Chương 49: 49: Treo Ngược

Phía bên này Cố Tử Yên và Vương gia, hai thân một ngựa, chậm rãi lang thang trong rừng sâu, không ai nói với ai lời nào.
"Chàng nhìn xem con thỏ này có đáng yêu không?" Giọng nữ tử vang lên phía bên trái thu hút sự chú ý của Cố Tử Yên.
"Đáng yêu lắm! Đáng yêu như nàng vậy." Một giọng nam hồi đáp lời nữ tử kia.
Buồn nôn! Sến quá sến!
Mà khoan đã giọng nam này...!nghe quen thế nhỉ?
Dường như nhỏ đã nghe ở đâu đó rồi, trong lúc Cố Tử Yên hoài nghi nhân sinh thì Vương gia đã nhảy xuống ngựa từ lúc nào.

Y tiến đến một gốc cây to, lẳng lặng đứng phía xa quan sát hai người nọ.

Nhỏ cũng tò mò không kém, nhanh chân trèo xuống ngựa chạy đến bên cạnh Bắc Viễn hóng chuyện.
Phía xa kia có một đôi nam nữ đang âu yếm nhau.

Người con gái kia ôm thỏ con trong lòng, mắt lúng liếng đưa tình.

Người đàn ông tay cầm cung, lưng rất thẳng đứng quay lưng về phía nhỏ và Vương gia.

Vì thế nhỏ không trông thấy được dung mạo người nam.

Bộ dạng của hai người họ lén la lén lút, trông như cặp tình nhân vụng trộm.
Cố Tử Yên đưa mắt nhìn Bắc Viễn, y siết tay thành nắm đấm chống ngang thân cây.

Y rít khẽ: "Bắc Ly Nguyệt!"
Cố Tử Yên nghe lọt tai ba chữ kia, nhỏ cả kinh.

Bắc Ly Nguyệt là tên của Ngũ công chúa.

Vậy chẳng nhẽ đôi tình nhân vụng trộm kia là Ngũ công chúa cùng với gã đàn ông lạ mặt.

Đây là chuyện động trời, con gái hoàng thất không được tự ý lựa chọn ý trung nhân.

Khi đến tuổi sẽ được Thái hậu hoặc Hoàng thượng xem xét ban hôn, một là gả cho công thần quan phẩm nhất nhì, hai là xuất giá liên hôn các nước đồng minh.

Vụng trộm với một nam nhân lạ là không giữ thể diện cho hoàng thất, hơn nữa nếu hai người này có yêu nhau cũng không thể đến được với nhau.

Công chúa cành vàng lá ngọc không thể gả bừa.

Mối lương duyên này đúng là ngang trái.
"A Hiên, chàng dẻo miệng quá!" Giọng Ngũ công chúa lại vang lên ngữ điêu lần này còn pha thêm chút nũng nịu.

A Hiên? A Hiên là ai thế nhỉ?
Khoan đã giọng nam lúc nãy, dáng đứng thẳng tấp, được gọi là A Hiên...
Chẳng nhẽ người này là...
"Đại ca?"
Cố Tử Yên vô thức thốt lên, nhỏ lập tức bị Vương gia bịt miệng kéo sà vào lòng y.

Bắc Viễn một tay ôm Cố Tử Yên, tay kia bịt miệng nhỏ.

Y cảnh giác liếc mắt thăm dò người kia.

Cố Hạc Hiên nghe thấy tiếng gọi, hắn ngoảnh đầu lại ngay, thế nhưng hắn không thấy có điểm gì khác thường.

Cố Hạc Hiên đa nghi, hắn toan nhấc chân tiến về phía này kiểm tra một lượt.
Bắc Viễn căng thẳng nhưng y cũng không biết tại sao lại căng thẳng.

Tiếng chân Cố Hạc Hiên bước đến càng lúc càng gần, chỉ một vài bước nữa Cố Hạc Hiên sẽ đến trước gốc cây nơi mà nhỏ và Vương gia đang ẩn nấp.
"A Hiên ca ca, chúng ta đi thôi." Ngũ công chúa lên tiếng, nàng ấy lại nói: "Bên kia có quả ngọt, chúng ta sang đó đi, ta hái cho chàng ăn."
Nhịp chân của Cố Hạc Hiên dừng lại hẳn, hắn vội vã xoay người bước đến bên cạnh Bắc Ly Nguyệt.

Giọng điệu dịu dàng, nuông chiều: "Nguyệt nhi đói rồi sao? Để ta tìm gà rừng nướng cho nàng."
Ngũ công chúa cười tít mắt, nàng ấy vui vẻ nhận lời sau đó kéo Cố Hạc Hiên đi mất.
Bắc Viễn và Cố Tử Yên nấp sau thân cây một lúc nữa, đợi hai kẻ kia đi khuất nhỏ mới vùng thoát ra khỏi vòng tay Bắc Viễn.

Tư thế này trông giống hệt một đôi tình nhân đang ôm nhau, Cố Tử Yên lọt thỏm trong vòng tay khiến tim không tự chủ mà lệch nhịp một cái, nhỏ vội vàng muốn thoát khỏi tư thế ngại ngùng này.

Y cũng buông tay rồi ho khan một tiếng, hai người rơi vào trạng thái nhìn chằm chằm nhau.
Y mở lời trước: "Cố Tướng Quân có tư tình với Ngũ công chúa."
"Không thể nào!" Cố Tử Yên vội thốt lên.
Bắc Viễn nhíu mày, quay ngoắt sang nhìn nhỏ.
"Tại sao không? Ly Nguyệt có chỗ nào không thể?"
Cố Tử Yên nhanh chóng lắc đầu nguầy nguậy, chuyện này rõ ràng là không thể.

Cố Hạc Hiên có tình nhân ở ngoài thành rồi làm sao có thể có thêm tư tình với Ngũ công chúa.

Mặc dù Đại ca ca này lần trước không đón nhỏ mà đến đón công chúa khiến nhỏ không vui, nhưng mà Cố Tử Yên tin rằng hắn không phải là người có thói trăng hoa.

Đại ca của nhỏ sao có thể là loại người đó được.
"Đại ca...!đại ca của ta không thích phụ nữ."
Vị Vương gia nào đó nghe được câu này, khóe miệng y giật giật mấy cái.

Y nheo mắt nhìn Cố Tử Yên rồi nói: "Bổn vương bắt đầu nghi ngờ Cố gia các ngươi rồi đấy.

Nữ nhi trong nhà thì ghét nam tử, nam nhi trong nhà thì không thích phụ nữ.

Cố gia các ngươi không thấy lạ lùng sao?"
Cố Tử Yên khoanh tay trước ngực, nhỏ hất mặt lên: "Chẳng có gì là lạ cả, bất cứ ai cũng có quyền sống đúng với chính mình."
Vương gia chắp tay ra sau lưng chậm rãi bước đi, y thấy lời của nhỏ nghe rất lọt tai.

Cuộc sống mỗi người một lựa chọn, có thể thoải mái sống đúng với chính mình mới là cốt lõi của cuộc đời tươi đẹp.

Những thứ khác có như thế nào thì cũng là phù phiếm mà thôi.
Cố Tử Yên trông thấy y trầm lặng như thế, nhỏ nối gót bước song song y.

Cố Tử Yên sợ tên Vương gia nghĩ ra trò tai quái bỏ nhỏ một mình thì khổ, đi theo an toàn hơn.
"Mà này, sao cô biết Cố Hạc Hiên không thích phụ nữ." Bắc Viễn lên tiếng hỏi.
Cố Tử Yên vội vàng đưa mắt nhìn xung quanh trông thấy không có bóng người nào lảng vảng xung quanh, nhỏ mới nói nhỏ: "Có tin đồn rằng Đại ca ta đang cặp kè với một công tử nào đó ngoài thành.

Mọi người đang bàn tán ầm cả lên kìa."
Chân Bắc Viễn vẫn cứ bước lên phía trước, y lại nói: "Sở thích của Bắc Ly Nguyệt là cải nam trang lêu lỏng ngoài thành."
Cố Tử Yên khựng bước, nhỏ ngẩn người.

Ngũ công chúa thường cải trang trốn ra ngoại thành, vậy chuyện Đại ca của nhỏ có tình ý với công tử nào đó cộng thêm chuyện vừa nãy chẳng phải chứng minh hai người kia yêu nhau là thật.

Nói vậy công tử trong tin đồn kia chính là Ngũ công chúa rồi.

Thảo nào hôm nay hai người bọn họ lại lén lút gặp nhau trong rừng thế này.

Cố tướng quân giám sát cuộc tranh tài, hắn nắm giữ được thời điểm và địa điểm thị vệ thường xuyên tuần tra.

Né tránh những vị trí đó thì có thể hẹn hò với công chúa rồi.

Xui xẻo cho Đại ca, hôm nay Vương gia cũng góp mặt đi tuần, giấu cách mấy tên Vương gia này cũng thấy hết rồi.
Cố Tử Yên ngẩn ngơ một lúc, nhỏ tỉnh người trở lại thì kẻ đi song song không thấy đâu nữa.
Đâu rồi? Tên Vương gia này bả vai đang bị thương mà chạy đâu mất tăm rồi.
Đi cũng không nói một tiếng nào cả, đúng là không coi ai ra gì.
"Tên Vương gia chết tiệt, đang nói chuyện mà bỏ đi.

Đồ bất lịch sự!" Cố Tử Yên chống nạnh mắng.
"Bổn vương trên này.

Cô đừng có được đà mà mắng oan bổn vương!"
Giọng nói vang lên làm Cố Tử Yên giật thót, nhỏ nhìn trái nhìn phải một lượt thì chẳng thấy Bắc Viễn đâu.

Quái lạ, chẳng nhẽ nhỏ gặp ma? Con ma rách này cũng biết lựa giọng giả dạng mà lừa người khác lắm.
"Ngẩng đầu lên."
Giọng của Bắc Viễn lại vang lên.
Cố Tử Yên bán tính bán nghi, nhỏ ngập ngừng một lát rồi ngửa đầu lên ngước mắt nhìn.
Ái chà! Cảnh tượng này đúng là đặc sắc.
Vị Vương gia nào đó bị treo ngược một chân lên cành cây đầu hướng xuống đất, y đung đưa lủng lẳng trên cây.

Trông giống hệt như khỉ đu cây, Cố Tử Yên không kìm được nhỏ cười khanh khách: "Ha ha ha...!Vương gia ngài cầm tinh con đười ươi à? Ha ha ha...!ngài đợi ta một chút, ta phi ngựa đi tìm họa sĩ vẽ lại cho ngài một bức để đời."
Bắc Viễn bị Cố Tử Yên trêu như thế, y tức giận quát lên: "Cô mới là đười ươi đấy! Mau tìm cách gỡ bổn vương xuống.

Nhanh lên! Đừng để người khác trông thấy."
Chết tiệt! Đường đường là Vương gia cao quý người người kính sợ.

Hôm nay lại giẫm phải bẫy thú bị treo ngược lên như thế này.

Bọn thị vệ, ám vệ và cả tú nữ mà trông thấy thì y thà xuống huyệt nằm dưới ba tấc đất còn hơn mà sống dưới nhục nhã này.

Hôm nay y không mang theo chủy thủ phòng thân mới chết, nếu có mang bên người y đã nhanh chóng cắt phăng cái dây thừng quái quỷ này rồi chẳng cần phải gọi Cố Tử Yên.
Cành cây treo Vương gia không quá cao, người y lại cao lớn vì thế khoảng cách từ đầu y tới mặt đất tương đương với chiều cao của Cố Tử Yên.

Nói cách khác đầu Bắc Viễn lúc này cao hơn đầu Cố Tử Yên một chút có điều là y bị treo ngược lên.
Nhỏ ngẩng đầu, mặt đối mặt với Bắc Viễn hiện đang lủng lẳng trên cây.
"Vương gia à, giọng điệu ngài nhờ vả người khác khó nghe thế? Từ xưa đến giờ những lời khó nghe thế này ta đột nhiên nghe không hiểu."
"Cố Tử Yên! Gỡ dây cho bổn vương." Đôi mày của Bắc Viễn cau, càng nhìn càng trông đáng ghét hơn.
Cố Tử Yên thấy Vương gia chật vật như thế, trong lòng không biết tại sao lại cảm thấy vui vẻ.

Nhỏ khoanh tay trước ngực, mặt hất lên trời, khóe môi nở một nụ cười kiêu ngạo: "Vương gia, những lúc thế này phải biết nhu biết cương mới phải đạo.

Ngài năn nỉ tiểu nữ đi, biết đâu tiểu nữ nghe lọt tai gỡ ngài xuống."
"Cô đừng có mà quá quắt, gỡ bổn vương xuống mau!" Bắc Viễn mất kiên nhẫn gằn từng chữ một.
Nhỏ làm như không nghe thấy lời y nói, ngồi thụp xuống đất vơ lấy cây củi khô vẽ mấy vòng tròn trên đất, hoàn toàn xem lời y như gió thoảng qua tai.
"Cố Tử Yên!"
"..."
"Cố Tử Yên!"
"..."
"Cô đừng có chơi trò giả điếc với bổn vương!"
"..."
Bắc Viễn hết cách, y bằng mọi giá phải xuống càng nhanh càng tốt.

Chốc nữa sẽ đội tuần tra đi qua bên này, nếu để họ thấy cảnh này thì không được.

Mặt mũi của y để ở đâu cho hết, nếu hoàng huynh biết được chắc chắn hắn sẽ bêu rêu cho cả thiên hạ biết.

Bắc Viễn nghĩ tới thể diện hai mươi hai năm của mình, y cố gắng hít sâu một hơi kìm nén lửa giận trong lòng.
"Cố Tử Yên...!gỡ...!gỡ...!bổn vương xuống...!đi mà."
Nhỏ ngồi trên đất, nghe thấy y kết câu bằng hai chữ "đi mà" vừa buồn cười vừa có chút đáng yêu.

Hai vai nhỏ run lên, vất vả nén cười.

Cao ngạo thế nào cũng phải hạ giọng năn nỉ thôi, đúng là đàn ông quan trọng nhất là thể diện mà.

Thôi không trêu Vương gia nữa, nhỏ đứng dậy chạy về phía con ngựa phía xa.
Bắc Viễn thấy Cố Tử Yên cứ thế mà chạy vụt đi, y nghiến răng thầm mắng trong lòng hai mươi lần.
Cố Tử Yên là đồ bất nhân!
Rất nhanh sau đó y lại thấy nhỏ quay trở lại trên vai còn có bộ cung tên của y đặt trên lưng ngựa.

Hóa ra Cố Tử Yên không bỏ y đi, không phải là người sống tệ bạc.

Bắc Viễn thở phào trong lòng, y vừa trút được nỗi lo trong lòng thì đã lập tức nhận lấy khiếp sợ.
Mũi lao vút vụt qua mang tai Bắc Viễn rồi rơi xuống đất.

Y cả kinh, tên của y là loại được làm riêng bén nhọn hơn tên thường chỉ chạm phải da thịt sẽ đổ máu ngay, rất nguy hiểm.
Này, này, không phải là Cố Tử Yên kia muốn dùng y làm bia luyện bắn cung chứ? Bắc Viễn y hôm nay không chết vì bị treo ngược mà chết như con nhím găm đầy tên.

Cố Tử Yên, cô là đồ bất nhân.
"Cô định bắn chết bổn vương mới hả dạ đúng không?" Bắc Viễn vùng vẫy làm cho cả người đung đưa trên không trung.
"Ngài đừng náo loạn ta nhắm không được." Nhỏ thấy y vùng vẫy kịch liệt như thế khẽ cau mày nói.
"Nhắm cái quái gì, mau bỏ cung tên xuống! Ám sát bổn vương cô biết tội nghịch tày trời thế nào không?"
"Ám sát cái gì chứ! Ta đang cứu ngài mà, ta xem phim...!À không xem kịch có cảnh anh hùng bắt tên xuyên đứt dây thừng cứu mỹ nhân đó.

Ta cũng muốn thử làm anh hùng." Cố Tử Yên hạ tên xuống, nghiêng đầu nhìn vị Vương gia lửng lơ trước mắt.

Truyện Truyện Teen
"Mỹ nhân" kia trừng trừng mắt nhìn nhỏ như hận không thể ăn tươi nuốt sống nhỏ ngay.
Cố Tử Yên đột nhiên thấy lạnh sống lưng, biết tài lẻ bắn cung của mình chẳng đến đâu.

Nhỏ vứt cung xuống đất thôi không thèm diễn kịch anh hùng cứu mỹ nhân nữa.

Cố Tử Yên để lại bồ đựng tên trên vai, chạy ùa đến gốc cây lấy đà leo lên.

Cố Tử Yên hai tay hai chân ôm lấy thân cây cổ cố gắng nhích lên từng chút một, thi thoảng còn trượt chân tuột lên tuột xuống.
Bắc Viễn trông thấy bộ dạng vô dụng pha lẫn chút gì đó đáng yêu của nhỏ, y không nhịn được mà bật cười: "Cố Tử Yên, cô mới giống con khỉ đấy.".

Chapter
1 Chương 1: 1: Tỉnh Lại
2 Chương 2: 2: Bắc Viễn
3 Chương 3: 3: Tuyển Tú
4 Chương 4: 4: Áo Cam Đào
5 Chương 5: 5: Tên Tiểu Nhân Kia! Ngươi Rõ Ràng Là Cố Ý!
6 Chương 6: 6: Tại Hạ Tên Trình Hải
7 Chương 7: 7: Chạm Mặt Đồng Ninh
8 Chương 8: 8: Lệnh Bài
9 Chương 9: 9: Đi Dạo Lúc Chính Ngọ
10 Chương 10: 10: Ta Cùng Ngươi Lập Thỏa Thuận
11 Chương 11: 11: Cảnh Xuân
12 Chương 12: 12: Xuất Thành
13 Chương 13: 13: Mọi Chuyện Không Phải Như Cô Nghĩ Đâu!
14 Chương 14: 14: Cảnh Xuân Phiên Bản Lỗi
15 Chương 15: 15: Có Như Nàng Không
16 Chương 16: 16: Kế Hoạch Thứ Hai Mau Hủy!
17 Chương 17: 17: Dưới Đáy Hồ
18 Chương 18: 18: Thánh Chỉ Tranh Tài
19 Chương 19: 19: Đề Thi Đầu Tiên
20 Chương 20: 20: Sự Cố Bất Ngờ
21 Chương 21: 21: Món Ăn Bất Ổn
22 Chương 22: 22: Tính Toán
23 Chương 23: 23: Hộp Son
24 Chương 24: 24: Xích Đu
25 Chương 25: 25: Thị Phạm
26 Chương 26: 26: Bát Cháo
27 Chương 27: 27: Thủ Phạm
28 Chương 28: 28: Cẩm Tú Cầu
29 Chương 29: 29: Trúng Độc
30 Chương 30: 30: Cấm Túc
31 Chương 31: 31: Tình Cờ Gặp Châu Tiểu Thư
32 Chương 32: 32: Phòng Củi
33 Chương 33: 33: Tóm Gọn
34 Chương 34: 34: Kiếp Ngựa Nâu
35 Chương 35: 35: Diễn Xiếc
36 Chương 36: 36: Báo Báo Và Hại Hại
37 Chương 37: 37: Lấy Thân Báo Đáp Ứng Tuyển Phu Quân
38 Chương 38: 38: Vi Trường Đại Nguyên
39 Chương 39: 39: Thể Lệ Vòng Thứ Hai
40 Chương 40: 40: Thỏa Thuận Mới
41 Chương 41: 41: Tâm Nguyện Của Trình Hải
42 Chương 42: 42: Gấp Ba
43 Chương 43: 43: Khai Mạc Cuộc Tranh Tài
44 Chương 44: 44: Vào Rừng
45 Chương 45: 45: Phượng Hoàng Lăn Lộn Trên Lửa
46 Chương 46: 46: Chúa Hề Sơn Lâm
47 Chương 47: 47: Kề Vai Sát Cánh
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: 49: Treo Ngược
50 Chương 50: 50: Quả Báo
51 Chương 51: 51: Kết Thúc Tranh Tài
52 Chương 52: 52: Tiến Không Được Lui Không Xong
53 Chương 53: 53: Oan Gia
54 Chương 54: 54: Chanh Mật Ong
55 Chương 55: 55: Âm Thủy Nguyệt Dạ
56 Chương 56: 56: Vẫn Sẽ Thích Hắn
57 Chương 57: 57: Thư Mật
58 Chương 58: 58: Lều Tây
59 Chương 59: 59: Chỉ Còn Cách Này
60 Chương 60: 60: Tày Trời
61 Chương 61: 61: Quỳ Ba Ngày
62 Chương 62: 62: Không Muốn Nàng Cô Đơn
63 Chương 63: 63: Không Đi
64 Chương 64: 64: Mưa Tuôn
65 Chương 65: 65: Chẩn Mạch
66 Chương 66: 66: Định Tình
67 Chương 67: 67: Dối Gạt
68 Chương 68: 68: Để Nàng Đi
69 Chương 69: 69: Rời Khỏi Vi Trường
70 Chương 70: 70: Nhắm Đến Hậu Vị
71 Chương 71: 71: Vua Lì Đòn
72 Chương 72: 72: Phát Giác
73 Chương 73: 73: Đến Thăm
74 Chương 74-75: 75: Uống Rượu
75 Chương 76: 76: Ghệ Iu
76 Chương 77: 77: Ngọt Ngào
77 Chương 78: 78: Thành Đôi
78 Chương 79: 79: Diễn Kịch
79 Chương 80: 80: Lên Kế Hoạch
80 Chương 81: 81: Đơn Thuốc Và Tì Bà
81 Chương 82: 82: Tìm Ly Nguyệt
82 Chương 83: 83: Sen Ở Hương Liên
83 Chương 84: 84: Ma Kéo Xuống Nước
84 Chương 85: 85: Cáu Giận
85 Chương 86: 86: Quỷ Hồn A Lương
86 Chương 87: 87: Khai Yến
87 Chương 88: 88: Đệ Nhất Tì Bà Khúc
88 Chương 89: 89: Ân Điển
89 Chương 90: 90: Bị Quỷ Hồn Bắt
90 Chương 91: 91: Phản Chủ
91 Chương 92: 92: Hỏi Đáp
92 Chương 93: 93: Hoàng Cung
93 Chương 94: 94: Tiểu Hầu Bao
94 Chương 95: 95: Gặp Được Tiểu Vương Gia
95 Chương 96: 96: Sự Nghi Ngờ Của Thái Hậu
96 Chương 97: 97: Đến Thăm Thiều Hoa Hiên
97 Chương 98: 98: Bất Ngờ
98 Chương 99: 99: Suy Tính Của Quận Chúa
99 Chương 100: 100: Bệnh Là Giả
100 Chương 101: 101: Chết Thay
101 Chương 102: 102: Trục Xuất Khỏi Cung
102 Chương 103: 103: Lần Cuối Gặp Đồng Ninh
103 Chương 104: 104: Hoại Độc
104 Chương 105: 105: Hai Tháng
105 Chương 106: 106: Vật Đổi Sao Dời
106 Chương 107: 107: Tất Cả Sự Thật Phơi Bày
107 Chương 108: 108: Kết Cục Của Thủy Lạc
108 Chương 109: 109: Đưa Người Bỏ Trốn
109 Chương 110: 110: Lời Hứa Vĩnh Cửu
Chapter

Updated 109 Episodes

1
Chương 1: 1: Tỉnh Lại
2
Chương 2: 2: Bắc Viễn
3
Chương 3: 3: Tuyển Tú
4
Chương 4: 4: Áo Cam Đào
5
Chương 5: 5: Tên Tiểu Nhân Kia! Ngươi Rõ Ràng Là Cố Ý!
6
Chương 6: 6: Tại Hạ Tên Trình Hải
7
Chương 7: 7: Chạm Mặt Đồng Ninh
8
Chương 8: 8: Lệnh Bài
9
Chương 9: 9: Đi Dạo Lúc Chính Ngọ
10
Chương 10: 10: Ta Cùng Ngươi Lập Thỏa Thuận
11
Chương 11: 11: Cảnh Xuân
12
Chương 12: 12: Xuất Thành
13
Chương 13: 13: Mọi Chuyện Không Phải Như Cô Nghĩ Đâu!
14
Chương 14: 14: Cảnh Xuân Phiên Bản Lỗi
15
Chương 15: 15: Có Như Nàng Không
16
Chương 16: 16: Kế Hoạch Thứ Hai Mau Hủy!
17
Chương 17: 17: Dưới Đáy Hồ
18
Chương 18: 18: Thánh Chỉ Tranh Tài
19
Chương 19: 19: Đề Thi Đầu Tiên
20
Chương 20: 20: Sự Cố Bất Ngờ
21
Chương 21: 21: Món Ăn Bất Ổn
22
Chương 22: 22: Tính Toán
23
Chương 23: 23: Hộp Son
24
Chương 24: 24: Xích Đu
25
Chương 25: 25: Thị Phạm
26
Chương 26: 26: Bát Cháo
27
Chương 27: 27: Thủ Phạm
28
Chương 28: 28: Cẩm Tú Cầu
29
Chương 29: 29: Trúng Độc
30
Chương 30: 30: Cấm Túc
31
Chương 31: 31: Tình Cờ Gặp Châu Tiểu Thư
32
Chương 32: 32: Phòng Củi
33
Chương 33: 33: Tóm Gọn
34
Chương 34: 34: Kiếp Ngựa Nâu
35
Chương 35: 35: Diễn Xiếc
36
Chương 36: 36: Báo Báo Và Hại Hại
37
Chương 37: 37: Lấy Thân Báo Đáp Ứng Tuyển Phu Quân
38
Chương 38: 38: Vi Trường Đại Nguyên
39
Chương 39: 39: Thể Lệ Vòng Thứ Hai
40
Chương 40: 40: Thỏa Thuận Mới
41
Chương 41: 41: Tâm Nguyện Của Trình Hải
42
Chương 42: 42: Gấp Ba
43
Chương 43: 43: Khai Mạc Cuộc Tranh Tài
44
Chương 44: 44: Vào Rừng
45
Chương 45: 45: Phượng Hoàng Lăn Lộn Trên Lửa
46
Chương 46: 46: Chúa Hề Sơn Lâm
47
Chương 47: 47: Kề Vai Sát Cánh
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: 49: Treo Ngược
50
Chương 50: 50: Quả Báo
51
Chương 51: 51: Kết Thúc Tranh Tài
52
Chương 52: 52: Tiến Không Được Lui Không Xong
53
Chương 53: 53: Oan Gia
54
Chương 54: 54: Chanh Mật Ong
55
Chương 55: 55: Âm Thủy Nguyệt Dạ
56
Chương 56: 56: Vẫn Sẽ Thích Hắn
57
Chương 57: 57: Thư Mật
58
Chương 58: 58: Lều Tây
59
Chương 59: 59: Chỉ Còn Cách Này
60
Chương 60: 60: Tày Trời
61
Chương 61: 61: Quỳ Ba Ngày
62
Chương 62: 62: Không Muốn Nàng Cô Đơn
63
Chương 63: 63: Không Đi
64
Chương 64: 64: Mưa Tuôn
65
Chương 65: 65: Chẩn Mạch
66
Chương 66: 66: Định Tình
67
Chương 67: 67: Dối Gạt
68
Chương 68: 68: Để Nàng Đi
69
Chương 69: 69: Rời Khỏi Vi Trường
70
Chương 70: 70: Nhắm Đến Hậu Vị
71
Chương 71: 71: Vua Lì Đòn
72
Chương 72: 72: Phát Giác
73
Chương 73: 73: Đến Thăm
74
Chương 74-75: 75: Uống Rượu
75
Chương 76: 76: Ghệ Iu
76
Chương 77: 77: Ngọt Ngào
77
Chương 78: 78: Thành Đôi
78
Chương 79: 79: Diễn Kịch
79
Chương 80: 80: Lên Kế Hoạch
80
Chương 81: 81: Đơn Thuốc Và Tì Bà
81
Chương 82: 82: Tìm Ly Nguyệt
82
Chương 83: 83: Sen Ở Hương Liên
83
Chương 84: 84: Ma Kéo Xuống Nước
84
Chương 85: 85: Cáu Giận
85
Chương 86: 86: Quỷ Hồn A Lương
86
Chương 87: 87: Khai Yến
87
Chương 88: 88: Đệ Nhất Tì Bà Khúc
88
Chương 89: 89: Ân Điển
89
Chương 90: 90: Bị Quỷ Hồn Bắt
90
Chương 91: 91: Phản Chủ
91
Chương 92: 92: Hỏi Đáp
92
Chương 93: 93: Hoàng Cung
93
Chương 94: 94: Tiểu Hầu Bao
94
Chương 95: 95: Gặp Được Tiểu Vương Gia
95
Chương 96: 96: Sự Nghi Ngờ Của Thái Hậu
96
Chương 97: 97: Đến Thăm Thiều Hoa Hiên
97
Chương 98: 98: Bất Ngờ
98
Chương 99: 99: Suy Tính Của Quận Chúa
99
Chương 100: 100: Bệnh Là Giả
100
Chương 101: 101: Chết Thay
101
Chương 102: 102: Trục Xuất Khỏi Cung
102
Chương 103: 103: Lần Cuối Gặp Đồng Ninh
103
Chương 104: 104: Hoại Độc
104
Chương 105: 105: Hai Tháng
105
Chương 106: 106: Vật Đổi Sao Dời
106
Chương 107: 107: Tất Cả Sự Thật Phơi Bày
107
Chương 108: 108: Kết Cục Của Thủy Lạc
108
Chương 109: 109: Đưa Người Bỏ Trốn
109
Chương 110: 110: Lời Hứa Vĩnh Cửu