Chương 15: Lâm Tĩnh Sơ

- Đồ chết đâm chết chém, hiệu đang kinh doanh, anh bỏ đi đâu? Bị lừa mất 20.000 thì làm sao nào, đều là tiền bà đây cho người ta xoa mông bóp vú kiếm được, bằng cái tay nghề cắt tóc chó má của anh mà nuôi được tôi à?
Cô gái tất nhiên không phải hạng vừa tru tréo:
- Bây giờ phải làm sao, thức khuya dạy sớm làm lụng hai năm trời, báo cảnh sát đi.
- Báo cảnh sát thì được cái rắm ấy, mẹ cái đám chó đó chỉ biết bóp vú bà, bọn chúng biết bắt trộm à? Báo cảnh sát thì có tác dụng gì? Bọn chúng lấy được tiền là cao chạy xa bay rồi, ở đó cho mà tóm à?
- Không báo thì làm sao?
Lâm Tuyền đợi cho tiếng cãi vã trong hiệu cắt tóc lắng dần, nhảy tại chỗ mấy chục cái, đột nhiên xông tới, đẩy văng cửa kính ra, nhìn một lượt, thấy bà chủ thì nhớn nhác hỏi lớn:
- Bà chủ, người kia đâu, người trúng thưởng đâu?
- Trúng cái cục *** …
Nam nhân gầy gò chừng 30, mặt như cái lưới cày, lúc này hắn nghe thấy trúng thưởng là nổi khùng, chửi luôn:
Bà chủ tóm ngay lấy nam nhân kia lôi ra sau, nam nhân kia thiếu tí nữa ngã chổng vó. Bà chủ ổn định lại tâm tình, hỏi:
- Cậu là chàng trai vừa mới gội đầu à?
- Đúng là tôi, vừa rồi chẳng phải nói đi cùng cô gái lĩnh thưởng sẽ tặng 10.000 sao? Tôi vừa lấy 5.000 đưa cho ấy ấy để đi lĩnh thưởng.
Lâm Tuyền mắt đảo quanh hiệu cắt tóc:
- Chẳng lẽ cái anh kia lấy tiền trước đưa cô gái đi rồi à? Ôi, nhà tôi ở tận Tân Phổ, hơi xa một chút, nếu không số tiền kia là của tôi rồi.
Hai mắt đỏ hoe của bà chủ đảo vài vòng, gắng gượng lắm mới rặn ra được nụ cười giả dối:
- Người nam kia còn chưa quay lại, cô gái kia có chuyện gấp đi rồi, lấy chỗ tôi 5.000. Nắp chai trúng thưởng còn ở chỗ tôi, đợi tôi đổi tiền thưởng rồi cô ấy sẽ tới chia phần.
Lâm Tuyền thở dài nuối tiếc:
- Chị may thật đấy, bỗng dưng được 10.000.
- Người anh em, cậu không biết, tôi cũng đang rầu thối ruột đấy.
Bà chủ làm bộ mặt đưa đám:
- Lúc nãy tôi mới nhớ ra, tôi và chồng tôi cũng đều nộp chứng minh thư để làm giấy tạm trú rồi, mấy ngày nữa không thể đổi được tiền. Chẳng những có lỗi với cô ấy, còn khiến cô ấy vất vả tới chỗ chúng tôi lấy lại tiền. Người anh em, cậu có chứng minh thư Tĩnh Hải không?
- Đương nhiên rồi.
Lâm Tuyền vội vàng mở ví lấy chứng minh thư ra vẫy vẫy.
- Vậy cậu đưa cho tôi 5.000, chúng tôi đưa nắp chai cho cậu đi lĩnh thưởng. Lĩnh thưởng xong cậu chỉ cần đưa cho tôi 15.000 để tôi đưa cho cô gái kia.
- Thật sao?
- Chúng tôi không có chứng minh thư, muốn kiếm số tiền này cũng chẳng được, thôi thì để cậu hưởng vậy. Cậu đem số chứng minh thư ghi lại đi, để chúng tôi tìm cậu lấy tiền.
- Cái gì, hai người không tin tôi à?
Lâm Tuyền bực bội giơ xấp tiền ra:
- Tôi vất vả chạy về nhà lấy tiền, giờ mồ hôi còn chưa khô, chị lại không tin tôi.
- Tin, tôi tin.
Bà chủ lòng bấn loạn đưa tay ra định lấy tiền.
Lâm Tuyền rụt tay lại:
- Nắp chai trúng thưởng đâu.
- Nắp chai đâu rồi, đâu mất rồi.
Bà chủ nhớ lúc nãy tức giận cầm cái nắp chai ném vào mặt nam nhân của mình, giờ cuống cuồng đi tìm, chỉ mong Lâm Tuyền không nghi ngờ, có thể lấy lại được 5000, là ông trời không quá tệ bác với bọn họ rồi.
Tên nam nhân gầy gò loay hoay tìm kiếm một hồi, nhặt được nắp chai dưới bồn rửa tay, hớn hở đưa tới trước mặt Lâm Tuyền:
- Có phải cái này không? Tôi chưa bao giờ thấy thứ nào đáng tiền như thế, không cẩn thận xúc động quá đánh rơi xuống đất.
Lâm Tuyền cầm lấy nắp chai, nhặt cái chai ở góc nhà lên đối chiếu hoa văn:
- Đúng là nó rồi.
Đưa tiền cho bà chủ:
- Chị đếm đi, năm nghìn đấy, mai tôi đi đổi tiền, đổi xong đem tiền dư tới cho chị.
Bà chủ mừng hết cỡ, không muốn chuyện xảy ra biến cố gì nữa, luôn mồm nói tin tưởng Lâm Tuyền không cần đếm.
Lâm Tuyền rời hiệu cắt tóc, luyến tiếc nhìn bà chủ một cái, dắt xe tới đầu đường, thuận tay ném ném nắp chai vào rãnh thoát nước.
Lâm Tuyền sống ở tiểu khu Giang Vu, diện tích nhà 82 mét vuông, trong 3 triệu người dân thành phố Tĩnh Hải, điều kiện như thế xem như trên trung bình rồi. Nhưng với Lâm gia đã từng có thân thế hiển hách mà nói, ngồi nhà xây từ giữa thập niên 80 này hiện giờ đã quá cũ kỹ rồi.
Lâm Minh Đạt từng là phó hiệu trưởng Nhất Trung trực thuộc thành phố, vợ Trần Tú là con nuôi của tiền bí thư thành ủy Trần Nhiên. Khi Trần Nhiên tại nhiệm, Lâm Minh Đạt không lợi dụng mối quan hệ này leo lên vị trí cao hơn, đến khi Trần Nhiên rời nhiệm lại bị liên lụy, điều tới trường trung học Tinh Hồ làm hiệu trưởng.
Lấy sức sáng tạo của người trong nước mà nói, cho dù là viện trưởng của cô nhi viện cũng có năng lực đi xe BMW, Lâm Minh Đạt nếu để ý tới tiền tài, dù là cái trường nghèo rớt kia cũng moi ra được một đống vàng. Nhưng ông ta tự cho mình thanh cao, ngay cả khi cha vợ làm bí thư thành ủy còn chẳng lợi dụng để mưu lợi, kiên quyết không đi lên sĩ đồ, dù cái chức phó hiệu trưởng trước kia cũng là do dân tuyển.
Trong cái quốc gia này, Lâm Minh Đạt là dị loại, mà thứ khác loài thì luôn bị bài xích.
Trên chiến bàn gỗ thu, cờ đen cờ trắng đan cài, ở giữa bàn hai con rồng nhỏ quấn lấy nhau, những nơi khác thế cờ bình hòa, Lâm Minh Đạt tập trung nhìn thế cờ, lúc này chuông cửa vang lên, ông quay đầu nhìn vợ Trần Tú.
Trần Tú đạt vỏ sủi cảo trong tay xuống, đưa tay tới dưới vòi nước, rửa bột dính trên đó đi, vừa lau sạch tay vào tạp dề vừa trách:
- Triệu Tăng, cậu và thầy giáo cậu ở nhà chưa bao giờ biết giúp đỡ gì cả.
Triệu Tăng từ trong trầm tư giật mình tỉnh lại, lúc này mới nghe thấy tiếng chuông cửa, vội đứng dậy đi mở cửa, Lâm Minh Đạt đưa tay ngăn lại:
- Tiểu Ba về đấy, để sư nương của cậu đi mở, dù sao bà ấy sẽ càu nhàu nó.
- Tiểu Ba vẫn không mang chìa khóa à?
- Ừ.
Lâm Minh Đạt khẽ thở dài, mày chau lại như phiền não vì chuyện gì đó:
- Tiểu Ba tới cái nhà này đã 18 năm rồi, khi ấy cậu mới vào lớp của tôi. Chớp mắt một cái cậu đã lên cương vị lãnh đạo, Tiểu Ba cũng sắp đại học năm thư ba rồi.
- Tiểu Ba về rồi hả ba?
Cửa phòng bật mở, một thiếu nữ xinh đẹp mặc áo giây màu xanh lam xuất hiện, vừa đi vừa lười nhác vặn mình, cái áo bó co lên lộ ra vòng eo nhỏ thon thả và làn da mịn màng, khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười vui mừng:
- Hôm qua Tiểu Ba về mọi người chẳng đánh thức con, sáng sớm con dậy Tiểu Ba lại đi tìm Quách Tử rồi.
Trần Tú mở cửa phòng ra, thấy Lâm Tuyền đứng ở cửa cười mắng:
- Lần nào về cũng bắt mẹ ra mở cửa, lần sau nhớ mang chìa khóa đấy.
Thấy đằng sau có hương thơm ập tới, Trần Tũ vội tránh đường, nhìn con gái chạy vút qua bên cạnh, nhào vào người Lâm Tuyền.
Cô gái đó không phải ai khác mà chính là Lâm Tĩnh Sơ, con gái út nhà họ Lâm, từ nhỏ hai anh em đã rất thân thiết, Lâm Tĩnh Sơ không khác gì cái đuôi của Lâm Tuyền, lúc nào cũng quấn lấy y, giờ là thiếu nữ 16 xinh đẹp vẫn không có gì thay đổi, Lâm Tuyền đã chuẩn bị trước rồi, nếu không thế nào cũng bị cô em xô ngã.
Lâm Tĩnh Sơ ôm cổ Lâm Tuyền nhõng nhẽo:
- Nói trước anh đợi em ở tỉnh thành, ở nhà chỉ cả mấy ngày, sau đó cùng về Tĩnh Hải, sao anh nuốt lời về trước?
- Toàn do một mình em nói đấy chứ, anh có nhận lời đâu. Nhà chị cả cũng chẳng có để ở đâu, nhà chị ấy cũng một căn phòng, em mà ở đó thì Dương Minh phải ra đầu đường mà ngủ à?
Dương Minh là bạn trai của Lâm Tĩnh Di, chị gái Lâm Tuyền, hiện chỉ còn đợi ngày kết hôn, đang ở cùng nhau.

Chapter
1 Chương 1: Trở Về Tĩnh Hải
2 Chương 2: Tình Hình Tĩnh Hải
3 Chương 3: Thiếu Phụ Xinh Đẹp
4 Chương 4: Đưa Mỹ Nữ Về Nhà
5 Chương 5: Bắt Đầu Kế Hoạch
6 Chương 6: Kiểm Khoản Tiền Đầu Tiên
7 Chương 7: Lộ Mặt Gian Thương
8 Chương 8: Chạm Trán Lưu Manh
9 Chương 9: Tổ Hợp Ưu Tú
10 Chương 10: Chuyển Hướng Kinh Doanh
11 Chương 11: Cám Ơn Cậu
12 Chương 12: Nữ Yêu Tinh
13 Chương 13: Mách Lới Cũ Rích (1)
14 Chương 14: Mách Lới Cũ Rích (2)
15 Chương 15: Lâm Tĩnh Sơ
16 Chương 16: Phó Thư Ký Trưởng Thành Ủy
17 Chương 17: Chỉ Là Bàn Đạp
18 Chương 18: Có Giỏi Thì Nói Với Ba Tao
19 Chương 19: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân
20 Chương 20: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân (2)
21 Chương 21: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (1)
22 Chương 22: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (2)
23 Chương 23: Con Dấu
24 Chương 24: Phải Tạo Ra Đề Tài
25 Chương 25: Số 5 Đường Hoa Viên
26 Chương 26: Suy Nghĩ Của Cảnh Nhất Dân
27 Chương 27: Đăng Ký Công Ty
28 Chương 28: Lần Đầu Gặp Tôn Phi Phi
29 Chương 29: Cáo Mượn Oai Hùm
30 Chương 30: Mời Khách
31 Chương 31: Mời Khách (2)
32 Chương 32: Mời Khách (3)
33 Chương 33: Say Rượu
34 Chương 34: Một Thoáng Nhu Tình
35 Chương 35: Tinh Hồ Uyển
36 Chương 36: Khó Khăn Của Tinh Hổ
37 Chương 37: Thời Nay Cũng Có Danh Kỹ
38 Chương 38: Nội Tình Phức Tạp
39 Chương 39: Có Người Ứng Tuyển Rồi
40 Chương 40: Phỏng Vấn
41 Chương 41: Cần Có Bạn Gái Rồi
42 Chương 42: Cậu Là Thạch Phật Lâm Tuyền ?
43 Chương 43: Con Ông Cháu Cha
44 Chương 44: Bắt Cóc Tôn Phi Phi
45 Chương 45: Bắt Cóc Tôn Phi Phi (3)
46 Chương 46: Ngưỡng Cửa Ngân Hàng
47 Chương 47: Giao Kèo
48 Chương 48: Đi Mua Nhà
49 Chương 49: Đi Mua Nhà (2)
50 Chương 50: Nhà Máy Trấn Lục Hồng
51 Chương 51: Trần Minh Hành Nổi Giận
52 Chương 52: Thái Độ Của Ngân Hàng
53 Chương 53: Tôi Là Khổng Lập Dân Của Đông Đô
54 Chương 54: Lễ Vật Của Khổng Lập Dân
55 Chương 55: Mở Đầu Hoa Lệ
56 Chương 56: Lập Kế Hoạch
57 Chương 57: Vua Không Ngai Bị Đánh
58 Chương 58: Tiến Về Phía Trước
59 Chương 59: Quy Hoạch Tương Lai Tú Thủy Các
60 Chương 60: Gọi Điện Xin Chỉ Thị
61 Chương 61: Đi Xin Lỗi
62 Chương 62: Cô Gái Đanh Đá
63 Chương 63: Gặp Gỡ Trên Tàu
64 Chương 64: Bạn Bè Đại Học
65 Chương 65: Căn Hộ Tân Hôn
66 Chương 66: Bị Nhìn Thấy Hết Rồi
67 Chương 67: Cô Gái Bán Nhà
68 Chương 68: Sao Sơn Chấn Hổ (1)
69 Chương 69: Sao Sơn Chấn Hổ (2)
70 Chương 70: Sao Sơn Chấn Hổ (3)
71 Chương 71: Đòn Bẩy Nâng Địa Cầu
72 Chương 72: Cảnh Xuân Trong Phòng
73 Chương 73: Trương Đào Thất Tình
74 Chương 74: Con nhớ mẹ lắm …
75 Chương 75: Đẩy giá nhà lên cho tôi
76 Chương 76: Ủy ban chủ nhà
77 Chương 77: Tiểu khu nhất định phải đẹp
78 Chương 78: Giao dịch ngầm
79 Chương 79: Kế hoạch bị lật nhào
80 Chương 80: Kế Hoạch Bị Lật Nhào 2
81 Chương 81: Cuộc Đời Phương Nam 1
82 Chương 82: Cuộc Đời Phương Nam 2
83 Chương 83: Gọi Ba Đi!
84 Chương 84: Công Việc Lặng Lẽ Tới
85 Chương 85: Ngày đặc biệt
86 Chương 86: Lòng loạn rồi (1)
87 Chương 87: Lòng Loạn Rồi (2)
88 Chương 88: Bệnh Rồi
89 Chương 89: Phòng bệnh cao cấp
90 Chương 90: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (1)
91 Chương 91: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (2)
92 Chương 92: Chu Vân Thiên Đòi Tiền
93 Chương 93: Giữ Lại Trương Bích Quân
94 Chương 94: Chỉ Hơi Nhớ
95 Chương 95: Còn Chưa Quên Tiểu Tình Nhân
96 Chương 96: Vết Thương Thành Phố
97 Chương 97: Vết Thương Thành Phố (2)
98 Chương 98: Chúc tết thật là mệt
99 Chương 99: Trần Vũ và Trần Thần
100 Chương 100: Tiệc tân gia
101 Chương 101: Tiền Vi Ghen Tỵ
102 Chương 102: Quốc Tế Duy Lợi
103 Chương 103: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu
104 Chương 104: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu (2)
105 Chương 105: Không có ý đồ tốt
106 Chương 106: Lục Nhất Mạn
107 Chương 107: Lục Nhất Mạn. (2)
108 Chương 108: Lục Nhất Mạn. (3)
109 Chương 109: Lãnh Đạo Thị Sát
110 Chương 110: Công Trình Chính Tích
111 Chương 111: Lần đầu tới Tần Hoài
112 Chương 112: Chung cư Đàn Sơn
113 Chương 113: Kế Hoạch Tân Thành Trấn
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Trở Về Tĩnh Hải
2
Chương 2: Tình Hình Tĩnh Hải
3
Chương 3: Thiếu Phụ Xinh Đẹp
4
Chương 4: Đưa Mỹ Nữ Về Nhà
5
Chương 5: Bắt Đầu Kế Hoạch
6
Chương 6: Kiểm Khoản Tiền Đầu Tiên
7
Chương 7: Lộ Mặt Gian Thương
8
Chương 8: Chạm Trán Lưu Manh
9
Chương 9: Tổ Hợp Ưu Tú
10
Chương 10: Chuyển Hướng Kinh Doanh
11
Chương 11: Cám Ơn Cậu
12
Chương 12: Nữ Yêu Tinh
13
Chương 13: Mách Lới Cũ Rích (1)
14
Chương 14: Mách Lới Cũ Rích (2)
15
Chương 15: Lâm Tĩnh Sơ
16
Chương 16: Phó Thư Ký Trưởng Thành Ủy
17
Chương 17: Chỉ Là Bàn Đạp
18
Chương 18: Có Giỏi Thì Nói Với Ba Tao
19
Chương 19: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân
20
Chương 20: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân (2)
21
Chương 21: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (1)
22
Chương 22: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (2)
23
Chương 23: Con Dấu
24
Chương 24: Phải Tạo Ra Đề Tài
25
Chương 25: Số 5 Đường Hoa Viên
26
Chương 26: Suy Nghĩ Của Cảnh Nhất Dân
27
Chương 27: Đăng Ký Công Ty
28
Chương 28: Lần Đầu Gặp Tôn Phi Phi
29
Chương 29: Cáo Mượn Oai Hùm
30
Chương 30: Mời Khách
31
Chương 31: Mời Khách (2)
32
Chương 32: Mời Khách (3)
33
Chương 33: Say Rượu
34
Chương 34: Một Thoáng Nhu Tình
35
Chương 35: Tinh Hồ Uyển
36
Chương 36: Khó Khăn Của Tinh Hổ
37
Chương 37: Thời Nay Cũng Có Danh Kỹ
38
Chương 38: Nội Tình Phức Tạp
39
Chương 39: Có Người Ứng Tuyển Rồi
40
Chương 40: Phỏng Vấn
41
Chương 41: Cần Có Bạn Gái Rồi
42
Chương 42: Cậu Là Thạch Phật Lâm Tuyền ?
43
Chương 43: Con Ông Cháu Cha
44
Chương 44: Bắt Cóc Tôn Phi Phi
45
Chương 45: Bắt Cóc Tôn Phi Phi (3)
46
Chương 46: Ngưỡng Cửa Ngân Hàng
47
Chương 47: Giao Kèo
48
Chương 48: Đi Mua Nhà
49
Chương 49: Đi Mua Nhà (2)
50
Chương 50: Nhà Máy Trấn Lục Hồng
51
Chương 51: Trần Minh Hành Nổi Giận
52
Chương 52: Thái Độ Của Ngân Hàng
53
Chương 53: Tôi Là Khổng Lập Dân Của Đông Đô
54
Chương 54: Lễ Vật Của Khổng Lập Dân
55
Chương 55: Mở Đầu Hoa Lệ
56
Chương 56: Lập Kế Hoạch
57
Chương 57: Vua Không Ngai Bị Đánh
58
Chương 58: Tiến Về Phía Trước
59
Chương 59: Quy Hoạch Tương Lai Tú Thủy Các
60
Chương 60: Gọi Điện Xin Chỉ Thị
61
Chương 61: Đi Xin Lỗi
62
Chương 62: Cô Gái Đanh Đá
63
Chương 63: Gặp Gỡ Trên Tàu
64
Chương 64: Bạn Bè Đại Học
65
Chương 65: Căn Hộ Tân Hôn
66
Chương 66: Bị Nhìn Thấy Hết Rồi
67
Chương 67: Cô Gái Bán Nhà
68
Chương 68: Sao Sơn Chấn Hổ (1)
69
Chương 69: Sao Sơn Chấn Hổ (2)
70
Chương 70: Sao Sơn Chấn Hổ (3)
71
Chương 71: Đòn Bẩy Nâng Địa Cầu
72
Chương 72: Cảnh Xuân Trong Phòng
73
Chương 73: Trương Đào Thất Tình
74
Chương 74: Con nhớ mẹ lắm …
75
Chương 75: Đẩy giá nhà lên cho tôi
76
Chương 76: Ủy ban chủ nhà
77
Chương 77: Tiểu khu nhất định phải đẹp
78
Chương 78: Giao dịch ngầm
79
Chương 79: Kế hoạch bị lật nhào
80
Chương 80: Kế Hoạch Bị Lật Nhào 2
81
Chương 81: Cuộc Đời Phương Nam 1
82
Chương 82: Cuộc Đời Phương Nam 2
83
Chương 83: Gọi Ba Đi!
84
Chương 84: Công Việc Lặng Lẽ Tới
85
Chương 85: Ngày đặc biệt
86
Chương 86: Lòng loạn rồi (1)
87
Chương 87: Lòng Loạn Rồi (2)
88
Chương 88: Bệnh Rồi
89
Chương 89: Phòng bệnh cao cấp
90
Chương 90: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (1)
91
Chương 91: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (2)
92
Chương 92: Chu Vân Thiên Đòi Tiền
93
Chương 93: Giữ Lại Trương Bích Quân
94
Chương 94: Chỉ Hơi Nhớ
95
Chương 95: Còn Chưa Quên Tiểu Tình Nhân
96
Chương 96: Vết Thương Thành Phố
97
Chương 97: Vết Thương Thành Phố (2)
98
Chương 98: Chúc tết thật là mệt
99
Chương 99: Trần Vũ và Trần Thần
100
Chương 100: Tiệc tân gia
101
Chương 101: Tiền Vi Ghen Tỵ
102
Chương 102: Quốc Tế Duy Lợi
103
Chương 103: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu
104
Chương 104: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu (2)
105
Chương 105: Không có ý đồ tốt
106
Chương 106: Lục Nhất Mạn
107
Chương 107: Lục Nhất Mạn. (2)
108
Chương 108: Lục Nhất Mạn. (3)
109
Chương 109: Lãnh Đạo Thị Sát
110
Chương 110: Công Trình Chính Tích
111
Chương 111: Lần đầu tới Tần Hoài
112
Chương 112: Chung cư Đàn Sơn
113
Chương 113: Kế Hoạch Tân Thành Trấn