Chương 60: 60: Người Phục Vụ Đáng Nghi

Thẩm Thịnh Quân từ trước đến giờ có khái niệm rất lớn về thời gian, nói sáng sang rước chính là sáng sang rước, một giây cũng không chậm trễ.
Đi đến trước cửa phòng cậu, hắn gõ lên hai tiếng chờ đợi cậu bước ra mở cửa cho mình.
Thiệu Huy còn đang chuẩn bị nghe thấy âm thanh liền gấp gáp từ trong bước qua, bộ đồ cậu mặc trên người quả thực rất đơn điệu chỉ là một cái áo sơ mi trắng phối cùng quần jean đen, hai màu hoàn toàn tương phản nhưng khi mặc vào lại cực kỳ nổi bật và thu hút ánh nhìn.
Vừa nhìn thấy cậu hắn cứ đứng ngơ ra đấy không nói không rằng, trong đầu chỉ có duy nhất một ý nghĩ, cậu thực sự rất đẹp.
Thấy hắn mãi đứng im nhìn mình mà không nói gì thêm, cậu lúng túng hỏi: "Sao thế?" Chẳng lẽ quần áo cậu mặc trên người không được?
Đêm qua bất đắc dĩ cậu đành phải cầu cứu Thiên Tửu được cô bày cho cách phối đồ này, cô nói rằng phối màu đen trắng lại với nhau sẽ không bao giờ là cũ.

Thật may mắn khi tủ quần áo cậu có đủ cả hai màu này, dựa theo gợi ý mà cô đưa ra, cậu rất nhanh đã lựa chọn một áo sơ mi cùng quần jean phối thành một bộ đồ như bây giờ.
Hắn chậm rãi lắc đầu, mỉm cười nói: "Không có gì, em rất đẹp."
Lời khen của hắn khiến cậu cảm thấy ngại ngùng, tai đỏ lên từ lúc nào không hay.

"Cảm, cảm ơn anh."
Lúc này đang là sáng sớm, Thiệu Huy có lẽ là vừa tỉnh dậy nên chắc chưa có gì vào bụng.

Nghĩ đến đây, hắn liền nhanh chóng đưa ra đề nghị: "Bây giờ chúng ta liền đi đến điểm hẹn nhé?"
Cậu gật đầu, cẩn thận khóa cửa phòng lại sau đó cùng Thẩm Thịnh Quân lên xe đi đến một nhà hàng nằm ngay trung tâm.

Đất Bắc không bằng Nam, điều đó không ai có thể chối cãi, tuy nhiên nếu so về ẩm thực lại hoàn toàn vượt xa
Nếu nói miền Nam có sự phát triển cao về kinh tế thì miền Bắc cũng không có điểm gì thua kém, người dân nơi đây có nhận thức rất cao về ẩm thực.

Những món ăn do họ làm ra đều rất ngon miệng, khiến người ta ăn một lần liền nhớ mãi không quên hương vị.
Nhà hàng Cao Thế nằm ngay tại vùng trung tâm nên rất đông khách, hằng ngày đều xuất hiện người ra kẻ vào chưa một ngày ế ẩm.

Muốn đặt được bàn ở đây cũng không phải dễ, nhà hàng có yêu cầu rất cao về khách hàng, phần lớn người lui tới đây đều là những kẻ có quyền cao chức trọng trong quân đội hay những nhà giàu có tiếng tăm.
Nhiều người cho rằng họ khinh thường người nghèo dân đen nơi đây, nhưng sự thật lại không phải như vậy.

Nguyên liệu nhà hàng sử dụng đều được vận chuyển từ Nam nên kinh phí rất đắt đỏ, họ làm như vậy cũng vì để tiếp tục duy trì nhà hàng mà thôi.

Nếu đón tiếp những người bình thường không có thu nhập cao thì giá cả của những món ăn trong thực đơn bắt buộc phải giảm xuống để hợp với nguồn thu đầu vào của khách hàng, như vậy thì có khác gì đang muốn nhà hàng họ nhanh chóng đóng cửa đâu chứ?

Tối hôm qua sau khi nhắn tin cùng Thiệu Huy, Thẩm Thịnh Quân liền đặt trước bàn ở Cao Thế.
Khi đã đến nơi, Thẩm Thịnh Quân tiến lại mở cửa chờ đợi cậu bước ra sau đó giao chìa khóa để bảo vệ đỗ xe vào bãi giúp mình.

Nhà hàng có danh tiếng nên hắn không lo sợ khi giao xe của mình cho một người xa lạ, hơn nữa lại còn là xe của thượng tướng có vị trí cao trong quân đội thì ai mà dám lấy đây?
"Đi thôi." Hắn nắm tay dẫn cậu bước vào bên trong.
Thiệu Huy tuy ngại ngùng nhưng lại không có bất kỳ sự phản kháng nào, cứ để yên tay ở đấy cho hắn nắm còn bản thân thì mắt điếc tai ngơ không để ý đến ánh nhìn kỳ quái của những người có mặt tại nhà hàng dành cho mình.
Ban đầu Thẩm Thịnh Quân không có ý định sẽ nắm tay cậu bước vào bên trong, hắn chỉ đơn thuần muốn kéo cậu đi trước sau đó liền buông ra, ai ngờ cậu lại tỏ ra không có vấn đề gì trước hành động của mình nên thành ra tham lam muốn nắm tay cậu nhiều thêm một chút.

"Xin chào quý khách, xin hỏi quý khách cần gì?" Vừa thấy họ bước vào, một người phục vụ liền tiến lại gần, dựa theo quy tắc của nhà hàng mà cúi đầu chào hỏi.
Thiệu Huy vừa quay sang nhìn liền phải nhíu mày, người phục vụ này trông khá kỳ quặc, trên người mặc dù là đồng phục nhân viên nhưng lại đeo khẩu trang, kính đen, đội nón kín mít nhìn tới đâu cũng cảm thấy cậu ta có điều bất thường.
Tại sao nhà hàng lại để cho nhân viên của mình ăn vận như vậy trong giờ làm việc chứ?
"Cậu tháo khẩu trang, kính cùng nón xuống hết cho tôi."
Nhìn thoáng qua có thể cậu cả người cậu ta trở nên cứng nhắc ngay sau khi nghe thấy lời cậu yêu cầu, dường như bị cái gì đó thôi thúc, cậu ta nhanh chóng trở lại bình thường, gượng cười nói: "Thực ra mặt tôi đang bị dị ứng, tôi e một khi tháo ra rồi sẽ khiến hai vị phải kinh hãi."

Nhưng cậu lại rất cố chấp với vấn đề này, chỉ khi nào cậu ta chịu tháo hết những thứ trên mặt xuống thì mới thôi.
"Không sao, chúng tôi có thể chịu được.

Cậu cứ mở ra đi."
Cậu ta bày ra vẻ mặt khó xử.
Thấy vậy Thẩm Thịnh Quân liền lắc đầu với cậu: "Mặc kệ đi em, chúng ta vào phòng ăn trước." Dù sao hắn từ sớm cũng đã biết trước được danh tính của kẻ này rồi, có tháo hay không cũng không quan trọng lắm.
"Thôi vậy." Hắn đã nói thế rồi thì cậu cũng bỏ qua, không tiếp tục cắn mãi không buông sự việc này.
Ánh mắt Thẩm Thịnh Quân sâu xa nhìn vào cậu ta mỉm cười một lúc sau đó mở điện thoại ra cho cậu ta xem thông tin đặt bàn tối qua rồi nói: "Phiền cậu dẫn chúng tôi đến phòng riêng."
"Mời hai vị đi theo lối này."

Chapter
1 Chương 1: 1: Quá Khứ Của Kẻ Phản Diện
2 Chương 2: 2: Trùng Sinh
3 Chương 3: 3: Con Riêng
4 Chương 4: 4: Đến Nhà Chính
5 Chương 5: 5: Hình Như Có Hơi Trà Xanh
6 Chương 6: 6: Chuyển Đến Tổng Bộ
7 Chương 7: 7: Người Bạn Rất Quan Trọng
8 Chương 8: 8: Cướp Người Về Tay
9 Chương 9: 9: Đến Tổng Bộ
10 Chương 10: 10: Tôi Muốn Giúp Đỡ Em
11 Chương 11: 11: Tức Giận
12 Chương 12: 12: Gây Sự
13 Chương 13: 13: Hẹn Gặp
14 Chương 14: 14: Trời Đánh Tránh Bữa Ăn
15 Chương 15: 15: Cùng Ăn Nhé
16 Chương 16: 16: Ra Mắt Ông Nội
17 Chương 17: 17: Là Người Yêu
18 Chương 18: 18: Sang Tên
19 Chương 19: 19: Tuyệt Đối Không Thể Tồn Tại!
20 Chương 20: 20: Lạnh Nhạt
21 Chương 21: 21: Giúp Cô Một Chuyện
22 Chương 22: 22: Văn Kiện
23 Chương 23: 23: Hẹn
24 Chương 24: 24: Khuyên
25 Chương 25: 25: Chăm Chỉ Làm Việc
26 Chương 26: 26: Giám Sát Nhà Xưởng
27 Chương 27: 27: Đi Ăn Cùng Kim Hủy
28 Chương 28: 28: Giận
29 Chương 29: 29: Nhắc Nhở
30 Chương 30: 30: Hoàng Thành Long Muốn Gặp
31 Chương 31: 31: Trễ Hẹn
32 Chương 32: 32: Giải Quyết Êm Đẹp
33 Chương 33: 33: Đường Vũ Vương
34 Chương 34: 34: Ông Nội Thẩm Đến Công Ty
35 Chương 35: 35: Báo Cáo
36 Chương 36: 36: Tình Hình Nơi Chiến Trận
37 Chương 37: 37: Tôi Cũng Nhớ Em
38 Chương 38: 38: Thuê Trọ
39 Chương Chương 39: 39
40 Chương 40: 40: Trở Về
41 Chương 41: 41: Chắc Chắn Sẽ Khiến Chị Phải Kinh Ngạc
42 Chương 42: 42: Quan Tâm
43 Chương 43: 43: Đến Quân Khu
44 Chương Chương 44: 44
45 Chương Chương 45: 45
46 Chương 46: 46: Đường Vũ Vương Biến Mất
47 Chương 47: 47: Đi Ăn Sáng
48 Chương 48: 48: Kí Ức Lần Đầu Gặp Gỡ
49 Chương 49: 49: Em Có Thể Cười Với Tôi Được Không
50 Chương 50: 50: Xô Xát
51 Chương 51: 51: Đi Họp
52 Chương 52: 52: Hoàng Thành Long Và Hệ Thống Của Cậu Ta
53 Chương 53: 53: Mã Code
54 Chương 54: 54: Đột Nhập Vào Công Ty
55 Chương 55: 55: Thiên Tửu Giúp Đỡ
56 Chương 56: 56: Bị Tấn Công
57 Chương 57: 57: Nguyên Nhân - Lời Bày Tỏ
58 Chương 58: 58: Tôi Cần Thời Gian Suy Nghĩ
59 Chương 59: 59: Ngày Tàn
60 Chương 60: 60: Người Phục Vụ Đáng Nghi
61 Chương 61: 61: Bỏ Thuốc Vào Thức Ăn
62 Chương 62: 62: Gậy Ông Đập Lưng Ông
63 Chương 63: 63: Món Quà Của Hệ Thống
64 Chương 64: 64: Băng Bó
65 Chương 65: 65: Có Người Yêu Thật Tốt!
66 Chương 66: 66: Trở Về Thủ Đô
67 Chương 67: 67: Nhà Riêng
68 Chương Chương 68: 68
69 Chương 69: 69: Điều Chẳng Lành
70 Chương 70: 70: Thiệu Huy Mất Tích
71 Chương 71: 71: Điều Tra
72 Chương 72: 72: Bất Công
73 Chương 73: 73: Trúng Độc
74 Chương Chương 74: 74
75 Chương 75: 75: Giải Cứu
76 Chương 76: 76: Bắt Giữ
77 Chương 77: 77: Kí Ức
78 Chương 78: 78: Tỉnh Lại
79 Chương 79: 79: Chú Út Trở Về
80 Chương 80: 80: Sắp Rồi Ạ
81 Chương 81: 81: Chờ Đợi Là Hạnh Phúc
82 Chương 82: 82: Nói Chuyện Cùng Chú
83 Chương 83: 83: Quà Tặng
84 Chương 84: 84: Ra Mắt
85 Chương 85: 85: Dùng Cơm
86 Chương 86: 86: Tháng Sau
87 Chương 87: 87: Máy Chơi Game
88 Chương 88: 88: Hỏi Ý
89 Chương 89: 89: Giấc Mộng
90 Chương 90: 90: Hôn Lễ Hoàn Chính Văn
91 91: Ngoại Truyện 11 - Động Phòng
92 90: Hôn Lễ Hoàn Chính Văn
93 89: Giấc Mộng
Chapter

Updated 93 Episodes

1
Chương 1: 1: Quá Khứ Của Kẻ Phản Diện
2
Chương 2: 2: Trùng Sinh
3
Chương 3: 3: Con Riêng
4
Chương 4: 4: Đến Nhà Chính
5
Chương 5: 5: Hình Như Có Hơi Trà Xanh
6
Chương 6: 6: Chuyển Đến Tổng Bộ
7
Chương 7: 7: Người Bạn Rất Quan Trọng
8
Chương 8: 8: Cướp Người Về Tay
9
Chương 9: 9: Đến Tổng Bộ
10
Chương 10: 10: Tôi Muốn Giúp Đỡ Em
11
Chương 11: 11: Tức Giận
12
Chương 12: 12: Gây Sự
13
Chương 13: 13: Hẹn Gặp
14
Chương 14: 14: Trời Đánh Tránh Bữa Ăn
15
Chương 15: 15: Cùng Ăn Nhé
16
Chương 16: 16: Ra Mắt Ông Nội
17
Chương 17: 17: Là Người Yêu
18
Chương 18: 18: Sang Tên
19
Chương 19: 19: Tuyệt Đối Không Thể Tồn Tại!
20
Chương 20: 20: Lạnh Nhạt
21
Chương 21: 21: Giúp Cô Một Chuyện
22
Chương 22: 22: Văn Kiện
23
Chương 23: 23: Hẹn
24
Chương 24: 24: Khuyên
25
Chương 25: 25: Chăm Chỉ Làm Việc
26
Chương 26: 26: Giám Sát Nhà Xưởng
27
Chương 27: 27: Đi Ăn Cùng Kim Hủy
28
Chương 28: 28: Giận
29
Chương 29: 29: Nhắc Nhở
30
Chương 30: 30: Hoàng Thành Long Muốn Gặp
31
Chương 31: 31: Trễ Hẹn
32
Chương 32: 32: Giải Quyết Êm Đẹp
33
Chương 33: 33: Đường Vũ Vương
34
Chương 34: 34: Ông Nội Thẩm Đến Công Ty
35
Chương 35: 35: Báo Cáo
36
Chương 36: 36: Tình Hình Nơi Chiến Trận
37
Chương 37: 37: Tôi Cũng Nhớ Em
38
Chương 38: 38: Thuê Trọ
39
Chương Chương 39: 39
40
Chương 40: 40: Trở Về
41
Chương 41: 41: Chắc Chắn Sẽ Khiến Chị Phải Kinh Ngạc
42
Chương 42: 42: Quan Tâm
43
Chương 43: 43: Đến Quân Khu
44
Chương Chương 44: 44
45
Chương Chương 45: 45
46
Chương 46: 46: Đường Vũ Vương Biến Mất
47
Chương 47: 47: Đi Ăn Sáng
48
Chương 48: 48: Kí Ức Lần Đầu Gặp Gỡ
49
Chương 49: 49: Em Có Thể Cười Với Tôi Được Không
50
Chương 50: 50: Xô Xát
51
Chương 51: 51: Đi Họp
52
Chương 52: 52: Hoàng Thành Long Và Hệ Thống Của Cậu Ta
53
Chương 53: 53: Mã Code
54
Chương 54: 54: Đột Nhập Vào Công Ty
55
Chương 55: 55: Thiên Tửu Giúp Đỡ
56
Chương 56: 56: Bị Tấn Công
57
Chương 57: 57: Nguyên Nhân - Lời Bày Tỏ
58
Chương 58: 58: Tôi Cần Thời Gian Suy Nghĩ
59
Chương 59: 59: Ngày Tàn
60
Chương 60: 60: Người Phục Vụ Đáng Nghi
61
Chương 61: 61: Bỏ Thuốc Vào Thức Ăn
62
Chương 62: 62: Gậy Ông Đập Lưng Ông
63
Chương 63: 63: Món Quà Của Hệ Thống
64
Chương 64: 64: Băng Bó
65
Chương 65: 65: Có Người Yêu Thật Tốt!
66
Chương 66: 66: Trở Về Thủ Đô
67
Chương 67: 67: Nhà Riêng
68
Chương Chương 68: 68
69
Chương 69: 69: Điều Chẳng Lành
70
Chương 70: 70: Thiệu Huy Mất Tích
71
Chương 71: 71: Điều Tra
72
Chương 72: 72: Bất Công
73
Chương 73: 73: Trúng Độc
74
Chương Chương 74: 74
75
Chương 75: 75: Giải Cứu
76
Chương 76: 76: Bắt Giữ
77
Chương 77: 77: Kí Ức
78
Chương 78: 78: Tỉnh Lại
79
Chương 79: 79: Chú Út Trở Về
80
Chương 80: 80: Sắp Rồi Ạ
81
Chương 81: 81: Chờ Đợi Là Hạnh Phúc
82
Chương 82: 82: Nói Chuyện Cùng Chú
83
Chương 83: 83: Quà Tặng
84
Chương 84: 84: Ra Mắt
85
Chương 85: 85: Dùng Cơm
86
Chương 86: 86: Tháng Sau
87
Chương 87: 87: Máy Chơi Game
88
Chương 88: 88: Hỏi Ý
89
Chương 89: 89: Giấc Mộng
90
Chương 90: 90: Hôn Lễ Hoàn Chính Văn
91
91: Ngoại Truyện 11 - Động Phòng
92
90: Hôn Lễ Hoàn Chính Văn
93
89: Giấc Mộng