Chương 65: 65: Đàm Phán

Hừng đông muốn bật sáng nhưng màn đêm còn chưa đủ vui, cả thiên địa vẫn lấy màu xám xịt làm chủ đạo.Thanh Minh cùng Dao tiểu thư đứng sóng vai nhìn sơn trại phía xa, ánh mắt mệt mỏi.Không ngoài dự tính của Dao tiểu thư là bao, việc Hải Vô Khanh chết tuy tạo được vài ngọn sóng nhưng chẳng mấy chốc lại dừng.

Việc tìm kiếm vị phu nhân của đại ca quá khố được hủy bỏ, ai cũng mệt mỏi sau một đêm dài.Rạng sáng, Thanh Minh cùng Dao tiểu thư cẩn trọng xuyên qua một bãi sợi lau, thành công rời khỏi nơi này.

Bọn họ im lặng mà đi, suốt chặng đường không nói một lời.Tính từ lúc rời bờ biển vào, hai người đã đi được ba canh giờ.

Càng vào sâu, địa hình càng thay đổi nhiều, Thanh Minh và Dao tiểu thư đang bước trên một bình nguyên tươi tốt.Giữa trưa, mặt trời bắt đầu lên cao chót vót.Kể từ hôm qua tới giờ vẫn chưa được nghỉ ngơi thực sự một khắc nào, cả người Thanh Minh đã mệt lử.

Tìm tạm một gốc cổ thụ, hắn ngồi đè lên một cái rễ nổi thư giãn.Thấy Thanh Minh dừng, Dao tiểu thư cũng dừng theo.

Nàng cũng tìm một nhánh rễ gồ lên, vị trí không quá gần Thanh Minh.Dao tiểu thư ngồi xuống đầy nặng nhọc.

Nàng thử quay đầu nhìn Thanh Minh một nhịp, không biết nghĩ gì lại quay lại ngay, dựa vào gốc cây thở hắt ra.Nàng khẽ vén ống quần lên xoa bóp, hai bàn chân đã sưng tấy ửng đỏ.

Dù đang Luyện Cốt, nhưng nàng mới học hai tháng gần đây, lại chỉ học sơ qua vài thứ cơ bản, vậy nên di chuyển một đoạn đường dài như vậy thực sự là quá sức với một tiểu thư không quen nặng nhọc như nàng.Thanh Minh liếc mắt qua, thầm cảm thán vị Dao tiểu thư này một tiếng.Mấy ngày nay đem tới không ít mệt mỏi, dù là hắn cũng đã tới giới hạn, huống chi một vị tiểu thư như nàng.

Vậy mà suốt chặng đường, Dao tiểu thư không có lấy một lời than, không dừng lại một nhịp, bước chân vãn luôn theo Thanh Minh sát sao.Thanh Minh tự hỏi, liệu hắn không chủ động nghỉ tại đây, vậy nàng sẽ còn mặc kệ mà đi tiếp chứ?“Dao tiểu thư kỳ thực không cần theo ta như vậy, ta vẫn chưa đồng ý với tiểu thư về chuyện bảo vệ.”Thanh Minh cất tiếng, đây là lời đầu tiên tính từ đêm qua tới giờ.“Đi lâu như vậy mà không bắt gặp một bóng người nào, nơi đây vắng vẻ heo hút, độc hành quả thực không nên.

Nếu Viên công tử cảm thấy khó chịu, vậy thì cứ nghĩ chúng ta ngầu nhiên cùng đường là được rồi, đường là của chung.”Nghe tiếng Thanh Minh, Dao tiểu thư vội kéo gấu quần xuống rồi đáp lời.

Nàng vẫn mặc bộ nam phục Thanh Minh đưa vào tối qua, rất gọn gàng tiện di chuyển, không xòe xòa diêm dúa như váy hoa tiểu thư đô thành.Thanh Minh đổi một giọng nửa đùa nửa thật nói.“Tứ phương vắng vẻ, vậy Dao tiểu thư không sợ ta làm gì sao?”“Có, ta sợ.”Thanh Minh nghe vậy ngạc nhiên: “Thẳng thừng như vậy?”“Ta vẫn chưa quen tự lập lắm, nơi này xa lạ không một bóng người.

Với khả năng của ta, cảm giác sống không qua hai ngày.” Dao tiểu thư bình tĩnh đáp.“Nghĩ cũng có lý, nhưng lý đấy đối với ta vẫn chưa đủ.

Cùng trốn thoát, giao kèo trước đó của chúng ta đã xong.” Thanh Minh không nóng không lạnh nói, hắn quay sang đối mặt với Dao tiểu thư.Nhìn hắn, Dao tiểu thư vẫn điềm đạm đáp.“Công tử không thử suy nghĩ thêm về điều kiện kia của ta sao.

Tiên môn và bí tàng, hai thứ này cho dù là hoàng đế cũng chưa chắc biết.

Tính về bí tàng, những tu sĩ trong tiên môn cũng chẳng mấy ai có tin tức, công tử nên thấu đáo lại một lượt.”“Không cần.” Thanh Minh thẳng thừng đáp.Kỳ thật hắn rất động tâm, chẳng qua hợp tác với một người khó đọc vị và thông minh như Dao tiểu thư này, Thanh Minh cảm thấy không nên.Chim chết vì mồi, không nên tham lam quá.“Dao tiểu thư, ta có hướng riêng, và sắp làm đại sự.

Vậy nên Viên mỗ không mong Dao tiểu thư tiếp tục như vậy.

Giữa nơi vắng vẻ như thế này, trên người tiểu thư lại mang đại cơ duyên, ta không ép tiểu thư đã rất nhân từ hữu nghị, vậy mong tiểu thư cũng đừng làm khó dễ ta.

Thế này đi, chỉ cần tìm thấy một thôn bản, vậy ta cùng tiểu thư đường ai nấy đi, ta chỉ có thể tận lực như vậy.”Dao tiểu thư nghe vậy có hơi cau mày.

Suy tư rất lâu, nàng hỏi.“Viên công tử biết ‘Mạnh’ không?”“Mạnh?” Thanh Minh khó hiểu nhắc lại.“Ta chỉ biết một chữ này, không biết nó có ý nghĩ gì.

Người, vật, tổ chức,..

ta cũng chẳng nhớ rõ.

Ta sống là đi tìm nó.” Dao tiểu thư xa xăm nói, lần này Thanh Minh có thể cảm nhận được cảm xúc của nàng khi nhắc tới chuyện này.Từ lúc hợp tác với Dao tiểu thư, Thanh Minh đã bắt đầu chú ý tới thói quen, cử chỉ, cách biểu lộ của nàng, thông qua đó hòng muốn đọc vị một hai.

Nhưng rất khó, vị Dao tiểu thư này rất sâu, Thanh Minh chẳng nhìn được gì cả.

Duy chỉ chuyện vừa rồi, Thanh Minh mới thực sự cảm nhận được “Mạnh” là một thứ quan trọng với nàng.“Ta không hiểu lắm, vốn không liên quan tới chúng ta.”Dao tiểu thư nghiêm túc trả lời:“Ta nói những lời trên để tỏ rõ một điều, ta cần sống sót bằng bất cứ giá nào.

Ít nhất là trước khi tìm được nó, dù phải trả bất cứ điều gì.”Nghe Dao tiểu nói vậy Thanh Minh rất bất ngờ.

Không nghĩ được một người như nàng cũng có thể nói những câu như vậy.Một chút gì đó ngập ngừng cùng lo sợ trong Dao tiểu thư, nàng không đánh lòng, cắn răn nói.“Thái tử sắp chết, ta nghĩ Yên Hưu Lộc cũng không hơn là bao.

Thêm hai thông tin này, đủ không?”“Chết?” Thanh Minh trợn tròn mắt khi nghe thông tin này.Cả Lạc Nam cũng không có lấy một tin tức của Thái tử, vậy mà vị tiểu thư này lại có thể rõ ràng, cùng với đó, an toàn của Yên Hưu Lộc nàng cũng phỏng đoán được một hai.“Ta có thể đảm bảo là sự thật.

Thời gian gấp rút, công tử nên nghĩ cho kỹ.”Thanh Minh không do dự hỏi ngược nàng.“Điều kiện là gì?”“Lập thần hồn thệ.

Thứ nhất, bảo vệ ta cho tới khi ta tìm được người hộ đạo, hoặc nhiều nhất tới mùa Xuân năm sau.

Thứ hai, những biểu hiện hay hiểu biết của ta công tử không thể nói cho kẻ khác.

Thứ ba, trong thời gian này, phàm không phải việc của công tử, vậy không nên xen vào, tránh đi nhân quả phiền phức.”Thanh Minh nghe một lượt, không cảm thấy quá đáng, nhưng những điều kiện này vẫn chỉ về một bên.

Hắn hỏi lại.“Đó là chiều thuận, vậy ngược thì sao?”Dao tiểu thư chẳng mất một giây nào, nàng lập tức đáp lại ngay:“Không có ngược, ta không thích thề.”Thanh Minh cười nàng: “Tiểu thư như vậy làm khó ta.”“Thế này đi, ta sẽ nói vài thông tin.

Còn sau này hợp tác sâu tới mức nào sẽ quyết định lại sau, công tử đồng ý chứ?”“Được!”Dao tiểu thư rụt rè chắt lọc từ ngữ nói.“Nếu ta đoán không lầm, Thái tử Lạc Nam trong vòng hai tuần nữa sẽ chết, Yên Hưu Lộc sợ cũng không lành lặn gì.

Với năng lực của bọn họ, không, với năng lực của Lạc Nam giờ cũng chẳng ai cứu được.

Công tử muốn nhúng một tay vào rất khó, nhưng nếu không nhanh e rằng muộn.”Luồng thông tin này khiến Thanh Minh không ngờ được, ngay lập tức hỏi nàng.“Tiểu thư có biết hai người bọn họ bị nhốt ở đâu không?”Không trả lời vấn đề này của Thanh Minh, nàng đứng dậy nhìn khoảng trời xa xăm.“Nơi này có lẽ là đông nam của Lục Nguyên, muốn tới kinh đô cũng mất ít nhất là bốn ngày ngựa.

Công tử, đến lúc đó lại bàn tiếp chuyện hợp tác.

Yên tâm, kể cả ta có nói hết thông tin vào lúc này hay chỉ hé vài lời như vậy đều không khác gì nhau, vậy nên công tử có vội cũng không được.”“Đi!”Tuy Dao tiểu thư không nói thẳng thừng, nhưng Thanh Minh vẫn nghe được một vài ý trong lời của nàng, địa điểm có lẽ cách Hàm Dương – Kinh đô Lục Nguyên không xa..

Chapter
1 Chương 1: 1: Thực Sự Ngốc
2 Chương 2: 2: Đan Tổ
3 Chương 3: 3: Uẩn Trí Đan
4 Chương 4: 4: Thật Trùng Hợp!
5 Chương 5: 5: Tính Kế
6 Chương 6: 6: Về Nhà
7 Chương 7: 7: Muốn Thành Thần Công Vung Đao Tự Cung
8 Chương 8: 8: Thu Phí Bảo Kê
9 Chương 9: 9: Cơ Duyên Đi Kèm Nguy Hiểm Nhưng Nguy Hiểm Không Đến Từ Cơ Duyên
10 Chương 10: 10: Kim Thiềm Chung Quy Vẫn Là Cóc
11 Chương 11: 11: Ngũ Chuyển Độc
12 Chương 12: 12: Tam Hồn Hoàn Mỹ
13 Chương 13: 13: Ngạo Kiếm Mai Hoa Thiên Lý
14 Chương 14: 14: Chờ Ngày Mưa Tan
15 Chương 15: 15: Tuyết Liên
16 Chương 16: 16: Ta Là Ai Giữa Cuộc Đời Này
17 Chương 17: 17: Khóc Không Phải Vì Ta Mà Là Vì Người Bên Cạnh
18 Chương 18: 18: Ta Nhặt Được Ngươi Ngoài Bụi Chuối
19 Chương 19: 19: Hải Băng Hư Linh Tám Tuổi
20 Chương 20: Chương 20
21 Chương 21: 21: Lấy Tử Khai Sinh
22 Chương 22: 22: Được Một Nửa
23 Chương 23: 23: Sát Thê Chứng Đạo
24 Chương 24: 24: Thiếu Niên Tỉnh Lại
25 Chương 25: 25: Cẩm Dục Tú Rời Đi
26 Chương 26: 26: Hóa Ra Đây Là Từ Hôn Kinh Điển
27 Chương 27: 27: Thiếu Niên Xuyên
28 Chương 28: 28: Ngươi Đã Lên Bờ Hay Chưa
29 Chương 29: 29: Ta Mời Ngươi Trả
30 Chương 30: 30: Nghệ Thuật Ăn Quỵt
31 Chương 31: 31: Trung Thu
32 Chương 32: 32: Trước Khi Nhập Tiệc
33 Chương 33: 33: Có Ta Phản Đối
34 Chương 34: 34: Vạn Quân Vây Một Tốt
35 Chương 35: 35: Lòng Ta Khó Chịu
36 Chương 36: 36: Hắn Là Đồ Đệ Ta
37 Chương 37: 37: Bái Sư
38 Chương 38: 38: Đào Hôn! Không Trốn Sẽ Chết!
39 Chương 39: 39: Hệ Thống
40 Chương 40: 40: Ở Lại Qua Đông
41 Chương 41: 41: Luyên Cốt
42 Chương 42: 42: Sư Đồ Gặp Lại
43 Chương 43: 43: Nhiệm Vụ Của Hệ Thống
44 Chương 44: 44: Chính - Ma
45 Chương 45: 45: Ngộ
46 Chương 46: 46: Đông Lai Hàn Phong Khải
47 Chương 47: 47: Tương Lai Chính Là Mỹ Nữ Không Nên Xem Lén Coi Trừng Ứa Máu
48 Chương 48: 48: Liệt Hay Không Có Khác Gì Nhau
49 Chương 49: 49: Lão Bà Họa Tam Thanh
50 Chương 50: 50: Kẻ Mộng Mơ
51 Chương 51: 51: Kim Quy
52 Chương 52: 52: Thành Chủ Tới Chơi
53 Chương 53: 53: Tri Thức Là Sức Mạnh
54 Chương 54: 54: Chạy Cũng Đâu Thoát Được Vậy Không Chạy
55 Chương 55: 55: Ngỏ Lời
56 Chương 56: 56: Thân Thế Thái Tử
57 Chương 57: 57: Quân Tử Chỉ Nhìn Chỗ Có Vải
58 Chương 58: 58: Tạo Phản Một Phen
59 Chương 59: 59: Onii-chan
60 Chương 60: 60: Cha Ta Muốn Bắt Ngươi Ta Cản Lão
61 Chương 61: 61: Đưa Mẩu Lương Khô Vào Miệng
62 Chương 62: 62: Ngắm Hoa Ven Đường
63 Chương 63: 63: Giết Người Có Nên Tru Tâm
64 Chương 64: 64: Ta Tu Là Tuyệt Tình Đạo
65 Chương 65: 65: Đàm Phán
66 Chương 66: 66: Vấn Tử Mẫn
67 Chương 67: 67: Mạnh Bà Đòi Đình Công
68 Chương 68: 68: Đánh Tới Mai
69 Chương 69: 69: Thiên Địa Trợ Thân
70 Chương 70: 70: Ván Cờ Đổi Giang Sơn
71 Chương 71: 71: Chơi Nối Từ Không
72 Chương 72: 72: Lại Là Từ Hôn
73 Chương 73: 73: Chân Long Cuộn Hành Lá
74 Chương 74: 74: Bút Sa Gà Chết
75 Chương 75: 75: Bóc Trần
76 Chương 76: 76: Ngươi Chiếu Bí Vậy Ta Không Đi Nước Cuối Cùng
77 Chương 77: 77: Làm Thái Tử Năm Mươi Năm Thật Phế Vật
78 Chương 78: 78: Tiết Khí Kiếm Trình Làng
79 Chương 79: 79: Triệu Hồi Hệ Thống
80 Chương 80: 80: Đế Vương Rất Dễ Bị Thao Túng
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: 1: Thực Sự Ngốc
2
Chương 2: 2: Đan Tổ
3
Chương 3: 3: Uẩn Trí Đan
4
Chương 4: 4: Thật Trùng Hợp!
5
Chương 5: 5: Tính Kế
6
Chương 6: 6: Về Nhà
7
Chương 7: 7: Muốn Thành Thần Công Vung Đao Tự Cung
8
Chương 8: 8: Thu Phí Bảo Kê
9
Chương 9: 9: Cơ Duyên Đi Kèm Nguy Hiểm Nhưng Nguy Hiểm Không Đến Từ Cơ Duyên
10
Chương 10: 10: Kim Thiềm Chung Quy Vẫn Là Cóc
11
Chương 11: 11: Ngũ Chuyển Độc
12
Chương 12: 12: Tam Hồn Hoàn Mỹ
13
Chương 13: 13: Ngạo Kiếm Mai Hoa Thiên Lý
14
Chương 14: 14: Chờ Ngày Mưa Tan
15
Chương 15: 15: Tuyết Liên
16
Chương 16: 16: Ta Là Ai Giữa Cuộc Đời Này
17
Chương 17: 17: Khóc Không Phải Vì Ta Mà Là Vì Người Bên Cạnh
18
Chương 18: 18: Ta Nhặt Được Ngươi Ngoài Bụi Chuối
19
Chương 19: 19: Hải Băng Hư Linh Tám Tuổi
20
Chương 20: Chương 20
21
Chương 21: 21: Lấy Tử Khai Sinh
22
Chương 22: 22: Được Một Nửa
23
Chương 23: 23: Sát Thê Chứng Đạo
24
Chương 24: 24: Thiếu Niên Tỉnh Lại
25
Chương 25: 25: Cẩm Dục Tú Rời Đi
26
Chương 26: 26: Hóa Ra Đây Là Từ Hôn Kinh Điển
27
Chương 27: 27: Thiếu Niên Xuyên
28
Chương 28: 28: Ngươi Đã Lên Bờ Hay Chưa
29
Chương 29: 29: Ta Mời Ngươi Trả
30
Chương 30: 30: Nghệ Thuật Ăn Quỵt
31
Chương 31: 31: Trung Thu
32
Chương 32: 32: Trước Khi Nhập Tiệc
33
Chương 33: 33: Có Ta Phản Đối
34
Chương 34: 34: Vạn Quân Vây Một Tốt
35
Chương 35: 35: Lòng Ta Khó Chịu
36
Chương 36: 36: Hắn Là Đồ Đệ Ta
37
Chương 37: 37: Bái Sư
38
Chương 38: 38: Đào Hôn! Không Trốn Sẽ Chết!
39
Chương 39: 39: Hệ Thống
40
Chương 40: 40: Ở Lại Qua Đông
41
Chương 41: 41: Luyên Cốt
42
Chương 42: 42: Sư Đồ Gặp Lại
43
Chương 43: 43: Nhiệm Vụ Của Hệ Thống
44
Chương 44: 44: Chính - Ma
45
Chương 45: 45: Ngộ
46
Chương 46: 46: Đông Lai Hàn Phong Khải
47
Chương 47: 47: Tương Lai Chính Là Mỹ Nữ Không Nên Xem Lén Coi Trừng Ứa Máu
48
Chương 48: 48: Liệt Hay Không Có Khác Gì Nhau
49
Chương 49: 49: Lão Bà Họa Tam Thanh
50
Chương 50: 50: Kẻ Mộng Mơ
51
Chương 51: 51: Kim Quy
52
Chương 52: 52: Thành Chủ Tới Chơi
53
Chương 53: 53: Tri Thức Là Sức Mạnh
54
Chương 54: 54: Chạy Cũng Đâu Thoát Được Vậy Không Chạy
55
Chương 55: 55: Ngỏ Lời
56
Chương 56: 56: Thân Thế Thái Tử
57
Chương 57: 57: Quân Tử Chỉ Nhìn Chỗ Có Vải
58
Chương 58: 58: Tạo Phản Một Phen
59
Chương 59: 59: Onii-chan
60
Chương 60: 60: Cha Ta Muốn Bắt Ngươi Ta Cản Lão
61
Chương 61: 61: Đưa Mẩu Lương Khô Vào Miệng
62
Chương 62: 62: Ngắm Hoa Ven Đường
63
Chương 63: 63: Giết Người Có Nên Tru Tâm
64
Chương 64: 64: Ta Tu Là Tuyệt Tình Đạo
65
Chương 65: 65: Đàm Phán
66
Chương 66: 66: Vấn Tử Mẫn
67
Chương 67: 67: Mạnh Bà Đòi Đình Công
68
Chương 68: 68: Đánh Tới Mai
69
Chương 69: 69: Thiên Địa Trợ Thân
70
Chương 70: 70: Ván Cờ Đổi Giang Sơn
71
Chương 71: 71: Chơi Nối Từ Không
72
Chương 72: 72: Lại Là Từ Hôn
73
Chương 73: 73: Chân Long Cuộn Hành Lá
74
Chương 74: 74: Bút Sa Gà Chết
75
Chương 75: 75: Bóc Trần
76
Chương 76: 76: Ngươi Chiếu Bí Vậy Ta Không Đi Nước Cuối Cùng
77
Chương 77: 77: Làm Thái Tử Năm Mươi Năm Thật Phế Vật
78
Chương 78: 78: Tiết Khí Kiếm Trình Làng
79
Chương 79: 79: Triệu Hồi Hệ Thống
80
Chương 80: 80: Đế Vương Rất Dễ Bị Thao Túng