Chương 74: Nhận ra.

Chương 74: Nhận ra.

Trịnh Mỹ Duyên ôm mặt nhưng vẫn trừng mắt lên nói: "Có giỏi thì đánh cho tôi chết, lúc đó vô tù nó mới sướиɠ."

Cái gì!? Hắn dám đánh cô ta sao? Dương Chấn Phong xô cửa bước ra. Anh kéo Ngô Gia Phúc và đấm cho hắn một phát đến chảy máu mồm.

Ngô Gia Phúc đứng thẳng người lên, anh ta nhận ra Dương Chấn Phong.

"Mày dám đánh vợ tao là mày ngon rồi đó!" Dương Chấn Phong tức giận nói.

Ngô Gia Phúc nóng mặt, hắn chỉ tay đến nói: "Nghiệp sẽ báo lên các người!"

"Báo hả? Lại đây mà báo!" Dương Chấn Phong muốn nhào đến đấm thêm cho mấy phát nhưng Trịnh Mỹ Duyên đã kéo tay anh lại.

"Thôi đi!"

Dương Chấn Phong giật tay: "Thôi cái gì mà thôi! Không thấy nó trù tôi sao?"

Nhân lúc Dương Chấn Phong không để ý Ngô Gia Phúc đã chạy đi mất.

"Đứng lại đó! Cái thằng kia!"

Trịnh Mỹ Duyên lại kéo Dương Chấn Phong, không cho anh đi. Cô kéo không được tay nên túm lấy áo khoác của anh kéo: "Kệ anh ta đi mà!"

Dương Chấn Phong cũng ngưng đuổi theo, nhưng anh quay lại chau mày nhìn vợ, còn tức giận lớn giọng: "Nó đánh cô vậy mà cô còn sợ tôi làm gì nó hả? Đàn ông chết hết rồi hay sao mà cô mê thằng đó dữ vậy?"

"Đàn ông có nhiều, nhưng tôi chỉ có một người chồng." Trịnh Mỹ Duyên nói rồi thả áo của Dương Chấn Phong ra. Má phải của cô bị tát đến sưng đỏ. Cái tát này còn mạnh hơn lần Dương Chấn Phong tức giận tát cô.

Thấy vợ bị vậy, Dương Chấn Phong dù không thương thì cũng thấy tức. Mẹ nó! Vợ anh chứ vợ nó hay sao mà nó có quyền ra tay.

"Cô phải kiện vợ chồng hai thằng đó đến cùng cho tôi. Không có được nhận bồi thường gì hết."

Nói thế nhưng anh vẫn chưa hả giận, anh tự lấy điện thoại ra gọi cho luật sự.

"Dạ anh Phong tôi nghe!"

"Làm giúp tôi một đơn kiện, tội hành hung, tội cố ý gây thương tích..."

Sau khi trao đổi với luật sư xong thì Dương Chấn Phong nói một câu đúc kết: "Không cần biết làm cách nào nhưng anh phải đòi lại công bằng cho vợ của tôi, giá bao nhiêu tôi cũng sẽ trả."

"Dạ, tôi sẽ cố gắng hết sức."

Trịnh Mỹ Duyên ngồi im lặng không nói câu nào. Hồi nãy chanh chua lắm mà sao bây giờ nhìn nhát như con thỏ. Dương Chấn Phong đến đây cũng vì bực cái vụ cô ta to nhỏ với bà nội, hành anh trưa nắng phải chạy vô bệnh viện. Tính vô là không để yên đâu, nhưng lúc này cơn tức của anh bị thằng mất dạy kia nó phá đám hết rồi.

"Nó đánh thì cô không biết la lên hả? Tôi tưởng cô lanh lợi chứ hóa ra là cô đần hơn tôi nghĩ à?" Dương Chấn Phong bôi thuốc lên mặt cho Trịnh Mỹ Duyên, anh xoa xoa lên má của cô.

"Anh đang khen tôi sao?"

Dương Chấn Phong cau có nói: "Khen con khỉ khô, tôi là đang chửi cô đó. Bị vầy mà còn đùa được hả?"

"Mà cô cũng ghê mồm ghê miệng, bảo sao thằng kia nó không tức nó tát cô. Gặp mấy thằng cọc tính đấy thì đừng có chọc điên nó! Lỡ tôi không có ở đây nó đánh cho cô chết thì phải làm sao? Ai cứu nỗi cô đây hả?" Anh nói và tiếp tục sịt thuốc ra tay mình để thoa lên má của Trịnh Mỹ Duyên, ánh mắt anh chăm chú nhưng chỉ là chăm chú thoa thuốc chứ không phải là đang ngắm vợ.

Trịnh Mỹ Duyên nghiêng nhẹ qua nhìn Dương Chấn Phong, cô nói: "Vậy anh cũng cọc tính phải không? Anh cũng đã từng đánh tôi còn gì?"

"Cô đang nói móc tôi đấy à?"

"Vợ không nói móc chỉ là muốn hỏi cho biết."

Dương Chấn Phong bực bội thảy trai thuốc đang cầm lên bàn: "Tôi có quyền, nói thế được chưa?"

Dương Chấn Phong đứng dậy, anh đi ra cửa nhưng chợt đứng lại ngoảnh nhìn Trịnh Mỹ Duyên: "Nếu tôi thật sự dùng vũ lực thì cái má của cô nó không sưng ít hơn bây giờ đâu. Đừng có mà so sánh tôi với thằng khốn kia."

Trịnh Mỹ Duyên nhẹ hạ mắt, cô sờ tay lên má. Thật ra cô biết lúc đó chồng đánh cô không mạnh tay. Anh ấy không giống tên họ Ngô kia! Hắn mới là một tên đàn ông vũ phu. Chồng cô cho dù nóng tánh đánh cô thì anh vẫn không ra tay tàn nhẫn. Ngô Gia Phúc anh ta vốn không có tư cách để mang ra so sánh với Dương Chấn Phong. Cái tát này đau điếng người, nhưng ít ra nó cho cô biết cô đã rất may mắn khi thoát khỏi gã đàn ông tồi Ngô Gia Phúc. Năm xưa rốt cuộc cô đã si mê hắn vì điều gì? Đúng là ngu ngốc.

Chapter
1 Chương 1: Ngày đầu nhận việc.
2 Chương 2: Lời cám ơn.
3 Chương 3: Sự bất mãn với vợ.
4 Chương 4: Băng qua đường.
5 Chương 5: Thuyết phục thành công.
6 Chương 6: Bị mất việc.
7 Chương 7: Nơi phù hợp.
8 Chương 8: Niềm vui với vị trí mới.
9 Chương 9: Bị nội đánh đòn.
10 Chương 10: Cô chủ Trịnh.
11 Chương 11: Dằn mặt.
12 Chương 12: Ông chủ mời đi ăn.
13 Chương 13: Quà 20/10.
14 Chương 14: Thêm một người ghét.
15 Chương 15: Lâm Chi bị xỉu.
16 Chương 16: Tin đồn.
17 Chương 17: Vợ về (1)
18 Chương 18: Vợ về (2)
19 Chương 19: Chảy máu cam.
20 Chương 20: Sự so sánh.
21 Chương 21: Khoảng cách.
22 Chương 22: Người không thương mình.
23 Chương 23: Con chó nhỏ.
24 Chương 24: Gai xương rồng.
25 Chương 25: Món quà được tặng.
26 Chương 26: Tính tình.
27 Chương 27: Bị tát.
28 Chương 28: Bệnh viện.
29 Chương 29: Ngày xui.
30 Chương 30: Cô vợ bù nhìn.
31 Chương 31: Mợ chủ dùng cơm.
32 Chương 32: Cấm đoán của cậu chủ.
33 Chương 33: Chị gái Khiết Như.
34 Chương 34: Không ngủ được.
35 Chương 35: Mua phở.
36 Chương 36: Hộp thức ăn.
37 Chương 37: Nội đòi Mỹ Duyên.
38 Chương 38: Nét mặt tỉnh.
39 Chương 39: Câu hỏi.
40 Chương 40: Những kẻ nịnh bợ.
41 Chương 41: Nhà hàng.
42 Chương 42: Món ăn.
43 Chương 43: Nội bảo.
44 Chương 44: Vai chồng tốt.
45 Chương 45: Không giải thích.
46 Chương 46-1: Ngộ độc pate
47 Chương 46-2: Ngộ độc pate
48 Chương 46-3: Ngộ độc pate
49 Chương 47: Suýt chút đã nhìn thấy (1)
50 Chương 48: Miếng mồi.
51 Chương 49: Xuất viện.
52 Chương 50: Có chuyện cần bàn.
53 Chương 51: Quán bar cùng Gia Uy.
54 Chương 52: Mơ hay thật.
55 Chương 53: Mưu đồ.
56 Chương 54: Người trong ảnh.
57 Chương 55: Đọc trộm máy tính của Lâm Chi.
58 Chương 56: Cốc nước.
59 Chương 57: Tát.
60 Chương 58: Bức ảnh.
61 Chương 59: Đi chùa.
62 Chương 60: Đi chùa (2)
63 Chương 61: Tia nắng
64 Chương 62: Sự giúp đỡ của Police.
65 Chương 63: Máu trong người cô (1)
66 Chương 64: Máu trong người cô (2)
67 Chương 65: Máu trong người cô (3).
68 Chương 66: Vào chăm một hôm.
69 Chương 67: Mẹ vợ.
70 Chương 68: Quản gia đến tìm.
71 Chương 69: Nằm trên giường.
72 Chương 70: Ngô Gia Phúc cầu xin (1).
73 Chương 71: Ngô Gia Phúc cầu xin (2)
74 Chương 72: Ngô Gia Phúc cầu xin (3.1)
75 Chương 73: Ngô Gia Phúc cầu xin (4)
76 Chương 74: Nhận ra.
77 Chương 75: Ông trời tàn nhẫn.
78 Chương 76: Cay nghiệt trỗi dậy.
79 Chương 77: Ăn miếng trả miếng.
80 Chương 78: Quân tử nhất ngôn
81 Chương 78-2: Quân tử nhất ngôn (2)
82 Chương 79: Dục vọng
83 Chương 79-2: Dục vọng (2)
84 Chương 80: Sự thật.
85 Chương 80-2: Sự thật (2)
86 Chương 81: Coi như chia tay.
87 Chương 82: Khác xưa.
88 Chương 82-2: Khác xưa (2.2)
89 Chương 83: Còn ai dám động.
90 Chương 84: Thiết bị theo dõi.
91 Chương 85: Mơ và Bơm.
92 Chương 86: Suy nghĩ sai trái.
93 Chương 87: Mưu thâm kế độc.
94 Chương 88: Có nên gọi không?
95 Chương 89: Không bắt máy.
96 Chương 90: Cắn rách môi.
97 Chương 91: Trong khách sạn.
98 Chương 92: Mạng xã hội.
99 Chương 93: Giận dữ của Dương Chấn Phong.
100 Chương 94: Biểu hiện của Trâm.
101 Chương 95: Sự độc ác của nhà Trịnh (1)
102 Chương 95-2: Sự độc ác của nhà Trịnh (2)
103 Chương 96: Cảm giác tội lỗi.
104 Chương 97: Vì con hi sinh.
105 Chương 98: Lâm Chi đến.
106 Chương 99: Đến lúc dừng lại.
107 Chương 100: Chuyện nội không ngờ.
108 Chương 101: Tên của chị?
109 Chương 102: Ký ức nhạt nhòa.
110 Chương 103: Tâm tư của nội.
111 Chương 104: Tên của vợ.
112 Chương 105: Tự do.
113 Chương 106: Lời tác giả.
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Ngày đầu nhận việc.
2
Chương 2: Lời cám ơn.
3
Chương 3: Sự bất mãn với vợ.
4
Chương 4: Băng qua đường.
5
Chương 5: Thuyết phục thành công.
6
Chương 6: Bị mất việc.
7
Chương 7: Nơi phù hợp.
8
Chương 8: Niềm vui với vị trí mới.
9
Chương 9: Bị nội đánh đòn.
10
Chương 10: Cô chủ Trịnh.
11
Chương 11: Dằn mặt.
12
Chương 12: Ông chủ mời đi ăn.
13
Chương 13: Quà 20/10.
14
Chương 14: Thêm một người ghét.
15
Chương 15: Lâm Chi bị xỉu.
16
Chương 16: Tin đồn.
17
Chương 17: Vợ về (1)
18
Chương 18: Vợ về (2)
19
Chương 19: Chảy máu cam.
20
Chương 20: Sự so sánh.
21
Chương 21: Khoảng cách.
22
Chương 22: Người không thương mình.
23
Chương 23: Con chó nhỏ.
24
Chương 24: Gai xương rồng.
25
Chương 25: Món quà được tặng.
26
Chương 26: Tính tình.
27
Chương 27: Bị tát.
28
Chương 28: Bệnh viện.
29
Chương 29: Ngày xui.
30
Chương 30: Cô vợ bù nhìn.
31
Chương 31: Mợ chủ dùng cơm.
32
Chương 32: Cấm đoán của cậu chủ.
33
Chương 33: Chị gái Khiết Như.
34
Chương 34: Không ngủ được.
35
Chương 35: Mua phở.
36
Chương 36: Hộp thức ăn.
37
Chương 37: Nội đòi Mỹ Duyên.
38
Chương 38: Nét mặt tỉnh.
39
Chương 39: Câu hỏi.
40
Chương 40: Những kẻ nịnh bợ.
41
Chương 41: Nhà hàng.
42
Chương 42: Món ăn.
43
Chương 43: Nội bảo.
44
Chương 44: Vai chồng tốt.
45
Chương 45: Không giải thích.
46
Chương 46-1: Ngộ độc pate
47
Chương 46-2: Ngộ độc pate
48
Chương 46-3: Ngộ độc pate
49
Chương 47: Suýt chút đã nhìn thấy (1)
50
Chương 48: Miếng mồi.
51
Chương 49: Xuất viện.
52
Chương 50: Có chuyện cần bàn.
53
Chương 51: Quán bar cùng Gia Uy.
54
Chương 52: Mơ hay thật.
55
Chương 53: Mưu đồ.
56
Chương 54: Người trong ảnh.
57
Chương 55: Đọc trộm máy tính của Lâm Chi.
58
Chương 56: Cốc nước.
59
Chương 57: Tát.
60
Chương 58: Bức ảnh.
61
Chương 59: Đi chùa.
62
Chương 60: Đi chùa (2)
63
Chương 61: Tia nắng
64
Chương 62: Sự giúp đỡ của Police.
65
Chương 63: Máu trong người cô (1)
66
Chương 64: Máu trong người cô (2)
67
Chương 65: Máu trong người cô (3).
68
Chương 66: Vào chăm một hôm.
69
Chương 67: Mẹ vợ.
70
Chương 68: Quản gia đến tìm.
71
Chương 69: Nằm trên giường.
72
Chương 70: Ngô Gia Phúc cầu xin (1).
73
Chương 71: Ngô Gia Phúc cầu xin (2)
74
Chương 72: Ngô Gia Phúc cầu xin (3.1)
75
Chương 73: Ngô Gia Phúc cầu xin (4)
76
Chương 74: Nhận ra.
77
Chương 75: Ông trời tàn nhẫn.
78
Chương 76: Cay nghiệt trỗi dậy.
79
Chương 77: Ăn miếng trả miếng.
80
Chương 78: Quân tử nhất ngôn
81
Chương 78-2: Quân tử nhất ngôn (2)
82
Chương 79: Dục vọng
83
Chương 79-2: Dục vọng (2)
84
Chương 80: Sự thật.
85
Chương 80-2: Sự thật (2)
86
Chương 81: Coi như chia tay.
87
Chương 82: Khác xưa.
88
Chương 82-2: Khác xưa (2.2)
89
Chương 83: Còn ai dám động.
90
Chương 84: Thiết bị theo dõi.
91
Chương 85: Mơ và Bơm.
92
Chương 86: Suy nghĩ sai trái.
93
Chương 87: Mưu thâm kế độc.
94
Chương 88: Có nên gọi không?
95
Chương 89: Không bắt máy.
96
Chương 90: Cắn rách môi.
97
Chương 91: Trong khách sạn.
98
Chương 92: Mạng xã hội.
99
Chương 93: Giận dữ của Dương Chấn Phong.
100
Chương 94: Biểu hiện của Trâm.
101
Chương 95: Sự độc ác của nhà Trịnh (1)
102
Chương 95-2: Sự độc ác của nhà Trịnh (2)
103
Chương 96: Cảm giác tội lỗi.
104
Chương 97: Vì con hi sinh.
105
Chương 98: Lâm Chi đến.
106
Chương 99: Đến lúc dừng lại.
107
Chương 100: Chuyện nội không ngờ.
108
Chương 101: Tên của chị?
109
Chương 102: Ký ức nhạt nhòa.
110
Chương 103: Tâm tư của nội.
111
Chương 104: Tên của vợ.
112
Chương 105: Tự do.
113
Chương 106: Lời tác giả.