Chương 136: Kích Động Quần Chúng

Mọi người không nói chuyện gì với nhau cho đến khi về đến biệt thự.
“Lão đại”
“Tới giờ hai người mới nhớ tụi tôi à?” - Hoàng Vân nãy giờ sớm đã lấy que cay trong không gian ra ăn xem ba người này nói chuyện.

Phải nói là mấy cái tát cho cô ta đúng là Tuyệt.
“Tiểu Nguyệt, Tiểu Triệt, mấy đứa đã về rồi à?” - Tuyết di từ trong phòng đi ra, bà còn tưởng mình nghe lầm nữa là.

Không ngờ bọn nhỏ lại về nhanh như vậy - “Mọi chuyển ổn cả chứ? Mấy đứa có bị làm sao không?”
“Mẹ, anh hai, chị dâu.

Mọi người về cả rồi à?” - Khiết Lệ cũng vì nghe tiếng Hoàng Vân mà đang ru ngủ bảo bảo cũng chạy ra xem.
Mọi người ngồi tề tụ đông đủ bắt đầu nói chuyện đã xảy ra thời gian qua.

Nghe xong chuyện đã xảy ra không khỏi thở dài tiếc nuối, sinh mệnh con người khi mạt thế đến vốn đã trở nên rẻ mạt lại bị những kẻ được coi là đồng loại kia làm cho con người càng lúc càng lâm vào khó khăn.

“À đúng rồi.

Con có lấy được da rắn và sừng của rắn biến dị.

Con nghĩ nếu Tuyết di dùng nó làm áo giáp và vũ khí có thể tăng sức phòng ngự” - Thanh Nguyệt vội lấy trong không gian ra lớp da rắn đỏ rực và cặp sừng của rắn bị dị cao sắp đụng trần nhà.
Cái này cũng quá khoa trương rồi.

Nhìn da rắn và cặp sừng này sợ những gì trong miêu tả của Thanh Nguyệt còn ghé gớm hơn vậy nhiều.
“Tiêu ca không ổn” - Lúc bọn cô còn đang tính hỏi chuyện sảy ra gần đây của căn cứ thì có một giọng nói hớt hãi chạy vào biệt thự nhưng chỉ đứng trước cửa mà không dám vào vì thấy bọn cô ngồi đầy ở đó - “Lão đại đã về rồi, vậy thì tốt quá.

Có chuyện không ổn rồi”
Mọi người nghe xong thì lập tức nhíu mài, bọn cô vừa trở về đã có chuyện rồi, mấy cái người trong căn cứ này cứ kiếm chuyện để bọn cô giải quyết là sao nhỉ?
Cậu thanh niên kia không nhiều lời bắt đầu kể chuyện phát sinh.

Nguyên do cũng là do cái tát của Lâm Tiêu, cô gái kia sau khi rời đi bị những người khác phát hiện.

Cô ta không chút nào ngại ngùng đổ mọi tội lỗi lên đầu Lâm Tiêu và còn nói thêm nói bớt là Lâm Tiêu ỷ vào bản thân là thành viên cấp cao của căn cứ mà tính động tay động chân với cô ta, khi cô ta chống trả mới bị đánh.

Không chỉ thế Lâm Tiêu đã hại đời rất nhiều cô gái, còn có mấy đứa con phải chăm sóc mà mọi người không biết.
Những người kia nghe xong thì một truyền mười, mười truyền trăm, lời nói càng ngày càng biến chất thành ra Lâm Tiêu từ một người vui vẻ hoà đồng thành một người tâm cơ lợi dụng phụ nữ.

Một số người đã bắt đầu kéo tới đây đòi công bằng cho cô gái đó.

Những người kéo tới đa số là người mới đến đây không bao lâu nên không hiểu tính tình của lãnh đạo bọn cô, nhờ vào đó dễ dàng bị cô ta dắt mũi.
“Đi ra ngoài xem” - Tử Hoàng nghe xong đã bắt đầu phát ra lãnh khí làm mọi người không khỏi rùng mình.

Đụng ai không đụng lại đụng người bên cạnh anh, đúng là chán sống rồi, ngay cả bảo bảo của anh cũng dám lợi dụng.
Mọi người đồng loạt bất bình với việc làm của cô ta nên đều đi ra bên ngoài khu biệt thự để xem xét tình hình và đúng như những gì người kia báo, trước cửa đã có hai ba chục người đang bị bảo vệ chặn lại không cho vào, đang không người chửi tục mắng nhiếc.

“Nói đủ chưa?”
Giọng nói của Tử Hoàng nhìn thấy cảnh đó không chỉ lãnh mà bên trong còn pha thêm nội lực làm mấy người kia nghe xong không khỏi rùng mình, tiếng chửi rủa cũng giảm đi phần nào.
“Mày là ai? Có phải là người của thằng ch* Lâm Tiêu kia không? Mày ngon thì kêu chủ mày ra đây.

Bọn tao phải đòi lại công bằng cho cô Nhã”
“Chát”
Người đàn ông vừa lớn tiếng bênh vực cô ta liền bị Thanh Nguyệt nhanh tay cho ăn một roi nước.
“Thử nói lại một lần nữa xem” - Thanh Nguyệt cười anh nhìn ông ta, nếu như ông ta dám mở miệng một lần nữa cô không ngại cho ông ta im lặng vĩnh viễn.
“Mày...bọn bây...”
“Câm mồm.

Đây là lão đại của căn cứ”
Cậu thanh niên báo cáo tình hình lúc nãy tức giận quát.

Đúng là loại người không biết nhìn rõ tình huống, không thấy đàn anh Lâm Tiêu và Hoàng Vinh đang khép nép đứng phía sau họ sao? Đúng là ngu ngốc.
“Lão đại”
“Lão đại về rồi sao?”
“Hai người họ là lão đại sao?”
Nhóm người đứng trước cửa lần đầu nhìn thấy lão đại căn cứ thì giật mình, không nghĩ hai người lại trẻ như vậy mà cô gái người bị hại đứng lẫn trong nhóm người lúc này ánh mắt mở trợn tròn nhìn Tử Hoàng.
Tưởng rằng Lâm Tiêu là người tốt nhất để cô ta lựa chọn rồi, không ngờ lại nhảy ra một Tử Hoàng còn hơn thế nữa nhưng rất tiếc bên cạnh anh lại có người phụ nữ khác, nhìn là thấy không phải dạng dễ đụng.
“Cô kia ra đây” - Thanh Nguyệt nhìn một cái đã thấy cô ta lẫn trong nhóm người liền gọi cô ta ra nhưng làm gì cô ta dám ra.

Thanh Nguyệt không còn cách nào nữa liền dùng thuỷ dị năng tạo thành sợi dây lôi cô ta nằm trước mặt mọi người.
“Cô nói người của tôi tính dở trò với cô?” - Tử Hoàng đứng từ trên cao nhìn xuống cô ta ánh mắt lạnh lẽo.
“Đúng...đúng vậy”
“Cậu ta cưỡng gian con gái nhà lành bây giờ có tới mấy đứa con?”
“Đúng vậy”
“Chát”

Phen này là tới phiên Tử Hoàng ra tay, anh chưa từng nương từ với bất kì ai đu người đó là phụ nữ.
“Cô nghĩ cô là ai? Cậu ta muốn xàm xỡ cô? Làm phiền mọi người đứng ra ngoài một chút” - Tử Hoàng nhìn mấy người trong gái trong nhà nhờ họ đứng ra.
Thanh Nguyệt sớm đã đứng sẵn, Hoàng Vân đi lên, Tiểu Linh và Tiểu Tuyết cũng đi lên đứng, Khiết Lệ ôm bảo bảo cũng bước lên theo.

Một dàn năm vị mỹ nữ mỗi người một kiểu, nhìn lại cô ta không khác nào vịt trong bầu thiên nga, không một chút nổi bật.
“Cô nói cậu ta muốn xàm xỡ cô? Ngay cả một người trong năm người ở đây cô còn không bằng một góc, người của tôi từ khi nào mắt kém như vậy?”
Nghe Tử Hoàng nói đến đây thì đám người bị cô ta dắc mũi cũng đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra.

Cả nhà ai cũng là nam thanh nữ tú, nếu Lâm Tiêu là một gã sở khanh chính hiệu thì ngay từ đầu cậu đã để ý đến nhan sắc của cô ta.

Nhưng sự thật chứng minh cô ta không có cái gọi là nhan sắc.
“Vậy còn mấy đứa con thì sao?” - Một người trong nhóm quần chúng bị kích động vẫn còn nghi ngờ lên tiếng.
“Thím hỏi bọn con hả?” - Mấy bảo bảo nhà cô từ nãy đến giờ bị che sau lưng bị điểm danh liền đưa đầu ra ngoài nhìn.
“Mọi người đừng bị bà thím dưới đất này lừa”
“Đúng vậy đúng vậy.

Là bà thím này không biết xấu hổ đụng tay đụng chân với Tiêu thúc”
“Đúng vậy, thím đó hết sức giả tạo”
Bị bọn nhỏ nói đến thế này thì mấy người kia chắc chắn bản thân đã bị dắt mũi liền chửi cô ta không ra gì, làn mưa nước bọt của bọn họ có thể nhấn chìm luôn cô ta.
Dĩ nhiên một người nguy hiểm như cô ta không thể ở lại căn cứ nữa rồi nên Thanh Nguyệt nhanh chóng kêu người đuổi cô ta ra khỏi căn cứ.
Mấy người kia cũng đã cúi đầu xin lỗi và hứa sẽ không dễ bị kích động như vậy nữa.
Nhờ vụ việc mà toàn bộ căn cứ biết lão đại của bọn họ đã trở lại rồi.

Chapter
1 Chương 1: Tận Thế
2 Chương 2: Lật Mặt
3 Chương 3: Sống Lại
4 Chương 4: Trốn
5 Chương 5: Bạn Cũ
6 Chương 6: Vạch Mặt
7 Chương 7: Đánh Hội Đồng
8 Chương 8: Không Gian Khai Thông
9 Chương 9: Không Gian Sinh Động
10 Chương 10: Gặp Lại
11 Chương 11: Mặt Đối Mặt
12 Chương 12: Gặp Mặt Bảo Bảo
13 Chương 13: Du Lịch
14 Chương 14: Thao Túng Dị Năng
15 Chương 15: Dị Năng Giả
16 Chương 16: Đến Ngược Trước Mạt Thế
17 Chương 17: Địa Ngục Trần Gian
18 Chương 18: Thức Tỉnh
19 Chương 19: Rời Khỏi Biệt Thự
20 Chương 20: Thực Chiến
21 Chương 21: Thu Thập Vật Tư
22 Chương 22: Đồng Đội Mới
23 Chương 23: Người Quen Cũ
24 Chương 24: Truy Bắt Tang Thi Vương
25 Chương 25: Thử Nghiệm
26 Chương 26: Luyện Tập
27 Chương 27: Mài Giũa Dị Năng
28 Chương 28: Tang Thi Cấp Ba
29 Chương 29: Hỗ Trợ
30 Chương 30: Thu Tiền Bảo Kê
31 Chương 31: Đập Ra Bã
32 Chương 32: Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn
33 Chương 33: Sơ Lược Về Dòi Sống
34 Chương 34: Tang Thi Chuột Bao Vây
35 Chương 35: Qua Đêm Bên Ngoài
36 Chương 36: Ngươi Đã Hỏi Qua Ý Ta Chưa
37 Chương 37: Xin Tha
38 Chương 38: Bị Hố
39 Chương 39: Tự Tạo Căn Cứ
40 Chương 40: Không Có Vô Sĩ Chỉ Có Vô Sĩ Hơn
41 Chương 41: Muốn Gia Nhập
42 Chương 42: Đột Nhập
43 Chương 43: Nguy Hiểm
44 Chương 44: Cắn Nuốt
45 Chương 45: Đột Nhập 2
46 Chương 46: Gia Nhập
47 Chương 47: “chăm Sóc Đặc Biệt”
48 Chương 48: Lần Đầu Đi Xa
49 Chương 49: Người Lạ Đột Nhập
50 Chương 50: “chiếm Núi Xưng Vương”
51 Chương 51: Gai Độc Mãng Xà
52 Chương 52: Dị Năng Chưa Từng Thấy
53 Chương 53: Tập Kích
54 Chương 54: Giao Đấu
55 Chương 55: Sao Chép
56 Chương 56: Tâm Sự
57 Chương 57: Bóng Đen
58 Chương 58: Ong Chúa
59 Chương 59: Nổi Bão
60 Chương 60: Thương Vong
61 Chương 61: Ấu Trùng
62 Chương 62: Tấn Công Xào Huyệt
63 Chương 63: Trở Về
64 Chương 64: Nhóc Đáng Yêu
65 Chương 65: Kênh Kiệu
66 Chương 66: Nữ Nhân Điên
67 Chương 67: Phân Xử
68 Chương 68: Chia Sẻ Bí Mật
69 Chương 69: Tin Vui
70 Chương 70: Ôm Đùi
71 Chương 71: Khoa Nhi
72 Chương 72: Thảm Khốc
73 Chương 73: Hữu Trung
74 Chương 74: Tuyết Rơi
75 Chương 75: Yên Bình
76 Chương 76: Gặp Lại Người Quen
77 Chương 77: Tiếng Sét Ái Tình
78 Chương 78: Đùa Giỡn
79 Chương 79: Bỏ Rơi
80 Chương 80: Lục Đục
81 Chương 81: Lôi Kéo
82 Chương 82: Phân Biệt Đối Xử
83 Chương 83: May Mắn Hay Xui Xẻo
84 Chương 84: Bị Ghét
85 Chương 85: Được Cứu
86 Chương 86: Đầu Quân
87 Chương 87: Trà Trộn
88 Chương 88: Lần Đầu Đại Chiến Tang Thi Đoàn
89 Chương 89: Lốc Xoáy Lửa
90 Chương 90: Con
91 Chương 91: Bắt Được
92 Chương 92: Thuần Phục
93 Chương 93: Cô Gái Kiêu Ngạo
94 Chương 94: Kiếm Chuyện
95 Chương 95: Hỏng Chuyện
96 Chương 96: Chăm Sóc Đặc Biệt
97 Chương 97: Yêu Thương Thắm Thiết
98 Chương 98: Bám Dính
99 Chương 99: Đối Thủ
100 Chương 100: Quá Khứ
101 Chương 101: Phát Triển Căn Cứ
102 Chương 102: Quân Đội
103 Chương 103: Nhờ Hỗ Trợ
104 Chương 104: Con
105 Chương 105: Nhờ Cứu Người
106 Chương 106: Lai Lịch
107 Chương 107: Sương Mù
108 Chương 108: Nguy Hiểm
109 Chương 109: Bị Động
110 Chương 110: Đánh Đổi
111 Chương 111: Thành Phố Không Người
112 Chương 112: Quái Vật
113 Chương 113: Dân Làng Nhiệt Tình
114 Chương 114: Linh Vật
115 Chương 115: Mẹ Chồng Phát Uy
116 Chương 116: Cưu Mang
117 Chương 117: Tốt Hay Xấu
118 Chương 118: Góp Sức
119 Chương 119: Thành Phố Q
120 Chương 120: Tập Kích Trong Toà Cao Ốc
121 Chương 121: Thí Nghiệm
122 Chương 122: Từ Đâu Xuất Hiện
123 Chương 123: Mất Tích
124 Chương 124: Ở Đâu Ra
125 Chương 125: Cống Ngầm
126 Chương 126: Bọn Họ Đều Điên Cả Rồi!!!
127 Chương 127: Thí Nghiệm Trên Cơ Thể Người
128 Chương 128: Huỷ Phòng Thí Nghiệm
129 Chương 129: Rời Đi
130 Chương 130: Rắn Và Dòi
131 Chương 131: Chó Khôn Chớ Cản Đường
132 Chương 132: Người Con Gái Đẹp Nhất Mạt Thế
133 Chương 133: Đùa Giỡn
134 Chương 134: Hóng Hớt
135 Chương 135: Trà Xanh
136 Chương 136: Kích Động Quần Chúng
137 Chương 137: Khu Đất Hoang
138 Chương 138: Máy Phát Điện
139 Chương 139: Giáng Sinh
140 Chương 141: Gặp Lại Anh Em Lý Gia
141 Chương 142: Nạn Chuột
142 Chương 143: Nguyên Nhân
143 Chương 144: Bị Dụ Dỗ
144 Chương 145: Thức Ăn
145 Chương 146: Ngao
146 Chương 147: Muốn Bắt Làm Thú Cưng
147 Chương 148: Quy Phục
148 Chương 149: Bị Gián Đoạn
149 Chương 150: Bất Tử
150 Chương 151: Thành Phố B
151 Chương 152: Miêu
152 Chương 153: Thứ Gì Đây
153 Chương 154: Lập Công Chuộc Tội
154 Chương 155: Nuôi Dưỡng
155 Chương 156: Bị Xem Thường
156 Chương 157: Căn Cứ Trung Tâm
157 Chương 158: Vờ Như Không Quen
158 Chương 159: Chiêu Mộ
159 Chương 160: Ra Mắt Nhà Chồng
160 Chương 161: Người Thân
161 Chương 162: Họ Hàng
162 Chương 163: Quyền Lực
163 Chương 164: Làm Quen
164 Chương 165: Luận Bàn
165 Chương 166: Trục Xuất
166 Chương 167: Đầu Quân
167 Chương 168: Đụng Mặt
168 Chương 169: Lôi Kéo Quan Hệ
169 Chương 170: Chia Tay
Chapter

Updated 169 Episodes

1
Chương 1: Tận Thế
2
Chương 2: Lật Mặt
3
Chương 3: Sống Lại
4
Chương 4: Trốn
5
Chương 5: Bạn Cũ
6
Chương 6: Vạch Mặt
7
Chương 7: Đánh Hội Đồng
8
Chương 8: Không Gian Khai Thông
9
Chương 9: Không Gian Sinh Động
10
Chương 10: Gặp Lại
11
Chương 11: Mặt Đối Mặt
12
Chương 12: Gặp Mặt Bảo Bảo
13
Chương 13: Du Lịch
14
Chương 14: Thao Túng Dị Năng
15
Chương 15: Dị Năng Giả
16
Chương 16: Đến Ngược Trước Mạt Thế
17
Chương 17: Địa Ngục Trần Gian
18
Chương 18: Thức Tỉnh
19
Chương 19: Rời Khỏi Biệt Thự
20
Chương 20: Thực Chiến
21
Chương 21: Thu Thập Vật Tư
22
Chương 22: Đồng Đội Mới
23
Chương 23: Người Quen Cũ
24
Chương 24: Truy Bắt Tang Thi Vương
25
Chương 25: Thử Nghiệm
26
Chương 26: Luyện Tập
27
Chương 27: Mài Giũa Dị Năng
28
Chương 28: Tang Thi Cấp Ba
29
Chương 29: Hỗ Trợ
30
Chương 30: Thu Tiền Bảo Kê
31
Chương 31: Đập Ra Bã
32
Chương 32: Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn
33
Chương 33: Sơ Lược Về Dòi Sống
34
Chương 34: Tang Thi Chuột Bao Vây
35
Chương 35: Qua Đêm Bên Ngoài
36
Chương 36: Ngươi Đã Hỏi Qua Ý Ta Chưa
37
Chương 37: Xin Tha
38
Chương 38: Bị Hố
39
Chương 39: Tự Tạo Căn Cứ
40
Chương 40: Không Có Vô Sĩ Chỉ Có Vô Sĩ Hơn
41
Chương 41: Muốn Gia Nhập
42
Chương 42: Đột Nhập
43
Chương 43: Nguy Hiểm
44
Chương 44: Cắn Nuốt
45
Chương 45: Đột Nhập 2
46
Chương 46: Gia Nhập
47
Chương 47: “chăm Sóc Đặc Biệt”
48
Chương 48: Lần Đầu Đi Xa
49
Chương 49: Người Lạ Đột Nhập
50
Chương 50: “chiếm Núi Xưng Vương”
51
Chương 51: Gai Độc Mãng Xà
52
Chương 52: Dị Năng Chưa Từng Thấy
53
Chương 53: Tập Kích
54
Chương 54: Giao Đấu
55
Chương 55: Sao Chép
56
Chương 56: Tâm Sự
57
Chương 57: Bóng Đen
58
Chương 58: Ong Chúa
59
Chương 59: Nổi Bão
60
Chương 60: Thương Vong
61
Chương 61: Ấu Trùng
62
Chương 62: Tấn Công Xào Huyệt
63
Chương 63: Trở Về
64
Chương 64: Nhóc Đáng Yêu
65
Chương 65: Kênh Kiệu
66
Chương 66: Nữ Nhân Điên
67
Chương 67: Phân Xử
68
Chương 68: Chia Sẻ Bí Mật
69
Chương 69: Tin Vui
70
Chương 70: Ôm Đùi
71
Chương 71: Khoa Nhi
72
Chương 72: Thảm Khốc
73
Chương 73: Hữu Trung
74
Chương 74: Tuyết Rơi
75
Chương 75: Yên Bình
76
Chương 76: Gặp Lại Người Quen
77
Chương 77: Tiếng Sét Ái Tình
78
Chương 78: Đùa Giỡn
79
Chương 79: Bỏ Rơi
80
Chương 80: Lục Đục
81
Chương 81: Lôi Kéo
82
Chương 82: Phân Biệt Đối Xử
83
Chương 83: May Mắn Hay Xui Xẻo
84
Chương 84: Bị Ghét
85
Chương 85: Được Cứu
86
Chương 86: Đầu Quân
87
Chương 87: Trà Trộn
88
Chương 88: Lần Đầu Đại Chiến Tang Thi Đoàn
89
Chương 89: Lốc Xoáy Lửa
90
Chương 90: Con
91
Chương 91: Bắt Được
92
Chương 92: Thuần Phục
93
Chương 93: Cô Gái Kiêu Ngạo
94
Chương 94: Kiếm Chuyện
95
Chương 95: Hỏng Chuyện
96
Chương 96: Chăm Sóc Đặc Biệt
97
Chương 97: Yêu Thương Thắm Thiết
98
Chương 98: Bám Dính
99
Chương 99: Đối Thủ
100
Chương 100: Quá Khứ
101
Chương 101: Phát Triển Căn Cứ
102
Chương 102: Quân Đội
103
Chương 103: Nhờ Hỗ Trợ
104
Chương 104: Con
105
Chương 105: Nhờ Cứu Người
106
Chương 106: Lai Lịch
107
Chương 107: Sương Mù
108
Chương 108: Nguy Hiểm
109
Chương 109: Bị Động
110
Chương 110: Đánh Đổi
111
Chương 111: Thành Phố Không Người
112
Chương 112: Quái Vật
113
Chương 113: Dân Làng Nhiệt Tình
114
Chương 114: Linh Vật
115
Chương 115: Mẹ Chồng Phát Uy
116
Chương 116: Cưu Mang
117
Chương 117: Tốt Hay Xấu
118
Chương 118: Góp Sức
119
Chương 119: Thành Phố Q
120
Chương 120: Tập Kích Trong Toà Cao Ốc
121
Chương 121: Thí Nghiệm
122
Chương 122: Từ Đâu Xuất Hiện
123
Chương 123: Mất Tích
124
Chương 124: Ở Đâu Ra
125
Chương 125: Cống Ngầm
126
Chương 126: Bọn Họ Đều Điên Cả Rồi!!!
127
Chương 127: Thí Nghiệm Trên Cơ Thể Người
128
Chương 128: Huỷ Phòng Thí Nghiệm
129
Chương 129: Rời Đi
130
Chương 130: Rắn Và Dòi
131
Chương 131: Chó Khôn Chớ Cản Đường
132
Chương 132: Người Con Gái Đẹp Nhất Mạt Thế
133
Chương 133: Đùa Giỡn
134
Chương 134: Hóng Hớt
135
Chương 135: Trà Xanh
136
Chương 136: Kích Động Quần Chúng
137
Chương 137: Khu Đất Hoang
138
Chương 138: Máy Phát Điện
139
Chương 139: Giáng Sinh
140
Chương 141: Gặp Lại Anh Em Lý Gia
141
Chương 142: Nạn Chuột
142
Chương 143: Nguyên Nhân
143
Chương 144: Bị Dụ Dỗ
144
Chương 145: Thức Ăn
145
Chương 146: Ngao
146
Chương 147: Muốn Bắt Làm Thú Cưng
147
Chương 148: Quy Phục
148
Chương 149: Bị Gián Đoạn
149
Chương 150: Bất Tử
150
Chương 151: Thành Phố B
151
Chương 152: Miêu
152
Chương 153: Thứ Gì Đây
153
Chương 154: Lập Công Chuộc Tội
154
Chương 155: Nuôi Dưỡng
155
Chương 156: Bị Xem Thường
156
Chương 157: Căn Cứ Trung Tâm
157
Chương 158: Vờ Như Không Quen
158
Chương 159: Chiêu Mộ
159
Chương 160: Ra Mắt Nhà Chồng
160
Chương 161: Người Thân
161
Chương 162: Họ Hàng
162
Chương 163: Quyền Lực
163
Chương 164: Làm Quen
164
Chương 165: Luận Bàn
165
Chương 166: Trục Xuất
166
Chương 167: Đầu Quân
167
Chương 168: Đụng Mặt
168
Chương 169: Lôi Kéo Quan Hệ
169
Chương 170: Chia Tay