Chương 64

Chương 64: Ngầm tàng sóng gió
Đêm Đoan Ngọ này, Bạch Thế Phi trắng đêm ngủ tại Ẩm Lục Cư, thẳng đến ngày hôm sau mới từ trong phòng đi ra, hắn lúc này ngay cả quần áo trên người cũng đã thay đổi chỉnh tề, sau khi hắn dẫn Bạch Kính ra khỏi phủ, trong phủ liền giống như bị nổ tung, lén lút truyền tin đến xôn xao.
Chiêu Đề vì chủ từ nhà mình mà tức giận, “Không ngờ lại để cho họ Trương kia lấy được một hồi đại tiện nghi”. Thật sự là ngàn tính vạn tính không bằng trời tính.
Vẻ mặt Hạ Nhàn Phinh âm nghiêm không nói lời nào, mặc kệ là Sơ Nguyệt Đình hay Ẩm Lục Cư Bạch Thế Phi đều đã ngủ qua, chỉ có Hoán Châu Các của nàng là vẫn thủy chung không giữ được người, một đám người hầu của nhà giàu có quyền quý đều rất tinh mắt, nếu cứ như vầy không sớm thì muộn sẽ bị cái bọn bà cô chị em nịnh hót trong phủ này coi thường, loại người này vô cùng lắm mồm, chỉ sợ không được bao lâu, lời ra tiếng vào sẽ truyền ra khỏi phủ.
Đến lúc đó đừng nói là liên lụy đến phụ mẫu trong nhà mất mặt trước bạn bè thân thích, một khi mấy chuyện tán gẫu này truyền tới trong cung, chỉ sợ ngày sau mặc kệ bản thân báo cáo lên trên chuyện gì cũng khó có thể được Thái hậu tin tưởng, nàng Hạ Nhàn Phinh ngay cả Bạch Thế Phi một người cũng không chiếm được, càng đừng nói đến chuyện khác?
“Nhị phu nhân”. Tỳ nữ ngoài cửa gọi, “Bên nhà có người đến”.
Hạ Nhàn Phinh vội vàng đứng dậy.
Đi vào là Chu Tấn cải trang thành gia đinh, thân hình cao lớn của hắn mỗi bước đi đều toát ra khí thế trầm ổn.
Chiêu Đề châm loại trà ngon xong lui ra, Chu Hạ hai người ngồi ở bên bàn gần nhau.

“Làm phiền đại nhân tự mình đi chuyến này, xin nhắn hộ lời ta đến người rằng mấy thứ đồ này nọ cũng thu hồi được rồi”.
Chu Tấn nhìn nàng một cái, nâng chung trà lên, khẽ hớp mấy ngụm, “Hà Tiểu thư dạo gần đầy thế nào? Có bắt được quân tâm chưa?”
Hạ Nhàn Phinh có chút biến đổi sắt mặt, “Chu đại nhân có vẻ thân thiết với người quen sơ quá”.
Phản ứng lớn như vậy, có thể thấy được là chưa có, Chu Tấn lơ đễnh, giọng điệu bình tĩnh nói, “Bạch Thế Phi này có thể coi như là một nửa thánh nhân, ở trong Hoán Châu Các ra vào mấy đêm rồi, lại đơn thuần chỉ cùng ngươi đánh cờ mà không có hành động gì”. Để mặc kiều thê dáng vẻ như vậy ở trong phủ, suốt mấy tháng qua ngay cả đụng cũng không đụng đến, ánh mắt sâu kín lại một lần nữa nhìn chăm chú tới, “Cũng bởi vì như thế, nên ngươi càng không chịu hết hi vọng, có phải không?”
Hạ Nhàn Phinh bỗng nhiên từ ghế đứng lên, “Ngài muốn tính toán chuyện gì!”
Ánh mắt Chu Tấn nhàn nhạt trầm xuống, có loại quân nhân sẵng giọng, lại khiến người ta cảm giác bức bách, Hạ Nhàn Phinh nhất thời kiêng kị, đem lời còn muốn mắng ra mặt miễn cưỡng nuốt lại vào trong.
“Ngày gần đây triều đình liên tiếp nhận được bảy tám tấu chương của các Châu Phủ, chỉ rõ không hiểu vì sao muối đột nhiên thuận nước thuyền lên, hết sức hút hàng, quan phủ liền phái người giả mạo lái buôn đi đến các cửa hàng, muốn ra giá ua vào cũng không được, nên nghi ngờ có người đang âm thầm nâng giá muốn thao túng thị thành, Thái hậu hỏi, thực ra thì đến khi nào ngươi mới có thể báo lên tin tức thiết thực?”
Nghe ra dường như tình thế đang bắt đầu căng thẳng, mà hắn lại là người Lưu Nga phái đến, Hạ Nhàn Phinh nén giận, “Nhanh thôi, làm chuyện gì cũng không thể một bước lên trời được, bởi vì là Thái hậu chỉ hôn, nên mới đầu Bạch công tử đối với ta đề phòng rất cẩn thận, ta đã phí hết thật lớn công sức, lúc này rốt cục mới có thể gần gũi hắn được, nếu muốn đánh phá lòng phòng bị của hắn để hắn đón nhận ta, tuần tự cũng cần một đoạn thời gian chứ, có phải không?”
Chu Tấn không nói gì nữa, im lặng ngồi một lát, uống sạch trà trong chén, đứng dậy từ trong tay áo lấy ra một gói giấy nhỏ, “Đây là đồ ngươi muốn”.
Hạ Nhàn Phinh tiếp nhận, sắc mặt có chút xấu hổ.

“Lúc Y quan giao thuốc này có dặn thuốc này tương đối mạnh, nếu không được thỏa đáng, nhẹ thì hại thân, nặng sẽ làm cho nam bất lực nữ vô sinh, tốt nhất là dùng cẩn thận”. Bạch Thế Phi kia là loại người bậc nào, cũng đừng để đến lúc đó trộm gà không được còn mất nắm gạo, không cẩn thận gieo gió gặt bão, Chu Tấn liếc mắt nhìn nàng một cái, xoay người đi còn thản nhiên nói, “Ngươi tự giải quyết cho tốt”.
Hạ Nhàn Phinh cắn răng, nói theo về phía bóng lưng của hắn, “Có một việc còn cần Chu đại nhân giúp đỡ”.
Chu Tấn dừng bước, nhưng không quay trở lại, chỉ là hơi bất đắc dĩ, “Còn cần ta giúp đỡ gì?”
“Bạch công tử có một người hầu thân cận rất vướng víu”. Đến ngày đó, nếu bọn Chiêu Đề không có cách nào tìm được lý do dụ Bạch Kính rời đi, nói không chừng còn cần Chu Tấn dùng vũ lực đánh hắn bất tỉnh ném vào kho củi, để tránh hắn ở gian ngoài vướng bận.
“Ngươi tùy ý lập kế hoạch đi rồi gửi tin đến cho ta”. Chu Tấn lạnh lùng nói, dừng một chút, giống như rốt cục không nhịn được nữa, có chút ít mỉa mai bỏ xuống một câu, “Không ngờ đường đường Tiểu thư của Binh Bộ Thượng Thư lại đi tranh giành bất quá chỉ là một nha đầu”. Ngay cả lấy thân báo đáp mà còn phải dùng đến thủ đoạn bậc này, hắn cũng không quay đầu lại đi thẳng ra cửa phòng.
Hạ Nhàn Phinh kinh ngạc khó hiểu, hắn nói vậy là ý gì? Cái gì tranh giành bất quá chỉ là một nhà đầu?
Lại nói hoa nở hai đóa, mà lại chỉ có một cành.
Lúc này bên trong Sơ Nguyệt Đình, Vãn Tình, Vãn Lộng cùng với Vãn Ngọc đang đối mặt nhìn nhau.
Nếu nói Bạch Thế Phi ở Hoán Châu Các mặc dù đã từng đợi đến nửa đêm, nhưng tóm lại là vẫn đi, coi như còn để cho hắn và Thượng Trụy tầm đó giữ lại một đường sống, nhưng lúc tiết Đoan Ngọ ở tại Ẩm Lục Cư cả đêm không ra như vậy, đối với những người chung quanh xem ra, không thể nghi ngờ quan hệ lạnh như băng của hai người vì thế mà triệt để lâm vào bế tắc.
Nhưng mà, kỳ là kỳ ở chỗ, mọi người đều cho rằng Trụy tử lúc này khẳng định sẽ tức điên lên được, nhưng biểu hiện của nàng lại ngoài dự tính của mọi người.

Chỉ trừ lúc Vãn Lộng nói chuyện phiếm vô tình nhắc tới chuyện ở chỗ Đặng Đạt Viên nghe quản sự phòng quy củ nói chuyện, nàng từng lên tiếng đánh gãy lời nói, nhíu lại mi tâm hỏi một câu, “Ngươi nói cái gì? Kho gạo bị thất thoát và mấy người quản lý tiền bên phòng thu chi, đều bị phạt trượng đuổi ra khỏi phủ?”
“Đúng vậy, Nhị quản gia nói vậy, thế nào?”
Nàng lâm vào trầm tư, đối với câu hỏi của Vãn Lộng chỉ vô ý thức lắc đầu, sắc mặt giống như có chút hiểu ra, đối với đề tài ba người các nàng lại lần nữa nhắc tới Bạch Thế Phi nghỉ đêm ở Ẩm Lục Cư không hề có phản ứng, cũng không có ngạc nhiên gì, giống như là người ngoài hoàn toàn không liên quan, một mực chẳng quan tâm, không đếm xỉa đến mà chỉ bình chân như vại.
Không ai hiểu rõ vì sao phản ứng của nàng so với trước đây rất khác biệt, do đó mới khiến cho bọn Vãn Tình cảm thấy lo sợ bất an, hoàn toàn nhìn không thấu trong lòng nàng đang suy nghĩ gì.
Cuối cùng vẫn là Vãn Tình mở miệng trước tiên, khuyên bảo nói, “Nếu không phải ngươi đi tìm Đinh đại ca, Công tử cũng sẽ không uống say, ta nghe bà thím lén nói, đàn ông khi say rượu rồi thì như chết không làm được gì, ta xem chừng Công tử cũng không dễ dàng thất thân như vậy đâu, ngươi cũng đừng so đo”.
Thượng Trụy không để ý đến nàng, chỉ bê chén thuốc nóng nổi lên nhẹ nhàng thổi thổi.
Vãn Lộng ở một bên lanh mồm lanh miệng, “Cái này cũng khó nói, Công tử thì không làm được gì, nhưng mà ai biết vị kia có Bá Vương ngạnh thượng cung hay không —— ui da! Vãn Tình thối, ngươi véo ta làm gì?”
Vãn Tình mắng, “Ngươi đang ngại Trụy tử không đủ phiền hả? Hay đây là lời nói kinh nghiệm của ngươi? Có phải ngươi đã ngang ngược thượng cung với Nhị quản gia rồi hay không?” Vãn Lộng gấp đến độ nhảy dựng lên, giơ tay muốn che miệng Vãn Tình lại, “Ngươi còn mù quáng nói láo như vậy ta sẽ không để ý tới ngươi nữa!”
Lách mình tránh thoát được, Vãn Tình còn cố châm chọc thêm vài câu, Vãn Ngọc vẫn yên tĩnh ngồi ở một bên nhịn không được nữa, đứng dậy ngăn hai người ra, “Ta van các ngươi ngừng lại ở đây đi, Trụy tử còn chưa nói gì, các ngươi đã đánh nhau rồi, sự thật thế nào còn chưa biết”.
Vãn Tình lấy ngón tay đâm đâm vào trán của nàng, “Ngươi thì biết sao, mấy ngày nay hễ làm xong việc là thần thần bí bí một mình ra khỏi phủ, ngươi nói xem ngươi đi đâu hả?”
Vốn dĩ vẫn chuyên tâm chậm rãi uống chén thuốc, mi mắt Thượng Trụy khẽ động một chút.

“Ta… mấy ngày nay bệnh cũ của mẹ ta tái phát, ta bớt chút thời gian về nhà thăm bà thôi”. Giọng Vãn Ngọc e sợ nói nhỏ như muỗi kêu, thấp đến mức nói không thành lời.
“Đừng nói ta không nhắc nhở ngươi, Công tử của chúng ta là người khoan dung độ lượng, còn Đại phu nhân thì không thích hỏi này nọ, Thiệu quản gia lại là người từ ái, cho nên quy chế trong phủ mới thoáng đãng, nếu là người khác á, coi như ngươi đã phạm quy chế ‘không duyên không cớ ra khỏi phủ’, sớm muộn gì cũng bị chủ mẫu phạt trượng”.
“Sau này ta sẽ chú ý…” Giọng nói yếu ớt không nén được sợ hãi trong đáy lòng, lộ rõ vẻ bất an, Vãn Ngọc cúi đầu nói, “Lát nữa ta còn có việc cần làm, không hàn huyên nhiều với các ngươi nữa”. Vội vàng cáo từ mà đi.
“Nàng ấy làm sao vậy? Dáng vẻ cứ là lạ”. Vãn Lộng tò mò nói.
Thượng Trụy giương mắt nhìn theo bóng lưng khuất dần ở hàng cột ngoài cửa, quay đầu trở lại, trầm tư một lát rồi nói với Vãn Tình, “Vãn Ngọc đến Bạch phủ làm thuê à?”
“Cũng không hẳn, lúc trước nhà nàng ấy nghèo, đông chị em, sắp sửa trụ không nổi, phụ thân nàng ấy nghe nói Bạch gia rất tốt bụng do đó mới tìm đến cửa phủ, Thiệu quản gia thấy phụ thân nàng ấy đau khổ năn nỉ, cuối cùng trả bảy trăm quan tiền lập khế ước mười năm với ông ấy, chớp mắt một cái cũng đã qua năm năm rồi”. Vãn Tình nói xong, than nhẹ đứng lên, “Chúng ta kể cũng may mắn được gửi thân ở Bạch phủ, chứ nếu lưu lạc bên ngoài, khó bảo đảm sẽ không bị chủ nhân áp bức thu nạp vào làm thiếp, bội tình bạc nghĩa, lỡ như đụng phải chủ mẫu hay ghen, chỉ sợ sẽ tránh không khỏi mà bị trong nhà hỏi tội, roi đánh đến chết”.
Vãn Lộng nghe xong, cũng sinh lòng thê lương, “Một ngày làm tỳ, cả đời làm nô, luật định thì nói bán mình nhiều nhất là mười năm thôi, đủ năm rồi sẽ cho về, trên thực tế dễ dàng vậy sao, thật sự được giống như Bạch phủ vậy, hết khế ước rồi có thể thiết thiết thực thực ra khỏi cửa lại có mấy người”.
“Ta và ngươi ít nhất còn có một mảnh ngói tốt để che đầu, chứ còn một số nhà giàu có khác, thường sẽ dùng luật định cố ý tránh cho thời hạn làm thuê kết thúc, khiến ngươi vĩnh viễn không bao giờ được rời đi”. Trong thành Biện Lương này không biết có bao nhiêu người còn khốn khổ hơn các nàng gấp ngàn vạn lần.
Có mấy tỳ nữ được may mắn như các nàng, thỉnh thoảng sau giờ trưa còn được thảnh thơi nhàn hạ ngồi đây cảm hoài thân phận, buồn rầu cho tương lai không biết đi về đâu.
Vãn Tình nhìn về phía Thượng Trụy, thành thật nói, “Ngươi cũng đừng chê ta dài dòng, người có được phẩm hạnh cao quý chân thành như Công tử, lại còn là người đàn ông chưa từng dâm loạn với tỳ nữ trong nhà quả thật thế gian khó cầu, nếu ngươi không thật tốt mà quý trọng, quả thật là muốn bị thiên lôi đánh chết rồi”.
Thượng Trụy thả cái chén không trong tay xuống, mí mắt run rẩy, thật lâu sau cũng không nói gì tiếp.

Chapter
1 Chương 1: Tiết tử
2 Chương Chương 2: 01
3 Chương Chương 3: 02
4 Chương Chương 4: 03
5 Chương Chương 5: 04
6 Chương Chương 6: 05
7 Chương Chương 7: 06
8 Chương Chương 8: 07
9 Chương Chương 9: 08
10 Chương Chương 10: 09
11 Chương Chương 11: 10
12 Chương Chương 12: 11
13 Chương Chương 13: 12
14 Chương Chương 14: 13
15 Chương Chương 15: 14
16 Chương Chương 16: 15
17 Chương Chương 17: 16
18 Chương Chương 18: 17
19 Chương Chương 19: 18
20 Chương Chương 20: 19
21 Chương Chương 21: 20
22 Chương Chương 22: 21
23 Chương Chương 23: 22
24 Chương Chương 24: 23
25 Chương Chương 25: 24
26 Chương Chương 26: 25
27 Chương Chương 27: 26
28 Chương Chương 28: 27
29 Chương Chương 29: 28
30 Chương Chương 30: 29
31 Chương Chương 31: 30
32 Chương Chương 32: 31
33 Chương Chương 33: 32
34 Chương Chương 34: 33
35 Chương Chương 35: 34
36 Chương Chương 36: 35
37 Chương Chương 37: 36
38 Chương Chương 38: 37
39 Chương Chương 39: 38
40 Chương Chương 40: 39
41 Chương Chương 41: 40
42 Chương Chương 42: 41
43 Chương Chương 43: 42
44 Chương Chương 44: 43
45 Chương Chương 45: 44
46 Chương Chương 46: 45
47 Chương Chương 47: 46
48 Chương Chương 48: 47
49 Chương Chương 49: 48
50 Chương Chương 50: 49
51 Chương Chương 51: 50
52 Chương Chương 52: 51
53 Chương Chương 53: 52
54 Chương Chương 54: 53
55 Chương Chương 55: 54
56 Chương Chương 56: 55
57 Chương Chương 57: 56
58 Chương Chương 58: 57
59 Chương Chương 59: 58
60 Chương Chương 60: 59
61 Chương Chương 61: 60
62 Chương Chương 62: 61
63 Chương Chương 63: 62
64 Chương Chương 64: 63
65 Chương Chương 65: 64
66 Chương Chương 66: 65
67 Chương Chương 67: 66
68 Chương Chương 68: 67
69 Chương Chương 69: 68
70 Chương Chương 70: 69
71 Chương Chương 71: 70
72 Chương Chương 72: 71
73 Chương Chương 73: 72
74 Chương Chương 74: 73
75 Chương Chương 75: 74
76 Chương Chương 76: 75
77 Chương Chương 77: 76
78 Chương Chương 78: 77
79 Chương Chương 79: 78
80 Chương Chương 80: 79
81 Chương Chương 81: 80
82 Chương Chương 82: 81
83 Chương Chương 83: 82
84 Chương Chương 84: 83
85 Chương Chương 85: 84
86 Chương Chương 86: 85
87 Chương Chương 87: 86
88 Chương Chương 88: 87
89 Chương Chương 89: 88
90 Chương Chương 90: 89
91 Chương Chương 91: 90
92 Chương Chương 92: 91
93 Chương Chương 93: 92 – Hoàn
94 Tiết tử
95 Chương 01
96 Chương 02
97 Chương 03
98 Chương 04
99 Chương 05
100 Chương 06
101 Chương 07
102 Chương 08
103 Chương 09
104 Chương 10
105 Chương 11
106 Chương 12
107 Chương 13
108 Chương 14
109 Chương 15
110 Chương 32
111 Chương 33
112 Chương 34
113 Chương 35
114 Chương 36
115 Chương 37
116 Chương 38
117 Chương 39
118 Chương 40
119 Chương 41
120 Chương 42
121 Chương 43
122 Chương 44
123 Chương 45
124 Chương 46
125 Chương 47
126 Chương 64
127 Chương 65
128 Chương 66
129 Chương 67
130 Chương 68
131 Chương 69
132 Chương 70
133 Chương 71
134 Chương 72
135 Chương 73
136 Chương 74
137 Chương 75
138 Chương 76
139 Chương 77
140 Chương 78
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Chương 1: Tiết tử
2
Chương Chương 2: 01
3
Chương Chương 3: 02
4
Chương Chương 4: 03
5
Chương Chương 5: 04
6
Chương Chương 6: 05
7
Chương Chương 7: 06
8
Chương Chương 8: 07
9
Chương Chương 9: 08
10
Chương Chương 10: 09
11
Chương Chương 11: 10
12
Chương Chương 12: 11
13
Chương Chương 13: 12
14
Chương Chương 14: 13
15
Chương Chương 15: 14
16
Chương Chương 16: 15
17
Chương Chương 17: 16
18
Chương Chương 18: 17
19
Chương Chương 19: 18
20
Chương Chương 20: 19
21
Chương Chương 21: 20
22
Chương Chương 22: 21
23
Chương Chương 23: 22
24
Chương Chương 24: 23
25
Chương Chương 25: 24
26
Chương Chương 26: 25
27
Chương Chương 27: 26
28
Chương Chương 28: 27
29
Chương Chương 29: 28
30
Chương Chương 30: 29
31
Chương Chương 31: 30
32
Chương Chương 32: 31
33
Chương Chương 33: 32
34
Chương Chương 34: 33
35
Chương Chương 35: 34
36
Chương Chương 36: 35
37
Chương Chương 37: 36
38
Chương Chương 38: 37
39
Chương Chương 39: 38
40
Chương Chương 40: 39
41
Chương Chương 41: 40
42
Chương Chương 42: 41
43
Chương Chương 43: 42
44
Chương Chương 44: 43
45
Chương Chương 45: 44
46
Chương Chương 46: 45
47
Chương Chương 47: 46
48
Chương Chương 48: 47
49
Chương Chương 49: 48
50
Chương Chương 50: 49
51
Chương Chương 51: 50
52
Chương Chương 52: 51
53
Chương Chương 53: 52
54
Chương Chương 54: 53
55
Chương Chương 55: 54
56
Chương Chương 56: 55
57
Chương Chương 57: 56
58
Chương Chương 58: 57
59
Chương Chương 59: 58
60
Chương Chương 60: 59
61
Chương Chương 61: 60
62
Chương Chương 62: 61
63
Chương Chương 63: 62
64
Chương Chương 64: 63
65
Chương Chương 65: 64
66
Chương Chương 66: 65
67
Chương Chương 67: 66
68
Chương Chương 68: 67
69
Chương Chương 69: 68
70
Chương Chương 70: 69
71
Chương Chương 71: 70
72
Chương Chương 72: 71
73
Chương Chương 73: 72
74
Chương Chương 74: 73
75
Chương Chương 75: 74
76
Chương Chương 76: 75
77
Chương Chương 77: 76
78
Chương Chương 78: 77
79
Chương Chương 79: 78
80
Chương Chương 80: 79
81
Chương Chương 81: 80
82
Chương Chương 82: 81
83
Chương Chương 83: 82
84
Chương Chương 84: 83
85
Chương Chương 85: 84
86
Chương Chương 86: 85
87
Chương Chương 87: 86
88
Chương Chương 88: 87
89
Chương Chương 89: 88
90
Chương Chương 90: 89
91
Chương Chương 91: 90
92
Chương Chương 92: 91
93
Chương Chương 93: 92 – Hoàn
94
Tiết tử
95
Chương 01
96
Chương 02
97
Chương 03
98
Chương 04
99
Chương 05
100
Chương 06
101
Chương 07
102
Chương 08
103
Chương 09
104
Chương 10
105
Chương 11
106
Chương 12
107
Chương 13
108
Chương 14
109
Chương 15
110
Chương 32
111
Chương 33
112
Chương 34
113
Chương 35
114
Chương 36
115
Chương 37
116
Chương 38
117
Chương 39
118
Chương 40
119
Chương 41
120
Chương 42
121
Chương 43
122
Chương 44
123
Chương 45
124
Chương 46
125
Chương 47
126
Chương 64
127
Chương 65
128
Chương 66
129
Chương 67
130
Chương 68
131
Chương 69
132
Chương 70
133
Chương 71
134
Chương 72
135
Chương 73
136
Chương 74
137
Chương 75
138
Chương 76
139
Chương 77
140
Chương 78