Chương 55: 55: Từ Nay Say H

Kỳ Lạc cùng Linh Ca song song ngã xuống giường, hôn môi dần dần cuồng loạn.Loại tư vị mê loạn này, Kỳ Lạc đã từng bị Tử Dạ nhen nhóm đốt cháy rồi, bây giờ lại bị Linh Ca đốt cháy lại, Kỳ Lạc không thể tự kiềm chế mà run nhè nhẹ.Linh Ca đột nhiên buông lỏng môi Kỳ Lạc ra, rưng rưng cười nhìn Kỳ Lạc, "Ngươi...!thương hại ta sao?Đôi mắt Kỳ Lạc tràn ngập đầy mê ly, vương tay nâng lấy mặt nàng, đau lòng vuốt lên vết thương của nàng, "Linh Ca, ta thích ngươi, một ngày nào đó, ta muốn vết thương này biến mất trên mặt ngươi.Linh Ca cười, "Có câu nói này của ngươi là đủ rồi.Kỳ Lạc xoay người đặt Linh Ca dưới thân, ánh mắt sáng rực khiến Linh Ca cảm thấy có chút bối rối.

Kỳ Lạc nhìn Linh Ca thật sâu, "Linh Ca...!Ta muốn..."Linh Ca nhìn sang hướng khác, không dám nhìn Kỳ Lạc, hai gò má đã là đỏ bừng vô cùng, "Ngươi muốn làm cái gì?"Kỳ Lạc hoảng hốt, gấp giọng nói: "Ta không phải muốn khinh bạc ngươi, ta chỉ là...!Chỉ là...!Còn muốn hôn hôn ngươi, ta khống chế không nổi mình...!Ta...""Ngốc tử!" Linh Ca xấu hổ thành giận."Ta...!Ta..." Mặt Kỳ Lạc đỏ bừng lên, khó mà khống chế nên mới cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn lên mặt Linh Ca, cười hạnh phúc ngã xuống bên cạnh Linh Ca, từ sau lưng Linh Ca ôm chặt thân thể của nàng, "Vì ngươi, ta sẽ không tiếp túc ngốc nữa, ta sẽ để cho ngươi cảm thấy an tâm, Linh Ca, ngươi hãy tin tưởng ta."Linh Ca cảm thụ được ấm áp truyền đến áo lót, lần đầu tiên cảm thấy có mấy phần men say, "Ta vẫn luôn tin ngươi."Trong lòng Kỳ Lạc ấm áp ôm Linh Ca càng chặt, "Linh Ca, ngươi biết không? Ta hiện tại cảm thấy rất hạnh phúc, thật vô cùng hạnh phúc."Linh Ca chỉ cảm thấy mũi cay cay, nhẹ giọng đáp: "Ta cũng thế..."Kỳ Lạc nghe được giọng mũi nồng đậm của Linh Ca, lo lắng kéo Linh Ca quay lại, hỏi: "Sao ngươi lại khóc?Linh Ca vươn tay ôm lấy cổ Kỳ Lạc, thanh âm có mấy phần khàn khàn, "Ta đột nhiên cảm thấy thượng thiên không hề bạc đãi ta, đưa ngươi tới bên cạnh ta.

Kỳ lang, mặc kệ có chuyện gì xảy ra đi nữa, ngươi sẽ vẫn luôn ở bên cạnh ta, đúng hay không?"Kỳ Lạc chắc chắn gật đầu, nói: "Ừm, ta không đi đâu hết, chỉ ở bên ngươi, bồi tiếp.

Ngươi đối tốt với ta, ta sẽ mãi mãi ghi nhớ.Linh Ca lệ nóng doanh tròng, thiên ngôn vạn ngữ chỉ biến thành một câu, "Kỳ lang..."Tâm thần Kỳ Lạc rung động, nhịn không được hôn lên khóe mắt nàng, "Không cho khóc nữa.""Ta khóc, ngươi sẽ đau lòng đúng hay không?""Không chỉ đau lòng, mà là rất đau lòng...Linh Ca không nói gì, chỉ hôn lên môi Kỳ Lạc thật sâu, áp nàng dưới thân, cuồng loạn hôn khiến Kỳ Lạc trong nháy mắt lâm vào mê loạn, không cách nào suy nghĩ, không cách nào động đậy, chỉ biết tư vị vui vẻ đang lan tràn khắp toàn thân, để cho người ta cảm thấy vui vẻ, thậm chí còn có chút chờ mong nho nhỏ.Không biết dây thắt lưng từ khi nào đã bị cởi ra, không biết y phục từ khi nào đã rơi xuống đất, khi Kỳ Lạc cảm nhận được da thịt ấm áp của Linh Ca dán lên da thịt mình, mới đột nhiên run rẩy một trận, hô hấp dần dần trở nên dồn dập.Mặt mũi Linh Ca đỏ bừng cúi xuống, hôn dọc theo vành tai Kỳ Lạc, lưu luyến trên xương quai xanh của Kỳ Lạc, mỗi một nụ hôn đều có thể lay động trái tim Kỳ Lạc."A..." Kỳ Lạc nhịn không được rên rỉ một tiếng, lúng túng đối mặt với nụ cười trên môi Linh Ca, "Ta...!Ta..."Ngón tay Linh Ca di chuyện tới ngực Kỳ Lạc, quanh quẩn rồi chậm rãi kéo ra, "Chúng ta là vợ chồng..

Việc này...!Sớm muộn cũng phải làm...!Ngừng nói Linh Ca thâm ý nhìn Kỳ Lạc, "Kỳ lang, ngươi nói xem tối nay, trong chúng ta ai là phu? ai là thê?Thân thể Kỳ Lạc chấn động, hoảng sợ đặt Linh Ca ở dưới thân, vuốt ve da thịt nàng, càng làm cho hai người cảm thấy có một trận lửa đang tiếp tục lan tràn, khó mà dập tắt.Đương nhiên....Đương nhiên ta là phu rồi...!Kỳ Lạc ấp a ấp úng mở miệng, run run tháo dây áo yếm của Linh Ca.Điểm màu hồng thẳng đứng hiện ra trước mắt, Kỳ Lạc chỉ cảm thấy toàn thân nóng bỏng đốt lên, giống như mê như say, ngậm lấy hai điểm hồng của Linh Ca."A..." Một tiếng ưm từ trong miệng Linh Ca truyền ra, tình cảnh này, càng làm cho sự ấm áp mập mờ bỗng nhiên tán phát ra, điểm điểm nhóm lên lửa tình, đủ để lửa cháy lan ra toàn thân thể hai người."Linh...!Ca..." Kỳ Lạc yêu thương hôn hít ngực Linh Ca nỉ non hỏi: "Ngươi thật không hối hận?""Ngươi sẽ hối hận thích ta sao?" Linh Ca hỏi lại, giữ chặt tay phải Kỳ Lạc, "Kỳ lang, mặc kệ quá khứ của ta ra sao, ngươi đã thích ta, thì không cho ngươi bỏ ta, nếu không..."Kỳ Lạc nghe giọng nói thê lương của Linh Ca, hoảng sợ lắc đầu, "Ta sẽ không bỏ ngươi, ta cam đoan sẽ không bỏ ngươi."Linh Ca hơi ngồi dậy, ôn nhu nói nói vào tai: Vậy đêm nay...ta là của ngươi..Kỳ Lạc hút một hơi thật sâu, hôn lên môi Linh Ca, nụ hôn triền miên khiến Linh Ca cũng cảm thấy mê loạn.Linh Ca không tự chủ được ôm chặt Kỳ Lạc, cuồng loạn đáp lại nụ hôn của Kỳ Lạc, mặc dù không biết nước cờ này đánh xuống có đúng hay là không, nàng chỉ biết là, giờ khắc này, nàng muốn gạt bỏ hết toàn bộ ván cờ, cam tâm tình nguyện trở thành nữ nhân của Kỳ Lạc.Thế gian này khó có ai tinh khiết như Kỳ Lạc, cho dù Kỳ Lạc là nữ tử, cũng đầy đủ để Linh Ca nhớ kỹ sự chân thành của nàng, sự thương tiếc của nàng.Tay Kỳ Lạc chạy dọc theo thân thể Linh Ca, lướt đến chỗ ướt át nhất của Linh Ca, lần nữa hút một hơi thật sâu, Kỳ Lạc chỉ cảm thấy trái tim mình đang đập loạn như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực."Linh Ca...!Linh Ca..." Ngón tay Kỳ Lạc không quy củ vuốt ve xung quanh vùng nước ướt át, môi di chuyện khắp cổ Linh Ca.Một nỗi hoảng sợ khó tả thành lời lóe lên trong đầu, Linh Ca hoảng sợ kéo ngón tay không quy củ của Kỳ Lạc ra, kịch liệt thở dốc không nhúc nhích nhìn Kỳ Lạc, "Ta...!Ta sợ..."Kỳ Lạc nhẹ nhàng mỉm cười, "Nếu là sợ...!Ta...!Ta không đi vào..."Linh Ca đỏ mặt lắc đầu, "Ta đã là thê tử của ngươi, ta là người của ngươi..." Ngón tay dần dần buông lỏng ngón tay Kỳ Lạc ra,, Linh Ca ngồi xếp bằng ôm lấy eo Kỳ Lạc, xoa ướt bụng dưới của Kỳ Lạc.Kỳ Lạc nhìn thấy Linh Ca khẩn trương nhắm mắt lại, lẩm bẩm nói: "Linh Ca, kỳ thật...!Kỳ thật ta còn khẩn trương hơn so với ngươi...!Ta chưa từng làm qua loại sự tình này...!Ta sợ...!Ta sợ ngươi cảm thấy đau..."Linh Ca nghe Kỳ Lạc thương tiếc, mở mắt, cười nhưng nhìn Kỳ Lạc, "Đời này, vì ngươi cười, vì ngươi khóc, vì ngươi đau.

Ta cam tình nguyện..."Tâm Kỳ Lạc bỗng nhiên ấm áp, "Đồ ngốc, ta đần như vậy, đáng giá sao?""Không hỏi đáng giá, chỉ cầu tương thủ.

Linh Ca kiên định gật đầu, đồng tử sáng rực khiến thần tình Kỳ Lạc càng rúng động.Ngón tay Kỳ Lạc dọc theo bụng Linh Ca di chuyển xuống, nhẹ nhàng đi vào, nhẹ nhàng khiêu động, khiến Linh Ca không tự chủ được sợ run, thân thể vui vẻ làm nàng bất lực câu gấp eo Kỳ Lạc, hai chân vô lực rơi xuống.Kỳ Lạc từ cổ Linh Ca hôn dọc xuống, sau một lát, đôi môi nóng hổi đã chạm tới nơi ướt át nhất của Linh Ca.Linh Ca bối rối ôm đầu Kỳ Lạc, "Ngươi...!Nơi đó...!Nơi đó không được...""Ta không muốn làm ngươi đau, cho nên...!Ta chỉ có dạng này..." Kỳ Lạc cười cười, đầu lưỡi đã chiếm hữu mất thân thể nàng, khiến Linh Ca càng run lên dữ dội hơn.Nàng chỉ cảm thấy một dòng nước ấm từ trong thân thể chảy ra, làm ướt ga giường và mền gấm.Linh Ca không tự chủ được níu chặt góc chăn, thân thể theo đầu lưỡi Kỳ Lạc mà không ngừng run rẩy, giữa những tiếng thở gấp, nhịn không được hòa lẫn cùng tiếng rên rỉ.Giờ khắc này, trong óc nàng đã không còn những âm mưu, đã không còn những tính toán, cũng đã không còn những vết thương của quá khứ.Giờ khắc này, trong lòng nàng chỉ có sự thương tiếc của Kỳ Lạc, sự yêu thương của Kỳ Lạc, và...sự hư hỏng của Kỳ LạcKhông nhớ ra được bị đầu lưỡi của Kỳ Lạc mang lên đỉnh phong của bao nhiêu lâu, Linh Ca ôm chặt hai gò má Kỳ Lạc, cả khuôn mặt đỏ bừng mà nhìn Kỳ Lạc, "Ngươi sẽ để cho ta...!Để cho ta...""Linh Ca, ngươi cũng nên cho ta say mê." Mặt Kỳ Lạc ẩn hiện chút thủy quang trong suốt, ở trên bụng Linh Ca in xuống một nụ hôn thật sâu, "Nếu tối nay ta thật muốn ngươi, thì có vẻ giống đang lợi dụng ngươi."Kỳ lang..." Linh Ca nhìn Kỳ Lạc, đôi mắt không khỏi ẩm ướt.Kỳ Lạc ung dung mỉm cười, "Linh Ca, chúng ta sẽ làm phu thê cả đời, cho nên, sẽ có một ngày, ta cường đại để có thể bảo hộ ngươi, có thể khiến ngươi không còn sợ hãi, ta mới chính thức có tư cách có được ngươi.""Ngốc tử..." Linh Ca đưa tay vuốt những giọt nước trong suốt trên mặt nàng.Kỳ Lạc ôm Linh Ca vào trong lòng, khẽ hôn trán của nàng, "Ở bên cạnh ngươi, ta tình nguyện làm ngốc tử, thế nhưng, từ nay về sau,, ở bên ngoài, ta sẽ không làm ngốc tử nữa, ta sẽ vì ngươi kiến công lập nghiệp, ta sẽ vì ngươi trở thành mãnh tướng đứng đầu Đại Chu, ta muốn vì ngươi chống lấy một khoảng trời."Không cần...!Linh Ca đắng chát cười một tiếng, "Không cần...!Ta không muốn ngươi giống như ta, tay dính đầy huyết tinh..."Kỳ Lạc ôm Linh Ca càng chặt hơn, Ngươi yên tâm, ta biết cái gì là sai, cái gì là đúng, ta sẽ tảy rửa toàn thiên địa, để khắp mảnh đất này sẽ chẳng còn mùi máu tanh nữa."Vậy là tốt rồi..." Linh Ca biết có nói thêm gì đi nữa, Kỳ Lạc cũng sẽ không hiểu thế gian này hỗn độn ra sao.Nên hi sinh, nên đánh giết, nên hãm hại, vì công lao sự nghiệp thì một phần cũng chẳng đáng gì.

Chỉ là những chuyện khiến tay dình đầy máu tanh này, vẫn nên để Vũ Văn Linh Ca nàng làm.Kỳ Lạc lại hôn lên trán nàng, vì nàng kéo góc chăn, ôn nhu nói: "Linh Ca...!Chúng ta ngủ đi...""Được..." Linh Ca tựa vào ngực Kỳ Lạc, nghe tâm nàng vẫn cuồng loạn, lại cảm thấy phá lệ an tâm, khỏa tâm này, chung quy đã vì nàng mà nhảy.Giữa màn đêm thăm thẳm, tuyết mịn lặng lẽ bay xuống, đêm đông này, bởi vì có bên gối có Kỳ Lạc mà Linh Ca đã không còn cô tịch nữa.Khóe môi Linh Ca mỉm cười, nửa đêm tỉnh lại, ngơ ngác nhìn Kỳ Lạc đang ngủ say, trong lòng tràn đầy ấm áp.Nhìn mặt mày Kỳ Lạc, Linh Ca tự lẩm bẩm, "Đừng rời bỏ ta, Kỳ Lạc." Gối lên tay Kỳ Lạc, Linh Ca đưa tay xoa vết thương trên mặt, nói thầm: "Đời này, những thứ ta muốn, hết thảy chỉ có thể dựa vào quyền mưu mà có được.

Không phải ta cố ý mua thích khách tập sát cha, không phải ta cố ý bảo hộ hắn, ta không muốn làm đồ chơi trên giường của bất kể nam tử nào...!Mà ngươi, không phải ta cố ý thiết kế chia rẽ ngươi cùng Lạc Tử Dạ, không phải ta dụng kế để ngươi khăng khăng một mực lưu lại bên cạnh ta, thì chỉ sợ bây giờ ngươi ôm nàng ngủ đã là ngươi rồi?"Tha thứ cho ta..." Linh Ca hồi tưởng từ lần đầu gặp Kỳ Lạc, rồi từng bước từng bước hạ thủ với Linh Ca, ngấm ngầm tổn thương Kỳ Lạc, điều này khiến nhiệt lệ trượt xuống khóe mắt Linh Ca trong nháy mắt, nàng nói khẽ ra một câu, "Những gì ta nợ ngươi, ta dùng cả đời để bồi thường cho ngươi có được không?Ai từng ngắm biển xanh, khó còn gì đáng gọi là nước,Trừ phi đã đến Vu Sơn, nếu không coi như chưa nhìn thấy mây.

[1]Thời khắc này tâm tình của Linh Ca, cùng với Chức Cẩm ở ngoài ngàn dặm cũng đều khó ngủ như nhau, dùng cả một đời, để bồi thường cho những thứ đã từng bỏ lỡ, đã từng tổn thương, cũng đã từng tiếc nuối.Mùa đông này, có người chia ly, có người gặp gỡ, nhân sinh vội vàng hơn mười năm, có lẽ một bước sai, đã định kết quả của kiếp này.Giống như phật gia đã từng nói, gieo nhân nào gặt quả ấy, có nhiều thứ không do người, nhưng thật ra là bởi vì có những thứ khi bản thân đang nắm giữ, lại không hề biết trân quý.[1]Hai câu thơ này là hai câu đầu của bài thơ Nỗi nhớ xa cách kỳ 4 do Nguyên Chẩn thời Trung Đường viết cho vợ để nhớ tới người vợ đã mất là Vi Tùng.

Nguyên Văn là:Tằng kinh thương hải nan vi thuỷ,Trừ khước Vu Sơn bất thị vân.Thủ thứ hoa tùng lãn hồi cố,Bán duyên tu đạo, bán duyên quân.Dịch nghĩa:Ai từng ngắm biển xanh, khó còn gì đáng gọi là nước,Trừ phi đã đến Vu Sơn, nếu không coi như chưa nhìn thấy mây.Dần dà khóm hoa cũng lười ngó ngàng tới,Một nửa duyên kiếp của ta cho tu đạo, một nửa là cho nàng.Hàm ý của bài thơ: Đã đi bốn biển rồi ta còn màng gì nước (vì biển nhiều nước quá rồi); Đã thấy Vu Sơn rồi ta còn màng gì đến mây (vì mây trên đỉnh Vu Sơn đẹp nhất rồi); Hoa đẹp ta cũng chẳng màng ngoái lại (vì đã một lần có em, mà hoa sao sánh được với em); Nửa vì ta đang tu, nửa vì đã một lần có em..

Chapter
1 Chương 1: 1: Dạ Hội Đêm
2 Chương 2: 2: Hắc Ngọc Giới
3 Chương 3: 3: Đêm Chạy Trốn
4 Chương 4: 4: Không Gian Sai
5 Chương 5: 5: Trước Ác Chiến
6 Chương 6: 6: Ức Trong Tuyết
7 Chương 7: 7: Năm Trăm Kỵ
8 Chương 8: 8: Thắng Lạc Dương
9 Chương 9: 9: Lệnh Ám Sát
10 Chương 10: 10: Thử Phân Ly
11 Chương 11: 11: Dưới Ánh Trăng
12 Chương 12: 12: Cung Môn Tiếu
13 Chương 13: 13: Tham Hư Hoàng
14 Chương 14: 14: Mộc Trung Hí
15 Chương 15: 15: Đoạn Dận Tán
16 Chương 16: 16: Nghiệp Thành Tịch
17 Chương 17: 17: Tuyết Ngàn Dặm
18 Chương 18: 18: Nhập Trường An
19 Chương 19: 19: Ám Triều Dũng
20 Chương 20: 20: Xuất Khốn Cục
21 Chương 21: 21: Tướng Quân Hội
22 Chương 22: 22: Đăng Khôi Thủ
23 Chương 23: 23: Diêm Thượng Tuyết
24 Chương 24: 24: Phó Thác Sai
25 Chương 25: 25: Xuất Kỳ Cục
26 Chương 26: 26: Đao Ảnh Loạn
27 Chương 27: 27: Trong Tuyết Ảnh
28 Chương 28: 28: Phong Tuyết Tung Bay
29 Chương 29: 29: Đại Hôn Hỉ
30 Chương 30: 30: Trường Cung Hiện
31 Chương 31: 31: Ánh Nến Động
32 Chương 32: 32: Thu Quan Cục
33 Chương 33: 33: Móng Ngựa Gấp
34 Chương 34: 34: Ba Ba Trong Chậu
35 Chương 35: 35: Trong Cục Kế
36 Chương 36: 36: Vây Sát Đấu
37 Chương 37: 37: Thiên Tử Binh
38 Chương 38: 38: Áo Lông Chồn Ẩm Ướt
39 Chương 39: 39: Kiếp Sau Âm
40 Chương 40: 40: Tiền Đồ Mù Mịt
41 Chương 41: 41: Ức Vãng Tích
42 Chương 42: 42: Hãy Thẳng Thắn
43 Chương 43: 43: Niệm Nô Kiều
44 Chương 44: 44: Đêm Đông Dài
45 Chương 45: 45: Tân Khai Cục
46 Chương 46: 46: Trăm Dặm Nghênh Đón
47 Chương 47: 47: Chiếc Giày Nhỏ
48 Chương 48: 48: Tam Túc Tang
49 Chương 49: 49: Hồi Mộng Thương
50 Chương 50: 50: Nguyệt Trung Ảnh
51 Chương 51: 51: Nguy Cơ Khởi
52 Chương 52: 52: Nhập Sông Băng
53 Chương 53: 53: Gò Má Ánh Hồng
54 Chương 54: 54: Chuyện Năm Xưa
55 Chương 55: 55: Từ Nay Say H
56 Chương 56: 56: Biên Quan Gấp
57 Chương 57: 57: Chiết Chi Thán
58 Chương 58: 58: Hữu Tử Thê
59 Chương 59: 59: Đêm Từ Biệt
60 Chương 60: 60: Trống Trận Vang
61 Chương 61: 61: Ván Cờ Mở
62 Chương 62: 62: Khiếu Lang Cốc
63 Chương 63: 63: Mối Thù Của Hộc Luật Gia
64 Chương 64: 64: Quỳ Bên Cửa
65 Chương 65: 65: Bắc Cương
66 Chương 66: 66: Vây Sóc Thành
67 Chương 67: 67: Hồng Nhan Mãng
68 Chương 68: 68: Trói Loạn Tâm
69 Chương 69: 69: Phá Sóc Thành
70 Chương 70: 70: Say Thử Tiêu
71 Chương 71: 71: Song Diện Kế
72 Chương 72: 72: Chung Thành Tương
73 Chương 73: 73: Khách Hoàng Tuyền
74 Chương 74: 74: Thật Giả Mê
75 Chương 75: 75: Đoạn Nghiệt Duyên
76 Chương 76: 76: Lan Lăng Vương Nhập Trận Khúc
77 Chương 77: 77: Cung Đình Loạn
78 Chương 78: 78: Kiếp Thái Bạch
79 Chương 79: 79: Tâm Thục Chính
80 Chương 80: 80: Vấn Hắc Bạch
81 Chương 81: 81: Trong Lúc Say Tỉnh
82 Chương 82: 82: Đường Về Hiện
83 Chương 83: 83: Sinh Cơ Lộ
84 Chương 84: 84: Gõ Tiên Môn
85 Chương 85: 85: Tân Phủ Ám
86 Chương 86: 86: Thanh Ca Phường
87 Chương 87: 87: Lưỡng Địa Nan
88 Chương 88: 88: Thị Phi Mê
89 Chương 89: 89: Thanh Bạch Bị Vùi Lấp
90 Chương 90: 90: Túc Địch Phùng
91 Chương 91: 91: Thôi Song Ca
92 Chương 92: 92: Tự Bảo Kế
93 Chương 93: 93: Dạ Thẩm Kinh
94 Chương 94: 94: Tình Duyên Tẫn
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: 1: Dạ Hội Đêm
2
Chương 2: 2: Hắc Ngọc Giới
3
Chương 3: 3: Đêm Chạy Trốn
4
Chương 4: 4: Không Gian Sai
5
Chương 5: 5: Trước Ác Chiến
6
Chương 6: 6: Ức Trong Tuyết
7
Chương 7: 7: Năm Trăm Kỵ
8
Chương 8: 8: Thắng Lạc Dương
9
Chương 9: 9: Lệnh Ám Sát
10
Chương 10: 10: Thử Phân Ly
11
Chương 11: 11: Dưới Ánh Trăng
12
Chương 12: 12: Cung Môn Tiếu
13
Chương 13: 13: Tham Hư Hoàng
14
Chương 14: 14: Mộc Trung Hí
15
Chương 15: 15: Đoạn Dận Tán
16
Chương 16: 16: Nghiệp Thành Tịch
17
Chương 17: 17: Tuyết Ngàn Dặm
18
Chương 18: 18: Nhập Trường An
19
Chương 19: 19: Ám Triều Dũng
20
Chương 20: 20: Xuất Khốn Cục
21
Chương 21: 21: Tướng Quân Hội
22
Chương 22: 22: Đăng Khôi Thủ
23
Chương 23: 23: Diêm Thượng Tuyết
24
Chương 24: 24: Phó Thác Sai
25
Chương 25: 25: Xuất Kỳ Cục
26
Chương 26: 26: Đao Ảnh Loạn
27
Chương 27: 27: Trong Tuyết Ảnh
28
Chương 28: 28: Phong Tuyết Tung Bay
29
Chương 29: 29: Đại Hôn Hỉ
30
Chương 30: 30: Trường Cung Hiện
31
Chương 31: 31: Ánh Nến Động
32
Chương 32: 32: Thu Quan Cục
33
Chương 33: 33: Móng Ngựa Gấp
34
Chương 34: 34: Ba Ba Trong Chậu
35
Chương 35: 35: Trong Cục Kế
36
Chương 36: 36: Vây Sát Đấu
37
Chương 37: 37: Thiên Tử Binh
38
Chương 38: 38: Áo Lông Chồn Ẩm Ướt
39
Chương 39: 39: Kiếp Sau Âm
40
Chương 40: 40: Tiền Đồ Mù Mịt
41
Chương 41: 41: Ức Vãng Tích
42
Chương 42: 42: Hãy Thẳng Thắn
43
Chương 43: 43: Niệm Nô Kiều
44
Chương 44: 44: Đêm Đông Dài
45
Chương 45: 45: Tân Khai Cục
46
Chương 46: 46: Trăm Dặm Nghênh Đón
47
Chương 47: 47: Chiếc Giày Nhỏ
48
Chương 48: 48: Tam Túc Tang
49
Chương 49: 49: Hồi Mộng Thương
50
Chương 50: 50: Nguyệt Trung Ảnh
51
Chương 51: 51: Nguy Cơ Khởi
52
Chương 52: 52: Nhập Sông Băng
53
Chương 53: 53: Gò Má Ánh Hồng
54
Chương 54: 54: Chuyện Năm Xưa
55
Chương 55: 55: Từ Nay Say H
56
Chương 56: 56: Biên Quan Gấp
57
Chương 57: 57: Chiết Chi Thán
58
Chương 58: 58: Hữu Tử Thê
59
Chương 59: 59: Đêm Từ Biệt
60
Chương 60: 60: Trống Trận Vang
61
Chương 61: 61: Ván Cờ Mở
62
Chương 62: 62: Khiếu Lang Cốc
63
Chương 63: 63: Mối Thù Của Hộc Luật Gia
64
Chương 64: 64: Quỳ Bên Cửa
65
Chương 65: 65: Bắc Cương
66
Chương 66: 66: Vây Sóc Thành
67
Chương 67: 67: Hồng Nhan Mãng
68
Chương 68: 68: Trói Loạn Tâm
69
Chương 69: 69: Phá Sóc Thành
70
Chương 70: 70: Say Thử Tiêu
71
Chương 71: 71: Song Diện Kế
72
Chương 72: 72: Chung Thành Tương
73
Chương 73: 73: Khách Hoàng Tuyền
74
Chương 74: 74: Thật Giả Mê
75
Chương 75: 75: Đoạn Nghiệt Duyên
76
Chương 76: 76: Lan Lăng Vương Nhập Trận Khúc
77
Chương 77: 77: Cung Đình Loạn
78
Chương 78: 78: Kiếp Thái Bạch
79
Chương 79: 79: Tâm Thục Chính
80
Chương 80: 80: Vấn Hắc Bạch
81
Chương 81: 81: Trong Lúc Say Tỉnh
82
Chương 82: 82: Đường Về Hiện
83
Chương 83: 83: Sinh Cơ Lộ
84
Chương 84: 84: Gõ Tiên Môn
85
Chương 85: 85: Tân Phủ Ám
86
Chương 86: 86: Thanh Ca Phường
87
Chương 87: 87: Lưỡng Địa Nan
88
Chương 88: 88: Thị Phi Mê
89
Chương 89: 89: Thanh Bạch Bị Vùi Lấp
90
Chương 90: 90: Túc Địch Phùng
91
Chương 91: 91: Thôi Song Ca
92
Chương 92: 92: Tự Bảo Kế
93
Chương 93: 93: Dạ Thẩm Kinh
94
Chương 94: 94: Tình Duyên Tẫn