Chương 44: Tính kế đại tỷ 2

Lạc Khuynh Hoàng hơi nghiêng hai má, mâu quang nhìn về phía xa xa, một chút cũng không muốn quan tâm đến Lạc Khuynh Quốc. Gió phiêu khởi vào trong tay áo nàng, tựa như cửu thiên tiên tử thanh nhã vô trần, cao quý nói không nên lời.

Lạc Khuynh Quốc đứng bên cạnh nàng, nhưng tuyệt nhiên không có chút cảm giác tự biết xấu hổ. Nhìn khuôn mặt tuyệt mĩ thanh cao của Lạc Khuynh Hoàng, tâm Lạc Khuynh Quốc lại càng sinh thêm tức giận, đưa tay bắt lấy tóc Lạc Khuynh Hoàng, liều mạng lôi kéo.

Một bên rít gào nói, “Lạc Khuynh Hoàng, ngươi rốt cục là đang tính toán gì? Đừng tưởng rằng ngươi là con vợ cả thì ngươi có thể bày ra bộ dáng thanh cao, mẫu thân ngươi đoản mệnh đã thành quỷ nhiều năm mà vẫn chiếm vị trí chính thê, bằng không ta đã sớm trở thành trưởng nữ phủ đại tướng quân này”.

Lạc Khuynh Hoàng bị Lạc Khuynh Quốc nắm lấy tóc có chút sinh đau, tóc cũng bị Lạc Khuynh Quốc xả rơi xuống mấy phần. Nàng nghe thấy từ trên cây bên cạnh truyền đến một hồi khí tức không ổn định , khóe môi hiện lên chút tươi cười.

“Khuynh Quốc. Ngươi đang làm gì vậy? Dừng tay cho ta.” Thanh âm Lạc Nguyên thay đổi từ kinh ngạc, phẫn nộ và cuối cùng là sốt ruột vang lên. Lạc Khuynh Quốc nghe vậy mới giật mình buông lỏng tay.

Lạc Khuynh Hoàng nghe thấy thanh âm của Lạc Nguyên, mâu trung đen như mực hiện lên chút tinh quang, khóe môi xẹt nhanh chút ý cười, tiện đà ngẩng đầu lên, không tránh chút chật vật nhìn về phía Lạc Nguyên, hai mắt nàng tràn đầy nước mắt, ủy khuất cắn môi, bộ dáng nhất mực bị nhận hết mọi khi dễ.

Lạc Khuynh Quốc nhìn đến bộ dáng Lạc Khuynh Hoàng lúc này, lập tức hiểu ra mọi việc, liền giải thích, “Phụ thân. Người hãy nghe con nói.”

“A” Lạc Khuynh Quốc chưa kịp nói được gì thêm đã bị Lạc Nguyên tát một cái liền ngã xuống, nàng không cam lòng ủy khuất nhìn Lạc Nguyên, vẻ mặt không thể tin được.

Lạc Nguyên chỉ tiếc bản thân đã không nghiêm khắc dạy dỗ nữ tử liền chỉ trừng mắt nhìn Lạc Khuynh Quốc, tức giận nói, “Ngươi ở sau lưng ta khi dễ Khuynh Hoàng, lại còn mặt mũi bảo ta nghe ngươi nói?”

Lạc Khuynh Hoàng nhìn bộ dáng ra vẻ phẫn nộ cùng chút đau lòng không giấu nổi nơi đáy mắt của Lạc Nguyên mà khóe môi hiện lên một tia cười lạnh. Lạc Nguyên cũng có ngày vì nữ nhi của hắn mà đau lòng? Nàng nghĩ đến, Lạc Nguyên vốn là một người chỉ biết đến quyền thế.

Mâu quang thản nhiên nhìn về phía Lạc Khuynh Quốc, liền bắt gặp bộ dáng cùng vẻ mặt tức giận của Lạc Khuynh Quốc mà không khỏi cười khẽ. Thật sự là đại ngu xuẩn, Lạc Khuynh Quốc như vậy, lại vẫn có thể có được vài phần thiệt tình của Lạc Nguyên, cũng xem như là vận khí của nàng ta.

“Khuynh Hoàng. Con không sao chứ?” Lạc Nguyên lập tức thay Lạc Khuynh Hoàng sửa sang lại tóc, giả vờ bày ra một bộ dáng đau lòng, đối Lạc Khuynh Hoàng nói.

Lạc Khuynh Hoàng cắn môi, vẫn là không nói lời nào. Chỉ nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

Nhìn thấy bộ dáng hiện tại của Lạc Khuynh Hoàng, Lạc Khuynh Quốc lại càng phẫn nộ, lập tức đứng dậy, hướng Lạc Nguyên nói, “Phụ thân, sự tình không phải như người tưởng, là Lạc Khuynh Hoàng. Tiện nhân đó bắt con hướng mình hành lễ nên con mới như thế.”

Lạc Nguyên nghe xong lời nói của Lạc Khuynh Quốc liền đem ánh mắt dò hỏi hướng Lạc Khuynh Hoàng, lòng Lạc Khuynh Hoàng lướt qua qua một tia cười lạnh, trên mặt vẫn là bộ dáng dịu dàng cùng ủy khuất, nói, “Không sai. Là Khuynh Hoàng bắt tỷ tỷ hành lễ. Khuynh Hoàng nay đã là quận chúa được hoàng thượng thân phong, tỷ tỷ hướng Khuynh Hoàng hành lễ cũng không có gì là không ổn. Bất quá Khuynh Hoàng chỉ lo lắng, nếu ỷ lại đều là người trong phủ nên không cần phân biệt cấp bậc lễ nghĩa, thì chỉ e rằng người khác sẽ chê cười phủ đại tướng quân không biết cấp bậc lễ nghĩa. Con nào biết đâu rằng….”

Lạc Khuynh Hoàng cố ý nghẹn ngào một chút khi nói ra những lời này. Sắc mặt Lạc Nguyên đã muốn trở nên thập phần khó coi, hắn liếc nhìn Lạc Khuynh Quốc một cái, mâu trung hiện lên một tia tự trách bản thân đã không nghiêm khắc dạy dỗ, Lạc Khuynh Quốc còn định mở miệng phản bác, lại tựa hồ không biết nên phản bác như thế nào.

“Nào biết đâu rằng tỷ tỷ không những không cảm kích, tiến tới nắm lấy tóc Khuynh Hoàng, lại còn đem cây trâm thất hoàng tử tặng cho Khuynh Hoàng làm rơi xuống đất vỡ nát.”

Lạc Khuynh Hoàng chỉ tay vào cây trâm bị cắt thành hai đoạn rơi trên mặt đất, vẻ mặt vô cùng đau đớn.

Lạc Nguyên nhìn cây trâm, sắc mặt càng thêm khó coi. Lạc Khuynh Hoàng nói đến việc này, đều dùng lý lẽ nhằm muốn nói Lạc Khuynh Quốc chính là quá mức ngang ngược vô lí. Lạc Khuynh Quốc động thủ với Lạc Khuynh Hoàng còn chưa tính, thế lại còn nghĩ đến việc làm gãy cây trâm thất hoàng tử tặng cho Lạc Khuynh Hoàng.

Phải biết rằng Quân Khuynh Vũ là vị hoàng tử được hoàng thượng hết mực sủng ái, tương lai dù không kế thừa ngai vàng thì cũng sẽ là vương gia, vẫn là không thể đắc tội, nếu Lạc Khuynh Hoàng có thể gả cho Quân Khuynh Vũ, thì địa vị của phủ đại tướng quân được củng cố là việc không thể nghi ngờ. Huống hồ Quân Khuynh Vũ xưa nay là một thân làm theo ý mình, ngay cả Quân Vũ Thần cũng không có cách nào ngăn cản, nếu hắn biết cây trâm do hắn tặng đã bị gãy thì không biết chuyện họa gì sẽ ập đến.

Lần trước bởi do một lần thiên vị Vương U Nhược đã khiến Quân Vũ Thần phẫn nộ. Lúc này đây hắn vô luận thế nào cũng không dám thiên vị Lạc Khuynh Quốc, nghĩ đến đây, Lạc Nguyên bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Lạc Khuynh Quốc, “Khuynh Quốc. Ngươi thật sự là không hiểu cấp bậc lễ nghĩa. Còn không mau hướng Khuynh Hoàng hành lễ?”

Lạc Khuynh Quốc tuy không cam lòng, nhưng trông sắc mặt Lạc Nguyên rất tức giận, nên không dám hướng Lạc Nguyên mà đối nghịch, liền không cam tâm đối Lạc Khuynh Thành hành lễ, mâu trung lộ vẻ oán độc cùng bức bối.

“Khuynh Hoàng không phải so đo chút điểm cấp bậc lễ nghĩa ấy, thật sự chỉ vì nghĩ cho thanh danh của phủ đại tướng quân.” Lạc Khuynh Hoàng liếc mắt nhìn Lạc Khuynh Quốc một cái, trong sâu kín thở dài một hơi, lại nhìn về phía cây trâm, làm như khó xử nói, “Cây trâm này, còn không biết hướng thất hoàng tử ăn nói lời công đạo thế nào.”

Lạc Nguyên nhìn thoáng qua cây trâm đã muốn gãy, lại liếc nhìn Lạc Khuynh Quốc, trong lòng nghĩ đến, xem ra lúc này là không thể nuông chiều Lạc Khuynh Quốc, vì thế liền hô, “Người đâu. Đại tiểu thư không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, ra tay động thủ với nhị tiểu thư, còn thất thủ làm gãy trâm của nhị tiểu thư, giải xuống cho ta, phạt hai mươi trượng. Một tháng không thể xuất môn.”

Lạc Khuynh quốc nghe thấy lời nói của Lạc Nguyên. Mắt liền hiện lên một tia không thể tin, ngơ ngác nhìn Lạc Nguyên, cơ hồ là hô khóc, “Phụ thân. Người muốn đánh con?”

Lạc Nguyên vẫn là nghiêm mặt quát, “Mang tới hậu viện đi,”

Lạc Khuynh Hoàng chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn Lạc Khuynh Quốc. Nàng nghĩ rằng dựa vào chút cảm tình của Lạc Nguyên, là có thể bình yên vô sự. Nhưng chuyện này hóa ra lại không thể dựa vào, người trước mắt giờ đây dường như chỉ có quyền thế chứ không còn chút cảm tình.

Lạc Nguyên không hề liếc mắt nhìn đến Lạc Khuynh Quốc một lần, vẫn là quan tâm hỏi, “Khuynh Hoàng. Con không sao chứ?”

“Con không sao. Phụ thân phạt như vậy, có hay không đã quá nặng?” Lạc Khuynh Hoàng yếu đuối hỏi.

“Phụ thân chỉ làm đúng mực. Khuynh Hoàng nên hảo nghỉ ngơi.” Lạc Nguyên liếc mắt nhìn Lạc Khuynh Hoàng, giọng yên tâm cùng ân cần nói.

Lạc Khuynh Hoàng gật đầu đáp ứng. Trong lòng vẫn là cười nhẹ, dự là Lạc Nguyên cũng không dám lại làm điều gì vì tư mà thiên vị.

Chapter
1 Chương 1: Phế thê phá thai
2 Chương 2: Giết thê
3 Chương 3: Ôm nỗi hận trọng sinh
4 Chương 4: Hư lấy ủy xá
5 Chương 5: Di nương tìm tra
6 Chương 6: Sửa trị điêu nô
7 Chương 7: Ăn cơm bá vương
8 Chương 8: Tửu lâu sơ ngộ
9 Chương 9: Hồi phủ bị giáo huấn
10 Chương 10: Gậy ông đập lưng ông
11 Chương 11: “Từ phụ” trở về
12 Chương 12: Khí thế bức người
13 Chương 13: Thế cục nghịch chuyển
14 Chương 14: Huynh muội tình thâm
15 Chương 15: Hoa viên tái ngộ
16 Chương 16: Tình cảm mông lung
17 Chương 17: Thứ muội hãm hại
18 Chương 18: Khéo thi diệu kế
19 Chương 19: Khí xe bảo suất*
20 Chương 20: Trò khôi hài kết thúc
21 Chương 21: Yêu cầu học y
22 Chương 22: Người kiên cường
23 Chương 23: Đêm khuya ngắm tuyết
24 Chương 24: Thất vương Khuynh Vũ
25 Chương 25: Gặp lại tra nam *
26 Chương 26: Tố cáo di nương
27 Chương 27: Mặt rồng giận dữ
28 Chương 28: Vả miệng
29 Chương 29: Va chạm
30 Chương 30: Ẩn tình
31 Chương 31: Ai bị phạt?
32 Chương 32: Ra oai phủ đầu
33 Chương 33: Thử
34 Chương 34: Thiên tàm y, rung động
35 Chương 35: Bách hoa thịnh yến
36 Chương 36: Kết thù oán cùng công chúa
37 Chương 37: Bộc lộ tài năng
38 Chương 38: Khó Khăn Phía Sau
39 Chương 39: Tình cảm bắt đầu nảy sinh
40 Chương 40: Lấy đề thử nhân
41 Chương 41: Công tử Tư Triệt
42 Chương 42: Sóng ngầm bắt đầu khởi động, bày tỏ
43 Chương 43: Tính kế đại tỷ
44 Chương 44: Tính kế đại tỷ 2
45 Chương 45: Thân phận bí ẩn
46 Chương 46: Di nương quỳ xuống
47 Chương 47: Hạ mị dược?
48 Chương 48: Ác giả ác báo!
49 Chương 49: Bị bắt gả đi
50 Chương 50: Cạm bẫy
51 Chương 51: Nàng tin tưởng ta như vậy sao?
52 Chương 52: Sự cố phát sinh
53 Chương 53: Sinh nhật
54 Chương 54: Phá kế ( một)
55 Chương 55: Thân phận , xác định tình cảm
56 Chương 56: Huyết Cừu, Ẩn Tình
57 Chương 57: Đánh cờ, thế cục
58 Chương 58: Nạp sườn phi
59 Chương 59: Thứ muội tâm cơ
60 Chương 60: Yến hội, biến cố trùng trùng điệp điệp
61 Chương 61: Nhất ba vị bình, nhất ba hựu khởi
62 Chương 62: Phượng hoàng giương cánh
63 Chương 63: Khách không mời mà đến, bị bắt cứu người
64 Chương 64: Đắc tội Quân Kiền Linh
65 Chương 65: Ai dám tranh phong
66 Chương 66: Vốn cuồng vọng của Khuynh Hoàng
67 Chương 67: Ám sát, lật tẩy bí mật
68 Chương 68: Thăng trầm dạ yến, cầu hôn
69 Chương 69: Đàm phán, lộ tẩy ( một )
70 Chương 70: Cự tuyệt cầu thân, tứ hôn ( 1 )
71 Chương 71: Tương kế tựu kế, bức tử di nương
72 Chương 72: Trừng phạt đến không nhận ra hình người
73 Chương 73: Mưu tính, chế ngạo thứ muội
74 Chương 74: Uy hiếp hoàng hậu, khiển trách thứ muội
75 Chương 75: Độc kế, cực kỳ nguy hiểm
76 Chương 76: Vĩnh viễn không tha thứ
77 Chương 77: Tình thâm, con đường cầu y
78 Chương 78: Đoạt Tuyết Tâm, tình thâm nghĩa trọng
79 Chương 79: Giải khúc mắc, lấy huyết làm thuốc
80 Chương 80: Thứ muội chết không hết tội!
81 Chương 81: Chuyện tốt thành đôi
82 Chương 82
83 Chương 83: Nợ đào hoa, công chúa muốn làm gì?
84 Chương 84: Dám tìm nàng gây phiền toái?
85 Chương 85: Tra nam mất thể diện !
86 Chương 86: Đại hôn
87 Chương 87: Vào cung nhiều thị phi
88 Chương 88: Tình bất do kỷ
89 Chương 89: Đoạt binh quyền, cha và con gái đoạn tuyệt
90 Chương 90: Bại lộ âm mưu!
91 Chương 91: Bắt ba ba trong rọ, nam nhân cặn bã chết !
92 Chương 92: Vũ Lưu cơ trí
93 Chương 93: Nịch sủng
94 Chương 94: Cự hôn, hai quốc quyết liệt
95 Chương 95: Hạ độc nàng ?
96 Chương 96: Ngộ sát thân tỷ
97 Chương 97: Nương tử có thai!
98 Chương 98: Quân Vũ Thần băng hà
99 Chương 99: Nợ máu trả máu!
100 Chương 100: Lựa chọn nan giải
101 Chương 101: Nguy cơ chồng chất
102 Chương 102: Phi lễ Lăng Vũ Lưu?
103 Chương 103: Đi tây quyết
104 Chương 104: Ám sát, phục kích
105 Chương 105: Khuynh Hoàng gặp nạn
106 Chương 106: Cho ta một cái công đạo!
107 Chương 107: Phản đòn
108 Chương 108: Dám khiêu khích bổn cung?
109 Chương 109: Song hỷ lâm môn chi phúc hắc oa tử
110 Chương 110: Kế ly gián, trí phá quân địch
111 Chương 111: Khuynh Hoàng ghen, Tiểu Quân Lạc phúc hắc
112 Chương 112: Tứ quốc tề tựu, phong vân biến đổi
113 Chương 113: Viện trợ gặp nạn, tòa thành trống không có một không hai
114 Chương 114: Đại kết cục (1)
115 Chương 115: Đại kết cục (hạ)
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Phế thê phá thai
2
Chương 2: Giết thê
3
Chương 3: Ôm nỗi hận trọng sinh
4
Chương 4: Hư lấy ủy xá
5
Chương 5: Di nương tìm tra
6
Chương 6: Sửa trị điêu nô
7
Chương 7: Ăn cơm bá vương
8
Chương 8: Tửu lâu sơ ngộ
9
Chương 9: Hồi phủ bị giáo huấn
10
Chương 10: Gậy ông đập lưng ông
11
Chương 11: “Từ phụ” trở về
12
Chương 12: Khí thế bức người
13
Chương 13: Thế cục nghịch chuyển
14
Chương 14: Huynh muội tình thâm
15
Chương 15: Hoa viên tái ngộ
16
Chương 16: Tình cảm mông lung
17
Chương 17: Thứ muội hãm hại
18
Chương 18: Khéo thi diệu kế
19
Chương 19: Khí xe bảo suất*
20
Chương 20: Trò khôi hài kết thúc
21
Chương 21: Yêu cầu học y
22
Chương 22: Người kiên cường
23
Chương 23: Đêm khuya ngắm tuyết
24
Chương 24: Thất vương Khuynh Vũ
25
Chương 25: Gặp lại tra nam *
26
Chương 26: Tố cáo di nương
27
Chương 27: Mặt rồng giận dữ
28
Chương 28: Vả miệng
29
Chương 29: Va chạm
30
Chương 30: Ẩn tình
31
Chương 31: Ai bị phạt?
32
Chương 32: Ra oai phủ đầu
33
Chương 33: Thử
34
Chương 34: Thiên tàm y, rung động
35
Chương 35: Bách hoa thịnh yến
36
Chương 36: Kết thù oán cùng công chúa
37
Chương 37: Bộc lộ tài năng
38
Chương 38: Khó Khăn Phía Sau
39
Chương 39: Tình cảm bắt đầu nảy sinh
40
Chương 40: Lấy đề thử nhân
41
Chương 41: Công tử Tư Triệt
42
Chương 42: Sóng ngầm bắt đầu khởi động, bày tỏ
43
Chương 43: Tính kế đại tỷ
44
Chương 44: Tính kế đại tỷ 2
45
Chương 45: Thân phận bí ẩn
46
Chương 46: Di nương quỳ xuống
47
Chương 47: Hạ mị dược?
48
Chương 48: Ác giả ác báo!
49
Chương 49: Bị bắt gả đi
50
Chương 50: Cạm bẫy
51
Chương 51: Nàng tin tưởng ta như vậy sao?
52
Chương 52: Sự cố phát sinh
53
Chương 53: Sinh nhật
54
Chương 54: Phá kế ( một)
55
Chương 55: Thân phận , xác định tình cảm
56
Chương 56: Huyết Cừu, Ẩn Tình
57
Chương 57: Đánh cờ, thế cục
58
Chương 58: Nạp sườn phi
59
Chương 59: Thứ muội tâm cơ
60
Chương 60: Yến hội, biến cố trùng trùng điệp điệp
61
Chương 61: Nhất ba vị bình, nhất ba hựu khởi
62
Chương 62: Phượng hoàng giương cánh
63
Chương 63: Khách không mời mà đến, bị bắt cứu người
64
Chương 64: Đắc tội Quân Kiền Linh
65
Chương 65: Ai dám tranh phong
66
Chương 66: Vốn cuồng vọng của Khuynh Hoàng
67
Chương 67: Ám sát, lật tẩy bí mật
68
Chương 68: Thăng trầm dạ yến, cầu hôn
69
Chương 69: Đàm phán, lộ tẩy ( một )
70
Chương 70: Cự tuyệt cầu thân, tứ hôn ( 1 )
71
Chương 71: Tương kế tựu kế, bức tử di nương
72
Chương 72: Trừng phạt đến không nhận ra hình người
73
Chương 73: Mưu tính, chế ngạo thứ muội
74
Chương 74: Uy hiếp hoàng hậu, khiển trách thứ muội
75
Chương 75: Độc kế, cực kỳ nguy hiểm
76
Chương 76: Vĩnh viễn không tha thứ
77
Chương 77: Tình thâm, con đường cầu y
78
Chương 78: Đoạt Tuyết Tâm, tình thâm nghĩa trọng
79
Chương 79: Giải khúc mắc, lấy huyết làm thuốc
80
Chương 80: Thứ muội chết không hết tội!
81
Chương 81: Chuyện tốt thành đôi
82
Chương 82
83
Chương 83: Nợ đào hoa, công chúa muốn làm gì?
84
Chương 84: Dám tìm nàng gây phiền toái?
85
Chương 85: Tra nam mất thể diện !
86
Chương 86: Đại hôn
87
Chương 87: Vào cung nhiều thị phi
88
Chương 88: Tình bất do kỷ
89
Chương 89: Đoạt binh quyền, cha và con gái đoạn tuyệt
90
Chương 90: Bại lộ âm mưu!
91
Chương 91: Bắt ba ba trong rọ, nam nhân cặn bã chết !
92
Chương 92: Vũ Lưu cơ trí
93
Chương 93: Nịch sủng
94
Chương 94: Cự hôn, hai quốc quyết liệt
95
Chương 95: Hạ độc nàng ?
96
Chương 96: Ngộ sát thân tỷ
97
Chương 97: Nương tử có thai!
98
Chương 98: Quân Vũ Thần băng hà
99
Chương 99: Nợ máu trả máu!
100
Chương 100: Lựa chọn nan giải
101
Chương 101: Nguy cơ chồng chất
102
Chương 102: Phi lễ Lăng Vũ Lưu?
103
Chương 103: Đi tây quyết
104
Chương 104: Ám sát, phục kích
105
Chương 105: Khuynh Hoàng gặp nạn
106
Chương 106: Cho ta một cái công đạo!
107
Chương 107: Phản đòn
108
Chương 108: Dám khiêu khích bổn cung?
109
Chương 109: Song hỷ lâm môn chi phúc hắc oa tử
110
Chương 110: Kế ly gián, trí phá quân địch
111
Chương 111: Khuynh Hoàng ghen, Tiểu Quân Lạc phúc hắc
112
Chương 112: Tứ quốc tề tựu, phong vân biến đổi
113
Chương 113: Viện trợ gặp nạn, tòa thành trống không có một không hai
114
Chương 114: Đại kết cục (1)
115
Chương 115: Đại kết cục (hạ)