Chương 98

2198.

“Trên đường đến đây ăn qua rồi.” Long Dạ Tước gật đầu trả lời.

“Đến đây nào, Dạ Tước, qua chỗ bà ngồi, chúng ta bây giờ vừa hay muốn bàn chuyện hôn sự của con và Ngữ Phù!” Long lão thái thái nhắc đến chuyện hôn sự trước. Tất thảy mọi người đều dồn ánh mắt về phía Long Dạ Tước, vì thái độ của anh với hôn sự này xưa giờ đều không rõ ràng, lúc này đây, anh lại xem hôn sự này với thái độ như thế nào đây? Long Dạ Tước đi về phía sofa của Long lão thái thái ngồi xuống, anh nhoẻn miệng cười, “Bà nội, con cũng hi vọng năm nay con có thể thuận lợi kết hôn.”

Câu nói này khiến Tô Vỹ Khâm và Uông Nguyệt Dung đều thở phào yên tâm, xem ra Long Dạ Tước vẫn muốn tiếp tục kết hôn rồi.

“Chỉ là…” Long Dạ Tước dùng giọng nói trầm thấp tiếp tục nói, “Đối tượng kết hôn của con sẽ không phải Tô Ngữ Phù, mà là người em cùng cha khác mẹ của cô ta, Tô Lạc Lạc.”

Câu nói này lại tựa như tảng đá lớn đột ngột bị ném vào mặt nước, khiến cho trong lòng mọi người có mặt tại hiện trường đều sánh lên hàng ngàn sóng nước.

Tưởng Ân là người đầu tiên phát ra giọng thất thanh, “Dạ Tước, con vừa nói gì thế?”

“Con nói, đối tượng kết hôn của con sẽ không phải Tô Ngữ Phù, mà là Tô Lạc Lạc, mẹ của các con con.: Long Dạ Tước nói với giọng cực rõ ràng.

Tô Ngữ Phù bị đả kích quá lớn, khiến cô nhất thời buộc miệng thốt ra, “Gì cơ? Anh muốn lấy gả tiện nhân đó sao?”

Ánh mắt lạnh tanh của Long Dạ Tước lập tức liếc qua, “Tô tiểu thư, mong cô chú ý ngôn từ của mình, kêu cô ấy là Tô Lạc Lạc.”

“Không…anh không được lấy cô ta, người đính hôn cùng anh là em, người kết hôn với anh cũng nên là em.” Tô Ngữ Phù bất mãn kích động kêu lên.

Long lão thái thái cũng bất ngờ giận dữ lên tiếng, “Dạ Tước, vừa nãy con nói con muốn lấy ai làm vợ? Là cái cô năm năm trước không hề biết nhục nhã trèo lên giường con đó sao?”

Long lão thái thái là người sinh ra trong xã hội cũ, thế nên bà đối với việc như vậy có thái độ cực kỳ phản cảm, mà lại còn xảy ra trên người cháu bà, khiến bà càng cảm thấy phẫn nộ.

“Đúng thế đó! Dạ Tước, con điên rồi sao? Loại phụ nữ như thế con sao có thể lấy về nhà chứ?” Tưởng Ân cũng không đồng ý.

Ánh mắt Long Dạ Tước nhìn Tô Vỹ Khâm một cái, đôi môi mỏng dò thám, “ Chuyện của năm năm trước, cuối cùng là như thế nào, mọi người trước kia cũng chỉ nghe chuyện từ một phía Tô Ngữ Phù, con nghĩ cụ thể như thế nào, bác trai chắc trong lòng hiểu rõ nhất.”

Tô Vỹ Khâm ngây ra, không ngờ Long Dạ Tước lại muốn ông giải thích, không phải con gái đã nói ra rồi sao? Chẳng lẽ Long Dạ Tước vẫn còn hoài nghi?

“Bác trai, con nghĩ bác biết rất rõ là câu chuyện mà Tô Ngữ Phù con gái bác trước kia nói với ba mẹ và bà nội con là không đúng, Tô Lạc Lạc cũng là con gái bác, cô ấy vô can, cô ấy và con đều là nạn nhân trong vụ việc năm năm trước, phải không?”

Tim Tô Vỹ Khâm run rẩy, chẳng lẽ Tô Lạc Lạc đã nói hết mọi thứ cho Long Dạ Tước nghe rồi?

Không ngờ Tô Lạc Lạc lại bán đứng nhà họ Tô, điều này khiến Tô Vỹ Khâm có chút giận, nhưng mặt lại không thể hiện ra ngoài.

“Dạ Tước, con nói ai là vô tội? Cái cô Tô Lạc Lạc đó sao có thể là vô tội được?” Tưởng Ân ngạc nhiên hỏi, dù gì lời của con trai, bà cũng tin phần nào đó.

Long Sở Hùng thấy con trai nói với giọng điệu như vậy, phải trầm giọng nói, “Dạ Tước, con có chuyện gì thì mau nói ra đi, con úp mở như vậy làm gì? Không được đắc tội người khác.”

Ánh mắt Long Dạ Tước toát ra ý cười mỉa mia, “Sợ là chuyện này để con nói thì không thích hợp cho lắm, phải để bản thân bác Tô nói mới được, nếu bác Tô nhớ không ra chuyện của năm năm trước, vậy con có thể gợi ý một ít cho bác.”

Uông Nguyệt Dung và Tô Ngữ Phù đều tái mét mặt mày, không ngờ Long Dạ Tước lại tin tưởng lời nói của Tô Lạc Lạc, quay ngược lại đối chất với nhà họ Tô nữa chứ.

Mà trước kia, Tô Ngữ Phù đã bịa ra một câu chuyện rồi, nếu Tô Vỹ Khâm nói ra sự thật, vậy không phải là trực tiếp tát vào mặt Tô Ngữ Phù rồi sao? Để cho cô ở trước mặt nhà họ Long trở thành một con người lừa lọc sao?

Điều này Tô Vỹ Khâm rất hiểu, lúc này đây trong đầu ông đang nghĩ làm sao để thuyết phục được Long Dạ Tước, mà lại cũng không làm mất mặt con gái.

Tô Ngữ Phù cắn chặt môi, Tô Lạc Lạc lấy đâu ra năng lực đó? Lại có thể chỉ vừa ở nhà Long Dạ Tước chưa được mấy ngày là có thể câu mất tâm trí của anh rồi? Lại còn có thể khiến anh đứng ra biện hộ dựa trên lập trường của cô ta nữa chứ?

“Dạ Tước, trong chuyện này có phải là có hiểu lầm gì không?” Tô Vỹ Khâm cười cười, ông không muốn nói, chỉ hi vọng Long Dạ Tước biết điều để cho ông chút sĩ diện, ít ra thì không nên nói chuyện này trước mặt Long lão thái thái.

Tuy nhiên, cái mà Long Dạ Tước muốn trong ngày hôm nay là rửa oan cho Tô Lạc Lạc, anh muốn người nhà thử tiếp nhận cô gái này, vì anh đã nhận định cô sẽ là người phụ nữ mà anh sẽ láy làm vợ rồi.

“Bác trai, không hề có hiểu lầm gì cả, con và Tô Lạc Lạc là người trong cuộc trong sự việc đêm hôm đó, chẳng lẽ giữa tụi con còn có chỗ nào không hiểu nhau sao? Nếu bác không tiện nói, vậy thì để con nói.” Ánh mắt Long Dạ Tước đã tỏa ra sự lạnh lùng.

Tô Vỹ Khâm sắc mặt hơi sa sầm, không ngờ đứa tiểu bối như Long Dạ Tước lại không hề để cho ông chút sĩ diện nào, mục đích muốn ông và người nhà mất mặt trước mặt mọi người sao?

“Dạ Tước, con sao lại nói chuyện như thế với bác Tô của con.” Long Sở Hùng cũng không nhìn thuận mắt với cách hành xử của con trai mình. “Không phải Ngữ Phù đã nói rất rõ ràng rồi sao? Đêm hôm đó là Tô Lạc Lạc trộm mất thẻ vào phòng con, còn có chỗ nào không đúng sao?” Tưởng Ân nhìn con trai, từ nhỏ lớn lên bên bà, chuyện mà anh nhận định rồi thường là không có sai được, nhưng bây giờ, nét mặt con kiên định đến bà cũng bị ngạc nhiên.

“Tô Ngữ Phù, cô nói Tô Lạc Lạc trộm thẻ vào phòng cô, tại sao cô ấy phải trộm thẻ của cô?” Ánh mắt Long Dạ Tước lạnh băng nhìn trừng Tô Ngữ Phù đang đứng bên cạnh có chút không tự tin.

“Vì…vì cô ta muốn trả thù ba em và cả nhà em.” Tô Ngữ Phù chỉ có thể đem những lời trước kia nói qua lại nói thêm một lần nữa, cho dù Long Dạ Tước có thể đã nhìn thấu lời nói dối của cô rồi.

“Tại sao cô ấy phải trả thù gia đình cô?” Long Dạ Tước như hỏi cung vậy tiếp tục đặt câu hỏi.

“Vì….” “Vì cô ta cảm thấy nhà họ Tô mắc nợ mẹ con cô ta, mặc dù chồng bác có sai, nhưng năm đó cũng là do mẹ của Tô Lạc Lạc không biết xấu hổ đi dụ dỗ quyến rũ chồng bác trước, thế nên, năm đó nên phá bỏ đứa con riêng này kìa, chứ không phải là lựa chọn sinh ra.” Uông Nguyệt Dung tiếp lời, hôm nay, bọn họ nhất thiết phải đổi trắng thay đen, vì nhà họ Tô không thể mất mặt như thế tại nhà họ Long.

Gương mặt Long Dạ Tước u ám hơn vài phần, lạnh giọng lên tiếng, “Phải không? Năm năm trước khi cô ấy vào phòng tôi, mẹ cô ấy đang nằm trong bệnh viện, tình hình nguy cấp, cần có một số tiền làm phẫu thuật ngay tức khắc, cô ấy khẩn thiết cầu xin bác Tô ra tiền cứu chữa mẹ cô, thế nhưng khi đó bác trai đã đưa ra một yêu cầu vô cùng hoang đường, nếu không thì ông tuyệt đối sẽ không chi tiền cứu mạng mẹ của Tô Lạc Lạc, Tô Lạc Lạc hoàn toàn không có tâm lý trả thù.” Sắc mặt Tô Vỹ Khâm sầm xuống, ông chỉ nhìn chằm chằm Long Dạ Tước không hề nói gì, muốn biết là anh biết được sự tình đến mức nào. Xem thêm...

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188
189 Chương 189
190 Chương 190
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199
200 Chương 200
201 Chương 201
202 Chương 202
203 Chương 203
204 Chương 204
205 Chương 205
206 Chương 206
207 Chương 207
208 Chương 208
209 Chương 209
210 Chương 210
211 Chương 211
212 Chương 212
213 Chương 213
214 Chương 214
215 Chương 215
216 Chương 216
217 Chương 217
218 Chương 218
219 Chương 219
220 Chương 220
221 Chương 221
222 Chương 222
223 Chương 223
224 Chương 224
225 Chương 225
226 Chương 226
227 Chương 227
228 Chương 228
229 Chương 229
230 Chương 230
231 Chương 231
232 Chương 232
233 Chương 233
234 Chương 234
235 Chương 235
Chapter

Updated 235 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188
189
Chương 189
190
Chương 190
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199
200
Chương 200
201
Chương 201
202
Chương 202
203
Chương 203
204
Chương 204
205
Chương 205
206
Chương 206
207
Chương 207
208
Chương 208
209
Chương 209
210
Chương 210
211
Chương 211
212
Chương 212
213
Chương 213
214
Chương 214
215
Chương 215
216
Chương 216
217
Chương 217
218
Chương 218
219
Chương 219
220
Chương 220
221
Chương 221
222
Chương 222
223
Chương 223
224
Chương 224
225
Chương 225
226
Chương 226
227
Chương 227
228
Chương 228
229
Chương 229
230
Chương 230
231
Chương 231
232
Chương 232
233
Chương 233
234
Chương 234
235
Chương 235