Chương 49: 49: Em Có Thể Cười Với Tôi Được Không

Sau khi ăn Thiệu Huy thấy Thẩm Thịnh Quân vẫn còn treo máy ở đấy, ánh mắt đăm chiêu như đang suy nghĩ về một vấn đề nào đó thì cảm thấy thắc mắc không thôi.
"Này, anh đang nghĩ gì vậy?"
Câu hỏi của cậu kéo hắn trở về với thực tại, tạm thời gác lại những dòng hồi ức đau thương ở kiếp trước sang một bên, hắn lắc đầu đáp.
"Không có gì."
Thiệu Huy bĩu mồi lẩm bẩm: "Có quỷ mới tin anh."
Không biết hắn có nghe thấy những gì cậu nói không, Thiệu Huy thấy sắc mặt hắn bất chợt trở nên nghiêm túc nhìn mình cả người cũng vì vậy mà căng thẳng theo.
Cậu dùng tay chỉ vào người mình nghiêng đầu thắc mắc: "Anh làm gì mà nhìn tôi dữ vậy?"
"Em có thể cười với tôi được không?"
"Hả?"
Thiệu Huy không hiểu nổi rốt cuộc bây giờ trong đầu hắn đang nghĩ đến chuyện gì, vì lí do gì hắn lại đột nhiên kêu cậu cười như vậy?
"Chẳng phải tôi vẫn luôn cười hay sao?"
"Không phải."

Nó không phải là nụ cười Thẩm Thịnh Quân muốn nhìn thấy, cái hắn muốn thấy chính là nụ cười hồn nhiên ngây thơ như thuở niên thiếu của cậu chứ không phải là nụ cười giả tạo đầy gượng gạo như bây giờ.
Hắn nhớ, rất nhớ đến những nụ cười ấy.

Nếu có thể, hắn thực sự muốn cậu quên đi hết những kí ức kiếp trước đi bình yên mà sống một cuộc sống tốt đẹp như bao người.

Chuyện kiếp trước cứ để một mình hắn nhớ, còn việc trả thù cứ để hắn thay cậu làm là được.
Nhưng muốn quên đâu phải chỉ cần một câu nói là có thể quên được, kí ức kiếp trước tựa như một vết sẹo đen tối khảm sâu vào da thịt cậu vậy khiến cậu khó lòng mà quên đi.

Hơn hết nữa, chấp niệm trả thù của cậu quá lớn, so với việc để người khác thay mình trả thù cậu càng muốn tự thân vận động.
Tất cả nổi đau mình phải chịu, cậu muốn tự tay trả lại cho những kẻ gây ra từng chút từng chút một để họ phải niếm trải cảm giác vừa đau đớn vừa tuyệt vọng.
Nhưng lúc này đây đối với câu trả lời của hắn, Thiệu Huy lại cảm thấy ngờ vực.

Không phải là không phải thế nào?
"Anh..."
Cậu đang muốn nói gì đó thì chợt thấy cánh cửa phòng hắn bị mở ra, người đến là Lê Úy.
Anh ta nhìn đến màn hình máy tính đang mở của Thẩm Thịnh Quân, e dè mỉm cười: "Hình như tôi đến không đúng lúc rồi nhỉ?"
Bị anh cắt ngang cuộc trò chuyện khiến hắn cảm thấy khó chịu không thôi, lạnh lùng liếc mắt nhìn anh, hắn nói: "Cút!"
"Rồi rồi tôi cút, sắp đến giờ tập trung rồi đấy cậu nhớ tranh thủ." Sau đó rất tự giác rời đi, lúc bước ra khỏi phòng còn không quên giúp anh khóa trái cửa lại để tránh có kẻ dại dột làm phiền anh như bản thân mình đã từng.
Sau khi Lê Úy đã rời đi, hắn mới nhìn đến lời cậu.

Hắn hỏi: "Lúc nãy em vừa định nói gì?"
"À không, không có gì."

Sự xuất hiện đột ngột của anh khiến quên đi mất những gì bản thân đang muốn nói, cả hai sau đó cũng không còn ai nhắc đến vấn đề đã nói trước đó nữa.
Ăn uống xong xuôi, Thiệu Huy đi đến xe hủ tiếu của bà tính tiền rồi đi bộ đến công ty làm việc.

Đi đường không tiện cầm điện thoại cùng hắn nói chuyện nên cậu quyết định kết thúc cuộc trò chuyện.
"Chẳng phải anh còn có việc hay sao? Không tính đi tập trung à?"
"Không vội."
"Uầy anh không vội nhưng tôi thì vội nha, đã sáu giờ rưỡi rồi, tôi còn phải đến công ty nhận việc."
Dù có chút tiếc nuối nhưng đến cuối cùng hắn vẫn phải tắt máy để cậu đi làm, bản thân ngay sau đó thay ra một bộ trang phục khác đi đến sân chuẩn bị huấn luyện.
Công việc của hắn vào mỗi sáng chính là huấn luyện cho tân binh, những tân binh do hắn huấn luyện đa số đều rất nghiêm túc với những trận đánh này.

Riêng Đại cùng đàn em gã lại là trường hợp đặc biệt, mỗi ngày nếu không bị hắn đánh cho ra bã dường như không thể chịu được.
Từ lúc mới bắt đầu nhập ngũ cho đến bây giờ bọn gã đều luôn kiếm chuyện để gây khó dễ cho hắn, đến cuối cùng người ăn khổ lại chỉ có mình họ.
Lê Úy đứng ở sân huấn luyện nhìn top năm top ba đang nối đuôi nhau chạy ra xếp hàng, vừa thấy hắn liền mở miệng trêu chọc.
"Ây da Thẩm thượng tướng cuối cùng cũng chịu ra rồi đó à? Tôi còn tưởng anh sẽ phải ở lại trò chuyện cùng với tình yêu của mình lâu lắm mới chịu ra không đấy!"
Anh chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, mới sáng ngày mở cửa cắt ngang cuộc trò chuyện giữa hắn cùng Thiệu Huy thôi chưa đủ bây giờ lại còn muốn chọc ghẹo hắn.

Và tất nhiên câu nói của anh đã chọc đúng chỗ ngứa trong lòng hắn, nếu như còn thời gian thì hắn đã tiếp tục ngồi trong phòng nói chuyện với cậu rồi chứ chẳng phải ra đây mà dây dưa cùng bản mặt anh đâu.
Thẩm Thịnh Quân nhìn anh mỉm cười đầy u ám nói: "Tôi thấy Lê trung tướng vẫn còn quá nhiều sức sống, hay là anh chạy trước mười vòng khởi động làm gương cho mọi người ở đây đi."
Gương mặt Lê Úy thoáng chốc tái xanh, ba bốn giờ sáng cùng tất cả mọi người chạy hai mươi vòng trong quân khu thôi cũng đã mệt lắm rồi, bây giờ hắn lại còn bắt anh phải chạy thêm mười vòng nữa thì có khác gì giết chết anh đâu.
Nhưng mọi người ở đây lại có truyền thống cười trên nổi đau của người khác, thấy anh bị phạt như vậy ai ai cũng đều hưởng ứng mà vỗ tay nói: "Chạy đi, chạy đi!"
Bị mọi người đồng loạt gây áp lực như vậy, anh bất đắc dĩ phải lếch tấm thân cơ hàn này cố gắng chạy mười vòng quanh khu huấn để thị phạm cho những người khác.
May mà Thẩm Thịnh Quân vẫn còn có tính người, chỉ bắt anh chạy mười vòng sân huấn luyện thay vì quân khu nếu không anh nhất định sẽ té xĩu tại đây luôn mất.
Trước khi bắt đầu chạy, anh mơ hồ nghe thấy được tiếng cười rất khẽ đến từ Henry.

Anh ta nhìn anh, dùng khẩu hình miệng nói: "Cũng vừa lắm."
Tức giận trừng mắt nhìn anh ta, anh thầm nghĩ, sau này nhất định phải để anh ta hiếm trải đủ cảm giác của anh ngày hôm nay để chừa cái tật dám cười nhạo anh.

Chapter
1 Chương 1: 1: Quá Khứ Của Kẻ Phản Diện
2 Chương 2: 2: Trùng Sinh
3 Chương 3: 3: Con Riêng
4 Chương 4: 4: Đến Nhà Chính
5 Chương 5: 5: Hình Như Có Hơi Trà Xanh
6 Chương 6: 6: Chuyển Đến Tổng Bộ
7 Chương 7: 7: Người Bạn Rất Quan Trọng
8 Chương 8: 8: Cướp Người Về Tay
9 Chương 9: 9: Đến Tổng Bộ
10 Chương 10: 10: Tôi Muốn Giúp Đỡ Em
11 Chương 11: 11: Tức Giận
12 Chương 12: 12: Gây Sự
13 Chương 13: 13: Hẹn Gặp
14 Chương 14: 14: Trời Đánh Tránh Bữa Ăn
15 Chương 15: 15: Cùng Ăn Nhé
16 Chương 16: 16: Ra Mắt Ông Nội
17 Chương 17: 17: Là Người Yêu
18 Chương 18: 18: Sang Tên
19 Chương 19: 19: Tuyệt Đối Không Thể Tồn Tại!
20 Chương 20: 20: Lạnh Nhạt
21 Chương 21: 21: Giúp Cô Một Chuyện
22 Chương 22: 22: Văn Kiện
23 Chương 23: 23: Hẹn
24 Chương 24: 24: Khuyên
25 Chương 25: 25: Chăm Chỉ Làm Việc
26 Chương 26: 26: Giám Sát Nhà Xưởng
27 Chương 27: 27: Đi Ăn Cùng Kim Hủy
28 Chương 28: 28: Giận
29 Chương 29: 29: Nhắc Nhở
30 Chương 30: 30: Hoàng Thành Long Muốn Gặp
31 Chương 31: 31: Trễ Hẹn
32 Chương 32: 32: Giải Quyết Êm Đẹp
33 Chương 33: 33: Đường Vũ Vương
34 Chương 34: 34: Ông Nội Thẩm Đến Công Ty
35 Chương 35: 35: Báo Cáo
36 Chương 36: 36: Tình Hình Nơi Chiến Trận
37 Chương 37: 37: Tôi Cũng Nhớ Em
38 Chương 38: 38: Thuê Trọ
39 Chương Chương 39: 39
40 Chương 40: 40: Trở Về
41 Chương 41: 41: Chắc Chắn Sẽ Khiến Chị Phải Kinh Ngạc
42 Chương 42: 42: Quan Tâm
43 Chương 43: 43: Đến Quân Khu
44 Chương Chương 44: 44
45 Chương Chương 45: 45
46 Chương 46: 46: Đường Vũ Vương Biến Mất
47 Chương 47: 47: Đi Ăn Sáng
48 Chương 48: 48: Kí Ức Lần Đầu Gặp Gỡ
49 Chương 49: 49: Em Có Thể Cười Với Tôi Được Không
50 Chương 50: 50: Xô Xát
51 Chương 51: 51: Đi Họp
52 Chương 52: 52: Hoàng Thành Long Và Hệ Thống Của Cậu Ta
53 Chương 53: 53: Mã Code
54 Chương 54: 54: Đột Nhập Vào Công Ty
55 Chương 55: 55: Thiên Tửu Giúp Đỡ
56 Chương 56: 56: Bị Tấn Công
57 Chương 57: 57: Nguyên Nhân - Lời Bày Tỏ
58 Chương 58: 58: Tôi Cần Thời Gian Suy Nghĩ
59 Chương 59: 59: Ngày Tàn
60 Chương 60: 60: Người Phục Vụ Đáng Nghi
61 Chương 61: 61: Bỏ Thuốc Vào Thức Ăn
62 Chương 62: 62: Gậy Ông Đập Lưng Ông
63 Chương 63: 63: Món Quà Của Hệ Thống
64 Chương 64: 64: Băng Bó
65 Chương 65: 65: Có Người Yêu Thật Tốt!
66 Chương 66: 66: Trở Về Thủ Đô
67 Chương 67: 67: Nhà Riêng
68 Chương Chương 68: 68
69 Chương 69: 69: Điều Chẳng Lành
70 Chương 70: 70: Thiệu Huy Mất Tích
71 Chương 71: 71: Điều Tra
72 Chương 72: 72: Bất Công
73 Chương 73: 73: Trúng Độc
74 Chương Chương 74: 74
75 Chương 75: 75: Giải Cứu
76 Chương 76: 76: Bắt Giữ
77 Chương 77: 77: Kí Ức
78 Chương 78: 78: Tỉnh Lại
79 Chương 79: 79: Chú Út Trở Về
80 Chương 80: 80: Sắp Rồi Ạ
81 Chương 81: 81: Chờ Đợi Là Hạnh Phúc
82 Chương 82: 82: Nói Chuyện Cùng Chú
83 Chương 83: 83: Quà Tặng
84 Chương 84: 84: Ra Mắt
85 Chương 85: 85: Dùng Cơm
86 Chương 86: 86: Tháng Sau
87 Chương 87: 87: Máy Chơi Game
88 Chương 88: 88: Hỏi Ý
89 Chương 89: 89: Giấc Mộng
90 Chương 90: 90: Hôn Lễ Hoàn Chính Văn
91 91: Ngoại Truyện 11 - Động Phòng
92 90: Hôn Lễ Hoàn Chính Văn
93 89: Giấc Mộng
Chapter

Updated 93 Episodes

1
Chương 1: 1: Quá Khứ Của Kẻ Phản Diện
2
Chương 2: 2: Trùng Sinh
3
Chương 3: 3: Con Riêng
4
Chương 4: 4: Đến Nhà Chính
5
Chương 5: 5: Hình Như Có Hơi Trà Xanh
6
Chương 6: 6: Chuyển Đến Tổng Bộ
7
Chương 7: 7: Người Bạn Rất Quan Trọng
8
Chương 8: 8: Cướp Người Về Tay
9
Chương 9: 9: Đến Tổng Bộ
10
Chương 10: 10: Tôi Muốn Giúp Đỡ Em
11
Chương 11: 11: Tức Giận
12
Chương 12: 12: Gây Sự
13
Chương 13: 13: Hẹn Gặp
14
Chương 14: 14: Trời Đánh Tránh Bữa Ăn
15
Chương 15: 15: Cùng Ăn Nhé
16
Chương 16: 16: Ra Mắt Ông Nội
17
Chương 17: 17: Là Người Yêu
18
Chương 18: 18: Sang Tên
19
Chương 19: 19: Tuyệt Đối Không Thể Tồn Tại!
20
Chương 20: 20: Lạnh Nhạt
21
Chương 21: 21: Giúp Cô Một Chuyện
22
Chương 22: 22: Văn Kiện
23
Chương 23: 23: Hẹn
24
Chương 24: 24: Khuyên
25
Chương 25: 25: Chăm Chỉ Làm Việc
26
Chương 26: 26: Giám Sát Nhà Xưởng
27
Chương 27: 27: Đi Ăn Cùng Kim Hủy
28
Chương 28: 28: Giận
29
Chương 29: 29: Nhắc Nhở
30
Chương 30: 30: Hoàng Thành Long Muốn Gặp
31
Chương 31: 31: Trễ Hẹn
32
Chương 32: 32: Giải Quyết Êm Đẹp
33
Chương 33: 33: Đường Vũ Vương
34
Chương 34: 34: Ông Nội Thẩm Đến Công Ty
35
Chương 35: 35: Báo Cáo
36
Chương 36: 36: Tình Hình Nơi Chiến Trận
37
Chương 37: 37: Tôi Cũng Nhớ Em
38
Chương 38: 38: Thuê Trọ
39
Chương Chương 39: 39
40
Chương 40: 40: Trở Về
41
Chương 41: 41: Chắc Chắn Sẽ Khiến Chị Phải Kinh Ngạc
42
Chương 42: 42: Quan Tâm
43
Chương 43: 43: Đến Quân Khu
44
Chương Chương 44: 44
45
Chương Chương 45: 45
46
Chương 46: 46: Đường Vũ Vương Biến Mất
47
Chương 47: 47: Đi Ăn Sáng
48
Chương 48: 48: Kí Ức Lần Đầu Gặp Gỡ
49
Chương 49: 49: Em Có Thể Cười Với Tôi Được Không
50
Chương 50: 50: Xô Xát
51
Chương 51: 51: Đi Họp
52
Chương 52: 52: Hoàng Thành Long Và Hệ Thống Của Cậu Ta
53
Chương 53: 53: Mã Code
54
Chương 54: 54: Đột Nhập Vào Công Ty
55
Chương 55: 55: Thiên Tửu Giúp Đỡ
56
Chương 56: 56: Bị Tấn Công
57
Chương 57: 57: Nguyên Nhân - Lời Bày Tỏ
58
Chương 58: 58: Tôi Cần Thời Gian Suy Nghĩ
59
Chương 59: 59: Ngày Tàn
60
Chương 60: 60: Người Phục Vụ Đáng Nghi
61
Chương 61: 61: Bỏ Thuốc Vào Thức Ăn
62
Chương 62: 62: Gậy Ông Đập Lưng Ông
63
Chương 63: 63: Món Quà Của Hệ Thống
64
Chương 64: 64: Băng Bó
65
Chương 65: 65: Có Người Yêu Thật Tốt!
66
Chương 66: 66: Trở Về Thủ Đô
67
Chương 67: 67: Nhà Riêng
68
Chương Chương 68: 68
69
Chương 69: 69: Điều Chẳng Lành
70
Chương 70: 70: Thiệu Huy Mất Tích
71
Chương 71: 71: Điều Tra
72
Chương 72: 72: Bất Công
73
Chương 73: 73: Trúng Độc
74
Chương Chương 74: 74
75
Chương 75: 75: Giải Cứu
76
Chương 76: 76: Bắt Giữ
77
Chương 77: 77: Kí Ức
78
Chương 78: 78: Tỉnh Lại
79
Chương 79: 79: Chú Út Trở Về
80
Chương 80: 80: Sắp Rồi Ạ
81
Chương 81: 81: Chờ Đợi Là Hạnh Phúc
82
Chương 82: 82: Nói Chuyện Cùng Chú
83
Chương 83: 83: Quà Tặng
84
Chương 84: 84: Ra Mắt
85
Chương 85: 85: Dùng Cơm
86
Chương 86: 86: Tháng Sau
87
Chương 87: 87: Máy Chơi Game
88
Chương 88: 88: Hỏi Ý
89
Chương 89: 89: Giấc Mộng
90
Chương 90: 90: Hôn Lễ Hoàn Chính Văn
91
91: Ngoại Truyện 11 - Động Phòng
92
90: Hôn Lễ Hoàn Chính Văn
93
89: Giấc Mộng