Chương 40: Tăng Thực Lực Một

Sau khi tỉnh lại từ lần vào này, mọi người đều ngầm hiểu với nhau, họ điền đánh giá của mình vào ô thuộc tính của "Kawagebo", nói rằng nó là mộng cảnh trục xuất.

Lúc quay về, Trì Thác nói anh muốn tìm người để sắp xếp chuyện lần này một chút.

"Chúng ta định nghĩa sai một giấc mơ như thế, sếp lớn sẽ không phạt sao?" Nhiễm Văn Ninh là một người mới vào nghề, vẫn cực kì sợ mắc phải sai lầm trong công việc.

Lần đi vào "Vùng sông nước" lúc trước, cậu từng bị phạt viết bản kiểm điểm hơn ngàn chữ.

"Lần này không quá giống với Vùng sông nước, mộng cảnh lúc trước đã được người ta gán cho định nghĩa, người biết nó cũng quá nhiều, còn Kawagebo thì có thể nắm chắc được ha." Trì Thác lấy ra điện thoại di động dành cho công việc của mình, quay số của một người.

"Rãnh không? Bây giờ qua đó, có chút chuyện." Sau đó, Trì Thác cũng không chờ người nọ đáp quá nhiều, bèn treo máy.

Nhiễm Văn Ninh tò mò hỏi anh: "Người anh tìm là ai thế?"
"Đội trưởng tôi, hiện đang ở trên tầng cao." Trì Thác trả lời.

Đội trưởng đội thứ hai?
Nếu nói như thế, người mà Nhiễm Văn Ninh muốn gặp thật ra đều đang ở cùng một nơi với cậu, nhưng bình thường rất khó để gặp mặt.

Nhiễm Văn Ninh nhớ lại bí mật được cậu chôn sâu trong lòng.

Thật ra, cậu thật sự muốn gặp trực tiếp kẻ khai thác đời thứ hai để hỏi chút chuyện có liên quan đến mộng cảnh Dear Anna, nhưng bây giờ không phải lúc thích hợp.

Trì Thác còn vội vàng xử lí chuyện của "Kawagebo", tạm thời phải chờ thêm một chút nữa.

Nhiễm Văn Ninh quay về biệt thự của mình.

Giang Tuyết Đào hút thuốc, nhìn nhìn cái tên đã ngồi nửa ngày trong phòng khách lầu một- Nhiễm Văn Ninh, sau đó cau mày hỏi, "Tiểu Nhiễm, cậu không đi lên phòng ngủ trên lầu để ngủ à?"
"Cái khung giờ này, cậu ta chắc còn đang đi qua đi lại trên đó." Nhiễm Văn Ninh ôm hai chân mình, thận trọng nói với Giang Tuyết Đào như vậy.

Giang Tuyết Đào bó tay: "Cậu ít nhiều gì cũng hơn Lâm Nhất ít nhất là năm tuổi á, cậu sợ người ta làm cái gì?"
Nhiễm Văn Ninh khóc không ra nước mắt.

Lâm Nhất đánh cậu trong mộng không hề nương tay một chút nào, mãi đến bây giờ mà mông cậu vẫn còn tê tê.

Lúc quay về kí túc xá, Nhiễm Văn Ninh chỉ dám đi sát bên Trì Thác, sau đó, Trì Thác đi tìm nguyên đội trưởng của anh ta rồi, cậu chỉ có thể bấu víu vào Giang Tuyết Đào.

Cũng không thể nói Nhiễm Văn Ninh sợ một thằng nhóc, nhưng cậu luôn cảm thấy Lâm Nhất đang thầm chú ý đến mình, hệt như chốc nữa về nhà rồi lại đè đầu cậu ra đánh một trận nữa vậy.

Hơn nữa, cái tên Lâm Nhất này đúng là cao thâm khó dò.

Miệng cậu ta độc địa có thể cãi tay đôi ngang hàng với Nhiễm Văn Ninh thì thôi đi, còn thêm cả vụ quay đầu một cái là thành cao thủ võ lâm nữa chứ.

Cứ như vậy, ý thức và thân thể Nhiễm Văn Ninh đều ăn phải double damage.

"Tôi cảm thấy cậu ta không biết đùa.

Bây giờ mà tôi đi lên, trưng cái mặt này cho cậu ta nhìn nhìn, cậu ta hẳn sẽ nghĩ đấy là một loại xiếc thú." Nhiễm Văn Ninh vuốt mặt của mình, lẩm bẩm.

Giang Tuyết Đào bị chọc cười: "Hai cậu làm sao mà có mâu thuẫn thâm sâu thế được? Đi nghỉ sớm đi thôi, cái thằng nhỏ kia trông thế mà trưởng thành hơn cậu nhiều."
Uầy, Đào ca, ông anh không hiểu đâu.

Nhưng Giang Tuyết Đào đã nói đến nước đấy, Nhiễm Văn Ninh để ý mặt mũi mình lắm, cậu chỉ đành leo lên lầu.

Lầu hai chỉ có một cây đèn đọc sách được đặt dưới đất, bên cạnh sô pha.

Lâm Nhất ngồi một mình trên ghế, cậu ta ôm sách, chăm chú đọc.

Ánh đèn dịu dàng hắt lên khuôn mặt chuyên chú của cậu ta, khiến cậu ta không còn lạnh lùng như bình thường.

Nhiễm Văn Ninh đi nhón chân, sợ làm phiền cậu ta, sau đó rón ra rón rén chạy về cửa phòng mình.

"Nhiễm Văn Ninh" Người kia gọi cậu như vậy.

Người bị nhạy cảm với tiếng ồn sẽ bị gọi cho xúc động đến giơ cả chân, nhưng lúc Nhiễm Văn Ninh nghe thấy câu này, cậu đều đang cảm thấy sao mà nó giống hệt cái cách mẹ gọi cả tên lẫn họ của cậu lúc cậu làm sai chuyện gì hồi còn nhỏ vậy.

Nhiễm Văn Ninh chỉ có thể rào trước: "Chuyện trong mộng tôi nói lỡ, cậu đừng để trong lòng ha."
Lâm Nhất đặt sách xuống.

Thật ra, cậu ta cũng không thật sự chuyên chú đọc sách, cậu ta đang đợi Nhiễm Văn Ninh đến để bàn chút công chuyện.

Trên đường trở về, tên ngốc kia đều đang trốn tránh cậu ta, khiến Lâm Nhất chỉ có thể ngồi ở lầu hai chờ người kia đi lên.

"Tôi không hiểu anh đang nói cái gì cả, nhưng tôi có chuyện khác muốn nói với anh." Lâm Nhất chỉnh lại bookmark theo thói quen, sau đó, cậu ta mới khép lại quyển sách kia.

Ừm.

Xem ra Nhiễm Văn Ninh hơi sợ bóng sợ gió, nhưng Lâm Nhất tìm cậu có việc mới là chuyện đáng ngạc nhiên cơ.

"Có chuyện gì không?"
"Tôi cảm thấy vận may của anh gần như sắp cạn rồi.

Những mộng cảnh tiếp theo sau này, sẽ có thứ anh không thể chịu được." Lâm Nhất trực tiếp nói như thế.

Nhiễm Văn Ninh cảm thấy da mặt cậu gần đây dày lên hơi bị nhiều, cũng đáp thẳng: "Thật ra với tôi thì trong mỗi mộng cảnh, thực lực của bản thân tôi đều không đủ."
"Tôi không nhắc đến cái này, không ai mạnh qua được mộng cảnh cả." Lâm Nhất nhìn thẳng vào mắt Nhiễm Văn Ninh, "Anh đi xin mượn một mộng cảnh trục xuất đi, tôi dạy cho anh cách sử dụng ý thức."
"Cậu không phải người mới à?" Nhiễm Văn Ninh hỏi.

"Nếu như anh đang ám chỉ thời gian thì tôi đúng là người mới, nhưng nếu anh đang ám chỉ thời gian tiếp xúc với mộng cảnh đặc thù thì tôi không phải." Lâm Nhất đứng lên, vòng qua Nhiễm Văn Ninh rồi mở cửa phòng của cậu.

"Vào trong hẵng nói."
Nhiễm Văn Ninh sững sờ tại chỗ.

Cậu nghĩ thầm, cái này là phòng tôi mà, cậu cứ như vậy mà đi vào rồi?
"Vì vậy cậu đang muốn nói là trước đây cậu có vào trong mộng cảnh đặc thù, thật ra có thực lực rất mạnh, vì vậy đang muốn dạy lại tôi đúng không?" Nhiễm Văn Ninh khép cửa phòng, nói với Lâm Nhất.

"Gần gần giống vậy, ngoài ra thì không còn gì."
Lâm Nhất quan sát căn phòng của Nhiễm Văn Ninh một chút.

Lúc cậu ta suy nghĩ, cậu ta sẽ hơi thất thần, lông mi cũng rũ xuống, thế nhưng cậu ta khôi phục tinh thần cũng rất nhanh, bèn nói với Nhiễm Văn Ninh mấy lời.

"Thật ra người trong nghề có tiếp xúc với mộng cảnh đặc thù rồi mới vào nghề cũng khá bình thường, tôi bị vướng tuổi tác nên mãi đến bây giờ mới vào làm được."
"Giống như cái người thủ hộ của mộng cảnh núi tuyết kia vậy.

Nếu anh ta vào nghề, xem như là hậu bối của anh đấy, nhưng anh ta đã có kinh nghiệm sử dụng ý thức gần bằng người có thâm niên rồi."
Nhiễm Văn Ninh suy nghĩ một chút, thì ra là thế, sau đó, cậu lại hỏi: "Vậy tại sao cậu lại đột nhiên muốn giúp tôi?"
Nói đến đây, Lâm Nhất thật sự cảm thấy não Nhiễm Văn Ninh hơi bị bự rồi.

"Anh không cảm thấy việc mình bị phân đến dưới trướng của một đội trưởng có thâm niên làm kẻ khai thác thuộc bậc thứ nhất mới là một việc kì lạ hay sao?" Lâm Nhất hỏi ngược lại.

Nhiễm Văn Ninh cũng không biết trả lời như thế nào.

Lâm Nhất thấy cậu trầm mặc, nói tiếp: "Với người như anh, đuổi kịp tiến độ của đội ngũ đã là một việc khó rồi, nếu anh được phân vào một đội ngũ phù hợp với thực lực của mình thì hẳn là sẽ ổn hơn."
"Vì vậy, rõ ràng là vì anh đặc biệt.

Còn nguyên nhân vì sao anh lạc lối tại mộng cảnh công năng, Trì Thác trông thế mà nghĩ được sâu hơn anh nhiều."
Nhiễm Văn Ninh nhìn Lâm Nhất.

Nếu cậu ta không ham chỉnh lưng người ta, cậu ta đúng là có một khuôn mặt hòa nhã, có thể khiến người khác nhìn hoài không chán.

Nhưng sau khi Nhiễm Văn Ninh nghe xong lời cậu ta, cậu cũng đã lờ mờ ý thức được vài chuyện.

Khuôn mặt ấy của Lâm Nhất trong mắt cậu hiện giờ lại trở nên cực kì thần bí, hệt như đang cất giấu rất nhiều bí mật.

"Cậu nghĩ vì sao tôi lại lạc lối trong mộng cảnh công năng?" Nhiễm Văn Ninh hỏi.

Lâm Nhất suy tư, sau đó nhận ra rằng Nhiễm Văn Ninh thật ra có biết một chuyện.

Bây giờ cậu hỏi ngược lại cậu ta, để lời nói khách sáo đó che giấu đi ý định chứng thực trong lòng mình.

"Nếu là những hiểu biết về mộng cảnh, tôi khuyên anh không nên tin vào bất kì ai cả.

Một mình anh rõ ràng là ổn rồi."
"Nhưng chính tôi cũng không thể phán đoán được, thậm chí chính tôi cũng đã quên sạch đoạn kí ức kia cả rồi." Nhiễm Văn Ninh cười khổ, nói với cậu nhóc trước mặt mình như vậy.

Nhiễm Văn Ninh trước mắt cậu ta, tuy đang biểu lộ một loại nét mặt bất đắc dĩ và chát chúa, nhưng bản thân cậu vẫn như thuở ban sơ, vẫn luôn luôn tích cực hướng về phía trước.

Những thứ được ẩn giấu sâu trong bóng tối kia tựa như vĩnh viễn sẽ không thể kết duyên cùng cậu.

Người này đã được định sẵn sẽ đi trên một con đường ngập tràn ánh dương, từ lúc sinh ra cho đến khi đi đến điểm cuối cuộc đời.

Cậu không nên tiến vào mộng cảnh, nhưng lại nhất định phải vào trong mộng cảnh.

Cậu hẳn phải nhớ rõ rất nhiều chuyện, nhưng lại phải quên đi rất nhiều chuyện.

Hơi lạnh trong mắt Lâm Nhất không hề tan đi dù cho người trước mắt cậu ta có là Nhiễm Văn Ninh.

Cậu ta tiếp tục nói: "Anh có thể tạm thời tin vào lời nói của người xung quanh mình, nhưng những lời kia bây giờ cũng không quan trọng.

Vì anh có chỗ đặc biệt, anh càng nên tìm cách tăng lên thực lực của chính mình."

"Anh nghĩ rằng anh vẫn còn có thể vào trong nhiều mộng cảnh để rèn luyện ư, thế thì anh sai rồi.

Mộng cảnh được phân đến tiểu đội của Trì Thác không đơn giản đâu, anh có khả năng mất phương hướng trong những mộng cảnh sau."
"Còn vì sao tôi lại phải giúp anh à.

Vì tôi thà tin vào thực lực vốn dĩ của anh hơn là gánh chịu sai lầm ngẫu nhiên của anh."
Nhiễm Văn Ninh nghe hiểu rồi.

Thứ giúp cậu được đặt vào đội ngũ này không phải là thực lực, mà là điểm đặc biệt.

Còn điểm đặc biệt của cậu nên được sử dụng như thế nào, cho dù cậu có hỏi trực tiếp với Trì Thác thì anh hẳn cũng sẽ không nói với cậu.

Cái anh Trì Thác này nhiều lúc rất khéo né tránh nói về một số thứ, chỉ để lại cho người ta thứ người ta cần phải biết, hay những tin tức hữu dụng với người ta là được rồi.

Lâm Nhất cũng không muốn đặt cược vào điểm đặc biệt của cậu.

Vì vậy, Nhiễm Văn Ninh thẳng thừng ngồi lên giường, hỏi Lâm Nhất: "Vì vậy, cậu muốn tăng năng lực ý thức của tôi như thế nào? Số lần xin sử dụng mộng cảnh trục xuất tháng này của tôi đều bị tôi dùng xong cả rồi."
Lần này, Lâm Nhất thay đổi biểu cảm trên khuôn mặt, trở lại với biểu cảm quen thuộc kia, sau đó nói với Nhiễm Văn Ninh: "Anh đi nhiều đến như vậy mà còn sợ chút xíu này hay sao?"
"Làm sao đấy? Cậu có ý kiến sao?" Nhiễm Văn Ninh vèo một cái đã đứng dậy khỏi giường.

"Tôi không có ý kiến gì với nghị lực của anh, nhưng cũng không nhìn được cường độ tấn công của anh bây giờ."
Thật ra, Nhiễm Văn Ninh có đánh qua sinh vật trong mộng cảnh lúc còn ở trong "Vùng sông nước", khổ nỗi lúc ấy, xung quanh cậu không có bất kì ai cả, khiến bây giờ, tuy cậu có nỗi khổ nhưng cũng không thể nói ra được.

"Ờ mà, sao Trì Thác không tìm tôi bàn chuyện này mà lại là cậu."
Lâm Nhất cầm sách, nói với Nhiễm Văn Ninh: "Trì Thác nuôi thả anh mà, hơn nữa, theo quan sát của tôi thì năng lực ý thức của anh ta rất phức tạp, bảo anh ta đánh anh thì anh cũng đừng nghĩ ha.

Còn Giang Tuyết Đào, cũng được đấy, nhưng tôi cảm thấy ổng hơi bị hiền với anh quá.

Loại như anh phải ép mới nên người."
"Vậy mấy cậu đều đã lén lút bàn tốt hết rồi, có đúng không?" Nhiễm Văn Ninh híp mắt, hỏi.

Nhưng Lâm Nhất cũng không trả lời Nhiễm Văn Ninh.

Cái tên ngốc này đùa chẳng vui chút nào, cậu ta thà là đi về phòng.

Lúc cậu ta ra cửa, vừa hay lại đụng trúng Giang Tuyết Đào vừa mới đi tới.

"Hai cậu không có chuyện gì hết hử?"
Lâm Nhất liếc hắn một cái, chỉ để ánh mắt mình truyền đạt lời muốn nói.

Giang Tuyết Đào đã quen với thái độ của Lâm Nhất, cũng không xem chuyện này là chuyện gì to tát lắm.

Hắn xoay người, gõ cửa phòng Nhiễm Văn Ninh, muốn gặp cậu.

"Vì sao hôm nay ai cũng muốn gặp tôi thế này?" Nhiễm Văn Ninh lẩm bẩm, mở cửa cho Giang Tuyết Đào.

Cuối cùng, Nhiễm Văn Ninh vừa mở cửa đã nghe Giang Tuyết Đào cười hỏi mình: "Mấy ngày nay cậu rãnh không, tôi giúp cậu luyện tay nghề một chút, giúp đỡ cậu một tay há."
"...".

Chapter
1 Chương 1: Mấy Dòng Nhắn Nhủ Trước Khi Vào Đề
2 Chương 2: Mộng Cảnh Kì Lạ Một
3 Chương 3: Mộng Cảnh Kì Lạ Hai
4 Chương 4: Chứng Thực
5 Chương 5: Vào Nghề Một
6 Chương 6: Vào Nghề Hai
7 Chương 7: Kì Thực Tập Một
8 Chương 8: Kì Thực Tập Hai
9 Chương 9: Người Khổng Lồ Say Ngủ Một
10 Chương 10: Người Khổng Lồ Say Ngủ Hai
11 Chương 11: Khu Rừng Nhỏ
12 Chương 12: Đèn Kéo Quân
13 Chương 13: Đánh Giá Cấp Bậc
14 Chương 14: Phân Chia Một
15 Chương 15: Phân Chia Hai
16 Chương 16: Vùng Sông Nước Một
17 Chương 17: Vùng Sông Nước Hai
18 Chương 18: Vùng Sông Nước Ba
19 Chương 19: Vùng Sông Nước Bốn
20 Chương 20: Vùng Sông Nước Năm
21 Chương 21: Vùng Sông Nước Sáu
22 Chương 22: Vùng Sông Nước Bảy Hơi Ghê
23 Chương 23: Vùng Sông Nước Tám
24 Chương 24: Vùng Sông Nước Chín
25 Chương 25: Vùng Sông Nước Mười
26 Chương 26: Vùng Sông Nước Mười Một
27 Chương 27: Đèn Kéo Quân Một
28 Chương 28: Đèn Kéo Quân Hai
29 Chương 29: Darya Kovick Một
30 Chương 30: Darya Kovick Hai
31 Chương 31: Darya Kovick Ba
32 Chương 32: Darya Kovick Bốn
33 Chương 33: Darya Kovick Năm
34 Chương 34: Darya Kovick Sáu
35 Chương 35: Kawagebo Bảy
36 Chương 36: Kawagebo Tám
37 Chương 37: Kawagebo Chín
38 Chương 38: Kawagebo Mười
39 Chương 39: Kawagebo Mười Một
40 Chương 40: Tăng Thực Lực Một
41 Chương 41: Tăng Thực Lực Hai
42 Chương 42: Tăng Thực Lực Ba
43 Chương 43: Tăng Thực Lực Bốn
44 Chương 44: Tăng Thực Lực Năm
45 Chương 45: Thang Máy Xui Xẻo Một
46 Chương 46: Thang Máy Xui Xẻo Hai
47 Chương 47: Thang Máy Xui Xẻo Ba
48 Chương 48: Thang Máy Xui Xẻo Bốn
49 Chương 49: Thang Máy Xui Xẻo Năm
50 Chương 50: Thang Máy Xui Xẻo Sáu
51 Chương 51: Thang Máy Xui Xẻo Bảy
52 Chương 52: Đô Thị Hoang Phế Một
53 Chương 53: Đô Thị Hoang Phế Hai
54 Chương 54: Đô Thị Hoang Phế Ba
55 Chương 55: Đô Thị Hoang Phế Bốn
56 Chương 56: Đô Thị Hoang Phế Năm
57 Chương 57: Đô Thị Hoang Phế Sáu
58 Chương 58: Đô Thị Hoang Phế Bảy
59 Chương 59: Đô Thị Hoang Phế Tám
60 Chương 60: Đô Thị Hoang Phế Chín
61 Chương 61: Đô Thị Hoang Phế Mười
62 Chương 62: Đô Thị Hoang Phế Mười Hai
63 Chương 63: Đô Thị Hoang Phế Mười Ba
64 Chương 64: Đô Thị Hoang Phế Mười Bốn
65 Chương 65: Đô Thị Hoang Phế Mười Lăm
66 Chương 66: Đô Thị Hoang Phế Mười Sáu
67 Chương 67: Dưới Ánh Trăng Dear Anna
68 Chương 68: Kì Nghỉ Một
69 Chương 69: Kì Nghỉ Hai
70 Chương 70: Kì Nghỉ Ba
71 Chương 71: Kì Nghỉ Bốn
72 Chương 72: Kì Nghỉ Năm
73 Chương 73: Kì Nghỉ Sáu
74 Chương 74: Con Mắt Của Thượng Đế Một
75 Chương 75: Con Mắt Của Thượng Đế Hai
76 Chương 76: Con Mắt Của Thượng Đế Ba
77 Chương 77: Con Mắt Của Thượng Đế Bốn
78 Chương 78: Con Mắt Của Thượng Đế Năm
79 Chương 79: Con Mắt Của Thượng Đế Sáu
80 Chương 80: Con Mắt Của Thượng Đế Bảy
81 Chương 81: Con Mắt Của Thượng Đế Tám
82 Chương 82: Con Mắt Của Thượng Đế Chín
83 Chương 83: Con Mắt Của Thượng Đế Mười
84 Chương 84: Con Mắt Của Thượng Đế Mười Một
85 Chương 85: Con Mắt Của Thượng Đế Mười Hai
86 Chương 86: Con Mắt Của Thượng Đế Mười Ba
87 Chương 87: Quạ Đen
88 Chương 88: Chuyến Du Lịch
89 Chương 89: Suối Nước Nóng
90 Chương 90: Nhà Ma Một
91 Chương 91: Nhà Ma Hai
92 Chương 92: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Một
93 Chương 93: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Hai
94 Chương 94: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Ba
95 Chương 95: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Bốn
96 Chương 96: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Năm
97 Chương 97: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Sáu
98 Chương 98: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Bảy
99 Chương 99: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Tám
100 Chương 100: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Chín
101 Chương 101: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Mười
102 Chương 102: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Mười Một
103 Chương 103: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Mười Hai
104 Chương 104: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Mười Ba
105 Chương 105: Chuyến Thăm Hỏi
106 Chương 106: Sao Đổi Ngôi
107 Chương 107: Sơ Ngộ
108 Chương 108: Tình Cờ Gặp Lại
109 Chương 109: Màu Tro Tàn
110 Chương 110: Bạn Bè
111 Chương 111: Hợp Tác
112 Chương 112: Ốc Đảo Giữa Lòng Hồ
113 Chương 113: Hạn Chế
114 Chương 114: Tìm Kiếm
115 Chương 115: Phòng Bệnh
116 Chương 116: Điểm Phân Cách
117 Chương 117: Nghỉ Ngơi
118 Chương 118: Ăn Tết Một
119 Chương 119: Ăn Tết Hai
120 Chương 120: Ăn Tết Ba
121 Chương 121: Pháo Hoa
122 Chương 122: Cái Chết
123 Chương 123: Dù Đen
124 Chương 124: Khởi Đầu Và Kết Thúc Hoàn Bộ 1
Chapter

Updated 124 Episodes

1
Chương 1: Mấy Dòng Nhắn Nhủ Trước Khi Vào Đề
2
Chương 2: Mộng Cảnh Kì Lạ Một
3
Chương 3: Mộng Cảnh Kì Lạ Hai
4
Chương 4: Chứng Thực
5
Chương 5: Vào Nghề Một
6
Chương 6: Vào Nghề Hai
7
Chương 7: Kì Thực Tập Một
8
Chương 8: Kì Thực Tập Hai
9
Chương 9: Người Khổng Lồ Say Ngủ Một
10
Chương 10: Người Khổng Lồ Say Ngủ Hai
11
Chương 11: Khu Rừng Nhỏ
12
Chương 12: Đèn Kéo Quân
13
Chương 13: Đánh Giá Cấp Bậc
14
Chương 14: Phân Chia Một
15
Chương 15: Phân Chia Hai
16
Chương 16: Vùng Sông Nước Một
17
Chương 17: Vùng Sông Nước Hai
18
Chương 18: Vùng Sông Nước Ba
19
Chương 19: Vùng Sông Nước Bốn
20
Chương 20: Vùng Sông Nước Năm
21
Chương 21: Vùng Sông Nước Sáu
22
Chương 22: Vùng Sông Nước Bảy Hơi Ghê
23
Chương 23: Vùng Sông Nước Tám
24
Chương 24: Vùng Sông Nước Chín
25
Chương 25: Vùng Sông Nước Mười
26
Chương 26: Vùng Sông Nước Mười Một
27
Chương 27: Đèn Kéo Quân Một
28
Chương 28: Đèn Kéo Quân Hai
29
Chương 29: Darya Kovick Một
30
Chương 30: Darya Kovick Hai
31
Chương 31: Darya Kovick Ba
32
Chương 32: Darya Kovick Bốn
33
Chương 33: Darya Kovick Năm
34
Chương 34: Darya Kovick Sáu
35
Chương 35: Kawagebo Bảy
36
Chương 36: Kawagebo Tám
37
Chương 37: Kawagebo Chín
38
Chương 38: Kawagebo Mười
39
Chương 39: Kawagebo Mười Một
40
Chương 40: Tăng Thực Lực Một
41
Chương 41: Tăng Thực Lực Hai
42
Chương 42: Tăng Thực Lực Ba
43
Chương 43: Tăng Thực Lực Bốn
44
Chương 44: Tăng Thực Lực Năm
45
Chương 45: Thang Máy Xui Xẻo Một
46
Chương 46: Thang Máy Xui Xẻo Hai
47
Chương 47: Thang Máy Xui Xẻo Ba
48
Chương 48: Thang Máy Xui Xẻo Bốn
49
Chương 49: Thang Máy Xui Xẻo Năm
50
Chương 50: Thang Máy Xui Xẻo Sáu
51
Chương 51: Thang Máy Xui Xẻo Bảy
52
Chương 52: Đô Thị Hoang Phế Một
53
Chương 53: Đô Thị Hoang Phế Hai
54
Chương 54: Đô Thị Hoang Phế Ba
55
Chương 55: Đô Thị Hoang Phế Bốn
56
Chương 56: Đô Thị Hoang Phế Năm
57
Chương 57: Đô Thị Hoang Phế Sáu
58
Chương 58: Đô Thị Hoang Phế Bảy
59
Chương 59: Đô Thị Hoang Phế Tám
60
Chương 60: Đô Thị Hoang Phế Chín
61
Chương 61: Đô Thị Hoang Phế Mười
62
Chương 62: Đô Thị Hoang Phế Mười Hai
63
Chương 63: Đô Thị Hoang Phế Mười Ba
64
Chương 64: Đô Thị Hoang Phế Mười Bốn
65
Chương 65: Đô Thị Hoang Phế Mười Lăm
66
Chương 66: Đô Thị Hoang Phế Mười Sáu
67
Chương 67: Dưới Ánh Trăng Dear Anna
68
Chương 68: Kì Nghỉ Một
69
Chương 69: Kì Nghỉ Hai
70
Chương 70: Kì Nghỉ Ba
71
Chương 71: Kì Nghỉ Bốn
72
Chương 72: Kì Nghỉ Năm
73
Chương 73: Kì Nghỉ Sáu
74
Chương 74: Con Mắt Của Thượng Đế Một
75
Chương 75: Con Mắt Của Thượng Đế Hai
76
Chương 76: Con Mắt Của Thượng Đế Ba
77
Chương 77: Con Mắt Của Thượng Đế Bốn
78
Chương 78: Con Mắt Của Thượng Đế Năm
79
Chương 79: Con Mắt Của Thượng Đế Sáu
80
Chương 80: Con Mắt Của Thượng Đế Bảy
81
Chương 81: Con Mắt Của Thượng Đế Tám
82
Chương 82: Con Mắt Của Thượng Đế Chín
83
Chương 83: Con Mắt Của Thượng Đế Mười
84
Chương 84: Con Mắt Của Thượng Đế Mười Một
85
Chương 85: Con Mắt Của Thượng Đế Mười Hai
86
Chương 86: Con Mắt Của Thượng Đế Mười Ba
87
Chương 87: Quạ Đen
88
Chương 88: Chuyến Du Lịch
89
Chương 89: Suối Nước Nóng
90
Chương 90: Nhà Ma Một
91
Chương 91: Nhà Ma Hai
92
Chương 92: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Một
93
Chương 93: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Hai
94
Chương 94: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Ba
95
Chương 95: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Bốn
96
Chương 96: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Năm
97
Chương 97: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Sáu
98
Chương 98: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Bảy
99
Chương 99: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Tám
100
Chương 100: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Chín
101
Chương 101: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Mười
102
Chương 102: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Mười Một
103
Chương 103: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Mười Hai
104
Chương 104: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước Mười Ba
105
Chương 105: Chuyến Thăm Hỏi
106
Chương 106: Sao Đổi Ngôi
107
Chương 107: Sơ Ngộ
108
Chương 108: Tình Cờ Gặp Lại
109
Chương 109: Màu Tro Tàn
110
Chương 110: Bạn Bè
111
Chương 111: Hợp Tác
112
Chương 112: Ốc Đảo Giữa Lòng Hồ
113
Chương 113: Hạn Chế
114
Chương 114: Tìm Kiếm
115
Chương 115: Phòng Bệnh
116
Chương 116: Điểm Phân Cách
117
Chương 117: Nghỉ Ngơi
118
Chương 118: Ăn Tết Một
119
Chương 119: Ăn Tết Hai
120
Chương 120: Ăn Tết Ba
121
Chương 121: Pháo Hoa
122
Chương 122: Cái Chết
123
Chương 123: Dù Đen
124
Chương 124: Khởi Đầu Và Kết Thúc Hoàn Bộ 1