Chương 68: 68: Trói Loạn Tâm

"Xuy ——" xe ngựa đột nhiên ngừng lại, để hai người trong xe ngựa kinh ngạc phân ra.Có chút lấy lại bình tĩnh, Tử Dạ hơi chớp mắt phải với Trường Cung, "Xem ra đã đến sơn trại của bản cô nương, Lan Lăng Vương, đời này ngươi đừng mơ tưởng thoát khỏi đây!" Nói xong, Tử Dạ đi đầu vén rèm lập tức nhảy xuống xe nói, "Mau mang Cao Trường Cung vào trong trướng, hảo hảo giam lại.""Dạ rõ!" Hộc Luật gia tướng vội vàng mang Trường Cung hai gò má đỏ bừng trong xe ngựa đi.Trường Cung cẩn thận nhìn nơi này, kỳ thật là một hành dinh ẩn nấp trong dãy núi, mặc dù rất nhỏ, nhưng cũng ra dáng."Hộc Luật lão tướng quân, ta không thể lưu tại nơi này, nếu không Bắc Cương liền..." Trường Cung lo lắng nhìn Hộc Luật Quang, muốn hắn mở miệng thả mình.Hộc Luật Quang lắc đầu liên tục, "Ngươi cứ an tâm ở chỗ này đi, Hòa Bích coi như ngu xuẩn nhưng trong tay có hơn chín vạn đại quân, một lát cũng sẽ không bại được đâu? Huống hồ ta đã viết thư cho Tam Lang và Tứ Lang, nếu như Sóc Thành bị phá, thì nhanh chóng lui giữ Bắc Hằng thành, Bắc Cương bị phá cũng không dễ dàng." Nói xong, Hộc Luật Quang bình tĩnh nhìn Trường Cung, "Một trận chiến này, ngươi đương nhiên không thể trốn, chỉ là, không cần ngươi phải xuất thủ, tuyệt đối không thể xuất thủ.""Thế nhưng nếu chín vạn tướng sĩ đại Tề bị Hòa Bích dùng linh tinh mà thương vong, sẽ trở thành nỗi buồn của đại Tề ta!" Trường Cung giãy động thân thể, có chút hối hận vừa rồi thúc thủ chịu trói.Đôi mắt già nua của Hộc Luật Quang nhìn Trường Cung, trầm giọng nói: "Hòa Bích một ngày làm soái, một trận chiến này liền không có khả năng thắng, cho nên, trước khi ngươi xuất chiến, nhất định phải đoạt lấy quân quyền.

Muốn thuận lý thành chương, nhất định phải để Hòa Bích bại." Nói xong, Hộc Luật Quang nặng nề thở dài, "Tướng sĩ Đại Tề thương vong khó tránh khỏi, chỉ là nếu có thể đổi lấy chân chính yên ổn cho Bắc Cương, bọn họ có chết cũng vinh dự."Thân thể Trường Cung chấn động, "Ngươi là muốn để Hòa Bích đại bại?""Ta cũng đau lòng tính mạng của tướng sĩ đại Tề, cho nên ta đã phái gia tướng tìm cơ hội lẫn vào quân doanh Hòa Bích, khi bại trận sẽ dẫn các tướng sĩ tới nơi này cùng ngươi hội hợp —— bây giờ ta chỉ hy vọng hai nhi tử của ta không chịu thua kém, tử thủ Bắc Cương, chống nổi đoạn thời gian này." Trong đôi mắt già nua lóe lên sự thê lương, có lẽ lúc này Hộc Luật Quang chỉ có thể hy vọng nhi tử không chiến tử Bắc Cương, thắng bại chỉ có thể dựa vào tìm đường sống trong chỗ chết, ông đã không còn con đường khác để đi.Chỉ có như vậy, bên cạnh Trường Cung mới không còn ám tiễn, chỉ có như vậy, Trường Cung mới có thể dẫn đầu tướng sĩ đại Tề quét sạch Bắc Cương.Hộc Luật Quang phất tay ra hiệu bọn gia tướng mang Trường Cung vào lều lớn, bình tĩnh nhìn nàng, "Ta biết ngươi từ trước đến nay biết tiến thối, hiểu đại cục, ta không thể ở lại Bắc Cương lâu hơn, nếu không Đông Cung sẽ sinh nghi, chỉ sợ trên dưới Hộc Luật gia ta đều sẽ bị liên lụy." Nói xong, Hộc Luật Quang nhìn Tử Dạ, "Nữ oa, dây thừng chỉ có thể trói Trường Cung trong nhất thời, lại khó trói hắn lại nhiều ngày, cho nên những ngày sau này, cần nhờ ngươi."Tử Dạ gật đầu, "Ta hiểu."Hộc Luật Quang thư lông mày cười một tiếng, dư quang liếc mắt nhìn đầu vai tuyết trắng của Tử Dạ, "Thủ đoạn của con bé như ngươi, lão phu cũng đã hiểu mấy phần, mặc dù xác thực hoang đường, nhưng lão phu biết, tâm địa ngươi chung quy cũng chưa hỏng.""Ha ha, xem ra ta lại phải cám ơn ngươi một hồi." Tử Dã cũng cười cười đáp lễ.Hộc Luật Quang lắc đầu cười nói: "Nếu đại Tề ta có thể thắng, chờ ngày ngươi về Nghiệp Thành, lão phu cũng sẽ nói một tiếng tạ ơn với ngươi.""Tốt!" Tử Dạ hiểu ý Hộc Luật Quang, trịnh trọng gật đầu.Hộc Luật Quang nới lỏng lòng, phất tay ra hiệu bọn gia tướng đem của nợ Trường Cung đưa vào trong, đi ra viên môn, bỗng nhiên quỳ rạp xuống đất trước mặt năm trăm kỵ binh, xin lỗi nói,: "Nếu an nguy của Bắc Cương có thể giải, Hộc Luật Quang ta sẽ bái lễ trước linh vị của từng chiến sĩ uổng mạng, cực kỳ chiếu cố gia quyến của họ, giờ phút này, ta chỉ có thể cúi đầu với mọi người, để bày tỏ xấu hổ trong lòng ta.""Lão tướng quân nói quá lời!" Năm trăm kỵ binh thê lương xuống ngựa, nhao nhao quỳ rạp xuống đất, "Có thể vì nước mà chết, là quang vinh của nam nhi chúng ta, nếu có thể để vương gia trọng chưởng ấn soái, chúng ta tin tưởng cho dù có uổng mạng cũng cam nguyện!""Đa tạ! Nơi này liền giao cho chư vị!" Hộc Luật Quang dập đầu một cái,, vội vàng đứng dậy, trở mình lên ngựa, nắm chặt dây cương, nói với gia tướng trong doanh, " Hộc Luật gia tướng nghe lệnh, nhanh chóng theo ta hồi kinh!""Rõ!"Hộc Luật gia tướng cùng kêu lên, sau một lát, liền chuẩn bị theo sát Hộc Luật Quang rời khỏi nơi này.Năm trăm kỵ binh phóng ngựa nhập doanh, không đợi Tử Dạ nói chuyện, đã tự đóng giữ trong doanh.Tử Dạ thả lòng một chút, đi vào bên trong, yên tĩnh không nói gì với Trường Cung, đưa tay vuốt mặt Trường Cung, "Ngươi...!Có phải hay không đang trách ta?"Trường Cung lắc đầu, "Loạn thế nhân mạng như cỏ rác, Tử Dạ, ngươi nói xem, thế gian này thật có thế ngoại đào nguyên sao?"Bộ dạng Tử Dạ phục tùng, khàn giọng nói: "Cố hương của ta tuy là thái bình thịnh thế, thế nhưng cũng không thể tốt bao nhiêu so với hiện tại..."Trong lòng Trường Cung đau xót, xê dịch thân thể, ngồi thẳng, nói: "Tử Dạ, cởi trói cho ta, có được hay không? Lời Hộc Luật lão tướng quân nói, ta đã hiểu, ta sẽ không dễ dàng rời đi nơi này."Tử Dạ lắc đầu, ngược lại đi giải đai lưng của Trường Cung, "Ngươi muốn ta thả ngươi, trước tiên cần phải chờ ta cởi áo giáp cho ngươi, nếu không ngươi vẫn sẽ nhớ kỹ ngươi là tướng quân.""Được." Trường Cung nhẹ gật đầu, giơ thân thể lên, để Tử Dạ giải giáp.Nụ cười xấu xa đột nhiên thoáng hiện trên mặt Tử Dạ, Trường Cung cảnh giác co rụt lại, giáp ngực bị cởi trong nháy mắt, ngạc nhiên nhìn Tử Dạ, "Tử Dạ...!Ngươi lại muốn làm cái gì?"Tử Dạ lần nữa đập chân lên người Trường Cung, gấp cổ Trường Cung, cười nói: "Tự nhiên là làm hồng nhan họa thủy, xích hai tay của ngươi ở đây, nếu không a, ta giữ được ngươi một khắc, nhưng lưu không được ngươi mấy ngày.""Ngươi không tin ta?" Trường Cung trong lòng chợt lạnh.Tử Dạ ngẩn đầu cười một tiếng, "Lúc trước, ngươi có thể mang năm trăm kỵ binh liều lĩnh cứu viện Lạc Dương, bây giờ, cũng giống vậy có thể mang năm trăm kỵ binh liều lĩnh cứu viện Sóc Thành, bởi vì nơi đó có tướng sĩ cùng ngươi đồng sinh cộng tử, có Hộc Luật công tử ngươi coi là bằng hữu." Nói xong, Tử Dạ Tử Dạ đã gần trong gang tấc, lời nói mị hoặc, lại nói đến chân thành tha thiết, "Cao Trường Cung, ngươi mơ tưởng để cho ta thích ngươi, lại không quan tâm ta đi nhé!"Tâm Trường Cung bỗng nhiên ấm lên, chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy vị ngọt ngào pha lẫn đau xót, cúi xuống mặt đi, đột nhiên hôn lên môi Tử Dạ.Tử Dạ bỗng nhiên nhẹ nhàng đẩy Trường Cung, hai tay đặt trên lồng ngực Trường Cung, cười nói: "Hôm nay ngươi thế nhưng là áp trại công tử của bản cô nương, cũng không thể để ngươi khi dễ ta!""Tử Dạ, ngươi lại..." Thanh âm Trường Cung đột nhiên run lên, cúi đầu nhìn ngón tay Tử Dạ không quy củ di chuyển trên lồng ngực của mình.Trường Cung chỉ cảm thấy một trận nhiệt ý xông lên trong lòng, theo đầu ngón tay Tử Dạ trêu chọc, dần dần cảm thấy tim đập rộn lên."Ta thế nào?" Lòng bàn tay Tử Dạ cách nơi tê dại nhất trên y phục Trường Cung vạch thành vòng tròn, "Ta không có hôn ngươi, hai không có ôm ngươi, cũng không tính khi dễ ngươi.""Tử Dạ ngươi...!Là...!Yêu nghiệt..." Trường Cung cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, lăn người, hai tay ma sát, dây gai siết ở trên cổ tay, mài ra một đạo dấu đỏ.Lòng bàn tay Tử Dạ tăng thêm lực đạo, Trường Cung chỉ cảm thấy trận trận cảm giác nóng từ trong thân thể thoát ra, không nhịn được muốn hôn môi Tử Dạ.Tử Dạ hết lần này tới lần khác chuồn mất, khiêu mi cười nói: "Ngươi lại muốn đánh lén? Lần này, cũng không có dễ dàng như vậy.""Tử Dạ..." Thanh âm Trường Cung mang theo chút rung động, hô hấp kịch liệt.Tử Dạ nhìn mặt mày Trường Cung thật sâu, nói: "Lại gọi ta là gì?" Nói xong, ngón tay dọc theo lồng ngực Trường Cung đi xuống, giải khai y phục Trường Cung, lộ ra vải quấn ngực của Trường Cung."Không...!Tử Dạ...!Đừng..." Thanh âm Trường Cung có chút khàn khàn, môi Tử Dạ lại chiếm hữu vành tai nàng, đầu lưỡi liếm lấy, để lời nói Trường Cung dần dần lộn xộn.Đầu vai tuyết trắng của Tử Dạ vô tình hay cố ý cọ cọ vào cằm Trường Cung, trong miệng ngẫu nhiên thở ra một hơi nhiệt khí, kích thích tâm thần Trường Cung đến cực điểm.Trường Cung siết chặt song quyền, kéo căng hai tay bị dây gai trói lại đến cực hạn —— chỉ thấy Trường Cung ra sức bổ nhào về phía trước Tử Dạ, muốn áp đảo Tử Dạ dưới thân thể.Hai chân Tử Dạ quấn chặt eo Trường Cung, ngược lại mượn lực đặt Trường Cung ở dưới thân, ngồi ở trên bụng Trường Cung, nhìn lồng ngực chập trùng hung mãnh của Trường Cung, cười nói: "Còn muốn công một lần nữa không? Tướng quân đại nhân?"Trường Cung bất đắc dĩ cười cười, đột nhiên nhíu chặt lông mày, "Ai nha" kêu một tiếng.Tử Dạ giật mình, liền muốn đứng người lên, "Ngươi thế nào?""Tay của ta...!Ép đến...!Có lẽ là gãy tay rồi...!Đau quá..." Trường Cung đầu đầy mồ hôi, cũng làm cho tâm Tử Dạ đau xót, hoảng sợ đỡ Trường Cung dậy.Tử Dạ khẩn trương nhìn sau lưng Trường Cung, ngón tay mới rơi lên trên nút buộc kia bỗng nhiên ý thức được có cái gì đó không ổn, nhíu mày nhìn quanh mặt Trường Cung, cẩn thận nhìn biểu lộ của Trường Cung, "Ngươi dám dụng kế với ta à?"Trường Cung cười khổ một tiếng, "Ngón tay ta đau lắm đấy.""Thật chứ?" Tử Dạ không nhúc nhích nhìn mặt Trường Cung, thật sự không giống nói dối, thế là quay lưng Trường Cung ra, động thủ nơi nới lỏng dây gai trói Trường Cung lại, nhưng cũng không hoàn toàn giải khai, hai tay Trường Cung vẫn bị trói ở sau lưng."Tử Dạ ngươi...""Ta cũng sẽ không tuỳ tiện thả ngươi ra, bởi vì...!Ta còn chưa khi dễ ngươi xong mà!" Tử Dạ đột nhiên từ sau lưng ôm chặt Trường Cung, hai tay dọc theo hai bên thân thể tuột xuống, ngón tay nhẹ nhàng kéo ở giữa bụng Trường Cung, cởi quần lót nàng ra.Trường Cung giật mình, vô ý thức muốn kéo quần lên, không động được hai tay, hai gò má lập tức nóng bỏng đốt lên, "Tử Dạ, nơi này chính là quân doanh, chúng ta không thể ở chỗ này...""Quân doanh lại như thế nào?" Tử Dạ cười hắc hắc, đã buông lỏng Trường Cung ra, vén rèm hô một tiếng với bên ngoài, "Vương gia đã đi ngủ, làm phiền các vị quân gia hảo hảo thủ vệ nơi này, đừng để người quấy rầy vương gia nghỉ ngơi.""Dạ!"Tử Dạ đắc ý quay lại, chắp tay nhìn Trường Cung trước mắt, "Nhìn ngươi hôm nay trốn nơi nào?"Mặt mũi Trường Cung tràn đầy đỏ bừng, hoảng sợ lui lại, hai tay lại dùng lực giãy giãy dây gai, tựa hồ có một chút lỏng, không chặt như vừa rồi.Tử Dạ chậm rãi đi tới, ôm lấy cổ Trường Cung, mang theo Trường Cung ngồi xuống tọa tướng quân, nghiêng ngồi lên hai chân Trường Cung, nhìn mặt mày Trường Cung thật sâu, trong mắt tràn đầy si ý, "Trường Cung, hôm nay, ngươi là của ta!"Đỏ ửng trên mặt Trường Cung càng tăng lên, ngón tay Tử Dạ lại không quy củ dọc theo bụng dưới Trường Cung sờ một cái, lòng bàn tay chạm đến nơi mẫn cảm nhất của Trường Cung, mang theo tiếng cười mị hoặc tiến tới bên tai Trường Cung nói: "Kỳ thật ta cũng không tốt hơn ngươi bao nhiêu..."Thân thể Trường Cung run lên, quay mặt lại, hôn lên trên gương mặt Tử Dạ, thấp giọng nói một tiếng: "Đời này kiếp này, ta là tù binh của ngươi..."Tử Dạ nhoẻn miệng cười, ngón tay ở dưới thân Trường Cung nhẹ nhàng dùng sức,, "Vậy ngươi mãi mãi cũng trốn không thoát..." Nói xong, Tử Dạ câu gấp cổ Trường Cung, hôn lên môi lưỡi Trường Cung, phong bế lời Trường Cung muốn nói.Môi như lửa nóng, ngón tay như lửa nóng, Trường Cung chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, mỗi lần Tử Dạ động ngón tay, Trường Cung đều sẽ cảm thấy có chút sợ hãi, hòa với sự mong đợi, có chút cuộn mình lại, Trường Cung cũng biết, giờ phút này dưới thân thể của mình đã lầy lội không chịu nổi rồi.Nghĩ đến đây, hai gò má Trường Cung lại càng như lửa nóng, vô ý thức cuộn mình, chỉ cảm thấy một dòng nước dính dính đang dâng lên giữa hai chân mình, không tự chủ được tâm thần rung động, Trường Cung hôn lên môi Tử Dạ, môi lưỡi dần dần hung mãnh.Cảm giác được sự biến hóa của Trường Cung, ngón tay Tử Dạ càng trượt sâu vào, kích động trong lòng để cho mình không tự chủ được run rẩy lên.Trường Cung khẩn trương nắm chặt song quyền, dây gai vì ma sát giãy động mà dần dần nới lỏng ra, khi ngón tay Tử Dạ trượt vào trong, hai tay trong nháy mắt tự do, Trường Cung đột nhiên bắt lấy tay Tử Dạ, đứng dậy áp đảo Tử Dạ đang kinh ngạc dưới thân, cười nói: "Nguyên lai Tử Dạ ngươi là muốn nói cho ta biết, dù cho ta thân là tù binh, cũng có thể chuyển bại thành thắng?""Ngươi..." Tâm Tử Dạ cuồng loạn mà nhảy, không dám nhìn hai mắt Trường Cung giờ phút này tràn đầy nóng rực, "Do ta đánh sai một chiêu thôi nhé!""Vậy cũng đừng trách ta công thành đoạt đất!" Lời nói Trường Cung hữu lực, thế nhưng khi hôn lên môi Tử Dạ lại vô cùng nhu hòa, quấn chặt tay phải nới lỏng ra của Tử Dạ, Trường Cung bỗng nhiên kéo y phục Tử Dạ ra, để lộ chiếc yếm màu đỏ.Tử Dạ hít vào một hơi thật sâu, hoàn toàn quên đi ngón tay của mình có thể tiếp tục khi dễ Trường Cung, chỉ cảm thấy một trái tim muốn hòa cùng nụ hôn ôn nhu của Trường Cung....

Chapter
1 Chương 1: 1: Dạ Hội Đêm
2 Chương 2: 2: Hắc Ngọc Giới
3 Chương 3: 3: Đêm Chạy Trốn
4 Chương 4: 4: Không Gian Sai
5 Chương 5: 5: Trước Ác Chiến
6 Chương 6: 6: Ức Trong Tuyết
7 Chương 7: 7: Năm Trăm Kỵ
8 Chương 8: 8: Thắng Lạc Dương
9 Chương 9: 9: Lệnh Ám Sát
10 Chương 10: 10: Thử Phân Ly
11 Chương 11: 11: Dưới Ánh Trăng
12 Chương 12: 12: Cung Môn Tiếu
13 Chương 13: 13: Tham Hư Hoàng
14 Chương 14: 14: Mộc Trung Hí
15 Chương 15: 15: Đoạn Dận Tán
16 Chương 16: 16: Nghiệp Thành Tịch
17 Chương 17: 17: Tuyết Ngàn Dặm
18 Chương 18: 18: Nhập Trường An
19 Chương 19: 19: Ám Triều Dũng
20 Chương 20: 20: Xuất Khốn Cục
21 Chương 21: 21: Tướng Quân Hội
22 Chương 22: 22: Đăng Khôi Thủ
23 Chương 23: 23: Diêm Thượng Tuyết
24 Chương 24: 24: Phó Thác Sai
25 Chương 25: 25: Xuất Kỳ Cục
26 Chương 26: 26: Đao Ảnh Loạn
27 Chương 27: 27: Trong Tuyết Ảnh
28 Chương 28: 28: Phong Tuyết Tung Bay
29 Chương 29: 29: Đại Hôn Hỉ
30 Chương 30: 30: Trường Cung Hiện
31 Chương 31: 31: Ánh Nến Động
32 Chương 32: 32: Thu Quan Cục
33 Chương 33: 33: Móng Ngựa Gấp
34 Chương 34: 34: Ba Ba Trong Chậu
35 Chương 35: 35: Trong Cục Kế
36 Chương 36: 36: Vây Sát Đấu
37 Chương 37: 37: Thiên Tử Binh
38 Chương 38: 38: Áo Lông Chồn Ẩm Ướt
39 Chương 39: 39: Kiếp Sau Âm
40 Chương 40: 40: Tiền Đồ Mù Mịt
41 Chương 41: 41: Ức Vãng Tích
42 Chương 42: 42: Hãy Thẳng Thắn
43 Chương 43: 43: Niệm Nô Kiều
44 Chương 44: 44: Đêm Đông Dài
45 Chương 45: 45: Tân Khai Cục
46 Chương 46: 46: Trăm Dặm Nghênh Đón
47 Chương 47: 47: Chiếc Giày Nhỏ
48 Chương 48: 48: Tam Túc Tang
49 Chương 49: 49: Hồi Mộng Thương
50 Chương 50: 50: Nguyệt Trung Ảnh
51 Chương 51: 51: Nguy Cơ Khởi
52 Chương 52: 52: Nhập Sông Băng
53 Chương 53: 53: Gò Má Ánh Hồng
54 Chương 54: 54: Chuyện Năm Xưa
55 Chương 55: 55: Từ Nay Say H
56 Chương 56: 56: Biên Quan Gấp
57 Chương 57: 57: Chiết Chi Thán
58 Chương 58: 58: Hữu Tử Thê
59 Chương 59: 59: Đêm Từ Biệt
60 Chương 60: 60: Trống Trận Vang
61 Chương 61: 61: Ván Cờ Mở
62 Chương 62: 62: Khiếu Lang Cốc
63 Chương 63: 63: Mối Thù Của Hộc Luật Gia
64 Chương 64: 64: Quỳ Bên Cửa
65 Chương 65: 65: Bắc Cương
66 Chương 66: 66: Vây Sóc Thành
67 Chương 67: 67: Hồng Nhan Mãng
68 Chương 68: 68: Trói Loạn Tâm
69 Chương 69: 69: Phá Sóc Thành
70 Chương 70: 70: Say Thử Tiêu
71 Chương 71: 71: Song Diện Kế
72 Chương 72: 72: Chung Thành Tương
73 Chương 73: 73: Khách Hoàng Tuyền
74 Chương 74: 74: Thật Giả Mê
75 Chương 75: 75: Đoạn Nghiệt Duyên
76 Chương 76: 76: Lan Lăng Vương Nhập Trận Khúc
77 Chương 77: 77: Cung Đình Loạn
78 Chương 78: 78: Kiếp Thái Bạch
79 Chương 79: 79: Tâm Thục Chính
80 Chương 80: 80: Vấn Hắc Bạch
81 Chương 81: 81: Trong Lúc Say Tỉnh
82 Chương 82: 82: Đường Về Hiện
83 Chương 83: 83: Sinh Cơ Lộ
84 Chương 84: 84: Gõ Tiên Môn
85 Chương 85: 85: Tân Phủ Ám
86 Chương 86: 86: Thanh Ca Phường
87 Chương 87: 87: Lưỡng Địa Nan
88 Chương 88: 88: Thị Phi Mê
89 Chương 89: 89: Thanh Bạch Bị Vùi Lấp
90 Chương 90: 90: Túc Địch Phùng
91 Chương 91: 91: Thôi Song Ca
92 Chương 92: 92: Tự Bảo Kế
93 Chương 93: 93: Dạ Thẩm Kinh
94 Chương 94: 94: Tình Duyên Tẫn
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: 1: Dạ Hội Đêm
2
Chương 2: 2: Hắc Ngọc Giới
3
Chương 3: 3: Đêm Chạy Trốn
4
Chương 4: 4: Không Gian Sai
5
Chương 5: 5: Trước Ác Chiến
6
Chương 6: 6: Ức Trong Tuyết
7
Chương 7: 7: Năm Trăm Kỵ
8
Chương 8: 8: Thắng Lạc Dương
9
Chương 9: 9: Lệnh Ám Sát
10
Chương 10: 10: Thử Phân Ly
11
Chương 11: 11: Dưới Ánh Trăng
12
Chương 12: 12: Cung Môn Tiếu
13
Chương 13: 13: Tham Hư Hoàng
14
Chương 14: 14: Mộc Trung Hí
15
Chương 15: 15: Đoạn Dận Tán
16
Chương 16: 16: Nghiệp Thành Tịch
17
Chương 17: 17: Tuyết Ngàn Dặm
18
Chương 18: 18: Nhập Trường An
19
Chương 19: 19: Ám Triều Dũng
20
Chương 20: 20: Xuất Khốn Cục
21
Chương 21: 21: Tướng Quân Hội
22
Chương 22: 22: Đăng Khôi Thủ
23
Chương 23: 23: Diêm Thượng Tuyết
24
Chương 24: 24: Phó Thác Sai
25
Chương 25: 25: Xuất Kỳ Cục
26
Chương 26: 26: Đao Ảnh Loạn
27
Chương 27: 27: Trong Tuyết Ảnh
28
Chương 28: 28: Phong Tuyết Tung Bay
29
Chương 29: 29: Đại Hôn Hỉ
30
Chương 30: 30: Trường Cung Hiện
31
Chương 31: 31: Ánh Nến Động
32
Chương 32: 32: Thu Quan Cục
33
Chương 33: 33: Móng Ngựa Gấp
34
Chương 34: 34: Ba Ba Trong Chậu
35
Chương 35: 35: Trong Cục Kế
36
Chương 36: 36: Vây Sát Đấu
37
Chương 37: 37: Thiên Tử Binh
38
Chương 38: 38: Áo Lông Chồn Ẩm Ướt
39
Chương 39: 39: Kiếp Sau Âm
40
Chương 40: 40: Tiền Đồ Mù Mịt
41
Chương 41: 41: Ức Vãng Tích
42
Chương 42: 42: Hãy Thẳng Thắn
43
Chương 43: 43: Niệm Nô Kiều
44
Chương 44: 44: Đêm Đông Dài
45
Chương 45: 45: Tân Khai Cục
46
Chương 46: 46: Trăm Dặm Nghênh Đón
47
Chương 47: 47: Chiếc Giày Nhỏ
48
Chương 48: 48: Tam Túc Tang
49
Chương 49: 49: Hồi Mộng Thương
50
Chương 50: 50: Nguyệt Trung Ảnh
51
Chương 51: 51: Nguy Cơ Khởi
52
Chương 52: 52: Nhập Sông Băng
53
Chương 53: 53: Gò Má Ánh Hồng
54
Chương 54: 54: Chuyện Năm Xưa
55
Chương 55: 55: Từ Nay Say H
56
Chương 56: 56: Biên Quan Gấp
57
Chương 57: 57: Chiết Chi Thán
58
Chương 58: 58: Hữu Tử Thê
59
Chương 59: 59: Đêm Từ Biệt
60
Chương 60: 60: Trống Trận Vang
61
Chương 61: 61: Ván Cờ Mở
62
Chương 62: 62: Khiếu Lang Cốc
63
Chương 63: 63: Mối Thù Của Hộc Luật Gia
64
Chương 64: 64: Quỳ Bên Cửa
65
Chương 65: 65: Bắc Cương
66
Chương 66: 66: Vây Sóc Thành
67
Chương 67: 67: Hồng Nhan Mãng
68
Chương 68: 68: Trói Loạn Tâm
69
Chương 69: 69: Phá Sóc Thành
70
Chương 70: 70: Say Thử Tiêu
71
Chương 71: 71: Song Diện Kế
72
Chương 72: 72: Chung Thành Tương
73
Chương 73: 73: Khách Hoàng Tuyền
74
Chương 74: 74: Thật Giả Mê
75
Chương 75: 75: Đoạn Nghiệt Duyên
76
Chương 76: 76: Lan Lăng Vương Nhập Trận Khúc
77
Chương 77: 77: Cung Đình Loạn
78
Chương 78: 78: Kiếp Thái Bạch
79
Chương 79: 79: Tâm Thục Chính
80
Chương 80: 80: Vấn Hắc Bạch
81
Chương 81: 81: Trong Lúc Say Tỉnh
82
Chương 82: 82: Đường Về Hiện
83
Chương 83: 83: Sinh Cơ Lộ
84
Chương 84: 84: Gõ Tiên Môn
85
Chương 85: 85: Tân Phủ Ám
86
Chương 86: 86: Thanh Ca Phường
87
Chương 87: 87: Lưỡng Địa Nan
88
Chương 88: 88: Thị Phi Mê
89
Chương 89: 89: Thanh Bạch Bị Vùi Lấp
90
Chương 90: 90: Túc Địch Phùng
91
Chương 91: 91: Thôi Song Ca
92
Chương 92: 92: Tự Bảo Kế
93
Chương 93: 93: Dạ Thẩm Kinh
94
Chương 94: 94: Tình Duyên Tẫn