Chương 102: 102: Trục Xuất Khỏi Cung

Cố Tử Yên đưa mắt nhìn Châu Ân Hoan, nàng khẽ gật đầu.
Kết thúc màn kẻ tung người hứng của Quận chúa và Nhậm thái y.

Bây giờ đến lượt nhỏ và nàng tung hứng.

Thủy Lạc Quận chúa có thể biến hóa thoát thân chuyện giả bệnh.

Nhưng chuyện dựa vào bệnh tật vu hại Châu Ân Hoan thì không.
Châu Ân Hoan quỳ xuống, "Xin Hoàng thượng làm chủ cho thần nữ."
"Nàng không cần quỳ." Bắc Hải đáp ngay, mấy ngày nay ngày nào nàng cũng phải quỳ, khớp gối nàng không tốt nếu quỳ nữa hắn sẽ không chịu nổi mất.
"Tạ Hoàng thượng."
"Theo như lời Hứa thần y nói và lời nhận tội của Nhậm thái y.

Thủy Lạc Quận chúa thật sự không có bệnh trong người.

Vậy đêm yến tiệc tiểu Vương gia tổ chức cho Ngũ công chúa.

Trong chén trà có Suy Tâm Tán với liều lượng được cân nhắc như Vương gia nói.

Vậy thì Suy Tâm Tán trong chén trà không thể nào khiến Quận chúa lên cơn đau tim."
Thủy Lạc Quận chúa lập tức lên tiếng: "Châu tiểu thư, ta không có y vu oan cho muội hại ta.

Chỉ là...!có lẽ loại thuốc Nhậm thái y cho ta uống và Suy Tâm Tán khắc với nhau cũng nên ta mới bị đau tim ngất đi."
Cố Tử Yên nào để cho cớ Quận chúa viện ra thành công, Lý Bách ở ngay đây nếu nàng ta chọn con đường lừa dối thế này vậy thì hôm nay nàng ta phải ra về thôi.
"Bẩm Hoàng thượng, có Hứa thần y ở đây thuốc có xung khắc hay không có thể biết rõ thực hư ngay."
Cùng lúc đó Châu Ân Hoan ngước mắt nhìn Lý Bách.

Y không nỡ thấy nàng bị oan.

Những chuyện y có thể giúp nàng, y sẽ giúp đến cùng.

Lý Bách đương nhiên biết về Suy Tâm Tán.

Đây là một loại độc được dùng hạ vào quân doanh địch, thường dùng hòa tan vào nước cho binh lính uống.

Gây ra hiện tượng tim đập nhanh, suy nhược đau đầu từ đó binh yếu thì tướng có tài cũng phải bại.
Lý Bách liếc mắt nhìn Thủy Lạc Quận chúa mặt mũi lạnh tanh quỳ trên sàn.

Thật ra việc sử dụng Suy Tâm Tán, Quận chúa đã sai từ bước thứ hai, bởi...
"Bẩm Hoàng thượng, Suy Tâm Tán là loại độc hạ vào quân doanh, bản thân nó là loại độc dược không màu không mùi rất khó phát hiện ra.

Suy Tâm Tán không tương khắc với loại thuốc Nhậm thái y cho uống.

Trường hợp này, Quận chúa vẫn là người bình thường.

Với liều lượng bình thường, Quận chúa chỉ váng đầu, buồn nôn, cơ thể có chút mệt mỏi ngoài ra không gây ảnh hưởng thêm."
Châu Ân Hoan bám theo câu trả lời của Lý Bách, "Bẩm Hoàng thượng, theo lời Hứa thần y nói.

Suy Tâm Tán là một chất độc không màu không mùi.

Vậy tại sao hôm qua Nhậm thái y vừa đến kiểm tra đã có thể phát hiện ra bên trong xác trà có trộn lẫn Suy Tâm Tán? Trừ phi Nhậm thái y biết trong trà có gì từ trước mới đưa ra kết quả nhanh như vậy."
"Châu tiểu thư nói phải, Suy Tâm Tán phải mất hai khắc dùng để phản ứng với một loại thảo dược khác mới có thể xác định trên trong có hay không, việc đưa ra kết quả nhanh như thế thì thần khẳng định là không thể."
"Nói như thế, đây là một vụ dàn xếp từ trước rồi." Cố Tử Yên tiếp lời.
Vương gia gật đầu, y theo Cố Tử Yên.
"Thứ nhất, Thủy Lạc Quận chúa không có bệnh việc trúng độc ngay đau tim ngất xỉu là điều không thể, trừ phi Quận chúa giả vờ.

Thứ hai, Nhậm thái y có sơ hở, nhận định độc dược quá nhanh trong khi Suy Tâm Tán là một chất rất khó xác định.

Thứ ba, quá khứ Dương vương gia trước khi được phong vương là Dương tướng quân.

Việc rành rọt về sử dụng Suy Tâm Tán là chuyện hiển nhiên.

Nhậm thái y là người do Dương vương gia mang về từ chiến trận.

Ông ta nhất định biết rõ về loại độc dược này."
"Vinh Vương gia nói phải." Hoàng thượng hướng mắt nhìn Thủy Lạc Quận chúa đang quỳ tên sàn, ánh mắt hắn sắc như dao muốn găm xuyên qua người nàng ta.
Giọng hắn không một chút cảm xúc, giáng xuống từng câu.
"Thủy Lạc Quận chúa, ngươi nói ngươi bị Nhậm thái y hạ độc nhiều năm.

Vậy mà lại cấu kết với Nhậm thái y diễn vở kịch bị hạ Suy Tâm Tán.

Ngươi nói xem có phải là Nhậm thái y cũng vu oan cho ngươi không?"
Quận chúa ngước mắt nhìn Hoàng thượng, nhận thấy sâu trong ánh mắt hắn toàn là lạnh lẽo.

Bờ môi nàng ta khẽ mấp máy nhưng lại bị Bắc Hải cắt ngang.
"Ngươi định nói Nhậm thái y mượn tay Châu Ân Hoan tiêu diệt ngươi đúng không? Hay chính ngươi biết rõ bản thân mình không có bệnh, nên mới to gan uống Suy Tâm Tán vào người.

Cấu kết với Nhậm thái y lừa gạt đưa Châu Ân Hoan vào bẫy.

Nếu Nhậm thái y mượn tay Châu Ân Hoan giết ngươi dứt điểm, hắn ta đã không chọn Suy Tâm Tán bởi hắn là thái y, độc dược lấy mạng ngay tức khắc chẳng lẽ hắn ta không biết chọn?"
"Hoàng thượng, không phải, thần nữ bị Nhậm thái y mưu hại." Thủy Lạc dập đầu xuống đất, hai vai run lẩy bẩy, bộ đang đáng thương kêu oan.

Nhưng từ lâu Bắc Hải đã không nhìn không lọt dáng vẻ này, hắn lãnh đạm nói: "Hai người các ngươi kẻ tung người hứng, diễn kịch rất tốt, nhưng muốn lừa trẫm phải đầu tư thêm."
"Vậy ngươi bị Nhậm thái y mưu hại, hà cớ gì phải diễn trò đau tim ngất xỉu trước mặt trẫm, vốn dĩ khi uống thuốc đó ngươi chỉ buồn nôn đau đầu.

Ngươi còn dám nói ngươi không có cấu kết với Nhậm thái y lừa gạt trẫm, mưu hại tú nữ?"
Thủy Lạc im bặt, hoàn toàn không thể đáp trả nữa.
Thái hậu rơi vào thất vọng, giọng bà trầm thấp chất vấn Thủy Lạc Quận chúa.
"Có phải như Hoàng thượng nói không? Ngươi giả bệnh vu oan cho Châu Ân Hoan."
"Thần nữ...!thần nữ..."
"Minh Như!" Đột nhiên Thái hậu quát to khiến Thủy Lạc Quận chúa giật bắn người.
"Ai gia quá thất vọng về ngươi! Ngươi có ác tâm hại người, giả bệnh lừa gạt ai gia.

Vu oan cho Châu tiểu thư.

Ngươi còn dám xảo biện nữa?"
"Thần nữ thật sự bị Nhậm thái y mưu hại.

Nhậm thái y nói Suy Tâm Tán có thể khiến cơn đau tim tái phát.

Thần nữ muốn được hoàng thượng để tâm tới...! Nên mới...!nên mới mạo hiểm dùng nó.

Nhưng khi dùng không có hiệu quả, thế nên...!thần nữ ngu muội mới nghĩ ra cách giả vờ."
"Thần nữ tội đáng muôn chết! Thần nữ tội đáng muôn chết!"
"Thần nữ chỉ vì quá yêu Hoàng thượng, muốn người đoái hoài đến thần nữ một chút.

Nào biết cớ sự phức tạp như vậy.

Thần nữ có tội."
Thái hậu lắc đầu, một tấm chân tình u mê ngu muội.
"Nhà ngươi dùng cách hèn hạ vu oan người khác, đó không phải là tranh sủng mà là hại người, cho dù có yêu đến mức nào ác tâm của ngươi cũng chẳng thể xiêu lòng được thánh thượng!"
Hoàng thượng chống tay đỡ thái dương.
"Thủy Lạc, ngươi đã thay đổi rồi, ngươi nghĩ những chuyện ngươi làm đằng sau nữa, trẫm nhìn không thấu ư? Nể mặt Dương vương gia dưới suối vàng trẫm chỉ ngầm nhắc nhở.

Nhưng ngươi đã quá phận.

Trẫm không thể nào mắt nhắm mắt mở cho qua nữa."
"Hoàng thượng, tất cả là do thần nữ quá yêu người, chẳng lẽ người không cảm nhận được một chút chân tình nào hay sao? Bao nhiêu năm qua thần nữ chỉ yêu mỗi mình người.

Một chút động lòng người cũng chẳng hề mảy may?"
"Minh Như, ngươi và trẫm cùng nhau lớn lên.

Ngươi đối với trẫm cũng như Ly Nguyệt.

Chỉ đơn thuần là tình cảm huynh muội.

Từ đầu chí cuối trẫm chỉ xem ngươi là biểu muội.

Không hơn không kém và không có ái tình nam nữ.

Ngươi là muội muội của trẫm, trẫm không thể có tình cảm với ngươi."
"Thần nữ không tin!" Thủy Lạc Quận chúa gào lên, tiếng thét kinh động của Phương Hoa Điện.

Đau như xé nát tâm can.

Còn gì đau đớn bằng người trong mộng mãi chẳng thể động tâm.

Trong lòng chỉ một mực xem mình là biểu muội.

Mãi mãi không thể vượt qua ranh giới tình thân.
Châu Ân Hoan cụp mắt xuống, Quận chúa điên cuồng yêu Hoàng thượng rắp tâm hại người.

Chạy theo những thứ không thuộc về mình.

Cái kết nàng ta sẽ nhận lại là gì?
"Trẫm không ép ngươi tin.

Mọi chuyện ngươi làm tự ngươi sẽ hiểu.

Nguyễn Phúc ghi lại lệnh trẫm!"
Nguyễn công công lập nghe lệnh.
"Thủy Lạc Quận chúa ác tâm hại tú nữ, không đủ đức hạnh tiếp tục tranh tài.

Lừa gạt hoàng thất nhiều năm.

Nể công trạng Dương vương gia làm cho Khang Định Quốc, trẫm miễn tội chết, giữ lại danh vị Quận chúa đối đãi như bình thường.

Nhưng, Thủy Lạc Quận chúa chỉ có thể sống trong Dương vương phủ.

Cả đời không được bước ra ngoài.

Cấm tiến cung vĩnh viễn.

Tước bỏ quyền tranh tài, trục xuất khỏi cung ngay lập tức."
"Thái hậu! Thái hậu cứu thần nữ! Cứu thần nữ!" Thủy Lạc gào lên khóc đến tê tâm liệt phổi.
Thái hậu nhắm mắt làm ngơ, bà biết Hoàng thượng đã nương tay rất nhiều, thiên tử có giới hạn của thiên tử đã nương tay thì không nên đòi hỏi thêm.
Thủy Lạc nhanh chóng bị đưa ra ngoài, khắp Phương Hoa Điện vang vọng tiếng thét gào thê lương, lời yêu bao phủ đại điện rộng lớn.

Song, người trong lòng vĩnh viễn không động tâm.
Tiếng khóc nhỏ dần nhỏ dần rồi biến mất.

Phương Hoa Điện chìm trong yên lặng.
Bắc Hải hướng mắt nhìn Châu Ân Hoan, ánh mắt hắn dịu dàng đi mấy phần, không dám lạnh lẽo khiến nàng sợ hãi.
"Tú nữ hiện tại chỉ còn Châu tiểu thư, nàng là người trẫm vừa ý nhất.

Cuộc tranh tài thứ ba không cần phải tổ chức nữa.

Châu Ân Hoan là người trẫm chọn ngồi lên hậu vị.

Một đời vinh hoa."
Thái hậu ngước mắt nhìn Bắc Hải, e là kết quả này đã chuẩn bị từ trước chỉ đợi ngày công bố.

Thiên tử đã quyết, bà cũng chẳng ý kiến gì.

Châu Ân Hoan xuất thân cao quý, tài lẻ không tồi.

Duy chỉ có tính cách bốc đồng.

Tháng năm có thể mài dũa.

Hoàng thượng rất ưng ý nữ tử này, bà có cản cũng không cản được.
"Còn không mau tạ ân điển?" Thái hậu cao giọng khiến Châu Ân Hoan giật bắn mình.
Nàng vội vàng quỳ xuống hành đại lễ.
"Tạ chủ long ân, Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."
Giây phút đó hai người ngước mắt nhìn nhau, nhận ra trong đáy mắt đối phương chỉ có hình bóng mình.

Không hẹn mà cùng mỉm cười.
Lý Bách siết chặt bàn tay, huynh ấy nhắm mắt lại không thể nhìn nổi cảnh tượng này.

Tim đau như cắt, vốn biết trước kết quả.

Trái tim vẫn rướm máu đau thắt như uống phải kịch độc.
Tất cả mọi người đồng loạt chúc mừng phượng hoàng được chọn.
Cố Tử Yên mỉm cười nhìn Châu Ân Hoan.
Thời khắc này nhỏ cũng cảm thấy hạnh phúc vô bờ, bởi suy cho cùng sau tranh đấu khốc liệt.

Nhỏ chỉ mong Hoan Hoan được hạnh phúc thỏa lòng mong muốn của nàng.
Bàn tay Cố Tử Yên bất giác được nắm gọn trong bàn tay to lớn.
Nhỏ quay đầu nhìn, Vương gia đang nắm chặt tay nhỏ, cùng nhau chia sẻ hạnh phúc.
Cố Tử Yên chợt nhận ra, dường như không phải một mình Châu Ân Hoan đánh mất trái tim.

Mà ngay cả nhỏ cũng đã động lòng rồi.

Không phải bị cướp mất, mà là tự nguyện dâng lên.

Chapter
1 Chương 1: 1: Tỉnh Lại
2 Chương 2: 2: Bắc Viễn
3 Chương 3: 3: Tuyển Tú
4 Chương 4: 4: Áo Cam Đào
5 Chương 5: 5: Tên Tiểu Nhân Kia! Ngươi Rõ Ràng Là Cố Ý!
6 Chương 6: 6: Tại Hạ Tên Trình Hải
7 Chương 7: 7: Chạm Mặt Đồng Ninh
8 Chương 8: 8: Lệnh Bài
9 Chương 9: 9: Đi Dạo Lúc Chính Ngọ
10 Chương 10: 10: Ta Cùng Ngươi Lập Thỏa Thuận
11 Chương 11: 11: Cảnh Xuân
12 Chương 12: 12: Xuất Thành
13 Chương 13: 13: Mọi Chuyện Không Phải Như Cô Nghĩ Đâu!
14 Chương 14: 14: Cảnh Xuân Phiên Bản Lỗi
15 Chương 15: 15: Có Như Nàng Không
16 Chương 16: 16: Kế Hoạch Thứ Hai Mau Hủy!
17 Chương 17: 17: Dưới Đáy Hồ
18 Chương 18: 18: Thánh Chỉ Tranh Tài
19 Chương 19: 19: Đề Thi Đầu Tiên
20 Chương 20: 20: Sự Cố Bất Ngờ
21 Chương 21: 21: Món Ăn Bất Ổn
22 Chương 22: 22: Tính Toán
23 Chương 23: 23: Hộp Son
24 Chương 24: 24: Xích Đu
25 Chương 25: 25: Thị Phạm
26 Chương 26: 26: Bát Cháo
27 Chương 27: 27: Thủ Phạm
28 Chương 28: 28: Cẩm Tú Cầu
29 Chương 29: 29: Trúng Độc
30 Chương 30: 30: Cấm Túc
31 Chương 31: 31: Tình Cờ Gặp Châu Tiểu Thư
32 Chương 32: 32: Phòng Củi
33 Chương 33: 33: Tóm Gọn
34 Chương 34: 34: Kiếp Ngựa Nâu
35 Chương 35: 35: Diễn Xiếc
36 Chương 36: 36: Báo Báo Và Hại Hại
37 Chương 37: 37: Lấy Thân Báo Đáp Ứng Tuyển Phu Quân
38 Chương 38: 38: Vi Trường Đại Nguyên
39 Chương 39: 39: Thể Lệ Vòng Thứ Hai
40 Chương 40: 40: Thỏa Thuận Mới
41 Chương 41: 41: Tâm Nguyện Của Trình Hải
42 Chương 42: 42: Gấp Ba
43 Chương 43: 43: Khai Mạc Cuộc Tranh Tài
44 Chương 44: 44: Vào Rừng
45 Chương 45: 45: Phượng Hoàng Lăn Lộn Trên Lửa
46 Chương 46: 46: Chúa Hề Sơn Lâm
47 Chương 47: 47: Kề Vai Sát Cánh
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: 49: Treo Ngược
50 Chương 50: 50: Quả Báo
51 Chương 51: 51: Kết Thúc Tranh Tài
52 Chương 52: 52: Tiến Không Được Lui Không Xong
53 Chương 53: 53: Oan Gia
54 Chương 54: 54: Chanh Mật Ong
55 Chương 55: 55: Âm Thủy Nguyệt Dạ
56 Chương 56: 56: Vẫn Sẽ Thích Hắn
57 Chương 57: 57: Thư Mật
58 Chương 58: 58: Lều Tây
59 Chương 59: 59: Chỉ Còn Cách Này
60 Chương 60: 60: Tày Trời
61 Chương 61: 61: Quỳ Ba Ngày
62 Chương 62: 62: Không Muốn Nàng Cô Đơn
63 Chương 63: 63: Không Đi
64 Chương 64: 64: Mưa Tuôn
65 Chương 65: 65: Chẩn Mạch
66 Chương 66: 66: Định Tình
67 Chương 67: 67: Dối Gạt
68 Chương 68: 68: Để Nàng Đi
69 Chương 69: 69: Rời Khỏi Vi Trường
70 Chương 70: 70: Nhắm Đến Hậu Vị
71 Chương 71: 71: Vua Lì Đòn
72 Chương 72: 72: Phát Giác
73 Chương 73: 73: Đến Thăm
74 Chương 74-75: 75: Uống Rượu
75 Chương 76: 76: Ghệ Iu
76 Chương 77: 77: Ngọt Ngào
77 Chương 78: 78: Thành Đôi
78 Chương 79: 79: Diễn Kịch
79 Chương 80: 80: Lên Kế Hoạch
80 Chương 81: 81: Đơn Thuốc Và Tì Bà
81 Chương 82: 82: Tìm Ly Nguyệt
82 Chương 83: 83: Sen Ở Hương Liên
83 Chương 84: 84: Ma Kéo Xuống Nước
84 Chương 85: 85: Cáu Giận
85 Chương 86: 86: Quỷ Hồn A Lương
86 Chương 87: 87: Khai Yến
87 Chương 88: 88: Đệ Nhất Tì Bà Khúc
88 Chương 89: 89: Ân Điển
89 Chương 90: 90: Bị Quỷ Hồn Bắt
90 Chương 91: 91: Phản Chủ
91 Chương 92: 92: Hỏi Đáp
92 Chương 93: 93: Hoàng Cung
93 Chương 94: 94: Tiểu Hầu Bao
94 Chương 95: 95: Gặp Được Tiểu Vương Gia
95 Chương 96: 96: Sự Nghi Ngờ Của Thái Hậu
96 Chương 97: 97: Đến Thăm Thiều Hoa Hiên
97 Chương 98: 98: Bất Ngờ
98 Chương 99: 99: Suy Tính Của Quận Chúa
99 Chương 100: 100: Bệnh Là Giả
100 Chương 101: 101: Chết Thay
101 Chương 102: 102: Trục Xuất Khỏi Cung
102 Chương 103: 103: Lần Cuối Gặp Đồng Ninh
103 Chương 104: 104: Hoại Độc
104 Chương 105: 105: Hai Tháng
105 Chương 106: 106: Vật Đổi Sao Dời
106 Chương 107: 107: Tất Cả Sự Thật Phơi Bày
107 Chương 108: 108: Kết Cục Của Thủy Lạc
108 Chương 109: 109: Đưa Người Bỏ Trốn
109 Chương 110: 110: Lời Hứa Vĩnh Cửu
Chapter

Updated 109 Episodes

1
Chương 1: 1: Tỉnh Lại
2
Chương 2: 2: Bắc Viễn
3
Chương 3: 3: Tuyển Tú
4
Chương 4: 4: Áo Cam Đào
5
Chương 5: 5: Tên Tiểu Nhân Kia! Ngươi Rõ Ràng Là Cố Ý!
6
Chương 6: 6: Tại Hạ Tên Trình Hải
7
Chương 7: 7: Chạm Mặt Đồng Ninh
8
Chương 8: 8: Lệnh Bài
9
Chương 9: 9: Đi Dạo Lúc Chính Ngọ
10
Chương 10: 10: Ta Cùng Ngươi Lập Thỏa Thuận
11
Chương 11: 11: Cảnh Xuân
12
Chương 12: 12: Xuất Thành
13
Chương 13: 13: Mọi Chuyện Không Phải Như Cô Nghĩ Đâu!
14
Chương 14: 14: Cảnh Xuân Phiên Bản Lỗi
15
Chương 15: 15: Có Như Nàng Không
16
Chương 16: 16: Kế Hoạch Thứ Hai Mau Hủy!
17
Chương 17: 17: Dưới Đáy Hồ
18
Chương 18: 18: Thánh Chỉ Tranh Tài
19
Chương 19: 19: Đề Thi Đầu Tiên
20
Chương 20: 20: Sự Cố Bất Ngờ
21
Chương 21: 21: Món Ăn Bất Ổn
22
Chương 22: 22: Tính Toán
23
Chương 23: 23: Hộp Son
24
Chương 24: 24: Xích Đu
25
Chương 25: 25: Thị Phạm
26
Chương 26: 26: Bát Cháo
27
Chương 27: 27: Thủ Phạm
28
Chương 28: 28: Cẩm Tú Cầu
29
Chương 29: 29: Trúng Độc
30
Chương 30: 30: Cấm Túc
31
Chương 31: 31: Tình Cờ Gặp Châu Tiểu Thư
32
Chương 32: 32: Phòng Củi
33
Chương 33: 33: Tóm Gọn
34
Chương 34: 34: Kiếp Ngựa Nâu
35
Chương 35: 35: Diễn Xiếc
36
Chương 36: 36: Báo Báo Và Hại Hại
37
Chương 37: 37: Lấy Thân Báo Đáp Ứng Tuyển Phu Quân
38
Chương 38: 38: Vi Trường Đại Nguyên
39
Chương 39: 39: Thể Lệ Vòng Thứ Hai
40
Chương 40: 40: Thỏa Thuận Mới
41
Chương 41: 41: Tâm Nguyện Của Trình Hải
42
Chương 42: 42: Gấp Ba
43
Chương 43: 43: Khai Mạc Cuộc Tranh Tài
44
Chương 44: 44: Vào Rừng
45
Chương 45: 45: Phượng Hoàng Lăn Lộn Trên Lửa
46
Chương 46: 46: Chúa Hề Sơn Lâm
47
Chương 47: 47: Kề Vai Sát Cánh
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: 49: Treo Ngược
50
Chương 50: 50: Quả Báo
51
Chương 51: 51: Kết Thúc Tranh Tài
52
Chương 52: 52: Tiến Không Được Lui Không Xong
53
Chương 53: 53: Oan Gia
54
Chương 54: 54: Chanh Mật Ong
55
Chương 55: 55: Âm Thủy Nguyệt Dạ
56
Chương 56: 56: Vẫn Sẽ Thích Hắn
57
Chương 57: 57: Thư Mật
58
Chương 58: 58: Lều Tây
59
Chương 59: 59: Chỉ Còn Cách Này
60
Chương 60: 60: Tày Trời
61
Chương 61: 61: Quỳ Ba Ngày
62
Chương 62: 62: Không Muốn Nàng Cô Đơn
63
Chương 63: 63: Không Đi
64
Chương 64: 64: Mưa Tuôn
65
Chương 65: 65: Chẩn Mạch
66
Chương 66: 66: Định Tình
67
Chương 67: 67: Dối Gạt
68
Chương 68: 68: Để Nàng Đi
69
Chương 69: 69: Rời Khỏi Vi Trường
70
Chương 70: 70: Nhắm Đến Hậu Vị
71
Chương 71: 71: Vua Lì Đòn
72
Chương 72: 72: Phát Giác
73
Chương 73: 73: Đến Thăm
74
Chương 74-75: 75: Uống Rượu
75
Chương 76: 76: Ghệ Iu
76
Chương 77: 77: Ngọt Ngào
77
Chương 78: 78: Thành Đôi
78
Chương 79: 79: Diễn Kịch
79
Chương 80: 80: Lên Kế Hoạch
80
Chương 81: 81: Đơn Thuốc Và Tì Bà
81
Chương 82: 82: Tìm Ly Nguyệt
82
Chương 83: 83: Sen Ở Hương Liên
83
Chương 84: 84: Ma Kéo Xuống Nước
84
Chương 85: 85: Cáu Giận
85
Chương 86: 86: Quỷ Hồn A Lương
86
Chương 87: 87: Khai Yến
87
Chương 88: 88: Đệ Nhất Tì Bà Khúc
88
Chương 89: 89: Ân Điển
89
Chương 90: 90: Bị Quỷ Hồn Bắt
90
Chương 91: 91: Phản Chủ
91
Chương 92: 92: Hỏi Đáp
92
Chương 93: 93: Hoàng Cung
93
Chương 94: 94: Tiểu Hầu Bao
94
Chương 95: 95: Gặp Được Tiểu Vương Gia
95
Chương 96: 96: Sự Nghi Ngờ Của Thái Hậu
96
Chương 97: 97: Đến Thăm Thiều Hoa Hiên
97
Chương 98: 98: Bất Ngờ
98
Chương 99: 99: Suy Tính Của Quận Chúa
99
Chương 100: 100: Bệnh Là Giả
100
Chương 101: 101: Chết Thay
101
Chương 102: 102: Trục Xuất Khỏi Cung
102
Chương 103: 103: Lần Cuối Gặp Đồng Ninh
103
Chương 104: 104: Hoại Độc
104
Chương 105: 105: Hai Tháng
105
Chương 106: 106: Vật Đổi Sao Dời
106
Chương 107: 107: Tất Cả Sự Thật Phơi Bày
107
Chương 108: 108: Kết Cục Của Thủy Lạc
108
Chương 109: 109: Đưa Người Bỏ Trốn
109
Chương 110: 110: Lời Hứa Vĩnh Cửu