Chương 20: Trò khôi hài kết thúc

Mặc dù là hôn mê bất tỉnh, cũng không thể thoát khỏi trượng hình. Lạc Khuynh Thành lấy cớ không đành lòng nghe Thải Hà đau đớn kinh hô, để người ta nhét khăn lau vào miệng Thải hà. Cứ như vậy Thải Hà thảm thiết nghẹn ngào chịu được tám mươi trượng, tắt thở mà chết.

Thần sắc Lạc Khuynh Hoàng cũng không có bao nhiêu biến hóa. Lạc Khuynh Thành làm như vậy chỉ sợ là vì tránh cho Thải Hà chịu không nổi đau đớn của trượng hình nói lung tung, nói những chuyện gây bất lợi cho nàng. Bất quá, lời nói của một cái nha hoàn sao có đủ năng lực đem Lạc Khuynh Thành chịu tội, nhiều nhất bất quá là trách phạt một chút mà thôi.

“Nếu sự tình đã được rõ ràng, Khuynh Hoàng còn muốn bồi ca ca đi chơi cờ, chẳng biết có được không?” Lạc Khuynh Hoàng nâng lên con ngươi đen như mực, khóe môi giơ lên tươi cười khéo léo đúng mực, dò hỏi.

“Tự nhiên có thể. Đi thôi đi thôi, buổi tối lại đây cùng nhau dùng bữa.” Lạc Nguyên cẩn thận quan sát thần sắc Lạc Khuynh Hoàng , sau khi xác định nàng cũng không có oán hận ở trong lòng sau, liền lộ ra bộ dángtừ phụ , ôn hòa nói.

Lạc Khuynh Hoàng nắm tay áo bào Lạc Vân Chỉ ly khai phòng ở. Lạc Nguyên nghênh ngang mà đi. Vương U Nhược không cam lòng trở về từ đường, trong phòng liền chỉ còn lại có Lạc Khuynh Thành còn quỳ .

“Tiểu thư, ngài mau đứng lên đi. Trên đất lạnh a.” Hồng Hạnh nhìn thấy Lạc Khuynh Thành còn si ngốc quỳ trên mặt đất, liền thật cẩn thận nói.

“Ba” Lạc Khuynh Thành trở tay liền cho Hồng Hạnh một cái tát, bộ dáng nhu nhược nhát gan biến mất, lộ ra thần sắc oán độc mà vặn vẹo, oán hận nói, “Ngay cả tiện tỳ ngươi cũng dám quản đến hành vi bổn tiểu thư ? !”

“Nô tỳ không dám!” Hồng Hạnh nhìn thấy bộ dáng Lạc Khuynh Thành, lập tức quỳ xuống nhận sai. Bộ mặt chân thật này của Lạc Khuynh Thành người khác không biết, cũng chỉ có nàng và Thải Hà là biết đến, nhìn đến Lạc Khuynh Thành phát hỏa, Hồng Hạnh sợ hãi đến toàn thân phát run.

“Run, run, run, run cái gì? ! Đồ ăn hại vô dụng!” Lạc Khuynh Thành từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên, đôi mắt híp lại, hiện lên quang mang thù hận cùng oán độc , lạnh giọng nói, “Hừ! Sớm muộn gì có một ngày, ta muốn người trong phủ đại tướng quân này, tất cả quỳ xuống cầu xin Lạc Khuynh Thành ta!”

Hồng Hạnh chính là run run nhìn Lạc Khuynh Thành, không dám nói lời nào, nhìn đến Lạc Khuynh Thành rời đi, cũng liền run rẩy đi theo.

“Ca ca không phải nói muốn đi chơi cờ sao?” Lạc Khuynh Hoàng nâng lên đôi mắt, thiên chân mà thoải mái nhìn Lạc Vân Chỉ, ý cười nơi khóe môi cũng không còn lạnh như băng, mà là mang theo sự thuần khiết của thiếu nữ.

Lạc Vân Chỉ nhìn Lạc Khuynh Hoàng đơn thuần thoải mái tươi cười, cơ hồ không thể đem nữ tử trước mắt cùng với nữ tử mới vừa rồi lời nói dấu diếm sắc bén kia là một người, hắn khe khẽ thở dài, nói, “Ngươi biết rõ kia chẳng qua là ta lấy cớ để lưu lại chiếu cố ngươi.”

Ý cười nơi khóe môiLạc Khuynh Hoàng có chút thu lại, nàng đương nhiên hiểu được dụng tâm của Lạc Vân Chỉ, trên đời này, sợ cũng chỉ có Lạc Vân Chỉ quan tâm nàng như vậy đi.

Lạc Vân Chỉ nhìn khóe môi Lạc Khuynh Hoàng hiển lên ý cười chua sót, trong lòng không khỏi đau xót. Đến tột cùng là chuyện gì khiến cho muội muội đơn thuần thiện lương của hắn biến thành bộ dáng giống như đã nhìn thấu thói đời nóng lạnh như hôm nay? ! Nhưng là, ai biết thay đổi như vậy không tốt đâu? !

Đây là thời đại quyền lực là tối thượng, nếu là như cứ thiên chân vô tà như vậy, thì chỉ có bị lừa gạt hãm hại. Có lẽ, thay đổi mới có thể có năng lực sống sót đi. Hắn chỉ biết là, mặc kệ Lạc Khuynh Hoàng biến thành cái gì, đều là muội muội thân nhất của hắn!

“Thôi thôi, ta cũng mệt mỏi, ca ca không bằng đi về trước đi, ngày khác sẽ tìm ca ca chơi cờ, như thế nào?” Lạc Khuynh Hoàng thấy bộ dáng Lạc Vân Chỉ , tựa hồ còn có chuyện không có xử lý xong, liền nói.

Lạc Vân Chỉ thở dài, nói, “Còn có một số việc không có xử lý tốt. Chờ mấy ngày nữa, ca ca mang ngươi đi ra ngoài hảo hảo đi dạo, được chứ?”

“Ân. Nhưng không cho nuốt lời nha.” đôi con ngươi Lạc Khuynh Hoàng lóe sáng, giống như là ánh sáng lộng lẫy của ngôi sao tỏa sáng trên bầu trời ban đêm, khóe môi nàng thành tâm tươi cười, nhìn Lạc Vân Chỉ nói.

Lạc Vân Chỉ đưa tay nhẹ nhàng nhéo nhéo chóp mũi Lạc Khuynh Hoàng, sủng nịch nói, “Ca ca đã bao giờ lừa gạt ngươi ?”

Lạc Vân Chỉ đi rồi, Lạc Khuynh Hoàng trở lại lan uyển, thấy một cái bóng dáng màu trắng nằm trên ghế nằm, vạt áo không có khép được hoàn toàn, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn ở trước ngực, có vẻ tà mị mà mê người.

Nam tử nghe được tiếng bước chân của nàng, gợi lên một chút tà mị tươi cười, nghiền ngẫm nói, “Đi thật là chậm. Ta đều đã nằm một hồi lâu .”

Lạc Khuynh Hoàng nghe hắn nói như vậy, biết mới vừa rồi hắn nhất định lại một đường đi theo nàng, thẳng đến khi Lạc Vân Chỉ rời đi, hắn mới đi trước về trong viện chờ nàng, trong lòng không khỏi có chút để ý, châm chọc nói, “Lưu Cảnh công tử thật là nhàn rỗi không có chuyện làm a ? Cả ngày cứ chạy tới giám thị nhất cử nhất động của Khuynh Hoàng?”

Nghe được trong lời nói Lạc Khuynh Hoàng có chút buồn bực, Lưu Cảnh công tử cũng là cười đến càng thêm vui vẻ , từ trên ghế nằm chậm rãi đem người ngồi thẳng dậy, lại vẫn là một bộ dáng bất cần đời, thản nhiên đáp, “Thật đúng là bị Hoàng nhi đoán đúng rồi. Ta chính là nhàn rỗi nhàm chán, mới đến nhìn xem Hoàng nhi .”

Lạc Khuynh Hoàng thật không ngờ Lưu Cảnh công tử thế nhưng vô lại như vậy , không khỏi có ngửa mặt lên trời thở dài xúc động, xem ra cuộc đời này của nàng quả thật là không biết nhìn người nha, cư nhiên cho rằng người này thật giống trích tiên? !

Thu liễm thần sắc, làm ra một bộ dáng lạnh lùng, Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên hỏi, “Giờ hợi còn sớm như vậy, Lưu Cảnh công tử như vậy tới làm cái gì?”

“Hoàng nhi quên nên như thế nào xưng hô ta rồi sao? Luôn Lưu Cảnh công tử Lưu Cảnh công tử , làm ta nghe quả thực không vui.” Lưu Cảnh công tử từ trên ghế đứng lên, đi đến trước mặt Lạc Khuynh Hoàng, trong mắt hàm chứa ý cười, hướng về phía Lạc Khuynh Hoàng.

Lạc Khuynh Hoàng cơ hồ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, làm sao có thể có người vô lại như vậy? Quyết tâm nhẫn xuống khẩu oán khí này, nàng mở miệng kêu, “Vũ.”

Một tiếng xưng hô cũng không ôn nhu, lại làm cho con ngươi Lưu Cảnh công tử khẽ run lên. Hắn trong mắt hiện lên một tia cảm xúc phức tạp , thân hình hơi sững lại một chút, mới nói, “Thế này mới ngoan , ta là tới nhắc ngươi, tối hôm nay đừng ăn mặc như vậy, rất nặng, không tiện tập võ.”

Lưu Cảnh công tử nhìn áo lông trên người Lạc Khuynh Hoàng, thản nhiên nói. Đôi mắt cẩn thận đánh giá thần sắc biến hóa của Lạc Khuynh Hoàng , tuy rằng mùa xuân đã đến, nhưng là thời tiết cũng không ấm áp, nếu không khoác áo lông, chỉ sợ là rất lạnh, huống chi, bệnh thương hàn của Lạc Khuynh Hoàng tựa hồ còn chưa tốt hoàn toàn .

Bất ngờ chính là, Lạc Khuynh Hoàng không có chút chần chờ, thậm chí ngay cả oán giận cũng không có, bình tĩnh mà đạm mạc đáp, “Ta đã biết.”

Chapter
1 Chương 1: Phế thê phá thai
2 Chương 2: Giết thê
3 Chương 3: Ôm nỗi hận trọng sinh
4 Chương 4: Hư lấy ủy xá
5 Chương 5: Di nương tìm tra
6 Chương 6: Sửa trị điêu nô
7 Chương 7: Ăn cơm bá vương
8 Chương 8: Tửu lâu sơ ngộ
9 Chương 9: Hồi phủ bị giáo huấn
10 Chương 10: Gậy ông đập lưng ông
11 Chương 11: “Từ phụ” trở về
12 Chương 12: Khí thế bức người
13 Chương 13: Thế cục nghịch chuyển
14 Chương 14: Huynh muội tình thâm
15 Chương 15: Hoa viên tái ngộ
16 Chương 16: Tình cảm mông lung
17 Chương 17: Thứ muội hãm hại
18 Chương 18: Khéo thi diệu kế
19 Chương 19: Khí xe bảo suất*
20 Chương 20: Trò khôi hài kết thúc
21 Chương 21: Yêu cầu học y
22 Chương 22: Người kiên cường
23 Chương 23: Đêm khuya ngắm tuyết
24 Chương 24: Thất vương Khuynh Vũ
25 Chương 25: Gặp lại tra nam *
26 Chương 26: Tố cáo di nương
27 Chương 27: Mặt rồng giận dữ
28 Chương 28: Vả miệng
29 Chương 29: Va chạm
30 Chương 30: Ẩn tình
31 Chương 31: Ai bị phạt?
32 Chương 32: Ra oai phủ đầu
33 Chương 33: Thử
34 Chương 34: Thiên tàm y, rung động
35 Chương 35: Bách hoa thịnh yến
36 Chương 36: Kết thù oán cùng công chúa
37 Chương 37: Bộc lộ tài năng
38 Chương 38: Khó Khăn Phía Sau
39 Chương 39: Tình cảm bắt đầu nảy sinh
40 Chương 40: Lấy đề thử nhân
41 Chương 41: Công tử Tư Triệt
42 Chương 42: Sóng ngầm bắt đầu khởi động, bày tỏ
43 Chương 43: Tính kế đại tỷ
44 Chương 44: Tính kế đại tỷ 2
45 Chương 45: Thân phận bí ẩn
46 Chương 46: Di nương quỳ xuống
47 Chương 47: Hạ mị dược?
48 Chương 48: Ác giả ác báo!
49 Chương 49: Bị bắt gả đi
50 Chương 50: Cạm bẫy
51 Chương 51: Nàng tin tưởng ta như vậy sao?
52 Chương 52: Sự cố phát sinh
53 Chương 53: Sinh nhật
54 Chương 54: Phá kế ( một)
55 Chương 55: Thân phận , xác định tình cảm
56 Chương 56: Huyết Cừu, Ẩn Tình
57 Chương 57: Đánh cờ, thế cục
58 Chương 58: Nạp sườn phi
59 Chương 59: Thứ muội tâm cơ
60 Chương 60: Yến hội, biến cố trùng trùng điệp điệp
61 Chương 61: Nhất ba vị bình, nhất ba hựu khởi
62 Chương 62: Phượng hoàng giương cánh
63 Chương 63: Khách không mời mà đến, bị bắt cứu người
64 Chương 64: Đắc tội Quân Kiền Linh
65 Chương 65: Ai dám tranh phong
66 Chương 66: Vốn cuồng vọng của Khuynh Hoàng
67 Chương 67: Ám sát, lật tẩy bí mật
68 Chương 68: Thăng trầm dạ yến, cầu hôn
69 Chương 69: Đàm phán, lộ tẩy ( một )
70 Chương 70: Cự tuyệt cầu thân, tứ hôn ( 1 )
71 Chương 71: Tương kế tựu kế, bức tử di nương
72 Chương 72: Trừng phạt đến không nhận ra hình người
73 Chương 73: Mưu tính, chế ngạo thứ muội
74 Chương 74: Uy hiếp hoàng hậu, khiển trách thứ muội
75 Chương 75: Độc kế, cực kỳ nguy hiểm
76 Chương 76: Vĩnh viễn không tha thứ
77 Chương 77: Tình thâm, con đường cầu y
78 Chương 78: Đoạt Tuyết Tâm, tình thâm nghĩa trọng
79 Chương 79: Giải khúc mắc, lấy huyết làm thuốc
80 Chương 80: Thứ muội chết không hết tội!
81 Chương 81: Chuyện tốt thành đôi
82 Chương 82
83 Chương 83: Nợ đào hoa, công chúa muốn làm gì?
84 Chương 84: Dám tìm nàng gây phiền toái?
85 Chương 85: Tra nam mất thể diện !
86 Chương 86: Đại hôn
87 Chương 87: Vào cung nhiều thị phi
88 Chương 88: Tình bất do kỷ
89 Chương 89: Đoạt binh quyền, cha và con gái đoạn tuyệt
90 Chương 90: Bại lộ âm mưu!
91 Chương 91: Bắt ba ba trong rọ, nam nhân cặn bã chết !
92 Chương 92: Vũ Lưu cơ trí
93 Chương 93: Nịch sủng
94 Chương 94: Cự hôn, hai quốc quyết liệt
95 Chương 95: Hạ độc nàng ?
96 Chương 96: Ngộ sát thân tỷ
97 Chương 97: Nương tử có thai!
98 Chương 98: Quân Vũ Thần băng hà
99 Chương 99: Nợ máu trả máu!
100 Chương 100: Lựa chọn nan giải
101 Chương 101: Nguy cơ chồng chất
102 Chương 102: Phi lễ Lăng Vũ Lưu?
103 Chương 103: Đi tây quyết
104 Chương 104: Ám sát, phục kích
105 Chương 105: Khuynh Hoàng gặp nạn
106 Chương 106: Cho ta một cái công đạo!
107 Chương 107: Phản đòn
108 Chương 108: Dám khiêu khích bổn cung?
109 Chương 109: Song hỷ lâm môn chi phúc hắc oa tử
110 Chương 110: Kế ly gián, trí phá quân địch
111 Chương 111: Khuynh Hoàng ghen, Tiểu Quân Lạc phúc hắc
112 Chương 112: Tứ quốc tề tựu, phong vân biến đổi
113 Chương 113: Viện trợ gặp nạn, tòa thành trống không có một không hai
114 Chương 114: Đại kết cục (1)
115 Chương 115: Đại kết cục (hạ)
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Phế thê phá thai
2
Chương 2: Giết thê
3
Chương 3: Ôm nỗi hận trọng sinh
4
Chương 4: Hư lấy ủy xá
5
Chương 5: Di nương tìm tra
6
Chương 6: Sửa trị điêu nô
7
Chương 7: Ăn cơm bá vương
8
Chương 8: Tửu lâu sơ ngộ
9
Chương 9: Hồi phủ bị giáo huấn
10
Chương 10: Gậy ông đập lưng ông
11
Chương 11: “Từ phụ” trở về
12
Chương 12: Khí thế bức người
13
Chương 13: Thế cục nghịch chuyển
14
Chương 14: Huynh muội tình thâm
15
Chương 15: Hoa viên tái ngộ
16
Chương 16: Tình cảm mông lung
17
Chương 17: Thứ muội hãm hại
18
Chương 18: Khéo thi diệu kế
19
Chương 19: Khí xe bảo suất*
20
Chương 20: Trò khôi hài kết thúc
21
Chương 21: Yêu cầu học y
22
Chương 22: Người kiên cường
23
Chương 23: Đêm khuya ngắm tuyết
24
Chương 24: Thất vương Khuynh Vũ
25
Chương 25: Gặp lại tra nam *
26
Chương 26: Tố cáo di nương
27
Chương 27: Mặt rồng giận dữ
28
Chương 28: Vả miệng
29
Chương 29: Va chạm
30
Chương 30: Ẩn tình
31
Chương 31: Ai bị phạt?
32
Chương 32: Ra oai phủ đầu
33
Chương 33: Thử
34
Chương 34: Thiên tàm y, rung động
35
Chương 35: Bách hoa thịnh yến
36
Chương 36: Kết thù oán cùng công chúa
37
Chương 37: Bộc lộ tài năng
38
Chương 38: Khó Khăn Phía Sau
39
Chương 39: Tình cảm bắt đầu nảy sinh
40
Chương 40: Lấy đề thử nhân
41
Chương 41: Công tử Tư Triệt
42
Chương 42: Sóng ngầm bắt đầu khởi động, bày tỏ
43
Chương 43: Tính kế đại tỷ
44
Chương 44: Tính kế đại tỷ 2
45
Chương 45: Thân phận bí ẩn
46
Chương 46: Di nương quỳ xuống
47
Chương 47: Hạ mị dược?
48
Chương 48: Ác giả ác báo!
49
Chương 49: Bị bắt gả đi
50
Chương 50: Cạm bẫy
51
Chương 51: Nàng tin tưởng ta như vậy sao?
52
Chương 52: Sự cố phát sinh
53
Chương 53: Sinh nhật
54
Chương 54: Phá kế ( một)
55
Chương 55: Thân phận , xác định tình cảm
56
Chương 56: Huyết Cừu, Ẩn Tình
57
Chương 57: Đánh cờ, thế cục
58
Chương 58: Nạp sườn phi
59
Chương 59: Thứ muội tâm cơ
60
Chương 60: Yến hội, biến cố trùng trùng điệp điệp
61
Chương 61: Nhất ba vị bình, nhất ba hựu khởi
62
Chương 62: Phượng hoàng giương cánh
63
Chương 63: Khách không mời mà đến, bị bắt cứu người
64
Chương 64: Đắc tội Quân Kiền Linh
65
Chương 65: Ai dám tranh phong
66
Chương 66: Vốn cuồng vọng của Khuynh Hoàng
67
Chương 67: Ám sát, lật tẩy bí mật
68
Chương 68: Thăng trầm dạ yến, cầu hôn
69
Chương 69: Đàm phán, lộ tẩy ( một )
70
Chương 70: Cự tuyệt cầu thân, tứ hôn ( 1 )
71
Chương 71: Tương kế tựu kế, bức tử di nương
72
Chương 72: Trừng phạt đến không nhận ra hình người
73
Chương 73: Mưu tính, chế ngạo thứ muội
74
Chương 74: Uy hiếp hoàng hậu, khiển trách thứ muội
75
Chương 75: Độc kế, cực kỳ nguy hiểm
76
Chương 76: Vĩnh viễn không tha thứ
77
Chương 77: Tình thâm, con đường cầu y
78
Chương 78: Đoạt Tuyết Tâm, tình thâm nghĩa trọng
79
Chương 79: Giải khúc mắc, lấy huyết làm thuốc
80
Chương 80: Thứ muội chết không hết tội!
81
Chương 81: Chuyện tốt thành đôi
82
Chương 82
83
Chương 83: Nợ đào hoa, công chúa muốn làm gì?
84
Chương 84: Dám tìm nàng gây phiền toái?
85
Chương 85: Tra nam mất thể diện !
86
Chương 86: Đại hôn
87
Chương 87: Vào cung nhiều thị phi
88
Chương 88: Tình bất do kỷ
89
Chương 89: Đoạt binh quyền, cha và con gái đoạn tuyệt
90
Chương 90: Bại lộ âm mưu!
91
Chương 91: Bắt ba ba trong rọ, nam nhân cặn bã chết !
92
Chương 92: Vũ Lưu cơ trí
93
Chương 93: Nịch sủng
94
Chương 94: Cự hôn, hai quốc quyết liệt
95
Chương 95: Hạ độc nàng ?
96
Chương 96: Ngộ sát thân tỷ
97
Chương 97: Nương tử có thai!
98
Chương 98: Quân Vũ Thần băng hà
99
Chương 99: Nợ máu trả máu!
100
Chương 100: Lựa chọn nan giải
101
Chương 101: Nguy cơ chồng chất
102
Chương 102: Phi lễ Lăng Vũ Lưu?
103
Chương 103: Đi tây quyết
104
Chương 104: Ám sát, phục kích
105
Chương 105: Khuynh Hoàng gặp nạn
106
Chương 106: Cho ta một cái công đạo!
107
Chương 107: Phản đòn
108
Chương 108: Dám khiêu khích bổn cung?
109
Chương 109: Song hỷ lâm môn chi phúc hắc oa tử
110
Chương 110: Kế ly gián, trí phá quân địch
111
Chương 111: Khuynh Hoàng ghen, Tiểu Quân Lạc phúc hắc
112
Chương 112: Tứ quốc tề tựu, phong vân biến đổi
113
Chương 113: Viện trợ gặp nạn, tòa thành trống không có một không hai
114
Chương 114: Đại kết cục (1)
115
Chương 115: Đại kết cục (hạ)