Chương 140: Kết hôn!

Sáng sớm hôm sau, mặt trời mới vừa ló dạng, trong Tiêu Vân Các, nhân viên chuyên nghiệp hết nhóm này đến nhóm khác lục đục kéo nhau đến!

Mà người nào đó mới sớm tinh mơ đã bị một nhóm người vây quanh, không ngừng hò hét giận dữ khắp biệt thự!

"Huyền Vũ Thác Hàn... anh là tên khốn kiếp..."

"A...... đừng cởi quần áo của tôi......"

Ngay cả mấy chú chim đang đậu trên cành cây cũng hoảng sợ bay tán loạn......

Còn nhân vật nam chính của chúng ta, mới bảnh mắt đã lập tức rời giường chuẩn bị xong xuôi đâu đấy, nghe tiếng gào rít bên kia vang vọng lại, tâm tình vui vẻ phân phó người làm việc này việc kia!

Ở nơi này nổ ra kháng chiến, mà ở bên ngoài, hình như cũng xảy ra chuyện gì đó rất thú vị! Nhưng tạm thời chưa nhắc tới vội....

Mà lúc này, tại nơi tổ chức hôn lễ càng thêm náo nhiệt lãng mạn, ước chừng có đến một trăm nhân viên bảo an không ngừng đi lại tuần tra, không cho phép bất cứ thành phần khả nghi nào đến gần, cũng từ chối khéo bất kỳ cuộc phỏng vấn của giới truyền thông.

Bên trong lâu đài lấy màu vàng kim và màu trắng làm chủ đạo, hiển thị rõ sự cao quý thanh lịch, đại sảnh cổ kính trang hoàng xanh vàng rực rỡ, lễ đường trang trí bằng những dải hoa hồng đan xen nào là tím, trắng, đỏ,…tám cây đàn hạc được đặt ở bên cạnh, cùng hòa tấu những khúc nhạc mỹ diệu nhạc khúc.

Khi chiếc xe hoa Rolls-Royce màu vàng kim đặc biệt đến Tiêu Vân Các đón cô dâu vừa xuất hiện ở cửa thì toàn thể tân khách lập tức đứng dậy, nhiệt liệt vỗ tay hoan hô, không hề che giấu ánh mắt kinh ngạc lẫn không thể tưởng tượng nổi về vẻ đẹp cùng sự ‘ trẻ tuổi ’ của người vừa đến.

Tóc được uốn theo kiểu cổ xưa, Xá Cơ Hoa khoác trên người bộ lễ phục cung đình đắt giá đính đầy đá quý lấp lánh, dưới sự hướng dẫn của Hoàng Bộ Tuyết và một cô gái nhỏ ngoại quốc tóc đỏ, từng bước từng bước đi đến lễ đài.

Phía cuối bên trái, chú rể anh tuấn cao lớn, mặc lễ phục màu trắng, toàn thân tản ra khí thế tôn quý cùng bất phàm đang an tĩnh chờ cô dâu của mình đến.

Trên gương mặt tuấn mỹ của Huyền Vũ Thác Hàn khẽ nở nụ cười, ánh mắt dịu dàng đến mức có thể vắt ra nước nhìn người trong lòng đang chậm rãi đi về phía mình. Lần đầu tiên, lòng trung thành lại mãnh liệt đến thế, đợi cả ngàn năm mới tới một khắc này!

Xá Cơ Hoa vừa giận vừa có chút khẩn trương đi tới, khi nhìn thấy gương mặt tựa như điêu khắc, con ngươi không hề chớp, đang ngưng mắt nhìn mình thì tâm lý vốn có chút mâu thuẫn, nhất thời bình tĩnh lại.

Nghi thức được mục sư chủ trì bắt đầu tiến hành, bọn họ trao nhẫn cho đối phương, kiểu dáng này do chính tay Huyền Vũ Thác Hàn tự mình lựa chọn.

Trong lúc tuyên thệ, khi mục sư hỏi hai người có nguyện ý kết làm vợ chồng hay không thì Huyền Vũ Thác Hàn không hề chần chừ mà lớn tiếng nói: "Con nguyện ý!"

Không đợi Xá Cơ Hoa trả lời, anh liền lên trước một bước, giang hai cánh tay dùng sức kéo cô vào trong ngực, tặng cho cô một nụ hôn nóng bỏng theo cách thức tiêu chuẩn, hôn đến mức đầu óc của cô quay cuồng, không kịp mở mắt mà nhìn Mục Sư trả lời đến tột cùng có nguyện ý gả cho mình hay không.

Dù sao, anh cũng không cho cô có cơ hội đổi ý.

Dưới đài các quý vị tân khách lập tức vỗ tay rào rào, lớn tiếng hoan hô, Huyền Vũ Thác Hàn luôn mang đến cho người khác cảm giác đơn độc, chưa từng thấy anh vì một người phụ nữ mà hao tốn sức lực như vậy, chỉ với ánh mắt nóng bỏng nhìn cô dâu trẻ tuổi xinh đẹp kia của anh là nhận ra ngay rồi!

Hành động này khiến biết bao cô gái thầm hâm mộ không dứt!

Sau khi nghi thức kết thúc, trên sân cỏ trong pháo đài cổ bắt đầu mở tiệc rượu, thời tiết rất tốt, trên không trung là những khinh khí cầu màu sắc rực rỡ không ngừng chao lượn, ánh mặt trời sáng lạn tưới vào thảm cỏ xanh mơn mởn càng làm tăng thêm không khí vui mừng cho bầu không khí vô cùng lãng mạn này.

Mấy người đàn ông tới tham gia hôn lễ đang liều lĩnh mạo hiểm chơi cùng một nhóm trẻ đủ loại màu da, không hề quan tâm đến việc bất đồng ngôn ngữ với nhau.

"Chúc mừng Lão đại, chị dâu!". La Vũ Hiên vốn được xưng là người tuân thủ thời gian, lần đầu tiên thiếu chút nữa đến trễ, vốn đã đồng ý làm phù rể Huyền Vũ Thác Hàn, nhưng cuối cùng lại rơi vào tay Hạ Tuyền Vũ, anh lướt qua đám người, bưng sâm banh tới mời rượu đôi vợ chồng mới cưới.

"Cám ơn!". Huyền Vũ Thác Hàn đáp lại, rồi giơ ly rượu lên chạm cốc.

Ánh mắt Xá Cơ Hoa đầy bất mãn lẫn khinh thường nhìn La Vũ Hiên, buông một câu: "Hừ, côn đồ háo sắc!".

Người này thế nhưng lại dám bắt cóc Tuyết, mặc dù không biết giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy Tuyết vừa nhắc tới anh ta sắc mặt liền đại biến, còn ầm ỹ mắng người nào đó là tên côn đồ háo sắc, thân là đồng đảng, cô dĩ nhiên cũng sẽ không cho La Vũ Hiên sắc mặt tốt!

Bộ lễ phục truyền thống bằng lụa trắng đã thay thế bằng một chiếc váy màu đỏ rực rỡ, mái tóc đen nhánh được thợ trang điểm vén lên thật cao, lộ ra tấm lưng trắng nõn như ngọc.

Mà bàn tay của tên nào đó tựa nhựa cao su dính chặt vào có làm thế nào cũng thoát không nổi, có lúc cô còn cảm thấy ngón tay thô ráp kia còn nhẹ nhàng vuốt ve, khiến cho mỗ nữ đứng ngồi không yên, mặt đỏ rần lên, không biết là do xấu hổ hay là tức giận nữa.

"Chị dâu, chị...... Lão đại......"

Sau khi La Vũ Hiên nghe thấy câu nói kia liền cười khổ hướng tầm mắt về phía người nào đó bên cạnh.

"Được rồi, đừng gây chuyện nữa!". Vuốt vuốt cái eo thon nhỏ, tâm tình của mỗ Lão đại tốt vô cùng, lên tiếng cắt đứt.

Xá Cơ Hoa trợn mắt nhìn hai người bọn họ, sau đó quay đầu, bất mãn liếc tên sắc nam bên cạnh: "Buông tay, tôi muốn đi toilet."

"Có muốn, anh đi cùng em không?". Anh săn sóc tỉ mỉ hỏi, có điều mỗ nữ nào đó đã đi guốc trong bụng sắc quỷ nên không hề cảm kích chút nào!

"Không cần, giải quyết xong tôi sẽ tự về!". Cô nói xong, liền xách làn váy thật dài lên, bước chân nhẹ nhàng đi xa, sau lưng lập tức có ba dâu phụ tóc vàng mắt xanh đuổi theo.

"Lão đại! Hỏi cậu một vấn đề, phần mộ hôn nhân này, cậu bằng lòng nhảy xuống, thật sự không hề hối hận sao?". La Vũ Hiên đưa mắt nhìn theo bóng lưng cô dâu, khóe miệng run run hỏi!

Đã sớm hiểu rõ ràng, cô gái nào đó tuy có chút tục tằng, có chút thô lỗ, nhưng, đối với ánh mắt bắt bẻ của Lão Đại mà nói, La Vũ Hiên thật sự không hiểu, đến tột cùng Lão đại yêu thích người nào đó ở điểm gì?

"Thế nào? Cậu rất hi vọng tôi sẽ hối hận hay sao?". Nhíu mày, Huyền Vũ Thác Hàn vui vẻ trêu chọc.

"Đâu có, bản thân tôi cũng...... Cảm thấy, A Hoa là một cô gái tốt!"

"Cậu cảm thấy  như vậy?", Huyền Vũ Thác Hàn dõi theo dáng người thướt tha của Xá Cơ Hoa ‘ cao nhã phóng khoáng ’ trước mắt, anh nhíu mày nhìn La Vũ Hiên, mắt sáng như đuốc: "Hay là vợ tôi cũng là loại hình mà cậu thích?"

"Dáng vẻ này của cậu, thật sự rất giống với một ông chồng suốt ngày ghen tuông!", La Vũ Hiên đối với phản ứng này của Lão đại nhà mình thật sự xì mũi coi thường.

Nói thật, A Hoa giống như một vật quý hiếm khó gặp, có lẽ bởi vì quá mức đặc biệt, nên người làm chồng của cô, nếu không có trái tim bao dung cùng tự tin, chắc chắn sẽ chết già trong sự nghi kỵ lo lắng mất.

Nhưng Huyền Vũ Thác Hàn thì sao? Coi như chấm hết! Người đàn ông này quá tự đại cũng quá mức tự tin, thân là bạn tốt của tên này, anh thực sự không tin Lão đại sẽ cam tâm tình nguyện làm một người chồng bao dung che chở, đó không phải là phong cách của anh ta.

Có điều, thật ngoài suy đoán của tất cả mọi người, người này lại yêu cô nhóc kia, đến lúc này không còn gì để nghi ngờ nữa, nếu không với cá tính của Huyền Vũ Thác Hàn sao có thể kết hôn thần tốc đến vậy.

"Nếu như ai dám dòm ngó người phụ nữ của tôi...", Huyền Vũ Thác Hàn khẽ cười tà, cười đến cuồng vọng lại đầy ngạo mạn, nói tiếp: "Tôi sẽ cùng hắn ta quyết đấu!".

Dĩ nhiên, người này không phải ai khác mà chính là Minh Hạo Thiên, ứng cử viên sáng giá nhất.

"Ha ha!", La Vũ Hiên lớn tiếng cười phá lên, giơ giơ ly rượu trong tay lên: "Vậy thì chúc Lão đại và chị dâu tình trong bể tình, đầu bạc răng long!".

"Cảm ơn!", Huyền Vũ Thác Hàn khẽ nhếch môi, nâng ly rượu uống cạn.

Đang lúc ấy thì, một nhân viên bảo an vội vàng chạy tới, nói nhỏ bên tai Huyền Vũ Thác Hàn mấy câu.

Huyền Vũ Thác Hàn nhíu mày, vỗ vỗ vai La Vũ Hiên, muốn anh ta giúp mình chào hỏi quan khách, sau đó xoay người sải bước đi vào trong pháo đài cổ.

Trong căn phòng vệ sinh rộng lớn, chỉ có một mình Xá Cơ Hoa đang đứng trước bồn rửa tay lát đá cẩm thạch màu đen, đặt hai tay dưới vòi nước mát mẻ, từ đó tinh thần có thể thoải mái hơn một chút.

Thở dài nhìn vào trong chiếc gương đồng cổ điển hình tròn, lại cầm khăn giấy lên lau khô tay.

Ba cô dâu phụ ngoại quốc đang trông giữ ngoài kia cô không hề quen biết dù chỉ một người, bọn họ vừa giúp cô thay lễ phục, vừa phối hợp đồ trang sức, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng rất để ý xem xem cô có cần phải trang điểm lại hay không, vô cùng chuyên nghiệp!

Cô nhìn chằm chằm gương mặt được trang điểm đáng yêu tỉ mỉ trông chẳng giống mặt thật của mình chút nào trong gương, lại một lần nữa nhắc nhở mình cần phải mỉm cười, cười thật tươi, vì hôm nay nói thế nào cũng là một ngày trọng đại trong đời?

Thật tâm ra thì cô cũng có chút thích anh, mặc dù người này dám sử dụng thủ đoạn đưa mẹ cô ra nước ngoài, ép cô gả cho mình...... Sáng nay, trước khi lên xe hoa, vẫn có thể chạy trốn, nhưng cô lại không làm như vậy!

Anh đối với cô rất tốt, mặc dù tính khí không ra làm sao, thường xuyên nổi giận, cũng hết sức bá đạo, khiến cho cô cảm thấy bức bối chẳng khác nào chú chim hoàng yến bị nhốt trong lồng, nhưng hình như cô đã quen dần với cảm giác đó, đột nhiên lại không muốn từ bỏ.

Xoay người đi ra khỏi nhà vệ sinh, ngoài cửa không có ai, mấy người dâu phụ đứng đợi lâu quá nên cũng đã dời bước đến phòng khách cách nơi này không xa, cùng đám bạn bè của mình nói chuyện trên trời dưới đất, còn Hoàng Bộ Tuyết từ sau buổi lễ đã không thấy bóng dáng.

Người ngoại quốc, ai nấy đều rất nhiệt tình, những tiếng cười như chuông bạc thi thoảng lại tràn vào tai... Không muốn quấy rầy nhã hứng của mọi người, côg xách váy lên, nhẹ nhàng đi về phía đại sảnh.

Đi qua dãy hành lang có những cành cây nho màu xanh thật dài, Xá Cơ Hoa đang định bước vào phòng khách, thì lại nghe thấy tiếng gào thét giận dữ truyền tới, cô không tự chủ dừng bước lại, tò mò nhìn vào cửa sổ, ai ngờ lại nhìn thấy Huyền Vũ Thác Hàn ở bên trong, đang nói gì đó với hai người trung niên.

Thân hình cao lớn thư thái dựa vào ghế sofa, Huyền Vũ Thác Hàn vắt cheo hai chân, tay đặt trên thành ghế, mười ngón tay giao vào nhau, tầm mắt vẫn hoàn toàn đắm chìm vào chiếc nhẫn cưới kim cương trên ngón tay trái.

Vẻ mặt của anh thoáng lo lắng, mày không khỏi chau lại, lộ ra vẻ chán ghét cùng không kiên nhẫn, Huyền Vũ Thác Hàn như vậy khiến Xá Cơ Hoa thật khó hiểu, đang muốn tránh ra, đột nhiên lại nghe thấy người đàn ông trung niên lên tiếng: "Thác Hàn, cháu  thực sự đã quá phận rồi! Kết hôn là chuyện quan trọng đến thế nào mà lại không thông báo cho cha cháu một tiếng, lại còn cưới một đứa con gái không lên được mặt bàn như vậy, cũng không biết có sạch sẽ hay không, không sợ ném hết thể diện của cha cháu và cả nhà Huyền Vũ sao?"

Xá Cơ Hoa lập tức ngây ngẩn cả người? Gì chứ? Không lên được mặt bàn? Không sạch sẽ? Mẹ nó chứ, lão già chết tiệt.....

"Tôi muốn cưới ai cũng không liên quan gì đến ông, người phụ nữ của tôi có sạch sẽ hay không chỉ cần tôi biết rõ là được rồi!". Huyền Vũ Thác Hàn lại tiếp tục cất giọng nói có thể lạnh chết người: "Nghe nói con trai chú gần đây ở Hongkong bởi vì tang trữ ma túy mà bị cảnh sát bắt giữ không về được Đài Loan, không ngờ vẫn còn có tâm tình chạy tới quan tâm hôn sự của tôi nữa cơ đấy!"

"Huyền Vũ Thác Hàn, nói chuyện có chừng mực một chút! Tao là chú của mày đấy!". Người đàn ông trung niên lại hầm hầm nói: "Nếu như không phải xem mày là con cháu họ Huyền Vũ, thì tao còn lâu mới quản đến việc này!",

"Chú sao? Ha ha!", tròng mắt đen của Huyền Vũ Thác Hàn khẽ nhíu lại, khóe miệng nở nụ cười lạnh: "Cái này hình như chỉ đến từ một phía cũng có chút quá ngây thơ rồi? Ngay cả cha tôi cũng không tư cách đó mà ông ở nơi này lại dám hô to gọi nhỏ, có phải quá buồn cười rồi không?"

"Mày......"

Huyền Vũ Kiến Nhân bất ngờ bị điều ra nước ngoài, lần này ngàn dặm xa xôi chạy về đây, không phải đang hận anh không đi theo cuộc sống mà ông ta mong muốn, cưới người phụ nữ mà bọn họ đã sắp đặt từ trước, cứ thế bước trên con đường đã được âm thầm an bài.

Đáng tiếc là anh chưa bao giờ để bất kỳ ai điều khiển, bất luận là mười năm trước hay là mười năm sau, anh muốn sống như thế nào, muốn kết hôn với ai đều là chuyện của riêng anh, không có chút liên quan nào đến người khác.

"Có đứa cháu bất hiếu như mày, ông nội ở dưới đất có linh cũng sẽ chết không nhắm mắt!". Người đàn ông trung niên cực kỳ tức giận cho kêu lên: "Thằng bất hiếu này, mày lại dám đùa bỡn người nhà Huyền Vũ trong lòng bàn tay, tính cách này chẳng khác nào người mẹ kỹ nữ hạ tiện của mày, không giống được cha mày ở điểm nào......"

"Câm miệng!", Huyền Vũ Thác Hàn đứng lên, sắc mặt âm trầm, trong mắt tất cả đều là tàn bạo, sát ý cùng khí lạnh tản ra làm người ta sợ hãi, gằn từng chữ: "Hôm nay là ngày tôi kết hôn, không muốn phả hỏng tâm trạng, mấy người đều cút ra ngoài cho tôi!".

Anh cao giọng gầm lên, bốn năm bảo vệ gồm cả người da đen lẫn người da trắng lập tức từ bên ngoài xông tới, ai nấy võ trang đầy đủ súng ống đạn dược.

"Thác Hàn, có chuyện gì thì cứ từ từ thương lượng, tất cả đều là người một nhà, cần gì mỗi lần đều đấu nhau bể đầu chảy máu?". Người phụ nữ đi cùng vẫn không mở miệng nói chuyện thấy thế vội vàng khuyên can: "Chú của cháu là người ruột để ngoài da, thật ra thì cũng chỉ là quan tâm đến cháu thôi, nhà Huyền Vũ chúng ta dù sao cũng có uy tín danh dự trên thương trường, có biết bao nhiêu tiểu thư thiên kim để lựa chọn, sao cháu lại....."

"Bà có yêu cầu gì?", Huyền Vũ Thác Hàn cười lạnh hỏi: "Mau nói rõ ra!"

"Là như thế này.....", người phụ nữ kia cười khan hai tiếng, làm bộ hiền lành nói: "Cháu cũng biết, thằng con không ra gì của cô chú muốn mở công ty nhưng tiền vốn không đủ, cháu có thể cho chúng ta mượn trước một ít để cho nó đặt mấy đơn hàng......"

"Booth!", Huyền Vũ Thác Hàn lười phải nghe tiếp, ngắt lời, trầm giọng kêu tên bảo vệ.

"Lão đại, ngài có gì phân phó?",  người hộ vệ da đen khôi ngô, cất giọng quốc ngữ tiêu chuẩn, cung kính cúi mình vái chào Huyền Vũ Thác Hàn.

Huyền Vũ Thác Hàn lạnh lùng ra lệnh: "Ném bọn họ ra ngoài, tôi không muốn nhìn thấy bất cứ người nào xuất hiện ở đây."

"Dạ, Lão đại!". Hộ vệ nhận được mệnh lệnh, đi tới.

"Huyền Vũ Thác Hàn!", người phụ nữ bắt đầu giận dữ mắng: "Nếu mày đã không muốn nhận thức họ hàng, thì chúng tao cũng sẽ không thèm nhận mày! Đừng quên, chú mày vẫn còn có cổ phần ở công ty, đừng để đến lúc giận quá hóa liều, chúng tao cũng sẽ khiến mày không có đồ tốt để ăn đâu!"

Thật ra thì, ngay từ nửa năm trước, Huyền Vũ Kiến Nhân đã âm thầm ra tay, nhưng đã bị tan rã, hơn nữa hai tháng vừa rồi, đột nhiên còn bị cắn trả, hiện tại trong tay thật ra thì không còn dư lại bao nhiêu cổ phần, nếu không, cũng sẽ không vì con trai mà đến đây kì kèo mặc cả!

"Cái tên tiểu tạp chủng, tiểu lưu manh! Mày chỉ xứng là tên côn đồ đứng ở đầu đường thôi, sớm muộn gì cũng bị loạn đao chém chết, tao sẽ không để yên đâu... A!" Cuối cùng còn thét chói tai bởi vì Booth xốc cổ áo lên lôi đi.

Những lời mắng chửi thô tục hết sức khó nghe, cùng tiếng thét chói tai cũng không khiến cho Huyền Vũ Thác Hàn quay đầu lại, vừa mới động thân, tầm mắt sắc bén vừa vặn giao thoa với đôi mắt đẹp sáng ngời đầy kinh ngạc bên ngoài.

Chapter
1 Chương 1-1: Ông trùm đứng phía sau (1)
2 Chương 1-2: Ông trùm đứng phía sau (2)
3 Chương 2: Món hàng như cô, không đáng 20 tệ
4 Chương 3: Phi vụ cướp sắc kinh điển
5 Chương 4: Có chút đạo đức đàn ông được không
6 Chương 5: Nổi giận
7 Chương 6: Phí bồi thường
8 Chương 7: Giận dữ
9 Chương 8: Rất phách lối đúng không?
10 Chương 9: Đủ phúc hắc
11 Chương 10: Ép buộc kết hôn
12 Chương 11: Kẻ keo kiệt chạy trốn!
13 Chương 12: Làm sao mình còn để ý đến cái đêm đó như vậy chứ?
14 Chương 13: Một con dê béo múp!
15 Chương 14: Cọ thêm chút dầu
16 Chương 15: Tiền boa năm mươi vạn
17 Chương 16: Hai người lại gặp nhau
18 Chương 17: Ỷ nhiều hiếp ít?
19 Chương 18: Giao ra thứ đáng giá
20 Chương 19: Đàn ông chính là không khen được
21 Chương 20: Nhanh lên một chút, thừa dịp máu chưa có đông lại
22 Chương 21: Nữ giúp việc!
23 Chương 22: Lão đại, anh bị cưỡng bức phải không?
24 Chương 23: Nịnh hót
25 Chương 24: Tên khốn kiếp nào?
26 Chương 25: Hồ bơi
27 Chương 26: Con mẹ nó, buông tay cho tôi
28 Chương 27: Anh có phải là đàn ông hay không?
29 Chương 28: Mau mở miệng, nếu không thì không khách khí
30 Chương 29: Anh ... anh muốn làm gì?
31 Chương 30: Để cô ta phụ trách quản lý cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của tôi
32 Chương 31: Xem từ nay về sau anh còn dám hay không!
33 Chương 32: Vừa chính vừa tà khó có thể diễn tả bằng lời
34 Chương 33: Đừng đùa quá trớn
35 Chương 34: Cao quý mà ưu nhã!
36 Chương 35: Tuyệt đối không thể nào
37 Chương 36: Không cẩn thận làm rơi khăn tắm của anh
38 Chương 37: Cô nhóc kia, cô đứng lại đó cho tôi
39 Chương 38: Bị cô gái chết tiệt kia “uy hiếp”?
40 Chương 39: Ép chặt trên làn môi kia của cô không chút khách khí
41 Chương 40: Tôi hôn cô, cô lại dám ngất hả?
42 Chương 41: Nhớ tới cô gái ghê tởm đó!
43 Chương 42: Trong lòng vô cùng thoải mái
44 Chương 43: Đập ruồi
45 Chương 44: Thật là một người phụ nữ ngốc
46 Chương 45: Hật đúng là loại người thiếu văn hóa
47 Chương 46: Xem cô như cái gì? Trái cầu à?
48 Chương 47: Làm sao mà cô chịu nổi chứ!
49 Chương 48: Cảm thấy nước bọt của tôi ghê tởm?
50 Chương 49: Trai đẹp, để lại số điện thoại được không?
51 Chương 50
52 Chương 51: Con bé đã đào hôn
53 Chương 52: Anh đã xem thường lá gan của cô
54 Chương 53: Chờ đó cho anh
55 Chương 54: Thiếu chút nữa thì chuột rút!
56 Chương 55: Thoáng qua cảm giác khác thường!
57 Chương 56: Các cậu có ý gì?
58 Chương 57: Hoàng Bộ Tuyết
59 Chương 58: Ăn cơm tại nhà của mình, cô lại nói tôi phải đưa tiền ư?
60 Chương 59: Ba người cùng giật mình
61 Chương 60: Minh Hạo Thiên
62 Chương 61: Giống như biến mất khỏi thế gian vậy!
63 Chương 62: Có cái gọi là khó chịu, buồn bực!
64 Chương 63: Trốn theo bản năng
65 Chương 64: Khó chịu trong lòng
66 Chương 65: Chịu khổ tính toán
67 Chương 66: Bị chán ghét đến rồi
68 Chương 67: Mẹ nó, lại là cô?
69 Chương 68: Cho đôi chân của cô ta nếm thử niềm vui
70 Chương 69: Không phải là cướp sắc giữa đường đấy chứ?
71 Chương 70: Hai người đàn ông khiến cho người ta giật mình
72 Chương 71: Nói ra ai mà tin cho nổi!
73 Chương 72: Đam Mỹ hiểu không?
74 Chương 73: Cô ấy có vị hôn phu?
75 Chương 74: Câu Lạc Bộ đồng tính? ?
76 Chương 75: Lại gặp Minh Hạo Thiên!
77 Chương 76: Vụng về!
78 Chương 77: Đến PUB tìm người
79 Chương 78: Buổi thảo luận đặc sắc tuyệt luân
80 Chương 79: Mau trả lại tiền cho tôi
81 Chương 80: Làm hộ vệ cho tôi được không?
82 Chương 81: Không phê chuẩn, nên không được nghỉ
83 Chương 82: Một kiểu trai đẹp yêu nghiệt
84 Chương 83: Không nhận ra tôi sao?
85 Chương 84: Khinh người quá đáng!
86 Chương 85: Mọi chuyện đều có thể ‘thương lượng’
87 Chương 86: Có muốn ký hợp đồng hay không?
88 Chương 87-1: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (1)
89 Chương 87-2: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (2)
90 Chương 87-3: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (3)
91 Chương 87-4: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (4)
92 Chương 87-5: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (5)
93 Chương 87-6: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (6)
94 Chương 88-1: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy!
95 Chương 88-2: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (2)
96 Chương 88-3: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (3)
97 Chương 88-4: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (4)
98 Chương 89: Cưng chiều trong không lời (1)
99 Chương 89-2: Cưng chiều trong không lời (2)
100 Chương 89-3: Cưng chiều trong không lời (3)
101 Chương 90-1: Đây xem như là ghen sao?
102 Chương 90-2: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
103 Chương 90-3: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
104 Chương 90-4: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
105 Chương 91-1: Phương pháp tán gái vụng về (1)
106 Chương 91-2: Phương pháp tán gái vụng về (2)
107 Chương 91-3: Phương pháp tán gái vụng về (3)
108 Chương 92-1: Hiểu lầm khi khám thai (1)
109 Chương 92-2: Hiểu lầm khi khám thai (2)
110 Chương 92-3: Hiểu lầm khi khám thai (3)
111 Chương 92-4: Hiểu lầm khi khám thai (4)
112 Chương 93-1: Ăn giấm không được tự nhiên
113 Chương 93-2: Ăn giấm không được tự nhiên
114 Chương 93-3: Ăn giấm không được tự nhiên
115 Chương 94: Muốn mời tiệc sinh nhật
116 Chương 95-1: Phùng Thiên Bảo tìm đến
117 Chương 95-2: Phùng Thiên Bảo tìm đến
118 Chương 96-1: Tìm tới cửa
119 Chương 96-2: Tìm tới cửa
120 Chương 97: Trực tiếp bức hôn!
121 Chương 98: Cô là mẹ các con của anh
122 Chương 99-1: Cướp người ép hôn (1)
123 Chương 99-2: Cướp người ép hôn (2)
124 Chương 100: Vậy thì gả cho tôi!
125 Chương 101: Cô lại dám trốn?
126 Chương 102: Đợi cô tự mình đưa tới cửa
127 Chương 103: Trời sinh khắc tinh
128 Chương 104-1: Em là người phụ nữ tôi (1)
129 Chương 104-2: Em là người phụ nữ tôi (2)
130 Chương 105: Theo đuổi lần nữa
131 Chương 106: Bắt đầu lấy lòng
132 Chương 107: Trì Á Hinh
133 Chương 108: Huyền Vũ Viêm
134 Chương 109
135 Chương 110
136 Chương 111: Cãi nhau ầm ĩ
137 Chương 112-1: Hiểu lầm (1)
138 Chương 112-2: Hiểu lầm (2)
139 Chương 113
140 Chương 114: Cha con ngăn cách!
141 Chương 115: Xá Tinh Hoa
142 Chương 116: Mẹ vợ tương lai
143 Chương 117-1: Bữa ăn khuya
144 Chương 117-2: Bữa ăn khuya (tiếp theo)
145 Chương 118
146 Chương 119
147 Chương 120
148 Chương 121
149 Chương 122: Lãng mạn
150 Chương 123: Hoàng Bộ Tuyết xem mắt
151 Chương 124-1: Bữa tối dưới ánh nến (1)
152 Chương 124-2: Bữa tối dưới ánh nến (2)
153 Chương 124-3: Bữa tối dưới ánh nến (3)
154 Chương 125: Cầu hôn
155 Chương 126: Lời tỏ tình nồng nàng
156 Chương 127: Đòi phúc lợi
157 Chương 128: Nói chút lý lẽ được không?
158 Chương 129: Đi dạo phố
159 Chương 130: Xem như ghen sao???
160 Chương 130-2: Xem như ghen sao??? (tiếp theo)
161 Chương 131: Anh dịu dàng
162 Chương 132: Ngã bệnh
163 Chương 133: Gặp cướp lại đánh
164 Chương 134
165 Chương 135
166 Chương 136
167 Chương 137
168 Chương 138
169 Chương 139
170 Chương 140: Kết hôn!
171 Chương 141
172 Chương 142: Không hiểu ra sao
173 Chương 143-1: Vệ sĩ và người hầu gái
174 Chương 143-2: Vệ sĩ và người hầu gái (tiếp theo)
175 Chương 144
176 Chương 145: Tôi là vợ của Huyền Vũ Thác Hàn
177 Chương 146: Dịu dàng mà cưng chiều
178 Chương 146-2: Dịu dàng mà cưng chiều
179 Chương 147-1: Xem như em lợi hại
180 Chương 147-2: Xem như em lợi hại
181 Chương 147-3: Xem như em lợi hại
182 Chương 148-1: Tim đập thình thịch
183 Chương 148-2: Tim đập thình thịch
184 Chương 148-3: Tim đập thình thịch
185 Chương 149-1: Em không muốn đợi
186 Chương 149-2: Em không muốn đợi
187 Chương 150: Đây đều là tại anh
188 Chương 151-1: Hoàng Bộ Tuyết (1)
189 Chương 151-2: Hoàng Bộ Tuyết (2)
190 Chương 152: Làm bạn gái của tôi!
191 Chương 153
192 Chương 154: Anh hãy dẫn tôi rời khỏi đây
193 Chương 155-1: Lấy chính mình làm thuốc giải
194 Chương 155-2: Lấy chính mình làm thuốc giải (tiếp theo)
195 Chương 156: Cảm giác thứ hai được yêu nhiệt liệt, là một khí trời tốt đáng chết
196 Chương 157: Náo loạn xì căng đan
197 Chương 158: Em vẫn còn chưa tha thứ cho anh đâu
198 Chương 159-1: Kết thúc vui mừng
199 Chương 159-2: Kết thúc vui mừng (2)
200 Chương 159-3: Kết thúc vui mừng (3)
201 Chương 159-4: Kết thúc vui mừng (4)
202 Chương 159-5: Kết thúc vui mừng (5)
203 Chương 159-6: Kết thúc vui mừng (6)
204 Chương 159-7: Kết thúc vui mừng (7)
205 Chương 159-8: Kết thúc vui mừng (8)
206 Chương 159-9: Kết thúc vui mừng (9)
207 Chương 159-10: Kết thúc vui mừng (10)
208 Chương 159-11: Kết thúc vui mừng (11)
209 Chương 159-12: Kết thúc vui mừng (12)
210 Chương 159-13: Kết thúc vui mừng(13)
211 Chương 159-14: Kết thúc vui mừng (14)
212 Chương 159-15: Kết thúc vui mừng (15)
213 Chương 159-16: Kết thúc vui mừng (16)
214 Chương 159-17: Kết thúc vui mừng (17)
215 Chương 159-18: Kết thúc vui mừng (18)
216 Chương 159-19: Kết thúc vui mừng (19)
Chapter

Updated 216 Episodes

1
Chương 1-1: Ông trùm đứng phía sau (1)
2
Chương 1-2: Ông trùm đứng phía sau (2)
3
Chương 2: Món hàng như cô, không đáng 20 tệ
4
Chương 3: Phi vụ cướp sắc kinh điển
5
Chương 4: Có chút đạo đức đàn ông được không
6
Chương 5: Nổi giận
7
Chương 6: Phí bồi thường
8
Chương 7: Giận dữ
9
Chương 8: Rất phách lối đúng không?
10
Chương 9: Đủ phúc hắc
11
Chương 10: Ép buộc kết hôn
12
Chương 11: Kẻ keo kiệt chạy trốn!
13
Chương 12: Làm sao mình còn để ý đến cái đêm đó như vậy chứ?
14
Chương 13: Một con dê béo múp!
15
Chương 14: Cọ thêm chút dầu
16
Chương 15: Tiền boa năm mươi vạn
17
Chương 16: Hai người lại gặp nhau
18
Chương 17: Ỷ nhiều hiếp ít?
19
Chương 18: Giao ra thứ đáng giá
20
Chương 19: Đàn ông chính là không khen được
21
Chương 20: Nhanh lên một chút, thừa dịp máu chưa có đông lại
22
Chương 21: Nữ giúp việc!
23
Chương 22: Lão đại, anh bị cưỡng bức phải không?
24
Chương 23: Nịnh hót
25
Chương 24: Tên khốn kiếp nào?
26
Chương 25: Hồ bơi
27
Chương 26: Con mẹ nó, buông tay cho tôi
28
Chương 27: Anh có phải là đàn ông hay không?
29
Chương 28: Mau mở miệng, nếu không thì không khách khí
30
Chương 29: Anh ... anh muốn làm gì?
31
Chương 30: Để cô ta phụ trách quản lý cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của tôi
32
Chương 31: Xem từ nay về sau anh còn dám hay không!
33
Chương 32: Vừa chính vừa tà khó có thể diễn tả bằng lời
34
Chương 33: Đừng đùa quá trớn
35
Chương 34: Cao quý mà ưu nhã!
36
Chương 35: Tuyệt đối không thể nào
37
Chương 36: Không cẩn thận làm rơi khăn tắm của anh
38
Chương 37: Cô nhóc kia, cô đứng lại đó cho tôi
39
Chương 38: Bị cô gái chết tiệt kia “uy hiếp”?
40
Chương 39: Ép chặt trên làn môi kia của cô không chút khách khí
41
Chương 40: Tôi hôn cô, cô lại dám ngất hả?
42
Chương 41: Nhớ tới cô gái ghê tởm đó!
43
Chương 42: Trong lòng vô cùng thoải mái
44
Chương 43: Đập ruồi
45
Chương 44: Thật là một người phụ nữ ngốc
46
Chương 45: Hật đúng là loại người thiếu văn hóa
47
Chương 46: Xem cô như cái gì? Trái cầu à?
48
Chương 47: Làm sao mà cô chịu nổi chứ!
49
Chương 48: Cảm thấy nước bọt của tôi ghê tởm?
50
Chương 49: Trai đẹp, để lại số điện thoại được không?
51
Chương 50
52
Chương 51: Con bé đã đào hôn
53
Chương 52: Anh đã xem thường lá gan của cô
54
Chương 53: Chờ đó cho anh
55
Chương 54: Thiếu chút nữa thì chuột rút!
56
Chương 55: Thoáng qua cảm giác khác thường!
57
Chương 56: Các cậu có ý gì?
58
Chương 57: Hoàng Bộ Tuyết
59
Chương 58: Ăn cơm tại nhà của mình, cô lại nói tôi phải đưa tiền ư?
60
Chương 59: Ba người cùng giật mình
61
Chương 60: Minh Hạo Thiên
62
Chương 61: Giống như biến mất khỏi thế gian vậy!
63
Chương 62: Có cái gọi là khó chịu, buồn bực!
64
Chương 63: Trốn theo bản năng
65
Chương 64: Khó chịu trong lòng
66
Chương 65: Chịu khổ tính toán
67
Chương 66: Bị chán ghét đến rồi
68
Chương 67: Mẹ nó, lại là cô?
69
Chương 68: Cho đôi chân của cô ta nếm thử niềm vui
70
Chương 69: Không phải là cướp sắc giữa đường đấy chứ?
71
Chương 70: Hai người đàn ông khiến cho người ta giật mình
72
Chương 71: Nói ra ai mà tin cho nổi!
73
Chương 72: Đam Mỹ hiểu không?
74
Chương 73: Cô ấy có vị hôn phu?
75
Chương 74: Câu Lạc Bộ đồng tính? ?
76
Chương 75: Lại gặp Minh Hạo Thiên!
77
Chương 76: Vụng về!
78
Chương 77: Đến PUB tìm người
79
Chương 78: Buổi thảo luận đặc sắc tuyệt luân
80
Chương 79: Mau trả lại tiền cho tôi
81
Chương 80: Làm hộ vệ cho tôi được không?
82
Chương 81: Không phê chuẩn, nên không được nghỉ
83
Chương 82: Một kiểu trai đẹp yêu nghiệt
84
Chương 83: Không nhận ra tôi sao?
85
Chương 84: Khinh người quá đáng!
86
Chương 85: Mọi chuyện đều có thể ‘thương lượng’
87
Chương 86: Có muốn ký hợp đồng hay không?
88
Chương 87-1: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (1)
89
Chương 87-2: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (2)
90
Chương 87-3: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (3)
91
Chương 87-4: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (4)
92
Chương 87-5: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (5)
93
Chương 87-6: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (6)
94
Chương 88-1: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy!
95
Chương 88-2: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (2)
96
Chương 88-3: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (3)
97
Chương 88-4: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (4)
98
Chương 89: Cưng chiều trong không lời (1)
99
Chương 89-2: Cưng chiều trong không lời (2)
100
Chương 89-3: Cưng chiều trong không lời (3)
101
Chương 90-1: Đây xem như là ghen sao?
102
Chương 90-2: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
103
Chương 90-3: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
104
Chương 90-4: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
105
Chương 91-1: Phương pháp tán gái vụng về (1)
106
Chương 91-2: Phương pháp tán gái vụng về (2)
107
Chương 91-3: Phương pháp tán gái vụng về (3)
108
Chương 92-1: Hiểu lầm khi khám thai (1)
109
Chương 92-2: Hiểu lầm khi khám thai (2)
110
Chương 92-3: Hiểu lầm khi khám thai (3)
111
Chương 92-4: Hiểu lầm khi khám thai (4)
112
Chương 93-1: Ăn giấm không được tự nhiên
113
Chương 93-2: Ăn giấm không được tự nhiên
114
Chương 93-3: Ăn giấm không được tự nhiên
115
Chương 94: Muốn mời tiệc sinh nhật
116
Chương 95-1: Phùng Thiên Bảo tìm đến
117
Chương 95-2: Phùng Thiên Bảo tìm đến
118
Chương 96-1: Tìm tới cửa
119
Chương 96-2: Tìm tới cửa
120
Chương 97: Trực tiếp bức hôn!
121
Chương 98: Cô là mẹ các con của anh
122
Chương 99-1: Cướp người ép hôn (1)
123
Chương 99-2: Cướp người ép hôn (2)
124
Chương 100: Vậy thì gả cho tôi!
125
Chương 101: Cô lại dám trốn?
126
Chương 102: Đợi cô tự mình đưa tới cửa
127
Chương 103: Trời sinh khắc tinh
128
Chương 104-1: Em là người phụ nữ tôi (1)
129
Chương 104-2: Em là người phụ nữ tôi (2)
130
Chương 105: Theo đuổi lần nữa
131
Chương 106: Bắt đầu lấy lòng
132
Chương 107: Trì Á Hinh
133
Chương 108: Huyền Vũ Viêm
134
Chương 109
135
Chương 110
136
Chương 111: Cãi nhau ầm ĩ
137
Chương 112-1: Hiểu lầm (1)
138
Chương 112-2: Hiểu lầm (2)
139
Chương 113
140
Chương 114: Cha con ngăn cách!
141
Chương 115: Xá Tinh Hoa
142
Chương 116: Mẹ vợ tương lai
143
Chương 117-1: Bữa ăn khuya
144
Chương 117-2: Bữa ăn khuya (tiếp theo)
145
Chương 118
146
Chương 119
147
Chương 120
148
Chương 121
149
Chương 122: Lãng mạn
150
Chương 123: Hoàng Bộ Tuyết xem mắt
151
Chương 124-1: Bữa tối dưới ánh nến (1)
152
Chương 124-2: Bữa tối dưới ánh nến (2)
153
Chương 124-3: Bữa tối dưới ánh nến (3)
154
Chương 125: Cầu hôn
155
Chương 126: Lời tỏ tình nồng nàng
156
Chương 127: Đòi phúc lợi
157
Chương 128: Nói chút lý lẽ được không?
158
Chương 129: Đi dạo phố
159
Chương 130: Xem như ghen sao???
160
Chương 130-2: Xem như ghen sao??? (tiếp theo)
161
Chương 131: Anh dịu dàng
162
Chương 132: Ngã bệnh
163
Chương 133: Gặp cướp lại đánh
164
Chương 134
165
Chương 135
166
Chương 136
167
Chương 137
168
Chương 138
169
Chương 139
170
Chương 140: Kết hôn!
171
Chương 141
172
Chương 142: Không hiểu ra sao
173
Chương 143-1: Vệ sĩ và người hầu gái
174
Chương 143-2: Vệ sĩ và người hầu gái (tiếp theo)
175
Chương 144
176
Chương 145: Tôi là vợ của Huyền Vũ Thác Hàn
177
Chương 146: Dịu dàng mà cưng chiều
178
Chương 146-2: Dịu dàng mà cưng chiều
179
Chương 147-1: Xem như em lợi hại
180
Chương 147-2: Xem như em lợi hại
181
Chương 147-3: Xem như em lợi hại
182
Chương 148-1: Tim đập thình thịch
183
Chương 148-2: Tim đập thình thịch
184
Chương 148-3: Tim đập thình thịch
185
Chương 149-1: Em không muốn đợi
186
Chương 149-2: Em không muốn đợi
187
Chương 150: Đây đều là tại anh
188
Chương 151-1: Hoàng Bộ Tuyết (1)
189
Chương 151-2: Hoàng Bộ Tuyết (2)
190
Chương 152: Làm bạn gái của tôi!
191
Chương 153
192
Chương 154: Anh hãy dẫn tôi rời khỏi đây
193
Chương 155-1: Lấy chính mình làm thuốc giải
194
Chương 155-2: Lấy chính mình làm thuốc giải (tiếp theo)
195
Chương 156: Cảm giác thứ hai được yêu nhiệt liệt, là một khí trời tốt đáng chết
196
Chương 157: Náo loạn xì căng đan
197
Chương 158: Em vẫn còn chưa tha thứ cho anh đâu
198
Chương 159-1: Kết thúc vui mừng
199
Chương 159-2: Kết thúc vui mừng (2)
200
Chương 159-3: Kết thúc vui mừng (3)
201
Chương 159-4: Kết thúc vui mừng (4)
202
Chương 159-5: Kết thúc vui mừng (5)
203
Chương 159-6: Kết thúc vui mừng (6)
204
Chương 159-7: Kết thúc vui mừng (7)
205
Chương 159-8: Kết thúc vui mừng (8)
206
Chương 159-9: Kết thúc vui mừng (9)
207
Chương 159-10: Kết thúc vui mừng (10)
208
Chương 159-11: Kết thúc vui mừng (11)
209
Chương 159-12: Kết thúc vui mừng (12)
210
Chương 159-13: Kết thúc vui mừng(13)
211
Chương 159-14: Kết thúc vui mừng (14)
212
Chương 159-15: Kết thúc vui mừng (15)
213
Chương 159-16: Kết thúc vui mừng (16)
214
Chương 159-17: Kết thúc vui mừng (17)
215
Chương 159-18: Kết thúc vui mừng (18)
216
Chương 159-19: Kết thúc vui mừng (19)