Chương 49: Bị bắt gả đi

Giữa đôi mắt hắc bạch phân minh của Lạc Khuynh Hoàng không có chút cảm xúc dao động, sâu kín thở dài, ra vẻ tiếc nuối nói, “Đại tỷ cũng thật là khờ, nhưng lại không nghe lời của Nhị di nương. Bất quá nay sự tình cũng đã xảy ra, chỉ sợ Nhị di nương cũng chỉ có thể đồng ý .”

Nói xong, Lạc Khuynh Hoàng lấy khóe mắt liếc nhìn Vương U Nhược. Chỉ thấy Vương U Nhược sắc mặt xấu hổ, mâu trung giống như muốn phun ra lửa, nhưng vẫn không thể không cười làm lành nói, “Nàng đã làm ra việc ngốc như thế, ta làm sao có thể ngăn được nàng!”

Lạc Khuynh Quốc giờ phút này đã thanh tỉnh hơn phân nửa, nghe thấyVương U Nhược nói muốn đem nàng gả cho tên mã phu kia, lập tức lớn tiếng thét to, “Mẫu thân, người muốn ta gả cho hắn? !”

Mã phu kia vẫn quỳ gối nơi đó nghe mà như lọt vào trong sương mù, nghe thấy Vương U Nhược nói muốn đem Lạc Khuynh Quốc gả cho hắn, mâu trung liền hiện lên một tia kinh ngạc, tiếp theo lại lộ ra vài phần vui sướng.

Lạc Khuynh Quốc tuy rằng không xinh đẹp bằng Lạc Khuynh Hoàng, nhưng dù sao cũng có chút tư sắc . Địa vị tuy rằng cũng không cao quý như Lạc Khuynh Hoàng, nhưng dù sao cũng là nữ nhi của đại tướng quân, mẫu thân của nàng lại được sủng ái, nếu là có thể thú Lạc Khuynh Quốc, hắn như thế nào cũng là con rể của đại tướng quân, sẽ không phải làm một tên mã phu nữa . Vậy đúng là thiên đại hảo sự, thế nhưng trông mong cũng trông mong không đến .

“Như thế nào đại tỷ thoạt nhìn giống như không nguyện ý gả cho mã phu này?” Lạc Khuynh Hoàng nhíu long mày, gợi lên một chút tươi cười thản nhiên nói, “Nếu không phải là đại tỷ một lòng muốn gả cho mã phu này, vậy chuyện này có thể có chút kỳ quái . Chẳng lẽ có người hạ độc ở trong điểm tâm? Nhưng điểm tâm này là đại tỷ tự tay làm, không biết người nào có thể động thủ được đây.”

Vương U Nhược nghe thấy lời nói của Lạc Khuynh Hoàng, biết nếu không đem Lạc Khuynh Quốc gả cho tên mã phu kia, Lạc Khuynh Hoàng tất nhiên sẽ không tra rõ thì không bỏ qua. Nghe giọng điệu của Lạc Khuynh Hoàng, hình như đã chắc chắc độc này chính là do Lạc Khuynh Quốc hạ . Nếu phái người đi tra xét, thì Lạc Khuynh Quốc có mười cái miệng cũng nói không lại.

Nếu bị chụp cái tội danh mưu hại muội muội vào người, vậy tính mạng Lạc Khuynh Quốc khó có thể bảo toàn . Nếu Lạc Khuynh Quốc bởi vậy mà bị xử tử, như vậy địa vị của nàng cũng tràn ngập nguy cơ . Kế sách hiện nay, chỉ có thể để cho Lạc Khuynh Quốc gả cho tên mã phu này, sau đó sẽ tính toán sau .

Nghĩ đến đây, Vương U Nhược hung hăng trừng mắt nhìn Lạc Khuynh Quốc một cái, cười nói, “Làm sao a, ta thấy Khuynh Quốc rất kích động ! Thật không biết mã phu này có cái gì tốt!”

Lông mi Lạc Khuynh Hoàng khẽ run lên, che dấu một chút trào phúng bên trong con ngươi đen như mực, gợi lên ý cười ôn hòa kèm theo một chút bất đắc dĩ, thở dài, nói, “Đúng vậy. Khuynh Hoàng cũng không hiểu được tâm tư đại tỷ.”

“Tiểu thư! Đại phu đến đây!”

Thời điểm trong phòng đang lúc trầm mặc, Hương Lăng đã mang theo đại phu tiến vào phòng. Đại phu vừa tiến vào, liền nhìn thấy tình hình trong phòng, sợ tới mức nói không ra lời.

“Ai cho ngươi vào! ?” Vương U Nhược nhìn thấy Hương Lăng mang theo đại phu xông tới, lập tức quát lớn nói.

Hương Lăng nhìn thấy tình hình trong phòng cũng hoảng sợ, có phần lờ mò hiểu được , nghe tiếng Vương U Nhược quát lớn, mới phản ứng lại, giải thích nói, “Là tiểu thư để cho nô tỳ đi thỉnh đại phu .”

“Nhị di nương, ngươi không nên trách Hương Lăng. Ta coi bộ dáng kia của đại tỷ, còn tưởng rằng điểm tâm có vấn đề gì đâu, nào biết đâu rằng nàng là sốt ruột gặp gỡ tình lang.”Một câu cuối cùng của Lạc Khuynh Hoàng còn cố ý nói có chút khó xử, nhưng cũng đủ lớn để đại phu nghe rõ rồi.

Vương U Nhược còn không có mở miệng, Lạc Khuynh Hoàng liền hướng phía Hương Lăng quát lớn nói, “Hương Lăng, còn không mau thỉnh đại phu trở về! Nơi này không cần đại phu .”

Hương Lăng vừa nghe Lạc Khuynh Hoàng phân phó liền làm ngay, đại phu kia cũng biết nhìn thấy tình cảnh như vậy, tất nhiên sẽ chuốc họa vào thân, liền nhanh như chớp chạy.

Vương U Nhược sắc mặt đổi đổi, muốn mở miệng nói cái gì, nhưng là nhìn thấy ánh mắt của Lạc Khuynh Hoàng, thì cũng không nói gì nữa.

“Chuyện tình của các ngươi, về sau ta không muốn quản !” Lạc Nguyên nhìn thấy nơi này, cũng mơ hồ hiểu được sự tình, không kiên nhẫn liếc mắt một cái nhìn Vương U Nhược, liền đạp cửa mà đi.

“Lão gia! Lão gia!” Vương U Nhược đuổi theo hô vài câu, vẫn không đuổi kịp Lạc Nguyên, trở về nhìn bộ dáng chật vật kia của Lạc Khuynh Quốc, trở tay chính là một cái tát, quát lớn nói, “Ngươi thành sự không đủ bại sự có thừa!”

Nói xong cũng liền dậm chân ly khai. Lạc Khuynh Quốc bị Vương U Nhược tát một cái , một bên má sưng phù , nước mắt rơi xuống, ở trên giường phát điên thét chói tai.

Mã phu nhìn thấy bộ dáng kia của Lạc Khuynh Quốc, lại không biết sống chết đưa tay sờ Lạc Khuynh Quốc, vừa nói, “Bảo bối, đừng khóc .”

Giờ phút này Lạc Khuynh Quốc đã hoàn toàn tỉnh táo lại, làm sao nguyện ý quan tâm mã phu kia , chỉ hận không giết được mã phu kia, vì thế liền phẫn nộ quăng cho mã phu kia một cái tát, quát lớn nói, “Ngươi , kẻ hạ lưu cũng dám chạm vào bổn tiểu thư! Cút ra ngoài cho ta!”

Mã phu kia không hiểu nguyên do, nhưng cũng biết tính tình Lạc Khuynh Quốc luôn luôn kiêu căng, chỉ phải nhặt quần áo rời đi.

Lạc Vân Chỉ cùng Lạc Khuynh Thành nhìn cũng chưa từng nhìn. Chỉ có Lạc Khuynh Hoàng vẫn tựa tiếu phi tiếu nhìn Lạc Khuynh Quốc.

Lạc Khuynh Quốc ở trên giường hung hăng trừng mắt nhìn Lạc Khuynh Hoàng, bệnh tâm thần quát, “Lạc Khuynh Hoàng! Ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua của ngươi!”

Khóe môi Lạc Khuynh Hoàng gợi lên một chút ý cười châm chọc, thản nhiên nói, “Không buông tha ta? Đại tỷ cần phải biết rõ rang, hết thảy việc hôm nay đến tột cùng là ai tạo thành , việc này cũng không phải là ta an bài .”

Lạc Khuynh Hoàng nói một phen làm cho sắc mặt Lạc Khuynh Quốc trở nên thập phần khó coi! Việc này hết thảy đều là chính nàng tạo thành , nàng nguyên bản muốn hại Lạc Khuynh Hoàng, lại bị Lạc Khuynh Hoàng hại thành bộ dáng này!

Nàng không cam lòng a! Dựa vào cái gì mà nàng phải gả cho tên mã phu kia! Nàng không muốn gả, nàng thà rằng đi tìm chết! Nhưng là nàng không có lựa chọn. Vì saosuwj tình lại biến thành bộ dáng này? !

Lạc Khuynh Hoàng nhìn bộ dáng phẫn nộ tuyệt vọng của Lạc Khuynh Quốc, mâu trung vẫn như trước không chút dao động. Hết thảy đều chỉ đổ cho Lạc Khuynh Quốc gieo gió gặt bảo, không trách được nàng.

Mà trên mặt Lạc Khuynh Thành xẹt qua một chút suy nghĩ. Từ khi nào Lạc Khuynh Hoàng trở nên thông minh như thế, nàng có thể dễ dàng hóa giải hãm hại của Lạc Khuynh Quốc như thế, như vậy mình làm vậy với nàng, Lạc Khuynh Hoàng lại thật sự không biết sao? ! Hay vẫn làm bộ như không biết.

Chapter
1 Chương 1: Phế thê phá thai
2 Chương 2: Giết thê
3 Chương 3: Ôm nỗi hận trọng sinh
4 Chương 4: Hư lấy ủy xá
5 Chương 5: Di nương tìm tra
6 Chương 6: Sửa trị điêu nô
7 Chương 7: Ăn cơm bá vương
8 Chương 8: Tửu lâu sơ ngộ
9 Chương 9: Hồi phủ bị giáo huấn
10 Chương 10: Gậy ông đập lưng ông
11 Chương 11: “Từ phụ” trở về
12 Chương 12: Khí thế bức người
13 Chương 13: Thế cục nghịch chuyển
14 Chương 14: Huynh muội tình thâm
15 Chương 15: Hoa viên tái ngộ
16 Chương 16: Tình cảm mông lung
17 Chương 17: Thứ muội hãm hại
18 Chương 18: Khéo thi diệu kế
19 Chương 19: Khí xe bảo suất*
20 Chương 20: Trò khôi hài kết thúc
21 Chương 21: Yêu cầu học y
22 Chương 22: Người kiên cường
23 Chương 23: Đêm khuya ngắm tuyết
24 Chương 24: Thất vương Khuynh Vũ
25 Chương 25: Gặp lại tra nam *
26 Chương 26: Tố cáo di nương
27 Chương 27: Mặt rồng giận dữ
28 Chương 28: Vả miệng
29 Chương 29: Va chạm
30 Chương 30: Ẩn tình
31 Chương 31: Ai bị phạt?
32 Chương 32: Ra oai phủ đầu
33 Chương 33: Thử
34 Chương 34: Thiên tàm y, rung động
35 Chương 35: Bách hoa thịnh yến
36 Chương 36: Kết thù oán cùng công chúa
37 Chương 37: Bộc lộ tài năng
38 Chương 38: Khó Khăn Phía Sau
39 Chương 39: Tình cảm bắt đầu nảy sinh
40 Chương 40: Lấy đề thử nhân
41 Chương 41: Công tử Tư Triệt
42 Chương 42: Sóng ngầm bắt đầu khởi động, bày tỏ
43 Chương 43: Tính kế đại tỷ
44 Chương 44: Tính kế đại tỷ 2
45 Chương 45: Thân phận bí ẩn
46 Chương 46: Di nương quỳ xuống
47 Chương 47: Hạ mị dược?
48 Chương 48: Ác giả ác báo!
49 Chương 49: Bị bắt gả đi
50 Chương 50: Cạm bẫy
51 Chương 51: Nàng tin tưởng ta như vậy sao?
52 Chương 52: Sự cố phát sinh
53 Chương 53: Sinh nhật
54 Chương 54: Phá kế ( một)
55 Chương 55: Thân phận , xác định tình cảm
56 Chương 56: Huyết Cừu, Ẩn Tình
57 Chương 57: Đánh cờ, thế cục
58 Chương 58: Nạp sườn phi
59 Chương 59: Thứ muội tâm cơ
60 Chương 60: Yến hội, biến cố trùng trùng điệp điệp
61 Chương 61: Nhất ba vị bình, nhất ba hựu khởi
62 Chương 62: Phượng hoàng giương cánh
63 Chương 63: Khách không mời mà đến, bị bắt cứu người
64 Chương 64: Đắc tội Quân Kiền Linh
65 Chương 65: Ai dám tranh phong
66 Chương 66: Vốn cuồng vọng của Khuynh Hoàng
67 Chương 67: Ám sát, lật tẩy bí mật
68 Chương 68: Thăng trầm dạ yến, cầu hôn
69 Chương 69: Đàm phán, lộ tẩy ( một )
70 Chương 70: Cự tuyệt cầu thân, tứ hôn ( 1 )
71 Chương 71: Tương kế tựu kế, bức tử di nương
72 Chương 72: Trừng phạt đến không nhận ra hình người
73 Chương 73: Mưu tính, chế ngạo thứ muội
74 Chương 74: Uy hiếp hoàng hậu, khiển trách thứ muội
75 Chương 75: Độc kế, cực kỳ nguy hiểm
76 Chương 76: Vĩnh viễn không tha thứ
77 Chương 77: Tình thâm, con đường cầu y
78 Chương 78: Đoạt Tuyết Tâm, tình thâm nghĩa trọng
79 Chương 79: Giải khúc mắc, lấy huyết làm thuốc
80 Chương 80: Thứ muội chết không hết tội!
81 Chương 81: Chuyện tốt thành đôi
82 Chương 82
83 Chương 83: Nợ đào hoa, công chúa muốn làm gì?
84 Chương 84: Dám tìm nàng gây phiền toái?
85 Chương 85: Tra nam mất thể diện !
86 Chương 86: Đại hôn
87 Chương 87: Vào cung nhiều thị phi
88 Chương 88: Tình bất do kỷ
89 Chương 89: Đoạt binh quyền, cha và con gái đoạn tuyệt
90 Chương 90: Bại lộ âm mưu!
91 Chương 91: Bắt ba ba trong rọ, nam nhân cặn bã chết !
92 Chương 92: Vũ Lưu cơ trí
93 Chương 93: Nịch sủng
94 Chương 94: Cự hôn, hai quốc quyết liệt
95 Chương 95: Hạ độc nàng ?
96 Chương 96: Ngộ sát thân tỷ
97 Chương 97: Nương tử có thai!
98 Chương 98: Quân Vũ Thần băng hà
99 Chương 99: Nợ máu trả máu!
100 Chương 100: Lựa chọn nan giải
101 Chương 101: Nguy cơ chồng chất
102 Chương 102: Phi lễ Lăng Vũ Lưu?
103 Chương 103: Đi tây quyết
104 Chương 104: Ám sát, phục kích
105 Chương 105: Khuynh Hoàng gặp nạn
106 Chương 106: Cho ta một cái công đạo!
107 Chương 107: Phản đòn
108 Chương 108: Dám khiêu khích bổn cung?
109 Chương 109: Song hỷ lâm môn chi phúc hắc oa tử
110 Chương 110: Kế ly gián, trí phá quân địch
111 Chương 111: Khuynh Hoàng ghen, Tiểu Quân Lạc phúc hắc
112 Chương 112: Tứ quốc tề tựu, phong vân biến đổi
113 Chương 113: Viện trợ gặp nạn, tòa thành trống không có một không hai
114 Chương 114: Đại kết cục (1)
115 Chương 115: Đại kết cục (hạ)
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Phế thê phá thai
2
Chương 2: Giết thê
3
Chương 3: Ôm nỗi hận trọng sinh
4
Chương 4: Hư lấy ủy xá
5
Chương 5: Di nương tìm tra
6
Chương 6: Sửa trị điêu nô
7
Chương 7: Ăn cơm bá vương
8
Chương 8: Tửu lâu sơ ngộ
9
Chương 9: Hồi phủ bị giáo huấn
10
Chương 10: Gậy ông đập lưng ông
11
Chương 11: “Từ phụ” trở về
12
Chương 12: Khí thế bức người
13
Chương 13: Thế cục nghịch chuyển
14
Chương 14: Huynh muội tình thâm
15
Chương 15: Hoa viên tái ngộ
16
Chương 16: Tình cảm mông lung
17
Chương 17: Thứ muội hãm hại
18
Chương 18: Khéo thi diệu kế
19
Chương 19: Khí xe bảo suất*
20
Chương 20: Trò khôi hài kết thúc
21
Chương 21: Yêu cầu học y
22
Chương 22: Người kiên cường
23
Chương 23: Đêm khuya ngắm tuyết
24
Chương 24: Thất vương Khuynh Vũ
25
Chương 25: Gặp lại tra nam *
26
Chương 26: Tố cáo di nương
27
Chương 27: Mặt rồng giận dữ
28
Chương 28: Vả miệng
29
Chương 29: Va chạm
30
Chương 30: Ẩn tình
31
Chương 31: Ai bị phạt?
32
Chương 32: Ra oai phủ đầu
33
Chương 33: Thử
34
Chương 34: Thiên tàm y, rung động
35
Chương 35: Bách hoa thịnh yến
36
Chương 36: Kết thù oán cùng công chúa
37
Chương 37: Bộc lộ tài năng
38
Chương 38: Khó Khăn Phía Sau
39
Chương 39: Tình cảm bắt đầu nảy sinh
40
Chương 40: Lấy đề thử nhân
41
Chương 41: Công tử Tư Triệt
42
Chương 42: Sóng ngầm bắt đầu khởi động, bày tỏ
43
Chương 43: Tính kế đại tỷ
44
Chương 44: Tính kế đại tỷ 2
45
Chương 45: Thân phận bí ẩn
46
Chương 46: Di nương quỳ xuống
47
Chương 47: Hạ mị dược?
48
Chương 48: Ác giả ác báo!
49
Chương 49: Bị bắt gả đi
50
Chương 50: Cạm bẫy
51
Chương 51: Nàng tin tưởng ta như vậy sao?
52
Chương 52: Sự cố phát sinh
53
Chương 53: Sinh nhật
54
Chương 54: Phá kế ( một)
55
Chương 55: Thân phận , xác định tình cảm
56
Chương 56: Huyết Cừu, Ẩn Tình
57
Chương 57: Đánh cờ, thế cục
58
Chương 58: Nạp sườn phi
59
Chương 59: Thứ muội tâm cơ
60
Chương 60: Yến hội, biến cố trùng trùng điệp điệp
61
Chương 61: Nhất ba vị bình, nhất ba hựu khởi
62
Chương 62: Phượng hoàng giương cánh
63
Chương 63: Khách không mời mà đến, bị bắt cứu người
64
Chương 64: Đắc tội Quân Kiền Linh
65
Chương 65: Ai dám tranh phong
66
Chương 66: Vốn cuồng vọng của Khuynh Hoàng
67
Chương 67: Ám sát, lật tẩy bí mật
68
Chương 68: Thăng trầm dạ yến, cầu hôn
69
Chương 69: Đàm phán, lộ tẩy ( một )
70
Chương 70: Cự tuyệt cầu thân, tứ hôn ( 1 )
71
Chương 71: Tương kế tựu kế, bức tử di nương
72
Chương 72: Trừng phạt đến không nhận ra hình người
73
Chương 73: Mưu tính, chế ngạo thứ muội
74
Chương 74: Uy hiếp hoàng hậu, khiển trách thứ muội
75
Chương 75: Độc kế, cực kỳ nguy hiểm
76
Chương 76: Vĩnh viễn không tha thứ
77
Chương 77: Tình thâm, con đường cầu y
78
Chương 78: Đoạt Tuyết Tâm, tình thâm nghĩa trọng
79
Chương 79: Giải khúc mắc, lấy huyết làm thuốc
80
Chương 80: Thứ muội chết không hết tội!
81
Chương 81: Chuyện tốt thành đôi
82
Chương 82
83
Chương 83: Nợ đào hoa, công chúa muốn làm gì?
84
Chương 84: Dám tìm nàng gây phiền toái?
85
Chương 85: Tra nam mất thể diện !
86
Chương 86: Đại hôn
87
Chương 87: Vào cung nhiều thị phi
88
Chương 88: Tình bất do kỷ
89
Chương 89: Đoạt binh quyền, cha và con gái đoạn tuyệt
90
Chương 90: Bại lộ âm mưu!
91
Chương 91: Bắt ba ba trong rọ, nam nhân cặn bã chết !
92
Chương 92: Vũ Lưu cơ trí
93
Chương 93: Nịch sủng
94
Chương 94: Cự hôn, hai quốc quyết liệt
95
Chương 95: Hạ độc nàng ?
96
Chương 96: Ngộ sát thân tỷ
97
Chương 97: Nương tử có thai!
98
Chương 98: Quân Vũ Thần băng hà
99
Chương 99: Nợ máu trả máu!
100
Chương 100: Lựa chọn nan giải
101
Chương 101: Nguy cơ chồng chất
102
Chương 102: Phi lễ Lăng Vũ Lưu?
103
Chương 103: Đi tây quyết
104
Chương 104: Ám sát, phục kích
105
Chương 105: Khuynh Hoàng gặp nạn
106
Chương 106: Cho ta một cái công đạo!
107
Chương 107: Phản đòn
108
Chương 108: Dám khiêu khích bổn cung?
109
Chương 109: Song hỷ lâm môn chi phúc hắc oa tử
110
Chương 110: Kế ly gián, trí phá quân địch
111
Chương 111: Khuynh Hoàng ghen, Tiểu Quân Lạc phúc hắc
112
Chương 112: Tứ quốc tề tựu, phong vân biến đổi
113
Chương 113: Viện trợ gặp nạn, tòa thành trống không có một không hai
114
Chương 114: Đại kết cục (1)
115
Chương 115: Đại kết cục (hạ)