Chương 7: Lộ Mặt Gian Thương

Hai người đang nói chuyện thì Phương Nam rụt rè thò đầu ra:
- Này ... Tôi còn chưa biết tên cậu, phải xưng hô thế nào đây?
Lâm Tuyền tới giờ mới nhớ ra đúng là từ lúc quen nhau tới giờ còn chưa giới thiệu bản thân, hứng thú hỏi:
- Chị không sợ chúng tôi lừa bán mất à?
- Lúc mới lên xe thì rất là quyết tâm, nhưng càng đi xa nhà tôi càng sợ, nghe loa thông báo đến trạm Tĩnh Hải, chân nhũn cả ra, thiếu chút nữa thì khóc rồi, lại còn chuyện kia nữa, nếu không có các cậu tôi đã chẳng biết phải làm sao?
Phương Nam vành mắt đỏ hoe, gượng nở nụ cười thật rạng rỡ:
- Các cậu được mấy tuổi chứ, tôi coi cả hai như em trai mình thôi, còn lừa được tôi à? Chúng ta quen nhau một lúc rồi, cậu phải nói cho tôi biết tên chứ, chỉ biết Quách Bảo Lâm gọi cậu là Tiểu Ba Ba.
Lâm Tuyền chà tay, chen qua bên cạnh Phương Nam vào phòng, bả vai trong chớp mắt chạm vào thứ gì đó mềm mềm, không dám nhìn phản ứng của cô, nói:
- Chị cứ gọi tôi là Tiểu Ba Nhi là được, bọn Quách Tử đều gọi tôi như thế. Đại danh của tôi là Lâm Tuyền, là suối chảy trong rừng, nghe không khí thế lắm.
- Lâm Tuyền, Lâm Tuyền ...
Phương Nam lẩm bẩm tên của y:
- Cái tên rất nhã, hợp với cậu đấy.
- Đọc rất là quái phải không?
Quách Bảo Lâm cũng học Lâm Tuyền chen vào:
Phương Nam tránh sang trước, không để hắn chạm vào mình:
- Làm gì có? Cái tên này rất có học thức, nhưng không thân thiết bằng cái tên Tiểu Ba.
Hiện giờ trời đã tối, thời tiết rất tốt, Quách Bảo Lâm lấy báo trải lên mặt đất, đặt gà quay, chân giò, thịt bò lên đó, kéo cái hộp đựng bia ở vách tường ra, ném cho Lâm Tuyền một ***, Phương Nam một ***.
Phương Nam giật mình, *** bia sút nữa thì tuột tay rơi xuống:
- Tôi không biết uống đâu.
- Bia thôi mà không sao, chúng ta không có cơm, uống chút cho no.
Phương Nam ngần ngừ mở nắp ***, ngồi dựa vào vách tường. Lâm Tuyền đang chuyên chú xé miếng đùi gà béo ngậy, vô tình nhìn thấy Phương Nam từ trán tới cổ bừng lên một sắc đỏ như hoa đào, cầm lấy *** bia lắc lắc, chưa uống được bao nhiêu, nói:
- Thôi, chị đừng uống nữa, ăn chút thịt cho đỡ đói.
Quách Bảo Lâm bị dung mạo của Phương Nam làm ngây ra như gà gỗ, mất một lúc mới tỉnh lại, ghé đầu qua nói nhỏ:
- Mày nỡ để chị ấy mai mang dưa thối ra bến xe bán à?
- Mày nói dưa thối à?
Lâm Tuyền xách tai Quách Bảo Lâm, quay người hắn đi nói:
- Tiền chi tiêu kỳ nghỉ hè này của chúng ta cùng với tiền lương của Phương Nam trông cả vào số dưa thối đó đấy, mày không đành lòng thì mày mang đi bán nhé.
- Rồi, rồi, xem như tao chưa nói gì cả.
Quách Bảo Lâm rối rít xua tay, cười cầu tài:
Lâm Tuyền quay đầu lại, mặt Phương Nam không tự nhiên lắm, chắc là mấy lời thì thầm vừa rồi của bọn họ, cô đã nghe hết rồi. Tuy nói chỉ là tạm bợ, dù sao cũng không phải là công việc đàng hoàng, Phương Nam không nói ra, có thể thấy vì cuộc sống mà phải nhẫn nhục rồi. Quách Bảo Lâm không dám nhìn Phương Nam nữa, với sức dụ hoặc mỹ nhân say rượu của Phương Nam, nói không chừng nhìn thêm vài cái, sợ mai hắn sách hộp ra bến xe bán dưa thay cô lắm.
Lâm Tuyền nhìn phản ứng của Phương Nam, đá Quách Bảo Lâm một phát:
- Mày tới nhà hàng lấy một bộ đồng phục nhân viên đi.
Chuyện trên đời này vốn là vậy, nếu có được công việc đàng hoàng nghiêm chỉnh, khiến đa phần mọi người có cảm giác tự hào.
Phương Nam nghe thấy lời này quả nhiên mặt nhẹ đi, song Quách Bảo Lâm lại do dự:
- Việc này để lộ ra sẽ ảnh hưởng tới nhà hàng.
Thường ngày hắn ăn uống chơi bời phóng túng, nhưng chuyện lớn không hồ đồ.
- Truyền thông cũng chỉ có thể chụp trộm từ xa thôi, mày lấy được đồng phục rồi, lấy bút màu kẻ một vạch lên chữ "bát - 八", để nó "bát" không giống "bát". " kỷ - 几" chẳng ra kỷ. Dù có để bị lộ ra, ông già mày cũng có thể nghiêm khắc chỉ trích tiểu thương không phép làm sằng làm bậy lừa gạt người dân, thừa cơ quảng cáo cho Bát Đại Oản một hồi.
Lâm Tuyền thể hiện bản mặt gian manh, Quách Bảo Lâm lập tức hớn hở, cầm *** bia tu một hơi hết sạch, không nói thêm gì nữa, đi ra ngoài luôn.
Quách Bảo Lâm đi chưa bao lâu, Lâm Tuyền ăn như gió cuồn mây tàn, đem nửa con gà quay, một miếng thịt bò, bốn *** bia rót vào bụng, làm Phương Nam trố mắt nhìn:
- Cậu ăn như thế mà không béo à?
Nhìn thể trạng gầy gò của y, vậy mà chứa được nhiều thức ăn như thế, làm người ta khó tin.
- Trước giờ tôi vẫn ăn thế đấy, vậy mà chẳng béo lên được, tôi cũng muốn béo lắm, trông đường bệ uy nghi hơn.
Phương Nam hâm mộ lắm, đó là chẳng phải là điều đa phần các cô gái mơ ước sao.
Nếu chẳng phải Lâm Tuyền muốn để bụng ăn khuya với Quách Bảo Lâm thì còn khiến Phương Nam ấn tượng sâu sắc hơn nữa. Về tới nhà là có thể tới Bát Đại Oản ăn uống rồi, cho nên trước khi lên xe y không ăn gì cả, hôm qua huynh đệ trong túc xá đã tan đàn xẻ nghé hết, vất vả lắm mới lục lọi được hai gói mì ăn liền, làm y và Quách Bảo Lâm trải qua một ngày gian nan nhất trên đời.
Nhân lúc rảnh rỗi, Phương Nam đem số dưa chất đống ra cắt thành từng miếng, bỏ đi chỗ bị hỏng, cắm tăm trúc vào, ngâm trong chậu nước sạch một lúc rồi cất vào hộp
Quách Bảo Lâm đẩy cửa đi vào, nhìn từng miếng dưa Ha-mi xếp chỉnh tề đầy chặt trong hộp, trông tươi ngon mà mặt trắng bệch, hắn nhớ tới bà bán dưa ở cổng trường. Bà bán dưa đó đó mắt như cái chuông, eo như thùng phi, đôi vú trước ngực vĩ đại kinh người miệng lưỡi ngọt hơn mật, lần nào hắn đi qua cũng mua dưa ủng hộ. Hắn chỉ Lâm Tuyền:
- Mỗi lần tào mời mày ăn dưa mày đều không ăn, có phải là biết trước chuyện này rồi không?
- Mặc dù hơi nẫu, nhưng chỗ nẫu không nhiều, bóc vỏ cắt vuông vức, trông cũng không tệ. Nho nhà mày đem tặng miễn phí cũng là chọn từ những quả thối nát ra, ngay điều này mà máy không nghĩ tới thì không thể trách tao không nhắc mày được, ha ha ha ...
Cười thì cười, có điều nhất định phải tránh trước, Lâm Tuyền súyt va phải Phương Nam ra ngoài đổ chỗ dưa nẫu.
…….
Sáng hôm sau, Lâm Tuyền và Quách Bảo Lâm ngồi vắt vẻo lan can của bên xe, ngắm nhìn bóng hồng qua lại, đây thú vui tao nhã của hai tên.
Từ phía đông bắc sân trước bến xe có một nữ tử mặc áo sơ mi cổ bẻ, quần jean bạc màu, tóc dài ngang vai, da dẻ trắng trẻo, khuôn mặt hiền dịu, khiến không ít ánh mắt xung quanh đổ dồn vào đó.
Lâm Tuyền ngồi cạnh Quách Bảo Lâm trên lan can sơn trắng, đá cho hắn một phát:
- Hà hà, nhìn kia, cô bé này trông không tệ.
Vóc dáng đầy đặn, nhất là chiếc quần jean vừa vặn ôm sát lấy đùi, toát lên sự mềm mại mà săn chắc mà chỉ nữ giới mới có. Ở nhận thức thẩm mỹ, Lâm Tuyền và Quách Bảo Lâm giữ sự nhất trí cao độ.
Quách Bảo Lâm đem ánh mắt đang tìm kiếm chỗ khác nhìn về phía Lâm Tuyền chỉ, vừa đúng lúc gái đó xoay người hướng về phía trạm xe buýt, đem cặp mông tròn vành vạch đập vào tầm mắt hắn, cặp đùi căng đét khơi lên lòng háo sắc của nam nhân, gấu quần vén lên một đoạn nhỏ lộ ra gót giày màu đỏ.
- Mẹ nó, gợi cảm thật, không biết phía trước thế nào nhỉ?
- Nhìn vai mềm như nước thế kia, phía trước đương nhiên không tê.
Đối với cô gái không tự tin vào dung mạo của mình bờ vai sẽ cứng, vai mềm như nước, chính diện cho dù không đẹp tới làm người ta choáng ngợp thì nhất định khí chất cũng rất cao, Quách Bảo Lâm chưa từng hoài nghi phán đoán của Lâm Tuyền, nhảy khỏi lan can, muốn đến nhìn cho kỹ.
Quách Bảo Lâm thân hình vạm vỡ, tướng mạo tuấn lãng, áo sơ mi trắng, quần âu màu da trời, cái miệng nhếch lên mang vẻ bất cần đời cùng với ánh mắt buồn bã chán chường, có sức dụ hoặc trí mạng với thiếu nữ vô tri.
Nhưng với cô gái này không xong.

Chapter
1 Chương 1: Trở Về Tĩnh Hải
2 Chương 2: Tình Hình Tĩnh Hải
3 Chương 3: Thiếu Phụ Xinh Đẹp
4 Chương 4: Đưa Mỹ Nữ Về Nhà
5 Chương 5: Bắt Đầu Kế Hoạch
6 Chương 6: Kiểm Khoản Tiền Đầu Tiên
7 Chương 7: Lộ Mặt Gian Thương
8 Chương 8: Chạm Trán Lưu Manh
9 Chương 9: Tổ Hợp Ưu Tú
10 Chương 10: Chuyển Hướng Kinh Doanh
11 Chương 11: Cám Ơn Cậu
12 Chương 12: Nữ Yêu Tinh
13 Chương 13: Mách Lới Cũ Rích (1)
14 Chương 14: Mách Lới Cũ Rích (2)
15 Chương 15: Lâm Tĩnh Sơ
16 Chương 16: Phó Thư Ký Trưởng Thành Ủy
17 Chương 17: Chỉ Là Bàn Đạp
18 Chương 18: Có Giỏi Thì Nói Với Ba Tao
19 Chương 19: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân
20 Chương 20: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân (2)
21 Chương 21: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (1)
22 Chương 22: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (2)
23 Chương 23: Con Dấu
24 Chương 24: Phải Tạo Ra Đề Tài
25 Chương 25: Số 5 Đường Hoa Viên
26 Chương 26: Suy Nghĩ Của Cảnh Nhất Dân
27 Chương 27: Đăng Ký Công Ty
28 Chương 28: Lần Đầu Gặp Tôn Phi Phi
29 Chương 29: Cáo Mượn Oai Hùm
30 Chương 30: Mời Khách
31 Chương 31: Mời Khách (2)
32 Chương 32: Mời Khách (3)
33 Chương 33: Say Rượu
34 Chương 34: Một Thoáng Nhu Tình
35 Chương 35: Tinh Hồ Uyển
36 Chương 36: Khó Khăn Của Tinh Hổ
37 Chương 37: Thời Nay Cũng Có Danh Kỹ
38 Chương 38: Nội Tình Phức Tạp
39 Chương 39: Có Người Ứng Tuyển Rồi
40 Chương 40: Phỏng Vấn
41 Chương 41: Cần Có Bạn Gái Rồi
42 Chương 42: Cậu Là Thạch Phật Lâm Tuyền ?
43 Chương 43: Con Ông Cháu Cha
44 Chương 44: Bắt Cóc Tôn Phi Phi
45 Chương 45: Bắt Cóc Tôn Phi Phi (3)
46 Chương 46: Ngưỡng Cửa Ngân Hàng
47 Chương 47: Giao Kèo
48 Chương 48: Đi Mua Nhà
49 Chương 49: Đi Mua Nhà (2)
50 Chương 50: Nhà Máy Trấn Lục Hồng
51 Chương 51: Trần Minh Hành Nổi Giận
52 Chương 52: Thái Độ Của Ngân Hàng
53 Chương 53: Tôi Là Khổng Lập Dân Của Đông Đô
54 Chương 54: Lễ Vật Của Khổng Lập Dân
55 Chương 55: Mở Đầu Hoa Lệ
56 Chương 56: Lập Kế Hoạch
57 Chương 57: Vua Không Ngai Bị Đánh
58 Chương 58: Tiến Về Phía Trước
59 Chương 59: Quy Hoạch Tương Lai Tú Thủy Các
60 Chương 60: Gọi Điện Xin Chỉ Thị
61 Chương 61: Đi Xin Lỗi
62 Chương 62: Cô Gái Đanh Đá
63 Chương 63: Gặp Gỡ Trên Tàu
64 Chương 64: Bạn Bè Đại Học
65 Chương 65: Căn Hộ Tân Hôn
66 Chương 66: Bị Nhìn Thấy Hết Rồi
67 Chương 67: Cô Gái Bán Nhà
68 Chương 68: Sao Sơn Chấn Hổ (1)
69 Chương 69: Sao Sơn Chấn Hổ (2)
70 Chương 70: Sao Sơn Chấn Hổ (3)
71 Chương 71: Đòn Bẩy Nâng Địa Cầu
72 Chương 72: Cảnh Xuân Trong Phòng
73 Chương 73: Trương Đào Thất Tình
74 Chương 74: Con nhớ mẹ lắm …
75 Chương 75: Đẩy giá nhà lên cho tôi
76 Chương 76: Ủy ban chủ nhà
77 Chương 77: Tiểu khu nhất định phải đẹp
78 Chương 78: Giao dịch ngầm
79 Chương 79: Kế hoạch bị lật nhào
80 Chương 80: Kế Hoạch Bị Lật Nhào 2
81 Chương 81: Cuộc Đời Phương Nam 1
82 Chương 82: Cuộc Đời Phương Nam 2
83 Chương 83: Gọi Ba Đi!
84 Chương 84: Công Việc Lặng Lẽ Tới
85 Chương 85: Ngày đặc biệt
86 Chương 86: Lòng loạn rồi (1)
87 Chương 87: Lòng Loạn Rồi (2)
88 Chương 88: Bệnh Rồi
89 Chương 89: Phòng bệnh cao cấp
90 Chương 90: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (1)
91 Chương 91: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (2)
92 Chương 92: Chu Vân Thiên Đòi Tiền
93 Chương 93: Giữ Lại Trương Bích Quân
94 Chương 94: Chỉ Hơi Nhớ
95 Chương 95: Còn Chưa Quên Tiểu Tình Nhân
96 Chương 96: Vết Thương Thành Phố
97 Chương 97: Vết Thương Thành Phố (2)
98 Chương 98: Chúc tết thật là mệt
99 Chương 99: Trần Vũ và Trần Thần
100 Chương 100: Tiệc tân gia
101 Chương 101: Tiền Vi Ghen Tỵ
102 Chương 102: Quốc Tế Duy Lợi
103 Chương 103: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu
104 Chương 104: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu (2)
105 Chương 105: Không có ý đồ tốt
106 Chương 106: Lục Nhất Mạn
107 Chương 107: Lục Nhất Mạn. (2)
108 Chương 108: Lục Nhất Mạn. (3)
109 Chương 109: Lãnh Đạo Thị Sát
110 Chương 110: Công Trình Chính Tích
111 Chương 111: Lần đầu tới Tần Hoài
112 Chương 112: Chung cư Đàn Sơn
113 Chương 113: Kế Hoạch Tân Thành Trấn
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Trở Về Tĩnh Hải
2
Chương 2: Tình Hình Tĩnh Hải
3
Chương 3: Thiếu Phụ Xinh Đẹp
4
Chương 4: Đưa Mỹ Nữ Về Nhà
5
Chương 5: Bắt Đầu Kế Hoạch
6
Chương 6: Kiểm Khoản Tiền Đầu Tiên
7
Chương 7: Lộ Mặt Gian Thương
8
Chương 8: Chạm Trán Lưu Manh
9
Chương 9: Tổ Hợp Ưu Tú
10
Chương 10: Chuyển Hướng Kinh Doanh
11
Chương 11: Cám Ơn Cậu
12
Chương 12: Nữ Yêu Tinh
13
Chương 13: Mách Lới Cũ Rích (1)
14
Chương 14: Mách Lới Cũ Rích (2)
15
Chương 15: Lâm Tĩnh Sơ
16
Chương 16: Phó Thư Ký Trưởng Thành Ủy
17
Chương 17: Chỉ Là Bàn Đạp
18
Chương 18: Có Giỏi Thì Nói Với Ba Tao
19
Chương 19: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân
20
Chương 20: Gặp Lại Cảnh Nhất Dân (2)
21
Chương 21: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (1)
22
Chương 22: Cuộc Sống Của Tiền Bí Thư Thành Ủy (2)
23
Chương 23: Con Dấu
24
Chương 24: Phải Tạo Ra Đề Tài
25
Chương 25: Số 5 Đường Hoa Viên
26
Chương 26: Suy Nghĩ Của Cảnh Nhất Dân
27
Chương 27: Đăng Ký Công Ty
28
Chương 28: Lần Đầu Gặp Tôn Phi Phi
29
Chương 29: Cáo Mượn Oai Hùm
30
Chương 30: Mời Khách
31
Chương 31: Mời Khách (2)
32
Chương 32: Mời Khách (3)
33
Chương 33: Say Rượu
34
Chương 34: Một Thoáng Nhu Tình
35
Chương 35: Tinh Hồ Uyển
36
Chương 36: Khó Khăn Của Tinh Hổ
37
Chương 37: Thời Nay Cũng Có Danh Kỹ
38
Chương 38: Nội Tình Phức Tạp
39
Chương 39: Có Người Ứng Tuyển Rồi
40
Chương 40: Phỏng Vấn
41
Chương 41: Cần Có Bạn Gái Rồi
42
Chương 42: Cậu Là Thạch Phật Lâm Tuyền ?
43
Chương 43: Con Ông Cháu Cha
44
Chương 44: Bắt Cóc Tôn Phi Phi
45
Chương 45: Bắt Cóc Tôn Phi Phi (3)
46
Chương 46: Ngưỡng Cửa Ngân Hàng
47
Chương 47: Giao Kèo
48
Chương 48: Đi Mua Nhà
49
Chương 49: Đi Mua Nhà (2)
50
Chương 50: Nhà Máy Trấn Lục Hồng
51
Chương 51: Trần Minh Hành Nổi Giận
52
Chương 52: Thái Độ Của Ngân Hàng
53
Chương 53: Tôi Là Khổng Lập Dân Của Đông Đô
54
Chương 54: Lễ Vật Của Khổng Lập Dân
55
Chương 55: Mở Đầu Hoa Lệ
56
Chương 56: Lập Kế Hoạch
57
Chương 57: Vua Không Ngai Bị Đánh
58
Chương 58: Tiến Về Phía Trước
59
Chương 59: Quy Hoạch Tương Lai Tú Thủy Các
60
Chương 60: Gọi Điện Xin Chỉ Thị
61
Chương 61: Đi Xin Lỗi
62
Chương 62: Cô Gái Đanh Đá
63
Chương 63: Gặp Gỡ Trên Tàu
64
Chương 64: Bạn Bè Đại Học
65
Chương 65: Căn Hộ Tân Hôn
66
Chương 66: Bị Nhìn Thấy Hết Rồi
67
Chương 67: Cô Gái Bán Nhà
68
Chương 68: Sao Sơn Chấn Hổ (1)
69
Chương 69: Sao Sơn Chấn Hổ (2)
70
Chương 70: Sao Sơn Chấn Hổ (3)
71
Chương 71: Đòn Bẩy Nâng Địa Cầu
72
Chương 72: Cảnh Xuân Trong Phòng
73
Chương 73: Trương Đào Thất Tình
74
Chương 74: Con nhớ mẹ lắm …
75
Chương 75: Đẩy giá nhà lên cho tôi
76
Chương 76: Ủy ban chủ nhà
77
Chương 77: Tiểu khu nhất định phải đẹp
78
Chương 78: Giao dịch ngầm
79
Chương 79: Kế hoạch bị lật nhào
80
Chương 80: Kế Hoạch Bị Lật Nhào 2
81
Chương 81: Cuộc Đời Phương Nam 1
82
Chương 82: Cuộc Đời Phương Nam 2
83
Chương 83: Gọi Ba Đi!
84
Chương 84: Công Việc Lặng Lẽ Tới
85
Chương 85: Ngày đặc biệt
86
Chương 86: Lòng loạn rồi (1)
87
Chương 87: Lòng Loạn Rồi (2)
88
Chương 88: Bệnh Rồi
89
Chương 89: Phòng bệnh cao cấp
90
Chương 90: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (1)
91
Chương 91: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (2)
92
Chương 92: Chu Vân Thiên Đòi Tiền
93
Chương 93: Giữ Lại Trương Bích Quân
94
Chương 94: Chỉ Hơi Nhớ
95
Chương 95: Còn Chưa Quên Tiểu Tình Nhân
96
Chương 96: Vết Thương Thành Phố
97
Chương 97: Vết Thương Thành Phố (2)
98
Chương 98: Chúc tết thật là mệt
99
Chương 99: Trần Vũ và Trần Thần
100
Chương 100: Tiệc tân gia
101
Chương 101: Tiền Vi Ghen Tỵ
102
Chương 102: Quốc Tế Duy Lợi
103
Chương 103: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu
104
Chương 104: 10.000 Chỉ Là Khởi Đầu (2)
105
Chương 105: Không có ý đồ tốt
106
Chương 106: Lục Nhất Mạn
107
Chương 107: Lục Nhất Mạn. (2)
108
Chương 108: Lục Nhất Mạn. (3)
109
Chương 109: Lãnh Đạo Thị Sát
110
Chương 110: Công Trình Chính Tích
111
Chương 111: Lần đầu tới Tần Hoài
112
Chương 112: Chung cư Đàn Sơn
113
Chương 113: Kế Hoạch Tân Thành Trấn