Chương 94: 94: Cái Bẫy

Sở Quân Huân bị ám sát ngay giữa thanh thiên bạch nhật, chắc chắn lòng quân cũng đang hỗn loạn đôi chút, Lưu Quang Tĩnh nhân cơ hội này, đành phải đích thân hành động vì xung quanh chẳng thể tin tưởng vào khả năng của ai.

Con gái của ông ta thì có thiên hướng mềm lòng, hai con trai dù được rèn luyện từ nhỏ, song vẫn còn trẻ tuổi nên khó tránh khỏi tính hấp tấp hiếu thắng. 
Để ngồi lên được ghế Thủ tướng này, ông ta cũng phải trải qua vô số nhiệm vụ sinh tử, vận binh đánh trận hay thao lượt đều xếp vào hạng lão làng.

Chỉ là không ngờ đến ở cái tuổi gần xế chiều, vốn có thể ngồi chễm chệ chỉ tay năm ngón này, lại phải tự mình trà trộn lén lút vào trong chính mảnh đất của mình.
Tuy đã hơi lớn tuổi, nhưng nghiệp vụ của Lưu Quang Tĩnh vẫn còn rất điêu luyện, chẳng mấy chốc ông ta đã dẫn đường trót lọt cho hai con trai của ông ta thoát được khỏi dinh thự vào đêm khuya, khi màn đêm tạo nên nhiều góc khuất, quân sĩ ỷ lại chỉ canh chừng vài người nên cẩu thả, lỏng lẻo trong khâu cảnh giác.
Trong quá trình thoát ra, thấy đám quân sĩ người ngáp ngắn, kẻ ngáp dài, sắc mặt lờ đờ uể oải mà Lưu Quang Tĩnh không khỏi khinh thường.

Hóa ra người của Sở Quân Huân cũng chỉ có thế, vậy thì còn lâu mới lật đổ được ông ta.
Lưu Quang Tĩnh giao nhiệm vụ cho hai con trai lẻn vào quân doanh, cướp lại trực thăng, rồi nhanh chóng đến các thành gần nhất gọi cứu viện, Sở Quân Bội Nhi thì ở lại bảo vệ Thái Mỹ và kéo dài thời gian, còn ông ta sẽ trực tiếp đến bệnh viện, khống chế Sở Quân Huân nhân lúc anh không đủ khả năng phản kháng.

Ông ta luôn hiểu được quy luật, nắm được kẻ cầm đầu, thì vây cánh sớm muộn gì cũng sẽ suy yếu và cuối cùng chỉ có thể tan rã.
Hoa thành có rất nhiều bệnh viện, nhưng Lưu Quang Tĩnh lại có niềm tin rất lớn rằng Sở Quân Huân đang ở bệnh viện Quân Nhân, ông ta cứ thế mà một mạch đi đến đó không hề để chậm trễ một giây.
Khi đến nơi, ông ta mới chắc chắn suy đoán của mình không sai, quân sĩ canh gác nghiêm ngặt ở cổng bệnh viện, nhìn cứ như bị phong toả.

Nhưng bệnh viện này chính là do chính ông ta cho xây dựng, nên ông ta biết rất rõ vẫn còn một lối đi khác. 

Không tiêu tốn quá nhiều thời gian, Lưu Quang Tĩnh đã có thể thuận lợi vào bên trong bệnh viện.

Thân thủ vẫn còn rất linh hoạt khi ông ta đột ngột từ phía sau xông tới đánh bất tỉnh một vị bác sĩ, chớp nhoáng một cái ông ta đã tráo đổi y phục xong.

Trên mặt ông ta đeo một chiếc khẩu trang y tế, tay cầm bệnh án, bước chân sải rất tự nhiên khi đi ngang tốp quân sĩ đang canh gác.
Bỗng nhiên, Lưu Quang Tĩnh tình cờ nghe thấy một cuộc hội thoại của hai quân sĩ ở một góc khuất, bầu không khí giữa hai người họ khá ủ dột.
"Này, cậu nói xem, thống soái bị thương nặng như vậy, nếu Thủ tướng biết được, sau đó lật ngược tình thế, thì chúng ta chẳng phải biến thành tội đồ sao? Chết chắc đó."
Người kia thở dài sầu não.
"Tôi còn mẹ già con thơ, không muốn chết đâu.

Định đợi hết đêm nay, nếu thống soái vẫn chưa có chuyển biến thì tôi sẽ… đầu hàng cho Thủ tướng.

Mà nói cho cậu biết, không phải một mình tôi đâu, rất nhiều người có ý định này đấy.

Từ khi thống soái bị ám sát, ai cũng thấp thỏm cả."
"Cậu cũng thật giống tôi.

Thống soái mà toi, đương nhiên Thủ tướng lại chiếm ưu thế rồi.

Thượng sĩ Mạc hay những người thân tín khác của thống soái, không đủ sức để lãnh đạo chống lại đội quân hùng hậu bên ngoài của Thủ tướng đâu."
Lưu Quang Tĩnh đứng ở một bên nghe lén mà miệng vô tình thức nhếch lên cười, ánh mắt vô cùng khinh thường, trong đầu liền thầm cười cợt.
"Đám tôm tép này ý chí yếu kém như vậy mà cũng muốn dùng chúng lật đổ ta sao? Đúng là châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức."
Lưu Quang Tĩnh nghĩ rồi, liền vênh mặt rời đi.

Chừng vài phút sau, ông ta đã nhìn thấy căn phòng đang có nhiều quân sĩ canh nhất lúc này.

Sở Quân Huân chắc chắn đang nằm ở bên trong không thể sai đi đâu được.
Để dụ được đám quân sĩ đang canh gác đi, ông ta cố ý tạo một vài tiếng động kỳ lạ thu hút sự chú ý của bọn họ.

Ban đầu là một người đi xem xét, người đó không quay lại nên lần lượt là hai rồi ba người, cho đến khi người cuối cùng rời khỏi vị trí đứng gác.
Những người đi đến nơi phát ra tiếng động kỳ quái đều bị Lưu Quang Tĩnh một chiêu đánh gục.

Nếu không phải lo gây tiếng động lớn làm kinh động nhiều người, ông ta đã một phát bắn chết bọn họ bì dám theo Sở Quân Huân mà phản bội ông ta.
Ông ta nén bực tức, nhanh chóng tiến vào phòng bệnh, khoá trái cửa. 
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, ông ta có thể cảm nhận được chiến thắng đang ở trước mặt khi nhìn thấy Sở Quân Huân đang nằm bất động truyền máu trên giường với da dẻ xanh xao.

Ông ta bất ngờ cười lên sảng khoái đến mức khóe mắt đọng vài giọt nước khôi hài.
"Sở Quân Huân à Sở Quân Huân, làm con rể của ta không muốn, cứ phải thích làm ra chuyện lớn để rồi mang nhục cả đời.

Rồi sau này ai cũng sẽ biết đến cậu là kẻ mưu đồ phản nghịch, nhưng chưa tới một ngày đã lụn bại, một thất bại nhục nhã chưa từng có của kẻ cầm quân.

Tiếc cho một nhân tài như cậu, chỉ được đến đây thôi."
Lưu Quang Tĩnh chặc lưỡi đắc ý nói, sao đó lôi nhanh khẩu súng ra, ông ta không có ý định giết anh, mà là muốn biến anh trở thành phế vật, để ông ta nhục mạ cả đời, như vậy mới thoả được cơn oán giận trong lòng ông ta.
Gương mặt độc ác giương súng lên, nhắm thẳng vào chân anh, ngón tay mạnh dạn liền bóp cò.

Nhưng ngay tức thì, một tia hoang mang thoáng hiện lên gương mặt vốn vẫn giữ thái độ bình tĩnh kia.
"Tại sao, tại sao lại không bắn được?"
Lưu Quang Tĩnh hấp tấp kiểm tra lại, rõ ràng là khẩu súng có đạn, nhưng ông ta bóp mãi chẳng thấy viên đạn nào bắn ra.

Bất chợt ông ta bị giật mình, hai mắt trừng kinh ngạc khi giọng của Sở Quân Huân đột nhiên vang lên.
"Đạn là thật, nhưng súng là giả thì ông bắn thế nào được?"
Sở Quân Huân chống tay ngồi dậy, khuôn mặt vẫn còn hơi tái nhợt nhưng thần trí vẫn rất minh mẫn.

Anh vốn đã tỉnh dậy từ lâu, chỉ là nằm nhắm mắt ôm cây đợi thỏ.

Lưu Quang Tĩnh nhìn kỹ khẩu súng, là ông ta nôn nóng đã không kiểm tra, bây giờ ông ta giống như một trò hề vậy.

Bỗng nhiên ông ta vứt cây súng vô dụng ấy đi, thân mình giật lên cười quỷ quyệt.
"Ha, bằng đôi tay này, tôi vẫn có thể bẻ từng khớp xương của cậu."
Xem ra Lưu Quang Tĩnh đã không thể giữ tâm thái thản nhiên như không có gì được nữa, trong vòng một ngày ông ta đã chịu quá nhiều sự sỉ nhục, cả lần này đã chạm đến đáy giới hạn của ông ta.  Nhưng trong cơn mất khống chế mà lao tới, ông ta đã vô tình khinh địch.

Sở Quân Huân tuy bị trọng thương, nhưng động tác vẫn rất nhanh nhạy, ra tay còn rất chuẩn xác. 
Anh nhanh như chớp rút ra khẩu súng giấu trong ngực áo, chưa mất đến một giây, viên đạn đã cắm vào sâu cẳng chân của Lưu Quang Tĩnh.

Tiếng súng lớn đồng thời nổ ra, phá nát không gian yên tĩnh trong bệnh viện, người của anh mai phục sẵn bên ngoài ngay tức khắc phá cửa xông vào.

Trong chớp mắt, hàng chục mũi súng đã nhắm thẳng vào người ông ta.
Lưu Quang Tĩnh ngã khụy xuống sàn, tư thế quỳ ôm chân, mặt nhăn lại đau đớn.

Nhưng càng đau đớn hơn, khi ông ta hiểu ra, hoá ra ông ta đã rơi vào một cái bẫy được sắp đặt từ trước.

Dễ dàng rời khỏi dinh thự, êm xuôi đột nhập vào bệnh viện, lẫn việc nghe được đoạn nói chuyện kia mà đắc thắng, tất cả đều chỉ là một vỡ diễn được dàn dựng để khiến ông ta trở thành trò cười..

Chapter
1 Chương 1: 1: Tình Cảnh Thê Thảm
2 Chương 2: 2: Sự Thật Tàn Nhẫn
3 Chương 3: 3: Âm Dương Cách Biệt
4 Chương 4: 4: Trọng Sinh
5 Chương 5: 5: Lạnh Nhạt Với Tiêu An
6 Chương 6: 6: Giáp Mặt Với Lâm Diễm Tinh
7 Chương 7: 7: Lại Bị Miệt Thị Ngoại Hình
8 Chương 8: 8: Sự Cố Không Mong Muốn
9 Chương 9: 9: Chọc Tức Mẹ Con Cao Mộng Hà
10 Chương 10: 10: Nói Dối
11 Chương 11: 11: Không Ngờ Đến
12 Chương 12: 12: Lộ Ra Bản Chất Thô Thiển
13 Chương 13: 13: Lời Nói Dối Biến Thành Sự Thật
14 Chương 14: 14: Lợi Dụng
15 Chương 15: 15: Trèo Tường
16 Chương 16: 16: Thay Đổi Ngoạn Mục
17 Chương 17: 17: Âm Mưu Đen Tối
18 Chương 18: 18: Lâm Liên Kiều Gặp Nguy
19 Chương 19: 19: Mùi Máu
20 Chương 20: 20: Ba Phát Súng
21 Chương 21: 21: Biển Tình
22 Chương 22: 22: Sở Quân Bội Nhi
23 Chương 23: 23: Ly Gián Không Thành
24 Chương 24: 24: Tiếng Hét Trong Ngục
25 Chương 25: 25: Ngăn Cản
26 Chương 26: 26: Lợi Dụng Vết Thương
27 Chương 27: 27: Huyết Yến
28 Chương 28: 28: Nữ Hoàng Mùi Rắm
29 Chương 29: 29: Đuổi Khỏi Nhà
30 Chương 30: 30: Lý Do
31 Chương 31: 31: Người Đàn Ông Máu Lạnh
32 Chương 32: 32: Quá Khứ
33 Chương 33: 33: Có Biến
34 Chương 34: 34: Khiếp Đảm
35 Chương 35: 35: Thẩm Vấn
36 Chương 36: 36: Suy Đoán
37 Chương 37: 37: Trong Thư Phòng
38 Chương 38: 38: Anh Cũng Không Phải Người Tốt
39 Chương 39: 39: Lật Mặt
40 Chương 40: 40: Xin Cưới Tiêu An
41 Chương 41: 41: Cơn Ác Mộng
42 Chương 42: 42: Tống Uyển Trân
43 Chương 43: 43: Tiêu Ánh
44 Chương 44: 44: Bị Phản Đòn
45 Chương 45: 45: Phong Thư Trắng
46 Chương 46: 46: Tiếng Hét Lúc Nửa Đêm
47 Chương 47: 47: Chuyển Đến Ký Túc Xá
48 Chương 48: 48: Ngã Ngựa
49 Chương 49: 49: Điềm Á Hiên
50 Chương 50: 50: Ghen
51 Chương 51: 51: Khoá Tập Huấn
52 Chương 52: 52: Anh Thua Rồi Anh Không Thắng Nổi Em
53 Chương 53: 53: Xin Lỗi
54 Chương 54: 54: Sự Thật Ẩn Giấu
55 Chương 55: 55: Hung Thủ Thật Sự
56 Chương 56: 56: Suýt Thổ Lộ
57 Chương 57: 57: Rắn
58 Chương 58: 58: Nguy Kịch
59 Chương 59: 59: Tính Toán Tỉ Mỉ
60 Chương 61: 61: Bướng Bỉnh
61 Chương 63: 63: Không Phải Chỉ Mình Cô Biết Giết Người
62 Chương 64: 64: Thừa Nhận
63 Chương 65: 65: Ánh Mắt Thầm Lặng
64 Chương 66: 66: Đợi Anh
65 Chương 67: 67: Chiếc Lồng Vô Hình
66 Chương 69: 69: Để Mất Dấu
67 Chương 71: 71: Quyết Định Táo Bạo
68 Chương 72: 72: Ngất Xỉu
69 Chương 73: 73: Kiều Thanh
70 Chương 74: 74: Nhìn Thấy Sở Quân Huân
71 Chương 75: 75: Thân Thế Mới
72 Chương 76: 76: Giấc Mộng Kỳ Lạ
73 Chương 77: 77: Lặp Lại Cơn Nhói Tim
74 Chương 79: 79: Vạch Trần Trong Nháy Mắt
75 Chương 80: 80: Hy Vọng Trở Lại
76 Chương 81: 81: Tiệc Đính Hôn
77 Chương 82: 82: Lâm Gia Có Biến
78 Chương 83: 83: Anh Đi Đi
79 Chương 84: 84: Lật Mặt
80 Chương 85: 85: Dàn Dựng
81 Chương 86: 86: Vô Tình Thổ Lộ
82 Chương 87: 87: Tin Dữ
83 Chương 88: 88: Không Một Giọt Nước Mắt
84 Chương 89: 89: Sẽ Sống Một Cuộc Đời Mới
85 Chương 90: 90: Trả Thù
86 Chương 91: 91: Ám Sát
87 Chương 92: 92: Phản Bội
88 Chương 93: 93: Rời Đi Vĩnh Viễn
89 Chương 94: 94: Cái Bẫy
90 Chương 95: 95: Ho Ra Máu
91 Chương 97: 97: Nội Loạn
92 Chương 99: 99: Đồng Ý Gả
93 Chương 101: 101: Nhân Vật Bất Ngờ
94 Chương 103: 103: Từ Biệt
95 Chương 104: 104: Khơi Gợi Ký Ức
96 Chương 105: 105: Bất Ngờ Trước Hôn Lễ
97 Chương 106: 106: Đáng Lẽ Tôi Không Nên Cho Em Tự Do
98 Chương 107: 107: Giả Chết
99 Chương 108: 108: Kết Hôn Vội Vã
100 Chương 109: 109: Mối Quan Hệ Mới
101 Chương 110: 110: Trong Lòng Anh Em Vẫn Luôn Là Nhất
Chapter

Updated 101 Episodes

1
Chương 1: 1: Tình Cảnh Thê Thảm
2
Chương 2: 2: Sự Thật Tàn Nhẫn
3
Chương 3: 3: Âm Dương Cách Biệt
4
Chương 4: 4: Trọng Sinh
5
Chương 5: 5: Lạnh Nhạt Với Tiêu An
6
Chương 6: 6: Giáp Mặt Với Lâm Diễm Tinh
7
Chương 7: 7: Lại Bị Miệt Thị Ngoại Hình
8
Chương 8: 8: Sự Cố Không Mong Muốn
9
Chương 9: 9: Chọc Tức Mẹ Con Cao Mộng Hà
10
Chương 10: 10: Nói Dối
11
Chương 11: 11: Không Ngờ Đến
12
Chương 12: 12: Lộ Ra Bản Chất Thô Thiển
13
Chương 13: 13: Lời Nói Dối Biến Thành Sự Thật
14
Chương 14: 14: Lợi Dụng
15
Chương 15: 15: Trèo Tường
16
Chương 16: 16: Thay Đổi Ngoạn Mục
17
Chương 17: 17: Âm Mưu Đen Tối
18
Chương 18: 18: Lâm Liên Kiều Gặp Nguy
19
Chương 19: 19: Mùi Máu
20
Chương 20: 20: Ba Phát Súng
21
Chương 21: 21: Biển Tình
22
Chương 22: 22: Sở Quân Bội Nhi
23
Chương 23: 23: Ly Gián Không Thành
24
Chương 24: 24: Tiếng Hét Trong Ngục
25
Chương 25: 25: Ngăn Cản
26
Chương 26: 26: Lợi Dụng Vết Thương
27
Chương 27: 27: Huyết Yến
28
Chương 28: 28: Nữ Hoàng Mùi Rắm
29
Chương 29: 29: Đuổi Khỏi Nhà
30
Chương 30: 30: Lý Do
31
Chương 31: 31: Người Đàn Ông Máu Lạnh
32
Chương 32: 32: Quá Khứ
33
Chương 33: 33: Có Biến
34
Chương 34: 34: Khiếp Đảm
35
Chương 35: 35: Thẩm Vấn
36
Chương 36: 36: Suy Đoán
37
Chương 37: 37: Trong Thư Phòng
38
Chương 38: 38: Anh Cũng Không Phải Người Tốt
39
Chương 39: 39: Lật Mặt
40
Chương 40: 40: Xin Cưới Tiêu An
41
Chương 41: 41: Cơn Ác Mộng
42
Chương 42: 42: Tống Uyển Trân
43
Chương 43: 43: Tiêu Ánh
44
Chương 44: 44: Bị Phản Đòn
45
Chương 45: 45: Phong Thư Trắng
46
Chương 46: 46: Tiếng Hét Lúc Nửa Đêm
47
Chương 47: 47: Chuyển Đến Ký Túc Xá
48
Chương 48: 48: Ngã Ngựa
49
Chương 49: 49: Điềm Á Hiên
50
Chương 50: 50: Ghen
51
Chương 51: 51: Khoá Tập Huấn
52
Chương 52: 52: Anh Thua Rồi Anh Không Thắng Nổi Em
53
Chương 53: 53: Xin Lỗi
54
Chương 54: 54: Sự Thật Ẩn Giấu
55
Chương 55: 55: Hung Thủ Thật Sự
56
Chương 56: 56: Suýt Thổ Lộ
57
Chương 57: 57: Rắn
58
Chương 58: 58: Nguy Kịch
59
Chương 59: 59: Tính Toán Tỉ Mỉ
60
Chương 61: 61: Bướng Bỉnh
61
Chương 63: 63: Không Phải Chỉ Mình Cô Biết Giết Người
62
Chương 64: 64: Thừa Nhận
63
Chương 65: 65: Ánh Mắt Thầm Lặng
64
Chương 66: 66: Đợi Anh
65
Chương 67: 67: Chiếc Lồng Vô Hình
66
Chương 69: 69: Để Mất Dấu
67
Chương 71: 71: Quyết Định Táo Bạo
68
Chương 72: 72: Ngất Xỉu
69
Chương 73: 73: Kiều Thanh
70
Chương 74: 74: Nhìn Thấy Sở Quân Huân
71
Chương 75: 75: Thân Thế Mới
72
Chương 76: 76: Giấc Mộng Kỳ Lạ
73
Chương 77: 77: Lặp Lại Cơn Nhói Tim
74
Chương 79: 79: Vạch Trần Trong Nháy Mắt
75
Chương 80: 80: Hy Vọng Trở Lại
76
Chương 81: 81: Tiệc Đính Hôn
77
Chương 82: 82: Lâm Gia Có Biến
78
Chương 83: 83: Anh Đi Đi
79
Chương 84: 84: Lật Mặt
80
Chương 85: 85: Dàn Dựng
81
Chương 86: 86: Vô Tình Thổ Lộ
82
Chương 87: 87: Tin Dữ
83
Chương 88: 88: Không Một Giọt Nước Mắt
84
Chương 89: 89: Sẽ Sống Một Cuộc Đời Mới
85
Chương 90: 90: Trả Thù
86
Chương 91: 91: Ám Sát
87
Chương 92: 92: Phản Bội
88
Chương 93: 93: Rời Đi Vĩnh Viễn
89
Chương 94: 94: Cái Bẫy
90
Chương 95: 95: Ho Ra Máu
91
Chương 97: 97: Nội Loạn
92
Chương 99: 99: Đồng Ý Gả
93
Chương 101: 101: Nhân Vật Bất Ngờ
94
Chương 103: 103: Từ Biệt
95
Chương 104: 104: Khơi Gợi Ký Ức
96
Chương 105: 105: Bất Ngờ Trước Hôn Lễ
97
Chương 106: 106: Đáng Lẽ Tôi Không Nên Cho Em Tự Do
98
Chương 107: 107: Giả Chết
99
Chương 108: 108: Kết Hôn Vội Vã
100
Chương 109: 109: Mối Quan Hệ Mới
101
Chương 110: 110: Trong Lòng Anh Em Vẫn Luôn Là Nhất