Chương 139

Editor: Heisall

Cô nhìn mọi người xung quanh, rồi nhìn vẻ mặt không có chút khác thường của anh, rốt cuộc anh ta muốn đưa cô đi đâu?

Cô rất mệt đó! Cô chưa từng đi bộ một quãng đường dài như vậy, đầu ngón chân của cô nhất định nổi mụn nước lên rồi, người đàn ông đáng chết này có xe lại không đi.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên phía xa có một chiếc xe phun nước chạy tới, người đi đường rối rít né tránh, nhưng người đàn ông trước mặt này giống như không nhìn thấy.

"Còn không mau tránh qua một chút, anh muốn bị nước phun à? Vậy anh đừng liên lụy đến tôi! Buông ra."

"Cô cũng có cái để sợ sao?" La Vũ Hiên thản nhiên nói.

"Hừ." Cô hất cằm lên muốn rời khỏi, lại quên mất mình còn đang bị anh ta lôi kéo, tác dụng của lực phản khiến cô lại bị kéo ngược về bên cạnh anh, nhưng giày cao gót dưới chân lại vang lên một tiếng cụp.

"A! Đau quá......"

......

"Cẩn thận một chút. Ngay cả đi bộ cô cũng không đi được à?" La Vũ Hiên cúi đầu nhìn qua, thấy cô không có việc gì, lúc này mới buồn cười nói.

"Khốn kiếp, nếu chê tôi chân tay vụng về, thì hãy để tôi đi đi! Chẳng lẽ anh không biết bắt cóc là phạm pháp sao? Nhanh chóng thả tôi ra thì tôi có thể xem như chưa từng có chuyện gì, nếu không ──"

"Bắt cóc sao? Được, vậy hiện tại tôi liền thông báo cho cô biết...cô không bị bắt cóc." Anh nhàn nhạt nói câu đầu tiên cắt đứt lời lẩm bẩm của cô.

"Cái gì?...... Này, anh rốt cuộc có đang nghe tôi nói hay không." Cô không nhịn được tức giận rống lên.

Anh vẫn không trả lời, chỉ nắm lấy cổ tay của cô không ngừng đi về phía trước, cũng không quan tâm cô có theo kịp hay không.

Gần đây bởi vì bị Âu Dương Linh hạn chế nên trong khoảng thời gian này Hoàng Bộ Tuyết rất ít khi rời nhà, dĩ nhiên việc cô nhẫn nại như vậy cũng là vì trong đó có chút quan hệ với anh ta, hiện tại, đương nhiên sẽ không thể nào ngoan ngoãn hợp tác được.

"Này! Anh đừng đi nhanh như vậy được không, tôi theo không kịp......" Cô thở hổn hển hô to.

"Thời gian không nhiều lắm, tốt nhất cô nên ngoan ngoãn hợp tác." Chết tiệt thật, ngày mai phải chạy tới, thời gian thật sự rất gấp gáp.

"Anh buông tay, buông tôi ra."

"Cô kia!" Dưới sự giãy dụa của Hoàng Bộ Tuyết, La Vũ Hiên đột nhiên ngừng bước rồi quát lên, không để ý đến ánh mắt khác thường của người đi đường xung quanh.

"Cút đi, nhanh chóng buông tay ra cho tôi."

Gương mặt xinh đẹp của cô ửng hồng, cái miệng nhỏ như đóa hồng xinh đẹp khẽ nhếch lên, đôi mắt to tròn trong sáng, bộ dáng rất là đáng yêu.

Làm La Vũ Hiên có một cảm giác kích động, muốn hôn cô thật mãnh liệt.

Mà quả thực anh cũng đã làm như vậy!

Cô còn chưa kịp kêu lên thành tiếng, anh đã đẩy cô tới sau cây đại thụ ở ven đường, sau đó dùng thân thể cùng hai cánh tay của anh cố định thân thể mềm mại của cô vào giữa thân cây khô và thân thể của anh.

"Này, anh muốn làm cái gì?" Cô ngẩng đầu lên, vẻ mặt vừa  tức giận vừa sợ hãi.

"Tôi muốn làm gì ư?" Anh muốn làm gì đây? Đến anh cũng muốn biết, rốt cuộc anh đang muốn làm gì với cô, anh chạm nhẹ vào mặt cô, lưu luyến và si mê sờ vào làn da mịn màng như da em bé của cô.

"Đừng đụng vào tôi!" Sắc mặt Hoàng Bộ Tuyết thay đổi mà gào lớn, nhưng làm thế nào cũng không thể đẩy được lồng ngực cường tráng của anh ra.

"Cô rất sợ tôi ư? Tại sao vậy?" Trong giọng nói của anh mang theo ý từ tìm tòi cùng nghiên cứu hơn nữa là sự mong ngóng.

Sợ anh ta? Cô mà sợ ư? Anh ta nghĩ anh ta là ai chứ?

"Tôi mới không sợ anh!" Cô cắn răng nói với anh, lại khiến anh cười khẽ một lúc.

"Vậy vì sao cô lại run? Tôi cũng sẽ không ăn thịt cô —— mặc dù tôi rất muốn làm như vậy."

Hoàng Bộ Tuyết không thể tin được nhìn người đàn ông anh tuấn đến nổi làm người ta nín thở trước mắt kia, không hiểu vì sao anh ta lại nói với cô những lời buồn nôn đó —— không phải anh ta muốn làm cho cô buồn nôn đến chết đó chứ?

Ánh mắt của cô tràn đầy nghi ngờ.

Bọn họ cũng chỉ mới gặp mặt mấy lần mà thôi, có cần phải làm ra bộ dạng đã quen biết hơn mười năm ấy không? Đúng là lưu manh háo sắc mà.

"Tôi run ư? Là tôi giận đến phát run thì có!" Cô giận dữ nói, cực kỳ tức giận nhìn ý cười trong mắt Anh.

Anh ta thế mà đang cười nhạo cô ư?! Mặc dù võ vẽ mèo quào của cô thật sự không phải là đối thủ của anh ta, nhưng cô cũng không phải là cỏ dại để anh ta có thể tùy ý bắt nạt.

"Buông tôi ra!"

La Vũ Hiên bắt được đôi tay đang cố giãy giụa của cô rồi đè lên phía trên đầu, làm cô không thể động đậy, lại dán chặt thân thể của anh lên người cô, làm cô cảm nhận được lửa nóng từ trên người anh truyền tới như muốn thiêu đốt cô.

"Hoàng Bộ Tuyết, lần trước hẹn cô, tại sao cô không tới?" Âm thanh của anh giống như mang theo một chút xíu cô đơn, bộ dạng của anh giống như thật sự rất thất vọng.

Trong khoảng thời gian sống ở chỗ này, trừ công việc bên ngoài, thật ra thì anh cũng muốn hiểu rõ hơn cảm giác đêm đó......

Hẹn ư? Hẹn cái rắm, cô sẽ không mắc lừa, căn bản là một tên lưu manh háo sắc, cô không ngừng nhắc nhở chính mình ở trong lòng.

"Vì sao tôi phải đi?" Cô tức giận đỉnh chống đối.

"Bởi vì cô đã đồng ý với tôi."

Đôi mắt kia như thiêu đốt lòng cô, nhóm lên phần tình cảm không muốn ai biết của thiếu nữ đã được cô chôn kỹ vào chỗ sâu nhất trong đáy lòng cô.

"Tôi ——" Lúc ấy chỉ là thuận miệng nói ra để thoát thân mà thôi!

"Không cần nói bất kỳ lý do gì với tôi, bởi vì tôi sẽ không tin."

"Vậy tôi không nói nữa."

"Nhưng cô có thể làm một chút việc để bồi thường."

"Bồi thường —— ưmh!"

Cô còn chưa kịp phản ứng, môi của anh đã nhanh chóng che môi cô lại.

Khi môi anh chạm vào cô, cô chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, bên tai đã không nghe được bất kỳ âm thanh gì, chỉ có thể nghĩ đến việc đêm hôm đó anh đã cướp đi nụ hôn đầu của cô, rồi lần thứ hai. Nhưng......

Nụ hôn giống như mưa to gió lớn lúc này sao lại khiến cô có một cảm giác như bị điện giật?!

Làm sao có thể?

Tại sao có thể?!

Trong lòng của cô lại là cảm giác rung động mãnh liệt, mê muội thật sâu. Đối với cô mà nói, anh chỉ tính là người xa lạ.

Người xa lạ ư? Nhưng...... Vì sao bây giờ khi đối mặt với anh thì trái tim không cách nào bình tĩnh được?

Hiện tại cô đã không cách nào phân biệt được nhịp tim của mình bị rối loạn rốt cuộc là vì động lòng, hay là vì sợ.

Có phải anh vốn rất giỏi việc lấy lòng các cô gái hay không?

Hay là do cô quá yếu ớt, giống như cô gái nhỏ bị dụ dỗ liền giao trái tim ra?......

Hiện tại, La Vũ Hiên chỉ có thể tạm thời gạt chuyện “không có thời gian” sang một bên, anh chỉ muốn ôm cô thật chặt.

Anh không biết rốt cuộc mình muốn tìm kiếm cái gì từ trên người cô, anh chỉ biết là không biết bắt đầu từ lúc nào, bản thân anh đã không tự chủ được mà luôn chú ý đến cô!

Anh nghĩ rằng anh muốn cô —— không chỉ là một nụ hôn. Hôn cô chỉ có thể thỏa mãn một phần dục vọng nào đó trong lòng anh mà thôi.

Trong đôi môi mềm mại và ngọt ngào của cô, anh phát hiện sâu trong lòng mình có một luồng năng lượng đang nhanh chóng tỉnh lại, giống như chúng đã đợi cô thật lâu, thật lâu rồi ——

Sau nụ hôn triền miên và thâm sâu, anh chậm rãi buông môi cô ra.

Giữa hai người tràn ra một không khí vô cùng trầm lặng, thân thể hai người dán chặt vào nhau, tiếng thở dốc quấn quít quanh một chỗ.

Khi làn sương tình dục từ từ biến mất, Hoàng Bộ Tuyết thử tìm lý trí về.

Theo bản năng, cô muốn tát cho anh một cái, nhưng lại bị anh nhanh tay hơn bắt được.

"Anh buông tôi ra! Tôi cảnh cáo anh đó, anh đừng nghĩ rằng rôi là loại con gái tùy tiện, nếu như anh không nghe lời tôi, tôi sẽ ——"

"Sẽ thế nào?"

Lúc này khóe miệng La Vũ Hiên mang theo một nụ cười tà mị, tay của anh dịu dàng vuốt ve khuôn mặt của cô, một loại cảm giác giống như có một dòng điện theo bàn tay anh chạm tới từng bộ phận trên người cô.

"Tôi sẽ —— tôi sẽ ——" Đáng ghét, tại sao cô lại nói chớt vào lúc này chứ?

"Sẽ thế nào?"

Cô cực kỳ ghét giọng điệu giễu cợt kia, cô phình hai má, giống như một con gấu trúc đáng yêu, đưa ngón trỏ ra chọc chọc vào ngực của anh.

"Tôi nhất định sẽ đánh cho anh răng rơi đầy đất, cho dù đánh không thắng anh, tôi cũng sẽ tìm người đánh anh!" Chớ nghĩ cô nói đùa, có thể đến lúc đó, cô thực sự sẽ làm như vậy.

Nhưng hiển nhiên là cô quá ngây thơ rồi, cũng nhất thời không nghĩ tới thân phận cùng bản lĩnh của đối phương.

Nếu như anh sợ bị người ta đánh, vậy thì anh cũng không cần lăn lộn trong xã hội này nữa.

"Đánh tôi? Răng rơi đầy đất?" Anh nhướng mày: "Hoàng Bộ Tuyết, cái gì tốt của A Hoa cô không học, sao cô lại đi học sự thô lỗ của cô ấy chứ? Cô...... Cô thật sự đành lòng đánh tôi sao?"

Móa ơi, tên lưu manh háo sắc này đang nói gì vậy?

Mặt của cô lập tức đỏ bừng, tuyệt đối là tức giận: "Ha ha, làm sao tôi lại không đành lòng được chứ? Tôi với anh thân quen lắm sao?"

"Thế sao? Tôi cho là chúng ta đã rất thân quen." Đối với chuyện đêm đó, anh cảm thấy bọn họ đã quen thuộc đến nổi có thể trực tiếp “ăn” nhau.

Cô thưởng cho anh một ánh mắt xem thường thật lớn, nhưng anh lại tuyệt nhiên không để ý.

"Hoàng Bộ Tuyết, cô vẫn chưa trả lời tôi đấy, tại sao tôi hẹn cô mà cô không tới?"

"Tại sao muốn tôi trả lời? Vấn đề này còn cần tôi phải trả lời sao? Đó là do anh tự mình hẹn, tôi có đồng ý không? Hơn nữa, tại sao anh không nói trước rằng đó là ngày sinh nhật của anh? Nếu như anh nói, có lẽ tôi sẽ nói nữ giúp việc người Châu Phi làm cho anh một cái bánh ngọt Châu Phi."

Mặc dù như vậy hơi nhỏ mọn và có chút ngây thơ, nhưng cô chính là cố ý làm như vậy.

Khó trách mọi người thường nói, vật họp theo loài, sao lại có cảm giác cô gái này so với A Hoa nhà lão đại còn khó trị hơn?

Còn nữ giúp việc người Châu Phi nữa chứ? Phốc! Cô gái này......

Nhưng không ngờ, ánh mắt của La Vũ Hiên lại giống như rất bao dung mà nhìn bảo bối mình quý trọng, tràn đầy cưng chiều cùng dịu dàng nhìn chăm chú vào cô, làm hại cô gái nào đó thiếu chút nữa cầm lòng không nổi mà chìm đắm vào trong ánh mắt đó.

Không được! Hoàng Bộ Tuyết! Bây giờ không phải là thời điểm lộ vẻ háo sắc, mày không được trưng ra bộ dạng hoa si, chỉ mới bị một người đàn ông thâm tình nhìn chăm chú vào mày thì mày liền muốn té xỉu vào trong ngực anh ta, như vậy là làm mất mặt biết bao nhiêu phái nữ trong đồng bào cả nước đấy biết không.

"Trước tiên anh hãy buông tôi ra, sau lưng tôi bị đè lên thân cây rất không thoải mái." Cô bĩu môi, cắn răng nghiến lợi mà cố gắng nũng nịu mở miệng.

Nhưng anh đều thấy rõ, ngoài miệng mặc dù không có nói ra, trong lòng ngược lại rất là vui vẻ.

"Được, tôi có thể thả cô ra, nhưng em phải đi với tôi."

Đi?

"Đi đâu? Chúng ta mới vừa đi khá xa, chân tôi đau!"

"Chân thật sự đau sao?"

"Nói gì vậy, đương nhiên rồi, chẳng lẽ tôi ăn no không có việc gì làm diễn trò cho anh xem sao?" Tức chết cô mà, tên đàn ông khốn kiếp.

Nghe cô cứ như vậy nói ra lời nói thú vị, gương mặt anh tuấn của La Vũ Hiên không tự chủ được nâng lên một nụ cười, nhất thời cảm thấy cô rất đáng yêu, không kiềm chế được mà ôm cả người cô vào trong ngực.

Hoàng Bộ Tuyết chưa giật mình tỉnh lại từ trong kinh ngạc, chỉ có thể mặc cho anh ôm mình thật chặt vào trong ngực, mà La Vũ Hiên nhìn thấy dáng vẻ dịu dàng ngoan ngoãn của cô, lập tức quyết định nắm chắt cơ hội.

Anh cứ như đứa trẻ, không ngừng tham lam liếm láp cánh môi mềm mại của cô, môi của cô giống như đóa hoa mới nở, làm anh không nhịn được mà mê luyến mùi vị ngọt ngào ấy, máu của cả người cũng bởi vì cô mà nóng lên.

Hoàng Bộ Tuyết kinh ngạc muốn đẩy anh ra, ngược lại liền bị anh ôm càng chặt hơn, nụ hôn cũng càng sâu hơn, khiến cô có loại ảo giác bị nụ hôn của anh nhấn chìm.

"Chờ một chút...... Dừng tay, buông tôi ra!"

"Không được, thời gian không nhiều lắm, nên phải nắm chắc thời gian, muốn cô bồi thường ngày đó thất hẹn."

Cái gì? Cái gì vậy chứ?

"Này này, anh nói cái gì? Không phải tôi đã nói rồi sao, tôi không đồng ý...... Mà nếu tôi có đồng ý đi chăng nữa, thì tôi cũng sẽ cố ý không đến."

Nghe được cô nói như vậy, ngay sau đó ánh mắt La Vũ Hiên vốn thâm tình liền biến hóa, thay vào đó là vẻ mặt hung ác cùng oán hận.

"Cố ý?"

Anh dùng lực bắt được hai vai của cô, cô đau đến gần như chảy nước mắt.

"Đau quá! Anh buông tay ——"

"Cho tới bây giờ, con người của tôi không thích nhất chính là bị người ta trêu đùa, nhất là một cô gái."

"Là do anh bắt nạt một cô gái yếu đuối như tôi trước, hơn nữa, tôi căn bản cũng không đồng ý sẽ đến nơi hẹn mà, nếu như lúc ấy tôi có đồng ý đi chăng nữa thì cũng là do anh ép tôi... Nếu không anh sẽ để tôi bình an vô sự rời đi sao?"

Lúc ấy cô chỉ muốn nhanh chóng tránh khỏi anh mà thôi, nên cũng không nghĩ sẽ phạm phải một sai lầm lớn như vậy!

"Dĩ nhiên sẽ không rồi." Anh híp mắt lạnh lùng trả lời.

"Cho nên, tôi không đi là chuyện bình thường."

"Là tôi sai. Lúc đầu tôi không nên bị bộ dạng vô tội này của cô ảnh hưởng, để cô đi là sai lầm của tôi."

Bởi vì Hoàng Bộ Tuyết không phải là người của La Vũ Hiên, cho nên cô không biết, giờ phút này trong lòng của anh đã vô cùng tức giận.

Từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể đùa bỡn anh như vậy, cô là người đầu tiên, cũng tuyệt đối là người duy nhất.

Tròng mắt đen xinh đẹp của anh lóe lên tia lửa từ địa ngục, giống như muốn nuốt chửng người ta.

Hoàng Bộ Tuyết nhìn vào ánh sáng nơi đáy mắt anh thì cảm giác tê dại cả sống lưng chậm rãi dâng lên.

Nhất định là anh ta đang rất tức giận, đến mắt cũng biến sắc, vẻ mặt cũng rất khủng khiếp.

"Làm người phải hiểu được biết sai thì sửa, cho nên tôi quyết định thay đổi ta cách làm ban đầu."

"Cách làm?" Cô có thể không cần biết anh ta muốn thay đổi cách làm gì hay không?

"Hôm nay, tôi, tuyệt, đối, sẽ, không, mềm, lòng, nữa." Anh gằn từng chữ nói, giống như là cắn răng, nói xong liền kéo cô qua, sải bước đi tới chiếc xe hơi bên cạnh.

"Này, La Vũ Hiên, anh buông tay cho tôi,...... Nếu không buông tôi sẽ la lên đó......"

"A...... Cứu......"

Chỉ thấy người bị nhét vào trong xe, cửa xe vừa đóng, trong nháy mắt chiếc xe biến mất ở trên đường phố, lưu lại âm thanh vang vọng trên không trung!

Chapter
1 Chương 1-1: Ông trùm đứng phía sau (1)
2 Chương 1-2: Ông trùm đứng phía sau (2)
3 Chương 2: Món hàng như cô, không đáng 20 tệ
4 Chương 3: Phi vụ cướp sắc kinh điển
5 Chương 4: Có chút đạo đức đàn ông được không
6 Chương 5: Nổi giận
7 Chương 6: Phí bồi thường
8 Chương 7: Giận dữ
9 Chương 8: Rất phách lối đúng không?
10 Chương 9: Đủ phúc hắc
11 Chương 10: Ép buộc kết hôn
12 Chương 11: Kẻ keo kiệt chạy trốn!
13 Chương 12: Làm sao mình còn để ý đến cái đêm đó như vậy chứ?
14 Chương 13: Một con dê béo múp!
15 Chương 14: Cọ thêm chút dầu
16 Chương 15: Tiền boa năm mươi vạn
17 Chương 16: Hai người lại gặp nhau
18 Chương 17: Ỷ nhiều hiếp ít?
19 Chương 18: Giao ra thứ đáng giá
20 Chương 19: Đàn ông chính là không khen được
21 Chương 20: Nhanh lên một chút, thừa dịp máu chưa có đông lại
22 Chương 21: Nữ giúp việc!
23 Chương 22: Lão đại, anh bị cưỡng bức phải không?
24 Chương 23: Nịnh hót
25 Chương 24: Tên khốn kiếp nào?
26 Chương 25: Hồ bơi
27 Chương 26: Con mẹ nó, buông tay cho tôi
28 Chương 27: Anh có phải là đàn ông hay không?
29 Chương 28: Mau mở miệng, nếu không thì không khách khí
30 Chương 29: Anh ... anh muốn làm gì?
31 Chương 30: Để cô ta phụ trách quản lý cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của tôi
32 Chương 31: Xem từ nay về sau anh còn dám hay không!
33 Chương 32: Vừa chính vừa tà khó có thể diễn tả bằng lời
34 Chương 33: Đừng đùa quá trớn
35 Chương 34: Cao quý mà ưu nhã!
36 Chương 35: Tuyệt đối không thể nào
37 Chương 36: Không cẩn thận làm rơi khăn tắm của anh
38 Chương 37: Cô nhóc kia, cô đứng lại đó cho tôi
39 Chương 38: Bị cô gái chết tiệt kia “uy hiếp”?
40 Chương 39: Ép chặt trên làn môi kia của cô không chút khách khí
41 Chương 40: Tôi hôn cô, cô lại dám ngất hả?
42 Chương 41: Nhớ tới cô gái ghê tởm đó!
43 Chương 42: Trong lòng vô cùng thoải mái
44 Chương 43: Đập ruồi
45 Chương 44: Thật là một người phụ nữ ngốc
46 Chương 45: Hật đúng là loại người thiếu văn hóa
47 Chương 46: Xem cô như cái gì? Trái cầu à?
48 Chương 47: Làm sao mà cô chịu nổi chứ!
49 Chương 48: Cảm thấy nước bọt của tôi ghê tởm?
50 Chương 49: Trai đẹp, để lại số điện thoại được không?
51 Chương 50
52 Chương 51: Con bé đã đào hôn
53 Chương 52: Anh đã xem thường lá gan của cô
54 Chương 53: Chờ đó cho anh
55 Chương 54: Thiếu chút nữa thì chuột rút!
56 Chương 55: Thoáng qua cảm giác khác thường!
57 Chương 56: Các cậu có ý gì?
58 Chương 57: Hoàng Bộ Tuyết
59 Chương 58: Ăn cơm tại nhà của mình, cô lại nói tôi phải đưa tiền ư?
60 Chương 59: Ba người cùng giật mình
61 Chương 60: Minh Hạo Thiên
62 Chương 61: Giống như biến mất khỏi thế gian vậy!
63 Chương 62: Có cái gọi là khó chịu, buồn bực!
64 Chương 63: Trốn theo bản năng
65 Chương 64: Khó chịu trong lòng
66 Chương 65: Chịu khổ tính toán
67 Chương 66: Bị chán ghét đến rồi
68 Chương 67: Mẹ nó, lại là cô?
69 Chương 68: Cho đôi chân của cô ta nếm thử niềm vui
70 Chương 69: Không phải là cướp sắc giữa đường đấy chứ?
71 Chương 70: Hai người đàn ông khiến cho người ta giật mình
72 Chương 71: Nói ra ai mà tin cho nổi!
73 Chương 72: Đam Mỹ hiểu không?
74 Chương 73: Cô ấy có vị hôn phu?
75 Chương 74: Câu Lạc Bộ đồng tính? ?
76 Chương 75: Lại gặp Minh Hạo Thiên!
77 Chương 76: Vụng về!
78 Chương 77: Đến PUB tìm người
79 Chương 78: Buổi thảo luận đặc sắc tuyệt luân
80 Chương 79: Mau trả lại tiền cho tôi
81 Chương 80: Làm hộ vệ cho tôi được không?
82 Chương 81: Không phê chuẩn, nên không được nghỉ
83 Chương 82: Một kiểu trai đẹp yêu nghiệt
84 Chương 83: Không nhận ra tôi sao?
85 Chương 84: Khinh người quá đáng!
86 Chương 85: Mọi chuyện đều có thể ‘thương lượng’
87 Chương 86: Có muốn ký hợp đồng hay không?
88 Chương 87-1: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (1)
89 Chương 87-2: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (2)
90 Chương 87-3: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (3)
91 Chương 87-4: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (4)
92 Chương 87-5: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (5)
93 Chương 87-6: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (6)
94 Chương 88-1: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy!
95 Chương 88-2: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (2)
96 Chương 88-3: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (3)
97 Chương 88-4: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (4)
98 Chương 89: Cưng chiều trong không lời (1)
99 Chương 89-2: Cưng chiều trong không lời (2)
100 Chương 89-3: Cưng chiều trong không lời (3)
101 Chương 90-1: Đây xem như là ghen sao?
102 Chương 90-2: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
103 Chương 90-3: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
104 Chương 90-4: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
105 Chương 91-1: Phương pháp tán gái vụng về (1)
106 Chương 91-2: Phương pháp tán gái vụng về (2)
107 Chương 91-3: Phương pháp tán gái vụng về (3)
108 Chương 92-1: Hiểu lầm khi khám thai (1)
109 Chương 92-2: Hiểu lầm khi khám thai (2)
110 Chương 92-3: Hiểu lầm khi khám thai (3)
111 Chương 92-4: Hiểu lầm khi khám thai (4)
112 Chương 93-1: Ăn giấm không được tự nhiên
113 Chương 93-2: Ăn giấm không được tự nhiên
114 Chương 93-3: Ăn giấm không được tự nhiên
115 Chương 94: Muốn mời tiệc sinh nhật
116 Chương 95-1: Phùng Thiên Bảo tìm đến
117 Chương 95-2: Phùng Thiên Bảo tìm đến
118 Chương 96-1: Tìm tới cửa
119 Chương 96-2: Tìm tới cửa
120 Chương 97: Trực tiếp bức hôn!
121 Chương 98: Cô là mẹ các con của anh
122 Chương 99-1: Cướp người ép hôn (1)
123 Chương 99-2: Cướp người ép hôn (2)
124 Chương 100: Vậy thì gả cho tôi!
125 Chương 101: Cô lại dám trốn?
126 Chương 102: Đợi cô tự mình đưa tới cửa
127 Chương 103: Trời sinh khắc tinh
128 Chương 104-1: Em là người phụ nữ tôi (1)
129 Chương 104-2: Em là người phụ nữ tôi (2)
130 Chương 105: Theo đuổi lần nữa
131 Chương 106: Bắt đầu lấy lòng
132 Chương 107: Trì Á Hinh
133 Chương 108: Huyền Vũ Viêm
134 Chương 109
135 Chương 110
136 Chương 111: Cãi nhau ầm ĩ
137 Chương 112-1: Hiểu lầm (1)
138 Chương 112-2: Hiểu lầm (2)
139 Chương 113
140 Chương 114: Cha con ngăn cách!
141 Chương 115: Xá Tinh Hoa
142 Chương 116: Mẹ vợ tương lai
143 Chương 117-1: Bữa ăn khuya
144 Chương 117-2: Bữa ăn khuya (tiếp theo)
145 Chương 118
146 Chương 119
147 Chương 120
148 Chương 121
149 Chương 122: Lãng mạn
150 Chương 123: Hoàng Bộ Tuyết xem mắt
151 Chương 124-1: Bữa tối dưới ánh nến (1)
152 Chương 124-2: Bữa tối dưới ánh nến (2)
153 Chương 124-3: Bữa tối dưới ánh nến (3)
154 Chương 125: Cầu hôn
155 Chương 126: Lời tỏ tình nồng nàng
156 Chương 127: Đòi phúc lợi
157 Chương 128: Nói chút lý lẽ được không?
158 Chương 129: Đi dạo phố
159 Chương 130: Xem như ghen sao???
160 Chương 130-2: Xem như ghen sao??? (tiếp theo)
161 Chương 131: Anh dịu dàng
162 Chương 132: Ngã bệnh
163 Chương 133: Gặp cướp lại đánh
164 Chương 134
165 Chương 135
166 Chương 136
167 Chương 137
168 Chương 138
169 Chương 139
170 Chương 140: Kết hôn!
171 Chương 141
172 Chương 142: Không hiểu ra sao
173 Chương 143-1: Vệ sĩ và người hầu gái
174 Chương 143-2: Vệ sĩ và người hầu gái (tiếp theo)
175 Chương 144
176 Chương 145: Tôi là vợ của Huyền Vũ Thác Hàn
177 Chương 146: Dịu dàng mà cưng chiều
178 Chương 146-2: Dịu dàng mà cưng chiều
179 Chương 147-1: Xem như em lợi hại
180 Chương 147-2: Xem như em lợi hại
181 Chương 147-3: Xem như em lợi hại
182 Chương 148-1: Tim đập thình thịch
183 Chương 148-2: Tim đập thình thịch
184 Chương 148-3: Tim đập thình thịch
185 Chương 149-1: Em không muốn đợi
186 Chương 149-2: Em không muốn đợi
187 Chương 150: Đây đều là tại anh
188 Chương 151-1: Hoàng Bộ Tuyết (1)
189 Chương 151-2: Hoàng Bộ Tuyết (2)
190 Chương 152: Làm bạn gái của tôi!
191 Chương 153
192 Chương 154: Anh hãy dẫn tôi rời khỏi đây
193 Chương 155-1: Lấy chính mình làm thuốc giải
194 Chương 155-2: Lấy chính mình làm thuốc giải (tiếp theo)
195 Chương 156: Cảm giác thứ hai được yêu nhiệt liệt, là một khí trời tốt đáng chết
196 Chương 157: Náo loạn xì căng đan
197 Chương 158: Em vẫn còn chưa tha thứ cho anh đâu
198 Chương 159-1: Kết thúc vui mừng
199 Chương 159-2: Kết thúc vui mừng (2)
200 Chương 159-3: Kết thúc vui mừng (3)
201 Chương 159-4: Kết thúc vui mừng (4)
202 Chương 159-5: Kết thúc vui mừng (5)
203 Chương 159-6: Kết thúc vui mừng (6)
204 Chương 159-7: Kết thúc vui mừng (7)
205 Chương 159-8: Kết thúc vui mừng (8)
206 Chương 159-9: Kết thúc vui mừng (9)
207 Chương 159-10: Kết thúc vui mừng (10)
208 Chương 159-11: Kết thúc vui mừng (11)
209 Chương 159-12: Kết thúc vui mừng (12)
210 Chương 159-13: Kết thúc vui mừng(13)
211 Chương 159-14: Kết thúc vui mừng (14)
212 Chương 159-15: Kết thúc vui mừng (15)
213 Chương 159-16: Kết thúc vui mừng (16)
214 Chương 159-17: Kết thúc vui mừng (17)
215 Chương 159-18: Kết thúc vui mừng (18)
216 Chương 159-19: Kết thúc vui mừng (19)
Chapter

Updated 216 Episodes

1
Chương 1-1: Ông trùm đứng phía sau (1)
2
Chương 1-2: Ông trùm đứng phía sau (2)
3
Chương 2: Món hàng như cô, không đáng 20 tệ
4
Chương 3: Phi vụ cướp sắc kinh điển
5
Chương 4: Có chút đạo đức đàn ông được không
6
Chương 5: Nổi giận
7
Chương 6: Phí bồi thường
8
Chương 7: Giận dữ
9
Chương 8: Rất phách lối đúng không?
10
Chương 9: Đủ phúc hắc
11
Chương 10: Ép buộc kết hôn
12
Chương 11: Kẻ keo kiệt chạy trốn!
13
Chương 12: Làm sao mình còn để ý đến cái đêm đó như vậy chứ?
14
Chương 13: Một con dê béo múp!
15
Chương 14: Cọ thêm chút dầu
16
Chương 15: Tiền boa năm mươi vạn
17
Chương 16: Hai người lại gặp nhau
18
Chương 17: Ỷ nhiều hiếp ít?
19
Chương 18: Giao ra thứ đáng giá
20
Chương 19: Đàn ông chính là không khen được
21
Chương 20: Nhanh lên một chút, thừa dịp máu chưa có đông lại
22
Chương 21: Nữ giúp việc!
23
Chương 22: Lão đại, anh bị cưỡng bức phải không?
24
Chương 23: Nịnh hót
25
Chương 24: Tên khốn kiếp nào?
26
Chương 25: Hồ bơi
27
Chương 26: Con mẹ nó, buông tay cho tôi
28
Chương 27: Anh có phải là đàn ông hay không?
29
Chương 28: Mau mở miệng, nếu không thì không khách khí
30
Chương 29: Anh ... anh muốn làm gì?
31
Chương 30: Để cô ta phụ trách quản lý cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của tôi
32
Chương 31: Xem từ nay về sau anh còn dám hay không!
33
Chương 32: Vừa chính vừa tà khó có thể diễn tả bằng lời
34
Chương 33: Đừng đùa quá trớn
35
Chương 34: Cao quý mà ưu nhã!
36
Chương 35: Tuyệt đối không thể nào
37
Chương 36: Không cẩn thận làm rơi khăn tắm của anh
38
Chương 37: Cô nhóc kia, cô đứng lại đó cho tôi
39
Chương 38: Bị cô gái chết tiệt kia “uy hiếp”?
40
Chương 39: Ép chặt trên làn môi kia của cô không chút khách khí
41
Chương 40: Tôi hôn cô, cô lại dám ngất hả?
42
Chương 41: Nhớ tới cô gái ghê tởm đó!
43
Chương 42: Trong lòng vô cùng thoải mái
44
Chương 43: Đập ruồi
45
Chương 44: Thật là một người phụ nữ ngốc
46
Chương 45: Hật đúng là loại người thiếu văn hóa
47
Chương 46: Xem cô như cái gì? Trái cầu à?
48
Chương 47: Làm sao mà cô chịu nổi chứ!
49
Chương 48: Cảm thấy nước bọt của tôi ghê tởm?
50
Chương 49: Trai đẹp, để lại số điện thoại được không?
51
Chương 50
52
Chương 51: Con bé đã đào hôn
53
Chương 52: Anh đã xem thường lá gan của cô
54
Chương 53: Chờ đó cho anh
55
Chương 54: Thiếu chút nữa thì chuột rút!
56
Chương 55: Thoáng qua cảm giác khác thường!
57
Chương 56: Các cậu có ý gì?
58
Chương 57: Hoàng Bộ Tuyết
59
Chương 58: Ăn cơm tại nhà của mình, cô lại nói tôi phải đưa tiền ư?
60
Chương 59: Ba người cùng giật mình
61
Chương 60: Minh Hạo Thiên
62
Chương 61: Giống như biến mất khỏi thế gian vậy!
63
Chương 62: Có cái gọi là khó chịu, buồn bực!
64
Chương 63: Trốn theo bản năng
65
Chương 64: Khó chịu trong lòng
66
Chương 65: Chịu khổ tính toán
67
Chương 66: Bị chán ghét đến rồi
68
Chương 67: Mẹ nó, lại là cô?
69
Chương 68: Cho đôi chân của cô ta nếm thử niềm vui
70
Chương 69: Không phải là cướp sắc giữa đường đấy chứ?
71
Chương 70: Hai người đàn ông khiến cho người ta giật mình
72
Chương 71: Nói ra ai mà tin cho nổi!
73
Chương 72: Đam Mỹ hiểu không?
74
Chương 73: Cô ấy có vị hôn phu?
75
Chương 74: Câu Lạc Bộ đồng tính? ?
76
Chương 75: Lại gặp Minh Hạo Thiên!
77
Chương 76: Vụng về!
78
Chương 77: Đến PUB tìm người
79
Chương 78: Buổi thảo luận đặc sắc tuyệt luân
80
Chương 79: Mau trả lại tiền cho tôi
81
Chương 80: Làm hộ vệ cho tôi được không?
82
Chương 81: Không phê chuẩn, nên không được nghỉ
83
Chương 82: Một kiểu trai đẹp yêu nghiệt
84
Chương 83: Không nhận ra tôi sao?
85
Chương 84: Khinh người quá đáng!
86
Chương 85: Mọi chuyện đều có thể ‘thương lượng’
87
Chương 86: Có muốn ký hợp đồng hay không?
88
Chương 87-1: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (1)
89
Chương 87-2: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (2)
90
Chương 87-3: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (3)
91
Chương 87-4: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (4)
92
Chương 87-5: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (5)
93
Chương 87-6: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (6)
94
Chương 88-1: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy!
95
Chương 88-2: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (2)
96
Chương 88-3: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (3)
97
Chương 88-4: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (4)
98
Chương 89: Cưng chiều trong không lời (1)
99
Chương 89-2: Cưng chiều trong không lời (2)
100
Chương 89-3: Cưng chiều trong không lời (3)
101
Chương 90-1: Đây xem như là ghen sao?
102
Chương 90-2: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
103
Chương 90-3: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
104
Chương 90-4: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
105
Chương 91-1: Phương pháp tán gái vụng về (1)
106
Chương 91-2: Phương pháp tán gái vụng về (2)
107
Chương 91-3: Phương pháp tán gái vụng về (3)
108
Chương 92-1: Hiểu lầm khi khám thai (1)
109
Chương 92-2: Hiểu lầm khi khám thai (2)
110
Chương 92-3: Hiểu lầm khi khám thai (3)
111
Chương 92-4: Hiểu lầm khi khám thai (4)
112
Chương 93-1: Ăn giấm không được tự nhiên
113
Chương 93-2: Ăn giấm không được tự nhiên
114
Chương 93-3: Ăn giấm không được tự nhiên
115
Chương 94: Muốn mời tiệc sinh nhật
116
Chương 95-1: Phùng Thiên Bảo tìm đến
117
Chương 95-2: Phùng Thiên Bảo tìm đến
118
Chương 96-1: Tìm tới cửa
119
Chương 96-2: Tìm tới cửa
120
Chương 97: Trực tiếp bức hôn!
121
Chương 98: Cô là mẹ các con của anh
122
Chương 99-1: Cướp người ép hôn (1)
123
Chương 99-2: Cướp người ép hôn (2)
124
Chương 100: Vậy thì gả cho tôi!
125
Chương 101: Cô lại dám trốn?
126
Chương 102: Đợi cô tự mình đưa tới cửa
127
Chương 103: Trời sinh khắc tinh
128
Chương 104-1: Em là người phụ nữ tôi (1)
129
Chương 104-2: Em là người phụ nữ tôi (2)
130
Chương 105: Theo đuổi lần nữa
131
Chương 106: Bắt đầu lấy lòng
132
Chương 107: Trì Á Hinh
133
Chương 108: Huyền Vũ Viêm
134
Chương 109
135
Chương 110
136
Chương 111: Cãi nhau ầm ĩ
137
Chương 112-1: Hiểu lầm (1)
138
Chương 112-2: Hiểu lầm (2)
139
Chương 113
140
Chương 114: Cha con ngăn cách!
141
Chương 115: Xá Tinh Hoa
142
Chương 116: Mẹ vợ tương lai
143
Chương 117-1: Bữa ăn khuya
144
Chương 117-2: Bữa ăn khuya (tiếp theo)
145
Chương 118
146
Chương 119
147
Chương 120
148
Chương 121
149
Chương 122: Lãng mạn
150
Chương 123: Hoàng Bộ Tuyết xem mắt
151
Chương 124-1: Bữa tối dưới ánh nến (1)
152
Chương 124-2: Bữa tối dưới ánh nến (2)
153
Chương 124-3: Bữa tối dưới ánh nến (3)
154
Chương 125: Cầu hôn
155
Chương 126: Lời tỏ tình nồng nàng
156
Chương 127: Đòi phúc lợi
157
Chương 128: Nói chút lý lẽ được không?
158
Chương 129: Đi dạo phố
159
Chương 130: Xem như ghen sao???
160
Chương 130-2: Xem như ghen sao??? (tiếp theo)
161
Chương 131: Anh dịu dàng
162
Chương 132: Ngã bệnh
163
Chương 133: Gặp cướp lại đánh
164
Chương 134
165
Chương 135
166
Chương 136
167
Chương 137
168
Chương 138
169
Chương 139
170
Chương 140: Kết hôn!
171
Chương 141
172
Chương 142: Không hiểu ra sao
173
Chương 143-1: Vệ sĩ và người hầu gái
174
Chương 143-2: Vệ sĩ và người hầu gái (tiếp theo)
175
Chương 144
176
Chương 145: Tôi là vợ của Huyền Vũ Thác Hàn
177
Chương 146: Dịu dàng mà cưng chiều
178
Chương 146-2: Dịu dàng mà cưng chiều
179
Chương 147-1: Xem như em lợi hại
180
Chương 147-2: Xem như em lợi hại
181
Chương 147-3: Xem như em lợi hại
182
Chương 148-1: Tim đập thình thịch
183
Chương 148-2: Tim đập thình thịch
184
Chương 148-3: Tim đập thình thịch
185
Chương 149-1: Em không muốn đợi
186
Chương 149-2: Em không muốn đợi
187
Chương 150: Đây đều là tại anh
188
Chương 151-1: Hoàng Bộ Tuyết (1)
189
Chương 151-2: Hoàng Bộ Tuyết (2)
190
Chương 152: Làm bạn gái của tôi!
191
Chương 153
192
Chương 154: Anh hãy dẫn tôi rời khỏi đây
193
Chương 155-1: Lấy chính mình làm thuốc giải
194
Chương 155-2: Lấy chính mình làm thuốc giải (tiếp theo)
195
Chương 156: Cảm giác thứ hai được yêu nhiệt liệt, là một khí trời tốt đáng chết
196
Chương 157: Náo loạn xì căng đan
197
Chương 158: Em vẫn còn chưa tha thứ cho anh đâu
198
Chương 159-1: Kết thúc vui mừng
199
Chương 159-2: Kết thúc vui mừng (2)
200
Chương 159-3: Kết thúc vui mừng (3)
201
Chương 159-4: Kết thúc vui mừng (4)
202
Chương 159-5: Kết thúc vui mừng (5)
203
Chương 159-6: Kết thúc vui mừng (6)
204
Chương 159-7: Kết thúc vui mừng (7)
205
Chương 159-8: Kết thúc vui mừng (8)
206
Chương 159-9: Kết thúc vui mừng (9)
207
Chương 159-10: Kết thúc vui mừng (10)
208
Chương 159-11: Kết thúc vui mừng (11)
209
Chương 159-12: Kết thúc vui mừng (12)
210
Chương 159-13: Kết thúc vui mừng(13)
211
Chương 159-14: Kết thúc vui mừng (14)
212
Chương 159-15: Kết thúc vui mừng (15)
213
Chương 159-16: Kết thúc vui mừng (16)
214
Chương 159-17: Kết thúc vui mừng (17)
215
Chương 159-18: Kết thúc vui mừng (18)
216
Chương 159-19: Kết thúc vui mừng (19)