Chương 101: Phát Triển Căn Cứ

Sau khi tất cả mọi người biết được quá khứ của Hoàng Vân liền rất muốn kiếm ba và mẹ kế của cô để thanh toán bọn họ.
“Nè, tính đi thiệt à?” - Dật Phong nhìn thấy Doãn Lãng nhà ta hầm hầm sát khí liền giữ anh lại.
“Cứ để cho cậu ta đi đi.

Dù gì cậu ta cũng đâu ba và mẹ kế của Tiểu Vân là ai”
Thanh Nguyệt nói quá đúng nên cái tên Doãn Lãng đang tăng xông máu kia bỗng xìu xuống, nhưng chưa được 5 giây sau anh ta liền có lại dũng khí chuẩn bị đi tiếp.
“Lại đi đâu?”
“Lên kiếm Tiểu Vân Nhi”
Rồi cả nhà chưa kịp hiểu gì hết Doãn Lãng nhà ta đã biến mất tiêu, không ngờ gấp đến độ muốn gặp Hoàng Vân mà dùng luôn cả dị năng nữa chứ.
“Tiểu Vân Nhi mở cửa, em không mở anh đạp cửa vào đó”
“Tôi muốn được yên tĩnh, anh đừng có mà làm phiền tôi”
“Em không mở anh đạp thiệt đó”
Với cái bản chất có máu điên trong người tất nhiên Doãn Lãng nhà ta sẽ làm thiệt rồi.

Hoàng Vân không còn cách nào khác đành giơ tay đầu hàng đi ra mở cửa.
“Em...”
Cửa vừa hé mở Doãn Lãng đã chui vào bên trong khoá hẳn cửa lại.

Không để cho Hoàng Vân kịp thời phản ứng đã hôn lấy cánh môi hồng thuận của cô.
Hoàng Vân nhà ta bây giờ thật sự là bị hoá đá rồi.

Đây chính là nụ hôn đầu của cô a.

Vì quá bất ngờ Hoàng Vân nhà ta quê cả khóc.
“Hết buồn chưa?” - Doãn Lãng có chút luyến tiếc rời khỏi môi cô, ngón tay hư hỏng còn vô tình chạm phải cánh môi đã ửng hồng.
“Anh...anh...lưu manh” - Hoàng Vân lúc này mới hồi thần liền đưa tay lên muốn đánh anh lại bị cầm lấy.
“Anh không cần biết trước đây em đã trải qua những gì nhưng anh muốn em biết anh sẽ luôn bên cạnh em.

Những lúc em yếu đuối có thể dựa vào anh, những lúc em buồn anh sẽ làm em cười, nếu em muốn ăn anh sẽ cùng ăn với em, nếu em muốn giết người anh sẽ thay em làm.

Dù trước đây ai nói em như thế nào thì em phải biết đối với anh em là người quan trọng nhất và không ai có thể thay thế được em hay khiến anh ngừng thích em”
Doãn Lãng nói một hơi hết những gì trong lòng làm Hoàng Vân nhất thời hoảng hốt.

Bao lâu rồi nhỉ? Ngoài Thanh Nguyệt ra không ai quá để ý tâm trạng của cô, không ai có thời gian để tâm một cô gái như cô.

Chỉ có anh, những lúc cô cảm thấy bức lực anh an ủi, những lúc cô chán anh sẽ chọc cười.
Hơn nửa năm thời gian bên cạnh sớm ngày chung đụng nói không có tình cảm là giả, nhưng liệu thật sự có thể bền lâu sao? Ba và mẹ cô sớm đã chán chê nhau nếu không phải vì thời điểm đó xã hội phong kiến mà nhà mẹ cô lại có chức quá quyền làm sao ba cô sẽ cưới bà để những năm tháng thanh xuân của cô chỉ toàn là lời chửi rủa?
“Không sao rồi, anh ở đây rồi.

Muốn khóc anh sẽ che cho em”
Lời nói như có ma chú đối với Hoàng Vân, hai hàng nước mắt cứ vô thức tuông rơi rồi dần dần cô cũng khóc thành tiếng, toàn bộ những bất mãn những năm qua đều nói ra hết.

“Tại sao họ lại ghét tôi? Tại sao nói tôi làm ảnh hưởng đến hạnh phúc của họ? Đó đâu phải do tôi làm, tôi cũng đâu muốn xuất hiện trước mắt họ đâu.

Tại sao lại tạo ra tôi rồi chối bỏ tôi? Tại sao lại nói tôi là đứa mang lại bất hạnh? Tại sao những người tôi yêu thương đều trải qua kết cục không tốt đẹp.

Tình đầu chết, ba mẹ của Tiểu Nguyệt bị tai nạn chết, những người đó đều do thân thiết với tôi.

Anh không sợ sao?”
“Anh không sợ.

Không gì đáng sợ hơn việc mất em”
Hoàng Vân lại một lần nữa bị câu nói của anh làm cho ngây ngốc.
Kết quả hai bạn nhà ta nói gì trong phòng không biết mà khi cánh cửa ấy một lần nữa mở ra, một Hoàng Vân sáng sủa tươi sáng như ánh mặt trời lại xuất hiện.
“Sao? Xong rồi?” - Thanh Nguyệt mỉm cười đầy thâm ý nhìn bàn tay đan vào nhau của hai người kia.
Vậy là ngôi nhà này lại có thêm một cặp đôi nữa rồi.

Tính ra đến hiện tại chỉ còn Thanh Triệt và Dật Phong thôi, xem ra còn lâu mới có kết quả a.
Hai người kia sau khi gia nhập nhóm Thanh Nguyệt chính thức thảo luận với nhau về việc phát triển căn cứ.

Thời gian 3 tháng mùa đông đã làm căn cứ bị chững lại.

Sắp tới mùa hè chính là thời điểm thịt trên người tang thi thối rửa đặt biệt nhanh, những loại sinh vật biến dị cộng sinh sẽ liên tục xuất hiện bắt buộc mọi người phải đẩy nhanh tiến độ dọn dẹp thành phố này.
Từ sau ngày hôm đó ngoài đám nhóc, bà Triệu và Khiết Lệ đang có em bé ra mọi người đều bận đến tối mắt tối mũi.
Sáng sớm đã phải dậy sớm và tối khuya trở về.

Nhưng không phụ sự kì vọng của mọi người.

Tiêu tốn hơn năm tháng thời gian tang thi dường như đã bị thanh trừ toàn bộ ở thành phố Z và một hàng rào lớn biệt lập được dựng lên và có lẽ đâu là nơi đầu tiên tang thi được xoá bỏ hoàn toàn trên đất nước này.

Tuy thành phố đã được thanh tẩy nhưng những xác chết, rác thải vẫn còn lại rất nhiều mà số lượng người của cả thành phố còn chưa được 2000 người nên bây giờ không chỉ nhóm Thanh Nguyệt mà là người người nhà nhà đều bận rộn.
Thời gian thấm thoát trôi qua, mạt thế đến nay cũng đã một năm.

Những con người sớm đã chìm trong đau thương và tang tóc bây giờ lại một lần nữa có thêm hy vọng.
Vì dân cư thứ thớt và thành viên thời gian dài đều đã ở quen trong căn cứ nên đất đai thành phố tuy rộng nhưng mọi người đều tập trung quanh căn cứ.
Tuy rất cảm ơn sự ưu ái của mọi người đối với bọn họ nhưng thành phố có đến bốn cổng ra vào, không có người trực vậy thì không được.
Bọn cô lại một lần nữa tốn công tốn sức huấn luyện mọi người.

Tuyết di có lẽ là người mệt mỏi nhất vì bà còn phải dùng dị năng sáng chế ra những thứ giống điện thoại để liên lạc từ xa.
Ai ai cũng bận rộn đến nỗi ngày Khiết Lệ sinh chỉ có mỗi thư ký Thiên bên cạnh, đứa bé đáng yêu khoẻ mạnh chào đời, một bé trai nặng 3,9 kí.
Tuy có chút nuối tiếc rằng không phải là một bé gái xinh đẹp giống Khiết Lệ nhưng đó là con của hai người nên thư ký Thiên vô cùng hạnh phúc bắt đầu công việc ông bố bỉm sữa của mình.
Mất đi một thư ký Thiên mọi người vội đến chân không chạm đất.
Thanh Nguyệt và Tiểu Linh thì phải đi khảo sát những công xưởng sản xuất và đưa vật tư để bắt đầu hoạt động.
Tử Hoàng, Hoàng Vân và Doãn Lãng phải đến những công ty như điện lực, cấp nước tìm kiếm lại cách giúp nó một lần nữa hoạt động trở lại, những xe hơi phế thải trên đường đều bị bọn họ dùng dị năng tan tành không còn gì.

Nhưng bọn họ có lẽ khá may mắn khi bọn biến dị thú muốn được sống cùng con người nên đã đứng lên hỗ trợ, bọn chúng sẽ trở thành thú cưỡi với điều kiện cung cấp tinh hạch mỗi ngày.

Một số con như cừu, dê, bò sữa đồng ý cung cấp lông và sữa cho con người với điều kiện không được giết chúng bừa bãi mà phải để chúng chết tự nhiên.
Những người đàn ông còn lại thì giúp huấn luyện để cho người trong căn cứ đến các cổng thành canh gác.

Tiểu Tuyết không biết làm gì thì giúp những người phụ nữ trồn trọt cây trồng và mở rộng quy mô.
Cuộc sống cứ như vậy mà trôi qua cũng không quá tệ.

Chapter
1 Chương 1: Tận Thế
2 Chương 2: Lật Mặt
3 Chương 3: Sống Lại
4 Chương 4: Trốn
5 Chương 5: Bạn Cũ
6 Chương 6: Vạch Mặt
7 Chương 7: Đánh Hội Đồng
8 Chương 8: Không Gian Khai Thông
9 Chương 9: Không Gian Sinh Động
10 Chương 10: Gặp Lại
11 Chương 11: Mặt Đối Mặt
12 Chương 12: Gặp Mặt Bảo Bảo
13 Chương 13: Du Lịch
14 Chương 14: Thao Túng Dị Năng
15 Chương 15: Dị Năng Giả
16 Chương 16: Đến Ngược Trước Mạt Thế
17 Chương 17: Địa Ngục Trần Gian
18 Chương 18: Thức Tỉnh
19 Chương 19: Rời Khỏi Biệt Thự
20 Chương 20: Thực Chiến
21 Chương 21: Thu Thập Vật Tư
22 Chương 22: Đồng Đội Mới
23 Chương 23: Người Quen Cũ
24 Chương 24: Truy Bắt Tang Thi Vương
25 Chương 25: Thử Nghiệm
26 Chương 26: Luyện Tập
27 Chương 27: Mài Giũa Dị Năng
28 Chương 28: Tang Thi Cấp Ba
29 Chương 29: Hỗ Trợ
30 Chương 30: Thu Tiền Bảo Kê
31 Chương 31: Đập Ra Bã
32 Chương 32: Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn
33 Chương 33: Sơ Lược Về Dòi Sống
34 Chương 34: Tang Thi Chuột Bao Vây
35 Chương 35: Qua Đêm Bên Ngoài
36 Chương 36: Ngươi Đã Hỏi Qua Ý Ta Chưa
37 Chương 37: Xin Tha
38 Chương 38: Bị Hố
39 Chương 39: Tự Tạo Căn Cứ
40 Chương 40: Không Có Vô Sĩ Chỉ Có Vô Sĩ Hơn
41 Chương 41: Muốn Gia Nhập
42 Chương 42: Đột Nhập
43 Chương 43: Nguy Hiểm
44 Chương 44: Cắn Nuốt
45 Chương 45: Đột Nhập 2
46 Chương 46: Gia Nhập
47 Chương 47: “chăm Sóc Đặc Biệt”
48 Chương 48: Lần Đầu Đi Xa
49 Chương 49: Người Lạ Đột Nhập
50 Chương 50: “chiếm Núi Xưng Vương”
51 Chương 51: Gai Độc Mãng Xà
52 Chương 52: Dị Năng Chưa Từng Thấy
53 Chương 53: Tập Kích
54 Chương 54: Giao Đấu
55 Chương 55: Sao Chép
56 Chương 56: Tâm Sự
57 Chương 57: Bóng Đen
58 Chương 58: Ong Chúa
59 Chương 59: Nổi Bão
60 Chương 60: Thương Vong
61 Chương 61: Ấu Trùng
62 Chương 62: Tấn Công Xào Huyệt
63 Chương 63: Trở Về
64 Chương 64: Nhóc Đáng Yêu
65 Chương 65: Kênh Kiệu
66 Chương 66: Nữ Nhân Điên
67 Chương 67: Phân Xử
68 Chương 68: Chia Sẻ Bí Mật
69 Chương 69: Tin Vui
70 Chương 70: Ôm Đùi
71 Chương 71: Khoa Nhi
72 Chương 72: Thảm Khốc
73 Chương 73: Hữu Trung
74 Chương 74: Tuyết Rơi
75 Chương 75: Yên Bình
76 Chương 76: Gặp Lại Người Quen
77 Chương 77: Tiếng Sét Ái Tình
78 Chương 78: Đùa Giỡn
79 Chương 79: Bỏ Rơi
80 Chương 80: Lục Đục
81 Chương 81: Lôi Kéo
82 Chương 82: Phân Biệt Đối Xử
83 Chương 83: May Mắn Hay Xui Xẻo
84 Chương 84: Bị Ghét
85 Chương 85: Được Cứu
86 Chương 86: Đầu Quân
87 Chương 87: Trà Trộn
88 Chương 88: Lần Đầu Đại Chiến Tang Thi Đoàn
89 Chương 89: Lốc Xoáy Lửa
90 Chương 90: Con
91 Chương 91: Bắt Được
92 Chương 92: Thuần Phục
93 Chương 93: Cô Gái Kiêu Ngạo
94 Chương 94: Kiếm Chuyện
95 Chương 95: Hỏng Chuyện
96 Chương 96: Chăm Sóc Đặc Biệt
97 Chương 97: Yêu Thương Thắm Thiết
98 Chương 98: Bám Dính
99 Chương 99: Đối Thủ
100 Chương 100: Quá Khứ
101 Chương 101: Phát Triển Căn Cứ
102 Chương 102: Quân Đội
103 Chương 103: Nhờ Hỗ Trợ
104 Chương 104: Con
105 Chương 105: Nhờ Cứu Người
106 Chương 106: Lai Lịch
107 Chương 107: Sương Mù
108 Chương 108: Nguy Hiểm
109 Chương 109: Bị Động
110 Chương 110: Đánh Đổi
111 Chương 111: Thành Phố Không Người
112 Chương 112: Quái Vật
113 Chương 113: Dân Làng Nhiệt Tình
114 Chương 114: Linh Vật
115 Chương 115: Mẹ Chồng Phát Uy
116 Chương 116: Cưu Mang
117 Chương 117: Tốt Hay Xấu
118 Chương 118: Góp Sức
119 Chương 119: Thành Phố Q
120 Chương 120: Tập Kích Trong Toà Cao Ốc
121 Chương 121: Thí Nghiệm
122 Chương 122: Từ Đâu Xuất Hiện
123 Chương 123: Mất Tích
124 Chương 124: Ở Đâu Ra
125 Chương 125: Cống Ngầm
126 Chương 126: Bọn Họ Đều Điên Cả Rồi!!!
127 Chương 127: Thí Nghiệm Trên Cơ Thể Người
128 Chương 128: Huỷ Phòng Thí Nghiệm
129 Chương 129: Rời Đi
130 Chương 130: Rắn Và Dòi
131 Chương 131: Chó Khôn Chớ Cản Đường
132 Chương 132: Người Con Gái Đẹp Nhất Mạt Thế
133 Chương 133: Đùa Giỡn
134 Chương 134: Hóng Hớt
135 Chương 135: Trà Xanh
136 Chương 136: Kích Động Quần Chúng
137 Chương 137: Khu Đất Hoang
138 Chương 138: Máy Phát Điện
139 Chương 139: Giáng Sinh
140 Chương 141: Gặp Lại Anh Em Lý Gia
141 Chương 142: Nạn Chuột
142 Chương 143: Nguyên Nhân
143 Chương 144: Bị Dụ Dỗ
144 Chương 145: Thức Ăn
145 Chương 146: Ngao
146 Chương 147: Muốn Bắt Làm Thú Cưng
147 Chương 148: Quy Phục
148 Chương 149: Bị Gián Đoạn
149 Chương 150: Bất Tử
150 Chương 151: Thành Phố B
151 Chương 152: Miêu
152 Chương 153: Thứ Gì Đây
153 Chương 154: Lập Công Chuộc Tội
154 Chương 155: Nuôi Dưỡng
155 Chương 156: Bị Xem Thường
156 Chương 157: Căn Cứ Trung Tâm
157 Chương 158: Vờ Như Không Quen
158 Chương 159: Chiêu Mộ
159 Chương 160: Ra Mắt Nhà Chồng
160 Chương 161: Người Thân
161 Chương 162: Họ Hàng
162 Chương 163: Quyền Lực
163 Chương 164: Làm Quen
164 Chương 165: Luận Bàn
165 Chương 166: Trục Xuất
166 Chương 167: Đầu Quân
167 Chương 168: Đụng Mặt
168 Chương 169: Lôi Kéo Quan Hệ
169 Chương 170: Chia Tay
Chapter

Updated 169 Episodes

1
Chương 1: Tận Thế
2
Chương 2: Lật Mặt
3
Chương 3: Sống Lại
4
Chương 4: Trốn
5
Chương 5: Bạn Cũ
6
Chương 6: Vạch Mặt
7
Chương 7: Đánh Hội Đồng
8
Chương 8: Không Gian Khai Thông
9
Chương 9: Không Gian Sinh Động
10
Chương 10: Gặp Lại
11
Chương 11: Mặt Đối Mặt
12
Chương 12: Gặp Mặt Bảo Bảo
13
Chương 13: Du Lịch
14
Chương 14: Thao Túng Dị Năng
15
Chương 15: Dị Năng Giả
16
Chương 16: Đến Ngược Trước Mạt Thế
17
Chương 17: Địa Ngục Trần Gian
18
Chương 18: Thức Tỉnh
19
Chương 19: Rời Khỏi Biệt Thự
20
Chương 20: Thực Chiến
21
Chương 21: Thu Thập Vật Tư
22
Chương 22: Đồng Đội Mới
23
Chương 23: Người Quen Cũ
24
Chương 24: Truy Bắt Tang Thi Vương
25
Chương 25: Thử Nghiệm
26
Chương 26: Luyện Tập
27
Chương 27: Mài Giũa Dị Năng
28
Chương 28: Tang Thi Cấp Ba
29
Chương 29: Hỗ Trợ
30
Chương 30: Thu Tiền Bảo Kê
31
Chương 31: Đập Ra Bã
32
Chương 32: Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn
33
Chương 33: Sơ Lược Về Dòi Sống
34
Chương 34: Tang Thi Chuột Bao Vây
35
Chương 35: Qua Đêm Bên Ngoài
36
Chương 36: Ngươi Đã Hỏi Qua Ý Ta Chưa
37
Chương 37: Xin Tha
38
Chương 38: Bị Hố
39
Chương 39: Tự Tạo Căn Cứ
40
Chương 40: Không Có Vô Sĩ Chỉ Có Vô Sĩ Hơn
41
Chương 41: Muốn Gia Nhập
42
Chương 42: Đột Nhập
43
Chương 43: Nguy Hiểm
44
Chương 44: Cắn Nuốt
45
Chương 45: Đột Nhập 2
46
Chương 46: Gia Nhập
47
Chương 47: “chăm Sóc Đặc Biệt”
48
Chương 48: Lần Đầu Đi Xa
49
Chương 49: Người Lạ Đột Nhập
50
Chương 50: “chiếm Núi Xưng Vương”
51
Chương 51: Gai Độc Mãng Xà
52
Chương 52: Dị Năng Chưa Từng Thấy
53
Chương 53: Tập Kích
54
Chương 54: Giao Đấu
55
Chương 55: Sao Chép
56
Chương 56: Tâm Sự
57
Chương 57: Bóng Đen
58
Chương 58: Ong Chúa
59
Chương 59: Nổi Bão
60
Chương 60: Thương Vong
61
Chương 61: Ấu Trùng
62
Chương 62: Tấn Công Xào Huyệt
63
Chương 63: Trở Về
64
Chương 64: Nhóc Đáng Yêu
65
Chương 65: Kênh Kiệu
66
Chương 66: Nữ Nhân Điên
67
Chương 67: Phân Xử
68
Chương 68: Chia Sẻ Bí Mật
69
Chương 69: Tin Vui
70
Chương 70: Ôm Đùi
71
Chương 71: Khoa Nhi
72
Chương 72: Thảm Khốc
73
Chương 73: Hữu Trung
74
Chương 74: Tuyết Rơi
75
Chương 75: Yên Bình
76
Chương 76: Gặp Lại Người Quen
77
Chương 77: Tiếng Sét Ái Tình
78
Chương 78: Đùa Giỡn
79
Chương 79: Bỏ Rơi
80
Chương 80: Lục Đục
81
Chương 81: Lôi Kéo
82
Chương 82: Phân Biệt Đối Xử
83
Chương 83: May Mắn Hay Xui Xẻo
84
Chương 84: Bị Ghét
85
Chương 85: Được Cứu
86
Chương 86: Đầu Quân
87
Chương 87: Trà Trộn
88
Chương 88: Lần Đầu Đại Chiến Tang Thi Đoàn
89
Chương 89: Lốc Xoáy Lửa
90
Chương 90: Con
91
Chương 91: Bắt Được
92
Chương 92: Thuần Phục
93
Chương 93: Cô Gái Kiêu Ngạo
94
Chương 94: Kiếm Chuyện
95
Chương 95: Hỏng Chuyện
96
Chương 96: Chăm Sóc Đặc Biệt
97
Chương 97: Yêu Thương Thắm Thiết
98
Chương 98: Bám Dính
99
Chương 99: Đối Thủ
100
Chương 100: Quá Khứ
101
Chương 101: Phát Triển Căn Cứ
102
Chương 102: Quân Đội
103
Chương 103: Nhờ Hỗ Trợ
104
Chương 104: Con
105
Chương 105: Nhờ Cứu Người
106
Chương 106: Lai Lịch
107
Chương 107: Sương Mù
108
Chương 108: Nguy Hiểm
109
Chương 109: Bị Động
110
Chương 110: Đánh Đổi
111
Chương 111: Thành Phố Không Người
112
Chương 112: Quái Vật
113
Chương 113: Dân Làng Nhiệt Tình
114
Chương 114: Linh Vật
115
Chương 115: Mẹ Chồng Phát Uy
116
Chương 116: Cưu Mang
117
Chương 117: Tốt Hay Xấu
118
Chương 118: Góp Sức
119
Chương 119: Thành Phố Q
120
Chương 120: Tập Kích Trong Toà Cao Ốc
121
Chương 121: Thí Nghiệm
122
Chương 122: Từ Đâu Xuất Hiện
123
Chương 123: Mất Tích
124
Chương 124: Ở Đâu Ra
125
Chương 125: Cống Ngầm
126
Chương 126: Bọn Họ Đều Điên Cả Rồi!!!
127
Chương 127: Thí Nghiệm Trên Cơ Thể Người
128
Chương 128: Huỷ Phòng Thí Nghiệm
129
Chương 129: Rời Đi
130
Chương 130: Rắn Và Dòi
131
Chương 131: Chó Khôn Chớ Cản Đường
132
Chương 132: Người Con Gái Đẹp Nhất Mạt Thế
133
Chương 133: Đùa Giỡn
134
Chương 134: Hóng Hớt
135
Chương 135: Trà Xanh
136
Chương 136: Kích Động Quần Chúng
137
Chương 137: Khu Đất Hoang
138
Chương 138: Máy Phát Điện
139
Chương 139: Giáng Sinh
140
Chương 141: Gặp Lại Anh Em Lý Gia
141
Chương 142: Nạn Chuột
142
Chương 143: Nguyên Nhân
143
Chương 144: Bị Dụ Dỗ
144
Chương 145: Thức Ăn
145
Chương 146: Ngao
146
Chương 147: Muốn Bắt Làm Thú Cưng
147
Chương 148: Quy Phục
148
Chương 149: Bị Gián Đoạn
149
Chương 150: Bất Tử
150
Chương 151: Thành Phố B
151
Chương 152: Miêu
152
Chương 153: Thứ Gì Đây
153
Chương 154: Lập Công Chuộc Tội
154
Chương 155: Nuôi Dưỡng
155
Chương 156: Bị Xem Thường
156
Chương 157: Căn Cứ Trung Tâm
157
Chương 158: Vờ Như Không Quen
158
Chương 159: Chiêu Mộ
159
Chương 160: Ra Mắt Nhà Chồng
160
Chương 161: Người Thân
161
Chương 162: Họ Hàng
162
Chương 163: Quyền Lực
163
Chương 164: Làm Quen
164
Chương 165: Luận Bàn
165
Chương 166: Trục Xuất
166
Chương 167: Đầu Quân
167
Chương 168: Đụng Mặt
168
Chương 169: Lôi Kéo Quan Hệ
169
Chương 170: Chia Tay