Chương 76: 76: Giấc Mộng Kỳ Lạ

Sở Quân Huân Huân xoay người rời đi nhanh chóng, Sở Quân Bội Nhi bộ dạng thất thần, đôi chân run rẩy đứng không vững phải tựa người vào ghế.

Đi theo anh đã nhiều năm, cô ta thừa biết tính cách của anh, một khi đã không còn thứ gì uy hiếp anh được, thì anh sẽ biến thành một con thú dữ hoang dã, điên cuồng tấn công chỉ để tước đoạt được mạng sống của mục tiêu.
Việc nắm tính mạng của Lâm Liên Kiều trong tay cũng giống như nắm giữ một chiếc bùa ngải sinh mệnh, nó có thể mang đến cho cô ta sự thỏa mãn và hạnh phúc, nhưng nếu như để mất rồi, tai ương sẽ liên tục ập đến, thậm chí phải trả giá bằng cả tính mạng.
Sở Quân Huân bất ngờ đến đây và nói Lâm Liên Kiều mất tích, chính Sở Quân Bội Nhi cũng đang hoang mang không biết vì sao, đám sát thủ ở Thiên Thành chưa từng thông báo cho cô ta về việc đó.
Còn đúng hai ngày nữa là lễ đính hôn sẽ diễn ra rồi mà lại xảy ra chuyện này, cô ta không muốn mọi thứ cô ta dày công sắp đặt, chờ đợi gần nửa năm trời, trong một lúc lại bị hất đổ xuống vũng bùn như thế.
Gương mặt của cô ta bơ phờ, ánh mắt có chút loạn nhanh chóng chạy đến nhấc điện thoại lên, từng ngón tay quay số cũng bất giác trở nên gấp gáp đến run rẩy.
Cô ta dường như không thể đứng yên được trong khi điện thoại chỉ nghe từng tiếng bíp, cho đến khi một giọng nói trầm khàn của một người đàn ông ở đầu dây bên kia thốt lên, cô ta ngay tức khắc đứng sựng, thay vào đó là mắt mở lớn hết cỡ, cơ miệng giãn ra dồn sức quát.
"Lâm Liên Kiều đâu? Sao cô ta mất tích các người không báo ngay cho tôi biết, hay các người dám tự ý hành động mà không có chỉ thị hả?"
Giọng người đàn ông có vẻ cũng bất ngờ.
"Tiểu thư nói gì chứ? Lâm Liên Kiều mất tích rồi?"
Sở Quân Bội Nhi bàng hoàng, nắm tay siết chặt dây điện thoại, giọng nói hạ xuống có cảm giác rất đè nén.
"Giọng điệu này là sao? Không lẽ các người không theo dõi cô ta nên cô ta mất tích các người cũng không biết?"
Giọng nói của đầu dây bên kia vẫn vô cùng điềm nhiên đáp lại, không hề tỏ ra lúng túng, còn vô cùng tự tin. 
"Tác phong của chúng tôi trước giờ đều chưa từng theo dõi ai, chỉ đợi lệnh rồi trực tiếp làm việc…"

Không kịp để người đàn ông nói hết, cơn nóng nảy cuộn trào trong lòng Sở Quân Bội Nhi ngay tức khắc dâng tới cực điểm, việc cô ta cố giữ bình tĩnh dường như là không thể.

Mỗi câu mỗi chữ đều trút vào nỗi tức tối mà quát tháo.
"Một lũ tự mãn, mau đi tìm cô ta cho tôi, nhất định phải tìm được trước khi người của Sở Quân Huân tìm ra cô ta."
Nghe giọng mắng chửi chói tai phát ra từ loa điện thoại, người đàn ông sắc mặt vẫn vô cảm, có lẽ đã quá quen thuộc với việc này.

Đối với những người được gia đình của Thủ tướng đào tạo từ khi biết tập đi như hắn, thì hai chữ trung thành là tuyệt đối, nhưng cung cách làm việc đầy tự đắc vẫn mặc nhiên không đổi.
"Tiểu thư yên tâm, chỉ cần cô ta còn ở Thiên thành thì không thể nào thoát khỏi sự truy đuổi của chúng tôi được."
Sở Quân Bội Nhi bỗng nhiên im lặng một lúc, hai hàng mày cau chặt như trong đầu vừa hình thành nên một ý nghĩ gì đó.
"Tiểu thư, nếu không căn dặn việc gì nữa thì tôi đi làm việc đây, tôi sẽ báo lại cho cô khi tìm được cô ta." 
Người đàn ông nói rồi liền hạ máy xuống, lúc này giọng nói của Sở Quân Bội Nhi lại vang lên.
"Khoan đã, trước khi tìm cô ta thì làm một việc, thiêu rụi Lâm gia, giá họa cho người của phủ thống soái."
Người đàn ông không cần biết nguyên do hay đúng sai, hắn ta lập tức nhận lệnh.

Sở Quân Bội Nhi lúc này mới thả lỏng cơ mặt, cô ta dập máy xuống, ánh mắt toát lên tia vô cùng quỷ quyệt. 
"Ha, nếu Lâm Liên Kiều trở mặt thành thù với anh, xem anh còn yêu cô ta được bao nhiêu?"
Cô ta còn làm ra vẻ tự trách, đáng lẽ ra cô ta nên nhằm vào Lâm gia ngay từ đầu, như vậy mới có sức răng đe Sở Quân Huân hơn, hôm nay cũng không có chuyện anh dám đến đây lớn tiếng đe doạ ngược cô ta.
Chỉ cần để Lâm Liên Kiều còn sống, ép anh gạo nấu thành cơm với cô ta, đến khi gia đình đuề huề êm ấm, con cái đầy nhà, anh rồi cũng sẽ dần dần quên sự tồn tại của cô.

Đến lúc đó, cô ta sẽ không để cô còn xuất hiện trên cõi đời này nữa, tránh việc trái đất tròn lại gặp nhau.
Chỉ nghĩ đến thôi đã cảm thấy sung sướng thỏa thuê, miệng cô ta bắt đầu ngâm nga mấy câu hát, chân nhún nhảy bước vào nhà tắm.
Tối đến, trong căn phòng lớn đã không còn sáng đèn, Lâm Liên Kiều đang sâu giấc trên chiếc sofa êm mịn, trên người đang đắp một tấm chăn dày, vì vào đêm đông nhiệt độ xuống rất thấp, lạnh vô cùng.
Thế nhưng vầng trán của cô lại xuất hiện lấm tấm những giọt mồ hôi, nó càng lúc càng túa ra nhiều hơn.

Sắc mặt lúc này của cô trắng bệch, trông rất căng thẳng, chân tay vô thức chuyển động nhẹ.
Cô cảm thấy da thịt nóng rát, như bản thân đang đứng cạnh ngọn lửa lớn, đứng rất gần.

Tai cô loáng thoáng nghe thấy những âm thanh lắc rắc của đồ vật đang bị thiêu đốt, những hình ảnh cứ hiện ra mờ mờ ảo ảo.
Bất chợt trong một giây, mọi thứ hiện ra trước mắt cô rõ nét đến từng chi tiết.

Là một đám cháy lớn ở một nơi cô cực kỳ quen thuộc, hai mắt cô bất ngờ trợn trừng lớn khi nhìn thấy bóng dáng của cha mình đang thấp thoáng giữa ngọn lửa dữ dội, ông hướng mắt ra nhìn cô với ánh mắt cùng cực bi thương.
"Cha, cha…"
Ảo ảnh biến mất, cô giật mình ngồi bật dậy, miệng vẫn lớn tiếng gọi cha, đến khi hai mắt mở ra hẳn, cô mới nhận thức được đó chỉ là mơ.
Nhưng dù là vậy, cảm giác của cô vẫn có gì đó chân thật đến kỳ lạ.

Cô đưa tay áp lên lồng ngực của mình, nó vẫn đập mạnh xốn xang kèm theo cơn nhức nhối khó chịu.
Cô vô tình làm Thẩm Dịch Nhiên thức giấc, anh ta bật đèn ngủ nhìn qua phía cô, mặt nhăn nhó quở trách.
"Có chuyện gì vậy, đừng có giở trò để tôi nhường giường cho cô đấy? Tôi không dễ mắc lừa đâu."
Cô không có tâm trí để tâm đến lời nói của anh ta, người thở hộc ra liên tục, mồ hôi trên người cũng chưa chịu ngừng tiết ra.

Tay cô để trước ngực nắm chặt thành đấm, đầu óc bỗng nhiên nặng trĩu đến kỳ lạ.
"Sao lại cảm thấy bất an vậy chứ?"
Cô nhắm mắt, tự vỗ về bản thân để điềm tĩnh lại, nhưng những ký ức trong giấc mơ vụt bay đi như cái nhìn thoáng qua, nó đọng lại một cách rất mơ hồ, cô chỉ nhớ rõ nhất là cô đã nhìn thấy cha.
Thẩm Dịch Nhiên cảm thấy biểu hiện của cô không đúng, anh ta ngay lập tức lật chăn ra, bước nhanh xuống giường đi tới. 
"Kiều Thanh, này."

Thẩm Dịch Nhiên phải vỗ vai cô nhiều lần cô mới giật mình nhận ra mà trả lời.
"Tôi không sao, chỉ là gặp ác mộng thôi, anh ngủ tiếp đi."
Anh ta nhìn thấy sắc mặt của cô không ổn liền chắt lưỡi, lại không muốn cô nghĩ mình mềm lòng nên cố tỏ ra gượng ép nói.
"Lên giường nằm đi, lần cuối tôi nhường cô đấy."
"Không cần đâu."
Cô thẳng thừng khước từ, sau đó liền kéo chăn nằm xuống, quay người hướng vào trong ghế.

Bất chợt, cô cảm nhận được có thứ gì đó đang lăn xuống từ khóe mắt, đưa tay lên quẹt nhẹ qua, cô cảm nhận được sự ẩm ướt.

Vẻ mặt bỗng chốc đơ ra sững sờ, cô không ngờ rằng chính cô lại rơi nước mắt lúc nào không hay biết.
"Rốt cuộc thì mình bị làm sao vậy chứ?"
Cơn mơ vừa rồi cô đã cảm thấy kỳ lạ, lại thêm dòng nước mắt tự nhiên chảy xuống thế này nữa, trong lòng cô có chút linh cảm xấu, không biết đây có phải là điềm báo gì không? Nhưng vừa mới nghĩ tới, cô nhanh chóng lắc đầu xua ngay đi cái suy nghĩ không may đó mà tự trấn tĩnh đầu óc.

Cô cố nhắm mắt ngủ lại, không suy diễn viển vông nữa.

Chapter
1 Chương 1: 1: Tình Cảnh Thê Thảm
2 Chương 2: 2: Sự Thật Tàn Nhẫn
3 Chương 3: 3: Âm Dương Cách Biệt
4 Chương 4: 4: Trọng Sinh
5 Chương 5: 5: Lạnh Nhạt Với Tiêu An
6 Chương 6: 6: Giáp Mặt Với Lâm Diễm Tinh
7 Chương 7: 7: Lại Bị Miệt Thị Ngoại Hình
8 Chương 8: 8: Sự Cố Không Mong Muốn
9 Chương 9: 9: Chọc Tức Mẹ Con Cao Mộng Hà
10 Chương 10: 10: Nói Dối
11 Chương 11: 11: Không Ngờ Đến
12 Chương 12: 12: Lộ Ra Bản Chất Thô Thiển
13 Chương 13: 13: Lời Nói Dối Biến Thành Sự Thật
14 Chương 14: 14: Lợi Dụng
15 Chương 15: 15: Trèo Tường
16 Chương 16: 16: Thay Đổi Ngoạn Mục
17 Chương 17: 17: Âm Mưu Đen Tối
18 Chương 18: 18: Lâm Liên Kiều Gặp Nguy
19 Chương 19: 19: Mùi Máu
20 Chương 20: 20: Ba Phát Súng
21 Chương 21: 21: Biển Tình
22 Chương 22: 22: Sở Quân Bội Nhi
23 Chương 23: 23: Ly Gián Không Thành
24 Chương 24: 24: Tiếng Hét Trong Ngục
25 Chương 25: 25: Ngăn Cản
26 Chương 26: 26: Lợi Dụng Vết Thương
27 Chương 27: 27: Huyết Yến
28 Chương 28: 28: Nữ Hoàng Mùi Rắm
29 Chương 29: 29: Đuổi Khỏi Nhà
30 Chương 30: 30: Lý Do
31 Chương 31: 31: Người Đàn Ông Máu Lạnh
32 Chương 32: 32: Quá Khứ
33 Chương 33: 33: Có Biến
34 Chương 34: 34: Khiếp Đảm
35 Chương 35: 35: Thẩm Vấn
36 Chương 36: 36: Suy Đoán
37 Chương 37: 37: Trong Thư Phòng
38 Chương 38: 38: Anh Cũng Không Phải Người Tốt
39 Chương 39: 39: Lật Mặt
40 Chương 40: 40: Xin Cưới Tiêu An
41 Chương 41: 41: Cơn Ác Mộng
42 Chương 42: 42: Tống Uyển Trân
43 Chương 43: 43: Tiêu Ánh
44 Chương 44: 44: Bị Phản Đòn
45 Chương 45: 45: Phong Thư Trắng
46 Chương 46: 46: Tiếng Hét Lúc Nửa Đêm
47 Chương 47: 47: Chuyển Đến Ký Túc Xá
48 Chương 48: 48: Ngã Ngựa
49 Chương 49: 49: Điềm Á Hiên
50 Chương 50: 50: Ghen
51 Chương 51: 51: Khoá Tập Huấn
52 Chương 52: 52: Anh Thua Rồi Anh Không Thắng Nổi Em
53 Chương 53: 53: Xin Lỗi
54 Chương 54: 54: Sự Thật Ẩn Giấu
55 Chương 55: 55: Hung Thủ Thật Sự
56 Chương 56: 56: Suýt Thổ Lộ
57 Chương 57: 57: Rắn
58 Chương 58: 58: Nguy Kịch
59 Chương 59: 59: Tính Toán Tỉ Mỉ
60 Chương 61: 61: Bướng Bỉnh
61 Chương 63: 63: Không Phải Chỉ Mình Cô Biết Giết Người
62 Chương 64: 64: Thừa Nhận
63 Chương 65: 65: Ánh Mắt Thầm Lặng
64 Chương 66: 66: Đợi Anh
65 Chương 67: 67: Chiếc Lồng Vô Hình
66 Chương 69: 69: Để Mất Dấu
67 Chương 71: 71: Quyết Định Táo Bạo
68 Chương 72: 72: Ngất Xỉu
69 Chương 73: 73: Kiều Thanh
70 Chương 74: 74: Nhìn Thấy Sở Quân Huân
71 Chương 75: 75: Thân Thế Mới
72 Chương 76: 76: Giấc Mộng Kỳ Lạ
73 Chương 77: 77: Lặp Lại Cơn Nhói Tim
74 Chương 79: 79: Vạch Trần Trong Nháy Mắt
75 Chương 80: 80: Hy Vọng Trở Lại
76 Chương 81: 81: Tiệc Đính Hôn
77 Chương 82: 82: Lâm Gia Có Biến
78 Chương 83: 83: Anh Đi Đi
79 Chương 84: 84: Lật Mặt
80 Chương 85: 85: Dàn Dựng
81 Chương 86: 86: Vô Tình Thổ Lộ
82 Chương 87: 87: Tin Dữ
83 Chương 88: 88: Không Một Giọt Nước Mắt
84 Chương 89: 89: Sẽ Sống Một Cuộc Đời Mới
85 Chương 90: 90: Trả Thù
86 Chương 91: 91: Ám Sát
87 Chương 92: 92: Phản Bội
88 Chương 93: 93: Rời Đi Vĩnh Viễn
89 Chương 94: 94: Cái Bẫy
90 Chương 95: 95: Ho Ra Máu
91 Chương 97: 97: Nội Loạn
92 Chương 99: 99: Đồng Ý Gả
93 Chương 101: 101: Nhân Vật Bất Ngờ
94 Chương 103: 103: Từ Biệt
95 Chương 104: 104: Khơi Gợi Ký Ức
96 Chương 105: 105: Bất Ngờ Trước Hôn Lễ
97 Chương 106: 106: Đáng Lẽ Tôi Không Nên Cho Em Tự Do
98 Chương 107: 107: Giả Chết
99 Chương 108: 108: Kết Hôn Vội Vã
100 Chương 109: 109: Mối Quan Hệ Mới
101 Chương 110: 110: Trong Lòng Anh Em Vẫn Luôn Là Nhất
Chapter

Updated 101 Episodes

1
Chương 1: 1: Tình Cảnh Thê Thảm
2
Chương 2: 2: Sự Thật Tàn Nhẫn
3
Chương 3: 3: Âm Dương Cách Biệt
4
Chương 4: 4: Trọng Sinh
5
Chương 5: 5: Lạnh Nhạt Với Tiêu An
6
Chương 6: 6: Giáp Mặt Với Lâm Diễm Tinh
7
Chương 7: 7: Lại Bị Miệt Thị Ngoại Hình
8
Chương 8: 8: Sự Cố Không Mong Muốn
9
Chương 9: 9: Chọc Tức Mẹ Con Cao Mộng Hà
10
Chương 10: 10: Nói Dối
11
Chương 11: 11: Không Ngờ Đến
12
Chương 12: 12: Lộ Ra Bản Chất Thô Thiển
13
Chương 13: 13: Lời Nói Dối Biến Thành Sự Thật
14
Chương 14: 14: Lợi Dụng
15
Chương 15: 15: Trèo Tường
16
Chương 16: 16: Thay Đổi Ngoạn Mục
17
Chương 17: 17: Âm Mưu Đen Tối
18
Chương 18: 18: Lâm Liên Kiều Gặp Nguy
19
Chương 19: 19: Mùi Máu
20
Chương 20: 20: Ba Phát Súng
21
Chương 21: 21: Biển Tình
22
Chương 22: 22: Sở Quân Bội Nhi
23
Chương 23: 23: Ly Gián Không Thành
24
Chương 24: 24: Tiếng Hét Trong Ngục
25
Chương 25: 25: Ngăn Cản
26
Chương 26: 26: Lợi Dụng Vết Thương
27
Chương 27: 27: Huyết Yến
28
Chương 28: 28: Nữ Hoàng Mùi Rắm
29
Chương 29: 29: Đuổi Khỏi Nhà
30
Chương 30: 30: Lý Do
31
Chương 31: 31: Người Đàn Ông Máu Lạnh
32
Chương 32: 32: Quá Khứ
33
Chương 33: 33: Có Biến
34
Chương 34: 34: Khiếp Đảm
35
Chương 35: 35: Thẩm Vấn
36
Chương 36: 36: Suy Đoán
37
Chương 37: 37: Trong Thư Phòng
38
Chương 38: 38: Anh Cũng Không Phải Người Tốt
39
Chương 39: 39: Lật Mặt
40
Chương 40: 40: Xin Cưới Tiêu An
41
Chương 41: 41: Cơn Ác Mộng
42
Chương 42: 42: Tống Uyển Trân
43
Chương 43: 43: Tiêu Ánh
44
Chương 44: 44: Bị Phản Đòn
45
Chương 45: 45: Phong Thư Trắng
46
Chương 46: 46: Tiếng Hét Lúc Nửa Đêm
47
Chương 47: 47: Chuyển Đến Ký Túc Xá
48
Chương 48: 48: Ngã Ngựa
49
Chương 49: 49: Điềm Á Hiên
50
Chương 50: 50: Ghen
51
Chương 51: 51: Khoá Tập Huấn
52
Chương 52: 52: Anh Thua Rồi Anh Không Thắng Nổi Em
53
Chương 53: 53: Xin Lỗi
54
Chương 54: 54: Sự Thật Ẩn Giấu
55
Chương 55: 55: Hung Thủ Thật Sự
56
Chương 56: 56: Suýt Thổ Lộ
57
Chương 57: 57: Rắn
58
Chương 58: 58: Nguy Kịch
59
Chương 59: 59: Tính Toán Tỉ Mỉ
60
Chương 61: 61: Bướng Bỉnh
61
Chương 63: 63: Không Phải Chỉ Mình Cô Biết Giết Người
62
Chương 64: 64: Thừa Nhận
63
Chương 65: 65: Ánh Mắt Thầm Lặng
64
Chương 66: 66: Đợi Anh
65
Chương 67: 67: Chiếc Lồng Vô Hình
66
Chương 69: 69: Để Mất Dấu
67
Chương 71: 71: Quyết Định Táo Bạo
68
Chương 72: 72: Ngất Xỉu
69
Chương 73: 73: Kiều Thanh
70
Chương 74: 74: Nhìn Thấy Sở Quân Huân
71
Chương 75: 75: Thân Thế Mới
72
Chương 76: 76: Giấc Mộng Kỳ Lạ
73
Chương 77: 77: Lặp Lại Cơn Nhói Tim
74
Chương 79: 79: Vạch Trần Trong Nháy Mắt
75
Chương 80: 80: Hy Vọng Trở Lại
76
Chương 81: 81: Tiệc Đính Hôn
77
Chương 82: 82: Lâm Gia Có Biến
78
Chương 83: 83: Anh Đi Đi
79
Chương 84: 84: Lật Mặt
80
Chương 85: 85: Dàn Dựng
81
Chương 86: 86: Vô Tình Thổ Lộ
82
Chương 87: 87: Tin Dữ
83
Chương 88: 88: Không Một Giọt Nước Mắt
84
Chương 89: 89: Sẽ Sống Một Cuộc Đời Mới
85
Chương 90: 90: Trả Thù
86
Chương 91: 91: Ám Sát
87
Chương 92: 92: Phản Bội
88
Chương 93: 93: Rời Đi Vĩnh Viễn
89
Chương 94: 94: Cái Bẫy
90
Chương 95: 95: Ho Ra Máu
91
Chương 97: 97: Nội Loạn
92
Chương 99: 99: Đồng Ý Gả
93
Chương 101: 101: Nhân Vật Bất Ngờ
94
Chương 103: 103: Từ Biệt
95
Chương 104: 104: Khơi Gợi Ký Ức
96
Chương 105: 105: Bất Ngờ Trước Hôn Lễ
97
Chương 106: 106: Đáng Lẽ Tôi Không Nên Cho Em Tự Do
98
Chương 107: 107: Giả Chết
99
Chương 108: 108: Kết Hôn Vội Vã
100
Chương 109: 109: Mối Quan Hệ Mới
101
Chương 110: 110: Trong Lòng Anh Em Vẫn Luôn Là Nhất