Chương 132: Ngã bệnh

Nhìn bóng lưng biến mất trong phòng tắm, Xá Cơ Hoa đột nhiên cảm giác hơi uất ức ngồi ở trên giường, khẽ lắc lắc tay nhỏ bé băng kỹ, đau chết...

Thô lỗ như vậy, lại còn không thể đụng nước, như này có khác nào rắc muối lên vết thương của người ta chứ... Quá ác độc!

Huyền Vũ Thác Hàn đi ra khỏi phòng tắm đã thấy động tác trẻ con của cô, rất thuận theo tự nhiên đi qua ôm lấy cô, túm lấy cái tay nhỏ bé của cô, dịu dàng nói: “Đừng lắc, dù thế nào lắc tiếp vẫn đau, nhịn một chút là được.”

Mẹ nó, nói thật nhẹ nhàng, bây giờ đau không phải anh!

Xá Cơ Hoa hít mũi một cái, không nói lời nào, bây giờ anh lại giả thành người tốt, vừa rồi còn thô lỗ như vậy...

Nếu như Huyền Vũ Thác Hàn biết được suy nghĩ trong đầu cô lúc này, nhất định sẽ không nhịn được đánh cái mông nhỏ của cô, nhớ tới anh đường đường là một đại thiếu gia, không biết phá lệ bao nhiêu lần đầu tiên rồi!

Huyền Vũ Thác Hàn đưa tay rút mấy tờ khăn giấy ở trên đầu giường, thay cô lau nước mắt trên mặt, lại rút mấy tờ khăn giấy lau lỗ mũi cho cô, sau đó vung tay lên, giấy vụn chính xác nằm chết dí trong thùng rác rồi.

Mặc dù động tác không tính là dịu dàng thuần thục, nhưng vẫn được coi cẩn thận tỉ mỉ.

“Biết sai chưa?” Huyền Vũ Thác Hàn diee ndda fnleeq uysd doon thản nhiên hỏi, ánh sáng trong mắt, tản mát ra dịu dàng ấm áp từ tận bên trong.

Xá Cơ Hoa không nói lời nào, chỉ có điều tầm mắt vẫn hơi tìm tòi nghiên cứu nhìn anh.

“Đừng nói như vậy nữa, không có chỗ tốt nào cho em cả.” Huyền Vũ Thác Hàn thở dài tiếp tục nói.

Xá Cơ Hoa vẫn không nói lời nào.

“Lần này nếu như không nể tình em bị thương, anh đã sớm ‘giải quyết tại chỗ’ rồi, nào có thể ‘hoãn lại tái thẩm’ chứ!”

Có ý tứ gì? Xá Cơ Hoa rất rõ ràng lại vẫn không phải rõ ràng, chỉ có điều, lại nghe được vẻ hơi khó chịu trong giọng điệu nói chuyện của anh.

Huyền Vũ Thác Hàn vẫn là giọng thản nhiên, Xá Cơ Hoa vẫn không nói lời nào, chỉ dùng ánh mắt rất khinh bỉ nhìn anh.

“Em tốt nhất nên tin tưởng, một lần đã là khoan dung cực hạn của anh, không có lần thứ hai, em à, nhớ đừng nói lại những lời đó nữa, biết không? Còn nữa, em phải nhớ, em là người của anh!” Huyền Vũ Thác Hàn vừa nhẹ nhàng vuốt tóc của cô, vừa nói.

Người đàn ông miệng thúi này? Tại sao lời nói ra luôn khiến cho cô vô cùng khó chịu? Đáng chết, mỗi lần náo loạn cùng anh lại khiến mình tức chết, lần này, thế nào cũng không được để ý đến anh.

Xá Cơ Hoa cúi đầu không nói lời nào.

“Phòng của em giống như ổ chó vậy, bẩn thỉu.”

Huyền Vũ Thác Hàn không kiên nhẫn nói, cũng không bởi vì cô không trả lời mà tức giận.

Mẹ nó, phòng của anh mới là ổ chó! Các phòng cả nhà anh đều là ổ chó!

Xá Cơ Hoa vẫn không nói một lời.

“Nói một câu.” Huyền Vũ Thác Hàn lại nói.

Xá Cơ Hoa còn chưa thèm để ý đến anh.

“Không nói lời nào thì đi nằm ngủ đi, khuya lắm rồi.” Huyền Vũ Thác Hàn tiếp tục nói.

Xá Cơ Hoa nhìn anh một chút, nhíu cái mũi nhỏ khóc đến hơi đỏ, nhắm mắt lại đi ngủ, anh không nói cô thật sự không cảm thấy buồn ngủ, anh vừa nói cô thật sự rất muốn ngủ. Cô... Đã bốn ngày không có cảm giác ngủ ngon giấc rồi.

Thân thể không khỏi theo thói quen dựa vào trong ngực Huyền Vũ Thác Hàn cọ cọ, mùi vị rất quen thuộc, ‘nệm thịt người’ thật ấm áp, chỉ chốc lát sau, người nào đó đã ngủ mất rồi.

Huyền Vũ Thác Hàn nghe tiếng hít thở đều đều của cô, quyến luyến nhìn khuôn mặt xinh đẹp trầm tĩnh như thiên sứ khi ngủ của cô.

Cười khẽ hôn lên trán cô, cô vẫn hơi lệ thuộc vào anh đúng không? Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve quầng thâm trên mắt cô, hơi không nỡ, xem ra cô ngủ không được ngon giấc rồi, thật là, không có ý thức di ien n#dang# yuklle e#q quiq on chăm sóc mình chút nào, tính khí còn quật cường như vậy, thật sự là cô nhóc làm cho người ta nhức đầu.

Huyền Vũ Thác Hàn đặt cô lên giường, mình cũng nằm xuống, ôm cô, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, rốt cuộc có thể ngủ ngon giấc rồi, mặc dù sau khi ‘thiên sứ’ tỉnh lại lại biến thành ‘tiểu ác ma’, chiến tranh sẽ còn tiếp tục, nhưng mà... Đối với anh mà nói, có thể được hưởng một khắc ấm áp và dịu dàng, dù sao cũng hơn không có một khắc nào?

Buổi trưa hôm sau, Xá Cơ Hoa mới mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn chung quanh, không có ai... Ngày hôm qua cô nằm mơ sao?

Mê man lắc lắc đầu, sau khi đứng dậy rửa mặt, liếc nhìn đồ ăn trên bàn thủy tinh đã sớm lạnh không biết là đồ ăn Trung Quốc hay là bữa ăn sáng, giống như trộm trút tất cả nó vào trong bồn cầu, mấy ngày nay cô không ăn dù chỉ một bữa cơm, cô ăn đều không vào, bởi vì khi tâm tình cô không tốt, chính là thích ăn đồ ăn vặt.

Đây chính là lý do tại sao cô muốn ‘chuẩn bị lương thực’, sau khi trút hết đặt mâm không lên bàn, tiện tay túm một bọc khoai tây chiên, mở ti vi, làm ổ trong chăn vừa xem ti vi vừa ăn đồ ăn vặt, ngoài miệng đau nhói nói cho cô biết, tất cả tối ngày hôm qua không phải là mộng, là chân thật...

Tên khốn kiếp này, dám dùng chiêu này bắt nạt cô... Thật quá đáng...

Người nào đó tức giận bất bình đến cắn khoai tây chiên vang lên rắc rắc, khó chịu tới cực điểm....

Huyền Vũ Thác Hàn sảng khoái tinh thần ngồi trong phòng làm việc, ngủ ngon giấc chính là không giống nhau, cảm giác tâm tình tốt hơn nhiều.

Long Húc Hàng mở to hai mắt gấu mèo, nghi ngờ hoang mang nhìn lão đại hăng hái, không nhịn được hỏi, “Lão đại, anh làm sao vậy? Tâm tình tốt như thế?”

Ngày hôm qua khi nhìn anh còn vẻ mặt âm trầm đó.

Huyền Vũ Thác Hàn ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú của Long Húc Hàng, cùng với quầng thâm mắt trên gương mặt tuấn tú, không khỏi cười khẽ một tiếng, “Không sao cả, ngược lại cậu, đôi mắt sao đen thui vậy?”

Long Húc Hàng sững sờ, sau đó không giải thích được hừ lạnh một tiếng, tài liệu trên tay rớt nặng nề trên bàn làm việc bằng gỗ tử đàn, tức giận bừng bừng nói, “Lão đại, anh nói di, có vài người phụ nữ sao mà khó trị vậy, rốt cuộc cô ấy do ai dạy dỗ, tính khí bướng bỉnh như thế, rất đáng hận đó!”

Huyền Vũ Thác Hàn nhìn cậu ta một chút, đột nhiên ánh mắt hơi quỷ dị nhìn cậu ta: “Thế nào? Có người phụ nữ ngay cả cao thủ tình trường của chúng ta cũng không giải quyết được hay sao? Người phụ nữ này thật sự rất đáng hận rồi.”

Bàn tay Long Húc Hàng dùng sức vỗ lên bàn, quát, “Đúng vậy, nhanh mồm nhanh miệng, chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, đúng lý không tha người, tôi nhìn cô ấy như thế nào cũng là trái ớt, vốn không phải là món ăn dịu dàng của tôi, nhưng người phụ nữ kia, đáng chết mỗi lần đều...”

Trên khuôn mặt tuấn tú của Huyền Vũ Thác Hàn hiện lên vẻ xấu xa cười khẽ một tiếng, thản nhiên nói: “Mỗi lần đều như thế nào? Nhưng có một vài người phụ nữ nhanh mồm nhanh miệng là trời sinh, đúng lý không tha người bởi vì chúng ta là đàn ông, không hiểu suy nghĩ của phụ nữ.”

Long Húc Hàng lé mắt nhìn Huyền Vũ Thác Hàn, ánh mắt kia rất rõ ràng đang nói, anh đang nói gì vậy, rốt cuộc đang giúp ai vậy, giữa đàn ông và phụ nữ, dù sao cũng nên đứng về một phía chứ?

Huyền Vũ Thác Hàn tao nhã nhún nhún vai, cười nói, “Chúng ta nên suy nghĩ một chút muốn ‘đúng bệnh hốt thuốc’ như thế nào rồi, chuyện này nói cho cùng, đàn ông chúng ta cũng không thể làm thiếu suy nghĩ, nếu không, về sau đau khổ chính là chúng ta.”

Long Húc Hàng buồn bực ngồi trên ghế xoay của mình, nhức đầu che trán lại, “Tôi vốn không biết nên mở miệng làm sao...”

Huyền Vũ Thác Hàn khẽ cười một tiếng, nhìn cậu ta như có như không, chỉ có điều, anh ngược lại rất có hứng thú muốn biết về hành động gần đây của Long Húc Hàng, rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào, có thể khiến cho người anh em củ cải hoa tâm này mê đảo đấy!

Long Húc Hàng xoa xoa đầu! Thật ra thì không phải anh không muốn mở miệng, thứ nhất vì trái ớt này chưa cho anh di1enda4nle3qu21ydo0n cơ hội, vừa thấy mặt đã giương cung bạt kiếm, thứ hai là bởi vì anh vẫn hơi không biết nên mở miệng như thế nào...

Khi hai người đang phiền não, điện thoại của Huyền Vũ Thác Hàn vang lên...

“Alo, tôi là Huyền Vũ Thác Hàn.”

“Thiếu gia, cậu về nhà một chuyến nhanh lên một chút, tiểu thư ngã bệnh.” Giọng nói lo lắng của thím Lưu truyền đến từ trong điện thoại.

Mặt Huyền Vũ Thác Hàn lập tức biến sắc, vội vàng đứng dậy lớn tiếng hỏi: “Sinh bệnh gì, đang yên ổn sao ngã bệnh?”

Sáng nay lúc anh đi ra, cô còn ngủ say sưa!

“Không biết, đột nhiên thì... Dù sao cậu mau trở lại đi.” Thím Lưu sốt ruột nói!

“Được, tôi biết rồi, tôi lập tức trở lại.” Huyền Vũ Thác Hàn khẩn trương nói, cúp điện thoại di động rồi vội vã nói với Long Húc Hàng đang quan sát: “A Hoa đã xảy ra chuyện, tôi phải mau chóng đi về, chuyện của công ty...”

“Lão đại, anh mau đi đi, chuyện của công ty anh không cần phải lo lắng!”

Trên mặt Huyền Vũ Thác Hàn vô cùng lo lắng, cầm chìa khóa xe lên lập tức lao ra cửa, sao cô lại ngã bệnh, sao có thể, ngày hôm qua còn tốt...

Không phải bởi vì tối hôm qua chứ... Nghĩ không ra?... Ngàn vạn lần không được... Người phụ nữ này... Em ngàn vạn lần phải khỏe mạnh...

Xá Cơ Hoa sắc mặt tái nhợt nằm trên giường... Thật mất thể diện... Trên thế giới này người vì ăn đồ ăn vặt mà phải truyền thuốc, đoán chừng cũng chỉ có một mình cô... Ai biết dạ dày cô lại không tiền đồ như vậy, ăn đồ ăn vặt cũng có thể xảy ra vấn đề...

Gần đây thật sự rất xui xẻo nha... Chỉ có điều, cũng may cục cưng trong bụng không có việc gì! Bất tri bất giác, cô hình như quan tâm đến cục cưng ngoài ý muốn mà đến trong bụng này hơn cô tưởng tượng nhiều!

Đang suy nghĩ, chỉ nghe ‘rầm’ một tiếng cửa được mở ra, một bóng dáng như một trận gió xông vào, cô còn chưa kịp phản ứng, người đã bị Huyền Vũ Thác Hàn ôm vào trong ngực rồi.

Huyền Vũ Thác Hàn ôm người bé nhỏ sát vào trong ngực, khẩn trương lo lắng gấp gáp toàn bộ dâng lên, anh bị chuyện cô ngã bệnh hù sợ, cả người kích động không thôi, bàn tay khẩn trương vuốt ve trên người cô, vội vàng hỏi: “A Hoa, em khó chịu chỗ nào? Sao lại ngã bệnh? Bây giờ cảm giác như thế nào?”

Xá Cơ Hoa còn chưa kịp phản ứng, chỉ sững sờ nhìn anh đột nhiên xuất hiện, không hiểu sao anh lại trở lại...

Huyền Vũ Thác Hàn nhìn sắc mặt die nd da nl e q uu ydo n tái nhợt của Xá Cơ Hoa, lòng cũng đau muốn chết, ngồi vào trên giường, đưa tay sờ lên trán cô.

Không nóng, rốt cuộc là khó chịu ở chỗ nào rồi, sắc mặt sao khó nhìn như vậy.

“Nói chuyện với em đó, khó chịu chỗ nào?” Huyền Vũ Thác Hàn thấy Xá Cơ Hoa không nói lời nào, gấp gáp hỏi.

Xá Cơ Hoa phản ứng lại, nhìn gấp gáp trên mặt anh, trong lòng đột nhiên sinh ra mùi vị ngọt ngào, nhưng mà, cô lại hơi không thích, cô đột nhiên hơi sợ, cứ có cảm giác tiếp tục như vậy, cô sẽ nhanh chóng thay đổi đến mức không còn là chính cô!

Cắn cắn môi dưới, hất mặt, không thèm để ý đến anh, cô phải kiên trì, không thể bởi vì chút ân huệ nho nhỏ bất ngờ của anh mà quên đi nguyên tắc của mình.

Huyền Vũ Thác Hàn nhìn thấy dáng vẻ cô vẫn còn tức giận, quay đầu nhìn về phía thím Lưu, hỏi, “Thím Lưu, đây là chuyện gì xảy ra?”

“Chuyện này... Tiểu thư đau bụng, ăn đau bụng, chỉ có điều, các tiểu thiếu gia không có việc gì, bác sỹ đã tiêm và cho tiểu thư uống thuốc rồi.” Thím Lưu nhẹ giọng trả lời, từ ánh mắt mang theo lo lắng lúc trước còn để lại, có thể thấy được, bà cũng bị dọa sợ không nhẹ.

“Đau bụng? Ăn đau bụng hả? Làm sao lại như vậy? Cô ấy ăn cái gì?” Huyền Vũ Thác Hàn nhíu mày hỏi, chỉ có điều, anh không hề hoài nghi cơm canh thím Lưu nấu chút nào, cho nên tầm mắt rơi lên người phụ nữ đang méo miệng.

Thím Lưu nhìn anh không biết mở miệng như thế nào... Ngập ngừng hồi lâu không nói nên lời.

Huyền Vũ Thác Hàn nhìn thím Lưu bên cạnh một chút, nhẹ giọng nói ra: “Được rồi, thím Lưu, thím đi xuống đi, chỗ nào có tôi là được rồi.”

Thím Lưu nghe vậy, lập tức lui ra để lại không gian cho anh, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, không khí lại bắt đầu trầm mặc rồi.

Chapter
1 Chương 1-1: Ông trùm đứng phía sau (1)
2 Chương 1-2: Ông trùm đứng phía sau (2)
3 Chương 2: Món hàng như cô, không đáng 20 tệ
4 Chương 3: Phi vụ cướp sắc kinh điển
5 Chương 4: Có chút đạo đức đàn ông được không
6 Chương 5: Nổi giận
7 Chương 6: Phí bồi thường
8 Chương 7: Giận dữ
9 Chương 8: Rất phách lối đúng không?
10 Chương 9: Đủ phúc hắc
11 Chương 10: Ép buộc kết hôn
12 Chương 11: Kẻ keo kiệt chạy trốn!
13 Chương 12: Làm sao mình còn để ý đến cái đêm đó như vậy chứ?
14 Chương 13: Một con dê béo múp!
15 Chương 14: Cọ thêm chút dầu
16 Chương 15: Tiền boa năm mươi vạn
17 Chương 16: Hai người lại gặp nhau
18 Chương 17: Ỷ nhiều hiếp ít?
19 Chương 18: Giao ra thứ đáng giá
20 Chương 19: Đàn ông chính là không khen được
21 Chương 20: Nhanh lên một chút, thừa dịp máu chưa có đông lại
22 Chương 21: Nữ giúp việc!
23 Chương 22: Lão đại, anh bị cưỡng bức phải không?
24 Chương 23: Nịnh hót
25 Chương 24: Tên khốn kiếp nào?
26 Chương 25: Hồ bơi
27 Chương 26: Con mẹ nó, buông tay cho tôi
28 Chương 27: Anh có phải là đàn ông hay không?
29 Chương 28: Mau mở miệng, nếu không thì không khách khí
30 Chương 29: Anh ... anh muốn làm gì?
31 Chương 30: Để cô ta phụ trách quản lý cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của tôi
32 Chương 31: Xem từ nay về sau anh còn dám hay không!
33 Chương 32: Vừa chính vừa tà khó có thể diễn tả bằng lời
34 Chương 33: Đừng đùa quá trớn
35 Chương 34: Cao quý mà ưu nhã!
36 Chương 35: Tuyệt đối không thể nào
37 Chương 36: Không cẩn thận làm rơi khăn tắm của anh
38 Chương 37: Cô nhóc kia, cô đứng lại đó cho tôi
39 Chương 38: Bị cô gái chết tiệt kia “uy hiếp”?
40 Chương 39: Ép chặt trên làn môi kia của cô không chút khách khí
41 Chương 40: Tôi hôn cô, cô lại dám ngất hả?
42 Chương 41: Nhớ tới cô gái ghê tởm đó!
43 Chương 42: Trong lòng vô cùng thoải mái
44 Chương 43: Đập ruồi
45 Chương 44: Thật là một người phụ nữ ngốc
46 Chương 45: Hật đúng là loại người thiếu văn hóa
47 Chương 46: Xem cô như cái gì? Trái cầu à?
48 Chương 47: Làm sao mà cô chịu nổi chứ!
49 Chương 48: Cảm thấy nước bọt của tôi ghê tởm?
50 Chương 49: Trai đẹp, để lại số điện thoại được không?
51 Chương 50
52 Chương 51: Con bé đã đào hôn
53 Chương 52: Anh đã xem thường lá gan của cô
54 Chương 53: Chờ đó cho anh
55 Chương 54: Thiếu chút nữa thì chuột rút!
56 Chương 55: Thoáng qua cảm giác khác thường!
57 Chương 56: Các cậu có ý gì?
58 Chương 57: Hoàng Bộ Tuyết
59 Chương 58: Ăn cơm tại nhà của mình, cô lại nói tôi phải đưa tiền ư?
60 Chương 59: Ba người cùng giật mình
61 Chương 60: Minh Hạo Thiên
62 Chương 61: Giống như biến mất khỏi thế gian vậy!
63 Chương 62: Có cái gọi là khó chịu, buồn bực!
64 Chương 63: Trốn theo bản năng
65 Chương 64: Khó chịu trong lòng
66 Chương 65: Chịu khổ tính toán
67 Chương 66: Bị chán ghét đến rồi
68 Chương 67: Mẹ nó, lại là cô?
69 Chương 68: Cho đôi chân của cô ta nếm thử niềm vui
70 Chương 69: Không phải là cướp sắc giữa đường đấy chứ?
71 Chương 70: Hai người đàn ông khiến cho người ta giật mình
72 Chương 71: Nói ra ai mà tin cho nổi!
73 Chương 72: Đam Mỹ hiểu không?
74 Chương 73: Cô ấy có vị hôn phu?
75 Chương 74: Câu Lạc Bộ đồng tính? ?
76 Chương 75: Lại gặp Minh Hạo Thiên!
77 Chương 76: Vụng về!
78 Chương 77: Đến PUB tìm người
79 Chương 78: Buổi thảo luận đặc sắc tuyệt luân
80 Chương 79: Mau trả lại tiền cho tôi
81 Chương 80: Làm hộ vệ cho tôi được không?
82 Chương 81: Không phê chuẩn, nên không được nghỉ
83 Chương 82: Một kiểu trai đẹp yêu nghiệt
84 Chương 83: Không nhận ra tôi sao?
85 Chương 84: Khinh người quá đáng!
86 Chương 85: Mọi chuyện đều có thể ‘thương lượng’
87 Chương 86: Có muốn ký hợp đồng hay không?
88 Chương 87-1: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (1)
89 Chương 87-2: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (2)
90 Chương 87-3: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (3)
91 Chương 87-4: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (4)
92 Chương 87-5: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (5)
93 Chương 87-6: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (6)
94 Chương 88-1: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy!
95 Chương 88-2: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (2)
96 Chương 88-3: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (3)
97 Chương 88-4: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (4)
98 Chương 89: Cưng chiều trong không lời (1)
99 Chương 89-2: Cưng chiều trong không lời (2)
100 Chương 89-3: Cưng chiều trong không lời (3)
101 Chương 90-1: Đây xem như là ghen sao?
102 Chương 90-2: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
103 Chương 90-3: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
104 Chương 90-4: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
105 Chương 91-1: Phương pháp tán gái vụng về (1)
106 Chương 91-2: Phương pháp tán gái vụng về (2)
107 Chương 91-3: Phương pháp tán gái vụng về (3)
108 Chương 92-1: Hiểu lầm khi khám thai (1)
109 Chương 92-2: Hiểu lầm khi khám thai (2)
110 Chương 92-3: Hiểu lầm khi khám thai (3)
111 Chương 92-4: Hiểu lầm khi khám thai (4)
112 Chương 93-1: Ăn giấm không được tự nhiên
113 Chương 93-2: Ăn giấm không được tự nhiên
114 Chương 93-3: Ăn giấm không được tự nhiên
115 Chương 94: Muốn mời tiệc sinh nhật
116 Chương 95-1: Phùng Thiên Bảo tìm đến
117 Chương 95-2: Phùng Thiên Bảo tìm đến
118 Chương 96-1: Tìm tới cửa
119 Chương 96-2: Tìm tới cửa
120 Chương 97: Trực tiếp bức hôn!
121 Chương 98: Cô là mẹ các con của anh
122 Chương 99-1: Cướp người ép hôn (1)
123 Chương 99-2: Cướp người ép hôn (2)
124 Chương 100: Vậy thì gả cho tôi!
125 Chương 101: Cô lại dám trốn?
126 Chương 102: Đợi cô tự mình đưa tới cửa
127 Chương 103: Trời sinh khắc tinh
128 Chương 104-1: Em là người phụ nữ tôi (1)
129 Chương 104-2: Em là người phụ nữ tôi (2)
130 Chương 105: Theo đuổi lần nữa
131 Chương 106: Bắt đầu lấy lòng
132 Chương 107: Trì Á Hinh
133 Chương 108: Huyền Vũ Viêm
134 Chương 109
135 Chương 110
136 Chương 111: Cãi nhau ầm ĩ
137 Chương 112-1: Hiểu lầm (1)
138 Chương 112-2: Hiểu lầm (2)
139 Chương 113
140 Chương 114: Cha con ngăn cách!
141 Chương 115: Xá Tinh Hoa
142 Chương 116: Mẹ vợ tương lai
143 Chương 117-1: Bữa ăn khuya
144 Chương 117-2: Bữa ăn khuya (tiếp theo)
145 Chương 118
146 Chương 119
147 Chương 120
148 Chương 121
149 Chương 122: Lãng mạn
150 Chương 123: Hoàng Bộ Tuyết xem mắt
151 Chương 124-1: Bữa tối dưới ánh nến (1)
152 Chương 124-2: Bữa tối dưới ánh nến (2)
153 Chương 124-3: Bữa tối dưới ánh nến (3)
154 Chương 125: Cầu hôn
155 Chương 126: Lời tỏ tình nồng nàng
156 Chương 127: Đòi phúc lợi
157 Chương 128: Nói chút lý lẽ được không?
158 Chương 129: Đi dạo phố
159 Chương 130: Xem như ghen sao???
160 Chương 130-2: Xem như ghen sao??? (tiếp theo)
161 Chương 131: Anh dịu dàng
162 Chương 132: Ngã bệnh
163 Chương 133: Gặp cướp lại đánh
164 Chương 134
165 Chương 135
166 Chương 136
167 Chương 137
168 Chương 138
169 Chương 139
170 Chương 140: Kết hôn!
171 Chương 141
172 Chương 142: Không hiểu ra sao
173 Chương 143-1: Vệ sĩ và người hầu gái
174 Chương 143-2: Vệ sĩ và người hầu gái (tiếp theo)
175 Chương 144
176 Chương 145: Tôi là vợ của Huyền Vũ Thác Hàn
177 Chương 146: Dịu dàng mà cưng chiều
178 Chương 146-2: Dịu dàng mà cưng chiều
179 Chương 147-1: Xem như em lợi hại
180 Chương 147-2: Xem như em lợi hại
181 Chương 147-3: Xem như em lợi hại
182 Chương 148-1: Tim đập thình thịch
183 Chương 148-2: Tim đập thình thịch
184 Chương 148-3: Tim đập thình thịch
185 Chương 149-1: Em không muốn đợi
186 Chương 149-2: Em không muốn đợi
187 Chương 150: Đây đều là tại anh
188 Chương 151-1: Hoàng Bộ Tuyết (1)
189 Chương 151-2: Hoàng Bộ Tuyết (2)
190 Chương 152: Làm bạn gái của tôi!
191 Chương 153
192 Chương 154: Anh hãy dẫn tôi rời khỏi đây
193 Chương 155-1: Lấy chính mình làm thuốc giải
194 Chương 155-2: Lấy chính mình làm thuốc giải (tiếp theo)
195 Chương 156: Cảm giác thứ hai được yêu nhiệt liệt, là một khí trời tốt đáng chết
196 Chương 157: Náo loạn xì căng đan
197 Chương 158: Em vẫn còn chưa tha thứ cho anh đâu
198 Chương 159-1: Kết thúc vui mừng
199 Chương 159-2: Kết thúc vui mừng (2)
200 Chương 159-3: Kết thúc vui mừng (3)
201 Chương 159-4: Kết thúc vui mừng (4)
202 Chương 159-5: Kết thúc vui mừng (5)
203 Chương 159-6: Kết thúc vui mừng (6)
204 Chương 159-7: Kết thúc vui mừng (7)
205 Chương 159-8: Kết thúc vui mừng (8)
206 Chương 159-9: Kết thúc vui mừng (9)
207 Chương 159-10: Kết thúc vui mừng (10)
208 Chương 159-11: Kết thúc vui mừng (11)
209 Chương 159-12: Kết thúc vui mừng (12)
210 Chương 159-13: Kết thúc vui mừng(13)
211 Chương 159-14: Kết thúc vui mừng (14)
212 Chương 159-15: Kết thúc vui mừng (15)
213 Chương 159-16: Kết thúc vui mừng (16)
214 Chương 159-17: Kết thúc vui mừng (17)
215 Chương 159-18: Kết thúc vui mừng (18)
216 Chương 159-19: Kết thúc vui mừng (19)
Chapter

Updated 216 Episodes

1
Chương 1-1: Ông trùm đứng phía sau (1)
2
Chương 1-2: Ông trùm đứng phía sau (2)
3
Chương 2: Món hàng như cô, không đáng 20 tệ
4
Chương 3: Phi vụ cướp sắc kinh điển
5
Chương 4: Có chút đạo đức đàn ông được không
6
Chương 5: Nổi giận
7
Chương 6: Phí bồi thường
8
Chương 7: Giận dữ
9
Chương 8: Rất phách lối đúng không?
10
Chương 9: Đủ phúc hắc
11
Chương 10: Ép buộc kết hôn
12
Chương 11: Kẻ keo kiệt chạy trốn!
13
Chương 12: Làm sao mình còn để ý đến cái đêm đó như vậy chứ?
14
Chương 13: Một con dê béo múp!
15
Chương 14: Cọ thêm chút dầu
16
Chương 15: Tiền boa năm mươi vạn
17
Chương 16: Hai người lại gặp nhau
18
Chương 17: Ỷ nhiều hiếp ít?
19
Chương 18: Giao ra thứ đáng giá
20
Chương 19: Đàn ông chính là không khen được
21
Chương 20: Nhanh lên một chút, thừa dịp máu chưa có đông lại
22
Chương 21: Nữ giúp việc!
23
Chương 22: Lão đại, anh bị cưỡng bức phải không?
24
Chương 23: Nịnh hót
25
Chương 24: Tên khốn kiếp nào?
26
Chương 25: Hồ bơi
27
Chương 26: Con mẹ nó, buông tay cho tôi
28
Chương 27: Anh có phải là đàn ông hay không?
29
Chương 28: Mau mở miệng, nếu không thì không khách khí
30
Chương 29: Anh ... anh muốn làm gì?
31
Chương 30: Để cô ta phụ trách quản lý cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của tôi
32
Chương 31: Xem từ nay về sau anh còn dám hay không!
33
Chương 32: Vừa chính vừa tà khó có thể diễn tả bằng lời
34
Chương 33: Đừng đùa quá trớn
35
Chương 34: Cao quý mà ưu nhã!
36
Chương 35: Tuyệt đối không thể nào
37
Chương 36: Không cẩn thận làm rơi khăn tắm của anh
38
Chương 37: Cô nhóc kia, cô đứng lại đó cho tôi
39
Chương 38: Bị cô gái chết tiệt kia “uy hiếp”?
40
Chương 39: Ép chặt trên làn môi kia của cô không chút khách khí
41
Chương 40: Tôi hôn cô, cô lại dám ngất hả?
42
Chương 41: Nhớ tới cô gái ghê tởm đó!
43
Chương 42: Trong lòng vô cùng thoải mái
44
Chương 43: Đập ruồi
45
Chương 44: Thật là một người phụ nữ ngốc
46
Chương 45: Hật đúng là loại người thiếu văn hóa
47
Chương 46: Xem cô như cái gì? Trái cầu à?
48
Chương 47: Làm sao mà cô chịu nổi chứ!
49
Chương 48: Cảm thấy nước bọt của tôi ghê tởm?
50
Chương 49: Trai đẹp, để lại số điện thoại được không?
51
Chương 50
52
Chương 51: Con bé đã đào hôn
53
Chương 52: Anh đã xem thường lá gan của cô
54
Chương 53: Chờ đó cho anh
55
Chương 54: Thiếu chút nữa thì chuột rút!
56
Chương 55: Thoáng qua cảm giác khác thường!
57
Chương 56: Các cậu có ý gì?
58
Chương 57: Hoàng Bộ Tuyết
59
Chương 58: Ăn cơm tại nhà của mình, cô lại nói tôi phải đưa tiền ư?
60
Chương 59: Ba người cùng giật mình
61
Chương 60: Minh Hạo Thiên
62
Chương 61: Giống như biến mất khỏi thế gian vậy!
63
Chương 62: Có cái gọi là khó chịu, buồn bực!
64
Chương 63: Trốn theo bản năng
65
Chương 64: Khó chịu trong lòng
66
Chương 65: Chịu khổ tính toán
67
Chương 66: Bị chán ghét đến rồi
68
Chương 67: Mẹ nó, lại là cô?
69
Chương 68: Cho đôi chân của cô ta nếm thử niềm vui
70
Chương 69: Không phải là cướp sắc giữa đường đấy chứ?
71
Chương 70: Hai người đàn ông khiến cho người ta giật mình
72
Chương 71: Nói ra ai mà tin cho nổi!
73
Chương 72: Đam Mỹ hiểu không?
74
Chương 73: Cô ấy có vị hôn phu?
75
Chương 74: Câu Lạc Bộ đồng tính? ?
76
Chương 75: Lại gặp Minh Hạo Thiên!
77
Chương 76: Vụng về!
78
Chương 77: Đến PUB tìm người
79
Chương 78: Buổi thảo luận đặc sắc tuyệt luân
80
Chương 79: Mau trả lại tiền cho tôi
81
Chương 80: Làm hộ vệ cho tôi được không?
82
Chương 81: Không phê chuẩn, nên không được nghỉ
83
Chương 82: Một kiểu trai đẹp yêu nghiệt
84
Chương 83: Không nhận ra tôi sao?
85
Chương 84: Khinh người quá đáng!
86
Chương 85: Mọi chuyện đều có thể ‘thương lượng’
87
Chương 86: Có muốn ký hợp đồng hay không?
88
Chương 87-1: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (1)
89
Chương 87-2: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (2)
90
Chương 87-3: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (3)
91
Chương 87-4: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (4)
92
Chương 87-5: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (5)
93
Chương 87-6: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (6)
94
Chương 88-1: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy!
95
Chương 88-2: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (2)
96
Chương 88-3: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (3)
97
Chương 88-4: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (4)
98
Chương 89: Cưng chiều trong không lời (1)
99
Chương 89-2: Cưng chiều trong không lời (2)
100
Chương 89-3: Cưng chiều trong không lời (3)
101
Chương 90-1: Đây xem như là ghen sao?
102
Chương 90-2: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
103
Chương 90-3: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
104
Chương 90-4: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
105
Chương 91-1: Phương pháp tán gái vụng về (1)
106
Chương 91-2: Phương pháp tán gái vụng về (2)
107
Chương 91-3: Phương pháp tán gái vụng về (3)
108
Chương 92-1: Hiểu lầm khi khám thai (1)
109
Chương 92-2: Hiểu lầm khi khám thai (2)
110
Chương 92-3: Hiểu lầm khi khám thai (3)
111
Chương 92-4: Hiểu lầm khi khám thai (4)
112
Chương 93-1: Ăn giấm không được tự nhiên
113
Chương 93-2: Ăn giấm không được tự nhiên
114
Chương 93-3: Ăn giấm không được tự nhiên
115
Chương 94: Muốn mời tiệc sinh nhật
116
Chương 95-1: Phùng Thiên Bảo tìm đến
117
Chương 95-2: Phùng Thiên Bảo tìm đến
118
Chương 96-1: Tìm tới cửa
119
Chương 96-2: Tìm tới cửa
120
Chương 97: Trực tiếp bức hôn!
121
Chương 98: Cô là mẹ các con của anh
122
Chương 99-1: Cướp người ép hôn (1)
123
Chương 99-2: Cướp người ép hôn (2)
124
Chương 100: Vậy thì gả cho tôi!
125
Chương 101: Cô lại dám trốn?
126
Chương 102: Đợi cô tự mình đưa tới cửa
127
Chương 103: Trời sinh khắc tinh
128
Chương 104-1: Em là người phụ nữ tôi (1)
129
Chương 104-2: Em là người phụ nữ tôi (2)
130
Chương 105: Theo đuổi lần nữa
131
Chương 106: Bắt đầu lấy lòng
132
Chương 107: Trì Á Hinh
133
Chương 108: Huyền Vũ Viêm
134
Chương 109
135
Chương 110
136
Chương 111: Cãi nhau ầm ĩ
137
Chương 112-1: Hiểu lầm (1)
138
Chương 112-2: Hiểu lầm (2)
139
Chương 113
140
Chương 114: Cha con ngăn cách!
141
Chương 115: Xá Tinh Hoa
142
Chương 116: Mẹ vợ tương lai
143
Chương 117-1: Bữa ăn khuya
144
Chương 117-2: Bữa ăn khuya (tiếp theo)
145
Chương 118
146
Chương 119
147
Chương 120
148
Chương 121
149
Chương 122: Lãng mạn
150
Chương 123: Hoàng Bộ Tuyết xem mắt
151
Chương 124-1: Bữa tối dưới ánh nến (1)
152
Chương 124-2: Bữa tối dưới ánh nến (2)
153
Chương 124-3: Bữa tối dưới ánh nến (3)
154
Chương 125: Cầu hôn
155
Chương 126: Lời tỏ tình nồng nàng
156
Chương 127: Đòi phúc lợi
157
Chương 128: Nói chút lý lẽ được không?
158
Chương 129: Đi dạo phố
159
Chương 130: Xem như ghen sao???
160
Chương 130-2: Xem như ghen sao??? (tiếp theo)
161
Chương 131: Anh dịu dàng
162
Chương 132: Ngã bệnh
163
Chương 133: Gặp cướp lại đánh
164
Chương 134
165
Chương 135
166
Chương 136
167
Chương 137
168
Chương 138
169
Chương 139
170
Chương 140: Kết hôn!
171
Chương 141
172
Chương 142: Không hiểu ra sao
173
Chương 143-1: Vệ sĩ và người hầu gái
174
Chương 143-2: Vệ sĩ và người hầu gái (tiếp theo)
175
Chương 144
176
Chương 145: Tôi là vợ của Huyền Vũ Thác Hàn
177
Chương 146: Dịu dàng mà cưng chiều
178
Chương 146-2: Dịu dàng mà cưng chiều
179
Chương 147-1: Xem như em lợi hại
180
Chương 147-2: Xem như em lợi hại
181
Chương 147-3: Xem như em lợi hại
182
Chương 148-1: Tim đập thình thịch
183
Chương 148-2: Tim đập thình thịch
184
Chương 148-3: Tim đập thình thịch
185
Chương 149-1: Em không muốn đợi
186
Chương 149-2: Em không muốn đợi
187
Chương 150: Đây đều là tại anh
188
Chương 151-1: Hoàng Bộ Tuyết (1)
189
Chương 151-2: Hoàng Bộ Tuyết (2)
190
Chương 152: Làm bạn gái của tôi!
191
Chương 153
192
Chương 154: Anh hãy dẫn tôi rời khỏi đây
193
Chương 155-1: Lấy chính mình làm thuốc giải
194
Chương 155-2: Lấy chính mình làm thuốc giải (tiếp theo)
195
Chương 156: Cảm giác thứ hai được yêu nhiệt liệt, là một khí trời tốt đáng chết
196
Chương 157: Náo loạn xì căng đan
197
Chương 158: Em vẫn còn chưa tha thứ cho anh đâu
198
Chương 159-1: Kết thúc vui mừng
199
Chương 159-2: Kết thúc vui mừng (2)
200
Chương 159-3: Kết thúc vui mừng (3)
201
Chương 159-4: Kết thúc vui mừng (4)
202
Chương 159-5: Kết thúc vui mừng (5)
203
Chương 159-6: Kết thúc vui mừng (6)
204
Chương 159-7: Kết thúc vui mừng (7)
205
Chương 159-8: Kết thúc vui mừng (8)
206
Chương 159-9: Kết thúc vui mừng (9)
207
Chương 159-10: Kết thúc vui mừng (10)
208
Chương 159-11: Kết thúc vui mừng (11)
209
Chương 159-12: Kết thúc vui mừng (12)
210
Chương 159-13: Kết thúc vui mừng(13)
211
Chương 159-14: Kết thúc vui mừng (14)
212
Chương 159-15: Kết thúc vui mừng (15)
213
Chương 159-16: Kết thúc vui mừng (16)
214
Chương 159-17: Kết thúc vui mừng (17)
215
Chương 159-18: Kết thúc vui mừng (18)
216
Chương 159-19: Kết thúc vui mừng (19)