Chương 21: 21: Sự Thật Bất Ngờ

Quan Lệ Nguyệt vẫn luôn tự cảm thấy bản thân trong công việc tuy có đôi chút nghiêm khắc nhưng chung quy vẫn là một cấp trên vừa chu đáo vừa tâm lý.

Chuyến bay từ Đảo Ngọc về Đế Thành vừa hạ cánh, cô đã lôi kéo cả đoàn đội ekip cùng tụ tập ăn uống.
Là người theo chủ nghĩa làm hết mình, chơi hết sức.

Sau chuỗi ngày bị công việc áp bức, tối nay cô nhất định phải tìm một người bạn tình cực phẩm để an ủi bản thân mới được.
Vừa hay nhà hàng này lại đối diện với hộp đêm Thợ Săn, quá thuận tiện cho kế hoạch vừa ăn ngon vừa "vận động giảm cân"!
Chưa kịp thực hiện cái kế hoạch hoàn hảo kia, thì một vòng tay rắn chắc bất ngờ kéo cô đến đoạn hành lang tối mờ đầy vắng vẻ.

Cơ thể theo bản năng muốn giãy giụa nhưng rất nhanh chóng Quan Lệ Nguyệt đã nhận ra một mùi hương quen thuộc.
Đối phương dường như không muốn làm cô đau, mà nhẹ nhàng cúi xuống nói nhỏ vào tai cô.
"Tổng biên tập Quan."
Dưới ánh đèn mờ là một gương mặt nam tính vô cùng điển trai, tuy nhiên hàng lông mi dài cùng phần hốc mắt sâu lại khiến gương mặt anh trông có chút u buồn.
Men rượu trong người cùng mùi hương nam tính vấn vương nơi đầu mũi, như liều thuốc k1ch thích khiến con người ta muốn phạm tội.

Quan Lệ Nguyệt chủ động giơ tay câu lấy cổ đối phương.
"Thế nào trợ lý Âu Dương? Tòa soạn sẽ không trả thêm tiền "tăng ca" đâu."
Âu Dương Huân nhìn người phụ nữ trước mặt, đôi mắt đen có chút đượm buồn.
"Lúc nãy tôi nghe nói chị muốn đi quán bar đối diện săn thú?"
Quan Lệ Nguyệt chẳng chút giấu giếm gật gật đầu:

"Ừm."
Trước thái độ không thể thẳng thắn hơn này, anh cũng chỉ biết khẽ cười một tiếng:
"Có phải cũng giống như chúng ta lúc trước không? Khi đó tôi cũng chỉ là con mồi của chị mà thôi?"
Bàn tay trắng nõn giơ lên khẽ vuốt v e phần yết hầu nam tính, cô nhoẻn miệng cười quyến rũ.
"Phải hay không cả hai ta đều biết rõ.

Cậu phục vụ, tôi trả tiền.

Chúng ta là thuận mu…"
Cũng mặc kệ nơi này là hành lang người đến người đi, không đợi Quan Lệ Nguyệt nói hết lời người đàn ông đã cúi xuống ngấu nghiến đôi môi đỏ của cô.
Cái méo gì đây! Trước giờ đều là Quan Lệ Nguyệt cô cưỡng hôn người khác, sao lại bị một tên oắt con giành làm trước? Thật là mất phong độ!
Âu Dương Huân càn rỡ cắn một cái lên đôi môi mềm, sau đó là một nụ hôn sâu đột ngột, đầu lưỡi hai người quấn vào nhau, thỉnh thoảng tiếng th ở dốc truyền tới khiến người qua đường cũng phải đỏ mặt tía tai.
Sau khi kết thúc nụ hôn kịch liệt với anh, Quan Lệ Nguyệt giảo hoạt dùng ánh mắt chỉ hướng cầu thang bên phải tà tứ nói:
"Trợ lý Âu Dương, có muốn đổi địa điểm hay không?"
Không đợi cô kịp phản ứng, anh đã bế cô lên tay, đẩy cánh cửa sắt không đóng kín ra, đi vào khu hành lang cầu thang tối đen.
Dưới ánh sáng le lói từ ánh đèn mờ hắt đến, hai người trao nhau một nụ hôn nồng cháy.

Lấy tay phủ lên một đoạn cộm lên ở giữa hai ch@n anh, Quan Lệ Nguyệt hài lòng mỉm cười.

Dưới sự vỗ về chơi đùa của cô, thứ đồ kia vốn đã có kích cỡ kinh người nay lại biến hoá với tốc độ cực nhanh.
Nghe thấy hô hấp của đối phương bỗng dưng biến đổi, Quan Lệ Nguyệt liền đá lông nheo đầy đắc ý.
"Thế nào, nơi này không tệ chứ?"
Ngay lúc không khí đang ái muội này thì điện thoại của Âu Dương Huân lại vang lên.

Hẳn là do không thấy hai người đâu nên mọi người trong đoàn mới gọi điện tìm.
"Alo."
[A Huân, cậu có đang ở cùng Nguyệt Tổng không?]
Ha, A Huân sao? Thân thiết quá nhỉ?
"Mọi người đi chơi tiếp đi, Tổng biên tập Quan có vẻ say, tôi sẽ đưa chị ấy về."
Vừa dứt lời thì bàn tay không thành thật nào đó đã luồn vào trong váy cô, vuốt v e cặp đào tươi căng tròn.

[Vậy sao? Thế hai người đi đường cẩn thận.]
"Tạm biệt."
Âu Dương Huân vừa tắt máy, Quan Lệ Nguyệt đã chủ động nhào vào lòng anh, ngón tay trắng nõn vuốt v e khuôn ngực rắn chắc.
"Có vẻ như trợ lý Âu Dương không chỉ "tăng ca" với một mình tôi."
"Chị khó chịu sao?"

Anh nhẹ lẩm bẩm bên tai cô, thanh âm người đàn ông trầm thấp lại mang chút khàn khàn, quả thật rất dễ khiến con người ta phải điêu đứng.
"Tôi có quyền gì mà khó chịu chứ?"
Giọng điệu tựa như hờn dỗi ấy khiến người đàn ông không khỏi bật cười, đồng thời ngón tay thon dài nào đó đã từ mép qu@n lót dò xét đi vào, đẩy ra hai phiếm hoa mềm mại, lần mò đi đến nơi địa phương ướt át.
"Ưm..."
Cơ thể người phụ nữ hơi run rẩy, cảm giác tê dại từ nơi nào đó dần dần khuếch tán ra, cô chủ động khép hai chân lại kẹp lấy cổ tay anh, đón ý theo hùa theo những luận động của ngón tay ấy.
Cảm nhận được v@t cứng thô tráng giữa hai ch@n người nào đó, Quan Lệ Nguyệt càng chủ động đẩy thân mình về phía trước, không ngừng dùng bụng nhỏ cọ xát d*c vọng đang nhô lên của anh.
"C ắm vào đi…"
Đối với lời "thỉnh cầu" đầy mị hoặc này thì e rằng chẳng có tên đàn ông nào lại nỡ lòng từ chối, Âu Dương Huân cũng thế.

Vội vàng đẩy mép qu@n lót sang một bên, thứ đồ vật n@m tính kia liền mạnh mẽ đâm vào khe suối nhỏ chật hẹp.
Cúi đầu hôn lên vành tai xinh xắn của người trong lòng, Âu Dương Huân cẩn thận áp nửa người trên lên lưng cô.

Một tay duỗi đến phía trước vuốt v e hai đỉnh nụ hồng nô cao, tay còn lại thì tinh quái lần xuống tìm ra viên trân trâu e ấp đang co rút giữa hai ch@n cô, mà x0a nắn trêu chọc.
"Ưm...!ha a…"
Trên hành lang tối đen lại loáng thoáng nghe được một số loại âm thanh khiến người ta phải âm thầm th ở dốc đỏ mặt.

Tiếng nước chóp chép cùng âm thanh cơ thể va chạm ngày càng thêm rõ ràng.
Âu Dương Huân th ở dốc, liều mạng áp xuống xúc động muốn phun trào mãnh liệt, cho đến khi Quan Lệ Nguyệt không kìm được hét lên, anh mới đưa vật n@m tính kia đâm vào thật sâu, phun hết mọi mầm mống của bản thân vào trong cái động nhỏ mềm mại của cô.
***
K1ch tình qua đi, cơ thể dần dần khôi phục lại, lúc này Quan Lệ Nguyệt mới đau khổ nhận ra, do phóng túng quá mức mà hai chân có chút tê cứng, miễn cưỡng có thể bám tường để đứng vững.

Thật là sắc đẹp hại thân mà!
Nhìn bộ dáng có chút chật vật của cô, Âu Dương Huân bật cười.

Anh ngồi xuống, dùng khăn tay, vừa cẩn thận vừa ôn nhu lau đi phần hạ thể lầy lội của người phụ nữ.
"Thế nào, chị còn muốn đi săn thú tiếp không?"

Quan Lệ Nguyệt vẫn điếc không sợ súng mà quàng chân lên vai anh vẻ bỡn cợt.
"Dù là món khoái khẩu nhưng nếu ăn nhiều cũng sẽ mau ngán.

Trợ lý Âu Dương thấy có đúng không?"
Thề có trời đất chứng giám lúc này đây Âu Dương Huân anh chỉ muốn xoay người cô lại, tiếp tục làm chết người phụ nữ phóng túng này.

Tuy nhiên một chuỗi âm thanh vang đến làm cả hai người có chút giật mình.
"Sao cô lại đứng đây? Không phải đang phục vụ phòng VIP sao?"
Hóa ra là nhân viên phục vụ của nhà hàng, mất mặt quá, lặng lẽ chuồng êm thôi.

Dùng ánh mắt ra hiệu với người, Quan Lệ Nguyệt toan quay người bước đi thì…
"Hai người đó chẳng phải là Thị trưởng Trương với nữ minh tinh Chung Gia Hân sao?"
"Suỵt, bé bé cái miệng thôi.

Cô không sợ mất việc nhưng tôi thì có."
"Ấy chết, là tôi lỡ lời.".

Ngôn Tình Trọng Sinh
Trương Thị trưởng? Chung Gia Hân? Cô không nghe lầm đấy chứ?!.

Chapter
1 Chương 1: 1: Vụng Trộm
2 Chương 2: 2:
3 Chương 3: 3: Người Phụ Nữ Phóng Túng
4 Chương 4: 4: Quyến Rũ Mị Hoặc
5 Chương 5: 5: Hôn Nhân Thỏa Thuận
6 Chương 6: 6: Sinh Con Trai
7 Chương 7: 7: Người Phụ Nữ Quyền Lực
8 Chương 8: 8: Phỏng Vấn
9 Chương 9: 9: Cô Con Dâu Xấc Xược
10 Chương 10: 10: Mẹ Chồng Nàng Dâu
11 Chương 11: 11: Âm Mưu Của Mẹ Chồng
12 Chương 12: 12: Xem Tuồng
13 Chương 13: 13: Ảnh Hậu Kim Khuê
14 Chương 14: 14: Phía Sau Ánh Hào Quang
15 Chương 15: 15: Chuyện Sinh Con
16 Chương 16: 16: Gặp Lại Người Quen
17 Chương 17: 17: Mập Mờ
18 Chương 18: 18: Dằn Mặt
19 Chương 19: 19: Giới Tính Đứa Trẻ
20 Chương 20: 20: Không Ngờ
21 Chương 21: 21: Sự Thật Bất Ngờ
22 Chương 22: 22: Trọn Vẹn Một Tình Bạn 1
23 Chương 23: 23: Trọn Vẹn Một Tình Bạn 2
24 Chương 24: 24: Con Ngốc
25 Chương 25: 25: Tấm Lòng Cha Mẹ
26 Chương 26: 26: Kết Cục Của Một Cuộc Hôn Nhân Đau Khổ
27 Chương 27: 27: Ở Chung Với Nhà Chồng
28 Chương 28: 28: Giới Hạn Cuối Cùng
29 Chương 29: 29: Vạch Trần
30 Chương 30: 30: Giăng Lưới
31 Chương 31: 31: Mục Đích Thật Sự
32 Chương 32: 32: Hẹn Gặp
33 Chương 33: 33: Buông Bỏ Trước Khi Quá Muộn
34 Chương 34: 34: Phát Hiện Chuyện Tốt
35 Chương 35: 35: Âm Mưu Đáng Sợ
36 Chương 36: 36: Đau Đớn Đến Tận Cùng
37 Chương 37: 37: Sự Bảo Vệ Của Cha
38 Chương 38: 38: Mẹ Ơi Đừng Khóc!
39 Chương 39: 39: Rắn Độc
40 Chương 40: 40: Gian Nan Mới Hiểu Thấu Lòng Người
41 Chương 41: 41: Không Còn Gì Cả
42 Chương 42: 42: Anh Nên Biết Điều
43 Chương 43: 43: Dồn Vào Đường Cùng
44 Chương 44: 44: Phúc Âm 1
45 Chương 45: 45: Phúc Âm 2
46 Chương 46: 46: Ngài Ấy Vẫn Luôn Yêu Con
47 Chương 47: 47: Rung Động
48 Chương 48: 48: Vật Hợp Theo Loài
49 Chương 49: 49: Quà Chia Tay
50 Chương 50: 50: Gieo Gió Gặt Bão
51 Chương 51: 51: Xe Trấn
52 Chương 52: 52: Yêu Đương Ư
53 Chương 53: 53: Đại Hội Cổ Đông
54 Chương 54: 54: Mong Chị Tác Thành
55 Chương 55: 55: Ăn Trộm Còn Bắt Khép Cửa
56 Chương 56: 56: Chuyện Bát Quái Nhà Hào Môn
57 Chương 57: 57: Đơn Phương Ly Hôn
58 Chương 58: 58: Cơ Hội Cuối Cùng
59 Chương 59: 59: Chuyện Vợ Chồng
60 Chương 60: 60: Ai Là Người Sai
61 Chương 61: 61: Thứ Tiểu Tam Trơ Trẽn
62 Chương 62: 62: Biết Điều Im Miệng
63 Chương 63: 63: Vừa Bất Tài Vừa Sĩ Diện
64 Chương 64: 64: Chúng Ta Ly Hôn
65 Chương 65: 65: Xem Mắt 1
66 Chương 66: 66: Xem Mắt 2
67 Chương 67: 67: Giải Khuây
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: 1: Vụng Trộm
2
Chương 2: 2:
3
Chương 3: 3: Người Phụ Nữ Phóng Túng
4
Chương 4: 4: Quyến Rũ Mị Hoặc
5
Chương 5: 5: Hôn Nhân Thỏa Thuận
6
Chương 6: 6: Sinh Con Trai
7
Chương 7: 7: Người Phụ Nữ Quyền Lực
8
Chương 8: 8: Phỏng Vấn
9
Chương 9: 9: Cô Con Dâu Xấc Xược
10
Chương 10: 10: Mẹ Chồng Nàng Dâu
11
Chương 11: 11: Âm Mưu Của Mẹ Chồng
12
Chương 12: 12: Xem Tuồng
13
Chương 13: 13: Ảnh Hậu Kim Khuê
14
Chương 14: 14: Phía Sau Ánh Hào Quang
15
Chương 15: 15: Chuyện Sinh Con
16
Chương 16: 16: Gặp Lại Người Quen
17
Chương 17: 17: Mập Mờ
18
Chương 18: 18: Dằn Mặt
19
Chương 19: 19: Giới Tính Đứa Trẻ
20
Chương 20: 20: Không Ngờ
21
Chương 21: 21: Sự Thật Bất Ngờ
22
Chương 22: 22: Trọn Vẹn Một Tình Bạn 1
23
Chương 23: 23: Trọn Vẹn Một Tình Bạn 2
24
Chương 24: 24: Con Ngốc
25
Chương 25: 25: Tấm Lòng Cha Mẹ
26
Chương 26: 26: Kết Cục Của Một Cuộc Hôn Nhân Đau Khổ
27
Chương 27: 27: Ở Chung Với Nhà Chồng
28
Chương 28: 28: Giới Hạn Cuối Cùng
29
Chương 29: 29: Vạch Trần
30
Chương 30: 30: Giăng Lưới
31
Chương 31: 31: Mục Đích Thật Sự
32
Chương 32: 32: Hẹn Gặp
33
Chương 33: 33: Buông Bỏ Trước Khi Quá Muộn
34
Chương 34: 34: Phát Hiện Chuyện Tốt
35
Chương 35: 35: Âm Mưu Đáng Sợ
36
Chương 36: 36: Đau Đớn Đến Tận Cùng
37
Chương 37: 37: Sự Bảo Vệ Của Cha
38
Chương 38: 38: Mẹ Ơi Đừng Khóc!
39
Chương 39: 39: Rắn Độc
40
Chương 40: 40: Gian Nan Mới Hiểu Thấu Lòng Người
41
Chương 41: 41: Không Còn Gì Cả
42
Chương 42: 42: Anh Nên Biết Điều
43
Chương 43: 43: Dồn Vào Đường Cùng
44
Chương 44: 44: Phúc Âm 1
45
Chương 45: 45: Phúc Âm 2
46
Chương 46: 46: Ngài Ấy Vẫn Luôn Yêu Con
47
Chương 47: 47: Rung Động
48
Chương 48: 48: Vật Hợp Theo Loài
49
Chương 49: 49: Quà Chia Tay
50
Chương 50: 50: Gieo Gió Gặt Bão
51
Chương 51: 51: Xe Trấn
52
Chương 52: 52: Yêu Đương Ư
53
Chương 53: 53: Đại Hội Cổ Đông
54
Chương 54: 54: Mong Chị Tác Thành
55
Chương 55: 55: Ăn Trộm Còn Bắt Khép Cửa
56
Chương 56: 56: Chuyện Bát Quái Nhà Hào Môn
57
Chương 57: 57: Đơn Phương Ly Hôn
58
Chương 58: 58: Cơ Hội Cuối Cùng
59
Chương 59: 59: Chuyện Vợ Chồng
60
Chương 60: 60: Ai Là Người Sai
61
Chương 61: 61: Thứ Tiểu Tam Trơ Trẽn
62
Chương 62: 62: Biết Điều Im Miệng
63
Chương 63: 63: Vừa Bất Tài Vừa Sĩ Diện
64
Chương 64: 64: Chúng Ta Ly Hôn
65
Chương 65: 65: Xem Mắt 1
66
Chương 66: 66: Xem Mắt 2
67
Chương 67: 67: Giải Khuây