Chương 133: Đùa Giỡn

“Á\~”
Nhìn mái tóc nuôi dài mượt mà của ả vậy mà chỉ trong phút chốc đã bị Chu Gia Vân chém bay không còn một cộng.
Ả ta phải nói là tức điên gào thét chói cả tai cúi xuống lượm mái tóc của mình ôm vào trong lòng.
Đám người đi theo ả ta phải nói ai nấy đều trợn tròn mắt.

Không ngờ có người còn ngang hơn ả ta, chỉ mới chê một câu bà già mà trực tiếp cho bay luôn mái tóc.

Đáng nể, có người dám làm điều mà bọn hắn không dám.
Thật ra bọn hắn cũng vô cùng không muốn đi theo ả ta nhưng ả ta có một sức mạnh vô cùng khinh khủng, những ai làm trái ả ta đều đã không còn tồn tại nữa rồi.

Đối với những người bên cạnh ả lâu mới biết được sự đáng sợ của ả mà thôi.
Còn những gã trai trẻ đi phía sau là những tên mới gia nhập thời gian gần đây, một phần là thực sự bị sắt đẹp ả mê hoặc, còn chín phần là do thấy bọn hắn mạnh nên muốn gia nhập.

Có nhiều người trước đây bị cách hành sự quá đáng của ả làm cho tức phát điên, luôn luôn hỏi bọn hắn là tại sao có thể dung túng cho ả như vậy.

Nhưng đâu ai biết được bọn hắn cũng là có khổ tâm không nói được mà.

Kết quả thì những kẻ có ý kiến với ả đã không bao giờ xuất hiện nữa.
Nhóm người Thanh Nguyệt thấy mấy gã đàn ông bên cạnh ả không chút phản ứng, thậm chí có người trưng ra biểu cảm thán phục mẹ cô là đủ hiểu đám người này không như bề ngoài bảo vệ ả ta rồi.
Bọn cô thấy vậy cũng lười để ý nhóm người bọn họ, ai lại làm việc nấy.

Hoàng Vân nhìn thấy bên chỗ Doãn Lãng đã được gần mười xiên thịt đã nướng xong liền không thèm làm nữa mà lon ton chạy qua chỗ anh.
“Em đó, chỉ được mỗi cái ăn”
“Thì sao.

Bộ anh không ăn à?” - Hoàng Vân đang ăn xiên thịt của anh liền “tốt bụng” đưa một xiên thịt cho anh.

Đổi một xiên lấy mười xiên, vẫn lời chán.
“Em ăn đi”
“Cảm ơn anh”
Tử Hoàng nhìn hai người kia tình cảm cũng bắt chước cầm xiên thịt nướng qua chỗ Thanh Nguyệt đang bận rộn ướp thịt.

Anh còn cẩn thận rút thịt ra khỏi que gỗ để trước môi cô, như vậy ăn vào sẽ không bị dính quanh miệng.
Cả đám nhìn bốn kẻ không coi ai ra gì kia phát cẩu lương thấy mà tức.

Mấy người bên đội ngũ của Thanh Nguyệt đã sớm quen nên đen mặt một chút lại tiếp tục nấu súp cho bữa ăn.
“Mấy người” - Ả ta nãy giờ rầu rỉ mà không có một ai thương sót, bây giờ mấy người này lại nghênh ngang ân ái trước mặt ả?
Ả ta chưa bao giờ tức giận như vậy.

Hai mắt ả vì ghen ghét mà đỏ ngầu, quả đầu trọc của ả bằng mắt thường có thể nhìn thấy bắt đầu nhú lên những sợi tóc le que rồi nhanh chóng dài đến thắc lưng.
“Mọi người cẩn thận”
Thanh Nguyệt cùng Tử Hoàng nhìn thấy mái tóc của ả có thể thần kì mọc dài trong tích tắc đủ biết nó không bình thường rồi.
Bốn nhóc tỳ nhà cô giống như đã quá quen với nguy hiểm nên lập tức chạy về phía xe bus cùng những dị năng giả cấp thấp khác đứng chung một chỗ để tránh phải bị ngộ thương khi đánh nhau.
“Chết đi”

Lại là câu nói quen thuộc mà bọn cô sắp ngán đến nơi rồi.

Lần nào đánh nhau cũng có một câu logan cũ rít đó thấy mà ngán.
Nhưng mái tóc của ả ta phải nói đúng là không phải dạng vừa.

Mái tóc vừa đánh tới chỗ của Thanh Nguyệt và Tử Hoàng thì hai người nhanh chóng né được.

Cả một khoảng đất dưới chán chỗ hai người đứng bị bể thành một mảnh lớn.
“Cũng mạnh à nha” - Hoàng Vân bắt đầu cảm thấy hứng thú với mái tóc của ả ta nhanh chóng thu hết đồ ăn vào không gian, tay cầm lên kiếm nhật chém về phía mái tóc của ả.
Tưởng chừng mái tóc sẽ cứng như đá không thể nào chém rớt nhưng không, mái tóc rất mền và một đường kiếm của Hoàng Vân liền làm một phần tóc rớt tơi tả dưới đất.
Hoàng Vân một bên chém rớt không ít tóc của ả ta thì Doãn Lãng lại rảnh rỗi chạy lại xem xét đám tóc rơi đầy dưới đất.
“Nhìn nè, tóc dài thiếu nữ nè” - Doãn Lãng nắm một đoạn tóc của ả ta để bên vai làm kiểu thiếu nữ e ấp làm mọi người không khỏi buồn cười.

Tới lúc này đánh nhanh rồi mà vẫn còn tấu hài.
“Chú ơi để dành cho tụi con một ít”
“Ok”
Bốn nhóc tỳ nhà ta đứng ở xa nhìn thấy Doãn Lãng chơi vui như vậy cũng muốn chạy lại chơi nhưng sợ ảnh hưởng đến ba mẹ nên không quên dặn dò Doãn Lãng.
Mà đám người Thanh Nguyệt tham chiến nhưng không giác gì mèo vờn chuột vì bọn cô không hề cố hết sức, mỗi khi tóc tấn công bọn cô lại lấy kiếm chém rớt bọn chúng.

Lâu dần dưới chân bọn cô chỉ toàn tóc là tóc mà thôi.
“Nhiêu đây đủ mở một tiệm tóc giả luôn đó”
“Tiếc là không có ai mua”
Tiểu Linh và Tiểu Tuyết nhìn tóc nhiều đến mức làm bọn cô không nhìn thấy chân mình nữa mà cảm thán.

Tóc chất lượng tốt lắm a, làm tóc giả tốt phải biết.
“Em đói rồi a, mình đi ăn đi” - Tiểu Linh nhìn hai bà chị Thanh Nguyệt và Hoàng Vân nhà ta đang vui vẻ làm nóng người mà bất lực.

Cô cũng đói rồi a, không muốn chơi nữa.
“Ờ, xong ngay” - Nhắc đến đồ ăn Hoàng Vân cũng thấy đói bụng rồi, không muốn đánh nữa.
Ả ta vô cùng tức giận khi nghe Hoàng Vân nói vậy liền không thèm chia nhỏ thực lực của mình ra nữa mà đem toàn bộ số tóc của mình tấn công về phía Hoàng Vân.

Cô nàng nhà ta biết chắc là ả ta sẽ làm vậy liền giả bộ buông kiếm sợ hãi.
Lúc mái tóc của ả ta quấn được hai tay của Hoàng Vân, ả còn đang vui vẻ thì một cảm giác tê dại truyền đến.

Từ tê dại bắt đầu chuyển thành đau đớn rồi đau đến mức đứng không vững.
Trong vòng vài phút ngắn ngủi ả ta bị Hoàng Vân giật điện mà chết, mái tóc của ả bị điện giật cháy khét truyền ra mùi khó ngửi.
“Ăn thôi”
Giải quyết xong ả ta Hoàng Vân tiếp tục lấy trong không gian ra thịt đã nướng và lò than cho Doãn Lãng nướng tiếp còn mình chạy lại chỗ xe bus xin súp nóng ăn lót dạ.
“…..”
Cái đám đàn ông của ả ta không ngờ bọn cô lại mạnh như vậy, tóc của ả mọc lại rồi mà vẫn không lại.

Cũng may lúc nãy bọn họ không ngu ngốc tiến lại bảo vệ ả ta không thì sẽ y như ả rồi.
Mùi thơm của súp và thịt nướng lan toả trong không khí làm bọn họ không khỏi nuốt nước miếng, thơm như vậy chắc là ngon lắm a, muốn thử một miếng quá.
“Nè.

Của các cậu” - Chu Gia Vân cũng rất biết điều.

Cái nào ra cái đó, lúc đầu bọn họ không ra mặt với ả kia thì coi như cũng không ảnh hưởng đến lợi ích của đoàn, thấy bọn họ đói nên cho một ít ăn chung cho vui.
“Cảm...cảm ơn”
Đám đàn ông đó nhận lấy thức ăn cú bà vô cùng cảm động ngồi bệch xuống húp lấy húp để mặc kệ súp đang nóng bóc khói.
Ngon quá, ấm quá.

Bỗng nhiên bọn họ muốn đi theo mấy con người này để có thể ăn ngon mỗi ngày.

Chapter
1 Chương 1: Tận Thế
2 Chương 2: Lật Mặt
3 Chương 3: Sống Lại
4 Chương 4: Trốn
5 Chương 5: Bạn Cũ
6 Chương 6: Vạch Mặt
7 Chương 7: Đánh Hội Đồng
8 Chương 8: Không Gian Khai Thông
9 Chương 9: Không Gian Sinh Động
10 Chương 10: Gặp Lại
11 Chương 11: Mặt Đối Mặt
12 Chương 12: Gặp Mặt Bảo Bảo
13 Chương 13: Du Lịch
14 Chương 14: Thao Túng Dị Năng
15 Chương 15: Dị Năng Giả
16 Chương 16: Đến Ngược Trước Mạt Thế
17 Chương 17: Địa Ngục Trần Gian
18 Chương 18: Thức Tỉnh
19 Chương 19: Rời Khỏi Biệt Thự
20 Chương 20: Thực Chiến
21 Chương 21: Thu Thập Vật Tư
22 Chương 22: Đồng Đội Mới
23 Chương 23: Người Quen Cũ
24 Chương 24: Truy Bắt Tang Thi Vương
25 Chương 25: Thử Nghiệm
26 Chương 26: Luyện Tập
27 Chương 27: Mài Giũa Dị Năng
28 Chương 28: Tang Thi Cấp Ba
29 Chương 29: Hỗ Trợ
30 Chương 30: Thu Tiền Bảo Kê
31 Chương 31: Đập Ra Bã
32 Chương 32: Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn
33 Chương 33: Sơ Lược Về Dòi Sống
34 Chương 34: Tang Thi Chuột Bao Vây
35 Chương 35: Qua Đêm Bên Ngoài
36 Chương 36: Ngươi Đã Hỏi Qua Ý Ta Chưa
37 Chương 37: Xin Tha
38 Chương 38: Bị Hố
39 Chương 39: Tự Tạo Căn Cứ
40 Chương 40: Không Có Vô Sĩ Chỉ Có Vô Sĩ Hơn
41 Chương 41: Muốn Gia Nhập
42 Chương 42: Đột Nhập
43 Chương 43: Nguy Hiểm
44 Chương 44: Cắn Nuốt
45 Chương 45: Đột Nhập 2
46 Chương 46: Gia Nhập
47 Chương 47: “chăm Sóc Đặc Biệt”
48 Chương 48: Lần Đầu Đi Xa
49 Chương 49: Người Lạ Đột Nhập
50 Chương 50: “chiếm Núi Xưng Vương”
51 Chương 51: Gai Độc Mãng Xà
52 Chương 52: Dị Năng Chưa Từng Thấy
53 Chương 53: Tập Kích
54 Chương 54: Giao Đấu
55 Chương 55: Sao Chép
56 Chương 56: Tâm Sự
57 Chương 57: Bóng Đen
58 Chương 58: Ong Chúa
59 Chương 59: Nổi Bão
60 Chương 60: Thương Vong
61 Chương 61: Ấu Trùng
62 Chương 62: Tấn Công Xào Huyệt
63 Chương 63: Trở Về
64 Chương 64: Nhóc Đáng Yêu
65 Chương 65: Kênh Kiệu
66 Chương 66: Nữ Nhân Điên
67 Chương 67: Phân Xử
68 Chương 68: Chia Sẻ Bí Mật
69 Chương 69: Tin Vui
70 Chương 70: Ôm Đùi
71 Chương 71: Khoa Nhi
72 Chương 72: Thảm Khốc
73 Chương 73: Hữu Trung
74 Chương 74: Tuyết Rơi
75 Chương 75: Yên Bình
76 Chương 76: Gặp Lại Người Quen
77 Chương 77: Tiếng Sét Ái Tình
78 Chương 78: Đùa Giỡn
79 Chương 79: Bỏ Rơi
80 Chương 80: Lục Đục
81 Chương 81: Lôi Kéo
82 Chương 82: Phân Biệt Đối Xử
83 Chương 83: May Mắn Hay Xui Xẻo
84 Chương 84: Bị Ghét
85 Chương 85: Được Cứu
86 Chương 86: Đầu Quân
87 Chương 87: Trà Trộn
88 Chương 88: Lần Đầu Đại Chiến Tang Thi Đoàn
89 Chương 89: Lốc Xoáy Lửa
90 Chương 90: Con
91 Chương 91: Bắt Được
92 Chương 92: Thuần Phục
93 Chương 93: Cô Gái Kiêu Ngạo
94 Chương 94: Kiếm Chuyện
95 Chương 95: Hỏng Chuyện
96 Chương 96: Chăm Sóc Đặc Biệt
97 Chương 97: Yêu Thương Thắm Thiết
98 Chương 98: Bám Dính
99 Chương 99: Đối Thủ
100 Chương 100: Quá Khứ
101 Chương 101: Phát Triển Căn Cứ
102 Chương 102: Quân Đội
103 Chương 103: Nhờ Hỗ Trợ
104 Chương 104: Con
105 Chương 105: Nhờ Cứu Người
106 Chương 106: Lai Lịch
107 Chương 107: Sương Mù
108 Chương 108: Nguy Hiểm
109 Chương 109: Bị Động
110 Chương 110: Đánh Đổi
111 Chương 111: Thành Phố Không Người
112 Chương 112: Quái Vật
113 Chương 113: Dân Làng Nhiệt Tình
114 Chương 114: Linh Vật
115 Chương 115: Mẹ Chồng Phát Uy
116 Chương 116: Cưu Mang
117 Chương 117: Tốt Hay Xấu
118 Chương 118: Góp Sức
119 Chương 119: Thành Phố Q
120 Chương 120: Tập Kích Trong Toà Cao Ốc
121 Chương 121: Thí Nghiệm
122 Chương 122: Từ Đâu Xuất Hiện
123 Chương 123: Mất Tích
124 Chương 124: Ở Đâu Ra
125 Chương 125: Cống Ngầm
126 Chương 126: Bọn Họ Đều Điên Cả Rồi!!!
127 Chương 127: Thí Nghiệm Trên Cơ Thể Người
128 Chương 128: Huỷ Phòng Thí Nghiệm
129 Chương 129: Rời Đi
130 Chương 130: Rắn Và Dòi
131 Chương 131: Chó Khôn Chớ Cản Đường
132 Chương 132: Người Con Gái Đẹp Nhất Mạt Thế
133 Chương 133: Đùa Giỡn
134 Chương 134: Hóng Hớt
135 Chương 135: Trà Xanh
136 Chương 136: Kích Động Quần Chúng
137 Chương 137: Khu Đất Hoang
138 Chương 138: Máy Phát Điện
139 Chương 139: Giáng Sinh
140 Chương 141: Gặp Lại Anh Em Lý Gia
141 Chương 142: Nạn Chuột
142 Chương 143: Nguyên Nhân
143 Chương 144: Bị Dụ Dỗ
144 Chương 145: Thức Ăn
145 Chương 146: Ngao
146 Chương 147: Muốn Bắt Làm Thú Cưng
147 Chương 148: Quy Phục
148 Chương 149: Bị Gián Đoạn
149 Chương 150: Bất Tử
150 Chương 151: Thành Phố B
151 Chương 152: Miêu
152 Chương 153: Thứ Gì Đây
153 Chương 154: Lập Công Chuộc Tội
154 Chương 155: Nuôi Dưỡng
155 Chương 156: Bị Xem Thường
156 Chương 157: Căn Cứ Trung Tâm
157 Chương 158: Vờ Như Không Quen
158 Chương 159: Chiêu Mộ
159 Chương 160: Ra Mắt Nhà Chồng
160 Chương 161: Người Thân
161 Chương 162: Họ Hàng
162 Chương 163: Quyền Lực
163 Chương 164: Làm Quen
164 Chương 165: Luận Bàn
165 Chương 166: Trục Xuất
166 Chương 167: Đầu Quân
167 Chương 168: Đụng Mặt
168 Chương 169: Lôi Kéo Quan Hệ
169 Chương 170: Chia Tay
Chapter

Updated 169 Episodes

1
Chương 1: Tận Thế
2
Chương 2: Lật Mặt
3
Chương 3: Sống Lại
4
Chương 4: Trốn
5
Chương 5: Bạn Cũ
6
Chương 6: Vạch Mặt
7
Chương 7: Đánh Hội Đồng
8
Chương 8: Không Gian Khai Thông
9
Chương 9: Không Gian Sinh Động
10
Chương 10: Gặp Lại
11
Chương 11: Mặt Đối Mặt
12
Chương 12: Gặp Mặt Bảo Bảo
13
Chương 13: Du Lịch
14
Chương 14: Thao Túng Dị Năng
15
Chương 15: Dị Năng Giả
16
Chương 16: Đến Ngược Trước Mạt Thế
17
Chương 17: Địa Ngục Trần Gian
18
Chương 18: Thức Tỉnh
19
Chương 19: Rời Khỏi Biệt Thự
20
Chương 20: Thực Chiến
21
Chương 21: Thu Thập Vật Tư
22
Chương 22: Đồng Đội Mới
23
Chương 23: Người Quen Cũ
24
Chương 24: Truy Bắt Tang Thi Vương
25
Chương 25: Thử Nghiệm
26
Chương 26: Luyện Tập
27
Chương 27: Mài Giũa Dị Năng
28
Chương 28: Tang Thi Cấp Ba
29
Chương 29: Hỗ Trợ
30
Chương 30: Thu Tiền Bảo Kê
31
Chương 31: Đập Ra Bã
32
Chương 32: Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn
33
Chương 33: Sơ Lược Về Dòi Sống
34
Chương 34: Tang Thi Chuột Bao Vây
35
Chương 35: Qua Đêm Bên Ngoài
36
Chương 36: Ngươi Đã Hỏi Qua Ý Ta Chưa
37
Chương 37: Xin Tha
38
Chương 38: Bị Hố
39
Chương 39: Tự Tạo Căn Cứ
40
Chương 40: Không Có Vô Sĩ Chỉ Có Vô Sĩ Hơn
41
Chương 41: Muốn Gia Nhập
42
Chương 42: Đột Nhập
43
Chương 43: Nguy Hiểm
44
Chương 44: Cắn Nuốt
45
Chương 45: Đột Nhập 2
46
Chương 46: Gia Nhập
47
Chương 47: “chăm Sóc Đặc Biệt”
48
Chương 48: Lần Đầu Đi Xa
49
Chương 49: Người Lạ Đột Nhập
50
Chương 50: “chiếm Núi Xưng Vương”
51
Chương 51: Gai Độc Mãng Xà
52
Chương 52: Dị Năng Chưa Từng Thấy
53
Chương 53: Tập Kích
54
Chương 54: Giao Đấu
55
Chương 55: Sao Chép
56
Chương 56: Tâm Sự
57
Chương 57: Bóng Đen
58
Chương 58: Ong Chúa
59
Chương 59: Nổi Bão
60
Chương 60: Thương Vong
61
Chương 61: Ấu Trùng
62
Chương 62: Tấn Công Xào Huyệt
63
Chương 63: Trở Về
64
Chương 64: Nhóc Đáng Yêu
65
Chương 65: Kênh Kiệu
66
Chương 66: Nữ Nhân Điên
67
Chương 67: Phân Xử
68
Chương 68: Chia Sẻ Bí Mật
69
Chương 69: Tin Vui
70
Chương 70: Ôm Đùi
71
Chương 71: Khoa Nhi
72
Chương 72: Thảm Khốc
73
Chương 73: Hữu Trung
74
Chương 74: Tuyết Rơi
75
Chương 75: Yên Bình
76
Chương 76: Gặp Lại Người Quen
77
Chương 77: Tiếng Sét Ái Tình
78
Chương 78: Đùa Giỡn
79
Chương 79: Bỏ Rơi
80
Chương 80: Lục Đục
81
Chương 81: Lôi Kéo
82
Chương 82: Phân Biệt Đối Xử
83
Chương 83: May Mắn Hay Xui Xẻo
84
Chương 84: Bị Ghét
85
Chương 85: Được Cứu
86
Chương 86: Đầu Quân
87
Chương 87: Trà Trộn
88
Chương 88: Lần Đầu Đại Chiến Tang Thi Đoàn
89
Chương 89: Lốc Xoáy Lửa
90
Chương 90: Con
91
Chương 91: Bắt Được
92
Chương 92: Thuần Phục
93
Chương 93: Cô Gái Kiêu Ngạo
94
Chương 94: Kiếm Chuyện
95
Chương 95: Hỏng Chuyện
96
Chương 96: Chăm Sóc Đặc Biệt
97
Chương 97: Yêu Thương Thắm Thiết
98
Chương 98: Bám Dính
99
Chương 99: Đối Thủ
100
Chương 100: Quá Khứ
101
Chương 101: Phát Triển Căn Cứ
102
Chương 102: Quân Đội
103
Chương 103: Nhờ Hỗ Trợ
104
Chương 104: Con
105
Chương 105: Nhờ Cứu Người
106
Chương 106: Lai Lịch
107
Chương 107: Sương Mù
108
Chương 108: Nguy Hiểm
109
Chương 109: Bị Động
110
Chương 110: Đánh Đổi
111
Chương 111: Thành Phố Không Người
112
Chương 112: Quái Vật
113
Chương 113: Dân Làng Nhiệt Tình
114
Chương 114: Linh Vật
115
Chương 115: Mẹ Chồng Phát Uy
116
Chương 116: Cưu Mang
117
Chương 117: Tốt Hay Xấu
118
Chương 118: Góp Sức
119
Chương 119: Thành Phố Q
120
Chương 120: Tập Kích Trong Toà Cao Ốc
121
Chương 121: Thí Nghiệm
122
Chương 122: Từ Đâu Xuất Hiện
123
Chương 123: Mất Tích
124
Chương 124: Ở Đâu Ra
125
Chương 125: Cống Ngầm
126
Chương 126: Bọn Họ Đều Điên Cả Rồi!!!
127
Chương 127: Thí Nghiệm Trên Cơ Thể Người
128
Chương 128: Huỷ Phòng Thí Nghiệm
129
Chương 129: Rời Đi
130
Chương 130: Rắn Và Dòi
131
Chương 131: Chó Khôn Chớ Cản Đường
132
Chương 132: Người Con Gái Đẹp Nhất Mạt Thế
133
Chương 133: Đùa Giỡn
134
Chương 134: Hóng Hớt
135
Chương 135: Trà Xanh
136
Chương 136: Kích Động Quần Chúng
137
Chương 137: Khu Đất Hoang
138
Chương 138: Máy Phát Điện
139
Chương 139: Giáng Sinh
140
Chương 141: Gặp Lại Anh Em Lý Gia
141
Chương 142: Nạn Chuột
142
Chương 143: Nguyên Nhân
143
Chương 144: Bị Dụ Dỗ
144
Chương 145: Thức Ăn
145
Chương 146: Ngao
146
Chương 147: Muốn Bắt Làm Thú Cưng
147
Chương 148: Quy Phục
148
Chương 149: Bị Gián Đoạn
149
Chương 150: Bất Tử
150
Chương 151: Thành Phố B
151
Chương 152: Miêu
152
Chương 153: Thứ Gì Đây
153
Chương 154: Lập Công Chuộc Tội
154
Chương 155: Nuôi Dưỡng
155
Chương 156: Bị Xem Thường
156
Chương 157: Căn Cứ Trung Tâm
157
Chương 158: Vờ Như Không Quen
158
Chương 159: Chiêu Mộ
159
Chương 160: Ra Mắt Nhà Chồng
160
Chương 161: Người Thân
161
Chương 162: Họ Hàng
162
Chương 163: Quyền Lực
163
Chương 164: Làm Quen
164
Chương 165: Luận Bàn
165
Chương 166: Trục Xuất
166
Chương 167: Đầu Quân
167
Chương 168: Đụng Mặt
168
Chương 169: Lôi Kéo Quan Hệ
169
Chương 170: Chia Tay