Chương 8: C8: Chương 7

An Tri Tề đã từng là một đoạn ác mộng rất dài của An Trường Kha.

An Trường Kha từ nhỏ xinh đẹp, khi còn bé ngũ quan chưa nảy nở, đẹp càng khó phân nam nữ. Khi đó mấy tỉ muội ghen ghét nàng lớn lên đẹp hơn mình, huynh đệ lại ánh mắt nhìn nàng lại ngày một không trong sạch, hai bên một bên không thích An Trường Kha một bên lại bẩn thỉu, mỗi bên đều thích ức hiếp nàng. Một thời gian rất dài, thời thơ ấu của An Trường Kha đều u ám không ánh sáng. Người duy nhất vươn tay cứu giúp nàng là An Tri Tề.

An Tri Tề là con trai nhị phòng độc nhất, khi sinh ra đã nhận hết sủng ái. Hắn lớn hơn An Trường Kha năm tuổi, lúc An Trường Kha mười một mười hai tuổi, hắn đã là thiếu niên mười sáu mười bảy. An gia trừ con trai trưởng đại phòng An Tri Dục, tuổi tác tính hắn lớn nhất, cũng được lão thái thái thích nhất.

Lúc hắn giáo huấn đệ đệ muội muội khác, cứu An Trường Kha bị nhốt trong phòng củi, An Trường Kha thật lòng kính trọng lại quấn quýt vị ca ca này. Từ đó về sau An Tri Tề đối đãi nàng rất tốt, giáo huấn huynh đệ tỷ muội ức hiếp nàng, dẫn nàng đi ăn điểm tâm ngon, còn chuẩn bị cho nàng xiêm y mới tinh đẹp đẽ.

Nếu không phải năm nàng sinh nhật mười hai tuổi, nếu An Tri Tề không tính cường bạo nàng, thì bây giờ hết thảy đều vẫn tốt đẹp.

An Trường Kha còn nhớ rõ ngày xuân đó, vào 15 tháng 2 sinh thần nàng. Đúng trước sau tiết xuân phân, trên dưới An gia thu xếp tiệc đạp thanh cùng xuân nhật, nhưng không ai nhớ đây là ngày Tam tiểu thư sinh ra. An Trường Kha ăn bát mì trường thọ mẫu thân nấu cho nàng, đang muốn ra cửa bốc thuốc, liền gặp An Tri Tề.

Ngày ấy An Tri Tề cười đến phá lệ ân cần, An Trường Kha còn nhớ mỗi một chữ hắn nói với mình.

Hắn nói: "Tam muội, hôm nay là sinh thần muội, huynh chuẩn bị quà sinh thần cho muội, muốn đi xem không?"

An Trường Kha ngây thơ liền vui vẻ phấn chấn đi theo hắn. Không ngờ bị hắn lừa tới sương phòng không người chuẩn bị cường bạo. Khi đó An Tri Tề như thay đổi thành người khác, miệng nói ái mộ, ánh mắt lại lộ dâm tà. Ý đồ lừa gạt nàng vào khuôn khổ.

Tuy An Trường Kha ngây thơ, nhưng không ngu ngốc, nhanh chóng cầm giá cắm nến bằng đồng hung hăng đập vào đầu hắn, thừa dịp hắn ăn đau, nhảy vào trong hồ ngắm cảnh sau cửa sổ chưa bị khóa. Bởi vì An Tri Tề không biết bơi, lại vừa lúc có hạ nhân đi qua, nàng mới thoát được một kiếp.

Chẳng qua từ đó về sau, An Tri Tề xé mặt nạ ngụy trang, không chỉ không ra mặt giúp nàng, trái lại năm lần bảy lượt xúi giục huynh đệ tỷ muội khác ức hiếp nàng. Mỗi khi đơn độc gặp phải, biểu tình càng hận không thể ăn tươi nuốt sống nàng. Cuộc sống của An Trường Kha khổ sở hơn trước. Không chỉ ứng phó ác ý bốn phương, còn phải hao hết tâm tư mà trốn tránh An Tri Tề.

Cho đến khi An Tri Tề mười tám tuổi, đính hôn cưới vợ, ngày tháng của An Trường Kha mới tốt hơn một chút. Cũng cố tình quên đi chuyện này.

Chỉ là vẫn luôn nghĩ rằng trừ mình và An Tri Tề, trong phủ không có ai biết chuyện cũ dơ bẩn ghê tởm này.

Nhưng không ngờ hóa ra An Tri Khác cũng biết. Nếu ông ta biết An Tri Tề đã từng đối nàng tốt, vậy làm sao không biết về sau An Tri Tề đối nàng ác? Nguyên nhân chuyển biến, làm chủ một nhà, ông ta không biết sao?

Huống chi trước đây nàng bò từ hồ ngắm cảnh lên, lạnh đến sắc mặt xanh trắng, vừa sợ vừa lo, không dám về Lãm Hồng Uyển, sợ khiến mẫu thân lo lắng, chỉ có thể ôm một phần vạn hy vọng đi tìm An Tri Khác, nhưng An Tri Khác nghe cũng không nghe, răn dạy nàng một trận, đuổi về Lãm Hồng Uyển.

Lúc trước An Trường Kha cho là ông ta không thích mình. Cho đến lúc này mới hiểu, kỳ thật ông ta đều biết, chỉ là ông ta không muốn vì thứ nữ không quan trọng mà gây hiềm khích với An Tri Thủ, mới làm bộ không thích thôi.

Hận đến sâu, chỉ còn lại một khoảng không mù mịt. Nhìn An Tri Khác đột nhiên biến sắc, An Trường Kha vậy mà cười hai tiếng:

"Ông muốn ta bỏ qua cho hắn? Ta càng không! Nếu An Tri Tề chết, ông nói Nhị thúc Nhị thẩm sẽ có phản ứng gì?"

Thanh âm của nàng vừa nhẹ nhàng, vừa quỷ mị. Tiêu Chỉ Quân lo lắng mà cầm tay nàng, thâm trầm gọi nàng một tiếng.

"Ngươi muốn làm gì?"

An Tri Khác thấy biểu tình của nàng rất kỳ dị, không khỏi nhíu mày, ngữ khí cũng mềm xuống:

"Giết hắn đối con có chỗ nào tốt? Không bằng đưa đường ca con đi gặp đại phu trước, sau muốn xử trí thế nào đều tùy con."

An Trường Kha cười lạnh một tiếng:

"Ông cho rằng ta vẫn là đứa trẻ ba tuổi dễ lừa gạt sao?"

Nàng nói xong rút chủy thủ, chậm rãi đi về phía An Tri Tề đã chết ngất.

"Trường Kha!" Tiêu Chỉ Quân nhìn ra ý đồ của nàng, giơ tay giữ chặt tay nàng.

An Trường Kha quay đầu nhìn nàng ấy, ánh mắt một khoảng mờ mịt, bên trong không có cái gì, cả người ngơ ngác. Tâm Tiêu Chỉ Quân nhíu lại, bàn tay ôn nhu khẽ vuốt sườn mặt nàng, thấp giọng nói bên tai nàng:

"Còn có ta ở đây, đừng ô uế tay nàng."

Bàn tay di chuyển xuống, Tiêu Chỉ Quân đè vai nàng thật mạnh, nửa cứng rắn rút chủy thủ trong tay nàng ném vào bụi cỏ, mới cầm ô kim thương, đến gần An Tri Tề.

"Công chúa!" An Tri Khác theo bản năng ngăn cản, lại bị ánh mắt lộ hung tính của nàng nhìn qua dọa sợ, nhất thời đứng tại chỗ.

"Tướng quốc yên tâm, ta sẽ giữ lại mạng hắn."

Tiêu Chỉ Quân âm hiểm cười, như Tu La đòi nợ, vung thương chặt đứt một chân của An Tri Tề.

An Tri Tề chết ngất lần nữa bị đau đớn kịch liệt gọi tỉnh, ôm đũng quần kêu thảm thiết thê lương, sau đó khẽ đảo hai mắt, trước khi hoàn toàn chết ngất, ở trong bụi cỏ khô héo, phun máu tươi.

Tiêu Chỉ Quân thu thương, nhìn về phía An Tri Khác biểu tình khó coi đến cực điểm, ẩn uy hiếp nói:

"Mạng thì ta để lại, còn lại giao cho An tướng quốc. Có lẽ Tướng quốc cũng không muốn cùng ta đến trước mặt bệ hạ đối chất đâu?"

An Tri Khác tự biết lần này là An Tri Tề hành sự không đứng đắn, huống chi loại loạn luân đường ca mơ ước đường muội này, danh dự trăm năm của An gia sẽ bị hủy. Đối với uy hiếp của Tiêu Chỉ Quân, ông ta chỉ có thể cắn răng nhận thiệt.

Ông ta nhìn An Tri Tề máu chảy như trút, qua loa hướng hai người chắp tay, vội vàng gọi người đến đỡ người.

Không có người ngoài, Tiêu Chỉ Quân mới thương tiếc xoa xoa gương mặt của An Trường Kha, thờ dài nói:

"Sao ngốc vậy? Nàng cứ thế giết hắn, chẳng phải tiện nghi cho hắn? Còn cõng oan uổng thay An Tri Khác."

"Ta dạy nàng làm sao hết giận."

Tiêu Chỉ Quân khẽ chạm khóe mắt phiếm đỏ của nàng:

"Tuyệt đối không để An Tri Tề sống quá ba ngày, còn có thể làm An Tri Khác không được sống yên ổn. Được không?"

An Trường Kha ngẩng đầu nhìn nàng, hốc mắt dần dần đỏ. Chẳng qua nàng quật cường cắn răng không chịu khóc, khớp hàm gắt gao xiết, trừng lớn đôi mắt. Như đang cùng ai đọ sức.

Tiêu Chỉ Quân thở dài, ấn khuôn mặt nàng vào vai mình, bàn tay có lực khẽ vuốt lưng nàng:

"Muốn khóc thì khóc đi."

An Trường Kha hé miệng, nước mắt thành chuỗi rơi xuống, thấm ướt vai Tiêu Chỉ Quân. Tiêu Chỉ Quân vỗ nhẹ lưng nàng từng chút một, tuy động tác không thuận lại cực kỳ ôn nhu.

Ở trong lòng nàng ấy khóc hồi lâu, An Trường Kha mới khịt mũi lui ra, giọng khàn khàn:

"Cảm ơn."

Tiêu Chỉ Quân nhẹ lau mí mắt sưng đỏ của nàng:

"Không cần nói cảm ơn với ta."

Phía xa truyền đến tiếng bước chân dồn dập, Tiêu Chỉ Quân cúi đầu nhìn nàng, nghĩ nàng không muốn bị thấy bộ dáng chật vật, dò hỏi:

"Đi về trước?"

An Trường Kha lắc đầu:

"Đi gặp mẫu thân trước, bà ấy sẽ lo lắng."

Không để ý đến người tới, hai người từ một chỗ rẽ khác rời đi. Đôi mắt của An Trường Kha còn sưng đỏ, không lập tức đến Lãm Hồng Uyển, mà đưa Têu Chỉ Quân đi một ngã rẽ ít người đến hồ ngắm cảnh.

Nàng trầm mặc chốc lát, bỗng nhiên chỉ vào một sương phòng đối diện ao:

"An Tri Tề đã lừa ta đến đó."

Ánh mắt của Tiêu Chỉ Quân hơi lộ sát ý, nắm chặt tay nàng.

Tay An Trường Kha cực lạnh, thanh âm khẽ run, nhưng không dừng lại:

"Nhưng hắn cũng không chiếm được tiện nghi, bị ta đánh vào đầu, tĩnh dưỡng hơn nửa tháng."

Tựa hồ chỉ cần đối tượng lắng nghe, An Trường Kha tiếp tục nói:

"Ta vẫn luôn không hiểu, đều là con ông ta, vì sao ông ta lại cứ chán ghét ta như vậy? Trước kia ta nghĩ vì xuất thân của mẫu thân, hiện tại suy nghĩ cẩn thận lại..."

Nàng không biểu tình kết luận: "Ông ta chưa bao giờ coi ta là con."

Bằng không có phụ thân nào, sẽ mặc nữ nhi của mình bị đường huynh vũ nhục mà ngồi yên không nhìn đến?

Tiêu Chỉ Quân nhíu mày, nàng không giỏi an ủi người. Suy nghĩ nửa ngày, chỉ có thể nói:

"Lúc ta sinh ra, trời hiện điềm hung, phụ hoàng từng thử dìm chết ta. Chỉ là ta mạng lớn, không chết được. Sau đó mẫu phi lấy cái chết đau khổ cầu xin, mới bảo vệ ta một mạng."

Tuy hai người đó không xứng làm cha, nhưng lại nói, hẳn vẫn là An Khánh Đế là kẻ không ra gì.

An Trường Kha kinh ngạc, sau thấy biểu tình nghiêm túc của nàng, tâm tình vốn ám bỗng sáng tỏ thông suốt. Ngẫm lại cũng phải, Tiêu Chỉ Quân sinh ở hoàng gia, sinh mẫu mất sớm, lại không được đế vương sủng ái, là phận nữ nhi mà mười hai tuổi đã tự đến biên quan tòng quân, biên quan có bao nhiêu hung hiểm, cực khổ trong đó, sợ chỉ có nàng biết được.

Chỉ là Bắc Chiến Vương thiết cốt, không nói với người khác.

So sánh ra, những thứ nàng trải qua, thật sự không coi là gì. Nắm tay áo Tiêu Chỉ Quân xoa xoa mặt, An Trường Kha nhoẻn miệng cười:

"Ông ta không xem ta là con, ta cũng coi không có người cha này liền tốt rồi. Đau lòng vì ông ta không đáng."

"Ừ." Ngón cái của Tiêu Chỉ Quân vuốt ve lệ chi dưới mắt nàng, nói: "Còn có ta."

Bắc Chiến Vương thiết cốt chẳng biết nói lời âu yếm, nhưng ba chữ vô cùng đơn giản, lại mạnh mẽ lưu lại trong lòng An Trường Kha. An Trường Kha giật mình lăng lăng nhìn nàng, ngẩn ngơ nghĩ đến, nếu đời trước mình không sợ hãi nàng ấy, bị ủy khuất đi tìm nàng ấy, có lẽ khi nàng khổ sở, nữ nhân này cũng sẽ đứng sau lưng nàng.

Thân thể nàng hơi nghiêng, giương cánh tay ôm lấy Tiêu Chỉ Quân, cảm nhận tim nàng ấy đập đều, nói một tiếng "Xin lỗi" thật thấp không thể nghe thấy.

Tiêu Chỉ Quân cho rằng nàng còn ủy khuất, nhẹ nhàng vỗ lưng nàng.

"Ta đưa người đi gặp mẹ ta?"

An Trường Kha cọ cọ trong lòng nàng ấy, ngẩng đầu nói.

Tiêu Chỉ Quân rũ mắt nhìn nàng, thiếu nữ trong lòng đuôi mắt ửng đỏ tàn lưu ủy khuất, khóe miệng cũng đã cười lên, trong thanh âm mềm mại lộ ra âm cuối khàn khàn, thần sắc gần gũi lại tin cậy.

"Được." Tiêu Chỉ Quân êm ái trong lòng, biểu tình không tự giác nhu hòa xuống.

An Trường Kha soi nước hồ sửa sang lại dung nhan, sau khi xác nhận đã không nhìn ra cái gì, mới đưa Tiêu Chỉ Quân đến Lãm Hồng Uyển.

Lãm Hồng Uyển không lớn, lúc đầu là tòa tiểu lâu đẹp đẽ. Bởi vì ít khi tu sửa, mấy năm nay càng thêm cũ nát.

Tiêu Chỉ Quân còn chưa vào cửa, liền nhíu mày. An Trường Kha lại sớm quen cảnh sắc rách nát như vậy. Chân còn chưa bước vào, đã thanh thúy vui sướng gọi một tiếng mẹ.

Bà vú Tú Hoa của An Như Ngọc ở trong viện thấy nàng, vội vàng chào đón, chờ nhìn đến Tiêu Chỉ Quân bên cạnh nàng lại sợ hãi dừng bước chân, chần chừ mà nhìn về phía An Trường Kha, không biết nên gọi gì mới được.

An Trường Kha nhìn ra bà sợ hãi, cũng biết tính nhát gan này không phải một chốc có thể sửa, cũng không ép bà, ôn nhu nói:

"Mẹ ta đâu? Ta đưa Công chúa tới gặp bà ấy."

"Nhạ Nhạ?"

Trong phòng truyền đến một trận ho khan, sau đó một phụ nhân mảnh khảnh đỡ khung cửa đi ra. Phụ nhân khoác áo bông dày nặng màu xanh lá, trên đầu không đeo trang sức. Vốn là một người cực bình thường, nhưng khi bà ngẩng đầu nhìn, trương khuôn mặt ngũ quan diễm lệ lộ ra tiều tụy, làm tiểu viện rách nát đều mất sắc. Ngay cả áo bông dày cũ cũng trở nên thuận mắt.

Tiêu Chỉ Quân nhìn phụ nhân, lại nhìn phu nhân nhà mình đi nhanh qua nhào vào lòng phụ nhân, âm thầm cảm khái quả nhiên lời đồn không giả chút nào, An Trường Kha hoàn toàn chiếu theo bộ dáng của mẫu thân mà lớn lên. Chỉ có đôi mắt phượng giống An Tri Khác, thiếu phần nhu mị, nhiều mấy phần kiên cường mấy phần quý khí.

An Trường Kha chợt gặp sinh mẫu từ biệt nhiều năm, nhất thời kìm lòng không đặng nhào vào lòng mẫu thân, vừa kích động vừa ủy khuất rơi xuống mấy hàng nước mắt, mới hậu tri hậu giác phản ứng lại, Tiêu Chỉ Quân còn đứng một bên.

Nàng ngượng ngùng trộm lau đôi mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm nói:

"Con đã mười tám rồi, mẹ đừng gọi cái tên này nữa."

Dư thị xoa xoa mặt nàng, nét mặt từ ái:

"Mặc kệ lớn bao nhiêu, đều là "Nhạ Nhạ" của mẫu thân."

An Trường Khanh đỏ mặt, đành phải nói sang chuyện khác, dắt Tiêu Chỉ Quân đứng ngoài cửa vào, lúng túng giới thiệu:

"Mẹ, đây là Bắc Chiến Vương, con dẫn người ấy tới gặp mẹ."

Tác giả có lời muốn nói:

#luận kỹ xảo an ủi người#

Nhạ Nhạ: Cha ta mặc kệ mẹ ta cũng mặc kệ ta QAQ

Tiêu Chỉ Quân: Mẹ ta chết sớm, cha ta cũng mặc kệ ta.

Nhạ Nhạ: Cha ta còn nhìn người khác ức hiếp ta QAQ

Tiêu Chỉ Quân: Cha ta giúp đỡ huynh đệ ức hiếp ta.

...

Nhạ Nhạ: Cha ta thật là kẻ không ra gì QAQ.

Túng Túng: Cha ta cũng là kẻ không ra gì.

Chapter
1 Chương 1: C1: Chương 1
2 Chương 2: C2: Chương 2
3 Chương 3: C3: Đôi Lời Của Tác Giả
4 Chương 4: C4: Chương 3
5 Chương 5: C5: Chương 4
6 Chương 6: C6: Chương 5
7 Chương 7: C7: Chương 6
8 Chương 8: C8: Chương 7
9 Chương 9: C9: Chương 8
10 Chương 10: C10: Chương 9
11 Chương 11: C11: Chương 10
12 Chương 12: C12: Chương 11
13 Chương 13: C13: Chương 12
14 Chương 14: C14: Chương 13
15 Chương 15: C15: Chương 14
16 Chương 16: C16: Chương 15
17 Chương 17: C17: Chương 16
18 Chương 18: C18: Chương 17
19 Chương 19: C19: Chương 18
20 Chương 20: C20: Chương 19
21 Chương 21: C21: Chương 20
22 Chương 22: C22: Chương 21
23 Chương 23: C23: Chương 22
24 Chương 24: C24: Chương 23
25 Chương 25: C25: Chương 24
26 Chương 26: C26: Chương 25
27 Chương 27: C27: Chương 26
28 Chương 28: C28: Chương 27
29 Chương 29: C29: Chương 28
30 Chương 30: C30: Chương 29
31 Chương 31: C31: Chương 30
32 Chương 32: C32: Chương 31
33 Chương 33: C33: Chương 32
34 Chương 34: C34: Chương 33
35 Chương 35: C35: Chương 34
36 Chương 36: C36: Chương 35
37 Chương 37: C37: Chương 36
38 Chương 38: C38: Chương 37
39 Chương 39: C39: Chương 38
40 Chương 40: C40: Chương 39
41 Chương 41: C41: Chương 40
42 Chương 42: C42: Chương 41
43 Chương 43: C43: Chương 42
44 Chương 44: C44: Chương 43
45 Chương 45: C45: Chương 44
46 Chương 46: C46: Chương 45
47 Chương 47: C47: Chương 46
48 Chương 48: C48: Chương 47
49 Chương 49: C49: Chương 48
50 Chương 50: C50: Chương 49
51 Chương 51: C51: Chương 50
52 Chương 52: C52: Chương 51
53 Chương 53: C53: Chương 52
54 Chương 54: C54: Chương 53
55 Chương 55: C55: Chương 54
56 Chương 56: C56: Chương 55
57 Chương 57: C57: Chương 56
58 Chương 58: C58: Chương 57
59 Chương 59: C59: Chương 58
60 Chương 60: C60: Chương 59
61 Chương 61: C61: Chương 60
62 Chương 62: C62: Chương 61
63 Chương 63: C63: Chương 62
64 Chương 64: C64: Chương 63
65 Chương 65: C65: Chương 64
66 Chương 66: C66: Chương 65
67 Chương 67: C67: Chương 66
68 Chương 68: C68: Chương 67
69 Chương 69: C69: Chương 68
70 Chương 70: C70: Chương 69
71 Chương 71: C71: Chương 70
72 Chương 72: C72: Chương 71
73 Chương 73: C73: Chương 72
74 Chương 74: C74: Chương 73
75 Chương 75: C75: Chương 74
76 Chương 76: C76: Chương 75
77 Chương 77: C77: Chương 76
78 Chương 78: C78: Chương 77
79 Chương 79: C79: Chương 78
80 Chương 80: C80: Chương 79
81 Chương 81: C81: Chương 80
82 Chương 82: C82: Chương 81
83 Chương 83: C83: Chương 82
84 Chương 84: C84: Chương 83
85 Chương 85: C85: Chương 84
86 Chương 86: C86: Chương 85
87 Chương 87: C87: Chương 86
88 Chương 88: C88: Chương 87
89 Chương 89: C89: Chương 88
90 Chương 90: C90: Chương 89
91 Chương 91: C91: Chương 90
92 Chương 92: C92: Chương 91
93 Chương 93: C93: Chương 92
94 Chương 94: C94: Chương 93
95 Chương 95: C95: Chương 94
96 Chương 96: C96: Chương 95
97 Chương 97: C97: Chương 96
98 Chương 98: C98: Chương 97
99 Chương 99: C99: Chương 98 H
100 Chương 100: C100: Chương 99
101 Chương 101: C101: Chương 100
102 Chương 102: C102: Chương 101
103 Chương 103: C103: Chương 102
104 Chương 104: C104: Chương 103
105 Chương 105: C105: Chương 104
106 Chương 106: C106: Chương 105
107 Chương 107: C107: Chương 106
108 Chương 108: C108: Chương 107
109 Chương 109: C109: Chương 108
110 Chương 110: C110: Chương 109
111 Chương 111: C111: Chương 110
112 Chương 112: C112: Chương 111
113 Chương 113: C113: Chương 112
114 Chương 114: C114: Chương 113
115 Chương 115: C115: Chương 114
116 Chương 116: C116: Chương 115
117 Chương 117: C117: Chương 116
118 Chương 118: C118: Chương 117
119 Chương 119: C119: Chương 118
120 Chương 120: C120: Chương 119
121 Chương 121: C121: Chương 120
122 Chương 122: C122: Chương 121
123 Chương 123: C123: Chương 122
124 Chương 124: C124: Chương 123
125 Chương 125: C125: Chương 124
126 Chương 126: C126: Chương 125
127 Chương 127: C127: Chương 126
128 Chương 128: C128: Chương 127
129 Chương 129: C129: Chương 128
130 Chương 130: C130: Chương 129
131 Chương 131: C131: Chương 130
132 Chương 132: C132: Chương 131
133 Chương 133: C133: Chương 132
134 Chương 134: C134: Chương 133
135 Chương 135: C135: Chương 134
136 Chương 136: C136: Chương 135
137 Chương 137: C137: Phiên Ngoại
Chapter

Updated 137 Episodes

1
Chương 1: C1: Chương 1
2
Chương 2: C2: Chương 2
3
Chương 3: C3: Đôi Lời Của Tác Giả
4
Chương 4: C4: Chương 3
5
Chương 5: C5: Chương 4
6
Chương 6: C6: Chương 5
7
Chương 7: C7: Chương 6
8
Chương 8: C8: Chương 7
9
Chương 9: C9: Chương 8
10
Chương 10: C10: Chương 9
11
Chương 11: C11: Chương 10
12
Chương 12: C12: Chương 11
13
Chương 13: C13: Chương 12
14
Chương 14: C14: Chương 13
15
Chương 15: C15: Chương 14
16
Chương 16: C16: Chương 15
17
Chương 17: C17: Chương 16
18
Chương 18: C18: Chương 17
19
Chương 19: C19: Chương 18
20
Chương 20: C20: Chương 19
21
Chương 21: C21: Chương 20
22
Chương 22: C22: Chương 21
23
Chương 23: C23: Chương 22
24
Chương 24: C24: Chương 23
25
Chương 25: C25: Chương 24
26
Chương 26: C26: Chương 25
27
Chương 27: C27: Chương 26
28
Chương 28: C28: Chương 27
29
Chương 29: C29: Chương 28
30
Chương 30: C30: Chương 29
31
Chương 31: C31: Chương 30
32
Chương 32: C32: Chương 31
33
Chương 33: C33: Chương 32
34
Chương 34: C34: Chương 33
35
Chương 35: C35: Chương 34
36
Chương 36: C36: Chương 35
37
Chương 37: C37: Chương 36
38
Chương 38: C38: Chương 37
39
Chương 39: C39: Chương 38
40
Chương 40: C40: Chương 39
41
Chương 41: C41: Chương 40
42
Chương 42: C42: Chương 41
43
Chương 43: C43: Chương 42
44
Chương 44: C44: Chương 43
45
Chương 45: C45: Chương 44
46
Chương 46: C46: Chương 45
47
Chương 47: C47: Chương 46
48
Chương 48: C48: Chương 47
49
Chương 49: C49: Chương 48
50
Chương 50: C50: Chương 49
51
Chương 51: C51: Chương 50
52
Chương 52: C52: Chương 51
53
Chương 53: C53: Chương 52
54
Chương 54: C54: Chương 53
55
Chương 55: C55: Chương 54
56
Chương 56: C56: Chương 55
57
Chương 57: C57: Chương 56
58
Chương 58: C58: Chương 57
59
Chương 59: C59: Chương 58
60
Chương 60: C60: Chương 59
61
Chương 61: C61: Chương 60
62
Chương 62: C62: Chương 61
63
Chương 63: C63: Chương 62
64
Chương 64: C64: Chương 63
65
Chương 65: C65: Chương 64
66
Chương 66: C66: Chương 65
67
Chương 67: C67: Chương 66
68
Chương 68: C68: Chương 67
69
Chương 69: C69: Chương 68
70
Chương 70: C70: Chương 69
71
Chương 71: C71: Chương 70
72
Chương 72: C72: Chương 71
73
Chương 73: C73: Chương 72
74
Chương 74: C74: Chương 73
75
Chương 75: C75: Chương 74
76
Chương 76: C76: Chương 75
77
Chương 77: C77: Chương 76
78
Chương 78: C78: Chương 77
79
Chương 79: C79: Chương 78
80
Chương 80: C80: Chương 79
81
Chương 81: C81: Chương 80
82
Chương 82: C82: Chương 81
83
Chương 83: C83: Chương 82
84
Chương 84: C84: Chương 83
85
Chương 85: C85: Chương 84
86
Chương 86: C86: Chương 85
87
Chương 87: C87: Chương 86
88
Chương 88: C88: Chương 87
89
Chương 89: C89: Chương 88
90
Chương 90: C90: Chương 89
91
Chương 91: C91: Chương 90
92
Chương 92: C92: Chương 91
93
Chương 93: C93: Chương 92
94
Chương 94: C94: Chương 93
95
Chương 95: C95: Chương 94
96
Chương 96: C96: Chương 95
97
Chương 97: C97: Chương 96
98
Chương 98: C98: Chương 97
99
Chương 99: C99: Chương 98 H
100
Chương 100: C100: Chương 99
101
Chương 101: C101: Chương 100
102
Chương 102: C102: Chương 101
103
Chương 103: C103: Chương 102
104
Chương 104: C104: Chương 103
105
Chương 105: C105: Chương 104
106
Chương 106: C106: Chương 105
107
Chương 107: C107: Chương 106
108
Chương 108: C108: Chương 107
109
Chương 109: C109: Chương 108
110
Chương 110: C110: Chương 109
111
Chương 111: C111: Chương 110
112
Chương 112: C112: Chương 111
113
Chương 113: C113: Chương 112
114
Chương 114: C114: Chương 113
115
Chương 115: C115: Chương 114
116
Chương 116: C116: Chương 115
117
Chương 117: C117: Chương 116
118
Chương 118: C118: Chương 117
119
Chương 119: C119: Chương 118
120
Chương 120: C120: Chương 119
121
Chương 121: C121: Chương 120
122
Chương 122: C122: Chương 121
123
Chương 123: C123: Chương 122
124
Chương 124: C124: Chương 123
125
Chương 125: C125: Chương 124
126
Chương 126: C126: Chương 125
127
Chương 127: C127: Chương 126
128
Chương 128: C128: Chương 127
129
Chương 129: C129: Chương 128
130
Chương 130: C130: Chương 129
131
Chương 131: C131: Chương 130
132
Chương 132: C132: Chương 131
133
Chương 133: C133: Chương 132
134
Chương 134: C134: Chương 133
135
Chương 135: C135: Chương 134
136
Chương 136: C136: Chương 135
137
Chương 137: C137: Phiên Ngoại