Chương 48: 48: Ngã Ngựa

Buổi chiều ở thao trường, Sở Quân Bội Nhi là người con gái duy nhất ở đây vừa có sắc vừa có tài, cưỡi ngựa, bắn súng, bắn cung đều tinh thông, thu hút đa phần sự chú ý của mọi người, ai nấy nhìn vào cô ta cũng phải thốt lên hai chữ nể phục.

"Anh, chúng ta thi cưỡi ngựa bắn cung đi, trong vòng năm phút ai bắn trúng hồng tâm nhiều nhất thì người đó thắng."
Sở Quân Bội Nhi trông có vẻ phấn khích khi đưa ra lời thách đấu.

Sở Quân Huân chẳng nghĩ ngợi nhiều, anh vui vẻ chấp nhận.

"Được, vậy thắng cuộc thì sao mà thua cuộc thì sao?"
"Người thắng sẽ có quyền định đoạt."
Nói rồi, Sở Quân Bội Nhi lập tức leo lên yên ngựa, tay nắm chặt dây cương, phong thái so với một cô gái bình thường thì vô cùng mạnh mẽ.

Sở Quân Huân cũng nhanh chóng lên ngựa ngay sau đó, anh lấy giỏ tên đeo bắt chéo qua người, một tay anh cầm dây cương, tay còn lại nắm thanh cung, chân dứt khoát thúc ngựa chạy một vòng quanh sân để khởi động.

Thần thái đĩnh đạc của anh cộng với vẻ ngoài cường tráng, nam tính, đến đàn ông khi nhìn thấy còn trầm trồ ngưỡng mộ, ước gì có thể được tài giỏi, khí khái như anh.

Một quân nhân đứng bên ngoài làm nhiệm vụ tính thời gian, khi người đó hô vang lớn hai tiếng bắt đầu, Sở Quân Huân và Sở Quân Bội Nhi cũng ngay lập tức nhập cuộc thi.

Tiếng ngựa chạy rầm rập trên mặt đất, những mũi tên được bắn ra phát nào là trúng bia phát nấy, trong hai người đều chẳng ai nhường ai.

Sở Quân Huân giương cung bắn một lúc ba mũi tên đều trúng hồng tâm, Sở Quân Bội Nhi bắn từng mũi một, nhưng tốc độ cũng không đùa được, chưa hết nửa thời gian trôi qua mà hai người đã phải thay giỏ tên mới rồi.

"Anh à, em nhất định sẽ thắng."
Sở Quân Bội Nhi nói lớn hào hứng, riêng Sở Quân Huân vẫn điềm đạm, tập trung vào những lần bắn của mình.

"Cứ đợi xem kết quả rồi mới biết được."

Phụt một tiếng, tấm bia lại rung lên, ba mũi tên nữa lại bay vụt, cắm ngay vào hồng tâm.

Sở Quân Bội Nhi luôn quan sát anh, đã lâu rồi cô ta mới có tâm trạng vui vẻ như thế này, cô ta cười suốt từ đầu, nhưng đột nhiên ánh mắt của cô ta chùng xuống, trong đầu nghĩ ngợi điều gì đó.

"Bây giờ có thể đang vui vẻ, nhưng sau đó anh ấy lại không để ý đến mình nữa thì sao? Lâm Liên Kiều kia cũng không phải là cắt đứt hẳn với anh ấy.

Nếu mình không làm gì đó, anh ấy sẽ lại đi tìm cô ta."
Sở Quân Bội Nhi bất chợt nảy ra một ý định, mắt cô liếc ngang dọc quan sát, đến một thời điểm khi không ai để ý, cô ta liền lấy mũi tên đâm vào thân ngựa.

Con ngựa đau điếng mà hí lên kỳ lạ, nó kích động giật nảy lên mà chạy không kiểm soát.

"Á…"
Sở Quân Bội Nhi hét toáng lên, cô ta cố tình thả lỏng dây cương để con ngựa hất văng cô ta xuống đất.

Sở Quân Huân nhìn thấy liền hoảng hốt gọi lớn.

"Bội Nhi."
Anh vội vã xuống ngựa chạy lại, ngăn con ngựa điên cuồng đang muốn tấn công Sở Quân Bội Nhi lần nữa.

"Anh…"
"Bội Nhi, nằm yên đó."
Sở Quân Huân siết chặt dây cương, điều khiển con ngựa về hướng khác không để nó lại gần cô ta.

Sau một hồi vật vã, anh cũng đã làm con ngựa bình tĩnh lại.

"Sở Quân gia, ngài không sao chứ?"

Một vài quân lính chạy tới trong gương mặt hớt hãi, anh giao con ngựa lại cho bọn họ rồi hấp tấp đến chỗ Sở Quân Bội Nhi.

Nhìn cô ta ôm chân quằn quại trong đau đớn, anh cũng cau chặt mày vì sốt ruột.

"Có thể bị gãy chân rồi, anh đưa em đến bệnh viện."
Anh không chần chừ mà bế cô ta lên, chân nhanh chóng di chuyển không để chậm trễ một giây nào.

Sở Quân Bội Nhi lần đầu tiên được nằm trong lòng anh, cô ta vui đến mức tim đập loạn.

Phải nói, để được anh quan tâm, thì cái giá đắt thế nào cô ta cũng tình nguyện trả.

Cô ta ôm chặt lấy cổ của anh, dựa vào người anh mà hai mắt rưng rưng, giọng nói nghẹn lại yếu ớt.

"Anh, liệu chân của em có bị phế không?"
Anh vẻ mặt vẫn nghiêm nghị đáp.

"Không đâu."
"Nhưng em sợ lắm, cũng tại em bất cẩn…"
Sở Quân Bội Nhi thều thào vờ tự trách, nhưng những giọt nước mắt của cô ta là thật, quả thật cái chân này đang khiến cô ta đau thấu tận óc.

Một quân nhân lại để mình bị thương vì chuyện không đâu đúng là đáng trách.

Nhưng anh hiểu, cô ta dù sao cũng là thân con gái, đau đớn mà khóc là chuyện bình thường, huống chi chẳng ai muốn mình bị tàn phế cả.

Anh cũng không nỡ trách cô ta ngay lúc này, động viên có lẽ là cách tốt nhất giúp cô ta thôi nghĩ ngợi vớ vẩn.

"Bác sĩ sẽ dốc sức chữa trị thôi, đừng lo lắng."
Anh đưa cô ta đến bệnh viện, từ lúc cô ta bị thương, anh một bước cũng không rời, ngay lúc cô ta băng bó anh cũng ở bên cạnh cho yên tâm.

"Ngài Sở Quân, Sở Quân tiểu thư hiện tại không sao rồi.

Một tháng tới không được vận động mạnh, càng ít di chuyển càng tốt.

Chăm chỉ uống thuốc và bồi bổ thì chân của cô ấy sẽ mau chóng lành thôi."
Sở Quân Bội Nhi nghe xong liền liếc nhìn lên Sở Quân Huân, bộ dạng e dè cảm thấy có lỗi.

"Anh, em xin lỗi vì lại làm gánh nặng cho anh rồi."
Sở Quân Huân thở phào, anh xoa đầu cô ta, ân cần nói.

"Em còn có thể hồi phục được là tốt rồi, việc của em, anh sẽ sắp xếp người làm thay, giờ em lo dưỡng thương đi."
Sở Quân Bội Nhi vui vẻ cười mỉm gật đầu.

"Ừm."
"Được rồi, bây giờ anh đưa em về nhà, anh đi lấy xe lăn đã."
Sở Quân Huân vừa xoay người, Sở Quân Bội Nhi liền kéo tay anh lại, cô ta nhăn mặt có vẻ có gì đó khó chịu.

"Em không ngồi xe lăn đâu, trông nó kỳ quặc lắm."
"Vậy thì em ở lại bệnh viện đi, không cần về nữa, vậy thì sẽ không phải ngồi xe lăn."
Sở Quân Bội Nhi không phải có ý đó, cô ta liền giương mắt ngượng ngùng nói.

"Anh bế em về không được sao? Giống như lúc anh bế em đến đây vậy."
Trong đầu cô ta mường tượng lại cảm giác lúc đó, nó hạnh phúc đến khó tả, cô ta thật sự muốn được anh bế một lần nữa, cô ta sẽ sung sướng đến phát ngất mất.

Nhưng câu trả lời sau đó của anh như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào người của cô ta, đưa cô ta trở về hiện thực phũ phàng.

Anh khoanh tay, thẳng thừng từ chối một cách dứt khoát không hề câu nệ.

"Không được, lúc đó tình hình cấp bách nên anh không tính.

Đôi tay của anh chỉ để bế chị dâu của em thôi, nếu em muốn được bế thì tự tìm cho mình một chàng trai đi, tuổi của em cũng không còn nhỏ nữa rồi."
Sở Quân Bội Nhi bỗng chốc sa sầm mặt, giống như thứ cô ta không lấy được thì đâm ra giận dỗi.

Cô ta xụ mặt, thả tay ra khỏi người anh, quay bẵng mặt đi mà hậm hực nói.

"Em không cần."
Sở Quân Huân lại nghĩ cô ta trước giờ toàn lo cho công việc mà không có thời gian yêu đương, chắc vẻ mặt này là đang ngại đây.

Anh vẫn còn cười được, lại tiếp tục nói, câu nói của anh chính là thật, nhưng cũng có ý trêu đùa.

"Anh sẽ để mắt đến vài người tốt rồi giới thiệu cho em thử tìm hiểu.

Anh chắc chắn sẽ chọn người xứng với em, không để em gái của anh chịu thiệt thòi đâu."
Đột nhiên anh lại nói tới hai từ em gái càng làm Sở Quân Bội Nhi khó chịu hơn, giọng cô ta ép trầm xuống như rất ấm ức.

"Em đã nói là không cần."
Cô ta siết chặt tay, cắn chặt răng mà oán thán cái mối quan hệ này, nếu ngay từ đầu Sở Quân Huân nhận cô ta về với tư cách không phải em gái thì mọi chuyện đã khác.

Từ lâu trong lòng cô ta đã vượt qua ý nghĩ anh là anh trai rồi, cô ta muốn tiến đến một mối quan hệ khác, cô ta muốn làm người phụ nữ của anh.

Nhưng bây giờ giữa anh và cô ta còn có Lâm Liên Kiều nên cô ta không thể thổ lộ.

Chỉ khi chia rẽ được hai người, nắm chặt cơ hội thành công trong tay, đến lúc đó cô ta mới có thể nói với anh rằng, cô ta không muốn làm em gái của anh, mà muốn làm người yêu, làm người chung sống với anh cả đời..

Chapter
1 Chương 1: 1: Tình Cảnh Thê Thảm
2 Chương 2: 2: Sự Thật Tàn Nhẫn
3 Chương 3: 3: Âm Dương Cách Biệt
4 Chương 4: 4: Trọng Sinh
5 Chương 5: 5: Lạnh Nhạt Với Tiêu An
6 Chương 6: 6: Giáp Mặt Với Lâm Diễm Tinh
7 Chương 7: 7: Lại Bị Miệt Thị Ngoại Hình
8 Chương 8: 8: Sự Cố Không Mong Muốn
9 Chương 9: 9: Chọc Tức Mẹ Con Cao Mộng Hà
10 Chương 10: 10: Nói Dối
11 Chương 11: 11: Không Ngờ Đến
12 Chương 12: 12: Lộ Ra Bản Chất Thô Thiển
13 Chương 13: 13: Lời Nói Dối Biến Thành Sự Thật
14 Chương 14: 14: Lợi Dụng
15 Chương 15: 15: Trèo Tường
16 Chương 16: 16: Thay Đổi Ngoạn Mục
17 Chương 17: 17: Âm Mưu Đen Tối
18 Chương 18: 18: Lâm Liên Kiều Gặp Nguy
19 Chương 19: 19: Mùi Máu
20 Chương 20: 20: Ba Phát Súng
21 Chương 21: 21: Biển Tình
22 Chương 22: 22: Sở Quân Bội Nhi
23 Chương 23: 23: Ly Gián Không Thành
24 Chương 24: 24: Tiếng Hét Trong Ngục
25 Chương 25: 25: Ngăn Cản
26 Chương 26: 26: Lợi Dụng Vết Thương
27 Chương 27: 27: Huyết Yến
28 Chương 28: 28: Nữ Hoàng Mùi Rắm
29 Chương 29: 29: Đuổi Khỏi Nhà
30 Chương 30: 30: Lý Do
31 Chương 31: 31: Người Đàn Ông Máu Lạnh
32 Chương 32: 32: Quá Khứ
33 Chương 33: 33: Có Biến
34 Chương 34: 34: Khiếp Đảm
35 Chương 35: 35: Thẩm Vấn
36 Chương 36: 36: Suy Đoán
37 Chương 37: 37: Trong Thư Phòng
38 Chương 38: 38: Anh Cũng Không Phải Người Tốt
39 Chương 39: 39: Lật Mặt
40 Chương 40: 40: Xin Cưới Tiêu An
41 Chương 41: 41: Cơn Ác Mộng
42 Chương 42: 42: Tống Uyển Trân
43 Chương 43: 43: Tiêu Ánh
44 Chương 44: 44: Bị Phản Đòn
45 Chương 45: 45: Phong Thư Trắng
46 Chương 46: 46: Tiếng Hét Lúc Nửa Đêm
47 Chương 47: 47: Chuyển Đến Ký Túc Xá
48 Chương 48: 48: Ngã Ngựa
49 Chương 49: 49: Điềm Á Hiên
50 Chương 50: 50: Ghen
51 Chương 51: 51: Khoá Tập Huấn
52 Chương 52: 52: Anh Thua Rồi Anh Không Thắng Nổi Em
53 Chương 53: 53: Xin Lỗi
54 Chương 54: 54: Sự Thật Ẩn Giấu
55 Chương 55: 55: Hung Thủ Thật Sự
56 Chương 56: 56: Suýt Thổ Lộ
57 Chương 57: 57: Rắn
58 Chương 58: 58: Nguy Kịch
59 Chương 59: 59: Tính Toán Tỉ Mỉ
60 Chương 61: 61: Bướng Bỉnh
61 Chương 63: 63: Không Phải Chỉ Mình Cô Biết Giết Người
62 Chương 64: 64: Thừa Nhận
63 Chương 65: 65: Ánh Mắt Thầm Lặng
64 Chương 66: 66: Đợi Anh
65 Chương 67: 67: Chiếc Lồng Vô Hình
66 Chương 69: 69: Để Mất Dấu
67 Chương 71: 71: Quyết Định Táo Bạo
68 Chương 72: 72: Ngất Xỉu
69 Chương 73: 73: Kiều Thanh
70 Chương 74: 74: Nhìn Thấy Sở Quân Huân
71 Chương 75: 75: Thân Thế Mới
72 Chương 76: 76: Giấc Mộng Kỳ Lạ
73 Chương 77: 77: Lặp Lại Cơn Nhói Tim
74 Chương 79: 79: Vạch Trần Trong Nháy Mắt
75 Chương 80: 80: Hy Vọng Trở Lại
76 Chương 81: 81: Tiệc Đính Hôn
77 Chương 82: 82: Lâm Gia Có Biến
78 Chương 83: 83: Anh Đi Đi
79 Chương 84: 84: Lật Mặt
80 Chương 85: 85: Dàn Dựng
81 Chương 86: 86: Vô Tình Thổ Lộ
82 Chương 87: 87: Tin Dữ
83 Chương 88: 88: Không Một Giọt Nước Mắt
84 Chương 89: 89: Sẽ Sống Một Cuộc Đời Mới
85 Chương 90: 90: Trả Thù
86 Chương 91: 91: Ám Sát
87 Chương 92: 92: Phản Bội
88 Chương 93: 93: Rời Đi Vĩnh Viễn
89 Chương 94: 94: Cái Bẫy
90 Chương 95: 95: Ho Ra Máu
91 Chương 97: 97: Nội Loạn
92 Chương 99: 99: Đồng Ý Gả
93 Chương 101: 101: Nhân Vật Bất Ngờ
94 Chương 103: 103: Từ Biệt
95 Chương 104: 104: Khơi Gợi Ký Ức
96 Chương 105: 105: Bất Ngờ Trước Hôn Lễ
97 Chương 106: 106: Đáng Lẽ Tôi Không Nên Cho Em Tự Do
98 Chương 107: 107: Giả Chết
99 Chương 108: 108: Kết Hôn Vội Vã
100 Chương 109: 109: Mối Quan Hệ Mới
101 Chương 110: 110: Trong Lòng Anh Em Vẫn Luôn Là Nhất
Chapter

Updated 101 Episodes

1
Chương 1: 1: Tình Cảnh Thê Thảm
2
Chương 2: 2: Sự Thật Tàn Nhẫn
3
Chương 3: 3: Âm Dương Cách Biệt
4
Chương 4: 4: Trọng Sinh
5
Chương 5: 5: Lạnh Nhạt Với Tiêu An
6
Chương 6: 6: Giáp Mặt Với Lâm Diễm Tinh
7
Chương 7: 7: Lại Bị Miệt Thị Ngoại Hình
8
Chương 8: 8: Sự Cố Không Mong Muốn
9
Chương 9: 9: Chọc Tức Mẹ Con Cao Mộng Hà
10
Chương 10: 10: Nói Dối
11
Chương 11: 11: Không Ngờ Đến
12
Chương 12: 12: Lộ Ra Bản Chất Thô Thiển
13
Chương 13: 13: Lời Nói Dối Biến Thành Sự Thật
14
Chương 14: 14: Lợi Dụng
15
Chương 15: 15: Trèo Tường
16
Chương 16: 16: Thay Đổi Ngoạn Mục
17
Chương 17: 17: Âm Mưu Đen Tối
18
Chương 18: 18: Lâm Liên Kiều Gặp Nguy
19
Chương 19: 19: Mùi Máu
20
Chương 20: 20: Ba Phát Súng
21
Chương 21: 21: Biển Tình
22
Chương 22: 22: Sở Quân Bội Nhi
23
Chương 23: 23: Ly Gián Không Thành
24
Chương 24: 24: Tiếng Hét Trong Ngục
25
Chương 25: 25: Ngăn Cản
26
Chương 26: 26: Lợi Dụng Vết Thương
27
Chương 27: 27: Huyết Yến
28
Chương 28: 28: Nữ Hoàng Mùi Rắm
29
Chương 29: 29: Đuổi Khỏi Nhà
30
Chương 30: 30: Lý Do
31
Chương 31: 31: Người Đàn Ông Máu Lạnh
32
Chương 32: 32: Quá Khứ
33
Chương 33: 33: Có Biến
34
Chương 34: 34: Khiếp Đảm
35
Chương 35: 35: Thẩm Vấn
36
Chương 36: 36: Suy Đoán
37
Chương 37: 37: Trong Thư Phòng
38
Chương 38: 38: Anh Cũng Không Phải Người Tốt
39
Chương 39: 39: Lật Mặt
40
Chương 40: 40: Xin Cưới Tiêu An
41
Chương 41: 41: Cơn Ác Mộng
42
Chương 42: 42: Tống Uyển Trân
43
Chương 43: 43: Tiêu Ánh
44
Chương 44: 44: Bị Phản Đòn
45
Chương 45: 45: Phong Thư Trắng
46
Chương 46: 46: Tiếng Hét Lúc Nửa Đêm
47
Chương 47: 47: Chuyển Đến Ký Túc Xá
48
Chương 48: 48: Ngã Ngựa
49
Chương 49: 49: Điềm Á Hiên
50
Chương 50: 50: Ghen
51
Chương 51: 51: Khoá Tập Huấn
52
Chương 52: 52: Anh Thua Rồi Anh Không Thắng Nổi Em
53
Chương 53: 53: Xin Lỗi
54
Chương 54: 54: Sự Thật Ẩn Giấu
55
Chương 55: 55: Hung Thủ Thật Sự
56
Chương 56: 56: Suýt Thổ Lộ
57
Chương 57: 57: Rắn
58
Chương 58: 58: Nguy Kịch
59
Chương 59: 59: Tính Toán Tỉ Mỉ
60
Chương 61: 61: Bướng Bỉnh
61
Chương 63: 63: Không Phải Chỉ Mình Cô Biết Giết Người
62
Chương 64: 64: Thừa Nhận
63
Chương 65: 65: Ánh Mắt Thầm Lặng
64
Chương 66: 66: Đợi Anh
65
Chương 67: 67: Chiếc Lồng Vô Hình
66
Chương 69: 69: Để Mất Dấu
67
Chương 71: 71: Quyết Định Táo Bạo
68
Chương 72: 72: Ngất Xỉu
69
Chương 73: 73: Kiều Thanh
70
Chương 74: 74: Nhìn Thấy Sở Quân Huân
71
Chương 75: 75: Thân Thế Mới
72
Chương 76: 76: Giấc Mộng Kỳ Lạ
73
Chương 77: 77: Lặp Lại Cơn Nhói Tim
74
Chương 79: 79: Vạch Trần Trong Nháy Mắt
75
Chương 80: 80: Hy Vọng Trở Lại
76
Chương 81: 81: Tiệc Đính Hôn
77
Chương 82: 82: Lâm Gia Có Biến
78
Chương 83: 83: Anh Đi Đi
79
Chương 84: 84: Lật Mặt
80
Chương 85: 85: Dàn Dựng
81
Chương 86: 86: Vô Tình Thổ Lộ
82
Chương 87: 87: Tin Dữ
83
Chương 88: 88: Không Một Giọt Nước Mắt
84
Chương 89: 89: Sẽ Sống Một Cuộc Đời Mới
85
Chương 90: 90: Trả Thù
86
Chương 91: 91: Ám Sát
87
Chương 92: 92: Phản Bội
88
Chương 93: 93: Rời Đi Vĩnh Viễn
89
Chương 94: 94: Cái Bẫy
90
Chương 95: 95: Ho Ra Máu
91
Chương 97: 97: Nội Loạn
92
Chương 99: 99: Đồng Ý Gả
93
Chương 101: 101: Nhân Vật Bất Ngờ
94
Chương 103: 103: Từ Biệt
95
Chương 104: 104: Khơi Gợi Ký Ức
96
Chương 105: 105: Bất Ngờ Trước Hôn Lễ
97
Chương 106: 106: Đáng Lẽ Tôi Không Nên Cho Em Tự Do
98
Chương 107: 107: Giả Chết
99
Chương 108: 108: Kết Hôn Vội Vã
100
Chương 109: 109: Mối Quan Hệ Mới
101
Chương 110: 110: Trong Lòng Anh Em Vẫn Luôn Là Nhất