Chương 31: Xem từ nay về sau anh còn dám hay không!

"Cô đã làm nơi đây thành cái gì thế này?" Vào lúc mặt trời nhô lên cao tỏa ra những tia nắng gay gắt, một tiếng rống to lớn như sấm động ngang trời, đột nhiên vang lên.

Trong vườn hoa ở phía sau nhà, mỗ nữ nọ đang vừa mải mê cắt tỉa vừa ngâm nga “hừ là”, bằng cái giọng phá tiếng không biết phải diễn tả thế nào, bị tiếng rống vang động đột ngột kia làm cho giật nảy mình,   “răng rắc” lại một đóa hoa hồng phấn còn hàm tiếu liền rơi xuống, nhẹ nhàng hy sinh rất quang vinh.

"Ai vậy? Ai mà lại lớn tiếng như vậy thế? Chẳng lẽ không nhìn thấy là tôi đang làm việc hay sao?" Bị nhảy dựng lên vì hoảng sợ, Xá Cơ Hoa liền nhíu mày  quay đầu lại trừng mắt nhìn.

Cô đã phải cực kỳ vất vả mới gây dựng được linh cảm nghệ thuật thế này, cứ như vậy  liền bị tiếng rống hét kia làm cho biến mất sạch trơn, điều này có thể làm cho cô không giận dữ được sao?

Chỉ thấy bốn phía quanh vị trí cô đang đứng, một đống lớn những cành hoa chỉ còn lá xanh nằm rải rác khắp nơi. Bên trái, phía trước lúc này chỉ còn những thân cây hoa hồng đã bị cắt cụt hoàn toàn. Cả một vườn hoa hồng vốn dĩ dày đặc những hoa, nhìn đẹp đến tê dại cả mắt, nhưng bây giờ đã bị phá hủy sạch sẽ gần như đến quá nửa. Toàn bộ cây hoa giờ này đều nằm ở trên mặt đất, bốn phía chỉ còn lại những gốc, những thân với những chiếc lá trơ trụi, không còn lấy một đóa hoa nào nữa.

Vườn hoa hồng mà ông đã dồn tất cả tâm huyết, tốn rất nhiều thời gian công sức mới trồng được, lại còn loài hoa Bách Hợp đỏ được ông lai tạo thành công nữa chứ, giờ đây ở bên phía tay phải, phía trước đống thân cành kia, chỉ còn sót lại một vài đóa hoa xinh đẹp đang lay động trong gió, dưới ánh nắng gay gắt.

"Cô...cô...cô..."

Bác Phúc tức giận đến nghẹn lời,  trên gương mặt đã đỏ rực lên. Ông nhìn khu vườn hoa mà mình đã mất bao công sức cẩn thận chăm sóc kia, giờ đây đã trở thành cái hình dạng thế này. Ông dường như đã bị cơn tức giận kích động đến nghiêm trọng, cánh tay chĩa thẳng vào cô cũng run rẩy, nói “cô...cô...” mãi một hồi lâu mà cũng không biết phải nói tiếp từ gì khác sau từ “cô” này nữa. Có thể nói, chỉ thoạt nhìn cũng đã nhận ra, lúc này ông lão quản gia đang đau lòng lẫn tức giận đến mức nào

Nếu như ánh mắt có thể giết chết người, thì mỗ nữ luôn thô lỗ không biết một cái gì kia, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com rất có khả năng trên cơ thể đã sớm đã bị ánh mắt của bác Phúc bắn thành mấy ngàn mấy vạn cái lỗ thủng rồi.

"Quản gia, ông không sao chớ?" Nhìn sắc mặt của ông lão kia càng ngày càng thêm đỏ rực, thân thể cũng ngày càng lảo đảo run bắn cả lên, Xá Cơ Hoa có chút lo lắng vội vàng đứng dậy tiến lên định đỡ lấy ông lão.

Ông già này cũng thật là, đã già cả đến ngần ấy tuổi rồi, còn đi ra đây để phơi người cho khô sao?  Chắc hiện tại ông ấy đã bị cảm nắng rồi, làm sao bây giờ?

"Quản gia, nhanh lên, để tôi đưa ông đến chỗ có bóng mát nghỉ ngơi nhé!"

Xá Cơ Hoa đưa tay định đỡ bác Phúc rời đi, nhưng đột nhiên cánh tay cô liền bị một lực rất mạnh gạt ra một cái, chỉ thấy bác Phúc vừa mới tức đến đỏ mặt  kia đang thở phì phì, trừng mắt nhìn cô, phẩy tay một cái, xoay người rời đi.

Lúc trước ông còn tưởng rằng cô gái trẻ này vẫn còn có chỗ dùng được, lại nhưng ông không ngờ rằng...Ngực bác Phúc phập phà phập phồng mãnh liệt, nổi giận đùng đùng, chạy thẳng đến sảnh trước, ông dự định gọi điện thoại cho lão phu nhân xong, sau đó, sẽ đuổi cô gái kia ra ngoài, thật sự cô ta đã làm ông tức chết mất.

"Ấy này, quản gia, quản gia..."

Nhưng ông già kia lại đang tức giận đến mức, cũng không thèm nhìn lại cô đến một liếc mắt.

Nhìn tấm lưng kia, mỗ nữ nào đó, lông mày nhăn lại vẻ rất bất mãn: "Có chuyện gì vậy nhỉ?"

Xá Cơ Hoa vuốt vuốt cái tay vừa mới bị ông già kia gạt đi, mắt lại nhìn về phía bác Phúc rời đi mà vẫn còn nổi giận đùng đùng, vẻ mặt khó chịu, làu nhàu tự nói với mình: "Cũng thật là, đột nhiên xuất hiện, rống lên một tiếng rồi lại bỏ đi, chẳng lẽ ông ta lại là người chuyên môn đến để dọa mình hay sao?"

Động một chút lại chạy đến rống vài ba câu, lại còn không chịu nói cho thật rõ ràng, bây giờ lại còn định đi bẩm báo nữa hay sao? Thật là một ông già có tật xấu.

Quên đi, mặc xác ông ta, cái đồ giỏi nịnh hót! Xá Cơ Hoa giơ tay che ngang trán ngẩng đầu nhìn lên ánh nắng trên bầu trời, đôi mắt nhắm lại nhẩm tính thời gian một chút, lúc này trước hết cô phải đi tưới nước một chút đã.

"Thật đúng là, cái kẻ có tiền này đã làm cả một vườn hoa lớn như vậy lại không chịu quản lý cho tốt, chẳng lẽ lại không biết rằng tất cả những loại hoa này đều bị tàn rất nhanh chóng sao? Chỉ có điều may mà bọn họ có vận khí tốt, nên mới gặp được một người có tay nghề làm vườn cao như mình."

Xá Cơ Hoa kéo đường ống nước từ đàng xa lại, nhìn vào chỗ những cây hoa Bách Hợp đỏ mà mình vừa mới trồng lại ở chỗ góc thoáng mát kia, cô vừa tưới nước cho cây rất cẩn thận, vừa cảm thấy vô cùng thoả mãn và kiêu hãnh.

Đến khi đã tưới nước xong xuôi, cô dùng những cành lá xanh cắm ngay ngắn xung quanh làm thành một hàng rào nhỏ. Lúc này, người nào đó vẫn luôn luôn bận bịu làm việc dưới ánh mặt trời dưới chói chang kia mới hài lòng ngừng tay lại, mồ hôi đầm đìa, làn da bị phơi nắng đến hồng rực, nhìn rất đáng yêu.

Xá Cơ Hoa xoay người lại, ngồi chồm hổm xuống nhìn những đóa hoa Bách Hợp đỏ như máu kia, cười híp mắt, vuốt cằm nói: "Xem ra tay nghề làm vườn của mình vẫn không đến nỗi tệ lắm! Lần sau nhất định phải tìm lão phu nhân kia để bà ấy bổ sung chuyện mình thêm chút tiền lương nữa mới được, nói như thế nào đây cũng coi như phí lao động của mình chứ!"

"Ờ, nhưng mà “cái thằng nhóc thối” mà trong miệng bà cố nội đó vẫn hay nói kia, rốt cuộc là ai đây nhỉ?"

Ngày đó, cô đã được lão phu nhân ghé vào tận bên tai dặn dò đến nửa ngày, cô nghe nhưng cũng chỉ hiểu “cái thằng nhóc thối” mà miệng bà hay nhắc đến kia, chính là “thằng cháu nội” của bà, nói rằng lúc trước cô đã từng gặp ở nơi cửa chính ra vào của  công ty rồi. Thật là buồn bực, ngay cả một tấm ảnh chụp “thằng cháu nội” thôi, mà bà cũng không chịu đưa cho cô. Sự việc này đã qua từ lâu như vậy rồi, cô làm sao còn nhớ rõ được chứ, huống chi, giữa tiền và người lại không có một chút liên quan nào, mà cô gần đây lại lười ghi nhớ.

Xá Cơ Hoa ngồi xổm chỗ thoáng mát không ngừng suy nghĩ, mãi một lúc sau, khi đã không còn nghĩ ra được hình ảnh gì nữa, cô mới đứng lên, đi đến bên đống cánh hoa hồng đủ các màu mà lúc trước cô đã đặt chúng thành đống lớn ở một chỗ thoáng mát, bưng tất đống cánh hoa hồng đó đi ra.

Sau đó, cô lắc lư đi về hướng mà lúc nãy cô thấy bóng lưng của bác Phúc đi vào đó, hy vọng trước khi chỗ cánh hoa hồng này có thể hoa bị phơi khô, cô sẽ tìm thấy phòng bếp, ướp những cánh hoa hồng này rồi sau đó sẽ ép để làm nước hoa hồng, nhất định uống sẽ rất ngon.

Mà đồng thời ở phía bên kia, điện thoại được nối thông giữa một người làm công ở trong đình viện của khu biệt thự xa hoa nằm ở sườn núi, với một người trong tòa thủy đình được xây dựng trên mặt nước, trong hồ có đủ các loại các chép vàng đang bơi qua bơi lại.

Bốn góc của toà thủy đình được bao phủ lớp không khí nóng rực do ánh nắng gay gắt tỏa ra. Chu Hữu Mai mặc trên người một bộ quần áo thoải mái, nằm ở trên một chiếc ghế đặt trên bãi cát, hai chân gác lên nhau một cách thoải mái, một tay cầm chiếc cần câu cá, tay kia cầm chiếc điện thoại di động, bà vừa nằm vừa nói chuyện.

"Cô gái kia là một đứa bé ngoan, tiểu Phúc à, ông hãy chăm sóc cô ấy nhiều hơn một chút. Còn về phần vườn hoa bị phá hỏng ấy, ngày mai ông hãy gọi người bảo mang một số loại hoa khác mới được lai tạo cấy ghép ở nước ngoài tới, những cây hoa kia ta cũng đã nhìn chán rồi, thay đổi một chút cũng tốt."

Đầu điện thoại bên kia, bác Phúc tựa như không ngờ Chu Hữu Mai lại không hề có một chút nào gọi là ầm ầm giận dữ, mà ngược lại, bà lại giải vây giúp cho cô gái kia, lập tức ngạc nhiên nói: "Lão phu nhân, vấn đề không phải là nằm ở việc thay đổi lại những cây hoa kia một lần nữa cho đẹp hơn, mà chính là, đấy là tất cả những gì của lão gia khi còn sống đã để lại cho thế hệ tiếp theo."

Bên kia Chu Hữu Mai nhấc thân thể mượt mà của mình từ trên ghế ngồi dậy, đáy mắt thoáng hiện vẻ chần chờ một lát, hơi ngập ngừng một chút, nhưng sau đó sắc mặt trở nên nghiêm nghị, giọng nói vang lên có vẻ lớn hơn: "Lão già ma quỷ kia đã lâu như vậy rồi vẫn không hề báo mộng cho ta, hiện tại chúng ta đập phá vườn hoa mà lão ta đã để lại như vậy là rất tốt, cho lão một chút giáo huấn, thử xem từ nay về sau lão ta còn dám nữa hay không."

"Nhưng mà, lão phu nhân..."

"Đã xong rồi, ta rất yêu mến cô gái kia, anh đã giúp thì hãy chú ý thêm một chút. Mà này, anh hãy nói với thằng nhóc thúi kia một chút, nếu như nó dám đuổi cô bé kia ra, vậy thì cũng không cần gọi, cũng không cần chấp nhận mụ già như ta đây là bà nội." Dứt lời, không đợi bác Phúc chen vào lời nói, liền “soạt” một tiếng, dứt khoát cúp điện thoại.

Chu Hữu Mai để chiếc điện thoại xuống ở một bên trên mặt chiếc bàn, vừa bưng ly nước trái cây lên, tiếp đó ngả người xuống nằm lại như cũ, cũng không quay đầu lại, tiếp tục nói chuyện với chị Liễu đang ngồi ở bên cạnh: "Chị Liễu à, chị có lời gì cần nói thì cứ nói ra đi, không nên dừng lại nửa chừng như vậy."

Nghe vậy, chị Liễu, một người phụ nữ cũng khoác trên mình bộ trang phục của người quản gia, xoay người phất phất tay đối với hai người hầu gái khác đang đứng ở phía sau lưng. Mãi đến khi các cô gái kia đã lui xuống dưới, chị Liễu mới tiến lên phía trước nói: "Lão phu nhân, ngài thật sự cảm thấy cái cô gái nhỏ kia có thể làm được việc chứ? Dựa vào cá tính của thiếu gia, tôi e rằng sẽ có chút khó khăn, ngài xem có cần phải phái thêm vài người nữa qua đó hay không, như vậy sẽ càng có nhiều người để có thể chăm sóc được cho thiếu gia được nhiều hơn."

Người này buổi sáng vừa mới đi, buổi chiều liền đã xảy ra cái vấn đề này, điều nầy lại có thể không làm cho người ta lo lắng hay sao?

Đối với sự lo lắng của chị Liễu, Chu Hữu Mai ngược lại, tuyệt không hề có chút gì gọi là lo lắng, tinh thần vô cùng phấn chấn, đôi mắt lão phu nhân hơi liếc nhìn về phía chị một chút: "Chăm sóc cho nó để làm gì vậy! Chỉ có một mình thằng nhóc thúi kia thôi, vậy mà còn phải cần thêm bao nhiêu người để chăm sóc cho nó nữa đây?"

Chu Hữu Mai đặt lại ly nước trái cây ở trên mặt bàn, đột nhiên hình như bà vừa chợt nghĩ đến điều gì đó, khóe miệng đột nhiên tràn ra một nụ cười vui vẻ, ánh mắt vụt lóe sáng, trở nên giảo hoạt, lập tức  quay đầu về phía chị Liễu đang đứng ở bên cạnh nói: "Nhưng mà, vừa lúc nãy nghe chị nói như vậy, ta lại nghĩ tới một chuyện khác. Chị Liễu, chờ một chút, chị hãy gọi điện thoại đến đó cho ta, bảo rằng từ hôm nay thím Lưu bắt đầu liền trở về nơi này để ở, nói bà lão già này rất nhớ món dưa muối của thím ấy."

Chapter
1 Chương 1-1: Ông trùm đứng phía sau (1)
2 Chương 1-2: Ông trùm đứng phía sau (2)
3 Chương 2: Món hàng như cô, không đáng 20 tệ
4 Chương 3: Phi vụ cướp sắc kinh điển
5 Chương 4: Có chút đạo đức đàn ông được không
6 Chương 5: Nổi giận
7 Chương 6: Phí bồi thường
8 Chương 7: Giận dữ
9 Chương 8: Rất phách lối đúng không?
10 Chương 9: Đủ phúc hắc
11 Chương 10: Ép buộc kết hôn
12 Chương 11: Kẻ keo kiệt chạy trốn!
13 Chương 12: Làm sao mình còn để ý đến cái đêm đó như vậy chứ?
14 Chương 13: Một con dê béo múp!
15 Chương 14: Cọ thêm chút dầu
16 Chương 15: Tiền boa năm mươi vạn
17 Chương 16: Hai người lại gặp nhau
18 Chương 17: Ỷ nhiều hiếp ít?
19 Chương 18: Giao ra thứ đáng giá
20 Chương 19: Đàn ông chính là không khen được
21 Chương 20: Nhanh lên một chút, thừa dịp máu chưa có đông lại
22 Chương 21: Nữ giúp việc!
23 Chương 22: Lão đại, anh bị cưỡng bức phải không?
24 Chương 23: Nịnh hót
25 Chương 24: Tên khốn kiếp nào?
26 Chương 25: Hồ bơi
27 Chương 26: Con mẹ nó, buông tay cho tôi
28 Chương 27: Anh có phải là đàn ông hay không?
29 Chương 28: Mau mở miệng, nếu không thì không khách khí
30 Chương 29: Anh ... anh muốn làm gì?
31 Chương 30: Để cô ta phụ trách quản lý cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của tôi
32 Chương 31: Xem từ nay về sau anh còn dám hay không!
33 Chương 32: Vừa chính vừa tà khó có thể diễn tả bằng lời
34 Chương 33: Đừng đùa quá trớn
35 Chương 34: Cao quý mà ưu nhã!
36 Chương 35: Tuyệt đối không thể nào
37 Chương 36: Không cẩn thận làm rơi khăn tắm của anh
38 Chương 37: Cô nhóc kia, cô đứng lại đó cho tôi
39 Chương 38: Bị cô gái chết tiệt kia “uy hiếp”?
40 Chương 39: Ép chặt trên làn môi kia của cô không chút khách khí
41 Chương 40: Tôi hôn cô, cô lại dám ngất hả?
42 Chương 41: Nhớ tới cô gái ghê tởm đó!
43 Chương 42: Trong lòng vô cùng thoải mái
44 Chương 43: Đập ruồi
45 Chương 44: Thật là một người phụ nữ ngốc
46 Chương 45: Hật đúng là loại người thiếu văn hóa
47 Chương 46: Xem cô như cái gì? Trái cầu à?
48 Chương 47: Làm sao mà cô chịu nổi chứ!
49 Chương 48: Cảm thấy nước bọt của tôi ghê tởm?
50 Chương 49: Trai đẹp, để lại số điện thoại được không?
51 Chương 50
52 Chương 51: Con bé đã đào hôn
53 Chương 52: Anh đã xem thường lá gan của cô
54 Chương 53: Chờ đó cho anh
55 Chương 54: Thiếu chút nữa thì chuột rút!
56 Chương 55: Thoáng qua cảm giác khác thường!
57 Chương 56: Các cậu có ý gì?
58 Chương 57: Hoàng Bộ Tuyết
59 Chương 58: Ăn cơm tại nhà của mình, cô lại nói tôi phải đưa tiền ư?
60 Chương 59: Ba người cùng giật mình
61 Chương 60: Minh Hạo Thiên
62 Chương 61: Giống như biến mất khỏi thế gian vậy!
63 Chương 62: Có cái gọi là khó chịu, buồn bực!
64 Chương 63: Trốn theo bản năng
65 Chương 64: Khó chịu trong lòng
66 Chương 65: Chịu khổ tính toán
67 Chương 66: Bị chán ghét đến rồi
68 Chương 67: Mẹ nó, lại là cô?
69 Chương 68: Cho đôi chân của cô ta nếm thử niềm vui
70 Chương 69: Không phải là cướp sắc giữa đường đấy chứ?
71 Chương 70: Hai người đàn ông khiến cho người ta giật mình
72 Chương 71: Nói ra ai mà tin cho nổi!
73 Chương 72: Đam Mỹ hiểu không?
74 Chương 73: Cô ấy có vị hôn phu?
75 Chương 74: Câu Lạc Bộ đồng tính? ?
76 Chương 75: Lại gặp Minh Hạo Thiên!
77 Chương 76: Vụng về!
78 Chương 77: Đến PUB tìm người
79 Chương 78: Buổi thảo luận đặc sắc tuyệt luân
80 Chương 79: Mau trả lại tiền cho tôi
81 Chương 80: Làm hộ vệ cho tôi được không?
82 Chương 81: Không phê chuẩn, nên không được nghỉ
83 Chương 82: Một kiểu trai đẹp yêu nghiệt
84 Chương 83: Không nhận ra tôi sao?
85 Chương 84: Khinh người quá đáng!
86 Chương 85: Mọi chuyện đều có thể ‘thương lượng’
87 Chương 86: Có muốn ký hợp đồng hay không?
88 Chương 87-1: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (1)
89 Chương 87-2: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (2)
90 Chương 87-3: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (3)
91 Chương 87-4: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (4)
92 Chương 87-5: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (5)
93 Chương 87-6: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (6)
94 Chương 88-1: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy!
95 Chương 88-2: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (2)
96 Chương 88-3: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (3)
97 Chương 88-4: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (4)
98 Chương 89: Cưng chiều trong không lời (1)
99 Chương 89-2: Cưng chiều trong không lời (2)
100 Chương 89-3: Cưng chiều trong không lời (3)
101 Chương 90-1: Đây xem như là ghen sao?
102 Chương 90-2: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
103 Chương 90-3: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
104 Chương 90-4: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
105 Chương 91-1: Phương pháp tán gái vụng về (1)
106 Chương 91-2: Phương pháp tán gái vụng về (2)
107 Chương 91-3: Phương pháp tán gái vụng về (3)
108 Chương 92-1: Hiểu lầm khi khám thai (1)
109 Chương 92-2: Hiểu lầm khi khám thai (2)
110 Chương 92-3: Hiểu lầm khi khám thai (3)
111 Chương 92-4: Hiểu lầm khi khám thai (4)
112 Chương 93-1: Ăn giấm không được tự nhiên
113 Chương 93-2: Ăn giấm không được tự nhiên
114 Chương 93-3: Ăn giấm không được tự nhiên
115 Chương 94: Muốn mời tiệc sinh nhật
116 Chương 95-1: Phùng Thiên Bảo tìm đến
117 Chương 95-2: Phùng Thiên Bảo tìm đến
118 Chương 96-1: Tìm tới cửa
119 Chương 96-2: Tìm tới cửa
120 Chương 97: Trực tiếp bức hôn!
121 Chương 98: Cô là mẹ các con của anh
122 Chương 99-1: Cướp người ép hôn (1)
123 Chương 99-2: Cướp người ép hôn (2)
124 Chương 100: Vậy thì gả cho tôi!
125 Chương 101: Cô lại dám trốn?
126 Chương 102: Đợi cô tự mình đưa tới cửa
127 Chương 103: Trời sinh khắc tinh
128 Chương 104-1: Em là người phụ nữ tôi (1)
129 Chương 104-2: Em là người phụ nữ tôi (2)
130 Chương 105: Theo đuổi lần nữa
131 Chương 106: Bắt đầu lấy lòng
132 Chương 107: Trì Á Hinh
133 Chương 108: Huyền Vũ Viêm
134 Chương 109
135 Chương 110
136 Chương 111: Cãi nhau ầm ĩ
137 Chương 112-1: Hiểu lầm (1)
138 Chương 112-2: Hiểu lầm (2)
139 Chương 113
140 Chương 114: Cha con ngăn cách!
141 Chương 115: Xá Tinh Hoa
142 Chương 116: Mẹ vợ tương lai
143 Chương 117-1: Bữa ăn khuya
144 Chương 117-2: Bữa ăn khuya (tiếp theo)
145 Chương 118
146 Chương 119
147 Chương 120
148 Chương 121
149 Chương 122: Lãng mạn
150 Chương 123: Hoàng Bộ Tuyết xem mắt
151 Chương 124-1: Bữa tối dưới ánh nến (1)
152 Chương 124-2: Bữa tối dưới ánh nến (2)
153 Chương 124-3: Bữa tối dưới ánh nến (3)
154 Chương 125: Cầu hôn
155 Chương 126: Lời tỏ tình nồng nàng
156 Chương 127: Đòi phúc lợi
157 Chương 128: Nói chút lý lẽ được không?
158 Chương 129: Đi dạo phố
159 Chương 130: Xem như ghen sao???
160 Chương 130-2: Xem như ghen sao??? (tiếp theo)
161 Chương 131: Anh dịu dàng
162 Chương 132: Ngã bệnh
163 Chương 133: Gặp cướp lại đánh
164 Chương 134
165 Chương 135
166 Chương 136
167 Chương 137
168 Chương 138
169 Chương 139
170 Chương 140: Kết hôn!
171 Chương 141
172 Chương 142: Không hiểu ra sao
173 Chương 143-1: Vệ sĩ và người hầu gái
174 Chương 143-2: Vệ sĩ và người hầu gái (tiếp theo)
175 Chương 144
176 Chương 145: Tôi là vợ của Huyền Vũ Thác Hàn
177 Chương 146: Dịu dàng mà cưng chiều
178 Chương 146-2: Dịu dàng mà cưng chiều
179 Chương 147-1: Xem như em lợi hại
180 Chương 147-2: Xem như em lợi hại
181 Chương 147-3: Xem như em lợi hại
182 Chương 148-1: Tim đập thình thịch
183 Chương 148-2: Tim đập thình thịch
184 Chương 148-3: Tim đập thình thịch
185 Chương 149-1: Em không muốn đợi
186 Chương 149-2: Em không muốn đợi
187 Chương 150: Đây đều là tại anh
188 Chương 151-1: Hoàng Bộ Tuyết (1)
189 Chương 151-2: Hoàng Bộ Tuyết (2)
190 Chương 152: Làm bạn gái của tôi!
191 Chương 153
192 Chương 154: Anh hãy dẫn tôi rời khỏi đây
193 Chương 155-1: Lấy chính mình làm thuốc giải
194 Chương 155-2: Lấy chính mình làm thuốc giải (tiếp theo)
195 Chương 156: Cảm giác thứ hai được yêu nhiệt liệt, là một khí trời tốt đáng chết
196 Chương 157: Náo loạn xì căng đan
197 Chương 158: Em vẫn còn chưa tha thứ cho anh đâu
198 Chương 159-1: Kết thúc vui mừng
199 Chương 159-2: Kết thúc vui mừng (2)
200 Chương 159-3: Kết thúc vui mừng (3)
201 Chương 159-4: Kết thúc vui mừng (4)
202 Chương 159-5: Kết thúc vui mừng (5)
203 Chương 159-6: Kết thúc vui mừng (6)
204 Chương 159-7: Kết thúc vui mừng (7)
205 Chương 159-8: Kết thúc vui mừng (8)
206 Chương 159-9: Kết thúc vui mừng (9)
207 Chương 159-10: Kết thúc vui mừng (10)
208 Chương 159-11: Kết thúc vui mừng (11)
209 Chương 159-12: Kết thúc vui mừng (12)
210 Chương 159-13: Kết thúc vui mừng(13)
211 Chương 159-14: Kết thúc vui mừng (14)
212 Chương 159-15: Kết thúc vui mừng (15)
213 Chương 159-16: Kết thúc vui mừng (16)
214 Chương 159-17: Kết thúc vui mừng (17)
215 Chương 159-18: Kết thúc vui mừng (18)
216 Chương 159-19: Kết thúc vui mừng (19)
Chapter

Updated 216 Episodes

1
Chương 1-1: Ông trùm đứng phía sau (1)
2
Chương 1-2: Ông trùm đứng phía sau (2)
3
Chương 2: Món hàng như cô, không đáng 20 tệ
4
Chương 3: Phi vụ cướp sắc kinh điển
5
Chương 4: Có chút đạo đức đàn ông được không
6
Chương 5: Nổi giận
7
Chương 6: Phí bồi thường
8
Chương 7: Giận dữ
9
Chương 8: Rất phách lối đúng không?
10
Chương 9: Đủ phúc hắc
11
Chương 10: Ép buộc kết hôn
12
Chương 11: Kẻ keo kiệt chạy trốn!
13
Chương 12: Làm sao mình còn để ý đến cái đêm đó như vậy chứ?
14
Chương 13: Một con dê béo múp!
15
Chương 14: Cọ thêm chút dầu
16
Chương 15: Tiền boa năm mươi vạn
17
Chương 16: Hai người lại gặp nhau
18
Chương 17: Ỷ nhiều hiếp ít?
19
Chương 18: Giao ra thứ đáng giá
20
Chương 19: Đàn ông chính là không khen được
21
Chương 20: Nhanh lên một chút, thừa dịp máu chưa có đông lại
22
Chương 21: Nữ giúp việc!
23
Chương 22: Lão đại, anh bị cưỡng bức phải không?
24
Chương 23: Nịnh hót
25
Chương 24: Tên khốn kiếp nào?
26
Chương 25: Hồ bơi
27
Chương 26: Con mẹ nó, buông tay cho tôi
28
Chương 27: Anh có phải là đàn ông hay không?
29
Chương 28: Mau mở miệng, nếu không thì không khách khí
30
Chương 29: Anh ... anh muốn làm gì?
31
Chương 30: Để cô ta phụ trách quản lý cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của tôi
32
Chương 31: Xem từ nay về sau anh còn dám hay không!
33
Chương 32: Vừa chính vừa tà khó có thể diễn tả bằng lời
34
Chương 33: Đừng đùa quá trớn
35
Chương 34: Cao quý mà ưu nhã!
36
Chương 35: Tuyệt đối không thể nào
37
Chương 36: Không cẩn thận làm rơi khăn tắm của anh
38
Chương 37: Cô nhóc kia, cô đứng lại đó cho tôi
39
Chương 38: Bị cô gái chết tiệt kia “uy hiếp”?
40
Chương 39: Ép chặt trên làn môi kia của cô không chút khách khí
41
Chương 40: Tôi hôn cô, cô lại dám ngất hả?
42
Chương 41: Nhớ tới cô gái ghê tởm đó!
43
Chương 42: Trong lòng vô cùng thoải mái
44
Chương 43: Đập ruồi
45
Chương 44: Thật là một người phụ nữ ngốc
46
Chương 45: Hật đúng là loại người thiếu văn hóa
47
Chương 46: Xem cô như cái gì? Trái cầu à?
48
Chương 47: Làm sao mà cô chịu nổi chứ!
49
Chương 48: Cảm thấy nước bọt của tôi ghê tởm?
50
Chương 49: Trai đẹp, để lại số điện thoại được không?
51
Chương 50
52
Chương 51: Con bé đã đào hôn
53
Chương 52: Anh đã xem thường lá gan của cô
54
Chương 53: Chờ đó cho anh
55
Chương 54: Thiếu chút nữa thì chuột rút!
56
Chương 55: Thoáng qua cảm giác khác thường!
57
Chương 56: Các cậu có ý gì?
58
Chương 57: Hoàng Bộ Tuyết
59
Chương 58: Ăn cơm tại nhà của mình, cô lại nói tôi phải đưa tiền ư?
60
Chương 59: Ba người cùng giật mình
61
Chương 60: Minh Hạo Thiên
62
Chương 61: Giống như biến mất khỏi thế gian vậy!
63
Chương 62: Có cái gọi là khó chịu, buồn bực!
64
Chương 63: Trốn theo bản năng
65
Chương 64: Khó chịu trong lòng
66
Chương 65: Chịu khổ tính toán
67
Chương 66: Bị chán ghét đến rồi
68
Chương 67: Mẹ nó, lại là cô?
69
Chương 68: Cho đôi chân của cô ta nếm thử niềm vui
70
Chương 69: Không phải là cướp sắc giữa đường đấy chứ?
71
Chương 70: Hai người đàn ông khiến cho người ta giật mình
72
Chương 71: Nói ra ai mà tin cho nổi!
73
Chương 72: Đam Mỹ hiểu không?
74
Chương 73: Cô ấy có vị hôn phu?
75
Chương 74: Câu Lạc Bộ đồng tính? ?
76
Chương 75: Lại gặp Minh Hạo Thiên!
77
Chương 76: Vụng về!
78
Chương 77: Đến PUB tìm người
79
Chương 78: Buổi thảo luận đặc sắc tuyệt luân
80
Chương 79: Mau trả lại tiền cho tôi
81
Chương 80: Làm hộ vệ cho tôi được không?
82
Chương 81: Không phê chuẩn, nên không được nghỉ
83
Chương 82: Một kiểu trai đẹp yêu nghiệt
84
Chương 83: Không nhận ra tôi sao?
85
Chương 84: Khinh người quá đáng!
86
Chương 85: Mọi chuyện đều có thể ‘thương lượng’
87
Chương 86: Có muốn ký hợp đồng hay không?
88
Chương 87-1: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (1)
89
Chương 87-2: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (2)
90
Chương 87-3: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (3)
91
Chương 87-4: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (4)
92
Chương 87-5: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (5)
93
Chương 87-6: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (6)
94
Chương 88-1: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy!
95
Chương 88-2: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (2)
96
Chương 88-3: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (3)
97
Chương 88-4: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (4)
98
Chương 89: Cưng chiều trong không lời (1)
99
Chương 89-2: Cưng chiều trong không lời (2)
100
Chương 89-3: Cưng chiều trong không lời (3)
101
Chương 90-1: Đây xem như là ghen sao?
102
Chương 90-2: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
103
Chương 90-3: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
104
Chương 90-4: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
105
Chương 91-1: Phương pháp tán gái vụng về (1)
106
Chương 91-2: Phương pháp tán gái vụng về (2)
107
Chương 91-3: Phương pháp tán gái vụng về (3)
108
Chương 92-1: Hiểu lầm khi khám thai (1)
109
Chương 92-2: Hiểu lầm khi khám thai (2)
110
Chương 92-3: Hiểu lầm khi khám thai (3)
111
Chương 92-4: Hiểu lầm khi khám thai (4)
112
Chương 93-1: Ăn giấm không được tự nhiên
113
Chương 93-2: Ăn giấm không được tự nhiên
114
Chương 93-3: Ăn giấm không được tự nhiên
115
Chương 94: Muốn mời tiệc sinh nhật
116
Chương 95-1: Phùng Thiên Bảo tìm đến
117
Chương 95-2: Phùng Thiên Bảo tìm đến
118
Chương 96-1: Tìm tới cửa
119
Chương 96-2: Tìm tới cửa
120
Chương 97: Trực tiếp bức hôn!
121
Chương 98: Cô là mẹ các con của anh
122
Chương 99-1: Cướp người ép hôn (1)
123
Chương 99-2: Cướp người ép hôn (2)
124
Chương 100: Vậy thì gả cho tôi!
125
Chương 101: Cô lại dám trốn?
126
Chương 102: Đợi cô tự mình đưa tới cửa
127
Chương 103: Trời sinh khắc tinh
128
Chương 104-1: Em là người phụ nữ tôi (1)
129
Chương 104-2: Em là người phụ nữ tôi (2)
130
Chương 105: Theo đuổi lần nữa
131
Chương 106: Bắt đầu lấy lòng
132
Chương 107: Trì Á Hinh
133
Chương 108: Huyền Vũ Viêm
134
Chương 109
135
Chương 110
136
Chương 111: Cãi nhau ầm ĩ
137
Chương 112-1: Hiểu lầm (1)
138
Chương 112-2: Hiểu lầm (2)
139
Chương 113
140
Chương 114: Cha con ngăn cách!
141
Chương 115: Xá Tinh Hoa
142
Chương 116: Mẹ vợ tương lai
143
Chương 117-1: Bữa ăn khuya
144
Chương 117-2: Bữa ăn khuya (tiếp theo)
145
Chương 118
146
Chương 119
147
Chương 120
148
Chương 121
149
Chương 122: Lãng mạn
150
Chương 123: Hoàng Bộ Tuyết xem mắt
151
Chương 124-1: Bữa tối dưới ánh nến (1)
152
Chương 124-2: Bữa tối dưới ánh nến (2)
153
Chương 124-3: Bữa tối dưới ánh nến (3)
154
Chương 125: Cầu hôn
155
Chương 126: Lời tỏ tình nồng nàng
156
Chương 127: Đòi phúc lợi
157
Chương 128: Nói chút lý lẽ được không?
158
Chương 129: Đi dạo phố
159
Chương 130: Xem như ghen sao???
160
Chương 130-2: Xem như ghen sao??? (tiếp theo)
161
Chương 131: Anh dịu dàng
162
Chương 132: Ngã bệnh
163
Chương 133: Gặp cướp lại đánh
164
Chương 134
165
Chương 135
166
Chương 136
167
Chương 137
168
Chương 138
169
Chương 139
170
Chương 140: Kết hôn!
171
Chương 141
172
Chương 142: Không hiểu ra sao
173
Chương 143-1: Vệ sĩ và người hầu gái
174
Chương 143-2: Vệ sĩ và người hầu gái (tiếp theo)
175
Chương 144
176
Chương 145: Tôi là vợ của Huyền Vũ Thác Hàn
177
Chương 146: Dịu dàng mà cưng chiều
178
Chương 146-2: Dịu dàng mà cưng chiều
179
Chương 147-1: Xem như em lợi hại
180
Chương 147-2: Xem như em lợi hại
181
Chương 147-3: Xem như em lợi hại
182
Chương 148-1: Tim đập thình thịch
183
Chương 148-2: Tim đập thình thịch
184
Chương 148-3: Tim đập thình thịch
185
Chương 149-1: Em không muốn đợi
186
Chương 149-2: Em không muốn đợi
187
Chương 150: Đây đều là tại anh
188
Chương 151-1: Hoàng Bộ Tuyết (1)
189
Chương 151-2: Hoàng Bộ Tuyết (2)
190
Chương 152: Làm bạn gái của tôi!
191
Chương 153
192
Chương 154: Anh hãy dẫn tôi rời khỏi đây
193
Chương 155-1: Lấy chính mình làm thuốc giải
194
Chương 155-2: Lấy chính mình làm thuốc giải (tiếp theo)
195
Chương 156: Cảm giác thứ hai được yêu nhiệt liệt, là một khí trời tốt đáng chết
196
Chương 157: Náo loạn xì căng đan
197
Chương 158: Em vẫn còn chưa tha thứ cho anh đâu
198
Chương 159-1: Kết thúc vui mừng
199
Chương 159-2: Kết thúc vui mừng (2)
200
Chương 159-3: Kết thúc vui mừng (3)
201
Chương 159-4: Kết thúc vui mừng (4)
202
Chương 159-5: Kết thúc vui mừng (5)
203
Chương 159-6: Kết thúc vui mừng (6)
204
Chương 159-7: Kết thúc vui mừng (7)
205
Chương 159-8: Kết thúc vui mừng (8)
206
Chương 159-9: Kết thúc vui mừng (9)
207
Chương 159-10: Kết thúc vui mừng (10)
208
Chương 159-11: Kết thúc vui mừng (11)
209
Chương 159-12: Kết thúc vui mừng (12)
210
Chương 159-13: Kết thúc vui mừng(13)
211
Chương 159-14: Kết thúc vui mừng (14)
212
Chương 159-15: Kết thúc vui mừng (15)
213
Chương 159-16: Kết thúc vui mừng (16)
214
Chương 159-17: Kết thúc vui mừng (17)
215
Chương 159-18: Kết thúc vui mừng (18)
216
Chương 159-19: Kết thúc vui mừng (19)