Chương 110: Công Trình Chính Tích

Lưu Thanh Sơn lòng trầm xuống: Lãnh đạo tỉnh xem xong phố đi bộ thì đều lên xe đi mất hút, chẳng một ai đi bộ một vòng lớn tới thăm chỗ này, đây là một vấn đề rất thực tế, té ra mình làm một chuyện nhọc nhằn mà chẳng nên công trạng gì.
Lâm Tuyền nhìn Diệp Tuyền Minh cùng một đám quan viên khác đứng phơi nắng ngoài chòi nghỉ:
- Vừa rồi thư ký Diệp có giới thiệu cho cháu một biện pháp giải quyết vấn đề rất hay, có phải thế không thư ký Diệp?
Diệp Tuyền Minh ngớ người, vừa rồi Lâm Tuyền đúng là có nói chuyện này với y, hắn chỉ coi là một nhân viên trẻ bình thường thích ba hoa, không coi trọng lắm, mà phương án rõ ràng là do y nói ra, sao lại đẩy lên đầu mình rồi?
Thấy Dương Thiên Hoa, Lưu Thanh Sơn đều nhìn cả sang phía mình, Lâm Tuyền còn nháy mắt ra hiệu, hắn lập tức hiểu ra hàm nghĩa câu lúc nãy Lâm Tuyền nói :" Thư ký Diệp trong bụng có tài lớn, nên tới cương vị quan trọng hơn rèn luyện."
Diệp Tuyền Minh vội đi vào chòi nghỉ, nhiều năm làm việc ở văn phòng ít nhất khiến hắn có khả năng trình bày tốt, vừa rồi nói chuyện với Lâm Tuyền câu được câu chăng, nhưng diễn đạt vẫn rất lưu loát:

- Phố thương nghiệp đi bộ theo phương thức khép kín, nếu như du khách vòng qua phố tới công viên xanh hóa, ít nhất phải đi 1.5 km, nếu như mở một lối đi ở phía đông phố đi bộ, xây một quảng trường nghỉ ngơi cỡ nhỏ, như vậy có thể nối liền công viên xanh hóa và phố đi bộ, cung cấp chỗ nghỉ ngơi cho người dạo phố mỏi chân, chỉ cần du khách dừng chân lại lâu hơn, như thế có nhiều cơ hội hơn để sáng tạo ra hiệu ích.
Tới đó cẩn thận bổ xung:
- Phương án này thực ra là vừa rồi do tôi và anh Lâm cùng thảo luận ra.
Lưu Thanh Sơn nghe xong cảm giác vén mây mù nhìn thấy trăng sáng, ông ta biết Diệp Tuyền Minh có năng lực như thế nào thì ông ta biết quá rõ, chẳng qua là nhân viên lâu năm trong văn phòng chính phủ, kiểu sống lâu lên lão làng thôi, nhìn Lâm Tuyền thầm nghĩ, chàng thanh niên này không đơn giản, rất am hiểu nhân tình thế thái trong quan trường. Một phương án, bán đi được hai phần ân tình.
Có điều đúng là phải cám ơn y, nếu như có thể xây một quảng trường nhỏ, như thế phố đi bộ sẽ nối liền với công viên xanh hóa, lãnh đạo tỉnh mỗi lần tới đây thị sát, có thể mời qua quảng trường ngồi nghỉ chân, rồi nhìn sang bên công viên xanh hóa, chứng kiến thành tích của mình.
Lưu Thanh Sơn mau chóng nhìn thấu lợi ích trong đó, mắt sáng lên vài phần.
Hai ngày trước Lâm Tuyền tới nhà Dương Thiên Hoa ăn cơm, nói chuyện y được ủy thác tiêu thụ chung cư Duy Lợi, khi đó y nhắc tới ý tưởng muốn xây một cây cầu gỗ nối liền chung cư Duy Lợi với công viên xanh hóa.
Dương Oánh nghe Lâm Tuyền nói vậy còn lắc đầu bảo phương án của Lâm Tuyền không tốt, nói chung cư Duy Lợi có cảnh quan của riêng mình, làm thế sẽ giảm bớt hiệu quả của công viên xanh hóa bờ bên kia.
Không ngờ chủ ý cuối cùng của y là một mở một cửa thông với phố đi bộ, kết nối phố đi bộ, công viên xanh hóa và quốc tế Duy Lợi thông qua quảng trường nghỉ ngơi và cây cầu gỗ.
Cả quảng trường và xây cầu đều thuộc về công trình thị chính, phải được chính phủ phê duyệt, chẳng trách mà nó muốn đi tham quan cùng, té ra thằng nhãi này tính kế với Lưu Thanh Sơn.
Nếu như không cần phải mình ra mặt nhờ vả người khác, chuyện thuận gió đẩy thuyền, Dương Thiên Hoa rất vui vẻ mà làm:
- Chủ ý này hay lắm, chính phủ thành phố đúng là nơi nhân tài tề tụ, thư ký Diệp là mầm non tốt, tên gì nhỉ ...
Lâm Tuyền ghé tới nói vào tai ông ta nói tên của Diệp Minh Tuyền:
- Ồ Diệp Tuyền Minh, tôi nhớ cái tên này rồi, thị trưởng Lưu, một mầm non tốt như thế phải cho thêm trọng trách, cho thêm cơ hội rèn luyện.
Lưu Thanh Sơn thấy phương án này được Dương Thiên Hoa khẳng định, tức thì nói với Diệp Minh Tuyền:
- Tiểu Diệp, mấy ngày tới cậu bỏ thời gian làm bản quy hoạch hạng mục này, đừng phụ sự trọng vọng của lãnh đạo.
Diệp Tuyền Minh hưng phấn tới hai chân run run, hắn chìm nghỉm trong cơ quan mười mấy năm rồi, không ngờ có cái bánh trên trời đột nhiên rơi bộp vào mặt, làm hắn ngây ngất, mất một lúc mới tỉnh lại từ hạnh phúc bất ngờ, hít sâu một hơi trang trọng nói lớn:
- Vâng, tôi tuyệt đối không phụ sự tín nhiệm của lãnh đạo tỉnh ủy.
Dương Thiên Hoa xua tay cười:

- Đây là chuyện thành phố các đồng chí ... À phải, còn một đoạn đường nữa, chúng ta đi tiếp, xe sẽ vòng tới phía trước đón chúng ta.
Lâm Tuyền không ngồi xe của Dương Thiên Hoa, mà ở lại phố thương nghiệp đi bộ, tìm cửa hàng bán đồ hiệu, tìm mãi mà không thấy chiếc váy mà Lục Tiểu Mạn đã mặc, có điều chiếc đồng hồ Gucci ánh trăng bạc thì mua được ở cửa hàng bách hóa Thái Bình Dương, giá tận 4.600 đồng, làm Lâm Tuyền không khỏi xót hết dạ.
Lúc này y quên mất một điều mình cũng có tới mấy chục triệu, sờ cái đồng hồ cơ cũ kỹ ông ngoại tặng, so giờ với nhau, cũng đâu chênh lệch gì đâu, tội gì phải tốn kém như thế.
Một mình dạo phố tới hơn bốn giờ, khi Lâm Tuyền đang định về thì thấy Diệp Minh Tuyền đứng ở cửa phía đông phố nhìn ngang ngó dọc, đi qua vỗ vai hắn:
- Thư ký Diệp, lạc mất bạn gái à?
Diệp Tuyền Minh giật mình quay lại:
- Quả nhiên anh Lâm còn ở đây.
Không kịp nói gì với Lâm Tuyền, mau mắn lấy di động ra bấm số:
- Thị trưởng Lưu, tôi tìm được anh Lâm rồi ... Dạ dạ, Vũ Trúc Cư ạ, vâng vâng, tôi hiểu, tôi sẽ mời anh Lâm qua đó ngay.
Gập di động lại, nói với Lâm Tuyền:
- Thị trưởng Lưu bày tiệc ở Vũ Trúc Cư, mong anh Lâm nể mặt.
- Vậy à?
Lâm Tuyền khó xử:
- Tối nay tôi có hẹn với phó chủ nhiệm Lý của ủy ban kiến thiết tỉnh, phó thư ký trưởng Đoạn của tỉnh ủy ăn cơm rồi.
Chủ nhiệm ủy ban kiến thiết tỉnh và phó thị trưởng không thường ủy có cấp bậc giống nhau, phó thư ký trưởng còn là cấp chính sở, thường xuyên xuất hiện trước mặt các nhân vật lớn của tỉnh ủy.
Chuyện này đúng là khó xử.
Diệp Tuyền Minh ngây ra, không biết phải xử lý chuyện này ra sao.
Lâm Tuyền kiến nghị:
- Thị trưởng Lưu có quen chủ nhiệm Lý, thư ký trưởng Đoạn không, hay là để tôi làm chủ, mời cả ba người bọn họ, địa điểm là Vũ Trúc Cư.
Diệp Minh Tuyền làm sao quyết nổi việc này, lại gọi điện xin chỉ thị.
- Không thành vấn đề, xem như anh Lâm mời khách, có điều chi phí vẫn do thành phố bỏ, điểm này anh Lâm đừng tranh.
- Vậy cũng được, tôi không quen thuộc Vũ Trúc Cư, làm phiền thư ký Diệp an bài hộ cho, còn có hai đồng chí của văn phòng tỉnh ủy nữa.
Trao đổi số điện thoại với Diệp Tuyền Minh xong, đợi hắn tới Vũ Trúc Cư đích thân an bài chuyện tiệc tối, Lâm Tuyền gọi cho Cảnh Thiên Sương:
- Anh Cảnh, lại đổi chỗ rồi, Vũ Trúc Cư .. Còn có phó thị trưởng Lưu Thanh Sơn và thư ký của ông ta, tôi theo anh tới chỗ chủ nhiệm Lý trước, phía thư ký trưởng Đoạn, anh đã nói rồi chứ?
Trương Kỳ Sơn cha vợ của Cảnh Nhất Dân 10 năm trước là phó bí thư tỉnh ủy, Đoạn Kính Hồng là thư ký của ông, khi Cảnh Nhất Dân ở tỉnh thành, quan hệ với Đoạn Kính Hồng cực tốt, hai nhà qua lại thân thiết. Trương Kỳ Sơn nghỉ hưu, Cảnh Nhất Dân tới Tĩnh Hải tránh nạn, Đoạn Kính Hồng cũng gập ghềnh chìm nổi, tới nay mới là phó thư ký trưởng tỉnh ủy.
Đó chính là thư ký trưởng Đoạn mà Lâm Tuyền nói, quan hệ hai nhà Đoạn - Cảnh vẫn luôn mật thiết, Cảnh Nhất Dân được làm bí thư thành ủy Tĩnh Hải không chỉ nhờ Dương Thiên Hoa mà Đoạn Kính Hồng cũng hoạt động không ít, hiện Cảnh Nhất Dân lại đưa con trai phó thác cho Đoạn Kính Hồng chiếu cố.
Dương Thiên Hoa và Cảnh Nhất Dân thành thông gia, liền trở nên thân thiết với Đoạn Kính Hồng. Thông qua Dương Thiên Hoa, Cảnh Thiên Sương giới thiệu, Lâm Tuyền tất nhiên cũng rất thân thuộc với Đoạn Kính Hồng. Bữa tiệc tối nay, nếu như không có Đoạn Kính Hồng xuất hiện, Lưu Thanh Sơn, Lý Ánh không có khả năng coi trọng y lắm.

Chapter
1 Chương 1: Trở Về Tĩnh Hải
2 Chương 2: Tình Hình Tĩnh Hải
3 Chương 3: Thiếu Phụ Xinh Đẹp
4 Chương 4: Đưa Mỹ Nữ Về Nhà
5 Chương 5: Bắt Đầu Kế Hoạch
6 Chương 6: Kiểm Khoản Tiền Đầu Tiên
7 Chương 7: Lộ Mặt Gian Thương
8 Chương 8: Chạm Trán Lưu Manh
9 Chương 9: Tổ Hợp Ưu Tú
10 Chương 10: Chuyển Hướng Kinh Doanh
11 Chương 11: Cám Ơn Cậu
12 Chương 12: Nữ Yêu Tinh
13 Chương 13: Mách Lới Cũ Rích (1)
14 Chương 14: Mách Lới Cũ Rích (2)
15 Chương 15: Lâm Tĩnh Sơ
16 Chương 16: Phó Thư Ký Trưởng Thành Ủy
17 Chương 17: Chỉ Là Bàn Đạp
18 Chương 18: Có Giỏi Thì Nói Với Ba Tao
19 Chương 19: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân
20 Chương 20: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân (2)
21 Chương 21: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (1)
22 Chương 22: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (2)
23 Chương 23: Con Dấu
24 Chương 24: Phải Tạo Ra Đề Tài
25 Chương 25: Số 5 Đường Hoa Viên
26 Chương 26: Suy Nghĩ Của Cảnh Nhất Dân
27 Chương 27: Đăng Ký Công Ty
28 Chương 28: Lần Đầu Gặp Tôn Phi Phi
29 Chương 29: Cáo Mượn Oai Hùm
30 Chương 30: Mời Khách
31 Chương 31: Mời Khách (2)
32 Chương 32: Mời Khách (3)
33 Chương 33: Say Rượu
34 Chương 34: Một Thoáng Nhu Tình
35 Chương 35: Tinh Hồ Uyển
36 Chương 36: Khó Khăn Của Tinh Hổ
37 Chương 37: Thời Nay Cũng Có Danh Kỹ
38 Chương 38: Nội Tình Phức Tạp
39 Chương 39: Có Người Ứng Tuyển Rồi
40 Chương 40: Phỏng Vấn
41 Chương 41: Cần Có Bạn Gái Rồi
42 Chương 42: Cậu Là Thạch Phật Lâm Tuyền ?
43 Chương 43: Con Ông Cháu Cha
44 Chương 44: Bắt Cóc Tôn Phi Phi
45 Chương 45: Bắt Cóc Tôn Phi Phi (3)
46 Chương 46: Ngưỡng Cửa Ngân Hàng
47 Chương 47: Giao Kèo
48 Chương 48: Đi Mua Nhà
49 Chương 49: Đi Mua Nhà (2)
50 Chương 50: Nhà Máy Trấn Lục Hồng
51 Chương 51: Trần Minh Hành Nổi Giận
52 Chương 52: Thái Độ Của Ngân Hàng
53 Chương 53: Tôi Là Khổng Lập Dân Của Đông Đô
54 Chương 54: Lễ Vật Của Khổng Lập Dân
55 Chương 55: Mở Đầu Hoa Lệ
56 Chương 56: Lập Kế Hoạch
57 Chương 57: Vua Không Ngai Bị Đánh
58 Chương 58: Tiến Về Phía Trước
59 Chương 59: Quy Hoạch Tương Lai Tú Thủy Các
60 Chương 60: Gọi Điện Xin Chỉ Thị
61 Chương 61: Đi Xin Lỗi
62 Chương 62: Cô Gái Đanh Đá
63 Chương 63: Gặp Gỡ Trên Tàu
64 Chương 64: Bạn Bè Đại Học
65 Chương 65: Căn Hộ Tân Hôn
66 Chương 66: Bị Nhìn Thấy Hết Rồi
67 Chương 67: Cô Gái Bán Nhà
68 Chương 68: Sao Sơn Chấn Hổ (1)
69 Chương 69: Sao Sơn Chấn Hổ (2)
70 Chương 70: Sao Sơn Chấn Hổ (3)
71 Chương 71: Đòn Bẩy Nâng Địa Cầu
72 Chương 72: Cảnh Xuân Trong Phòng
73 Chương 73: Trương Đào Thất Tình
74 Chương 74: Con nhớ mẹ lắm …
75 Chương 75: Đẩy giá nhà lên cho tôi
76 Chương 76: Ủy ban chủ nhà
77 Chương 77: Tiểu khu nhất định phải đẹp
78 Chương 78: Giao dịch ngầm
79 Chương 79: Kế hoạch bị lật nhào
80 Chương 80: Kế Hoạch Bị Lật Nhào 2
81 Chương 81: Cuộc Đời Phương Nam 1
82 Chương 82: Cuộc Đời Phương Nam 2
83 Chương 83: Gọi Ba Đi!
84 Chương 84: Công Việc Lặng Lẽ Tới
85 Chương 85: Ngày đặc biệt
86 Chương 86: Lòng loạn rồi (1)
87 Chương 87: Lòng Loạn Rồi (2)
88 Chương 88: Bệnh Rồi
89 Chương 89: Phòng bệnh cao cấp
90 Chương 90: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (1)
91 Chương 91: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (2)
92 Chương 92: Chu Vân Thiên Đòi Tiền
93 Chương 93: Giữ Lại Trương Bích Quân
94 Chương 94: Chỉ Hơi Nhớ
95 Chương 95: Còn Chưa Quên Tiểu Tình Nhân
96 Chương 96: Vết Thương Thành Phố
97 Chương 97: Vết Thương Thành Phố (2)
98 Chương 98: Chúc tết thật là mệt
99 Chương 99: Trần Vũ và Trần Thần
100 Chương 100: Tiệc tân gia
101 Chương 101: Tiền Vi Ghen Tỵ
102 Chương 102: Quốc Tế Duy Lợi
103 Chương 103: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu
104 Chương 104: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu (2)
105 Chương 105: Không có ý đồ tốt
106 Chương 106: Lục Nhất Mạn
107 Chương 107: Lục Nhất Mạn. (2)
108 Chương 108: Lục Nhất Mạn. (3)
109 Chương 109: Lãnh Đạo Thị Sát
110 Chương 110: Công Trình Chính Tích
111 Chương 111: Lần đầu tới Tần Hoài
112 Chương 112: Chung cư Đàn Sơn
113 Chương 113: Kế Hoạch Tân Thành Trấn
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Trở Về Tĩnh Hải
2
Chương 2: Tình Hình Tĩnh Hải
3
Chương 3: Thiếu Phụ Xinh Đẹp
4
Chương 4: Đưa Mỹ Nữ Về Nhà
5
Chương 5: Bắt Đầu Kế Hoạch
6
Chương 6: Kiểm Khoản Tiền Đầu Tiên
7
Chương 7: Lộ Mặt Gian Thương
8
Chương 8: Chạm Trán Lưu Manh
9
Chương 9: Tổ Hợp Ưu Tú
10
Chương 10: Chuyển Hướng Kinh Doanh
11
Chương 11: Cám Ơn Cậu
12
Chương 12: Nữ Yêu Tinh
13
Chương 13: Mách Lới Cũ Rích (1)
14
Chương 14: Mách Lới Cũ Rích (2)
15
Chương 15: Lâm Tĩnh Sơ
16
Chương 16: Phó Thư Ký Trưởng Thành Ủy
17
Chương 17: Chỉ Là Bàn Đạp
18
Chương 18: Có Giỏi Thì Nói Với Ba Tao
19
Chương 19: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân
20
Chương 20: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân (2)
21
Chương 21: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (1)
22
Chương 22: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (2)
23
Chương 23: Con Dấu
24
Chương 24: Phải Tạo Ra Đề Tài
25
Chương 25: Số 5 Đường Hoa Viên
26
Chương 26: Suy Nghĩ Của Cảnh Nhất Dân
27
Chương 27: Đăng Ký Công Ty
28
Chương 28: Lần Đầu Gặp Tôn Phi Phi
29
Chương 29: Cáo Mượn Oai Hùm
30
Chương 30: Mời Khách
31
Chương 31: Mời Khách (2)
32
Chương 32: Mời Khách (3)
33
Chương 33: Say Rượu
34
Chương 34: Một Thoáng Nhu Tình
35
Chương 35: Tinh Hồ Uyển
36
Chương 36: Khó Khăn Của Tinh Hổ
37
Chương 37: Thời Nay Cũng Có Danh Kỹ
38
Chương 38: Nội Tình Phức Tạp
39
Chương 39: Có Người Ứng Tuyển Rồi
40
Chương 40: Phỏng Vấn
41
Chương 41: Cần Có Bạn Gái Rồi
42
Chương 42: Cậu Là Thạch Phật Lâm Tuyền ?
43
Chương 43: Con Ông Cháu Cha
44
Chương 44: Bắt Cóc Tôn Phi Phi
45
Chương 45: Bắt Cóc Tôn Phi Phi (3)
46
Chương 46: Ngưỡng Cửa Ngân Hàng
47
Chương 47: Giao Kèo
48
Chương 48: Đi Mua Nhà
49
Chương 49: Đi Mua Nhà (2)
50
Chương 50: Nhà Máy Trấn Lục Hồng
51
Chương 51: Trần Minh Hành Nổi Giận
52
Chương 52: Thái Độ Của Ngân Hàng
53
Chương 53: Tôi Là Khổng Lập Dân Của Đông Đô
54
Chương 54: Lễ Vật Của Khổng Lập Dân
55
Chương 55: Mở Đầu Hoa Lệ
56
Chương 56: Lập Kế Hoạch
57
Chương 57: Vua Không Ngai Bị Đánh
58
Chương 58: Tiến Về Phía Trước
59
Chương 59: Quy Hoạch Tương Lai Tú Thủy Các
60
Chương 60: Gọi Điện Xin Chỉ Thị
61
Chương 61: Đi Xin Lỗi
62
Chương 62: Cô Gái Đanh Đá
63
Chương 63: Gặp Gỡ Trên Tàu
64
Chương 64: Bạn Bè Đại Học
65
Chương 65: Căn Hộ Tân Hôn
66
Chương 66: Bị Nhìn Thấy Hết Rồi
67
Chương 67: Cô Gái Bán Nhà
68
Chương 68: Sao Sơn Chấn Hổ (1)
69
Chương 69: Sao Sơn Chấn Hổ (2)
70
Chương 70: Sao Sơn Chấn Hổ (3)
71
Chương 71: Đòn Bẩy Nâng Địa Cầu
72
Chương 72: Cảnh Xuân Trong Phòng
73
Chương 73: Trương Đào Thất Tình
74
Chương 74: Con nhớ mẹ lắm …
75
Chương 75: Đẩy giá nhà lên cho tôi
76
Chương 76: Ủy ban chủ nhà
77
Chương 77: Tiểu khu nhất định phải đẹp
78
Chương 78: Giao dịch ngầm
79
Chương 79: Kế hoạch bị lật nhào
80
Chương 80: Kế Hoạch Bị Lật Nhào 2
81
Chương 81: Cuộc Đời Phương Nam 1
82
Chương 82: Cuộc Đời Phương Nam 2
83
Chương 83: Gọi Ba Đi!
84
Chương 84: Công Việc Lặng Lẽ Tới
85
Chương 85: Ngày đặc biệt
86
Chương 86: Lòng loạn rồi (1)
87
Chương 87: Lòng Loạn Rồi (2)
88
Chương 88: Bệnh Rồi
89
Chương 89: Phòng bệnh cao cấp
90
Chương 90: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (1)
91
Chương 91: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (2)
92
Chương 92: Chu Vân Thiên Đòi Tiền
93
Chương 93: Giữ Lại Trương Bích Quân
94
Chương 94: Chỉ Hơi Nhớ
95
Chương 95: Còn Chưa Quên Tiểu Tình Nhân
96
Chương 96: Vết Thương Thành Phố
97
Chương 97: Vết Thương Thành Phố (2)
98
Chương 98: Chúc tết thật là mệt
99
Chương 99: Trần Vũ và Trần Thần
100
Chương 100: Tiệc tân gia
101
Chương 101: Tiền Vi Ghen Tỵ
102
Chương 102: Quốc Tế Duy Lợi
103
Chương 103: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu
104
Chương 104: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu (2)
105
Chương 105: Không có ý đồ tốt
106
Chương 106: Lục Nhất Mạn
107
Chương 107: Lục Nhất Mạn. (2)
108
Chương 108: Lục Nhất Mạn. (3)
109
Chương 109: Lãnh Đạo Thị Sát
110
Chương 110: Công Trình Chính Tích
111
Chương 111: Lần đầu tới Tần Hoài
112
Chương 112: Chung cư Đàn Sơn
113
Chương 113: Kế Hoạch Tân Thành Trấn