Chương 40

Gần đây, cuộc sống của Hắc Tử có chút buồn phiền.

Anh ta đã liên tục liên lạc với Tạ Chí Hoa, muốn gặp cậu Dạ, không ngờ ông già kia vừa nghe thấy giọng anh ta đã cúp máy, không thèm nể mặt!

Thấy mặt trời sắp lặn, lại một ngày nữa qua đi, đột nhiên anh ta nhớ tới vợ con.

Cốc cốc cốc ——

“Vào đi.”

“Anh Hắc, lại thêm một bar ở khu trung tâm của chúng ta bị cảnh sát dẫn người niêm phong rồi.”

“Ai làm?”

“… Trác Hàng.”

Đưa tay ray ray trán, vẻ mặt người đàn ông bình tĩnh đến lạ thường, không tức giận, chỉ có… vẻ mỏi mệt.

“Anh Hắc, chúng ta không thể cứ nhịn như vậy!”

“Tháng này là lần thứ mấy rồi?”

“… Thứ bảy.”

“Cậu cảm thấy, có liên quan đến Dạ Xã không?”

Báo phủ nhận theo bản năng: “Không thể như vậy được… Hơn nữa, Trác Hàng là cảnh sát, không lý do gì mà anh lại giúp xã hội đen đối phó với xã hội đen.”

Trong mắt Hắc Tử hiện lên vẻ trầm tư: “Cậu không thấy mọi việc quá trùng hợp à?”

Mấy năm nay, anh ta đã tiếp xúc nhiều với Trác Hàng, cũng hiểu được tính tình của người này.

“Sớm không ra tay, muộn không ra tay, lại đúng lúc quan trọng này mà ra tay, Trác Hàng sẽ không làm như vậy, trừ phi, anh ta có quan hệ với Dạ Xã!”

“Anh Hắc, có phải anh suy nghĩ nhiều qua không?” Đang nói thì dừng lại “Nghe nói, tên kia gần đây mới thăng chức Cục trưởng của sở cảnh sát Tây Cửu Long, nên mới cố gắng thể hiện.”

“Nhưng vì sao anh cứ cắn 14K không tha?”

Báo không nói gì.

“Báo, cậu nói xem… có phải tôi làm sai rồi không?”

Ánh mặt trời lúc chiều tà khiến bóng người đàn ông kéo dài ra, tấm lưng rộng lớn hơi còng xuống, mang theo sự suy sụp và mỏi mệt, để lộ ra sự cô đơn và hiu quạnh.

Trong lòng Báo choáng váng, cảm thấy không đành lòng.

“Anh, anh quyết định đi, mặc kệ là đúng hay sai, em và các anh em, đều sẽ theo anh.”

“Bởi vì tôi cố chấp, mới khiến anh em đi vào đường cùng… Xin lỗi…”

“Không có gì phải xin lỗi cả! Năm đó, nếu không anh ở trước mặt đám người của nhánh Hiếu, lấy mạng ra đảm bảo cho bọn em, thì bọn em đã không thể sống đến hiện tại. Cho dù cùng anh đi vào đường cùng, chúng em cũng cam tâm tình nguyện đi theo anh.”

Vỗ vỗ vai cậu ta, Hắc Tử thoải mái cười: “Anh em tốt!”

Báo nhẹ nhàng thở ra.

“Anh Hắc, anh yên tâm, dù xảy ra chuyện gì, chúng em đều ở phía sau anh, ủng hộ anh vô điều kiện.”

“Nếu, tôi quyết định nhận thua thì sao?”

Báo giật mình: “Anh, anh…”

Hắc Tử khoát tay: “Đừng nóng vội, cứ nghe tôi nói đã.”

“Bất kể câu lạc bộ đêm có cấu kết với cảnh sát Hong Kong hay không, xét về tài chính là nhân lực chúng ta đều không bằng họ. Hơn nữa, Dạ Xã còn có nhà máy quân sự riêng. Nếu thực sự đấu với nhau thì chỉ có chúng ta thiệt thôi.”

Báo nghiêm mặt.

Dạ Xã không chỉ có nhà máy quân sự riêng, chuyên cung cấp súng ống đạn dược, mà còn bán vũ khí cho Mỹ, Nam Á, Đông Nam Á và các khu vực khác để thu lợi khổng lồ.

Để làm được những việc này, ắt hẳn phải có thế lực rất mạnh.

“Còn nữa, mấy năm nay, mặc dù 14K cùng sánh ngang với hai bang hội có tiếng là Bang Tam Hợp và Hòa Thắng Hòa, nhưng bên trong sớm chia năm xẻ bảy, mạnh ai nấy làm, thời gian huy hoàng của trước đây đã tan thành mây khói.”

“Thay vì trơ mắt nhìn bang hội xuống dốc, tốt hơn là nên giao quyền chủ động cho Dạ Xã. Có lẽ làm như vậy sẽ có thể phá vỡ thế bế tắc.”

“Cuối cùng, và cũng là lý do quan trọng nhất. 14K không phải là đối thủ của Dạ Xã. Không có lựa chọn nào khác ngoài đầu hàng.”

Báo thở dài: “Anh, anh thật sự quyết định như vậy à?”

“Cậu trách tôi không?”

“Không. Anh quyết định thế nào em cũng ủng hộ, em tin là các anh em cũng như vậy.”

Hắc Tử cười, đánh một đấm vào vai cậu ta.

“Đi thôi, gọi điện thoại cho chị dâu cậu, bảo cô ấy mang theo cha mẹ và hai đứa trẻ về đi.”

Sau khi Báo rời khỏi văn phòng, Hắc Tử lấy điện thoại ra, thở sâu, bấm số gọi vào di động của Tạ Chí Hoa.

“Chú Hoa, tôi là Hắc Tử. Chúng ta nói chuyện đi…”

Kết thúc một ngày quay vất vả, lúc Dạ Cô Tinh về biệt thự thì trời đã sập tối.

Lấy sữa từ tủ lạnh ra, vừa rót ra cốc, còn không kịp hâm nóng, di động đã vang lên.

“Alo.”

“Cô chủ, vừa rồi chú Hoa nhận được điện thoại của Hắc Tử.”

Bỏ ly sữa vào lò vi sóng, Dạ Cô Tinh xoay người ra khỏi phòng bếp, vứt dép lê, ngồi khoanh chân trên sô pha.

“Anh ta nói thế nào?”

“Đầu hàng.”

Khóe môi hơi nhếch lên “Có thể kiên trì đến bây giờ, độ dẻo dai tốt, chỉ là quá cố chấp.”

“Tiếp theo nên làm như thế nào?”

“Bảo Trác Hàng thu tay, không cần động đến 14K nữa. Một tuần sau, triệu tập chủ của ba nhà, tôi có việc muốn tuyên bố.”

“… Cô chủ, cho tôi lắm miệng hỏi một câu, quyền lực ở Hong Kong, cô định giao cho ai?”

“Vu Sâm, anh theo tôi lâu rồi, nói suy nghĩ của anh ra đi.”

“Lúc Chu Kiên còn trẻ cũng có thể coi là nhân vật lớn, nhưng hiện nay tuổi đã cao, sự sắc bén đã bị bào mòn, bắt đầu sợ chết, không gánh vác được chuyện lớn.”

“Hắc Tử tài năng rất khá, nhưng thiếu thông minh, cũng không phải người phù hợp.”

Dạ Cô Tinh thản nhiên nhướng mày: “Nói như vậy, anh đã vừa ý ai rồi?”

Đầu kia dừng lại một lúc lâu: “… Dã tâm quá lớn, không dễ khống chế.”

“Vậy anh cảm thấy, nên sắp xếp như thế nào?”

“Có thể để hai bên kiềm chế nhau hoặc là, thế chân vạc.”

“Vu Sâm, “ Dạ Cô Tinh thở dài: “Người hiểu tôi nhất chỉ có mình anh…..”

Trái tim Vu Sâm rung động, trong mắt hiện lên vẻ ảm đạm.

Kết thúc cuộc trò chuyện, Dạ Cô Tinh lấy sữa từ lò vi sóng ra.

Chất lỏng ấm áp chảy qua cổ họng, vào dạ dày, cô thỏa mãn nheo mắt lại.

Kéo cửa tủ lạnh ra, trừ sữa cũng chẳng có gì ăn.

Cô đang chuẩn bị gọi đồ ăn ngoài, thì di động lại vang lên.

“Cô Dạ.”

“Thiệu tổng?”

“Là tôi.”

“Có việc gì không?”

“Nhà sản xuất Hong Kong của Thời niên thiếu định mời cô ăn một bữa cơm, địa điểm ở Cảnh Viên.”

Dạ Cô Tinh muốn từ chối theo bản năng, nhưng bụng lại không chịu thua kém, hơn nữa món điểm tâm ở Cảnh Viên nổi tiếng khắp Hong Kong, nên đã đồng ý đi.

Thiệu Diệp khá bất ngờ, vốn anh ta cũng chỉ muốn hỏi thử một chút thôi, làm ảnh hậu, Dạ Cô Tinh là người nổi tiếng, hơn nữa có thế lực hùng mạnh của An Thị hậu thuẫn, cho dù không đi, cũng không ai dám nói gì.

Không ngờ là cô lại đồng ý.

“Có vẻ theo anh, thì tôi không đi mới là bình thường nhỉ?”

“Khụ khụ… không phải vậy.”

“Mấy giờ?”

“Bảy rưỡi.”

“Còn hai mươi phút…”

“Có cần tôi phái người tới đón không?”

“Không cần.”

“Gặp ở Cảnh Viên.”

Dạ Cô Tinh thay quần áo, bắt đầu có gió, nên cô khoác thêm áo khoác.

Lúc cô đến, mọi người đã đông đủ, chỉ chờ cô là ăn.

Nhìn đồng hồ, đúng bảy rưỡi, cô cũng không tới muộn…

Mặc kệ, dù sao mục đích cô tới, chính là để ăn no.

Chưa kể, danh tiếng của Cảnh Viên cũng không phải là treo cho có, tôm thì tươi, vỏ bánh thì tinh tế, ngay cả món bánh bao thủy tinh bình thường nhất mà cũng làm rất ngon.

Thiệu Diệp cười xấu hổ, ngồi đây đều là nhân vật lớn trong ngành sản xuất phim Hong Kong, bình thường ai cũng rất to mồm, nhưng bây giờ ở trước mặt vị này, ấy thế mà lại chẳng có ai dám nói gì nhiều.

Vẫn là Dạ Cô Tinh lên tiếng trước —— “Mọi người ăn đi, đừng ngại.”

Lúc này mọi người mới thả lỏng, bắt đầu nhỏ giọng nói chuyện.

Ăn được một lúc, bầu không khí nóng dần lên, một tên chế tác họ Vương bưng chén rượu, lắc lắc đứng lên: “Chào cô Dạ, tôi họ Vương, muốn mời cô một ly, hi vọng về sau có thể hợp tác nhiều hơn.”

“Vương tổng khách sáo rồi, tôi lấy trà thay rượu, mời ông.”

Ai có thể ngờ, sau khi uống được vài chén, người đàn ông đó trở nên táo bạo hơn, và trực tiếp coi Dạ Cô Tinh như một ngôi sao nhỏ mà mình có thể tùy tiện chà đạp.

Mặt ông ta trầm xuống: “Ý của cô Dạ là gì? Chẳng lẽ không thèm nể mặt anh Vương của cô sao?”

Lạch cạch ——

Đập mạnh đũa xuống bàn, phát ra âm thanh thanh thúy như một cái chày nẹn xuống lòng mọi người.

Lúc này có người đứng lên, lôi kéo tên họ Vương kia ra khuyên nhủ: “Ông Vương, ông nói ít vài câu đi, này… Tất cả mọi người ở đây, khụ khụ… Ảnh hưởng không tốt.”

Vừa nói, vừa nháy mắt.

Đáng tiếc, tên họ Vương kia đã say tới líu cả lưỡi vào rồi——

“Ông… Ông là ai… hức… Tôi mời em Dạ uống, uống chén rượu thì đã làm sao? Ông… nháy mắt với tôi làm gì? Tôi lại… Không phải gay!”

Người kia tức đỏ mặt, mẹ kiếp, chó cắn Lã Động Tân!

Ông cứ “anh Vương”, “em Dạ” đi! Sáng mai chờ bị phong sát đi!

Ngu ngốc!

Lau miệng, tao nhã đứng dậy, Dạ Cô Tinh không chấp nhặt với người say rượu.

Vốn dĩ cô có chuyện muốn nhờ Thiệu Diệp giúp, nhưng hình như sai lúc rồi, chỉ có thể đợi lần sau vậy.

“Mọi người từ từ ăn, tôi còn có việc, đi trước.”

Nói xong, ngay lập tức đi vòng qua tên say rượu kia, đi về phía cửa.

Tên họ Vương bị người ta không thèm đếm xỉa đến, còn muốn chuồn mất, làm sao có thể buông tha được?

Lập tức chạy về phía cô, nếu Dạ Cô Tinh không nhanh nhẹn tránh đi, chắc chắn đã bị ông ta nhào đến.

Mọi người đều biến sắc, chạy lên ngăn ông ta lại.

“Các ông túm tôi làm gì?! Con khốn kia muốn chuồn mất kia kìa! Nhanh… Nhanh bắt nó lại cho tôi!”

Chết tiệt! Con lợn ngu ngốc này dám gọi là “con khốn”, ánh mắt còn như mũi nhọn chĩa thẳng vào Dạ Cô Tinh, khiến mọi người run rẩy.

Thế mà ông ta dám nói ra!

Bà cô này là ai chứ, không sợ bị đánh chết à? Lại còn chỉ vào người ta nói là “con khốn”, lúc này, trong lòng mọi người chỉ nghĩ ——

Tên họ Vương này chết chắc rồi!

“Cô Dạ, thật sự xin lỗi, lão Vương uống hơi nhiều, nói nhảm, cô đừng để bụng nhé.”

“Nói nhảm?! Tôi nói nhảm chỗ nào… ợ… Trước kia có cô em xinh đẹp chúng ta vẫn cùng nhau chơi đấy thôi, sao giờ lại thành tôi nói nhảm?!”

‘Con lợn’ ấm ức, ‘con lợn’ tức giận rồi.

Mặt mọi người hết đỏ lại đen, đen như than, đủ màu sắc, như mở xưởng nhuộm!

Dạ Cô Tinh đảo mắt qua mọi người, không ngờ, cô lăn lộn ở giải trí giới lâu như vậy, cũng có ngày gặp phải… Quy tắc ngầm?

“Đủ rồi!” Thiệu Diệp đứng dậy, đi đến bên cạnh cô: “Tôi đưa cô về.”

Trước khi đi, Dạ Cô Tinh quay đầu lại nhìn người đàn ông đang liêu xiêu bị mọi người cản lại kia, nở nụ cười ý vị thâm trường.

Mọi người cảm thấy rùng mình, xong rồi xong rồi…

Ra khỏi nhà hàng, gió đêm hơi lạnh, Dạ Cô Tinh kéo áo khoác, đeo kính râm.

“Xin lỗi.” Thiệu Diệp nói.

“Xin lỗi cái gì?”

“Tôi… Không nên gọi cô đến.”

“Ồ, là tôi tự mình muốn đến.”

“Thật ra cô không cần phải đồng ý tới những loại bữa tiệc xã giao này.”

“À… Chỉ là tôi lười gọi thức ăn ngoài thôi.”

Thiệu Diệp: “…”

Dạ Cô Tinh kéo cửa xe, ngồi vào vị trí lái: “Anh lên đi, tôi có chuyện muốn nhờ anh.”

Thiệu Diệp ngồi vào vị trí ghế phụ, đóng cửa xe lại.

Dạ Cô Tinh khởi động, lái xe chạy đến phía quảng trường thì dừng lại

“Nghe nói, người Hong Kong các anh tin phong thuỷ…”

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41: Lão Phạm phong thủy, Cô Tinh gài bẫy
42 Chương 42: Giải quyết dễ dàng, một Dạ Cô Tinh hoàn toàn khác
43 Chương 43: Trợ lý Trần Hi, thanh xuân nổi loạn
44 Chương 44: Ảnh đế ảnh hậu, tim đập thình thịch
45 Chương 45: Sự thâm tình và vô tình của anh
46 Chương 46: Từng trải, King xuất hiện
47 Chương 47: Đối đầu gay gắt, họ không giống nhau
48 Chương 48: Một phen tranh chấp, hoàng hôn đẹp như tranh vẽ
49 Chương 49: Chính thức đóng máy, bánh bao nhỏ dễ thương
50 Chương 50: Bùng nổ tin tức giật gân, bay về Thuỵ Điển
51 Chương 51: Gặp mặt Anne, thủy quân đại bại
52 Chương 52: Đi dự tiệc ở Hoàng cung, Victoria
53 Chương 53: Cách màn hình trêu chọc, bí mật hoàng thất
54 Chương 54: Bí mật của hoàng trữ, hai cha con gặp nhau
55 Chương 55: Không đủ yêu bà, gom đủ ba cây
56 Chương 56: Bữa tiệc nội y, toa tàu bị đánh úp
57 Chương 57: Nhanh trí thoát thân, Hằng Nga Trường Nga
58 Chương 58: Anh An xuống bếp, thịt và canh thịt
59 Chương 59: Thạch dâu tây, anh An bị lừa
60 Chương 60: Buổi sáng ấm áp, Húc Nhi bị lộ mặt
61 Chương 61: Lại bị đánh đòn, bị vợ đánh trả
62 Chương 62: Anh An ấm áp, Cô Tinh bị phạt
63 Chương 63: An Húc lém lỉnh, ván bài lật ngửa của hai mẹ con
64 Chương 64: Hoàng cung mở yến tiệc, cha vợ và con rể bất hoà
65 Chương 65: Tranh chấp trên bàn ăn, nóng lòng chờ đợi vương miện
66 Chương 66: Hai chiếc vương miện, kết thúc buổi lễ
67 Chương 67: Công chúa quốc dân, trẻ con lớn xác
68 Chương 68: Bữa tiệc của các nhân vật nổi tiếng, đúng sai thắng thua
69 Chương 69: Người lỗ mãng ít yên tĩnh, vương trữ đến cửa
70 Chương 70: Gọi một tiếng chị gái, hai người phụ nữ
71 Chương 71: Suýt nữa mất sạch, quạ trên đời
72 Chương 72: Đánh cành vàng là ngọc, bác ông ngoại
73 Chương 73: Cãi nhau to, nguồn gốc của đồng tử màu tím
74 Chương 74: Cô đơn một mình khó ngủ, mẹ con cùng chụp ảnh
75 Chương 75: Phiên bản mini, thần thái chị đại
76 Chương 76: Tâm tư của King, anh An cầu xin lòng thương xót
77 Chương 77: Anh An mất ngủ, kế hoạch cho Tề Dục
78 Chương 78: Tha thứ cho anh An, cũng là cậu
79 Chương 79: Dụ dỗ sinh em bé, talk show Danh viện
80 Chương 80: Cuộc phỏng vấn tuyệt vời, trang phục đặc sắc
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89: Phiên Ngoại 1
90 Chương 90: Phiên Ngoại 2
91 Chương 91: Phiên Ngoại 3
92 Chương 92: Phiên Ngoại 4
93 Chương 93: Phiên Ngoại 5
94 Chương 94: Phiên Ngoại 6
95 Chương 95: Phiên Ngoại 7
96 Chương 96: Phiên Ngoại 8
97 Chương 97: Phiên Ngoại 9
98 Chương 98: Phiên Ngoại 10
99 Chương 99: Phiên Ngoại 11
100 Chương 100: Phiên Ngoại 12
101 Chương 101: Phiên Ngoại 13
102 Chương 102: Phiên Ngoại 13
103 Chương 103: Phiên Ngoại 14
104 Chương 104: Phiên Ngoại 15
105 Chương 105: Phiên Ngoại 16
106 Chương 106: Phiên Ngoại 17
107 Chương 107: Phiên Ngoại 18
108 Chương 108: Phiên Ngoại 19
109 Chương 109: Phiên Ngoại 20
110 Chương 110: Phiên Ngoại 21
111 Chương 111: Phiên Ngoại 22
112 Chương 112: Phiên Ngoại 23
113 Chương 113: Phiên Ngoại 24
114 Chương 114: Phiên Ngoại 25
115 Chương 115: Phiên Ngoại 26
116 Chương 116: Phiên Ngoại 27
117 Chương 117: Phiên Ngoại 28
118 Chương 118: Phiên Ngoại 29
119 Chương 119: Phiên Ngoại 230
120 Chương 120: Phiên Ngoại 31
121 Chương 121: Phiên Ngoại 32
122 Chương 122: Phiên Ngoại 33
123 Chương 123: Phiên Ngoại 34
124 Chương 124: Phiên Ngoại 35
125 Chương 125: Tiểu kịch trường (1)
126 Chương 126: Tiểu kịch trường (2)
127 Chương 127: Tiểu kịch trường (3)
Chapter

Updated 127 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41: Lão Phạm phong thủy, Cô Tinh gài bẫy
42
Chương 42: Giải quyết dễ dàng, một Dạ Cô Tinh hoàn toàn khác
43
Chương 43: Trợ lý Trần Hi, thanh xuân nổi loạn
44
Chương 44: Ảnh đế ảnh hậu, tim đập thình thịch
45
Chương 45: Sự thâm tình và vô tình của anh
46
Chương 46: Từng trải, King xuất hiện
47
Chương 47: Đối đầu gay gắt, họ không giống nhau
48
Chương 48: Một phen tranh chấp, hoàng hôn đẹp như tranh vẽ
49
Chương 49: Chính thức đóng máy, bánh bao nhỏ dễ thương
50
Chương 50: Bùng nổ tin tức giật gân, bay về Thuỵ Điển
51
Chương 51: Gặp mặt Anne, thủy quân đại bại
52
Chương 52: Đi dự tiệc ở Hoàng cung, Victoria
53
Chương 53: Cách màn hình trêu chọc, bí mật hoàng thất
54
Chương 54: Bí mật của hoàng trữ, hai cha con gặp nhau
55
Chương 55: Không đủ yêu bà, gom đủ ba cây
56
Chương 56: Bữa tiệc nội y, toa tàu bị đánh úp
57
Chương 57: Nhanh trí thoát thân, Hằng Nga Trường Nga
58
Chương 58: Anh An xuống bếp, thịt và canh thịt
59
Chương 59: Thạch dâu tây, anh An bị lừa
60
Chương 60: Buổi sáng ấm áp, Húc Nhi bị lộ mặt
61
Chương 61: Lại bị đánh đòn, bị vợ đánh trả
62
Chương 62: Anh An ấm áp, Cô Tinh bị phạt
63
Chương 63: An Húc lém lỉnh, ván bài lật ngửa của hai mẹ con
64
Chương 64: Hoàng cung mở yến tiệc, cha vợ và con rể bất hoà
65
Chương 65: Tranh chấp trên bàn ăn, nóng lòng chờ đợi vương miện
66
Chương 66: Hai chiếc vương miện, kết thúc buổi lễ
67
Chương 67: Công chúa quốc dân, trẻ con lớn xác
68
Chương 68: Bữa tiệc của các nhân vật nổi tiếng, đúng sai thắng thua
69
Chương 69: Người lỗ mãng ít yên tĩnh, vương trữ đến cửa
70
Chương 70: Gọi một tiếng chị gái, hai người phụ nữ
71
Chương 71: Suýt nữa mất sạch, quạ trên đời
72
Chương 72: Đánh cành vàng là ngọc, bác ông ngoại
73
Chương 73: Cãi nhau to, nguồn gốc của đồng tử màu tím
74
Chương 74: Cô đơn một mình khó ngủ, mẹ con cùng chụp ảnh
75
Chương 75: Phiên bản mini, thần thái chị đại
76
Chương 76: Tâm tư của King, anh An cầu xin lòng thương xót
77
Chương 77: Anh An mất ngủ, kế hoạch cho Tề Dục
78
Chương 78: Tha thứ cho anh An, cũng là cậu
79
Chương 79: Dụ dỗ sinh em bé, talk show Danh viện
80
Chương 80: Cuộc phỏng vấn tuyệt vời, trang phục đặc sắc
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89: Phiên Ngoại 1
90
Chương 90: Phiên Ngoại 2
91
Chương 91: Phiên Ngoại 3
92
Chương 92: Phiên Ngoại 4
93
Chương 93: Phiên Ngoại 5
94
Chương 94: Phiên Ngoại 6
95
Chương 95: Phiên Ngoại 7
96
Chương 96: Phiên Ngoại 8
97
Chương 97: Phiên Ngoại 9
98
Chương 98: Phiên Ngoại 10
99
Chương 99: Phiên Ngoại 11
100
Chương 100: Phiên Ngoại 12
101
Chương 101: Phiên Ngoại 13
102
Chương 102: Phiên Ngoại 13
103
Chương 103: Phiên Ngoại 14
104
Chương 104: Phiên Ngoại 15
105
Chương 105: Phiên Ngoại 16
106
Chương 106: Phiên Ngoại 17
107
Chương 107: Phiên Ngoại 18
108
Chương 108: Phiên Ngoại 19
109
Chương 109: Phiên Ngoại 20
110
Chương 110: Phiên Ngoại 21
111
Chương 111: Phiên Ngoại 22
112
Chương 112: Phiên Ngoại 23
113
Chương 113: Phiên Ngoại 24
114
Chương 114: Phiên Ngoại 25
115
Chương 115: Phiên Ngoại 26
116
Chương 116: Phiên Ngoại 27
117
Chương 117: Phiên Ngoại 28
118
Chương 118: Phiên Ngoại 29
119
Chương 119: Phiên Ngoại 230
120
Chương 120: Phiên Ngoại 31
121
Chương 121: Phiên Ngoại 32
122
Chương 122: Phiên Ngoại 33
123
Chương 123: Phiên Ngoại 34
124
Chương 124: Phiên Ngoại 35
125
Chương 125: Tiểu kịch trường (1)
126
Chương 126: Tiểu kịch trường (2)
127
Chương 127: Tiểu kịch trường (3)