Mạnh quán, gian hàng của họ Mạnh kia làm mật tiên so sánh với chỗ lần trước bọn họ mua ở cầu Đắc Thắng còn ngon hơn nhiều, có muốn ta đưa nàng đi nếm thử không?”
((* Triệu bút, Phan mực: đồ bút mực rất nổi tiếng do nhà Triệu Phan làm ra))
Ngay cả Trương Lục Dạng đang cười với Bạch Thế Phi cũng lơ đãng mà đem ánh mắt quăng qua đây.
Thượng Trụy không được tự nhiên mà xê dịch bước chân, hơi cách xa khỏi Trương Vĩ Tấn một chút, thấp giọng nói, “Ta và Tiểu thư sẽ trở về”.
Trương Vĩ Tấn kêu lên, “Mùng một ngày rằm về nhà thăm phụ mẫu là chuyện thường, khó được một ngày gặp nhau như hôm nay, trong chùa này còn nhiều chỗ thú vị có thể ngồi ngắm nữa, nàng mới đi du ngoạn có nửa đường đã quay về sao được?” Lại quay đầu sang Yến Nghênh Mi cầu xin, “Chị dâu, chị cho phép nàng ấy đi nhé”.
Yến Nghênh Mi dùng tay áo che miệng, đang định nghiêm túc lại nói chuyện với hắn, chợt nghe từng tràng tiếng cười nũng nịu như chim hoàng anh.
“Bạch công tử, trùng hợp như vậy cũng tới thắp hương sao?”
Bạch Thế Phi nghe tiếng quay đầu, Hạ Nhàn Phinh mặc váy ngắn khoác áo tơ lụa trên vai dẫn theo nha hoàn ưu nhã đi tới, váy hoa thêu chỉ vàng, ngọc bội phát ra tiếng leng keng, dung nhan nổi bật tươi đẹp lấn át cả trăm hoa càng thêm tuyệt đại, đơn độc bước lên phía trước thăm hỏi Bạch Thế Phi, đối với Yến Nghênh Mi và Trương Lục Dạng lại chỉ cười nhẹ gật đầu cho qua.
Tư thái phảng phất giống như khiêm tốn nhưng bên trong thì ngầm có ý kiêu căng ngạo mạn, nhất thời bày ra khí thế đàn áp hai nữ tử phía trên.

Yến Nghênh Mi cười nhạt trở lại, Trương Lục Dạng thì quay người đi, khinh thường bĩu môi.
Thiệu Ấn đứng hầu một bên chứng kiến tình cảnh như thế, không khỏi giơ tay áo lên ấn ấn cái trán đổ mồ hôi.
Trong lòng Bạch Thế Phi âm thầm thở dài, tỏ rõ thần sắc của người vô tội còn bất đắc dĩ, lại chỉ có thể nhìn Thượng Trụy lặng yên không một tiếng động mà đứng tránh ra sau lưng Yến Nghênh Mi, ngay cả liếc nhìn qua cũng chưa từng nhìn đến hắn, cuối cùng trong mắt hắn chỉ còn thấy được một góc váy của nàng lay động nhẹ.
Cử động này rơi vào trong mắt Hạ Nhàn Phinh, lại cho là hắn có ẩn tình đang chăm chú nhìn chính là Yến Nghênh Mi, lại nhìn đến đầu chân mày Yến Nghênh Mi giống như cười mà không phải cười, trong lòng không khỏi âm thầm cả kinh, chẳng lẽ tin tức hắn và vợ lớn cảm tình bất hòa không phải thực? Xem bộ dạng hai người họ dường như là tình đầu ý hợp.
Ngực kiềm chế một cơn ghen tuông đau xót, Hạ Nhàn Phinh lại che giấu sắc mặt, cười nhẹ gọi lại sự chú ý của Bạch Thế Phi, “Không biết Công tử có từng nghe qua một đoạn chuyện của Đại Tướng Quốc Tự mà ít người biết đến?”
“Kẻ hèn xin lắng tai nghe.”
“Tương truyền sau khi thái tổ xưng đế, đã từng tới Đại Tướng Quốc Tự tiếng tăm lẫy lừng này bái Phật”.
Bạch Thế Phi ôn nhu cười đáp, “Hạ Tiểu thư muốn nói chính là lúc Thái tổ ở trước Phật đốt hương, từng hỏi vị chủ sự trong chùa đang đứng cạnh rằng ‘Hoàng đế có nên bái Phật hay không?’ “
Hạ Nhàn Phinh vỗ tay tán thưởng, “Công tử quả nhiên học cao hiểu rộng”.
Lúc đó vị chủ sự kia đã trả lời là không bái, Triệu Khuôn Dận hỏi vì sao, chủ sự kia đáp, nào có đạo lý Phật ở hiện tại lại đi bái lạy Phật của quá khứ? Lời tâng bốc đúng ý, Triệu Khuôn Dận nghe xong hết sức hài lòng, ngay tại chỗ cho lời khen, từ đó về sau, Hoàng đế chính là Phật hiện tại, vào chùa không bái trở thành luật định.
Bạch Thế Phi vốn là người thông minh tuyệt đỉnh, đôi mắt lóe lên, lập tức nhận ra Hạ Nhàn Phinh vì cớ gì nói ra lời ấy, lại nhìn vào trong mắt nàng ta mang theo nhiều hơn một chút kinh ngạc cùng thú vị, có chút cong môi, phảng phất mang theo ba phần thưởng thức, khoảnh khắc hai người nhìn nhau giống như ý hợp tâm đầu, vừa vặn lúc này Yến Nghênh Mi quay đầu qua đang muốn nói chuyện với Thượng Trụy, nét mặt của hắn không kịp thu hồi, tình cảnh như vậy hoàn toàn rơi vào trong mắt Thượng Trụy, “Đi nha?” Thượng Trụy cúi đầu giọng có chút thúc giục Yến Nghênh Mi, ngực phảng phất như trong lúc không có phòng bị đột nhiên bị đục một cái hố sâu, đen thăm thẳm, trống rỗng không nơi nương tựa, còn có một tràng khí lạnh thấu tim đang ở trong đó quanh quẩn không tan, dường như cả trái tim từ trong ra ngoài đều bị khí lạnh bén nhọn kia đâm thành vô số lỗ hổng, chảy ra tơ máu, phần đau đớn kia không cách nào hình dung được.
Yến Nghênh Mi thấy sắc mặt nàng bỗng nhiên tái nhợt, cuống quít đáp ứng.

Hạ Nhàn Phinh từ sắc mặt biến hóa vi diệu của Bạch Thế Phi thì hiểu rõ mục đích của mình đã đạt thành, khóe mắt liếc qua Yến Nghênh Mi, thấy nàng cũng như Trương Lục Dạng kỳ thực hoàn toàn không hiểu ý nghĩa bên trong, không khỏi sáng lạn cười nhẹ, liếc liếc Thế Phi một cái thật sâu, thông minh mà không dây dưa nữa, cáo từ rời đi.
Trương Lục Dạng ở sau lưng nhẹ bĩu môi, xùy một tiếng nói, “Xem nàng ta kiêu ngạo thành dạng gì kìa”.
Bạch Thế Phi giống như không nghe thấy, chỉ đưa mắt nhìn theo Thượng Trụy cùng Yến Nghênh Mi đã rời đi, tên Trương Vĩ Tấn kia càng là một bước không rời theo sát bên cạnh, thỉnh thoảng chỉ vào chỗ này chỗ kia cùng trò chuyện với nàng, nàng dường như còn nghiêng tai lắng nghe, ngẫu nhiên cũng nghiêng đầu qua, khẽ mỉm cười đáp với hắn một đôi lời.
Bạch Thế Phi chỉ cảm thấy trong lòng hết sức khó chịu, đối với hắn ngay cả liếc nhìn cũng không thèm nhìn, xoay người qua lại cùng với người đàn ông khác nói nói cười cười, cũng không ngại quá mức thân cận nữa.
“Bạch công tử?” Sau lưng truyền đến tiếng kêu to.
Ai nữa đây?! Bạch Thế Phi hơi cáu quay đầu lại, vừa thấy vội cuống quít xoay người, chắp tay thi lễ, cười nói, “Không biết trong chùa hôm nay đốt cao hương gì, lại có thể làm cho Thừa tướng đại nhân nghe thấy mùi thơm mà đến”.
Lữ Di Giản ha ha cười cười, phân phó người nhà cùng các nô bộc tỳ nữ đi bái Phật trước, bản thân thì ở lại tán gẫu với Bạch Thế Phi.
Hạ Nhàn Phinh ở mái hiên bên kia tiến vào đại điện, thị nữ Chiêu Đề của nàng ta hiếu kỳ hỏi, “Tiểu thư, lúc nãy người nói cái gì mà Thái tổ, rồi Tướng Quốc Tự, thật ra là có ý gì?”
Hạ Nhàn Phinh nhẹ giọng hừ cười, “Phật ở hiện tại không bái Phật của quá khứ, ý của nó chính là, ta người mới sắp vào cửa, cũng quyết không dễ dàng ủy khuất mà cúi đầu trước người cũ kia”.
“Tiểu thư quả nhiên tài tình, khó trách vừa rồi vẻ mặt Bạch công tử như động lòng”. Chiêu Đề liên tục không ngừng nịnh nọt.
“Ở trên đời lương thiện thì dễ gặp nhưng tri âm lại khó cầu, Bạch công tử tài cao khắp thiên hạ, kẻ có thể khiến cho người đàn ông bực này động lòng, còn chưa biết là hồng nhan tri kỷ nào đâu”. Hạ Nhàn Phinh không khỏi đắc ý nói.

Chapter
1 Chương 1: Tiết tử
2 Chương Chương 2: 01
3 Chương Chương 3: 02
4 Chương Chương 4: 03
5 Chương Chương 5: 04
6 Chương Chương 6: 05
7 Chương Chương 7: 06
8 Chương Chương 8: 07
9 Chương Chương 9: 08
10 Chương Chương 10: 09
11 Chương Chương 11: 10
12 Chương Chương 12: 11
13 Chương Chương 13: 12
14 Chương Chương 14: 13
15 Chương Chương 15: 14
16 Chương Chương 16: 15
17 Chương Chương 17: 16
18 Chương Chương 18: 17
19 Chương Chương 19: 18
20 Chương Chương 20: 19
21 Chương Chương 21: 20
22 Chương Chương 22: 21
23 Chương Chương 23: 22
24 Chương Chương 24: 23
25 Chương Chương 25: 24
26 Chương Chương 26: 25
27 Chương Chương 27: 26
28 Chương Chương 28: 27
29 Chương Chương 29: 28
30 Chương Chương 30: 29
31 Chương Chương 31: 30
32 Chương Chương 32: 31
33 Chương Chương 33: 32
34 Chương Chương 34: 33
35 Chương Chương 35: 34
36 Chương Chương 36: 35
37 Chương Chương 37: 36
38 Chương Chương 38: 37
39 Chương Chương 39: 38
40 Chương Chương 40: 39
41 Chương Chương 41: 40
42 Chương Chương 42: 41
43 Chương Chương 43: 42
44 Chương Chương 44: 43
45 Chương Chương 45: 44
46 Chương Chương 46: 45
47 Chương Chương 47: 46
48 Chương Chương 48: 47
49 Chương Chương 49: 48
50 Chương Chương 50: 49
51 Chương Chương 51: 50
52 Chương Chương 52: 51
53 Chương Chương 53: 52
54 Chương Chương 54: 53
55 Chương Chương 55: 54
56 Chương Chương 56: 55
57 Chương Chương 57: 56
58 Chương Chương 58: 57
59 Chương Chương 59: 58
60 Chương Chương 60: 59
61 Chương Chương 61: 60
62 Chương Chương 62: 61
63 Chương Chương 63: 62
64 Chương Chương 64: 63
65 Chương Chương 65: 64
66 Chương Chương 66: 65
67 Chương Chương 67: 66
68 Chương Chương 68: 67
69 Chương Chương 69: 68
70 Chương Chương 70: 69
71 Chương Chương 71: 70
72 Chương Chương 72: 71
73 Chương Chương 73: 72
74 Chương Chương 74: 73
75 Chương Chương 75: 74
76 Chương Chương 76: 75
77 Chương Chương 77: 76
78 Chương Chương 78: 77
79 Chương Chương 79: 78
80 Chương Chương 80: 79
81 Chương Chương 81: 80
82 Chương Chương 82: 81
83 Chương Chương 83: 82
84 Chương Chương 84: 83
85 Chương Chương 85: 84
86 Chương Chương 86: 85
87 Chương Chương 87: 86
88 Chương Chương 88: 87
89 Chương Chương 89: 88
90 Chương Chương 90: 89
91 Chương Chương 91: 90
92 Chương Chương 92: 91
93 Chương Chương 93: 92 – Hoàn
94 Tiết tử
95 Chương 01
96 Chương 02
97 Chương 03
98 Chương 04
99 Chương 05
100 Chương 06
101 Chương 07
102 Chương 08
103 Chương 09
104 Chương 10
105 Chương 11
106 Chương 12
107 Chương 13
108 Chương 14
109 Chương 15
110 Chương 32
111 Chương 33
112 Chương 34
113 Chương 35
114 Chương 36
115 Chương 37
116 Chương 38
117 Chương 39
118 Chương 40
119 Chương 41
120 Chương 42
121 Chương 43
122 Chương 44
123 Chương 45
124 Chương 46
125 Chương 47
126 Chương 64
127 Chương 65
128 Chương 66
129 Chương 67
130 Chương 68
131 Chương 69
132 Chương 70
133 Chương 71
134 Chương 72
135 Chương 73
136 Chương 74
137 Chương 75
138 Chương 76
139 Chương 77
140 Chương 78
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Chương 1: Tiết tử
2
Chương Chương 2: 01
3
Chương Chương 3: 02
4
Chương Chương 4: 03
5
Chương Chương 5: 04
6
Chương Chương 6: 05
7
Chương Chương 7: 06
8
Chương Chương 8: 07
9
Chương Chương 9: 08
10
Chương Chương 10: 09
11
Chương Chương 11: 10
12
Chương Chương 12: 11
13
Chương Chương 13: 12
14
Chương Chương 14: 13
15
Chương Chương 15: 14
16
Chương Chương 16: 15
17
Chương Chương 17: 16
18
Chương Chương 18: 17
19
Chương Chương 19: 18
20
Chương Chương 20: 19
21
Chương Chương 21: 20
22
Chương Chương 22: 21
23
Chương Chương 23: 22
24
Chương Chương 24: 23
25
Chương Chương 25: 24
26
Chương Chương 26: 25
27
Chương Chương 27: 26
28
Chương Chương 28: 27
29
Chương Chương 29: 28
30
Chương Chương 30: 29
31
Chương Chương 31: 30
32
Chương Chương 32: 31
33
Chương Chương 33: 32
34
Chương Chương 34: 33
35
Chương Chương 35: 34
36
Chương Chương 36: 35
37
Chương Chương 37: 36
38
Chương Chương 38: 37
39
Chương Chương 39: 38
40
Chương Chương 40: 39
41
Chương Chương 41: 40
42
Chương Chương 42: 41
43
Chương Chương 43: 42
44
Chương Chương 44: 43
45
Chương Chương 45: 44
46
Chương Chương 46: 45
47
Chương Chương 47: 46
48
Chương Chương 48: 47
49
Chương Chương 49: 48
50
Chương Chương 50: 49
51
Chương Chương 51: 50
52
Chương Chương 52: 51
53
Chương Chương 53: 52
54
Chương Chương 54: 53
55
Chương Chương 55: 54
56
Chương Chương 56: 55
57
Chương Chương 57: 56
58
Chương Chương 58: 57
59
Chương Chương 59: 58
60
Chương Chương 60: 59
61
Chương Chương 61: 60
62
Chương Chương 62: 61
63
Chương Chương 63: 62
64
Chương Chương 64: 63
65
Chương Chương 65: 64
66
Chương Chương 66: 65
67
Chương Chương 67: 66
68
Chương Chương 68: 67
69
Chương Chương 69: 68
70
Chương Chương 70: 69
71
Chương Chương 71: 70
72
Chương Chương 72: 71
73
Chương Chương 73: 72
74
Chương Chương 74: 73
75
Chương Chương 75: 74
76
Chương Chương 76: 75
77
Chương Chương 77: 76
78
Chương Chương 78: 77
79
Chương Chương 79: 78
80
Chương Chương 80: 79
81
Chương Chương 81: 80
82
Chương Chương 82: 81
83
Chương Chương 83: 82
84
Chương Chương 84: 83
85
Chương Chương 85: 84
86
Chương Chương 86: 85
87
Chương Chương 87: 86
88
Chương Chương 88: 87
89
Chương Chương 89: 88
90
Chương Chương 90: 89
91
Chương Chương 91: 90
92
Chương Chương 92: 91
93
Chương Chương 93: 92 – Hoàn
94
Tiết tử
95
Chương 01
96
Chương 02
97
Chương 03
98
Chương 04
99
Chương 05
100
Chương 06
101
Chương 07
102
Chương 08
103
Chương 09
104
Chương 10
105
Chương 11
106
Chương 12
107
Chương 13
108
Chương 14
109
Chương 15
110
Chương 32
111
Chương 33
112
Chương 34
113
Chương 35
114
Chương 36
115
Chương 37
116
Chương 38
117
Chương 39
118
Chương 40
119
Chương 41
120
Chương 42
121
Chương 43
122
Chương 44
123
Chương 45
124
Chương 46
125
Chương 47
126
Chương 64
127
Chương 65
128
Chương 66
129
Chương 67
130
Chương 68
131
Chương 69
132
Chương 70
133
Chương 71
134
Chương 72
135
Chương 73
136
Chương 74
137
Chương 75
138
Chương 76
139
Chương 77
140
Chương 78