Chương 39: Tình cảm bắt đầu nảy sinh

Không đến một hồi, mọi người liền đem đề mục viết xong, để vào bên trong lẵng hoa đã chuẩn bị trước trước mặt Bạch Mộ.

“Nhìn chữ viết xinh đẹp này, hẳn là do một vị tiểu thư viết ra. Hôm nay bách hoa thịnh yến, thỉnh chư vị lấy cảm hứng yêu hoa của mình, viết một bài thơ.” Bạch Mộ tiện tay lấy ra một tờ giấy, cười nói, ” Vị tiểu thư này là muốn ngâm thơ làm nóng người cho phần sau ư ?”

Khóe môi Lạc Khuynh Hoàng gợi lên một chút ý cười yếu ớt, đề mục này chắc là do ngũ công chúa Quân Thiên Lam ra đi. Quân Thiên Lam chính là thân tỷ tỷ của Quân Khuynh Vũ, dung mạo hai người có vài phần tương tự, đều là dung mạo tuyệt sắc, xinh đẹp tuyệt luân. Chính là da mặt Quân Thiên Lam cũng không dày giống Quân Khuynh Vũ, thời điểm khi Bạch Mộ tán thưởng chữ viết của nàng xinh đẹp, mặt của nàng không tự giác liền đỏ.

“Người nào không thương hoa mẫu đơn, chiếm hết tao nhã của các loài hoa. Nghi là lạc xuyên thần nữ chỉ, ngàn kiều vạn thái phá bình minh ” (* ) . Con trai Công bộ thượng thư Lưu Tử Hiên nhíu lông mày, Sóng mắt lưu chuyển giữa đôi con ngươi, cũng là có vài phần câu nhân hương vị.

(* Đái khái câu này có nghĩa là : Hoài nghi có phải là thần nữ của sông Lạc Hà , hình dáng yêu kiều xinh đẹp hơn cả ánh bình minh. ( Ta chém. A! , nàng nào biết chỉ ta nhé T^T )

Mâu trung của hắn hiện lên vài phần ngả ngớn. Ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía Quân Thiên Lam, nói vậy mới vừa rồi hắn từ phản ứng của Quân Thiên Lam cũng nhìn ra được đề mục này là do Quân Thiên Lam viết ra.

Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên liếc mắt nhìn Lưu Tử Hiên một cái, người này háo sắc vô độ, đã trêu chọc Quân Ngữ Yên, thế nhưng còn muốn đánh chủ ý lên Quân Thiên Lam. Bên này, đôi mắt Quân Ngữ Yên đang trừng lên , hận không thể một đao đem ánh mắt Lưu Tử Hiên khoét xuống.

Lưu Tử Hiên cũng không có chú ý tới phản ứng của Quân Ngữ Yên, chỉ dùng đôi mắt hoa đào nhìn Quân Thiên Lam. Dung mạo vóc dáng của Quân Thiên Lam xuất chúng hơn hẳn Quân Ngữ Yên, trong số chúng nữ tử ở đây, chỉ sợ cũng chỉ có Lạc Khuynh Hoàng có thể hơn nàng . Lưu Tử Hiên háo sắc như vậy, tự nhiên là chạy theo như vịt. Huống chi tính tình Quân Thiên Lam ôn hòa thanh nhã, so với Quân Ngữ Yên điêu noa bốc đồng tốt hơn nhiều.

Lưu Tử Hiên xưa nay đều lưu luyến bên trong bụi hoa giữa dòng ngay cả quá , câu thơ này cũng tính là giống khuông giống dạng, nhưng không thể được lòng của Quân Thiên Lam, chỉ thấy lông mày của nàng mày có chút nhíu lại, mâu trung hiện lên một tia thất vọng.

Tiếp theo lại có rất nhiều công tử nóng lòng muốn thử ngâm tụng rất nhiều thi từ, bất quá đều là ca tụng các loài hoa như mẫu đơn thược dược linh tinh, Khóe môi Lạc Khuynh Hoàng là ý cười thản nhiên, những vị công tử này chỉ sợ cũng không có được tâm của Quân Thiên Lam tâm tư đi, Quân Thiên Lam là nữ tử dịu dàng thanh quý như vậy, chỉ sợ là không yêu hoa mẫu đơn thược dược linh tinh, không phải hoa trong lòng yêu thích, dù câu thơ có hay thì như thế nào?

“Băng thanh ngọc khiết xuất hồng trần, diêu diêu duệ duệ lạc phàm gian. Na tri tả hữu phù bình đãng, thả hoán thanh phong quy cửu thiên” ( * ) .Một thanh âm sợ sệt vang lên giữa không trung, con ngươi Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên quét tới, chỉ thấy một khuôn mặt nam tử tinh xảo giống như oa nhi đang mắc cỡ đỏ mặt thì thầm, hiển nhiên là da mặt vô cùng mỏng.

Mâu trung Lạc Khuynh Hoàng hiện lên một tia hứng thú. Trương Tuân con trai Hình bộ thượng thư Trương Thành. Thật không ngờ bên trong chốn quan trường thối nát này thế nhưng còn có một nam tử đơn thuần thẹn thùng như thế . Mâu quang Lạc Khuynh Hoàng nhìn về phía Quân Thiên Lam, đã thấy mâu trung nàng hiện lên một chút ánh sáng, vụng trộm liếc mắt nhìn Trương Tuân một cái, lộ ra một chút nửa là tán thưởng nửa là thẹn thùng tươi cười.

“Thế nhưng còn có người đáp lại?” Khóe môi Bạch Mộ gợi lên ý cười thản nhiên, sau khi quan sát một vòng, mâu quang nhìn về phía Quân Thiên Lam ôn hòa có lễ nói, “Đề này chính là do ngũ công chúa viết ra. Thỉnh ngũ công chúa bình ra người thắng lợi .”

“Các vị ngâm tụng chi thi mỗi người mỗi vẻ, thực khó phân cao thấp. Chính là Thiên Lam tư tâm thiên vị với liên ( liên ở đây là chỉ hoa sen ), bởi vậy, Trương Tuân công tử viết ra, có cùng tâm ý với Thiên Lam .” Quân Thiên Lam đứng lên, hai má có chút phiếm hồng, nhanh chóng liếc mắt nhìn Trương Tuân một cái nói.

Trương Tuân cũng đỏ bừng mặt, mâu trung thậm chí còn có vài phần kinh ngạc. Mọi người ở đây thường xuyên qua lại, cũng có chút hiểu biết lẫn nhau, , nên cũng hiểu được một chút. Bởi vậy không ít công tử bạn hữu đều có chừng mực, mới vừa rồi vì sao không ngâm hoa sen mà ngâm mẫu đơn thược dược!

Mâu quang Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên, cũng không có bao nhiêu dao động, chỉ thấy Mộ Bạch lại rút ra tờ giấy thứ hai , cười hướng phương hướng Lạc Khuynh Hoàng liếc liếc mắt một cái, nói, “Thỉnh lấy chiến tranh làm đề tài, làm một thủ thi.”

Lạc Khuynh Hoàng nghiêng đi nửa bên mặt, nhìn nhìn Lạc Vân Chỉ, Lạc Vân Chỉ cười nhẹ, Lạc Khuynh Hoàng biết nà đề mục này tất nhiên là do ca ca viết ra.

Theo ánh mắt Mộ Bạch, không ít người đều nghĩ đến đề này là do Lạc Khuynh Hoàng viết ra, bởi vậy trong khoảng thời gian ngắn, có không ít nam tử ào ào hưởng ứng. Mâu quang của họ đều nóng bỏng nhìn Lạc Khuynh Hoàng, ngay cả Liễu Tư Triệt luôn vẫn không có tiêu cự nhìn về phía trước cũng đem ánh mắt nhìn phía Lạc Khuynh Hoàng.

Lạc Khuynh Hoàng không coi ai ra gì giơ lên ly rượu, thản nhiên phẩm rượu, không chút cảm giác mất tự nhiên. Mâu sắc lạnh nhạt nhìn quét bốn phía, đã thấy khóe môi Quân Khuynh Vũ gợi lên ý cười, thản nhiên tự đắc uống rượu, không có ý tứ đáp lại , nhìn ánh mắt hắn, rõ ràng là đoán ra đề mục này không phải do Lạc Khuynh Hoàng viết ra.

Sau khi tất cả mọi người đều ngâm tụng câu thơ. Trong đó thủ thi của nhị hoàng tử cùng tứ hoàng tử là xuất sắc nhất.

“Cương ngọa cô thôn bất tự ai, thượng tư vi quốc thú luân thai. Dạ lan ngọa thính phong hòa vũ, thiết mã băng hà nhập mộng lai.*” Đây chính là thủ thi Quân Kiền Linh viết ra. Từng câu chữ đều thể hiện ra quyết tâm đền nợ nước làm nhiệt huyết sôi trào, hiện ra khí phách của nam tử hán đại trượng. Ngay cả Lạc Vân Chỉ cũng nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.

“Hắc vân áp thành thành dục tồi, giáp quang hướng nhật kim lân khai. Giác thanh mãn thiên thu sắc lí, tắc thượng yên chi ngưng dạ tử. Bán quyển hồng kì lâm dịch thủy, sương trọng cổ hàn thanh bất khởi. Báo đàn hoàng kim thai thượng ý, đãn huề ngọc long vi quân tử.* ” Đây chính là do Quân Hồng Phong làm, tốt xáu gì cũng từng cầm qua vũ khí, từng câu chữ miêu tả hình tượng, đem hình ảnh của chiến tranh miêu tả bừng bừng trên giấy.

Trên mặt Lạc Vân Chỉ xuất hiện thần sắc khó xử. Thủ thi của hai người này đều thập phần xuất chúng, thêm nữa thân phận hai người đều vô cùng tôn quý không thể đắc tội, nên như thế nào cho phải.

Thời điểm Lạc Vân Chỉ đáng khó xử, một tiếng nói ôn nhu lại vô cùng hữu lực vang lên, “Có thể mạn phép cho Lan Lâm làm một thủ thi hay không?.”

Ánh mắt Lạc Khuynh Hoàng theo thanh âm nhìn lại. Chi nữ Lại bộ thượng thư Nạp Lan Lâm. Dung mạo của nàng cũng không tính là xuất chúng, nhiều nhất chỉ coi là thanh tú mà thôi, nhưng thanh âm của nàng, ôn nhu lại hàm chứa lực lượng, có loại cảm giác làm lòng người phấn chấn.

Bạch Mộ nhìn nàng một cái, thản nhiên nói, “Nạp Lan tiểu thư mời nói.”

“Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu, cổ lai chinh chiến kỉ nhân hồi. Bằng quân mạc thoại phong hầu sự, nhất tương công thành vạn cốt khô.(*)” Thanh âm ôn nhu ngâm thơ lại có vẻ leng keng hữu lực, mâu quang Lạc Vân Chỉ có chút sáng ngời, nhìn về phía Nạp Lan Lâm.

Chapter
1 Chương 1: Phế thê phá thai
2 Chương 2: Giết thê
3 Chương 3: Ôm nỗi hận trọng sinh
4 Chương 4: Hư lấy ủy xá
5 Chương 5: Di nương tìm tra
6 Chương 6: Sửa trị điêu nô
7 Chương 7: Ăn cơm bá vương
8 Chương 8: Tửu lâu sơ ngộ
9 Chương 9: Hồi phủ bị giáo huấn
10 Chương 10: Gậy ông đập lưng ông
11 Chương 11: “Từ phụ” trở về
12 Chương 12: Khí thế bức người
13 Chương 13: Thế cục nghịch chuyển
14 Chương 14: Huynh muội tình thâm
15 Chương 15: Hoa viên tái ngộ
16 Chương 16: Tình cảm mông lung
17 Chương 17: Thứ muội hãm hại
18 Chương 18: Khéo thi diệu kế
19 Chương 19: Khí xe bảo suất*
20 Chương 20: Trò khôi hài kết thúc
21 Chương 21: Yêu cầu học y
22 Chương 22: Người kiên cường
23 Chương 23: Đêm khuya ngắm tuyết
24 Chương 24: Thất vương Khuynh Vũ
25 Chương 25: Gặp lại tra nam *
26 Chương 26: Tố cáo di nương
27 Chương 27: Mặt rồng giận dữ
28 Chương 28: Vả miệng
29 Chương 29: Va chạm
30 Chương 30: Ẩn tình
31 Chương 31: Ai bị phạt?
32 Chương 32: Ra oai phủ đầu
33 Chương 33: Thử
34 Chương 34: Thiên tàm y, rung động
35 Chương 35: Bách hoa thịnh yến
36 Chương 36: Kết thù oán cùng công chúa
37 Chương 37: Bộc lộ tài năng
38 Chương 38: Khó Khăn Phía Sau
39 Chương 39: Tình cảm bắt đầu nảy sinh
40 Chương 40: Lấy đề thử nhân
41 Chương 41: Công tử Tư Triệt
42 Chương 42: Sóng ngầm bắt đầu khởi động, bày tỏ
43 Chương 43: Tính kế đại tỷ
44 Chương 44: Tính kế đại tỷ 2
45 Chương 45: Thân phận bí ẩn
46 Chương 46: Di nương quỳ xuống
47 Chương 47: Hạ mị dược?
48 Chương 48: Ác giả ác báo!
49 Chương 49: Bị bắt gả đi
50 Chương 50: Cạm bẫy
51 Chương 51: Nàng tin tưởng ta như vậy sao?
52 Chương 52: Sự cố phát sinh
53 Chương 53: Sinh nhật
54 Chương 54: Phá kế ( một)
55 Chương 55: Thân phận , xác định tình cảm
56 Chương 56: Huyết Cừu, Ẩn Tình
57 Chương 57: Đánh cờ, thế cục
58 Chương 58: Nạp sườn phi
59 Chương 59: Thứ muội tâm cơ
60 Chương 60: Yến hội, biến cố trùng trùng điệp điệp
61 Chương 61: Nhất ba vị bình, nhất ba hựu khởi
62 Chương 62: Phượng hoàng giương cánh
63 Chương 63: Khách không mời mà đến, bị bắt cứu người
64 Chương 64: Đắc tội Quân Kiền Linh
65 Chương 65: Ai dám tranh phong
66 Chương 66: Vốn cuồng vọng của Khuynh Hoàng
67 Chương 67: Ám sát, lật tẩy bí mật
68 Chương 68: Thăng trầm dạ yến, cầu hôn
69 Chương 69: Đàm phán, lộ tẩy ( một )
70 Chương 70: Cự tuyệt cầu thân, tứ hôn ( 1 )
71 Chương 71: Tương kế tựu kế, bức tử di nương
72 Chương 72: Trừng phạt đến không nhận ra hình người
73 Chương 73: Mưu tính, chế ngạo thứ muội
74 Chương 74: Uy hiếp hoàng hậu, khiển trách thứ muội
75 Chương 75: Độc kế, cực kỳ nguy hiểm
76 Chương 76: Vĩnh viễn không tha thứ
77 Chương 77: Tình thâm, con đường cầu y
78 Chương 78: Đoạt Tuyết Tâm, tình thâm nghĩa trọng
79 Chương 79: Giải khúc mắc, lấy huyết làm thuốc
80 Chương 80: Thứ muội chết không hết tội!
81 Chương 81: Chuyện tốt thành đôi
82 Chương 82
83 Chương 83: Nợ đào hoa, công chúa muốn làm gì?
84 Chương 84: Dám tìm nàng gây phiền toái?
85 Chương 85: Tra nam mất thể diện !
86 Chương 86: Đại hôn
87 Chương 87: Vào cung nhiều thị phi
88 Chương 88: Tình bất do kỷ
89 Chương 89: Đoạt binh quyền, cha và con gái đoạn tuyệt
90 Chương 90: Bại lộ âm mưu!
91 Chương 91: Bắt ba ba trong rọ, nam nhân cặn bã chết !
92 Chương 92: Vũ Lưu cơ trí
93 Chương 93: Nịch sủng
94 Chương 94: Cự hôn, hai quốc quyết liệt
95 Chương 95: Hạ độc nàng ?
96 Chương 96: Ngộ sát thân tỷ
97 Chương 97: Nương tử có thai!
98 Chương 98: Quân Vũ Thần băng hà
99 Chương 99: Nợ máu trả máu!
100 Chương 100: Lựa chọn nan giải
101 Chương 101: Nguy cơ chồng chất
102 Chương 102: Phi lễ Lăng Vũ Lưu?
103 Chương 103: Đi tây quyết
104 Chương 104: Ám sát, phục kích
105 Chương 105: Khuynh Hoàng gặp nạn
106 Chương 106: Cho ta một cái công đạo!
107 Chương 107: Phản đòn
108 Chương 108: Dám khiêu khích bổn cung?
109 Chương 109: Song hỷ lâm môn chi phúc hắc oa tử
110 Chương 110: Kế ly gián, trí phá quân địch
111 Chương 111: Khuynh Hoàng ghen, Tiểu Quân Lạc phúc hắc
112 Chương 112: Tứ quốc tề tựu, phong vân biến đổi
113 Chương 113: Viện trợ gặp nạn, tòa thành trống không có một không hai
114 Chương 114: Đại kết cục (1)
115 Chương 115: Đại kết cục (hạ)
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Phế thê phá thai
2
Chương 2: Giết thê
3
Chương 3: Ôm nỗi hận trọng sinh
4
Chương 4: Hư lấy ủy xá
5
Chương 5: Di nương tìm tra
6
Chương 6: Sửa trị điêu nô
7
Chương 7: Ăn cơm bá vương
8
Chương 8: Tửu lâu sơ ngộ
9
Chương 9: Hồi phủ bị giáo huấn
10
Chương 10: Gậy ông đập lưng ông
11
Chương 11: “Từ phụ” trở về
12
Chương 12: Khí thế bức người
13
Chương 13: Thế cục nghịch chuyển
14
Chương 14: Huynh muội tình thâm
15
Chương 15: Hoa viên tái ngộ
16
Chương 16: Tình cảm mông lung
17
Chương 17: Thứ muội hãm hại
18
Chương 18: Khéo thi diệu kế
19
Chương 19: Khí xe bảo suất*
20
Chương 20: Trò khôi hài kết thúc
21
Chương 21: Yêu cầu học y
22
Chương 22: Người kiên cường
23
Chương 23: Đêm khuya ngắm tuyết
24
Chương 24: Thất vương Khuynh Vũ
25
Chương 25: Gặp lại tra nam *
26
Chương 26: Tố cáo di nương
27
Chương 27: Mặt rồng giận dữ
28
Chương 28: Vả miệng
29
Chương 29: Va chạm
30
Chương 30: Ẩn tình
31
Chương 31: Ai bị phạt?
32
Chương 32: Ra oai phủ đầu
33
Chương 33: Thử
34
Chương 34: Thiên tàm y, rung động
35
Chương 35: Bách hoa thịnh yến
36
Chương 36: Kết thù oán cùng công chúa
37
Chương 37: Bộc lộ tài năng
38
Chương 38: Khó Khăn Phía Sau
39
Chương 39: Tình cảm bắt đầu nảy sinh
40
Chương 40: Lấy đề thử nhân
41
Chương 41: Công tử Tư Triệt
42
Chương 42: Sóng ngầm bắt đầu khởi động, bày tỏ
43
Chương 43: Tính kế đại tỷ
44
Chương 44: Tính kế đại tỷ 2
45
Chương 45: Thân phận bí ẩn
46
Chương 46: Di nương quỳ xuống
47
Chương 47: Hạ mị dược?
48
Chương 48: Ác giả ác báo!
49
Chương 49: Bị bắt gả đi
50
Chương 50: Cạm bẫy
51
Chương 51: Nàng tin tưởng ta như vậy sao?
52
Chương 52: Sự cố phát sinh
53
Chương 53: Sinh nhật
54
Chương 54: Phá kế ( một)
55
Chương 55: Thân phận , xác định tình cảm
56
Chương 56: Huyết Cừu, Ẩn Tình
57
Chương 57: Đánh cờ, thế cục
58
Chương 58: Nạp sườn phi
59
Chương 59: Thứ muội tâm cơ
60
Chương 60: Yến hội, biến cố trùng trùng điệp điệp
61
Chương 61: Nhất ba vị bình, nhất ba hựu khởi
62
Chương 62: Phượng hoàng giương cánh
63
Chương 63: Khách không mời mà đến, bị bắt cứu người
64
Chương 64: Đắc tội Quân Kiền Linh
65
Chương 65: Ai dám tranh phong
66
Chương 66: Vốn cuồng vọng của Khuynh Hoàng
67
Chương 67: Ám sát, lật tẩy bí mật
68
Chương 68: Thăng trầm dạ yến, cầu hôn
69
Chương 69: Đàm phán, lộ tẩy ( một )
70
Chương 70: Cự tuyệt cầu thân, tứ hôn ( 1 )
71
Chương 71: Tương kế tựu kế, bức tử di nương
72
Chương 72: Trừng phạt đến không nhận ra hình người
73
Chương 73: Mưu tính, chế ngạo thứ muội
74
Chương 74: Uy hiếp hoàng hậu, khiển trách thứ muội
75
Chương 75: Độc kế, cực kỳ nguy hiểm
76
Chương 76: Vĩnh viễn không tha thứ
77
Chương 77: Tình thâm, con đường cầu y
78
Chương 78: Đoạt Tuyết Tâm, tình thâm nghĩa trọng
79
Chương 79: Giải khúc mắc, lấy huyết làm thuốc
80
Chương 80: Thứ muội chết không hết tội!
81
Chương 81: Chuyện tốt thành đôi
82
Chương 82
83
Chương 83: Nợ đào hoa, công chúa muốn làm gì?
84
Chương 84: Dám tìm nàng gây phiền toái?
85
Chương 85: Tra nam mất thể diện !
86
Chương 86: Đại hôn
87
Chương 87: Vào cung nhiều thị phi
88
Chương 88: Tình bất do kỷ
89
Chương 89: Đoạt binh quyền, cha và con gái đoạn tuyệt
90
Chương 90: Bại lộ âm mưu!
91
Chương 91: Bắt ba ba trong rọ, nam nhân cặn bã chết !
92
Chương 92: Vũ Lưu cơ trí
93
Chương 93: Nịch sủng
94
Chương 94: Cự hôn, hai quốc quyết liệt
95
Chương 95: Hạ độc nàng ?
96
Chương 96: Ngộ sát thân tỷ
97
Chương 97: Nương tử có thai!
98
Chương 98: Quân Vũ Thần băng hà
99
Chương 99: Nợ máu trả máu!
100
Chương 100: Lựa chọn nan giải
101
Chương 101: Nguy cơ chồng chất
102
Chương 102: Phi lễ Lăng Vũ Lưu?
103
Chương 103: Đi tây quyết
104
Chương 104: Ám sát, phục kích
105
Chương 105: Khuynh Hoàng gặp nạn
106
Chương 106: Cho ta một cái công đạo!
107
Chương 107: Phản đòn
108
Chương 108: Dám khiêu khích bổn cung?
109
Chương 109: Song hỷ lâm môn chi phúc hắc oa tử
110
Chương 110: Kế ly gián, trí phá quân địch
111
Chương 111: Khuynh Hoàng ghen, Tiểu Quân Lạc phúc hắc
112
Chương 112: Tứ quốc tề tựu, phong vân biến đổi
113
Chương 113: Viện trợ gặp nạn, tòa thành trống không có một không hai
114
Chương 114: Đại kết cục (1)
115
Chương 115: Đại kết cục (hạ)