Chương 2: Món hàng như cô, không đáng 20 tệ

Editor: heisall

Bóng đêm như nghiên mực đậm đặc, sâu lắng không tan được......

Phố xá về đêm ồn ào sầm uất, ánh đèn lấp lánh, vốn là một cảnh đêm xinh đẹp rực rỡ thì trên một con đường u tối vắng vẻ, thỉnh thoảng lại vang lên mấy câu mắng chửi khó chịu.

“Con mẹ nó! Còn dám kéo bè kéo lũ tới trêu chọc tao, lần sau tao mà thấy tụi mày một lần liền đánh tụi mày một lần, tụi mày coi chừng đó.” Xá Cơ Hoa tức đến cắn răng nghiến lợi. Cái gì mà bỏ tiền ra cho cô đến tham gia họp lớp, ăn uống thoải mái, còn có một phần quà bí mật muốn tặng cho cô nữa chứ, nghĩ đến đây, lửa giận trong lòng Xá Cơ Hoa càng cháy lên dữ dội hơn.

Cái gọi là tiệc họp lớp tối nay, thật ra là do những bạn học “giàu có” từng bị cô bắt chẹt một cách trơ tráo và trắng trợn ở trường học trước kia lập ra để trả thù, từng câu từng lời đều có gai, còn nói đã chung tiền để thuê một ông chú thô tục đến phá cái chỗ ấy của cô, ĐM thật sự là khinh người quá đáng mà......

“Tức chết mất, bản tiểu thư có phải là xử nữ hay không thì có liên quan gì đến các người? Có phải các người chán sống rồi hay không hả? Họp lớp cái gì! Món quà lớn gì chứ, đừng để tôi nhìn thấy các người, tôi sẽ cắt đứt cái đó của các người......”

Bị đùa giỡn trong tiệc rượu làm cho cô tức điên lên, dùng chân đá mạnh cái chai trên đất bay thật xa, chẳng có mục đích đi ở trên đường, vừa đi vừa chửi loạn, vô tình đi tới một con hẻm nhỏ không một bóng người, đêm về khuya, càng đi càng yên tĩnh.

Chẳng biết lúc nào......

“Người phía trước, đứng lại cho chúng tao, cướp đây.”

Xá Cơ Hoa đang mắng thuận miệng thì nghe vậy, liền ngừng chửi, bước chân hơi lảo đảo dừng lại, rồi quay đầu nhìn, lắc cái đầu say đến mơ hồ, mở to mắt nhìn về nơi phát ra âm thanh ở sau lưng, cố gắng chớp chớp đôi mắt xin đẹp, mới loáng thoáng thấy được, thì ra là hai cậu nhóc trắng trẻo đẹp trai.

Chắc tầm hai mươi tuổi, ngoại hình không tệ, cũng không biết có phải là do thời tiết quá nóng hay không, mà gương mặt của hai người đều là mồ hôi, hơi thở có chút rối loạn, trong tay hai người còn cầm dao gọt trái cây, tay hơi run rẩy.

Xá Cơ Hoa nhìn quanh trước sau trái phải, cũng không thấy ai khác, lúc này mới đưa tay chỉ vào mình: “Các người vừa gọi tôi phải không? Có chuyện gì?” Hình như cô không biết bọn họ.

Hai anh chàng có chút khẩn trương nhìn phía sau, anh chàng cao lớn hơn tiến lên một bước, giọng nói trầm thấp hung ác nói: “Cô, lấy hết tiền trên người ra, nếu không… nếu không đừng trách tôi không khách khí.” Giọng nói này nghe ra có vẻ hơi run rẩy, làm cho người ta hoàn toàn không nghe ra được bất kỳ tính chất uy hiếp nào.

Tiền? Vừa nghe đến cái từ mẫn cảm này, đầu của Xá Cơ Hoa vốn đang choáng váng, đột nhiên giật mình một cái giống như bị sét đánh: “Các người vừa nói gì? Nói lại một lần nữa.”

Cô đột nhiên nâng cao giọng, khiến tay của hai cậu nhóc càng căng thẳng hơn, sợ giọng nói của cô kéo theo người tới, hai cậu nhóc lập tức tiến lên, một trước một sau vây quanh cô, quơ qua quơ lại con dao gọt trái cây uy hiếp: “Mau đưa tiền đây, nếu không thì đừng trách chúng tôi không khách khí với cô.”

Cả đêm bị người ta khinh thường chế giễu, chưa có chỗ để xả giận, thế mà hai tên nhóc này không muốn chết tử tế còn dám tới cướp của cô! Con mẹ nó, thật sự xem cô là đồ trang trí sao?

“Nếu như tôi không đưa, các người sẽ không khách khí với tôi như thế nào? Con mẹ nó, tiền của bà đây mà các người cũng dám tới cướp, có phải các người chán sống rồi không hả?”

Chỉ thấy Xá Cơ Hoa giận đến hai mắt bốc lửa, nghiến răng ken két, bộ dạng giống như muốn ăn thịt uống máu bọn họ vậy, mặt mũi dữ tợn, mái tóc dài đen nhánh chỉ chờ bùng nổ.

Hai tên nhóc bị tiếng hô bất ngờ của cô làm kinh sợ lui về sau nửa bước, con dao gọt trái cây thiếu chút nữa đã rớt xuống đất. Cô ổn định lại tinh thần thì thấy vẻ mặt vừa rồi của cô đã dọa hai tên nhóc lui về sau ba bước lớn, sắc mặt của hai người giống nhau, cực kỳ khó coi, tình huống lúc này, cũng không biết là ai đánh cướp ai.

“Cô......” Hai tên nhóc cà lăm, khẩn trương nhìn chằm chằm cô, hai người thiếu chút nữa đã ôm chặt nhau.

“Cô cái gì mà cô, vẻ mặt của các người như vậy là sao, dáng dấp của tôi dọa người lắm sao hả?” Có thể là do bị kích động cả một đêm, nên khi Xá Cơ Hoa vừa nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ kinh sợ như vậy thì trong lòng cũng không thoải mái, coi như dáng dấp của cô không phải nghiêng nước nghiêng thành, thì cô cũng tự nhận thấy dáng dấp của mình cũng không đến nỗi tệ, vậy mà vẻ mặt của hai người bọn họ lại như thế, thật sự là một sự sỉ nhục đối với cô.

Đúng vậy, tóc dài đen mượt, khuôn mặt trái xoan lớn chừng bàn tay, làn da trắng nõn không tỳ vết còn có chút hồng nhạt, đôi mắt trong veo sáng ngời, mày lá liễu cong cong, lông mi dài hơi rung động, đôi môi đỏ thắm mềm mại ướt át như cánh hoa hồng, làm cho người ta không nhịn được muốn hôn lên.

Nếu tách ra nhìn, thì gương mặt như vậy cũng được coi là xinh đẹ hoàn mỹ, nhưng, khi nhìn hết tổng thể thì xuất hiện gương mặt búp bê sờ sờ ra đó, rõ ràng đã hai mươi ba tuổi, lại làm cho người ta tưởng là cô gái nhỏ mười bảy mười tám tuổi, lại thêm thân hình mảnh mai nhỏ nhắn, nếu như không nhìn thấy bộ ngực có chút lồi lõm, thì người không biết còn tưởng rằng cô là thiếu nữ vị thành niên mới mười lăm mười sáu tuổi.

Đây chính là nguyên nhân tại sao tối nay hai tên nhóc này lại lựa chọn cô để cướp tiền, vốn tưởng rằng chọn con dê nhỏ béo múp, lại không nghĩ rằng đó là con cọp cái, khí thế đó thật sự làm cho người ta sợ hãi.

Nhìn hai tên nhóc hoảng sợ không thôi, sắc mặt Xá Cơ Hoa càng khó coi hơn, nhưng thấy gương mặt của bọn họ cũng không tồi, trắng trẻo nõn nà! Ánh mắt chợt lóe lên ý nghĩ gian trá.

Trong lòng thầm nghĩ ra một ý tưởng, chân mày đang nhíu chặt tức giận cũng từ từ giản ra, khuôn mặt nhỏ nhắn vặn vẹo cũng chầm chậm khôi phục lại như cũ, cặp mắt nhìn theo hai người, mới vừa rồi còn nghiến răng ken két, bây giờ trên khuôn mặt nhỏ nhắn lại xuất hiện một nụ cười mờ ám.

Mà hai tên nhóc bị nhìn chằm chằm như vậy thì liền sợ hãi, cảm thấy lạnh cả sống lưng.

“Xem ra chắc các người cũng là lần đầu tiên đến đây đúng không?”

Bị hỏi bất ngờ, hai tên nhóc khiếp sợ gật đầu một cái, có chút không hiểu cô đang định làm gì, sao đột nhiên lại cười gian trá như vậy.......

“Lần đầu tiên làm nghề này nếu để cho các người về tay không, thì không phù hợp phép tắc chút nào, đúng không?”

Hai tên nhóc vừa nghe, hơi nghi ngờ, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu, sợ hãi nhìn ánh mắt ánh mắt đầy ‘chân thành’ của cô.

“Mà đối tượng bị cướp như tôi, sao có thể để cho các người trở về tay không như vậy được, đúng không?”

Những lời này là câu nói xuôi tai nhất bọn họ được nghe trong đêm nay, lúc này hai tên nhóc giống như ăn phải thuốc lắc, gật đầu liên tục, ánh mắt nhìn cô lập tức trở nên ‘nóng bừng’, thật sự đã biến Xá Cơ Hoa ở trước mắt thành khối vàng.

“Cho nên, cho các người tự lựa chọn.” Xá Cơ Hoa nghiêng đầu, khóe miệng giật giật, cố gắng nặng ra một nụ cười ngọt ngào, còn phô trương khoa tay múa chân tạo ra tư thế quyến rũ bọn họ: “Giao tất cả những thứ đáng giá ở trên người các người ra cho tôi...thì tôi sẽ cho người cướp sắc.”

Phốc......

Trong chốc lát, mới vừa rồi hai tên nhóc còn nhiệt tình gật đầu, bây giờ thì lạnh run, đầu nổi đầy vạch đen, khi Xá Cơ Hoa nháy mắt quyến rũ bọn họ, thì thiếu chút nữa bọn họ đã phun hết bữa cơm tối hôm qua vào mặt cô rồi.

Đây, đây là, cô gái này rốt cuộc có phải là con gái không vậy? Đã không biết xấu hổ thì thôi đi, cô còn đặc biệt cố gắng vặn vẹo tư thế, thật sự làm cho người ta không dám khen tặng.

Xá Cơ Hoa chờ giây lát, cũng không thấy hai tên nhóc này có phản ứng, khuôn mặt tươi cười có chút không kiên nhẫn, lại say rượu, khiến cho bản tính ngang tàng bộc phát, cho nên cô chống nạnh trực tiếp quát bọn họ: “Rốt cuộc đã suy nghĩ kỹ chưa, mau đưa những thứ đáng giá ra đây để dễ nói chuyện.”

Xem ra dáng dấp bọn họ cũng sạch sẽ dễ nhìn, thôi thì cô miễn cưỡng bán mình cho bọn họ cũng được, nhưng sao bọn họ lại làm ra bộ mặt đau khổ giống như cô vợ nhỏ bị uất ức vậy?

Chỉ thấy hai cậu nhóc đẹp trai ấy hết sức sợ hãi nhìn cô chằm chằm, lấy con dao gọt trái cây trong tay che chắn trước người, giống như người bị cướp sắc chính là bọn họ vậy, khiến cho Xá Cơ Hoa cảm thấy khó chịu trong lòng.

“Rốt cuộc các người cướp không cướp hả?”

“Tôi...tôi chỉ cướp tiền không cướp sắc.” Một trong hai tên nhóc đó dũng cảm bước lên nói với cô.

“Đúng, chúng tôi chỉ cướp tiền không cướp sắc.” Một người khác cũng phụ họa nói.

“Con mẹ nó, rốt cuộc các người có phải là đàn ông không, một người đẹp như vậy đứng ở trước mặt các người mà các người không cướp là sao, có phải nơi đó của các người không được hay không? Đúng như vậy thì cứ nói thẳng ra, nếu như không phải là nhìn dáng dấp của các người cũng không đến nỗi tệ, thì các người cho rằng một cô gái xinh đẹp giống như tôi đây lại chịu bị nhóm các người cướp sắc à? Thật sự là mơ tưởng hão huyền, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga......”

Đàn ông không thể chịu được nhất chính là bị phụ nữ nói ‘cái đó không được’, sắc mặt của hai tên nhóc lập tức khó coi tới cực điểm, thêm vào đó Xá Cơ Hoa còn nói không dứt, hai người cùng tức giận rống lên: “ĐM, món hàng như cô, không đáng 20 tệ......”

Chapter
1 Chương 1-1: Ông trùm đứng phía sau (1)
2 Chương 1-2: Ông trùm đứng phía sau (2)
3 Chương 2: Món hàng như cô, không đáng 20 tệ
4 Chương 3: Phi vụ cướp sắc kinh điển
5 Chương 4: Có chút đạo đức đàn ông được không
6 Chương 5: Nổi giận
7 Chương 6: Phí bồi thường
8 Chương 7: Giận dữ
9 Chương 8: Rất phách lối đúng không?
10 Chương 9: Đủ phúc hắc
11 Chương 10: Ép buộc kết hôn
12 Chương 11: Kẻ keo kiệt chạy trốn!
13 Chương 12: Làm sao mình còn để ý đến cái đêm đó như vậy chứ?
14 Chương 13: Một con dê béo múp!
15 Chương 14: Cọ thêm chút dầu
16 Chương 15: Tiền boa năm mươi vạn
17 Chương 16: Hai người lại gặp nhau
18 Chương 17: Ỷ nhiều hiếp ít?
19 Chương 18: Giao ra thứ đáng giá
20 Chương 19: Đàn ông chính là không khen được
21 Chương 20: Nhanh lên một chút, thừa dịp máu chưa có đông lại
22 Chương 21: Nữ giúp việc!
23 Chương 22: Lão đại, anh bị cưỡng bức phải không?
24 Chương 23: Nịnh hót
25 Chương 24: Tên khốn kiếp nào?
26 Chương 25: Hồ bơi
27 Chương 26: Con mẹ nó, buông tay cho tôi
28 Chương 27: Anh có phải là đàn ông hay không?
29 Chương 28: Mau mở miệng, nếu không thì không khách khí
30 Chương 29: Anh ... anh muốn làm gì?
31 Chương 30: Để cô ta phụ trách quản lý cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của tôi
32 Chương 31: Xem từ nay về sau anh còn dám hay không!
33 Chương 32: Vừa chính vừa tà khó có thể diễn tả bằng lời
34 Chương 33: Đừng đùa quá trớn
35 Chương 34: Cao quý mà ưu nhã!
36 Chương 35: Tuyệt đối không thể nào
37 Chương 36: Không cẩn thận làm rơi khăn tắm của anh
38 Chương 37: Cô nhóc kia, cô đứng lại đó cho tôi
39 Chương 38: Bị cô gái chết tiệt kia “uy hiếp”?
40 Chương 39: Ép chặt trên làn môi kia của cô không chút khách khí
41 Chương 40: Tôi hôn cô, cô lại dám ngất hả?
42 Chương 41: Nhớ tới cô gái ghê tởm đó!
43 Chương 42: Trong lòng vô cùng thoải mái
44 Chương 43: Đập ruồi
45 Chương 44: Thật là một người phụ nữ ngốc
46 Chương 45: Hật đúng là loại người thiếu văn hóa
47 Chương 46: Xem cô như cái gì? Trái cầu à?
48 Chương 47: Làm sao mà cô chịu nổi chứ!
49 Chương 48: Cảm thấy nước bọt của tôi ghê tởm?
50 Chương 49: Trai đẹp, để lại số điện thoại được không?
51 Chương 50
52 Chương 51: Con bé đã đào hôn
53 Chương 52: Anh đã xem thường lá gan của cô
54 Chương 53: Chờ đó cho anh
55 Chương 54: Thiếu chút nữa thì chuột rút!
56 Chương 55: Thoáng qua cảm giác khác thường!
57 Chương 56: Các cậu có ý gì?
58 Chương 57: Hoàng Bộ Tuyết
59 Chương 58: Ăn cơm tại nhà của mình, cô lại nói tôi phải đưa tiền ư?
60 Chương 59: Ba người cùng giật mình
61 Chương 60: Minh Hạo Thiên
62 Chương 61: Giống như biến mất khỏi thế gian vậy!
63 Chương 62: Có cái gọi là khó chịu, buồn bực!
64 Chương 63: Trốn theo bản năng
65 Chương 64: Khó chịu trong lòng
66 Chương 65: Chịu khổ tính toán
67 Chương 66: Bị chán ghét đến rồi
68 Chương 67: Mẹ nó, lại là cô?
69 Chương 68: Cho đôi chân của cô ta nếm thử niềm vui
70 Chương 69: Không phải là cướp sắc giữa đường đấy chứ?
71 Chương 70: Hai người đàn ông khiến cho người ta giật mình
72 Chương 71: Nói ra ai mà tin cho nổi!
73 Chương 72: Đam Mỹ hiểu không?
74 Chương 73: Cô ấy có vị hôn phu?
75 Chương 74: Câu Lạc Bộ đồng tính? ?
76 Chương 75: Lại gặp Minh Hạo Thiên!
77 Chương 76: Vụng về!
78 Chương 77: Đến PUB tìm người
79 Chương 78: Buổi thảo luận đặc sắc tuyệt luân
80 Chương 79: Mau trả lại tiền cho tôi
81 Chương 80: Làm hộ vệ cho tôi được không?
82 Chương 81: Không phê chuẩn, nên không được nghỉ
83 Chương 82: Một kiểu trai đẹp yêu nghiệt
84 Chương 83: Không nhận ra tôi sao?
85 Chương 84: Khinh người quá đáng!
86 Chương 85: Mọi chuyện đều có thể ‘thương lượng’
87 Chương 86: Có muốn ký hợp đồng hay không?
88 Chương 87-1: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (1)
89 Chương 87-2: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (2)
90 Chương 87-3: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (3)
91 Chương 87-4: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (4)
92 Chương 87-5: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (5)
93 Chương 87-6: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (6)
94 Chương 88-1: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy!
95 Chương 88-2: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (2)
96 Chương 88-3: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (3)
97 Chương 88-4: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (4)
98 Chương 89: Cưng chiều trong không lời (1)
99 Chương 89-2: Cưng chiều trong không lời (2)
100 Chương 89-3: Cưng chiều trong không lời (3)
101 Chương 90-1: Đây xem như là ghen sao?
102 Chương 90-2: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
103 Chương 90-3: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
104 Chương 90-4: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
105 Chương 91-1: Phương pháp tán gái vụng về (1)
106 Chương 91-2: Phương pháp tán gái vụng về (2)
107 Chương 91-3: Phương pháp tán gái vụng về (3)
108 Chương 92-1: Hiểu lầm khi khám thai (1)
109 Chương 92-2: Hiểu lầm khi khám thai (2)
110 Chương 92-3: Hiểu lầm khi khám thai (3)
111 Chương 92-4: Hiểu lầm khi khám thai (4)
112 Chương 93-1: Ăn giấm không được tự nhiên
113 Chương 93-2: Ăn giấm không được tự nhiên
114 Chương 93-3: Ăn giấm không được tự nhiên
115 Chương 94: Muốn mời tiệc sinh nhật
116 Chương 95-1: Phùng Thiên Bảo tìm đến
117 Chương 95-2: Phùng Thiên Bảo tìm đến
118 Chương 96-1: Tìm tới cửa
119 Chương 96-2: Tìm tới cửa
120 Chương 97: Trực tiếp bức hôn!
121 Chương 98: Cô là mẹ các con của anh
122 Chương 99-1: Cướp người ép hôn (1)
123 Chương 99-2: Cướp người ép hôn (2)
124 Chương 100: Vậy thì gả cho tôi!
125 Chương 101: Cô lại dám trốn?
126 Chương 102: Đợi cô tự mình đưa tới cửa
127 Chương 103: Trời sinh khắc tinh
128 Chương 104-1: Em là người phụ nữ tôi (1)
129 Chương 104-2: Em là người phụ nữ tôi (2)
130 Chương 105: Theo đuổi lần nữa
131 Chương 106: Bắt đầu lấy lòng
132 Chương 107: Trì Á Hinh
133 Chương 108: Huyền Vũ Viêm
134 Chương 109
135 Chương 110
136 Chương 111: Cãi nhau ầm ĩ
137 Chương 112-1: Hiểu lầm (1)
138 Chương 112-2: Hiểu lầm (2)
139 Chương 113
140 Chương 114: Cha con ngăn cách!
141 Chương 115: Xá Tinh Hoa
142 Chương 116: Mẹ vợ tương lai
143 Chương 117-1: Bữa ăn khuya
144 Chương 117-2: Bữa ăn khuya (tiếp theo)
145 Chương 118
146 Chương 119
147 Chương 120
148 Chương 121
149 Chương 122: Lãng mạn
150 Chương 123: Hoàng Bộ Tuyết xem mắt
151 Chương 124-1: Bữa tối dưới ánh nến (1)
152 Chương 124-2: Bữa tối dưới ánh nến (2)
153 Chương 124-3: Bữa tối dưới ánh nến (3)
154 Chương 125: Cầu hôn
155 Chương 126: Lời tỏ tình nồng nàng
156 Chương 127: Đòi phúc lợi
157 Chương 128: Nói chút lý lẽ được không?
158 Chương 129: Đi dạo phố
159 Chương 130: Xem như ghen sao???
160 Chương 130-2: Xem như ghen sao??? (tiếp theo)
161 Chương 131: Anh dịu dàng
162 Chương 132: Ngã bệnh
163 Chương 133: Gặp cướp lại đánh
164 Chương 134
165 Chương 135
166 Chương 136
167 Chương 137
168 Chương 138
169 Chương 139
170 Chương 140: Kết hôn!
171 Chương 141
172 Chương 142: Không hiểu ra sao
173 Chương 143-1: Vệ sĩ và người hầu gái
174 Chương 143-2: Vệ sĩ và người hầu gái (tiếp theo)
175 Chương 144
176 Chương 145: Tôi là vợ của Huyền Vũ Thác Hàn
177 Chương 146: Dịu dàng mà cưng chiều
178 Chương 146-2: Dịu dàng mà cưng chiều
179 Chương 147-1: Xem như em lợi hại
180 Chương 147-2: Xem như em lợi hại
181 Chương 147-3: Xem như em lợi hại
182 Chương 148-1: Tim đập thình thịch
183 Chương 148-2: Tim đập thình thịch
184 Chương 148-3: Tim đập thình thịch
185 Chương 149-1: Em không muốn đợi
186 Chương 149-2: Em không muốn đợi
187 Chương 150: Đây đều là tại anh
188 Chương 151-1: Hoàng Bộ Tuyết (1)
189 Chương 151-2: Hoàng Bộ Tuyết (2)
190 Chương 152: Làm bạn gái của tôi!
191 Chương 153
192 Chương 154: Anh hãy dẫn tôi rời khỏi đây
193 Chương 155-1: Lấy chính mình làm thuốc giải
194 Chương 155-2: Lấy chính mình làm thuốc giải (tiếp theo)
195 Chương 156: Cảm giác thứ hai được yêu nhiệt liệt, là một khí trời tốt đáng chết
196 Chương 157: Náo loạn xì căng đan
197 Chương 158: Em vẫn còn chưa tha thứ cho anh đâu
198 Chương 159-1: Kết thúc vui mừng
199 Chương 159-2: Kết thúc vui mừng (2)
200 Chương 159-3: Kết thúc vui mừng (3)
201 Chương 159-4: Kết thúc vui mừng (4)
202 Chương 159-5: Kết thúc vui mừng (5)
203 Chương 159-6: Kết thúc vui mừng (6)
204 Chương 159-7: Kết thúc vui mừng (7)
205 Chương 159-8: Kết thúc vui mừng (8)
206 Chương 159-9: Kết thúc vui mừng (9)
207 Chương 159-10: Kết thúc vui mừng (10)
208 Chương 159-11: Kết thúc vui mừng (11)
209 Chương 159-12: Kết thúc vui mừng (12)
210 Chương 159-13: Kết thúc vui mừng(13)
211 Chương 159-14: Kết thúc vui mừng (14)
212 Chương 159-15: Kết thúc vui mừng (15)
213 Chương 159-16: Kết thúc vui mừng (16)
214 Chương 159-17: Kết thúc vui mừng (17)
215 Chương 159-18: Kết thúc vui mừng (18)
216 Chương 159-19: Kết thúc vui mừng (19)
Chapter

Updated 216 Episodes

1
Chương 1-1: Ông trùm đứng phía sau (1)
2
Chương 1-2: Ông trùm đứng phía sau (2)
3
Chương 2: Món hàng như cô, không đáng 20 tệ
4
Chương 3: Phi vụ cướp sắc kinh điển
5
Chương 4: Có chút đạo đức đàn ông được không
6
Chương 5: Nổi giận
7
Chương 6: Phí bồi thường
8
Chương 7: Giận dữ
9
Chương 8: Rất phách lối đúng không?
10
Chương 9: Đủ phúc hắc
11
Chương 10: Ép buộc kết hôn
12
Chương 11: Kẻ keo kiệt chạy trốn!
13
Chương 12: Làm sao mình còn để ý đến cái đêm đó như vậy chứ?
14
Chương 13: Một con dê béo múp!
15
Chương 14: Cọ thêm chút dầu
16
Chương 15: Tiền boa năm mươi vạn
17
Chương 16: Hai người lại gặp nhau
18
Chương 17: Ỷ nhiều hiếp ít?
19
Chương 18: Giao ra thứ đáng giá
20
Chương 19: Đàn ông chính là không khen được
21
Chương 20: Nhanh lên một chút, thừa dịp máu chưa có đông lại
22
Chương 21: Nữ giúp việc!
23
Chương 22: Lão đại, anh bị cưỡng bức phải không?
24
Chương 23: Nịnh hót
25
Chương 24: Tên khốn kiếp nào?
26
Chương 25: Hồ bơi
27
Chương 26: Con mẹ nó, buông tay cho tôi
28
Chương 27: Anh có phải là đàn ông hay không?
29
Chương 28: Mau mở miệng, nếu không thì không khách khí
30
Chương 29: Anh ... anh muốn làm gì?
31
Chương 30: Để cô ta phụ trách quản lý cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của tôi
32
Chương 31: Xem từ nay về sau anh còn dám hay không!
33
Chương 32: Vừa chính vừa tà khó có thể diễn tả bằng lời
34
Chương 33: Đừng đùa quá trớn
35
Chương 34: Cao quý mà ưu nhã!
36
Chương 35: Tuyệt đối không thể nào
37
Chương 36: Không cẩn thận làm rơi khăn tắm của anh
38
Chương 37: Cô nhóc kia, cô đứng lại đó cho tôi
39
Chương 38: Bị cô gái chết tiệt kia “uy hiếp”?
40
Chương 39: Ép chặt trên làn môi kia của cô không chút khách khí
41
Chương 40: Tôi hôn cô, cô lại dám ngất hả?
42
Chương 41: Nhớ tới cô gái ghê tởm đó!
43
Chương 42: Trong lòng vô cùng thoải mái
44
Chương 43: Đập ruồi
45
Chương 44: Thật là một người phụ nữ ngốc
46
Chương 45: Hật đúng là loại người thiếu văn hóa
47
Chương 46: Xem cô như cái gì? Trái cầu à?
48
Chương 47: Làm sao mà cô chịu nổi chứ!
49
Chương 48: Cảm thấy nước bọt của tôi ghê tởm?
50
Chương 49: Trai đẹp, để lại số điện thoại được không?
51
Chương 50
52
Chương 51: Con bé đã đào hôn
53
Chương 52: Anh đã xem thường lá gan của cô
54
Chương 53: Chờ đó cho anh
55
Chương 54: Thiếu chút nữa thì chuột rút!
56
Chương 55: Thoáng qua cảm giác khác thường!
57
Chương 56: Các cậu có ý gì?
58
Chương 57: Hoàng Bộ Tuyết
59
Chương 58: Ăn cơm tại nhà của mình, cô lại nói tôi phải đưa tiền ư?
60
Chương 59: Ba người cùng giật mình
61
Chương 60: Minh Hạo Thiên
62
Chương 61: Giống như biến mất khỏi thế gian vậy!
63
Chương 62: Có cái gọi là khó chịu, buồn bực!
64
Chương 63: Trốn theo bản năng
65
Chương 64: Khó chịu trong lòng
66
Chương 65: Chịu khổ tính toán
67
Chương 66: Bị chán ghét đến rồi
68
Chương 67: Mẹ nó, lại là cô?
69
Chương 68: Cho đôi chân của cô ta nếm thử niềm vui
70
Chương 69: Không phải là cướp sắc giữa đường đấy chứ?
71
Chương 70: Hai người đàn ông khiến cho người ta giật mình
72
Chương 71: Nói ra ai mà tin cho nổi!
73
Chương 72: Đam Mỹ hiểu không?
74
Chương 73: Cô ấy có vị hôn phu?
75
Chương 74: Câu Lạc Bộ đồng tính? ?
76
Chương 75: Lại gặp Minh Hạo Thiên!
77
Chương 76: Vụng về!
78
Chương 77: Đến PUB tìm người
79
Chương 78: Buổi thảo luận đặc sắc tuyệt luân
80
Chương 79: Mau trả lại tiền cho tôi
81
Chương 80: Làm hộ vệ cho tôi được không?
82
Chương 81: Không phê chuẩn, nên không được nghỉ
83
Chương 82: Một kiểu trai đẹp yêu nghiệt
84
Chương 83: Không nhận ra tôi sao?
85
Chương 84: Khinh người quá đáng!
86
Chương 85: Mọi chuyện đều có thể ‘thương lượng’
87
Chương 86: Có muốn ký hợp đồng hay không?
88
Chương 87-1: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (1)
89
Chương 87-2: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (2)
90
Chương 87-3: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (3)
91
Chương 87-4: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (4)
92
Chương 87-5: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (5)
93
Chương 87-6: Cũng dám đùa cợt lừa cô, chán sống rồi ư! (6)
94
Chương 88-1: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy!
95
Chương 88-2: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (2)
96
Chương 88-3: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (3)
97
Chương 88-4: Cô nhóc, gan cũng lớn đấy! (4)
98
Chương 89: Cưng chiều trong không lời (1)
99
Chương 89-2: Cưng chiều trong không lời (2)
100
Chương 89-3: Cưng chiều trong không lời (3)
101
Chương 90-1: Đây xem như là ghen sao?
102
Chương 90-2: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
103
Chương 90-3: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
104
Chương 90-4: Đây xem như là ghen sao? (tiếp theo)
105
Chương 91-1: Phương pháp tán gái vụng về (1)
106
Chương 91-2: Phương pháp tán gái vụng về (2)
107
Chương 91-3: Phương pháp tán gái vụng về (3)
108
Chương 92-1: Hiểu lầm khi khám thai (1)
109
Chương 92-2: Hiểu lầm khi khám thai (2)
110
Chương 92-3: Hiểu lầm khi khám thai (3)
111
Chương 92-4: Hiểu lầm khi khám thai (4)
112
Chương 93-1: Ăn giấm không được tự nhiên
113
Chương 93-2: Ăn giấm không được tự nhiên
114
Chương 93-3: Ăn giấm không được tự nhiên
115
Chương 94: Muốn mời tiệc sinh nhật
116
Chương 95-1: Phùng Thiên Bảo tìm đến
117
Chương 95-2: Phùng Thiên Bảo tìm đến
118
Chương 96-1: Tìm tới cửa
119
Chương 96-2: Tìm tới cửa
120
Chương 97: Trực tiếp bức hôn!
121
Chương 98: Cô là mẹ các con của anh
122
Chương 99-1: Cướp người ép hôn (1)
123
Chương 99-2: Cướp người ép hôn (2)
124
Chương 100: Vậy thì gả cho tôi!
125
Chương 101: Cô lại dám trốn?
126
Chương 102: Đợi cô tự mình đưa tới cửa
127
Chương 103: Trời sinh khắc tinh
128
Chương 104-1: Em là người phụ nữ tôi (1)
129
Chương 104-2: Em là người phụ nữ tôi (2)
130
Chương 105: Theo đuổi lần nữa
131
Chương 106: Bắt đầu lấy lòng
132
Chương 107: Trì Á Hinh
133
Chương 108: Huyền Vũ Viêm
134
Chương 109
135
Chương 110
136
Chương 111: Cãi nhau ầm ĩ
137
Chương 112-1: Hiểu lầm (1)
138
Chương 112-2: Hiểu lầm (2)
139
Chương 113
140
Chương 114: Cha con ngăn cách!
141
Chương 115: Xá Tinh Hoa
142
Chương 116: Mẹ vợ tương lai
143
Chương 117-1: Bữa ăn khuya
144
Chương 117-2: Bữa ăn khuya (tiếp theo)
145
Chương 118
146
Chương 119
147
Chương 120
148
Chương 121
149
Chương 122: Lãng mạn
150
Chương 123: Hoàng Bộ Tuyết xem mắt
151
Chương 124-1: Bữa tối dưới ánh nến (1)
152
Chương 124-2: Bữa tối dưới ánh nến (2)
153
Chương 124-3: Bữa tối dưới ánh nến (3)
154
Chương 125: Cầu hôn
155
Chương 126: Lời tỏ tình nồng nàng
156
Chương 127: Đòi phúc lợi
157
Chương 128: Nói chút lý lẽ được không?
158
Chương 129: Đi dạo phố
159
Chương 130: Xem như ghen sao???
160
Chương 130-2: Xem như ghen sao??? (tiếp theo)
161
Chương 131: Anh dịu dàng
162
Chương 132: Ngã bệnh
163
Chương 133: Gặp cướp lại đánh
164
Chương 134
165
Chương 135
166
Chương 136
167
Chương 137
168
Chương 138
169
Chương 139
170
Chương 140: Kết hôn!
171
Chương 141
172
Chương 142: Không hiểu ra sao
173
Chương 143-1: Vệ sĩ và người hầu gái
174
Chương 143-2: Vệ sĩ và người hầu gái (tiếp theo)
175
Chương 144
176
Chương 145: Tôi là vợ của Huyền Vũ Thác Hàn
177
Chương 146: Dịu dàng mà cưng chiều
178
Chương 146-2: Dịu dàng mà cưng chiều
179
Chương 147-1: Xem như em lợi hại
180
Chương 147-2: Xem như em lợi hại
181
Chương 147-3: Xem như em lợi hại
182
Chương 148-1: Tim đập thình thịch
183
Chương 148-2: Tim đập thình thịch
184
Chương 148-3: Tim đập thình thịch
185
Chương 149-1: Em không muốn đợi
186
Chương 149-2: Em không muốn đợi
187
Chương 150: Đây đều là tại anh
188
Chương 151-1: Hoàng Bộ Tuyết (1)
189
Chương 151-2: Hoàng Bộ Tuyết (2)
190
Chương 152: Làm bạn gái của tôi!
191
Chương 153
192
Chương 154: Anh hãy dẫn tôi rời khỏi đây
193
Chương 155-1: Lấy chính mình làm thuốc giải
194
Chương 155-2: Lấy chính mình làm thuốc giải (tiếp theo)
195
Chương 156: Cảm giác thứ hai được yêu nhiệt liệt, là một khí trời tốt đáng chết
196
Chương 157: Náo loạn xì căng đan
197
Chương 158: Em vẫn còn chưa tha thứ cho anh đâu
198
Chương 159-1: Kết thúc vui mừng
199
Chương 159-2: Kết thúc vui mừng (2)
200
Chương 159-3: Kết thúc vui mừng (3)
201
Chương 159-4: Kết thúc vui mừng (4)
202
Chương 159-5: Kết thúc vui mừng (5)
203
Chương 159-6: Kết thúc vui mừng (6)
204
Chương 159-7: Kết thúc vui mừng (7)
205
Chương 159-8: Kết thúc vui mừng (8)
206
Chương 159-9: Kết thúc vui mừng (9)
207
Chương 159-10: Kết thúc vui mừng (10)
208
Chương 159-11: Kết thúc vui mừng (11)
209
Chương 159-12: Kết thúc vui mừng (12)
210
Chương 159-13: Kết thúc vui mừng(13)
211
Chương 159-14: Kết thúc vui mừng (14)
212
Chương 159-15: Kết thúc vui mừng (15)
213
Chương 159-16: Kết thúc vui mừng (16)
214
Chương 159-17: Kết thúc vui mừng (17)
215
Chương 159-18: Kết thúc vui mừng (18)
216
Chương 159-19: Kết thúc vui mừng (19)