Chương 107: Lục Nhất Mạn. (2)

- Chị Dương Oánh, lát nữa tôi nói chuyện với chị.
Lâm Tuyền gập điện thoại, quay lại nhìn lướt qua mặt Trần Vũ, nói:
- À, để tôi trả tiền thuốc ...
- Em vừa mới trả rồi.
Điền Lệ đứng sau nháy mắt với y, cô đã nhận ra cô gái xinh đẹp phía trước chính là hoa khôi Lục Nhất Mạn mà đám Trương Đào suốt ngày nói tới, Lục Nhất Mạn, người chủ trì đài phát thanh của ĐTH trường, đang đứng sờ sờ trước mắt cô, đúng là xinh đẹp hơn cả lời đồn. Điền Lệ hết nhìn Trần Vũ đứng bên trái, lại nhìn Lục Nhất Mạn phía trước, trong lòng có chút ghen tị. Bà đây bình thường cũng là mỹ nữ bao người theo đuổi, sao đứng cạnh họ cứ như vật làm nền.
Rất nhiều năm sau Lâm Tuyền vẫn luôn hoài niệm chi phí chữa trị ở bệnh viện trường, mặc dù tố chất bác sĩ không ra sao, nhưng tiền thuốc men rẻ, còn có thể báo cáo lên khoa được chi trả 90%.
- Thực sự xin lỗi cô, cái váy của cô bao nhiêu tiền, tôi sẽ đền, còn cả ...
Lâm Tuyền chỉ vào khuỷu tay Lục Nhất Mạn, chưa biết phải dùng từ ngữ thế nào cho phải, giọng mềm xuống trước:
- Cái này, cái này ... Cô bảo phải làm sao?
Từ khi nhờ Lâm Tuyền phụ đạo cho mình bị từ chối thẳng thừng, vờ thành người xa lạ không quen biết đã được hơn một năm. Thực ra cũng không cần cố ý né tránh y, vào năm thứ hai Lâm Tuyền đã học xong toàn bộ khóa trình đại học, không cần cùng mình lên lớp nữa, chưa bao giờ tham dự các hoạt động tập thể mà khoa tổ chức, cũng không dự các cuộc họp KTX, gần đây lại càng gần như biến mất khỏi trường, chỉ khi có giờ giảng của Lâm Cầm Nam là mới thấy qua bóng dáng vội vàng của y. Lâm Tuyền lần nào cũng đúng giờ mới từ cửa sau đi vào, lại đúng giờ từ cửa sau đi mất, hai người không còn gặp nhau nữa, đôi khi Lục Nhất Mạn không nhịn được quay đầu lại nhìn, nhưng Lâm Tuyền nếu không vùi đầu ghi chép gì đó thì cũng chăm chú theo dõi nhất cử nhất động của Lâm Cầm Nam.
Lục Nhất Mạn thậm chí hoài nghi nếu như Lâm Cẩm Nam không có giờ giảng ở khoa bọn họ, chỉ e mình đứng xa xa nhìn Lâm Tuyền một cái cũng không được.
Không ngờ hôm nay gặp lại nhau trong tình cảnh đó, tâm tình của cô bây giờ, so với nói bị sự lãnh đạm của Lâm Tuyền làm tức giận, chẳng bằng nói cố ý dùng sự tức giận đề che dấu nội tâm bối rối.
Trần Vũ nhìn vẻ mặt kỳ quái giữa Lâm Tuyền và Lục Nhất Mạn, khẽ giật áo Điền Lệ, hỏi nhỏ:
- Bọn họ quen nhau à?
Điền Lệ cười khúc khích:
- Ừ, đều học khoa ngoại thương, không chỉ quen, còn là một đôi oan gia nữa đấy.
Trần Vũ ầm ừ không nói gì nữa.
- Cô nói phải làm sao bây giờ? Cái váy này của cô, cùng với cái đồng hồ, nói cho tôi chỗ mua, tôi sẽ bảo người mang tới.
Lâm Tuyền muốn mau chóng rời khỏi chỗ này, nghiêng đầu sang thì thầm:
- Thời tiết này mặc váy có sớm quá không?
- Váy liền vốn mặc với áo khoác ngắn, buổi trưa trời hơi nóng, liền cởi ra ...
Lục Nhất Mạn nói tới đó chỉ muốn đánh mình một cái, giải thích điều này với y làm gì chứ? Y lạnh lùng với mình như vậy cơ mà? Do dự một lúc rồi chừng như hạ quyết tâm, mặt hếch lên kiêu ngạo:
- Không cần anh đền, anh mời chúng tôi ăn tối đi.
- Chuyện này ...
Lâm Tuyền khó xử:
- Hôm nay tôi hẹn người ta ăn cơm.
Điền Lệ nhanh mồm nhanh miệng nói:
- Lâm Tuyền, anh hẹn bạn gái ăn cơm à? Hay quá, giới thiệu cho bọn em quen.
Rồi hết sức tự nhiên đi tới bên Lục Nhất Mạn:

- Trương Đào cùng phòng với anh ấy là bạn trai mình, đây là bạn học của mình, Trần Vũ. Lâm Tuyền hiếm khi nào mời khách, hôm nay vừa vặn xẻo của anh ấy một vố.
Lâm Tuyền cau mày, thầm nhủ: Chuyện này liên quan gì tới cô mà xen vào?" Y hẹn Dương Oánh, Cảnh Thiên Sương ăn cơm ở khách sạn Hilton, chẳng phải là vì tiếc tiền. Nhưng dẫn ba cô gái tới khách sạn 5 sao ăn cơm thì quá kinh hãi thế tục, mặc dù trong trường không thiếu con cái nhà giàu, chiếc đồng đeo tay Gucci ánh ngân quang kia của Lục Nhất Mạn không phải rẻ. Song Lâm Tuyền không muốn đám Trương Đào, Điền Lệ thay đổi cái nhìn với y vì tiền, đặc biệt là Trần Vũ.
Lâm Tuyền gọi điện cho Cảnh Thiên Sương, vẫn là Dương Oanh nhận điện thoại:
- Chị Dương Oánh, anh chị tới nơi rồi à? Thế này, người tôi xô phải hẳn là chị quen, là Lục Nhất Mạn khoa ngoại thương khóa 97, tôi nói mời cô ấy ăn cơm chuộc lỗi, chị và anh Cảnh tới nhà hàng Tam Phục nhé.
Dương Oánh ở phía kia cười khúc khích:
- Vị sư muội này đương nhiên là tôi biết rồi, xinh đẹp như thế cơ mà. Cậu xô phải diễm phúc rồi đó, có cần tôi tác hợp cho hai người không? Mà sao phải đổi sang Tam Phúc, cứ tới thẳng Hilton đi, con gái ai chẳng có chút lòng hư vinh, cậu mời người ta ăn cơm ở Hilton, tôi không tin cô gái ấy không động lòng.
Lâm Tuyền bị trêu, cười méo xẹo:
- Chị Dương Oánh, trong túi tôi còn có 200 đồng, ăn ở đó chỉ có đường ở lại bán thân làm ngưu lang, quyết định ở nhà hàng Tam Phúc, chị và anh Cảnh tới mau nhé.
Gập di động lại, Lâm Tuyền nói với Lục Nhất Mạn:
- Dương Oánh của viện nghiên cứu sinh, chị ấy nói có quen cô, thế này nhé, tôi đưa cô về KTX thay y phục.
- Hả, sao anh quen chị Dương Oánh?
Lâm Tuyền không để ý tới sự ngạc nhiên của Lục Nhất Mạn, gọi điện cho Trương Đào, bảo hắn tới Tam Phúc đặt phòng bao trước, lại bảo Điền Lệ:
- Trương Đào sắp tới Tam Phúc rồi đấy, các cô đi trước đi.
Lâm Tuyền đưa Lục Nhất Mạn về KTX, lại ngồi đợi ở đại sảnh KTX nữ nửa tiếng đồng hồ, 5 giờ chiếu là lúc người qua kẻ lại đông đúc nhất, ai nấy đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn y chằm chằm, Lâm Tuyền có cảm giác như bị người ta lột sạch y phục đứng giữa phòng cho người ta nhìn vậy. Trong lòng cũng lấy làm lạ không thôi, đại sảnh đâu phải chỉ có một mình mình, vì sao ai cũng nhìn mình như thế.
Một lúc sau không ngờ tiểu lục Trần Lập ôm bạn gái xuất hiện trước mặt Lâm Tuyền, cười gian:
- Lão Đại, anh đúng là tàn nhẫn, dám hạ độc thủ với Lục Nhất Mạn, bên ngoài người người sục sôi, cẩn thận ra kia bị người ta cầm gạch ném vỡ đầu.
Không cho Lâm Tuyền cơ hội hỏi gì, hắn kéo bạn gái đi, cười hô hố:
- Em đợi anh ở Tam Phúc.
Tây phục màu xanh thẫm phố hợp với váy ngắn tím sậm xếp nhiều tầng, bên trong là áo dệt kim mỏng màu trắng, giày ống cao màu cà phê, cùng với chiếc tất đen dài tới gối, mỗi bước đi chiếc váy ngắn phơ phất lộ ra làn da đủi trắng trẻo. Mái tóc dài buông xõa sau vai, khuôn mặt xinh đẹp không tì vết, đôi mắt trong như nước suối trên núi, vô cùng rung động lòng người. Tay lại cầm một chiếc túi sách vằn báo, càng làm Lục Nhất Mạn trở thêm thuần khiết.
Lâm Tuyền không thể không thừa nhận, Lục Nhất Mạn đứng nơi nào, nơi đó như bừng sáng, làm tất cả thiếu nữ đi qua bên cạnh cô đều phải cúi đầu bước nhanh hơn, tránh bị thành vật làm nền.
Không có Trần Vũ, Điền Lệ ở bên cạnh, Lâm Tuyền khôi phục sự bình đạm vốn có, nhìn ánh mắt hằn học xung quanh, cười nói:
- Biết thế này tôi chuẩn bị thêm một cái mũ bảo hiểm, lúc nãy còn có người bạn dặn tôi đề phòng ra ngoài bị người ta ném gạch vỡ đầu, đi với cô chẳng an toàn chút nào.
- Có phải vì thế trước kia anh từ chối phụ đạo cho tôi?
Lục Nhất Mạn cảm thấy ngữ khí giống hờn dỗi, hỏi xong quay đầu sang làm mặt lạnh.
Lâm Tuyền cười lúng túng không trả lời, đúng lúc đó có một chàng trai chạy tới, dáng vẻ rất lo lắng, vừa thấy Lục Nhất Mạn liền hỏi:
- Tiểu Mạn, nghe nói em bị xô xe có làm sao không?

Lục Nhất Mạn giơ khuỷu tay lên, cười nhẹ:
- Không sao, chỉ xước xát chút da thôi, đã tới trạm y tế trường bang bó qua rồi.
Chàng trai kia thở phào, lúc này mới để ý tới Lâm Tuyền đi bên cạnh Lục Nhất Mạn, nhíu mày lại:

- Cậu là ai? … A cậu là Lâm Tuyền!

Chapter
1 Chương 1: Trở Về Tĩnh Hải
2 Chương 2: Tình Hình Tĩnh Hải
3 Chương 3: Thiếu Phụ Xinh Đẹp
4 Chương 4: Đưa Mỹ Nữ Về Nhà
5 Chương 5: Bắt Đầu Kế Hoạch
6 Chương 6: Kiểm Khoản Tiền Đầu Tiên
7 Chương 7: Lộ Mặt Gian Thương
8 Chương 8: Chạm Trán Lưu Manh
9 Chương 9: Tổ Hợp Ưu Tú
10 Chương 10: Chuyển Hướng Kinh Doanh
11 Chương 11: Cám Ơn Cậu
12 Chương 12: Nữ Yêu Tinh
13 Chương 13: Mách Lới Cũ Rích (1)
14 Chương 14: Mách Lới Cũ Rích (2)
15 Chương 15: Lâm Tĩnh Sơ
16 Chương 16: Phó Thư Ký Trưởng Thành Ủy
17 Chương 17: Chỉ Là Bàn Đạp
18 Chương 18: Có Giỏi Thì Nói Với Ba Tao
19 Chương 19: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân
20 Chương 20: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân (2)
21 Chương 21: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (1)
22 Chương 22: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (2)
23 Chương 23: Con Dấu
24 Chương 24: Phải Tạo Ra Đề Tài
25 Chương 25: Số 5 Đường Hoa Viên
26 Chương 26: Suy Nghĩ Của Cảnh Nhất Dân
27 Chương 27: Đăng Ký Công Ty
28 Chương 28: Lần Đầu Gặp Tôn Phi Phi
29 Chương 29: Cáo Mượn Oai Hùm
30 Chương 30: Mời Khách
31 Chương 31: Mời Khách (2)
32 Chương 32: Mời Khách (3)
33 Chương 33: Say Rượu
34 Chương 34: Một Thoáng Nhu Tình
35 Chương 35: Tinh Hồ Uyển
36 Chương 36: Khó Khăn Của Tinh Hổ
37 Chương 37: Thời Nay Cũng Có Danh Kỹ
38 Chương 38: Nội Tình Phức Tạp
39 Chương 39: Có Người Ứng Tuyển Rồi
40 Chương 40: Phỏng Vấn
41 Chương 41: Cần Có Bạn Gái Rồi
42 Chương 42: Cậu Là Thạch Phật Lâm Tuyền ?
43 Chương 43: Con Ông Cháu Cha
44 Chương 44: Bắt Cóc Tôn Phi Phi
45 Chương 45: Bắt Cóc Tôn Phi Phi (3)
46 Chương 46: Ngưỡng Cửa Ngân Hàng
47 Chương 47: Giao Kèo
48 Chương 48: Đi Mua Nhà
49 Chương 49: Đi Mua Nhà (2)
50 Chương 50: Nhà Máy Trấn Lục Hồng
51 Chương 51: Trần Minh Hành Nổi Giận
52 Chương 52: Thái Độ Của Ngân Hàng
53 Chương 53: Tôi Là Khổng Lập Dân Của Đông Đô
54 Chương 54: Lễ Vật Của Khổng Lập Dân
55 Chương 55: Mở Đầu Hoa Lệ
56 Chương 56: Lập Kế Hoạch
57 Chương 57: Vua Không Ngai Bị Đánh
58 Chương 58: Tiến Về Phía Trước
59 Chương 59: Quy Hoạch Tương Lai Tú Thủy Các
60 Chương 60: Gọi Điện Xin Chỉ Thị
61 Chương 61: Đi Xin Lỗi
62 Chương 62: Cô Gái Đanh Đá
63 Chương 63: Gặp Gỡ Trên Tàu
64 Chương 64: Bạn Bè Đại Học
65 Chương 65: Căn Hộ Tân Hôn
66 Chương 66: Bị Nhìn Thấy Hết Rồi
67 Chương 67: Cô Gái Bán Nhà
68 Chương 68: Sao Sơn Chấn Hổ (1)
69 Chương 69: Sao Sơn Chấn Hổ (2)
70 Chương 70: Sao Sơn Chấn Hổ (3)
71 Chương 71: Đòn Bẩy Nâng Địa Cầu
72 Chương 72: Cảnh Xuân Trong Phòng
73 Chương 73: Trương Đào Thất Tình
74 Chương 74: Con nhớ mẹ lắm …
75 Chương 75: Đẩy giá nhà lên cho tôi
76 Chương 76: Ủy ban chủ nhà
77 Chương 77: Tiểu khu nhất định phải đẹp
78 Chương 78: Giao dịch ngầm
79 Chương 79: Kế hoạch bị lật nhào
80 Chương 80: Kế Hoạch Bị Lật Nhào 2
81 Chương 81: Cuộc Đời Phương Nam 1
82 Chương 82: Cuộc Đời Phương Nam 2
83 Chương 83: Gọi Ba Đi!
84 Chương 84: Công Việc Lặng Lẽ Tới
85 Chương 85: Ngày đặc biệt
86 Chương 86: Lòng loạn rồi (1)
87 Chương 87: Lòng Loạn Rồi (2)
88 Chương 88: Bệnh Rồi
89 Chương 89: Phòng bệnh cao cấp
90 Chương 90: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (1)
91 Chương 91: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (2)
92 Chương 92: Chu Vân Thiên Đòi Tiền
93 Chương 93: Giữ Lại Trương Bích Quân
94 Chương 94: Chỉ Hơi Nhớ
95 Chương 95: Còn Chưa Quên Tiểu Tình Nhân
96 Chương 96: Vết Thương Thành Phố
97 Chương 97: Vết Thương Thành Phố (2)
98 Chương 98: Chúc tết thật là mệt
99 Chương 99: Trần Vũ và Trần Thần
100 Chương 100: Tiệc tân gia
101 Chương 101: Tiền Vi Ghen Tỵ
102 Chương 102: Quốc Tế Duy Lợi
103 Chương 103: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu
104 Chương 104: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu (2)
105 Chương 105: Không có ý đồ tốt
106 Chương 106: Lục Nhất Mạn
107 Chương 107: Lục Nhất Mạn. (2)
108 Chương 108: Lục Nhất Mạn. (3)
109 Chương 109: Lãnh Đạo Thị Sát
110 Chương 110: Công Trình Chính Tích
111 Chương 111: Lần đầu tới Tần Hoài
112 Chương 112: Chung cư Đàn Sơn
113 Chương 113: Kế Hoạch Tân Thành Trấn
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Trở Về Tĩnh Hải
2
Chương 2: Tình Hình Tĩnh Hải
3
Chương 3: Thiếu Phụ Xinh Đẹp
4
Chương 4: Đưa Mỹ Nữ Về Nhà
5
Chương 5: Bắt Đầu Kế Hoạch
6
Chương 6: Kiểm Khoản Tiền Đầu Tiên
7
Chương 7: Lộ Mặt Gian Thương
8
Chương 8: Chạm Trán Lưu Manh
9
Chương 9: Tổ Hợp Ưu Tú
10
Chương 10: Chuyển Hướng Kinh Doanh
11
Chương 11: Cám Ơn Cậu
12
Chương 12: Nữ Yêu Tinh
13
Chương 13: Mách Lới Cũ Rích (1)
14
Chương 14: Mách Lới Cũ Rích (2)
15
Chương 15: Lâm Tĩnh Sơ
16
Chương 16: Phó Thư Ký Trưởng Thành Ủy
17
Chương 17: Chỉ Là Bàn Đạp
18
Chương 18: Có Giỏi Thì Nói Với Ba Tao
19
Chương 19: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân
20
Chương 20: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân (2)
21
Chương 21: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (1)
22
Chương 22: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (2)
23
Chương 23: Con Dấu
24
Chương 24: Phải Tạo Ra Đề Tài
25
Chương 25: Số 5 Đường Hoa Viên
26
Chương 26: Suy Nghĩ Của Cảnh Nhất Dân
27
Chương 27: Đăng Ký Công Ty
28
Chương 28: Lần Đầu Gặp Tôn Phi Phi
29
Chương 29: Cáo Mượn Oai Hùm
30
Chương 30: Mời Khách
31
Chương 31: Mời Khách (2)
32
Chương 32: Mời Khách (3)
33
Chương 33: Say Rượu
34
Chương 34: Một Thoáng Nhu Tình
35
Chương 35: Tinh Hồ Uyển
36
Chương 36: Khó Khăn Của Tinh Hổ
37
Chương 37: Thời Nay Cũng Có Danh Kỹ
38
Chương 38: Nội Tình Phức Tạp
39
Chương 39: Có Người Ứng Tuyển Rồi
40
Chương 40: Phỏng Vấn
41
Chương 41: Cần Có Bạn Gái Rồi
42
Chương 42: Cậu Là Thạch Phật Lâm Tuyền ?
43
Chương 43: Con Ông Cháu Cha
44
Chương 44: Bắt Cóc Tôn Phi Phi
45
Chương 45: Bắt Cóc Tôn Phi Phi (3)
46
Chương 46: Ngưỡng Cửa Ngân Hàng
47
Chương 47: Giao Kèo
48
Chương 48: Đi Mua Nhà
49
Chương 49: Đi Mua Nhà (2)
50
Chương 50: Nhà Máy Trấn Lục Hồng
51
Chương 51: Trần Minh Hành Nổi Giận
52
Chương 52: Thái Độ Của Ngân Hàng
53
Chương 53: Tôi Là Khổng Lập Dân Của Đông Đô
54
Chương 54: Lễ Vật Của Khổng Lập Dân
55
Chương 55: Mở Đầu Hoa Lệ
56
Chương 56: Lập Kế Hoạch
57
Chương 57: Vua Không Ngai Bị Đánh
58
Chương 58: Tiến Về Phía Trước
59
Chương 59: Quy Hoạch Tương Lai Tú Thủy Các
60
Chương 60: Gọi Điện Xin Chỉ Thị
61
Chương 61: Đi Xin Lỗi
62
Chương 62: Cô Gái Đanh Đá
63
Chương 63: Gặp Gỡ Trên Tàu
64
Chương 64: Bạn Bè Đại Học
65
Chương 65: Căn Hộ Tân Hôn
66
Chương 66: Bị Nhìn Thấy Hết Rồi
67
Chương 67: Cô Gái Bán Nhà
68
Chương 68: Sao Sơn Chấn Hổ (1)
69
Chương 69: Sao Sơn Chấn Hổ (2)
70
Chương 70: Sao Sơn Chấn Hổ (3)
71
Chương 71: Đòn Bẩy Nâng Địa Cầu
72
Chương 72: Cảnh Xuân Trong Phòng
73
Chương 73: Trương Đào Thất Tình
74
Chương 74: Con nhớ mẹ lắm …
75
Chương 75: Đẩy giá nhà lên cho tôi
76
Chương 76: Ủy ban chủ nhà
77
Chương 77: Tiểu khu nhất định phải đẹp
78
Chương 78: Giao dịch ngầm
79
Chương 79: Kế hoạch bị lật nhào
80
Chương 80: Kế Hoạch Bị Lật Nhào 2
81
Chương 81: Cuộc Đời Phương Nam 1
82
Chương 82: Cuộc Đời Phương Nam 2
83
Chương 83: Gọi Ba Đi!
84
Chương 84: Công Việc Lặng Lẽ Tới
85
Chương 85: Ngày đặc biệt
86
Chương 86: Lòng loạn rồi (1)
87
Chương 87: Lòng Loạn Rồi (2)
88
Chương 88: Bệnh Rồi
89
Chương 89: Phòng bệnh cao cấp
90
Chương 90: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (1)
91
Chương 91: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (2)
92
Chương 92: Chu Vân Thiên Đòi Tiền
93
Chương 93: Giữ Lại Trương Bích Quân
94
Chương 94: Chỉ Hơi Nhớ
95
Chương 95: Còn Chưa Quên Tiểu Tình Nhân
96
Chương 96: Vết Thương Thành Phố
97
Chương 97: Vết Thương Thành Phố (2)
98
Chương 98: Chúc tết thật là mệt
99
Chương 99: Trần Vũ và Trần Thần
100
Chương 100: Tiệc tân gia
101
Chương 101: Tiền Vi Ghen Tỵ
102
Chương 102: Quốc Tế Duy Lợi
103
Chương 103: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu
104
Chương 104: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu (2)
105
Chương 105: Không có ý đồ tốt
106
Chương 106: Lục Nhất Mạn
107
Chương 107: Lục Nhất Mạn. (2)
108
Chương 108: Lục Nhất Mạn. (3)
109
Chương 109: Lãnh Đạo Thị Sát
110
Chương 110: Công Trình Chính Tích
111
Chương 111: Lần đầu tới Tần Hoài
112
Chương 112: Chung cư Đàn Sơn
113
Chương 113: Kế Hoạch Tân Thành Trấn