Chương 44: 44: Đêm Đông Dài

Đèn lồng tịch mịch không ai thắp sáng, khiến trường điện mênh mông mà cô độc.Màn đêm buông xuống, Kỳ Lạc từ quân doanh ngoài thành về tới phủ Thừa tướng, hôm nay đã là ngày thứ ba Tử Dạ theo Cao Trường Cung rời đi, nhưng vẫn chưa nghe thấy tin tức từ quan ải truyền đến, chí ít giờ phút này Tử Dạ hẳn là an toàn.Âm thầm chửi mình vì sao còn muốn quan tâm sinh tử của Tử Dạ như vậy, Kỳ Lạc lắc lắc đầu, tháo mũ giáp mạ vàng nặng nề xuống, vươn tay xoa xoa huyệt thái dương, tự nhủ: " Mày quan tâm cô ta như vậy, cô ta đã từng quan tâm mày chưa? Lạnh lùng hút một hơi, cảm thấy lòng tràn đầy đều là buốt giá.Kỳ Lạc giương mắt nhìn về phía Lưu Tô thuỷ tạ, chỉ thấy nơi đó có ánh đèn lờ mờ, trong lòng có chút ấm áp."Quận mã gia trở về." Tiểu tỳ chờ bên ngoài ngôi thủy tạ vội vàng nghênh đón."Linh Ca đâu?" Kỳ Lạc nhẹ nhàng hỏi một câu.Tiểu tỳ cười trả lời: "Quận chúa đang trong phòng tắm rửa.""Vậy ta chờ một lúc lại trở về phòng.

Mặt Kỳ Lạc đỏ lên, vội vàng khoát tay."A?" Tiểu tỳ lấy làm lạ kêu một tiếng, cười thầm Quận mã gia lại còn đỏ mặt.Kỳ Lạc xấu hổ cười, "Ta...!Ta chỉ là không có thói quen đó mà thôi, ngươi không cần cảm thấy kỳ lạ."Giữa phu thê còn có thói quen đó sao? Tiểu tỳ trong lúc vui vẻ có chút thâm ý."Ách...!Cái này..." Kỳ Lạc chỉ cảm thấy trái tim bỗng nhiên nhảy loạn, cúi đầu nhìn bàn tay băng lãnh của mình một chút, lắc đầu, nói thầm: "Cô cũng đã phi lễ với người ta rồi, vì sao còn phải tránh vậy đây?Vừa nghĩ đến đây, Kỳ Lạc hít một hơi, đi về phía Lưu Tô thủy tạ.Mùi thơm xông vào mũi, hơi nước ấm áp trong nháy mắt đập vào mặt khi cô đẩy cửa phòng ra, để tâm thần Kỳ Lạc có chút rung động.Không dám nói lời nào, sợ sẽ quấy rầy Linh Ca phía sau bình phong, Kỳ Lạc cẩn thận đóng cửa lại, đặt mũ giáp trong tay xuống, nhẹ giọng cởi áo giáp băng lãnh trên người xuống.Phía sau bình phong, tiếng nước róc rách bỗng nhiên ngừng lại, không biết có phải Linh Ca đã biết Kỳ Lạc trở về hay không, chỉ biết nàng im lặng không lên tiếng.Kỳ Lạc cuống quít mở miệng nói: "Linh Ca, ngươi không cần sợ, là ta trở về, ngươi yên tâm, ta không quấy rầy ngươi, ngươi cứ tắm tiếp đi.Vẫn không có tiếng trả lời, Kỳ Lạc chỉ cảm thấy trái tim bỗng nhiên treo lên."Linh Ca?" Quan tâm kêu một tiếng, Kỳ Lạc đi tới trước tấm bình phong, không dám đi ra đằng sau, "Ngươi thế nào?"Bên trong vẫn không có tiếng đáp lại.Trong lòng Kỳ Lạc loạn lên, không lo được hết thảy đi đến sau tấm bình phong, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, nói: "Linh Ca!" Cúi người xuống, bế Linh Ca đang chìm trong chậu gỗ lên."Kỳ...!Lang?" Linh Ca chưa tỉnh hồn nhìn Kỳ Lạc với khuôn mặt gấp gáp, Ngươi về rồi à?"Lời ta vừa nói, ngươi không nghe thấy?" Mặt Kỳ Lạc bỗng nhiên nóng bỏng, "Vậy sao ngươi lại chìm xuống dưới đáy chậu gỗ, ta còn tưởng rằng ngươi xảy ra chuyện nữa!""Ta?" Linh Ca chỉ cảm thấy áo Kỳ Lạc hơi lạnh, lúc này mới giật toàn thân đang ở trước mắt Kỳ Lạc, cuống quít che lại thân thể ướt nhẹp, ngồi xuống chậu gỗ, gương mặt cũng nóng bỏng, Ta xưa nay yêu thích yên tĩnh, cho nên khi tắm rửa cũng thỉnh thoảng sẽ chui xuống nước, ngươi...!Ngươi không cần lo lắng."Hóa ra là vậy...!Kỳ Lạc vội quay người đi, chỉ cảm thấy trái tim trong lồng ngực đang nhảy dồn dập, không hề hay biết vạt áo trước ướt sũng đang dần lạnh.Vậy...!Vậy ngươi đi ra ngoài trước..." Linh Ca lần thứ nhất cảm thấy có chút nghẹn lời, không biết loại thẹn thùng khiến cả hai như bị lửa thiêu này là gì."A...!Nha..." Thanh âm Kỳ Lạc có chút khàn khàn, vừa muốn rời khỏi bình phong, liền nghe tiểu tỳ gõ cửa."Quận chúa, quận mã, tiểu tỳ đến cho hai vị thêm chút nước nóng."" Cái này..." Kỳ Lạc giật mình, đành phải quay trở lại sau tấm bình phong, nhắm mắt quay người nói với Linh Ca, "Linh Ca, ta chỉ sợ phải ở đây thêm lát.""Cái này..." Lần này đổi lại là Linh Ca giật mình, "Vậy ngươi...!Trước hết lưu lại đi, rồi mở....mở mắt ra."Cửa bị tiểu tỳ đẩy ra, tiểu tỳ bưng một chậu nước nóng đi đến, đi tới sau bức bình phong.

Ánh mắt đảo qua gò má đỏ ửng của hai người cùng vạt áo trước ướt sũng, che miệng cười một tiếng, vội vàng lui xuống, đóng kỹ cửa gỗ.Kỳ Lạc thở một hơi thoải mái thật dài, lần nữa quay lưng đi, nói: "Ta...!Ta đi ra ngoài trước.""Kỳ lang." Linh Ca đột nhiên gọi, cũng làm Kỳ Lạc có chút không biết làm sao."A?""Kỳ thật ngươi không cần...!Không cần như thế." Linh Ca bình tâm lại, nhẹ nhàng thoải mái thở một hơi, "Dù sao...!Dù sao chúng ta cũng là vợ chồng, không nên xa lạ như vậy."Đúng vậy a, là vợ chồng." Kỳ Lạc ngơ ngác đáp lại Linh Ca, vừa nghĩ tới đêm động phòng hoa chúc kiều diễm, mặc dù chỉ loáng thoáng ẩn hiện trong ký ức, cũng không rõ ràng lắm, nhưng nàng biết rõ, đêm đó người nàng chạm vào là Linh Ca, hôn là Linh Ca, có lẽ người nàng muốn cũng là Linh Ca..."Ào ào—— "Một tiếng tiếng nước vang lên, Linh Ca lần nữa từ trong chậu gỗ đứng lên, vội vàng mặc chiếc áo mỏng sạch sẽ đặt ở một bên, đi tới phía sau Kỳ Lạc, nhẹ nhàng tóm lấy góc áo Kỳ Lạc, "Xiêm y của ngươi cũng ướt, dùng nước nóng tẩy thân thể rồi thay ra đi."A..." Kỳ Lạc không dám nhìn Linh Ca lâu, chỉ nặng nề mà gật đầu.Linh Ca lặng yên cười một tiếng, đi qua bên người Kỳ Lạc, lại không nói thêm gì nữa.Kỳ Lạc chỉ cảm thấy bối rối tới cực điểm, lại gật gật đầu tiếp.Khi tiếng nước vang lên lần nữa, Linh Ca nằm nghiêng ở trên giường tự mình bôi thuốc vào vết thương nơi xương sườn, suy nghĩ: Kỳ Lạc, ngươi có biết hay không, ta càng ngày càng đối ngươi không hạ thủ được...!Bàn cờ này, ngay cả ta là người chấp cờ cũng bị mê hoặc mất rồi."A!" Kỳ Lạc đột nhiên kinh hô một tiếng, kinh động Linh Ca đang nằm trên giường."Kỳ lang, ngươi thế nào?""Ta...!Ta quên cầm quần áo sạch đến đây."Linh Ca thoải mái thở một hơi, nhịn đau ngồi dậy, "Ngươi chờ chút, ta lấy cho ngươi."Cám ơn ngươi, Linh Ca."Bây giờ mà còn nói cảm ơn?" Lấy áo mỏng sạch sẽ mỏng đứng ở sau tấm bình phong, Linh Ca đột nhiên lạnh lùng hỏi một chút.Kỳ Lạc tựa hồ cảm thấy trong lời nói của Linh Ca có trong ý lạnh, cuống quít giải thích nói: "Ta...!Ta...ở cố hương của ta, tạ ơn là ngôn ngữ thông dụng, không phải là cố ý muốn khách khí với ngươi.""Ồ? Cố hương của ngươi?" Linh Ca quả thật có chút hiếu kỳ Kỳ Lạc, từ ngày nữ tử này xuất hiện, trên người tựa hồ luôn có một điều bí ẩn đợi nàng khám phá —— nàng đến tột cùng là ai? Đến từ chỗ nào? Còn có những xưng hô kỳ kỳ quái quái nàng hay nói rốt cuộc là ý gì?Linh Ca..." Kỳ Lạc bỗng nhiên một gọi."Cái gì?""Quần áo, ta lạnh." Kỳ Lạc nhẹ nhàng gõ gõ bình phong.À, ta đưa qua cho ngươi." Linh Ca nói liền ôm áo mỏng đi tới, khi ánh mắt chạm đến thân thể Kỳ Lạc trong nháy mắt, không tự chủ được đỏ mặt.Kỳ Lạc vô ý thức ngồi xuống chậu gỗ, đỏ mặt đưa tay ra, "Linh Ca, đưa quần áo cho ta là được rồi."A..." Lần này đổi lại là Linh Ca sững sờ, đưa y phục qua cho Kỳ Lạc.Đầu ngón tay đụng vào, cảm nhận được sự ấm áp nhàn nhạt của nhau, Kỳ Lạc cùng Linh Ca không khỏi rụt tay về sau."Ta...!Ta lên giường chờ ngươi." Linh Ca quay đầu bước nhanh đi, vừa trở lại trên giường đã kinh ngạc che miệng lại, tự hỏi một câu, "Ta mới vừa nói cái gì vậy?Nhớ tới câu nói vừa rồi, cần người hữu tâm nghe xong, đều cảm thấy phá lệ mập mờ, huống chi là Kỳ Lạc."Ách..." Kỳ Lạc vội vàng đem áo mỏng mặc vào, rời khỏi chậu gỗ.Tuy nói đã vào mùa đông thế nhưng lúc này cả hai đều không cảm thấy một chút ý lạnh nào.Do dự mãi, Kỳ Lạc từ sau tấm bình phong đi ra, nhìn thấy Linh Ca đang cúi đầu dọn dẹp thuốc trị thương bên giường, vội vàng bước nhanh tới, gấp giọng nói: "Để ta làm.Tay rơi xuống mu bàn tay Linh Ca, Linh Ca cúi đầu không dám nhìn Kỳ Lạc lâu,Vậy....vậy ngươi làm đi.Kỳ Lạc gật gật đầu, bận bịu thu dọn thuốc trị thương, quay đầu ngồi ở bên người Linh Ca, nói: "Ngươi...!Thương thế của ngươi khá hơn chút nào không?"Linh Ca nhẹ gật đầu, "Có đậu cô nương ở đây, ta khẳng định sẽ mau khỏi."Đậu cô nương xác thực y thuật cao minh." Kỳ Lạc gật đầu cười một tiếng, cảm thấy bầu không khí chẳng phải mập mờ như đã nghĩ, hơi thoải mái thở một hơi, nói: "Linh Ca trên người ngươi còn bị thương, mau mau nghỉ ngơi đi.""Vậy còn ngươi?""Ta...!Ta khẳng định cũng phải ngủ a, hôm nay ở thao trường tập trận mệt mỏi một ngày." Kỳ Lạc nói, đấm đấm lưng, nói, "Thật không rõ vì sao tướng quân cổ đại đều phải mặc khôi giáp nặng như vậy, mệt mỏi gần chết, sao mà còn giết địch được?"Ha ha." Linh Ca nhịn không được cười lên, "Ta vẫn là lần đầu nghe người ta nói như vậy.""Chẳng lẽ không đúng sao?" Kỳ Lạc nghiêm mặt nói, "Mặc thứ đồ nặng như vậy, còn muốn cùng người liều mạng, ta cảm thấy vừa đến đã thua!""Ồ?" Linh Ca tràn đầy thâm ý mà nhìn mặt Kỳ Lạc, bỗng nhiên, cảm thấy thời khắc này nàng nếu là nam nhi, hẳn là sẽ còn tuấn lãng hơn bây giờ mấy phần.Ở cố hương của ta, ai mà mặc mấy thứ nặng như thế? Trực tiếp mặc áo chống đạn...!Kỳ Lạc lập tức im tiếng, ánh mắt có mấy phần ảm đạm, "Ta lại hoài niệm cố hương, thật xin lỗi, Linh Ca, ta nghĩ ta vẫn là cần một quãng thời gian mới có thể thích ứng nơi này."Linh Ca giơ tay lên, vỗ vỗ mu bàn tay Kỳ Lạc, "Ta lại cảm thấy lời của ngươi nói đầy đạo lý, ngươi nói cho ta nghe một chút đi, ở cố hương của ngươi, tướng sĩ mặc cái gì? Đánh như thế nào được không?"Được.

Kỳ Lạc cười cười, " Chỗ của chúng ta, dùng vũ khí cũng không phải đao hay là kiếm mà dùng cái được gọi là Thương[1]." thương ? Chúng ta cũng có a." Linh Ca hỏi."Không phải loại thương đó, mà là một loại vũ khí có thể bắt một viên đạn bay đi rất xa, lực sát thương rất lớn.

Kỳ Lạc sững sờ, nghiêm mặt nhìn Linh Ca, "Sợ rằng ngươi cũng không biết đạn là cái gì đi?Linh Ca gật đầu, "Xác thực không biết.""Ai..." Kỳ Lạc hít một hơi, nhẹ nhàng đỡ Linh Ca nằm xuống giường, bản thân cũng ngã xuống bên cạnh Linh Ca, chui vào trong chăn, "Xem ra a, ta phải hảo hảo cùng ngươi nói một chút.""Được." Linh Ca gật đầu cười một tiếng, trong tươi cười đã không còn những thứ như tự giễu hay cao ngạo nữa, mà chỉ còn một loại nhu tình ngay cả chính nàng cũng chưa từng thấy qua.Liên tục ba đêm cùng Kỳ Lạc chung gối, Linh Ca luôn luôn nghiêng người nhìn bên mặt của Kỳ Lạc, luôn luôn bất tri bất giác bình yên ngủ, dù cho biết bên người nàng là quân cờ, cũng sẽ không cảm thấy có một tia bất an nào.Bởi vì nàng biết, giờ này khắc này Kỳ Lạc, sẽ không tiếc hết thảy đi bảo hộ nàng, nàng có thể nhắm mắt lại, tạm thời quên mình vẫn còn đang giãy dụa mỏi mệt trong số mệnh của chính mình.Kỳ Lạc của trước đây, luôn khiến Linh Ca cảm thấy ngạc nhiên, cũng hầu như khiến Linh Ca cảm thấy không thể nào hiểu được, nhưng khi mọi chuyện đã sáng tỏ, thì mặc kệ là Kỳ Lạc của quá khứ hay hiện tại, lúc nào cũng sẽ mang tính tình trẻ con, thuần lương thanh khiết."Linh Ca." Nói xong về súng ống Kỳ Lạc bỗng nhiên xoay chuyển lời nói, cau mày nói, "Ngươi còn bị thương, chúng ta sớm đi nghỉ ngơi, sau này sẽ nói thêm cho ngươi nghe.Sau này sẽ nói thêm cho ta nghe? Linh Ca thất thần đột nhiên hỏi ra một câu.

Đúng vậy, chỉ cần ta còn ở chỗ này một ngày, ta sẽ luôn nói cho ngươi nghe.

Kỳ Lạc gật đầu, "Linh Ca, nhanh ngủ đi.""Được..." Linh Ca tựa đầu lên đầu vai Kỳ Lạc, khép hai mắt lại.Kỳ Lạc, ta sẽ để cho ngươi làm quân cờ của ta mãi mãi, mãi mãi ở bên cạnh ta.Kỳ Lạc hít một hơi thật sâu, nhìn mặt Linh Ca, đột nhiên cảm giác được nàng trông rất đẹp —— nếu như nói Tử Dạ có vẻ đẹp hệt như cây anh túc[2], thì Linh Ca lại giống như một đóa bạch liên [3].Có đôi khi lạnh lùng, lại cao ngạo tinh khiết, có đôi khi; ôn nhu, lại thâm tình bất hối.Người thì nên biết thỏa mãn.Ở thời đại này, có ngươi, cũng là hạnh phúc mà thượng thiên cho ta.[1] Thương: Chữ 枪 trong tiết trung quốc vừa có nghĩa là súng lục vừa có nghĩa là cây giáo; cây thương[2]Cây anh túc: Cây thuốc phiện[3] bạch liên: Hoa sen trắng

Chapter
1 Chương 1: 1: Dạ Hội Đêm
2 Chương 2: 2: Hắc Ngọc Giới
3 Chương 3: 3: Đêm Chạy Trốn
4 Chương 4: 4: Không Gian Sai
5 Chương 5: 5: Trước Ác Chiến
6 Chương 6: 6: Ức Trong Tuyết
7 Chương 7: 7: Năm Trăm Kỵ
8 Chương 8: 8: Thắng Lạc Dương
9 Chương 9: 9: Lệnh Ám Sát
10 Chương 10: 10: Thử Phân Ly
11 Chương 11: 11: Dưới Ánh Trăng
12 Chương 12: 12: Cung Môn Tiếu
13 Chương 13: 13: Tham Hư Hoàng
14 Chương 14: 14: Mộc Trung Hí
15 Chương 15: 15: Đoạn Dận Tán
16 Chương 16: 16: Nghiệp Thành Tịch
17 Chương 17: 17: Tuyết Ngàn Dặm
18 Chương 18: 18: Nhập Trường An
19 Chương 19: 19: Ám Triều Dũng
20 Chương 20: 20: Xuất Khốn Cục
21 Chương 21: 21: Tướng Quân Hội
22 Chương 22: 22: Đăng Khôi Thủ
23 Chương 23: 23: Diêm Thượng Tuyết
24 Chương 24: 24: Phó Thác Sai
25 Chương 25: 25: Xuất Kỳ Cục
26 Chương 26: 26: Đao Ảnh Loạn
27 Chương 27: 27: Trong Tuyết Ảnh
28 Chương 28: 28: Phong Tuyết Tung Bay
29 Chương 29: 29: Đại Hôn Hỉ
30 Chương 30: 30: Trường Cung Hiện
31 Chương 31: 31: Ánh Nến Động
32 Chương 32: 32: Thu Quan Cục
33 Chương 33: 33: Móng Ngựa Gấp
34 Chương 34: 34: Ba Ba Trong Chậu
35 Chương 35: 35: Trong Cục Kế
36 Chương 36: 36: Vây Sát Đấu
37 Chương 37: 37: Thiên Tử Binh
38 Chương 38: 38: Áo Lông Chồn Ẩm Ướt
39 Chương 39: 39: Kiếp Sau Âm
40 Chương 40: 40: Tiền Đồ Mù Mịt
41 Chương 41: 41: Ức Vãng Tích
42 Chương 42: 42: Hãy Thẳng Thắn
43 Chương 43: 43: Niệm Nô Kiều
44 Chương 44: 44: Đêm Đông Dài
45 Chương 45: 45: Tân Khai Cục
46 Chương 46: 46: Trăm Dặm Nghênh Đón
47 Chương 47: 47: Chiếc Giày Nhỏ
48 Chương 48: 48: Tam Túc Tang
49 Chương 49: 49: Hồi Mộng Thương
50 Chương 50: 50: Nguyệt Trung Ảnh
51 Chương 51: 51: Nguy Cơ Khởi
52 Chương 52: 52: Nhập Sông Băng
53 Chương 53: 53: Gò Má Ánh Hồng
54 Chương 54: 54: Chuyện Năm Xưa
55 Chương 55: 55: Từ Nay Say H
56 Chương 56: 56: Biên Quan Gấp
57 Chương 57: 57: Chiết Chi Thán
58 Chương 58: 58: Hữu Tử Thê
59 Chương 59: 59: Đêm Từ Biệt
60 Chương 60: 60: Trống Trận Vang
61 Chương 61: 61: Ván Cờ Mở
62 Chương 62: 62: Khiếu Lang Cốc
63 Chương 63: 63: Mối Thù Của Hộc Luật Gia
64 Chương 64: 64: Quỳ Bên Cửa
65 Chương 65: 65: Bắc Cương
66 Chương 66: 66: Vây Sóc Thành
67 Chương 67: 67: Hồng Nhan Mãng
68 Chương 68: 68: Trói Loạn Tâm
69 Chương 69: 69: Phá Sóc Thành
70 Chương 70: 70: Say Thử Tiêu
71 Chương 71: 71: Song Diện Kế
72 Chương 72: 72: Chung Thành Tương
73 Chương 73: 73: Khách Hoàng Tuyền
74 Chương 74: 74: Thật Giả Mê
75 Chương 75: 75: Đoạn Nghiệt Duyên
76 Chương 76: 76: Lan Lăng Vương Nhập Trận Khúc
77 Chương 77: 77: Cung Đình Loạn
78 Chương 78: 78: Kiếp Thái Bạch
79 Chương 79: 79: Tâm Thục Chính
80 Chương 80: 80: Vấn Hắc Bạch
81 Chương 81: 81: Trong Lúc Say Tỉnh
82 Chương 82: 82: Đường Về Hiện
83 Chương 83: 83: Sinh Cơ Lộ
84 Chương 84: 84: Gõ Tiên Môn
85 Chương 85: 85: Tân Phủ Ám
86 Chương 86: 86: Thanh Ca Phường
87 Chương 87: 87: Lưỡng Địa Nan
88 Chương 88: 88: Thị Phi Mê
89 Chương 89: 89: Thanh Bạch Bị Vùi Lấp
90 Chương 90: 90: Túc Địch Phùng
91 Chương 91: 91: Thôi Song Ca
92 Chương 92: 92: Tự Bảo Kế
93 Chương 93: 93: Dạ Thẩm Kinh
94 Chương 94: 94: Tình Duyên Tẫn
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: 1: Dạ Hội Đêm
2
Chương 2: 2: Hắc Ngọc Giới
3
Chương 3: 3: Đêm Chạy Trốn
4
Chương 4: 4: Không Gian Sai
5
Chương 5: 5: Trước Ác Chiến
6
Chương 6: 6: Ức Trong Tuyết
7
Chương 7: 7: Năm Trăm Kỵ
8
Chương 8: 8: Thắng Lạc Dương
9
Chương 9: 9: Lệnh Ám Sát
10
Chương 10: 10: Thử Phân Ly
11
Chương 11: 11: Dưới Ánh Trăng
12
Chương 12: 12: Cung Môn Tiếu
13
Chương 13: 13: Tham Hư Hoàng
14
Chương 14: 14: Mộc Trung Hí
15
Chương 15: 15: Đoạn Dận Tán
16
Chương 16: 16: Nghiệp Thành Tịch
17
Chương 17: 17: Tuyết Ngàn Dặm
18
Chương 18: 18: Nhập Trường An
19
Chương 19: 19: Ám Triều Dũng
20
Chương 20: 20: Xuất Khốn Cục
21
Chương 21: 21: Tướng Quân Hội
22
Chương 22: 22: Đăng Khôi Thủ
23
Chương 23: 23: Diêm Thượng Tuyết
24
Chương 24: 24: Phó Thác Sai
25
Chương 25: 25: Xuất Kỳ Cục
26
Chương 26: 26: Đao Ảnh Loạn
27
Chương 27: 27: Trong Tuyết Ảnh
28
Chương 28: 28: Phong Tuyết Tung Bay
29
Chương 29: 29: Đại Hôn Hỉ
30
Chương 30: 30: Trường Cung Hiện
31
Chương 31: 31: Ánh Nến Động
32
Chương 32: 32: Thu Quan Cục
33
Chương 33: 33: Móng Ngựa Gấp
34
Chương 34: 34: Ba Ba Trong Chậu
35
Chương 35: 35: Trong Cục Kế
36
Chương 36: 36: Vây Sát Đấu
37
Chương 37: 37: Thiên Tử Binh
38
Chương 38: 38: Áo Lông Chồn Ẩm Ướt
39
Chương 39: 39: Kiếp Sau Âm
40
Chương 40: 40: Tiền Đồ Mù Mịt
41
Chương 41: 41: Ức Vãng Tích
42
Chương 42: 42: Hãy Thẳng Thắn
43
Chương 43: 43: Niệm Nô Kiều
44
Chương 44: 44: Đêm Đông Dài
45
Chương 45: 45: Tân Khai Cục
46
Chương 46: 46: Trăm Dặm Nghênh Đón
47
Chương 47: 47: Chiếc Giày Nhỏ
48
Chương 48: 48: Tam Túc Tang
49
Chương 49: 49: Hồi Mộng Thương
50
Chương 50: 50: Nguyệt Trung Ảnh
51
Chương 51: 51: Nguy Cơ Khởi
52
Chương 52: 52: Nhập Sông Băng
53
Chương 53: 53: Gò Má Ánh Hồng
54
Chương 54: 54: Chuyện Năm Xưa
55
Chương 55: 55: Từ Nay Say H
56
Chương 56: 56: Biên Quan Gấp
57
Chương 57: 57: Chiết Chi Thán
58
Chương 58: 58: Hữu Tử Thê
59
Chương 59: 59: Đêm Từ Biệt
60
Chương 60: 60: Trống Trận Vang
61
Chương 61: 61: Ván Cờ Mở
62
Chương 62: 62: Khiếu Lang Cốc
63
Chương 63: 63: Mối Thù Của Hộc Luật Gia
64
Chương 64: 64: Quỳ Bên Cửa
65
Chương 65: 65: Bắc Cương
66
Chương 66: 66: Vây Sóc Thành
67
Chương 67: 67: Hồng Nhan Mãng
68
Chương 68: 68: Trói Loạn Tâm
69
Chương 69: 69: Phá Sóc Thành
70
Chương 70: 70: Say Thử Tiêu
71
Chương 71: 71: Song Diện Kế
72
Chương 72: 72: Chung Thành Tương
73
Chương 73: 73: Khách Hoàng Tuyền
74
Chương 74: 74: Thật Giả Mê
75
Chương 75: 75: Đoạn Nghiệt Duyên
76
Chương 76: 76: Lan Lăng Vương Nhập Trận Khúc
77
Chương 77: 77: Cung Đình Loạn
78
Chương 78: 78: Kiếp Thái Bạch
79
Chương 79: 79: Tâm Thục Chính
80
Chương 80: 80: Vấn Hắc Bạch
81
Chương 81: 81: Trong Lúc Say Tỉnh
82
Chương 82: 82: Đường Về Hiện
83
Chương 83: 83: Sinh Cơ Lộ
84
Chương 84: 84: Gõ Tiên Môn
85
Chương 85: 85: Tân Phủ Ám
86
Chương 86: 86: Thanh Ca Phường
87
Chương 87: 87: Lưỡng Địa Nan
88
Chương 88: 88: Thị Phi Mê
89
Chương 89: 89: Thanh Bạch Bị Vùi Lấp
90
Chương 90: 90: Túc Địch Phùng
91
Chương 91: 91: Thôi Song Ca
92
Chương 92: 92: Tự Bảo Kế
93
Chương 93: 93: Dạ Thẩm Kinh
94
Chương 94: 94: Tình Duyên Tẫn