Chương Chương 67: 66

Chương 66: Nghe thấy đem làm
Trong Sơ Nguyệt Đình, Yến Nghênh Mi nhìn thấy Chân Minh cũng hết sức vui vẻ.
Sau mấy chén trà nhỏ, Chân Minh nói, “Thật có lỗi, bần ni đi một chuyến Tây Du đã lâu, sau khi trở về mới biết Tiểu thư có chuyện cần nhờ, vội vã đến Biện Lương an bài ổn thỏa, nên đặc biệt đến đây thông báo một tiếng”.
Yến Nghênh Mi nghe vậy mừng rỡ, đứng dậy hành đại lễ, “Nghênh Mi bái tạ Sư thái”.
“Các người đang nói chuyện gì vậy?” Thượng Trụy khó hiểu, sao giống như có gì dấu gạt nàng?
Yến Nghênh Mi nhìn sang Chân Minh một cái, cười nói với Thượng Trụy, “Nhất thời nửa khắc cũng không thể nói rõ, ngày khác ta tỉ mỉ nói lại với muội”.
Chân Minh tùy ý đánh giá bài trí trong phòng, ánh mắt bất ngờ nhìn vào cây sáo ngọc Thượng Trụy đặt trên kệ, tức khắc cả kinh ‘Ồ’ lên một tiếng, ánh mắt lộ rõ vẻ chờ mong, liên tục nói kèm theo chút vội vàng, “Trụy nhi, mau, lấy cây sáo kia lại đây ta nhìn xem”.
Mặc dù Thượng Trụy không rõ vì sao bà trở nên khác thường, nhưng vẫn nhu thuận lấy sáo đưa qua.

Chân Minh đón nhận cây sáo, nhìn kỹ chung quanh một phen, ngón giữa xoay tròn đưa tới bên môi, đặt mấy ngón tay lên mắt sáo, nhẹ nhàng mà run rẩy ấn xuống, bất chợt trong phòng vang lên âm thanh cực kỳ thanh nhã mỹ lệ khiến người ta không tự chủ được trong chốc lát cảm thấy thư thái, trong lòng cảm thấy thoải mái không cách nào hình dung.
Thượng Trụy sợ hãi thán phục, “Đây là khúc gì? Con chưa từng nghe qua”
Chân Minh buông cây sáo trong tay xuống, ngắm nhìn nó thật lâu, vốn là lắc đầu, bất giác lại cười rộ lên, cuối cùng thở dài một tiếng, “Thế gian mọi sự quả thật có thiên ý, lại để cho bần ni lúc sinh thời còn có thể tận mắt nhìn thấy cây sáo Vấn Tình này”.
“À? Nó gọi là Vấn Tình sáo sao?”
“Xuất xứ của cây sáo này là từ hai trăm năm về trước, có một đôi thần tiên quyến lữ nổi danh trên giang hồ”. Chân Minh trả cây sáo lại cho Thượng Trụy, đem đoạn tích cổ trong võ lâm nhẹ nhàng kể cho hai người nghe, rằng Phạm Vấn Thiên vì báo đáp ân tình của Liễu Hoàn Tình mà quy ẩn núi rừng như thế nào, lại làm thế nào đoạt được hàn ngọc quyết mà làm thành cây sáo này cho nàng.
Yến Nghênh Mi nghe đến nhập thần, nhịn không được hỏi, “Sau đó thì sao?”
“Về sau hai người họ bách niên quy lão, trong một lần cơ duyên xảo hợp, Vấn Tình sáo đã rơi vào tay người chế tạo cơ quan nổi tiếng xảo thánh* Trương Thiên Công, Trương Thiên Công cảm thấy hàn ngọc quyết đã là chí bảo, Vấn Tình sáo càng lập nên truyền kỳ, không bằng hắn thêm vào chút gì đó lên nó, coi như lưu lại danh tiếng muôn đời”.
((*xảo thánh: khéo léo bậc nhất))
“Bởi vậy hắn trăm phương ngàn kế tìm cho bằng được băng tằm hiếm có trên khắp thế gian, loài tằm này phải đợi đến lúc sương tuyết bao trùm mới nhả tơ chăng thành kén, mỗi đường tơ dài một thước ((~0,33m)), rực rỡ nhiều màu, dùng tơ tằm này mà dệt nước không thấm ướt, lửa không thể đốt, cơ quan của hắn là dùng trí thông minh của bồ câu nhặt tơ xếp trong một quả cầu to bằng quả trứng nhỏ đặt vào trong sáo, đến khi hoàn thành dưới đáy quả cầu sẽ chỉ còn lại một sợi kim tuyến mảnh như sợi tóc, chỉ cần cầm lấy nó kéo ra hai bên nhẹ nhàng xoay ba vòng, nhìn vào khe hở bí mật sẽ thấy quả cầu lộ ra”.

Thượng Trụy tò mò làm theo, quả cầu nhỏ tựa như một bông hoa lặng lẽ nở ra, tạo thành sáu múi ngũ sắc tinh xảo, “Thật thú vị —— Ôi trời, trong này còn có gì nè!” Nàng kêu lên sợ hãi, chỉ thấy bên trong quả cầu có một tờ giấy kích cỡ khoảng một thốn bằng giấy tơ tằm được xếp ở bên trong, cùng với hai viên thuốc nhỏ màu xanh nhạt lóng lánh.
Yến Nghênh Mi ở bên cạnh nhìn thấy đã ngây người.
Chân Minh cầm lấy tờ giấy nhẹ nhàng mở ra, trên gương mặt lộ rõ vẻ vui mừng.
“Đây cũng là khúc Vấn Thiên hoàn tình mà ta vừa thổi, lúc trước không dạy cho con là vì bài phổ này ta cũng biết không được đầy đủ, tương truyền Liễu Hoàn Tình viết nên khúc này sau khi Vấn Tình sáo được hoàn thành, lúc nàng và Phạm Vấn Thiên qua đời Trương Thiên Công chỉ lấy được cây sáo, còn bài phổ lại rơi vào tay của nữ y tiên y thuật inh Từ Quy Sinh”.
“Hai người xảo thánh và y tiên kia, một người được sáo, một người được khúc, đều cảm thấy không thể song toàn trở thành chuyện trăn trở trong lòng, cho tới một năm nọ trước ngày Thanh Minh, hai người không hẹn mà cùng đến Vạn Tuyền Phong tưởng nhớ vị Vấn Thiên hoàn tình đã đi về cõi tiên, trải qua lần gặp mặt tình cờ này mới biết được, thì ra một vật khác đã rơi vào tay đối phương, hai người vốn đã ở tuổi trung niên nguyện suốt đời không cưới không gả, không ngờ lần gặp gỡ bất ngờ này cứ thế mà nảy sinh tình cảm, cũng từ đó cùng nhau quy ẩn Vạn Tuyền Phong, không còn trở lại trần thế nữa”.
Thượng Trụy nghe đến mê mẩn tinh thần, “Thật là khiến người ta cực kỳ hâm mộ”.
“Sau khi xảo thánh và y tiên quy ẩn, trong chốn võ lâm có lưu truyền một truyền thuyết rằng chỉ cần có được Vấn Tình sáo sẽ gặp được người yêu đích thực của mình, cả cuộc đời có thể trường túc tương phi, bách niên giai lão, từ đó Vấn Tình sáo trong truyền thuyết trở thành thánh vật trong chốn võ lâm, có biết bao người hữu tình tha thiết mong có được”.
“Làm thế nào sư thái hiểu rõ tích cổ này như vậy?” Yến Nghênh Mi hiếu kỳ hỏi, những chuyện của võ lâm, một người tinh thông kim cổ không có chuyện gì không biết như Trang Phong Tuyền cũng biết về truyền thuyết này, nhưng cũng chưa từng nghe hắn nói tường tận được như vậy.
“Dưới chân Vạn Tuyền Phong kia vốn có một tòa ni am, chủ trì của am chính là Thái sư tổ của bần ni, một ngày bà thức dậy thì phát hiện trên bàn có nhiều hơn một cây sáo, một phong thơ và một bản phổ, thì ra xảo thánh và y tiên cũng đã đến thời điểm của bách niên, không muốn cây sáo nay qua tay của họ cứ như thế bị thất truyền, nhưng cũng không muốn kỳ trân này khiến cho người trong võ lâm đổ máu tranh đoạt, cho nên mới để thư lại nói rõ nguyên nhân, phó thác cây sáo này cho Thái sư tổ của bần ni, Thái sư tổ vẫn luôn bảo quản cây sáo này cho đến khi qua đời, chỉ là ngày ấy lúc bà viên tịch Vấn Tình sáo cũng biến mất một cách ly kỳ, từ đó về sau như trâu đất xuống biển, suốt mấy trăm năm không có tin tức”.

“Lúc trước Sư tổ của bần ni từng nghe Thái sư tổ thổi khúc Vấn Thiên hoàn tình, chỉ là Thái sư tổ không đợi kịp bà từ bên ngoài trở về gặp mặt lần cuối đã viên tịch, mà Vấn Tình sáo cũng cứ thế biến mất theo, về sau Sư tổ dựa vào trí nhớ mà âm thầm viết ra một đoạn ngắn của khúc phổ, chính là đoạn bần ni vừa mới thổi. Sau khi Thái sư tổ qua đời, Sư tổ vẫn luôn đau lòng tự trách mà rời khỏi Vạn Tuyền Phong, về sau đặt chân đến Thọ Châu, tự lập môn hộ, thu sư phụ của bần ni làm đệ tử, hơn mười năm sau sư phụ vân du đến Khai Phong, lại ở nơi này xây nên Vô Tâm am, những điều này đều là sư phụ lão nhân gia trước khi lâm chung nói cho bần ni biết”.
Thượng Trụy chỉ cảm thấy rung động tận tâm can, trăm ngàn lần không nghĩ tới, Vấn Tình sáo mang một truyền kỳ to lớn đến vậy lúc này đang nằm trong tay nàng.
Chân Minh lại hỏi, “Cây sáo này các người từ đâu mà có?”
Yến Nghênh Mi cười nhìn Thượng Trụy, “Nghe thấy Sư thái nói chưa? Bách niên giai lão, trường túc tương phi đó”.
Đôi má Thượng Trụy đỏ thẫm, không để ý tới nàng ấy, nói với Chân Minh, “Là Bạch công tử từ trong hoang cung mang về”.
Thần sắc nàng lúc này như ẩn hiện bối rối của thiếu nữ làm cho Chân Minh mỉm cười, “Là cái người trẻ tuổi mới rồi tiền tài quyền thế khuynh thành trong truyền thuyết kia có phải không?” Quả đúng như lời đồn hình dáng tuấn tuyệt, khí vũ phi phàm —— mà hình như có gì đó không ổn, Chân Minh nhíu nhíu mày, nhìn chăm chú vào mặt Thượng Trụy, bất giác sắc mặt biến hóa, trầm giọng nói, “Đưa tay ra ta xem”.
Thượng Trụy khẽ giật mình, tiếp theo rũ mi mắt xuống, chậm rãi đặt tay lên trên bàn.
Chân Mình đặt ba ngón tay lên cổ tay nàng, tại thốn khẩu bắt mạch.
“Sao vậy? Có phải con có bệnh gì không?” Thấy Chân Minh thu tay lại nhưng không nói lời nào, nàng liền thấp giọng nói, “Khó trách gần đây luôn cảm thấy tức ngực khó thở, chỉ cần làm chút việc, bất quá chỉ một lúc sẽ cảm thấy như không còn sức lực nào phải ngồi xuống nghỉ ngơi”.
Chân Minh nhìn chăm chú vào nàng, sau một lúc lâu, mới điềm nhiên như không có việc gì nói, “Không có gí đáng lo đâu, chỉ là hơi thiếu máu, ta sẽ kê một đơn thuốc cho con điều dưỡng”. Đột nhiên ánh mắt nhạy bén, nghiêng đầu xoay mình quát, “Ai?!” Chén trà trong tay như hào quang bắn thật nhanh, phá cửa sổ mà ra.

Nói thì chậm mà xảy ra rất nhanh, cửa sổ bên ngoài lóe lên một bóng đen, một nha đầu nhanh chóng chạy tới chỗ cạnh cửa, hành lang đã trống không.
Chân Minh nhíu chặt chân mày, không nghĩ tới trong phủ này lại là ngọa hổ tàng long, “Không biết hắn ta đến đây từ lúc nào”.
Thượng Trụy và Yến Nghênh Mi giật mình hai mặt nhìn nhau, người đầu tiên nghĩ tới là Trang Phong Tuyền, nhưng hắn bởi vì có việc nên đã rời phủ nhiều ngày rồi, nhất thời nghĩ không ra kẻ đó là ai.
Yến Nghênh Mi gọi người đem văn phòng tứ bảo lên, Chân Minh kê một đơn thuốc, bảo tiểu nha đầu và Thượng Trụy đi ra ngoài hiệu thuốc, sắc mặt Chân Minh ngưng trọng, cẩn thận hỏi chuyện của Thượng Trụy và Bạch Thế Phi, Yến Nghênh Mi liền không biết thì thôi, biết chuyện gì đều nói hết, đối với nghi vấn của bà từng cái từng cái đều giải đáp tường tận.
Sau khi Chân Minh nghe xong, trầm ngâm thật lâu, cuối cùng mới nói:
“Kỳ thực bần ni đến đây là vì còn một chuyện, hôm qua khi về đến Biện Lương, chẳng biết sao cảm thấy tâm thần có chút không tập trung, liền ở trên chân núi dâng hương bói một quẻ, quẻ tượng hiện rõ Tây Phương Nhật Thần xung khắc, giao trọng cản trở, lúc ấy còn chưa rõ ràng cho lắm, hôm nay đến phủ này xem xét, mới hiểu rõ nơi quẻ tượng chỉ đến đúng là nơi Trụy nhi ở, bần ni vốn muốn đem theo nàng ấy giữ bên cạnh mình, nhưng hiện thời sức khỏe nàng ấy lại không thể bôn ba, chỉ có thể bỏ qua ý định, đành phải phiền Tiểu thư sau khi bần ni đi rồi hãy cẩn thận chiếu cố nàng ấy”.
Yến Nghênh Mi cả kinh, “Với đạo hạnh của Sư thái, chẳng lẽ cũng không thể phá giải sao?”
Chân Minh lắc đầu, “Quỷ quỷ sát thương thân này, hung hiểm vô cùng, e rằng nội trong năm nay nàng ấy tất có đại kiếp nạn”.
Yến Nghênh Mi lo lắng nói, “Nếu đã như thế năm nay ta sẽ không đi, chỉ ở lại đây cùng nàng ấy”. Vừa vặn chuyện nàng có ý định rời đi cũng còn dối gạt nàng ấy chưa từng đề cập tới.
“Thế thì cũng không cần, vạn vật đều thuận theo ý trời mà đi, đúng thời cơ mà sinh, phúc họa có phần, đơn giản tạo họa, A Di Đà Phật”.

Chapter
1 Chương 1: Tiết tử
2 Chương Chương 2: 01
3 Chương Chương 3: 02
4 Chương Chương 4: 03
5 Chương Chương 5: 04
6 Chương Chương 6: 05
7 Chương Chương 7: 06
8 Chương Chương 8: 07
9 Chương Chương 9: 08
10 Chương Chương 10: 09
11 Chương Chương 11: 10
12 Chương Chương 12: 11
13 Chương Chương 13: 12
14 Chương Chương 14: 13
15 Chương Chương 15: 14
16 Chương Chương 16: 15
17 Chương Chương 17: 16
18 Chương Chương 18: 17
19 Chương Chương 19: 18
20 Chương Chương 20: 19
21 Chương Chương 21: 20
22 Chương Chương 22: 21
23 Chương Chương 23: 22
24 Chương Chương 24: 23
25 Chương Chương 25: 24
26 Chương Chương 26: 25
27 Chương Chương 27: 26
28 Chương Chương 28: 27
29 Chương Chương 29: 28
30 Chương Chương 30: 29
31 Chương Chương 31: 30
32 Chương Chương 32: 31
33 Chương Chương 33: 32
34 Chương Chương 34: 33
35 Chương Chương 35: 34
36 Chương Chương 36: 35
37 Chương Chương 37: 36
38 Chương Chương 38: 37
39 Chương Chương 39: 38
40 Chương Chương 40: 39
41 Chương Chương 41: 40
42 Chương Chương 42: 41
43 Chương Chương 43: 42
44 Chương Chương 44: 43
45 Chương Chương 45: 44
46 Chương Chương 46: 45
47 Chương Chương 47: 46
48 Chương Chương 48: 47
49 Chương Chương 49: 48
50 Chương Chương 50: 49
51 Chương Chương 51: 50
52 Chương Chương 52: 51
53 Chương Chương 53: 52
54 Chương Chương 54: 53
55 Chương Chương 55: 54
56 Chương Chương 56: 55
57 Chương Chương 57: 56
58 Chương Chương 58: 57
59 Chương Chương 59: 58
60 Chương Chương 60: 59
61 Chương Chương 61: 60
62 Chương Chương 62: 61
63 Chương Chương 63: 62
64 Chương Chương 64: 63
65 Chương Chương 65: 64
66 Chương Chương 66: 65
67 Chương Chương 67: 66
68 Chương Chương 68: 67
69 Chương Chương 69: 68
70 Chương Chương 70: 69
71 Chương Chương 71: 70
72 Chương Chương 72: 71
73 Chương Chương 73: 72
74 Chương Chương 74: 73
75 Chương Chương 75: 74
76 Chương Chương 76: 75
77 Chương Chương 77: 76
78 Chương Chương 78: 77
79 Chương Chương 79: 78
80 Chương Chương 80: 79
81 Chương Chương 81: 80
82 Chương Chương 82: 81
83 Chương Chương 83: 82
84 Chương Chương 84: 83
85 Chương Chương 85: 84
86 Chương Chương 86: 85
87 Chương Chương 87: 86
88 Chương Chương 88: 87
89 Chương Chương 89: 88
90 Chương Chương 90: 89
91 Chương Chương 91: 90
92 Chương Chương 92: 91
93 Chương Chương 93: 92 – Hoàn
94 Tiết tử
95 Chương 01
96 Chương 02
97 Chương 03
98 Chương 04
99 Chương 05
100 Chương 06
101 Chương 07
102 Chương 08
103 Chương 09
104 Chương 10
105 Chương 11
106 Chương 12
107 Chương 13
108 Chương 14
109 Chương 15
110 Chương 32
111 Chương 33
112 Chương 34
113 Chương 35
114 Chương 36
115 Chương 37
116 Chương 38
117 Chương 39
118 Chương 40
119 Chương 41
120 Chương 42
121 Chương 43
122 Chương 44
123 Chương 45
124 Chương 46
125 Chương 47
126 Chương 64
127 Chương 65
128 Chương 66
129 Chương 67
130 Chương 68
131 Chương 69
132 Chương 70
133 Chương 71
134 Chương 72
135 Chương 73
136 Chương 74
137 Chương 75
138 Chương 76
139 Chương 77
140 Chương 78
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Chương 1: Tiết tử
2
Chương Chương 2: 01
3
Chương Chương 3: 02
4
Chương Chương 4: 03
5
Chương Chương 5: 04
6
Chương Chương 6: 05
7
Chương Chương 7: 06
8
Chương Chương 8: 07
9
Chương Chương 9: 08
10
Chương Chương 10: 09
11
Chương Chương 11: 10
12
Chương Chương 12: 11
13
Chương Chương 13: 12
14
Chương Chương 14: 13
15
Chương Chương 15: 14
16
Chương Chương 16: 15
17
Chương Chương 17: 16
18
Chương Chương 18: 17
19
Chương Chương 19: 18
20
Chương Chương 20: 19
21
Chương Chương 21: 20
22
Chương Chương 22: 21
23
Chương Chương 23: 22
24
Chương Chương 24: 23
25
Chương Chương 25: 24
26
Chương Chương 26: 25
27
Chương Chương 27: 26
28
Chương Chương 28: 27
29
Chương Chương 29: 28
30
Chương Chương 30: 29
31
Chương Chương 31: 30
32
Chương Chương 32: 31
33
Chương Chương 33: 32
34
Chương Chương 34: 33
35
Chương Chương 35: 34
36
Chương Chương 36: 35
37
Chương Chương 37: 36
38
Chương Chương 38: 37
39
Chương Chương 39: 38
40
Chương Chương 40: 39
41
Chương Chương 41: 40
42
Chương Chương 42: 41
43
Chương Chương 43: 42
44
Chương Chương 44: 43
45
Chương Chương 45: 44
46
Chương Chương 46: 45
47
Chương Chương 47: 46
48
Chương Chương 48: 47
49
Chương Chương 49: 48
50
Chương Chương 50: 49
51
Chương Chương 51: 50
52
Chương Chương 52: 51
53
Chương Chương 53: 52
54
Chương Chương 54: 53
55
Chương Chương 55: 54
56
Chương Chương 56: 55
57
Chương Chương 57: 56
58
Chương Chương 58: 57
59
Chương Chương 59: 58
60
Chương Chương 60: 59
61
Chương Chương 61: 60
62
Chương Chương 62: 61
63
Chương Chương 63: 62
64
Chương Chương 64: 63
65
Chương Chương 65: 64
66
Chương Chương 66: 65
67
Chương Chương 67: 66
68
Chương Chương 68: 67
69
Chương Chương 69: 68
70
Chương Chương 70: 69
71
Chương Chương 71: 70
72
Chương Chương 72: 71
73
Chương Chương 73: 72
74
Chương Chương 74: 73
75
Chương Chương 75: 74
76
Chương Chương 76: 75
77
Chương Chương 77: 76
78
Chương Chương 78: 77
79
Chương Chương 79: 78
80
Chương Chương 80: 79
81
Chương Chương 81: 80
82
Chương Chương 82: 81
83
Chương Chương 83: 82
84
Chương Chương 84: 83
85
Chương Chương 85: 84
86
Chương Chương 86: 85
87
Chương Chương 87: 86
88
Chương Chương 88: 87
89
Chương Chương 89: 88
90
Chương Chương 90: 89
91
Chương Chương 91: 90
92
Chương Chương 92: 91
93
Chương Chương 93: 92 – Hoàn
94
Tiết tử
95
Chương 01
96
Chương 02
97
Chương 03
98
Chương 04
99
Chương 05
100
Chương 06
101
Chương 07
102
Chương 08
103
Chương 09
104
Chương 10
105
Chương 11
106
Chương 12
107
Chương 13
108
Chương 14
109
Chương 15
110
Chương 32
111
Chương 33
112
Chương 34
113
Chương 35
114
Chương 36
115
Chương 37
116
Chương 38
117
Chương 39
118
Chương 40
119
Chương 41
120
Chương 42
121
Chương 43
122
Chương 44
123
Chương 45
124
Chương 46
125
Chương 47
126
Chương 64
127
Chương 65
128
Chương 66
129
Chương 67
130
Chương 68
131
Chương 69
132
Chương 70
133
Chương 71
134
Chương 72
135
Chương 73
136
Chương 74
137
Chương 75
138
Chương 76
139
Chương 77
140
Chương 78